Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

9 Pages«<45678>»
Những Bước Chân Hoang...
xv05
#101 Posted : Thursday, June 9, 2011 11:26:32 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Khánh Linh


còn bị cắn ở................ mặt thì không biết cột cách nào.
cột ngay cái cổ á chị KL.Tongue
Phượng Các
#102 Posted : Thursday, