Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

40 Pages«<1718192021>»
Paris, Người nhớ gì sau một lần đã tới?
viethoaiphuong
#361 Posted : Wednesday, January 14, 2009 8:14:12 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
[quote]Gởi bởi Bảo Trân

Nghe nói là juice từ trái berry này rất tốt cho trẻ con. Mỗi mùa hè ra vườn hái berry thì thích lắm, tươi, ngọt vô cùng, chỉ có tội là gai quá chừng là gai.




Hôm nay sau khi chuyển đổi trong nhà... đang nghĩ không biết nên để gì vô chỗ trống này mà ý nghĩa hơn cả? Chẳng biết trời xui đất khiến làm sao mà lại "rơi" vào phòng tiệc hoa trái lạ...ui chao, trái "mâm xôi" này thì HP nếm mỗi mùa hè kể từ khi có con bé con đầu lòng - bebe cũng được nếm trái này từ khi nó mới 5 tháng tuổi thì phải? Sang đến năm sau con nhỏ ăn trái "mâm xôi" quá trời mỗi khi đem nó ra ngoài nông trại mà người ta chuyên trồng rau trái cho người quanh Paris tới để hưởng cảnh đồng quê hoang dã.
Thế nên với HP trái "mâm xôi" đã không còn là chuyện lạ. Điều lạ lùng là HP thấy bàn tay của chị ML thì phải đang giơ tay hái trái "mâm xôi" mãi bên Cali xa tít tắp trời Paris ! Chiếc vòng chị ML mang trong cổ tay làm HP nhìn tay HP -- chiếc vòng có lẽ cũng giống thế, nhưng là màu tím mây thơ khi trời nắng ấm, còn khi dưới ánh sáng đèn neon thì chiếc vòng có màu xanh rất dễ thương ( đây là người-thơ SMai khi vừa gặp HP phút đầu tiên ở phi trường CDG-Paris 3 năm trước - SMai nói HP đưa tay ra và khóa cổ tay thơ bằng chiếc vòng này - và SMai cũng tự khóa cổ tay thơ của mình bằng một chiếc vòng i chang vậy -- một tặng vật rất nên Thơ ! SMai dặn HP đừng bỏ chiếc vòng ra nghe chưa HP - giữ như một kỷ niệm vô tư thơ nhất ! Tất nhiên là HP đâu có trái lời SMai? Nhưng đôi khi cũng tự hỏi : hổng biết SMai có còn chiếc vòng kia trong cổ tay của người-thơ hay không??)
Bây giờ thấy tay chị ML đây thì HP cũng phải nghĩ cách giữ cho thật chắc !
Chị ML hẳn còn nhớ có lần OMCT nói : chỉ sợ nhất là người ta không có gì trong trái tim mình thì ý tưởng sẽ không thể làm việc, khi đó công nhận người ta có muốn đi tìm một chút gì để tặng cho nhau cũng là điều vô nghĩa lý -- bởi không có thì lấy gì mà cho??
OMCT sẽ không báo cho chị ML chuyện này đâu, để một ngàn năm sau nữa... chị ML biết đâu gặp cơn gió phất phơ đưa đường mà "rơi" trúng đoạn mây qua cầu...sẽ được bất ngờ???
heartRose




viethoaiphuong
#362 Posted : Friday, January 23, 2009 11:18:56 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
.....Như là ngày mai.....

Hoàng Khánh viết cho tôi rất ít, gần như chỉ một hai lần trong một năm. Nhưng cô bé luôn làm tôi phải ngạc nhiên rất nhiều về cách diễn tả tâm tư của mình.
Điều thứ nhất HK làm tôi phải liên tưởng tới mấy cô bé bạn bè cõi ảo còn rất ít tuổi của tôi, như Hoài Anh (LyLy - Trầm Tích), SaSa, Sương Sương,...
Mấy năm trước khi tôi quen các cô-bé Thơ :
SaSa mới 19 tuổi, tôi gọi là Zora - Gà Nhíp.
Hoài Anh 23 tuổi viết lách đã rất cự phách, nhưng tính tình gan lì lắm và bị tôi đặt tên - Cao Bồi Dính Hơi Sữa. HA biết là tôi rất cưng chiều "hắn", nên nhiều khi cũng ngang phè...
Sương Sương lớn tuổi hơn cả, nhưng có lẽ cũng chỉ xa hơn HA một đoạn ngắn đường đời. SS chín chắn nhất và tính tình hiền lành, khi nào cũng nhỏ nhẹ.
HK là người đến sau nhất của thời trinhnu.net và tức thì khiến tôi phải chú ý tới những con chữ của cô bé. Cô bé chào làm quen với tôi không như thông lệ là trong hộp thư riêng, mà thanh thiên bạch nhật giữa phố thị đời - thơ đông người qua lại. HK viết :

Chị HP mến.
Em là một người em trên LSB, bạn của Sa - và là một người em yêu thương, trao đi hết những cảm xúc nơi trái tim mình, một cách kiệt quệ, và trọn vẹn trong từng khoảnh khắc.

Em yêu thơ, mến văn, thích nhạc, có lẽ nên em yêu quý chị BN, chị Ly, Sa hâm không có điều gì là ngạc nhiên chị nhi?

Và em yêu bằng tất cả chân thành, để cũng đớn đau đầy đủ, cũng không có gì là ngạc nhiên phải không chị?
Em biết chị qua lời kể của Lyly, của Sa về chị cũng thik thơ, thik văn, thik BN và thik LL, thik Sa... Một chị HP ( có lẽ theo tuổi em phải gọi bằng dì , em sinh năm 88 ) Không nhiều, nhưng cũng đủ, để mỗi lần Lyly hay sa reo lên: " mới nhận được thư chị P" em không ngạc nhiên, mà chỉ có cảm giác vui vui :" Thích nhỉ"

Không đủ nhiều để biết về cuộc sống chị, tình cảm chị, về những đấu tranh nội tại trong tâm hồn chị, không đủ nhiều nhưng cũng đủ để có thể gọi là biết...

Em dám chắc, trong chúng ta, không ai đau nhiều hay đau ít hơn ai, vì yêu thương là vô hối và không gì so sánh, nên nỗi đau cũng thế, có khác, thì khác chăng là chúng ta thể hiện điều đó khác nhau mà thôi. Phải không chị?


Nhưng nắng vẫn reo mừng ngoài kia, để rồi một phút sau, mưa ạt ào đổ xuống, vậy thì có gì để ngạc nhiên, khi cuộc đời cho chúng ta những lần đối mặt, những đổi thay chóng vánh của kiếp nhân sinh cũng đâu đủ để chúng ta gục ngã.?

Chị đã đọc " Say nắng " của IVan Bunin chưa? Một trong những truyện ngắn đưa tên tuổi nhà văn trở thành bất tử trên bầu trời văn học Nga. Tất cả bể dâu, ái tình, khổ luỵ đều chỉ là say nắng thôi. Và chúng ta đủ dũng khí, để vượt qua nó, dù có khi sẽ khiến ta già mất nửa cuộc đời.

Chúng ta, không ai có thể chết vì say nắng, phải không chị?

Mến chị !

ps- Chúc chị vượt qua được những chông gai ( chông gai nào cũng xé máu bàn chân ).

...
...
viethoaiphuong
#363 Posted : Tuesday, January 27, 2009 6:57:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
...cho sáng ngày mồng 3 Tết Kỷ Sửu 2009

Từ rất lâu rồi tự nhiên tôi trở thành "câm nín" trước một đôi điều đáng ra là tôi phải bật ra thành tiếng - tiếng gọi, tiếng nói, tiếng cuộc đời nổi trôi, hay tiếng xào xạc của mây trời trong gió rất chơi vơi...!?
Càng im lặng bao nhiêu càng chiêm nghiệm được bấy nhiêu "độ" nặng nhẹ của những vết xé nơi bàn chân chảy máu - vì tất tận mọi nghĩa đời !
Nhưng thói quen xa xưa vẫn trở lại rất lạ thường - tự cho mình ghi nhận hay cất giữ những gì mình nghĩ mình hoàn toàn được phép và xứng đáng được Nhận.
Nhận để rồi Cho.
Vi cuộc đời này sẽ không còn ý nghĩa gì nếu không biết Cho.
Nhưng Cho như thế nào, đó mới là điều quan trọng để học mà Biết.
Biết cũng chỉ để mà Sống.
Sống mỗi ngày tốt hơn và ý nghĩa hơn những ngày đã qua, dù chỉ là chút xíu của nấc thang về giá trị cuộc-đời. Đó đã là điều bắt buộc mà con người ta nên tự đặt mình ở trong khuôn khổ để tôi luyện nhân cách của mình. Điều này tôi hay nhắc đi nhắc lại với con gái tôi, mỗi lần trong một câu chuyện khác nhau được lấy ra từ cuộc sống thực. Còn với các anh các chị lớn tuổi hoặc là bạn hữu đang song hành bước chính nhân cùng tôi thì tôi cũng nhắc, nhưng ở những lời lẽ vi tế hơn mà coi như một sự trao đổi thông thường trong nghĩa đời thơ văn nghệ thuật hay nghĩa cử kẻ chính nhân. Tất nhiên tôi chỉ muốn mọi người hiểu rằng - tôi có những nỗi đau buồn không giống với bất kể một ai trên cõi đời này cả, họa chăng có một người mà tôi giống được về điểm này đó chính là Chúa Christ+ của tôi. Khi tôi yêu thương hay khi đã lựa chọn để dấn thân là tôi chấp nhận sự hi sinh không đòi trả giá và cũng không cần biết giá phải trả nơi bản thân mình.
Như hôm nay, tôi rất hài lòng với những gì tôi tình cờ bắt gặp và kịp thời ghi nhận - những bước chân cuộc đời của một vài áng mây tôi vẫn dõi theo mấy năm gần đây qua hình ảnh, chữ viết và những ý nhị đời cũng rất đặc biệt. Tôi tin chắc rằng người này làm điều gì đó không loại trừ có phần của tôi trong những ý nghĩ - dù chỉ một phần nhỏ, rất nhỏ. Vâng, tôi thích nhận về mình những đường chỉ tơ mong manh, thật mảnh mai...như tóc bay trên đôi vai gầy trầm bể của nàng-thơ. Bởi với tôi, chỉ có điều gì nên được ý của bài thơ hay nốt của bản nhạc thì mới có ý nghĩa mà thôi (?).

Sáng nay thức giấc, tôi mệt nhoài với ý nghĩ tìm cho ra tên gọi của cánh hoa mai mà cô bé kia tặng riêng cho nàng-thơ của tôi. Cô bé nói là bắt chước tôi mà đặt tên cho hai bông mai của cô bé là "bạch mai tỷ muội" - nhưng rõ ràng màu sắc của cánh mai đâu có trắng muốt như cô bé gọi? Trong mắt đời thơ của tôi cánh mai ấy màu xanh cốm phớt nhẹ - và là gam màu xanh "bắt mắt" nhất của tôi. Tôi muốn đặt một tên gọi đúng nhất cho cánh mai ấy dựa theo những gì cô bé muốn :


"Chị Thảo mến, NN đem vào nhà chị 2 bông mai trắng mừng xuân, em chúc những lời thơ của chị mãi mượt mà mềm mỏng như cánh mai, duyên dáng như nụ mai, uyển chuyển như nhị mai, tình thơ trong trắng và tinh khiết như màu mai.
Em cũng bắt chước chị đặt bức hình là "Bạch mai tỷ muội", hy vọng tình chị em mình mãi mãi 1 màu trinh nguyên không thay đổi." - Nguyệt Nguyệt


Sáng nay chạy vào nhà PNV - thấy mai trắng phải như là trong tâm thiệp chị KN mới đưa vào topic Chúc Mừng Năm Mới kia là chính xác hơn cả?



Có một tên gọi làm tôi ưng ý hơn cả cho "Mai tỷ muội" nhưng lại có điều gì đó làm tôi phải lấn cấn trong ý nghĩ của mọi người từng nghe phong phanh quãng ngày gió rối đường mây...!!

Một tên gọi khác hợp với ý cô bé NN chúc cho Thơ của chị Thảo+ tôi thấy rõ rồi đó, mà để hỏi xem cô bé thấy có vừa lòng không (?)

ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#364 Posted : Wednesday, January 28, 2009 8:22:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Kỷ Niệm với Ướt Mi


CacLoaiHoaVN - pps

Hôm nay 29/1/2009 :

owh !!!
Vườn Hoa của Nhỏ UM tuyệt vời quá !!
Đang còn là mùa Tết nên thấy những hình ảnh nầy tâm hồn cũng được thêm phần dịu nhẹ...!!
Chị Thảo+ bắt mắt nhất là những bông trong hình trên nầy - màu sắc & hình dáng và tên gọi của loài hoa...!!
Chúc UM vui nhiều nha,
Thương mến,
Chị Thảo+

ps- UM tiếp tục truyện "chuyện tưởng như đùa" mà hóa thật của UM đi chứ nhỉ, để chị Thảo+ khi nào mệt mỏi bụi đường áo kẻ chính nhân thì chạy vào đó "phá" mấy nhỏ cho khuây khỏa đầu óc - coi như một phương cách để tự làm hài hòa tâm tư và ý nghĩ về cuộc đời & con người ! Cám ơn UM và mấy nhỏ nhà MGP.Roseheart


&-&

Ngày 22/1/2009


Florence city bên bờ sông Arno _ đầu mùa thu 2008

UM à,
Đọc chuyện đường-đời của UM + những lời bàn loạn qua lại của tất cả … đôi khi chị Thảo+ cũng phải lắc đầu luôn.
Mãi mấy hôm này chị Thảo+ mới dạo bộ 69 bước chân tỉnh bơ “ chuyện tưởng như đùa “ UM trong này, thêm 42 bước chân cõi mộng trong trang Thơ -- khi nào nghĩ tới UM là chị Thảo+ nhất định nhớ tới mấy bài “thơ say” của UM mà khi đặt bước ngu ngơ của chị Thảo+ vào nhà MGP là “túm tay” UM liền à, UM còn nhớ không ? Hình như sau đó là chuyện về nước mắt UM sao chỉ có một bên mí trái …?!
Bi giờ mang tặng cho UM tấm hình trên…UM biết là thiếu một chi tiết nho nhỏ nữa (?) để đúng với suy nghĩ mà chị Thảo+ muốn …?
Hình dưới, nếu nằm cheo veo … trong khung cảnh như thế nầy mà vác được cái laptop ra cùng rồi đọc chiện phịa của UM thì cũng sung sướng đầy đủ nghĩa cuộc đời khói sương ??
Chị Thảo+ thích bụi lau trắng này trong vườn nhà Thần Sầu.
Nếu UM nhìn kỹ sẽ thấy dưới gốc cây cọ còn trẻ con kia có bông hoa cỏ màu vàng – mà chỉ thấy có ở vùng Florence vào độ Thu sang (hình dáng loài hoa nầy rất giống với hoa xuyên tuyết gặp ở Paris vào chớm Xuân )
Chúc UM vui đủ các mùa cõi trời ảo mà tình chân nha,
heartRose





UM
Chị Thảo để tóc dài coi trẻ quá Mi nhận hông ra nha !
Cám ơn chị đã đạp đất thăm nhà chúc vui Mi, ráng ghé thăm tụi em đều nếu được chị nhé !
Bụi lau này chị cắt ra chưng trong chậu cao để góc phòng sẽ đẹp lắm, đã vậy rất lâu tàn ....
Mi thương chúc chị Thảo hoài mộng mơ để đời còn có thêm màu sắc cho nghệ thuật !


Ngày 30/1/2009

Mai Vàng Tân niên hạnh phúc bình an đến
Xuân Nhật vinh hoa phú quí về









Chút quà đầu năm biếu chị ...

Ngày 31/1/2009

Owh !! UM làm chị Thảo+ bất ngờ đến ngây ngô... khi thấy một dãy Mai Vàng quà tặng của UM !!
Ừm... NN "hắn" tặng chị hai cánh "Bạch mai tỷ muội" làm chị Thảo+ hơi lao đao chút xíu... chứ mà UM với món quà tràn ngập Hoàng Mai nầy thì đã làm chị Thảo lao đao thiệt sự và rất nhiều chứ không còn là chút xíu xiu nha !
Cảm động nhiều nhiều. Chị nghĩ UM là người cũng hào hoa có hạng thứ nhất nhì - vì chị để ý khi UM tặng được ai điều gì UM cũng tặng tràn trề như nhau và không phân biệt - đó là đức tính Trời cho để phát ban mà hổng mấy ai có được?
Bi giờ chị Thảo+ dắt UM đi dạo mát thành Ba Lê hoa lệ nha?
Cám ơn UM nhiều lắm, năm này chắc chắn chị Thảo+ sẽ được như lời Chúc tốt lành và đẹp đẽ của UM nhỉ? Bao giờ chị Thảo+ cũng nhớ để chia đôi cho UM nửa nhiều,
Roseheart

* không hiểu sao khi post bai trả lời UM rồi tôi đọc lại và ngạc nhiên thấy ở dòng cuối cùng trong câu "lời Chúc tốt lành và đẹp đẽ..." chữ "Chúc" tôi lại gõ thành "Chúa". Tôi vội vã vào sửa lại cho đúng với câu văn. Nhưng như thường lệ, tôi ngó tới bàn phím vi tính xem sự nhầm lẫn ấy từ đâu mà ra - thật ngạc nhiên là hai chữ cái A và C ở cách nhau rất xa, nên tôi không thể gõ nhầm như mọi khi. Thế thì tôi chỉ có thể giải thích vì một lý do khác hợp lý hơn cả...! Tôi cám ơn Chúa Christ+ của tôi thêm một lần nữa, vì tất cả mọi điều Ngài dạy tôi đều đúng vô cùng !


*trong nhà MGP
Nguyễn Thị Tê Hát
#365 Posted : Thursday, January 29, 2009 5:24:19 AM(UTC)
Nguyenthitehat

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 481
Points: 201
Woman
Location: Oklahoma

Thanks: 2 times
Was thanked: 23 time(s) in 20 post(s)
quote:
Chị Thảo để tóc dài coi trẻ quá...


Blush trông dễ thương lắm đó, thấy VHP an nhàn thong thả ngồi đong đưa trên võng mà thèm.

Hôm nào Tehat bay sang đó để cùng đi tìm kỷ niệm với VHP nhé, cho không?Smile

Chúc một năm mới luôn trẻ đẹp và thật hạnh phúc


Thân mến,
Rose
Ngtth
viethoaiphuong
#366 Posted : Thursday, January 29, 2009 8:43:50 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Ừa, M qua đây đi rồi hai đứa mình đi bát phố Paris nha. Có điều M báo với HP trước để khi đó Gió không bay đi xa.
Cám ơn lời chúc Tết của M rất dễ thương như xưa.
Và đến lượt HP cùng xin chúc M một năm Kỷ Sửu 2009 này được nhiều Tài & Lộc & Bình An nơi tâm hồn + Thơ Văn dào dạt cả bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông.

heartRose

Nguyễn Thị Tê Hát
#367 Posted : Friday, January 30, 2009 5:17:56 AM(UTC)
Nguyenthitehat

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 481
Points: 201
Woman
Location: Oklahoma

Thanks: 2 times
Was thanked: 23 time(s) in 20 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

Ừa, M qua đây đi rồi hai đứa mình đi bát phố Paris nha. Có điều M báo với HP trước để khi đó Gió không bay đi xa.
Cám ơn lời chúc Tết của M rất dễ thương như xưa.
Và đến lượt HP cùng xin chúc M một năm Kỷ Sửu 2009 này được nhiều Tài & Lộc & Bình An nơi tâm hồn + Thơ Văn dào dạt cả bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông.

heartRose





Trời ơi lời chúc ngọt ngào làm sao! Chỉ muốn ôm cả vào lòng thôi.Blush

Mình beerchug mừng xuân nha?

Tehat
viethoaiphuong
#368 Posted : Friday, January 30, 2009 11:04:47 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Nguyenthitehat

quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

Ừa, M qua đây đi rồi hai đứa mình đi bát phố Paris nha. Có điều M báo với HP trước để khi đó Gió không bay đi xa.
Cám ơn lời chúc Tết của M rất dễ thương như xưa.
Và đến lượt HP cùng xin chúc M một năm Kỷ Sửu 2009 này được nhiều Tài & Lộc & Bình An nơi tâm hồn + Thơ Văn dào dạt cả bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông.

heartRose





Trời ơi lời chúc ngọt ngào làm sao! Chỉ muốn ôm cả vào lòng thôi.Blush

Mình beerchug mừng xuân nha?

Tehat



Kisses
Blush

Ừm...M & HP cụng ly cafe thì ok, chớ mà chất alcon là HP lăn đùng ra xỉn liền hà...!!
viethoaiphuong
#369 Posted : Sunday, February 1, 2009 8:21:43 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Món quà Mừng Tuổi đầu năm hiền hòa và lịch lãm

Vọng Ngày Xanh _ MGP _ 01/02/2009

Người Ở Lại Charlie-Tiếnghát:HạtSươngKhuya

&_&

Anh Không Chết Đâu Anh-HạtSươngKhuya


Thân mến gởi đến HoangThyMaiThao Rose


0000000

02/02/2009

Owh!!
Vọng Ngày Xanh tìm ở mãi trên non cao , dốc ngàn nào mà ra Hạt Sương Khuya với giọng ca dễ thương đến độ làm HTMT cũng phải buông chùng phím tơ hồn linh bóng vía thần-thơ...khi chỉ vừa mới thưởng lãm ca khúc Người Ở Lại Charlie - nhiều ngưỡng mộ và ưu ái số 1 đối với HTMT...
Có thể nào VNX mời được Hạt Sương Khuya ra mắt nhà MGP được không - trong này có nguyên một khoảng không gian & thời gian cho ca nhạc sĩ rất được ưa chuộng và luôn đầy ắp khán giả !
Riêng HTMT xin cám ơn VNX không biết sao cho xuể niềm cảm kích - vì hôm qua đi Lễ nhà thờ từ sáng sớm, rồi sau đó dự tiệc Tết ở một nhà thờ khác khá xa và trở về nhà rất khuya, HTMT cũng còn chạy tạt qua nhà MGP - đã thấy một bản nhạc rất đẹp của Ngô Thụy Miên qua giọng ca tuyệt vời của Sĩ Phú mà VNX đề tặng HTMT & Chiều Nhạt Nắng -- tất nhiên điều nầy đã làm HTMT hết sức ngạc nhiên và vui lắm !! Giống như một món Quà Mừng Tuổi đầu năm hiền hòa và lịch lãm rất Thơ & Nhạc !!
Cho HTMT được cám ơn Hạt Sương Khuya với nha NVX !
Phố ảo tình chân,
Rose


ps- HTMT ngồi đây im lặng nghe Hạt Sương Khuya hát hết chừng nầy bài chắc mọi sự đời xung quanh sẽ dừng lại chưa biết đến khi nào...!! Hi vọng được thưởng lãm những hình ảnh minh hoạt đẹp của con mắt nghệ thuật VNX nữa !

Liên Khúc Vùng Trời Ngày Ấy-Tiếnghát:HạtSươngKhuya

Roseheart



Nắng Saigon, Nắng Paris-NgôThụyMiên-Tiếnghát:Hạt SươngKhuya

Nắng Saigon, Nắng Paris
n/s Ngô Thụy Miên

Tôi đi giữa trời Paris mà nhớ thương Saigon
Nắng Saigon hôm nao dìu bước chân em
Qua phố phường và quán chợ thân quen
Tôi bỗng thấy lòng bâng khuâng
Vì nắng Paris sao quá mặn nồng
Cả một trời thênh thang vàng quá riêng tôi
Nhưng hết rồi ngày tháng vẫn còn nguôi
Em ở đâu hỡi người em rất nhớ
Trời Paris nào có lụa Hà Đông
Bao năm qua khi tình đã chạnh lòng
Tôi lang thang bên cuộc đời vội vã

ĐK

Ngày tháng đã cho ta xa nhau một thời
Đời vắng ngắt khi ta xa nhau một đời
Người yêu ơi xin giữ cho nhau nụ cười
Vì đời ta rồi sẽ mãi có nhau bền lâu

Tôi cất tiếng đàn hôm nay
Và hát cho em bài hát tình này
Nắng Saigon xin em còn giữ trong tim
Xin vẫn còn màu áo lụa Hà Đông

Tôi cất tiếng đàn hôm nay
Và hát cho em bài hát tình này



Toà đô chính Paris


03/02/2009

Hi Vọng Ngày Xanh,
Chiều hôm qua HTMT đã nghe Hạt Sương Khuya hát nguyên 1 ngày tất cả các ca khúc đã có ở đây, và bài Nắng Saigon, Nắng Paris được nghe nhiều lần hơn cả ( có lẽ tới vài chục lần ) và có một giây phút HTMT chợt thích chép lại lời bài hát ( lần đầu tiên một ca khúc được chép lại chỉ với hai lần nghe hát - có lẽ tại Nắng Paris đầy ắp trong hiện tại, còn Nắng Saigon vẫn nhạt nhòa trong ký ức...và những điều thuộc về Tình Yêu luôn lơ lửng giữa hai khung trời...!?).
Hôm qua HTMT có giới thiệu Hạt Sương Khuya ( với hai ca khúc : Người Ở Lại Charlie và Anh Không Chết Đâu Anh ) tới những cõi ảo HTMT tham dự, có chị BH ( giọng vàng Thơ&Nhạc) đã viết trả lời :"Cám ơn Em đã cho nghe giọng hát Hạt Sương Khuya (Rất dễ thương) gợi lại hình ảnh rất cô đơn nhưng rất anh hùng của Đại Tá Nguyễn Đình Bảo một mình trở lại Charlie sau khi đã đưa anh em chiến hữu đơn vị về nơi anh toàn."
Còn con gái của HTMT nó nghe thoáng qua đã nhận xét :"giọng chị ca sĩ nầy thật là trong trẻo mà vẫn mềm mại quá !" HTMT hỏi cô bé : thế con hiểu lời bài hát không? nó trả lời : "con chỉ hiểu bập bõm, nhưng cảm nhận cái đẹp của bài hát và giọng ca thì rất tốt."
Theo như HTMT thì ca khúc nầy của n/s Ngô Thụy Miên viết nhạc rất hay, nhưng không phải là dễ hát như những ca khúc khác cũng của nhạc sĩ. Hạt Sương Khuya hát được nhuyễn vậy là giỏi quá !
Và, với Liên Khúc Vùng Trời Ấy, khi thoạt đầu nghe thì HTMT đã sững sờ vì cứ nghĩ đó là giọng của Nhạt Nắng Chiều nhà MGP.
Hạt Sương Khuya hát nhạc gì cũng rất hay và đó là điểm rất đặc biệt. Vì thường thì ca sĩ có khi hát chỉ hay được 1 thể loại nhạc nào đó thôi ( như : Vân Khánh, tôi chỉ mê cô hát những bài về Huế. Hay Như Quỳnh thì những bài hơi mang tình dân ca Nam Bộ. Còn Mạnh Quỳnh và Phi Nhung thì ca vọng cổ... )
Mấy trao đổi cùng VNX và quý bạn.
Chúc tất cả cùng an vui,
HTMT



&_&


VNX - bắt đầu từ đây :

30/1/2009

Cám ơn Vọng Ngày Xanh đã giới thiệu youtube này của chủ nhân
http://www.youtube.com/v/LcIP5q_l4PQ&hl=fr&fs=1

Các hình ảnh minh họa cho lời bài hát rất đẹp ! HTMT có thấy rất nhiều youtube khác của VNX, mong là VNX sẽ giới thiệu với bạn bè MGP để cùng thưởng lãm.
Chúc mừng VNX !

"Em còn nhớ mùa xuân" là một trong những ca khúc làm HTMT khi mới lớn phải si mê lời thơ & nốt nhạc của Ngô Thụy Miên. Đến bây giờ HTMT vẫn không đổi thay sự ái mộ nhạc sĩ NTMiên.
HTMT có quen nữ thi sĩ Thụy Khanh, chị cũng chọn ca khúc là bài "tủ" và giọng của chị Thụy Khanh rất êm dịu - mỗi dịp Tết đến là chị Thụy Khanh lại hát bài này ở nhà thờ của HTMT trong chương trình văn nghệ sau giờ Lễ chính.
Chúc VNX một năm Kỷ Sửu nhiều tốt lành và may mắn,
Thân mến,

HTMT

ps- HTMT đã giới thiệu youtube này của VNX trong một số diễn đàn cõi ảo khác mà HTMT tham dự.

31/1/2009

Cám ơn hoangthymaithao nhiều đã khích lệ và giới thiệu Youtube.
Vâng, từ từ sẽ đưa lên MGP....Clip Nhạc, Music và Audio Chuyên.
Thân mến Chúc hoangthymaithao Một Năm Mới Thật Vui và An Bình.

TB: MaiThảo một Nhà Văn trân quý của ngày Xưa
VNX



Hi VọngNgàyXanh, xin chào một ngày mới tốt lành !
Sáng nay mở mắt ra là HTMT đã lạc vào "rừng" nhạc Ngô Thụy Miên và bước chân VNX trong khoảng trời Nhạc Mùa Xuân - Góc Nhạc Việt ( đầu tiên là bên mục đọc truyện, rồi bất ngờ thấy dòng nhạc Nguyễn Văn Thành - Dân Chủ Ca và sau ghé bến nầy ). HTMT có cảm giác VNX là lính dù mũ đỏ hoặc mủ nỉ xanh ( cánh biệt động dù ) nên bầu trời nhà MGP mới bị đổ bộ dữ dội trong một ngày như thế nầy??
HTMT không phải là người yêu của lính dù ngày nào cả, nhưng rất cảm tình và mến mộ cánh nhảy dù ( bạn HTMT bây giờ là lính dù và biệt động dù đăc biệt một thời - rất nhiều ). Có lẽ vì HTMT là gió, gió - thơ nên tâm hồn lúc nào cũng lơ lửng và lãng đãng giữa trời xanh và non nước tang bồng nên thân thiện với cánh lính dù?
Trong những ca khúc về người hùng mũ đỏ, HTMT rất thích bài : Người ở lại Charlie và Anh không chết đâu anh (?)
Còn một trong những ca khúc của Ngô Thụy Miên mà HTMT rất thích nữa là bài Áo Lụa Hà Đông với giọng ca của Duy Trác.
Về nhạc sĩ Nguyễn Văn Thành DCC - HTMT có những kỷ niệm rất đặc biệt và trân quý - do tình cờ bắt được dòng nhạc riêng một cõi của người nhạc sĩ chính nhân nầy. Để HTMT sẽ kể cho VNX nghe vào dịp khác nha.
Về nhà văn Mai Thảo, rất nhiều bạn bè là văn-thi sĩ của HTMT đều nhắc đến tên của Mai Thảo nhà văn nổi tiếng (?) khi đã quen biết HTMT. Điều này làm HTMT cũng ngạc nhiên nhiều. Vì HTMT sinh ra ở miền Bắc, cũng chỉ lưu lạc ở miền Nam sau này trước khi làm đời ly hương nơi xứ người. Vì thế HTMT hoàn toàn không biết tên tuổi nhà văn Mai Thảo. Còn một tên tuổi nữa mà nhiều người cũng hỏi HTMT có dây mơ rễ má gì không là Hoàng Thi Thơ. Thậm chí có người còn hỏi khi lần đầu biết là HTMT có phải là con của Hoàng Thi Thơ không? Dễ thương vậy đó ! Khi đó thì HTMT đều giải thích chầm chậm nguồn cơn : lúc đầu HTMT chỉ có Hoàng Mai. Sau này thêm Thy Thảo. Nhưng phiêu bồng thêm quãng ngày bạt ngàn giữa cõi chỉ những Thơ là Thơ + Nhạc -- nên để đúng ý nghĩ của HTMT thì đã thêm hai chữ ThyThy nữa. Thực ra sau này bạn bè thích gọi tắt là ThyThy hoặc Thy. Dài dòng quá làm VNX cũng qua tới mùa thu mà thành Vọng Ngày Thu...vàng lá xanh xao...??
Thăm NVX và chúc an vui với Thơ, với Nhạc và với đời ảo & thật.
Thân mến,
HTMT

02/02/2009

Hi..Men HTMT.
Là Lính chạy Bộ nên nhanh lắm...không như ngày Xưa..bị kẹt chờ đến mỏi mắt mấy Ông Mủ Đỏ,Mủ Xanh mới chịu nhảy khỏi xe GMC.
Nhửng Bản Nhạc HTMT thích đã có sẳn....
Hy vọng sẽ được nghe Tiếng hát của Chị Thụy Khanh và câu chuyện tiếp của HTMT.
Chúc một Tuần lể thật Vui
Thân mến
VNX


Rất cám ơn Vọng Ngày Xanh về hai ca khúc ngợi ca Lính Dù Mũ Đỏ & Mũ Xanh qua giọng hát rất tuyệt vời của Hạt Sương Khuya !
HTMT đã đem tiếng hát lưu ly của cô bé ca sĩ mới lạ nầy đi khắp các cõi ảo.
Từ sáng tới giờ HTMT vẫn còn quay cuồng bước chân Thơ suốt 5 vùng chiến thuật khói lửa ngút trời cõi ảo !
HTMT sẽ giữ mãi kỷ niệm rất tốt lành nầy để ghi dấu cho năm Kỷ Sửu 2009.
Cũng chúc VNX một tuần lễ thật vui vẻ,
Thân mến,
HTMT
Nguyễn Thị Tê Hát
#370 Posted : Tuesday, February 3, 2009 12:21:50 AM(UTC)
Nguyenthitehat

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 481
Points: 201
Woman
Location: Oklahoma

Thanks: 2 times
Was thanked: 23 time(s) in 20 post(s)
Nắng Saigon, Nắng Paris-NgôThụyMiên-Tiếnghát:Hạt SươngKhuya

Cám ơn VHP đã cho Tehat có dịp thưởng thức tiếng hát Hat. Sương Khuya thật là hay, thật là dễ thương, nghe tiếng hát của GSK cứ như nghe tiếng thì thầm nhõng nhẽo của......... người yêu bé nhỏ... giọng dễ thương quá! Blush

beerchug cafe nè, uống với "M" nhé, mình vừa nhâm nhi những giọt cafe đắng vừa nghe tiếng hát hay, một bản nhạc hay mà lần đầu tiên "M" biết đến...Smile

Rose
Ngtth
viethoaiphuong
#371 Posted : Wednesday, February 4, 2009 12:28:03 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Nguyenthitehat

Nắng Saigon, Nắng Paris-NgôThụyMiên-Tiếnghát:Hạt SươngKhuya

Cám ơn VHP đã cho Tehat có dịp thưởng thức tiếng hát Hat. Sương Khuya thật là hay, thật là dễ thương, nghe tiếng hát của GSK cứ như nghe tiếng thì thầm nhõng nhẽo của......... người yêu bé nhỏ... giọng dễ thương quá! Blush

beerchug cafe nè, uống với "M" nhé, mình vừa nhâm nhi những giọt cafe đắng vừa nghe tiếng hát hay, một bản nhạc hay mà lần đầu tiên "M" biết đến...Smile

Rose
Ngtth




Trời vào xuân hay lòng này bão nổi

"M" ơi, một trong hai bình bông tím ngát ngao ở trên sẽ có chìa khóa màu tim tím thơ để mở cửa vào dòng chữ màu tím Huế -- khung trời kỳ ảo hiện ra thật dễ thương !?
Thăm "M" và chúc an vui,
VHP



Nguyễn Thị Tê Hát
#372 Posted : Wednesday, February 4, 2009 5:48:42 AM(UTC)
Nguyenthitehat

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 481
Points: 201
Woman
Location: Oklahoma

Thanks: 2 times
Was thanked: 23 time(s) in 20 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong
[

Trời vào xuân hay lòng này bão nổi

"M" ơi, một trong hai bình bông tím ngát ngao ở trên sẽ có chìa khóa màu tim tím thơ để cửa vào dòng chữ màu tím Huế -- khung trời kỳ ảo hiện ra thật dễ thương !?
Thăm "M" và chúc an vui,
VHP





Thật đúng là người tình Paris, dễ thương mềm mại như hoa tím thế kia mà ai chẳng yêu cho được cơ chứ? heart của "M" đây nè Tongue

Rose
Tehat
viethoaiphuong
#373 Posted : Wednesday, February 4, 2009 6:21:57 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Nguyenthitehat

[quote]Gởi bởi viethoaiphuong
...
...

Thật đúng là người tình Paris, dễ thương mềm mại như hoa tím thế kia mà ai chẳng yêu cho được cơ chứ? heart của "M" đây nè Tongue

Rose
Tehat



"M" dễ thương và hào sảng nữa - moi luôn heart Tim -Thơ ra tặng cho nàng-thơ Bá Lệ kìa !? Tất nhiên là VHP hổng có từ chối rồi và xin nhận với tất cả chân tình và nương gượng - để làm đẹp một bài thơ của trang đời hôm nay ! Đa tạ Thơ, đa tạ người-thơ và đa tạ cõi đời vẫn còn nhiều điều để thương mến mỏi mềm !!
Đến lượt VHP xin được chia chung với "M" một món quà Xuân cũng rất đẹp và ý nghĩa :


Tình Khúc Mùa Xuân-NgôThụy Miên - Sĩ Phú


Tình Khúc Mùa Xuân-NgôThụy Miên

Tình yêu đó cho em
tháng năm trên từng phím Xuân lay
đóa môi xinh giòng tóc mây bay
Mùa Thu gió heo may gọi về
Mùa Đông nắng hanh trên tuổi thề
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời

Một hôm gió Xuân sang
Mây lang thang cài tóc em mang
đến thăm em chiều nắng miên man
Rồi Thu đến sao em giận hờn
Rồi Đông đến sao em lạnh lùng
Đường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân

Chiều còn mưa bay
ướt bước chân mòn lãng du
Ướt áo cho tình thấm sâu
ướt đóa môi hồng hững hờ
Rũ ướt cung đàn
buồn dâng mây tím giăng ngang
buồn vương ân ái phai tàn

Mùa Xuân đến chưa em?
Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm
vắng xa chưa giòng tóc mây bay?
Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn
Mùa Đông vẫn chưa thôi lạnh lùng
Giòng lá cuốn em mang - trôi dài mãi trôi.


ps :
- Khi nào "M" muốn nghe Sĩ Phú hát cho nghe miên man hết ngày xuân hôm nay "non stop" thì bấm vào link dưới này nha :

Tình Khúc Mùa Xuân-Ngô Thụy Miên - Sĩ Phú

- Thương mến một trời mây xanh ngát dịu hiền đang nổi trôi trên tóc người nhân-thế, phía bên ngoài khung cửa sổ nơi VHP đang ngồi gõ những con chữ để lại nơi đây - tuy cõi ảo mà tình chân vẫn còn tràn đầy!?
heartRose
VHP



Cafe mời "M" đây nì - VHP vừa mới làm tức thì, tự nhiên nhớ mấy hôm này hai ta cafe màn hình vi tính không à?? Thường vào giờ này bên Ba Rì , nếu HP không mải mê viết lách gì đó thì sẽ nhớ tới cafe giấc chiều lưng chừng. Nhiều khi làm cafe mà cũng lại để cho nguội ngắt ngơ...
Nhìn cafe nầy vậy chớ mà ai nếm rồi khi xa Ba Rì cũng nhớ đó nha?


viethoaiphuong
#374 Posted : Wednesday, February 4, 2009 8:29:25 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
.....Như là ngày mai....

1

Khoảng Lặng và Khoảng Trống

Có một người, hẳn là một cô bé (!?) viết cho tôi thế này:
"Em biết chị một ít qua một người (!) và một ít qua một người khác (!!)
Biết - cái từ đơn giản nhất để chỉ một người mình không quen, nhưng ít nhiều họ cũng có trong trí nhớ của mình.
Nhưng biết lấy từ gì để diễn tả một người mình yêu quý bằng cả tâm gan, nhưng rồi họ lại không tồn tại thật? Thôi - gọi tạm là đau.
Em đã cố, cố tìm mọi lý do, mọi vốn từ, mọi câu chuyện... để tìm một điều gì đó chứng minh những gì mình đang biết là chỉ là một câu chuyện đùa, có một người đang đùa, mọi người đang đùa, nhưng có ai đủ nhẫn tâm để moi trái tim của mình ra chơi trò tung hứng đâu? Người đó đau, chị đau, và em, em biết mình cũng đau.
Nhưng gió ngày mai vẫn thổi, mình sẽ tạ tri âm cũ bằng những hồi ức đẹp về người. Vì một lẽ giản đơn :" yêu người mình ghét đã khó, mà ghét người mình yêu lại càng khó hơn ". Năm lớp 3, em đọc câu chuyện " Con ngựa mù " và khóc suốt đêm, mỗi lần đọc lại vẫn là mỗi lần khóc. Tuy biết con ngựa " chỉ là một nhân vật ". Nhưng làm sao cản được trái tim yêu thương?
Như mình bây giờ... cũng đang yêu thương và đau đớn cho nhân vật ta đã, đang và sẽ trân quý. Phải không chị?
"Đường nhân gian nhiều ải thương đau, ai chưa qua chưa phải là người" Xem như mình vừa trải qua thêm một nạn kiếp để được làm người.
Chúc chị vạn sự đều đủ nghị lực và sức mạnh để vượt qua.
Một người em biết chị "




Tôi nhìn khá lâu tên của cô bé, không lạ cũng không quen! Bởi đọc lên thấy hài hòa giữa một dấu huyền và một dấu sắc. Thêm nữa, có một nửa giống tên tôi, có một nửa khác giống một nửa cõi hồn-mộng của tôi. Xong quả tình tôi chưa hề biết dòng tên như vậy trong đời. Có điều cô bé viết rất có lý và hay nữa!! Tôi đọc nhiều lần đoạn tin nhắn dài hơn một tin nhắn thông thường ấy!!!
Tôi chỉ viết lại, đại để: Cám ơn em đã để ý tới những gì chị viết và cám ơn em đã biết về chị. Nhưng em là ai ?

Ngay sau đó, có thêm một người, hẳn cũng chỉ bậc đàn em tuổi đời, viết tiếp:

"Giữa các ý tưởng là khoảng lặng... giữa các khoảng lặng là khoảng lặng... vui là một ý niệm; buồn cũng là một ý niệm... khoảng lặng cũng là ý niệm... trực cảm trong khoảng lặng... Chúa hiện hình... Từ đó thiêng liêng!

Em bật nhảy vài câu cho... vui chị nhé!"


Ah! Hoàng "tiểu khanh"này thì tôi biết rõ là ai, cũng một cây lý sự, một cây thơ nhiều lắm suy tư và được tôi rất quý mên, trân trọng.



Không bao xa, tôi nhận được tin nhắn của người được cho là cô bé kia, thật là ngoạn mục thay những gì cô bé viết. Tôi đã phải ngồi hàng giờ để sắp xếp lại những chi tiết cô bé viết đó, và rồi tôi lại chìm sâu vào suy nghĩ...

"Em là một người em trên LSB, bạn của người thứ hai trong lời nhắn trước (?) - và là một người em yêu thương, trao đi hết những cảm xúc nơi trái tim mình, một cách kiệt quệ, và trọn vẹn trong từng khoảnh khắc.
Em yêu thơ, mến văn, thích nhạc, có lẽ nên em yêu quý chị BN, chị LL, SS hâm không có điều gì là ngạc nhiên chị nhi?
Và em yêu bằng tất cả chân thành, để cũng đớn đau đầy đủ, cũng không có gì là ngạc nhiên phải không chị?
Em biết chị qua lời kể của LL, của SS về chị cũng thik thơ, thik văn, thik BN và thik LL, thik SS... Một chị HP ( có lẽ theo tuổi em phải gọi bằng dì, em 19 tuổi ) Không nhiều, nhưng cũng đủ, để mỗi lần LL hay SS reo lên: " mới nhận được thư chị P" em không ngạc nhiên, mà chỉ có cảm giác vui vui :"Thích nhỉ"
Không đủ nhiều để biết về cuộc sống chị, tình cảm chị, về những đấu tranh nội tại trong tâm hồn chị, không đủ nhiều nhưng cũng đủ để có thể gọi là biết...
Em dám chắc, trong chúng ta, không ai đau nhiều hay đau ít hơn ai, vì yêu thương là vô hối và không gì so sánh, nên nỗi đau cũng thế, có khác, thì khác chăng là chúng ta thể hiện điều đó khác nhau mà thôi. Phải không chị?
Nhưng nắng vẫn reo mừng ngoài kia, để rồi một phút sau, mưa ạt ào đổ xuống, vậy thì có gì để ngạc nhiên, khi cuộc đời cho chúng ta những lần đối mặt, những đổi thay chóng vánh của kiếp nhân sinh cũng đâu đủ để chúng ta gục ngã.?
Chị đã đọc " Say nắng " của IVan Bunin chưa? Một trong những truyện ngắn đưa tên tuổi nhà văn trở thành bất tử trên bầu trời văn học Nga. Tất cả bể dâu, ái tình, khổ luỵ đều chỉ là say nắng thôi. Và chúng ta đủ dũng khí, để vượt qua nó, dù có khi sé khiến ta già mất nửa cuộc đời.
Chúng ta, không ai có thể chết vì say nắng, phải không chị?
Mến chị !
Chúc chị vượt qua được những chông gai (chông gai nào cũng xé máu bàn chân)".




Tôi có hỏi thăm một cô em-thơ mà thôi biết khá nhiều ở một vài nơi cõi ảo, về cô bé mới lạ này trong TN. Nhưng cô em-thơ này bảo không biết đó là ai cả. Thực ra tôi có thể hỏi thẳng LL hay SS hay chính cô bé. Xong, nghĩ cho cùng điều đó không mấy quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là thơ&văn của cô bé khiến tôi rất chú ý. Lâu lâu không thấy bài của cô bé tôi cũng tự hỏi : cô bé đi đâu ta, mà im hơi Thơ thế kia!!
Trong những gì cô bé viết cho tôi, tôi nghĩ là hôm nay tôi sẽ trả lời cô bé.
-- Chị chưa đọc chuyện "Con Ngựa Mù". Nhưng nghe em kể em đã xúc cảm ra sao mỗi lần đọc chuyện đó khi còn nhỏ xíu vậy. Chị biết em là người rất mẫn cảm, một trái tim sống thật sự theo nhịp của sự-sống có hồn, chứ không chỉ là quả tim đập đều đặn như cái máy để nuôi một thân xác nhiều vật chất hơn là phần hồn. Một đứa trẻ như vậy, không thể nào khi lớn lên lại không mê thơ-văn??
Và quả tình cô bé ấy đã rất yêu thơ-văn!!
"Đường nhân gian nhiều ải thương đau, ai chưa qua chưa phải là người" Xem như mình vừa trải qua thêm một nạn kiếp để được làm người.
Ah, em nói không hề sai tí nào cả. Nhưng có bao giờ em nghĩ câu nói trên có hai chiều trong đó không?
Và em đã chúc chị ở cuối tin nhắn đầu tiên vừa đủ lắm đó. Xong quả tình đâu có đến nỗi "hệ trọng" tới mức chị phải kiểu lấy hết sức bình sinh của mình để mà nhảy qua một cái vực vừa sâu lại vừa xa kia đâu cô bé ơi ! Bằng chứng là chị vẫn đấy thôi và miệt mài với những điều khác đang làm chị bận tâm nhiều hơn cả ở đoạn đời này của chị.
Trong tin nhắn lần thứ nhì của cô bé tôi rất thích đoạn này:
"Nhưng nắng vẫn reo mừng ngoài kia, để rồi một phút sau, mưa ạt ào đổ xuống, vậy thì có gì để ngạc nhiên, khi cuộc đời cho chúng ta những lần đối mặt, những đổi thay chóng vánh của kiếp nhân sinh cũng đâu đủ để chúng ta gục ngã.?"
Tôi nghĩ cô bé rất có khả năng về âm nhạc, qua cách sắp xếp các từ trong một câu hay đoạn dòng...!! Bái phục cô bé mới 19 tuổi này đây. Và cũng lại một câu chuyện "say nắng" của nhà văn nào đó mà cô bé rất thích(?). Chắc hẳn cô bé cũng đã từng "say nắng" !
Nhưng đảm bảo chuyện em nhắc đây, làm tôi nhớ đến một chuyện cũng về nắng của LL "nắng tháng Tư" (?). Tất cả mọi chuyện trên trời, dưới bể gì mà LL viết tôi đều chưa bao giờ nghi ngờ đó là chuyện tưởng tượng cả. Tôi chỉ cảm phục sao cô bé nhỏ xíu ấy mà đã trải qua lắm "đoạn trường"!! Hồi trước, khi tôi buồn, hay khi tôi mệt mỏi...cuối mỗi ngày tôi đều tìm cách "rúc đầu" vào blog của LL để đọc cho đã. Nhiều khi đọc bài của LL một phần mà cũng đọc những "chí chóe" của đám bạn bè nhỏ ấy, thấy chúng "cấu xé" nhau bằng ngôn từ nơi cõi ảo, nghe tức cười chi đâu, mà dễ thương lắm!
"Chúc chị vượt qua được những chông gai ( chông gai nào cũng xé máu bàn chân )".
Dòng cuối cùng lần này của cô bé thì rõ ràng là tôi sẽ không thể quên. Như làm sao quên cho được những dòng máu còn tươi đỏ dưới bàn-chân-thơ của tôi, kể từ khi tôi bước vào đời lãng du, và vẫn trên con đường tranh đấu cho công chính với công bình. Tôi nhớ đến "Nỗi Đau Nghệ Thuật" mà có lần tôi từng "chạm" phải!!
Cám ơn cô bé có tâm hồn trong sáng và đã rất hiểu người, hiểu đời, hiểu những gì về nghệ-thuật là giản đơn đúng hai từ "nghệ thuật"

-------

Còn Hoàng "tiểu khanh",
"Giữa các ý tưởng là khoảng lặng... giữa các khoảng lặng là khoảng lặng... vui là một ý niệm; buồn cũng là một ý niệm... khoảng lặng cũng là ý niệm... trực cảm trong khoảng lặng... Chúa hiện hình... Từ đó thiêng liêng! "

Cậu bé biết không, còn điều này nữa: giữa các khoảng lặng và giữa các ý tưởng xen vào luôn có những khoảng trống đôi khi. Thế những khoảng trống gì đây cậu có biết không há ? Còn ta, ta đã đau thật sự khi nhìn vào những khoảng trống ấy đấy. Có những khoảng trống là vô nghĩa, nhưng có những khoảng trống đầy ý nghĩa. Khi đó, trực cảm trong khoảng trống sẽ hiện ra gì hở cậu bé???
Thưa hai cô, cậu em-thơ, chị tìm được câu này " Ton autre moi a toujours de la peine pour toi. Mais ton autre moi grandit grâce à cette peine; alors tout va pour le mieux." và " Sème une graine et la terre te donnera une fleur. Rêve au ciel ton rêve et il t'amènera ton être aimé." ( Khalil Gibran )
Nhưng hẳn giữa những khoảng lặng cũng có thể sẽ là đầy ắp ngôn từ và ý nhị thơ-văn, đúng không?
Có một người bạn Thơ-Văn, viết thư trao đổi về bài vở với chị và sau cùng có dòng này: Chúc mọi sự An Lành và Hạnh Phúc dưới bầu trời Paris!
Chị viết trả lời, cũng những dòng dưới cùng: ...Nhưng Paris mùa này đang rất lạnh. Mưa gió bão bùng suốt đó thôi. Như bài thơ ThyThy "ra" hôm qua, khi bất chợt ngó ra ngoài khung cửa sổ trắng toát nơi ThyThy đang ngồi gõ bàn phím: Trời đầy những mây xám trắng, gió hơi nhiều, và có một kẽ hở đủ vừa trên nền trời u ám: Một mặt trời yếu ớt, nhìn thẳng vào cứ việc vô tư mà suy tư và cảm nhận cái buồn của mùa Đông nơi đây...!!
Gởi hai nhỏ cùng đọc bài thơ đó nha?!
Paris, chiều 10/12/2007-- thythyhoangthymaithao

Mặt Trời Mùa Đông

Mặt trời mùa Đông nơi đây mang màu trắng.
Tôi đã rất bàng hoàng với màu trắng của mùa Đông
Tất cả vũ trụ nơi đây là một gam màu trắng.
Ngày Đông buồn những mây trắng phủ kín không gian.
Thời gian buồn những gió trắng rít xanh xao.

Giữa những kẽ hở của không gian
Xen vào những kẽ hở dòng thời gian
Một mặt trời hoang-trắng
Ngay cả ta nếu nhìn thẳng vào mặt trời cũng thành trắng
Nốt xôn xao...!!

Những rơi rơi từng hàng bông tuyết trắng
Làm mỏi mềm suy tư
Cho ta thêm nôn nao muộn màng muôn nỗi nhớ
Nếu còn...(!)
Cho ta thêm lao đao những đoạn đường trống vắng
Nếu còn...(!)

Đất và Trời đảo điên trong vòng quay dường rất ngắn
Có phải ngày mùa Đông không dài
Cho đêm Đông từng đoạn ngắn
Chắp lại thành trang thơ
Nối dài những giấc mơ
Chỉ toàn gam màu trắng
Mây trắng
Gió trắng
Không gian trắng
Thời gian trắng...
Bất tận dòng nhạc trắng
Chữ nghĩa thành mênh mông.

Bởi mặt trời mùa Đông
Là màu trắng
Phôi phai hơn những ý tưởng trắng ngần
Rất ý nhị chỉ riêng thơ!

Mùa Giáng Sinh 2007
09 Dec
thythyhoangthymaithao


&_&

13/12/2007
Thương gửi chị HP...
Em không nghĩ mình lại đọc được những dòng chữ ấm áp này ở một nơi xa xôi nào đó, giữa hư vô và bạt ngàn trời đất, bạt ngàn những " ý nhị thơ văn ".
Món quà nhỏ của chị em sẽ cất giữ mãi cho mình. Như bất kì một thiếu nữ nào cũng có ngăn bí mật cho yêu thương, cho rung động, cho ngọt lành, cho chua đắng... Cám ơn chị đã thả trôi vào dòng sông con gái của em những cánh hoa thơm ngát.
Ngày đầu tiên vào comment cho chị ở Khoảng lặng và khoảng trống. Em không có ý nghĩ gì khác ngoài chia một ít cảm xúc của mình để mong chị vơi đi cảm giác em đã từng và đã trải qua.
Có những đêm em nằm chờ sáng, thấy quanh mình thời gian bỏ đi lặng lẽ, không lời từ biệt, em nghĩ không biết chia ly như vậy có đỡ đau hơn không? Bởi vì khi ta tỉnh dậy mọi việc dù sao cũng đã qua rồi...
Em không biết nói gì ngoài tiếng cảm ơn chân thành nhất đến chị...
Để biết rằng bên mình, nỗi đau thật bao nhiêu, yêu thương cũng chân thành bấy nhiêu.
Thương mến
Em - Hoàng Khánh
( Hoàng Khánh đơn giản là Hoàng và Khánh... thôi chị ah)



2

Chúa cho con khổ...

14/12/2007

owh! Hoàng Khánh đó à ,

Bài chị post đã 2 ngày mới được đưa lên. Đã là khoảng trống giữa các khoảng lặng, bây giờ thêm khoảng trống giữa khoảng trống nữa?

Nếu chị biết chính mình đã thả trôi vào dòng sông con gái của HK những cánh hoa Thơ dễ thương như thế... thì chị đã đợi thêm những khoảng lặng yên tĩnh khác tặng HK thêm cánh hoa đăng của Paris mùa lễ hội này nhỉ. Đêm qua chị đưa một người tình cũ của đứa bạn gái rất thân từ hồi con gái của chị ( người kia cũng là anh họ của một đứa bạn gái thật thân khác của chị, chơi cả nhóm với nhau, nhưng người anh họ nầy thì bây giờ chị mới biết mặt, tuy nghe tên đã thuộc lòng vì một chuyện tình lãng mạn thời còn là sinh viên ). Đưa người bạn của bạn đi Paris by night... choáng ngợp vì đèn đường quá đẹp !! Mới đầu chị nghĩ : có lẽ mắt mình từ hồi "ngã" vào lòng nàng-thơ thì nhìn gì cũng ra màu tím !! Nên chị hỏi người kia : "anh thấy đèn màu tím đẹp lạ lùng?". Người kia trả lời : "ừ, quả là Paris diễm lệ với đại lộ được mệnh danh là đẹp nhất thế giới này đây" ! Vậy đúng là chị không bị loạn-thị nhờ Thơ?!

* Để chị viết lại thành một đoản văn ngắn ngắn tặng bạn chị và tặng HK thêm món quà nhỏ từ Paris thủ đô ánh sáng nha !!

Sao mà ít tuổi vậy đã phải qua đêm nằm chờ sáng hở HK? nếu nằm nghe nàng-thơ đi qua vùng trí tưởng thì ok?

Ừ, khổ đau cho con người hoặc là lớn lên, hoặc là chết luôn đó HK biết không? Nên chị mới có câu này :

Chúa cho con khổ, để con biết thương người khổ. Chúa cho con buồn để con biết tương tư. Chúa cho con suy tư để con biết có Chúa hữu-hình!

ah, Hoàng Khánh chị biết giản đơn là Hoàng Khánh chứ, có điều chị hay tự vẽ cho mình những vòng tròn đi theo chiều ngược kim đồng hồ đó mà...

Đôi khi chị viết bài cho ai đó nhiều hơn, bao giờ chị cũng nghĩ đến những mẩu nhỏ khác của trái tim mình -- thế là ai cũng không phải tị nạnh với ai, đúng không? Bởi đa số mọi người vẫn nghĩ rất cổ điển : tình cảm là "Cho" & "Nhận" như 1 quả táo cắt ra. Thành ra ích kỷ? Còn chị biết và hiểu tình cảm thực ra là sự cùng chia sẻ, càng "Cho" càng nhiều ra : một trái táo chia đôi sẽ thành hai trái táo nguyện vẹn của hai nửa khác cùng ghép lại? và cứ thế nhân lên tới một ngày người càng biết "Cho" sẽ có trái tim khổng lồ giống Thượng Đế , đúng không? Thượng Đế yêu thương được cả thế gian kia mà? Như một mẩu tâm-hồn - ai đo, đếm, cân, đong được nó là bao nhiêu??

Em vui là chị được vui lây rồi.

Em gìn giữ những con chữ là chị biết chị sẽ sống thêm những tháng ngày trong tương lai dù thân xác có xa rời cõi này? Con người biết gửi lại hồn mình là con người sống lâu hơn cả?

Chị gửi cho HK xem photo chụp Paris by night từ con mắt thơ-thơ của chị nha !



...
...
viethoaiphuong
#375 Posted : Thursday, February 5, 2009 7:26:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hoài Thu
Lê Duy và Xuân Thảo trình bầy

Ngô Đồng Diệp Lạc

Ở trong nhà MGP đã một năm trọn, vậy mà mãi hôm nay tôi mới "ngã" vào trang "Thư Pháp Việt Nam" của cô bé Mí Ướt ( có giọt lệ rơi bên mắt trái rất bơ vơ...). Sau khi lội bộ từ tầng lầu thứ 11 trở xuống lầu 1, tôi tự nhiên nhớ tới "ngô đồng nhất diệp lạc" mà Tí Lạc Đà nhà T's GiaLong-VietBao đã làm tôi thật sự bất ngờ hồi kia. Thế là tôi trở lại nhà T's góc Nhạc&Tranh Ảnh lọ mọ hơn 1 giờ đồng hồ để tìm cho ra chiếc lá thu của bạn mình. Lần này tôi được thêm một ngạc nhiên là ở nơi mà TLĐ "dán" lại chiếc lá "ngô đồng" tôi mới nhìn ra chữ Hoài Thu ở dưới có dấu hiệu "bấm vào để xem". Owh!! một video với rất nhiều hình ảnh về Dalat thơ mộng một thời không thể nào quên. Tôi không nghĩ khi bạn tôi đưa bài này vô nhà T's mà tôi lại không mở ra xem, vì trong trí nhớ của mình, tôi bao giờ cũng xem tất cả các bài vở đưa vào những nơi nào tôi đã bước chân tới nơi đó. Có thể là tôi mỗi khi "chạm" vào điều gì đó mà tôi trót nương gượng rồi, thì tất cả đều hiện về những đường nét mới mẻ, như một lần lặp lại những cảm xúc diệu vợi...!!
Đến khi đem chiếc lá thu trở lại nhà Ướt Mi, tôi cũng lại không dám chắc tác phẩm của TLĐ có được gọi là "Thư Pháp Việt Nam" không? Vì chữ bạn tôi viết trên chiếc lá nhìn rõ, đọc rõ và hiểu rõ ràng. Chứ không như nhiều kiểu chữ ai đó viết mà nhất định phải có dòng chữ bình thường ghi lại ở dưới thì người đọc họa ra mới đọc và hiểu là gì.
Vì cũng biết mình lãng linh nhiều đến độ lơ tơ mơ... nên tôi "dán" chiếc lá thu của TLĐ tặng cho UM, nhưng cẩn thận nhắc với cô bé chỉ nên coi là một kỷ niệm nho nhỏ của tôi vì hơn một giờ tôi đi tìm lại chiếc lá "ngô đồng" và hơn một giờ thăm nhà UM nữa.
Thời gian, tôi luôn nói là rất quý, ấy vậy mà đôi khi tôi đã dùng thời gian như một người tỉ phú khờ khạo, khi lỡ bước chân vào "sòng bài" lần đầu tiên và quên hẳn mình là ai, ngoài sự lý thú theo dõi những chuyển động của tất cả mọi lá bài với các hình thù vui mắt đến rồi đi vào một cõi không hình hài...
Ca khúc Hoài Thu thật đẹp lời thơ, dòng nhạc và giọng của hai ca sĩ. Hình ảnh minh họa thì không thể nào chê rồi, không hẳn mọi điều gì nhắc tới xứ sở sương mù Dalat đã làm tôi luôn mê đắm trước giờ, mà thật sự tôi phải luôn giữ mình được công tâm trước mọi lẽ đời, nhất là những gì thuộc về nghệ thuật. Bởi làm nghệ thuật mà không vô tư và công bằng, người ta rơi xuống đáy giếng sâu dễ hơn ai hết?!
Cám ơn TLĐ thêm một lần nữa về chiếc lá "ngô đồng nhất diệp lạc". Và cám ơn em bé Mí Ướt đã cho chị Thảo+ viết chữ những dòng này trong khi cánh tay trái còn đang đau buốt mỗi khi các ngón tay chạm vào bàn phím.

06 Fev 2009
HTMT
viethoaiphuong
#376 Posted : Friday, February 6, 2009 6:21:03 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Đi tìm Phong Lan gặp lại nhành Thạch Thảo

Thấy bóng chị HKKM và Phong Lan ( Orchid) - VHP vào xem liền. Mới đầu, VHP không thể nghĩ trong vườn Cỏ-Cây-Hoa-Lá nhà PNV mà lại chưa hề có topic nầy, nên đã lội ngược trở lại suốt 19 chặng đường lá-hoa-cây-cỏ. Hết hơn một giờ đồng hồ, nhưng nhờ thế mới biết nhiều điều thú vị, buồn cười nhất là khi "rơi" vào topic "thạch thảo" -- chị PC đưa vào 1 nhánh thạch thảo nhỏ xíu xiu & bên dưới là một bài thơ dịch ra tiếng Việt chắc là từ tiếng Pháp. Điều nầy làm VHP nhớ như in trong nhà MGP mới mùa thu vừa qua, VHP có thấy bài thơ này song ngữ ( hình như Nguyên Sa (?) dịch từ tiếng Pháp ) - vì không biết tác giả có đúng như dưới bài chị PC để ở đây hay không nên VHP phải chạy vô MGP để tìm - chao ơi!! Rừng lá mùa thu cõi ấy mới huyền huyễn mộng tới mức làm VHP mất thêm hơn 1 giờ đồng hồ nữa. Cuối cùng vẫn chưa tìm ra bài thơ tiếng Pháp. Nhưng lại lạc vào một kho tranh ảnh & thơ tiếng Pháp quá trời trời !
Và đó là một trong những điều VHP đặt cho hai chữ "sa đà" chỉ về sự đam mê với chữ nghĩa & ngôn từ của mình.
Kết thúc hơn hai giờ với cái màn hình vi tính là chưa có topic "Phong Lan" trong nhà PNV. Vậy là chị HKKM không "say" lần này (nhưng hỡi ơi, chỉ ít giờ sau là bị "rờ tóc" rồi - hóa ra góc chỉ một chữ "Lan" đã có từ bao giờ, trong khi VHP mải mê tìm "Phong Lan", thiệt tình...!?)
http://phunuviet.org/for...PIC_ID=2422&whichpage=2

Sẵn có cây "phong lan" trong nhà và photos hai cây phong lan cũng vào mùa nầy năm ngoái chị Thu Hà nói là mua tặng cho VHP và chính chị? Chị cho VHP chọn trước màu nào VHP thích, VHP thấy cả hai màu - tím và trắng đều đẹp, nhưng chọn màu trắng (giữa rừng hoa lá với các màu khác nhau, nếu có màu trắng thì bao giờ VHP cũng chọn sau đó) còn màu tím thì nói với chị TH rằng - màu tím ấy dễ thương lắm nên chị TH giữ thì đúng và hợp lý hơn cả.







Thạch Thảo - tên latin: calluna vulgaris

(viết theo trí nhớ, chờ xem lại!) - PC

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta chẳng còn gần nhau nữa
Mộng trùng lai không có được trên đời

Appolinaire



JOUR D’OR

Le soleil colle aux feuilles
Comme un bonbon.
Jour d’or,
Jour d’automne.
Des pétales de lumière,
Des fleurs de brise.
Fragilité de la magie,
Non de l’oiseau en cage.

(Micheline Boland)




La derniere feuille

Dans la forêt chauve et rouillée
Il ne reste plus au rameau
Qu’une pauvre feuille oubliée,
Rien qu’une feuille et qu’un oiseau.

Il ne reste plus dans mon âme
Qu’un seul amour pour y chanter,
Mais le vent d’automne qui brame
Ne permet pas de l’écouter.

L’oiseau s’en va, la feuille tombe,
L’amour s’éteint, car c’est l’hiver.
Petit oiseau, viens sur ma tombe
Chanter, quand l’arbre sera vert !

T. Gautier



...chiếc lá thu nghĩ gì trên lối đời vào cuối một mùa thu năm trước...?!


Còn dưới đây là hai cây phong lan chị Thu Hà tặng cho bài thơ-nhạc Màu Mắt Đêm Hoang Đàng của VHP viết trong RER ligne A trên đường trở về nhà ( lần gặp gỡ đầu tiên chị TH và club bạn văn nghệ các anh chị nhóm TH & N ).



Orchidee - MMDHD 1



Orchidee - MMDHD 2





PC
#377 Posted : Saturday, February 7, 2009 9:06:54 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong
VHP có thấy bài thơ này song ngữ ( hình như Nguyên Sa (?) dịch từ tiếng Pháp ) -

PC nhớ mang máng là Bùi Giáng, Phạm Duy phổ thành bài Mùa Thu Chết.
viethoaiphuong
#378 Posted : Saturday, February 7, 2009 4:07:21 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi viethoaiphuong
VHP có thấy bài thơ này song ngữ ( hình như Nguyên Sa (?) dịch từ tiếng Pháp ) -

PC nhớ mang máng là Bùi Giáng, Phạm Duy phổ thành bài Mùa Thu Chết.



Oh, chị PC về rồi đó à, chị đi ăn Tết ở mãi nơi đâu mà kỹ lưỡng quá vậy ta ơi?
Tết năm này chị PC được vui nhiều và được lì xì nhiều không? VHP thăm chị PC và chúc Tết "lỡ" vậy nha : chị PC năm này được nhiều niềm vui và tràn trề niềm tin, hi vọng với mọi sự tốt lành.
Chị PC nhớ mang máng...nhưng khi nào cũng chính xác cả. Trong khi HP thì toàn trên mây gió trang đời... Tongue!!
Kisses
viethoaiphuong
#379 Posted : Monday, February 9, 2009 7:24:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bé sao rồi?

"Em rất tiếc vì không chụp lại hình cây dừa lửa nhà em ,bây giờ nhà bán mất rồi...Cây dừa lửa rất thấp ,trái ra đầy dưới gốc đó các chị ạ. lần đầu tiên em nhìn thấy trái dừa trổ ra từ gốc đó. Em Làm cỏ vườn ,bao nhiêu cỏ em chẳng biết bỏ đi đâu...lấy ủ vào gốc cây dừa lửa. một đống to tướng. Một hôm thấy sao đống cỏ quanh gốc dừa " có vấn đề " em liên bươi ra...thì ngạc nhiên qúa trời.thấy quanh gốc dừa bao nhiêu là quày dừa đó các chị ạ, Dừa lửa vàng rực, năm quanh gốc chi chít ngay trên mặt đất ,do bị cỏ ủ nên một số quày bị hư thúi ,còn một số vẫn ăn được..bây giờ bán nhà rồi nên không biết cây dừa lửa đó còn không nữa đó...tiếc là đã không nghĩ ra chụp lại bức hình đó" -- Gửi lúc 19:20:31 Sep 22 2005

Thật là tình cờ mà giờ nầy tò mò với "Dừa Nước" trong nhà PNV, mà tôi gặp lại Bé qua "món" Dừa Cạn.
Những kỷ niệm dễ thương ngày cũ được trở về và tôi nhớ Bé. Dẫu rằng nhiều khi cũng hơi thắc mắc về chuyện một thời xa vắng...!?
Mong rằng sẽ có một dịp yên tĩnh tôi ngồi gõ lại trên bàn phím vi tính về cuộc gặp gỡ với Bé xuyên qua màn hình vi tính từ cõi-ảo mà ra cõi-thật 3 năm về trước.
Còn bây giờ thì xin cầu mong cho Bé đã có một mái ấm gia đình, nhưng vẫn không quên khoảng trời Thơ-Văn nhẹ nhàng và tốt lành.
Đã lại một mùa Lễ Tình Yêu nữa, tôi muốn gởi tặng Bé một cánh Hồng. Ờ mà lại muốn nhắn với Bé rằng : vào mỗi dịp Tết nguyên đán là tôi luôn nhớ tới cành Đào Tiểu Muội mà tôi đặt tên cho loài hoa Đào mới lạ nào đó của Bé -- đó là mùa hoa Tết năm trước khi mình gặp nhau, Bé tả về cành Đào ấy, khen đẹp quá mà chỉ tội mắc? Tôi nói Bé - ngày mai Bé trở lại nơi có cành Đào nào mà Bé ưng ý nhất kia và hãy tự nhận cho mình món quà Tết đó của tôi Mừng Tuổi cho nàng-thơ của Bé.
...



Xin gởi Bé lời chào tốt lành nhất cho năm 2009 này.
Chị HP


viethoaiphuong
#380 Posted : Monday, February 9, 2009 9:45:12 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Có một tiếng gọi luôn kêu gào trong tâm thức của tôi, Mẹ Việt Nam ơi !!
Ai cho con nỗi buồn đau hôm nay, mỗi khi nhắc đến hai chữ Quê Hương??



Dòng suối Tịnh Tây, Quảng Tây, TQ - trước và sau khi khai thác Bô-xít
( Ảnh: Dương Danh Dy sưu tầm )


"Theo chúng tôi được biết, gần đây chính phủ CSVN đã ký giấy, cho phép một hãng Trung Quốc; điễn hình là hãng Xina Pu Diên, hãng này bề ngoài là một hãng khai thác quặng đá “Bauxite” để nấu thành nhôm của Trung quốc. Nhưng kỳ thật, bên trong gồm có bộ phận đầu não là những sĩ quan Tham Mưu cao cấp, Tình Báo, Nghiên Cứu Tác Chiến, Trinh Sát, Đội Vẽ Bản Đồ….

Theo nguồn tin riêng từ Hoa Lục cho biết là hiên tại, chung quanh vùng khai thác quặng đá Bauxite để nấu thành “nhôm” (aluminium) có chu vi 25km vuông tại vùng Tây nguyên đã có một đại đội đặc nhiệm của Quân Đội Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa với đầy đủ vũ khí, máy truyền tin tối tân cùng những xe Jeep quân sự dựng tạm lều bạt dùng làm nơi đóng quân. Bề ngoài là lực lượng bảo vệ công trường. Nhưng bên trong không phải vậy. Đại đội “đặc nhiệm” nầy gồm có một thiếu tướng và bốn đại tá cùng nhiều sĩ quan cấp úy chuyên ngành như: Tình báo, Trinh sát, Tác chiến, Dân Vận, Bản Đồ, Công binh …. Để giữ bí mật, bọn họ không đeo phù hiệu và cấp bậc. Chúng đã cắm bảng cấm không cho một ai lai vãng đến gần căn cứ của chúng, kể cả nhân viên chính quyền Việt Nam. Hiện nay chúng tạm dựng lều để ở, nghe nói chúng đang cho chở gạch cát và xi-măng để xây căn cứ vững chắc.

Ngoài số Bộ Đội, Trung Cộng mang cả non một vạn dân người gốc Hán đến vùng Tây Nguyên lập nghiệp và làm cơ sở ngoại vi."... (bài trên Net )


Nhờ tin tức qua Net, nhìn hình ảnh dòng suối Tịnh Tây đỏ lòm vì "nạn" khai thác mỏ nhôm - Bauxite, rồi thêm đoạn tin tức khá dài kể lể sự tình tai họa ngoại xâm Trung cộng đã cận kề đối với Tổ Quốc tôi... mà lòng tôi lại đớn đau khôn xiết !
Rồi tôi lại nhớ hồi năm ngoái bạn tôi gửi cho tôi xem về một thác nước nào đó ở tỉnh Lâm Đồng



Làm sao ai đó cũng được gọi chung với tôi hai chữ Việt Nam mà lại không thấy trong lòng mình nhắc nhở một điều gì đó về trách nhiệm và bổn phận với Quê Hương mình?

Tôi luôn nghĩ con người ta ngày nay mải mê đắm chìm trong cuộc sống của người thế-gian - chỉ lo nhiều cho vật chất, tiền tài, danh vọng...mà đã nhầm lẫn giữa một điều gọi là "làm chính trị" (mà nếu là với ý đồ không tốt đẹp, thì đúng là nên tránh cho xa, nhưng nếu theo chiều ngược lại - cho điều tốt lành chung của đồng loại thì có nên lảng tránh không? ) với một điều gọi là "thái độ chính trị"? Bởi thái độ chính trị cũng có nghĩa tỏ rõ nhận thức của con người trước những gì gọi là Thiện đối đầu với Ác, hay những gì thuộc về Tốt Lành, Thánh Thiện không thể lẫn lộn với Xấu Xa, Tội Lỗi??

...
...

Một ngày đầu năm Kỷ Sửu 2009
VHP-HTMT



Users browsing this topic
Guest (7)
40 Pages«<1718192021>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.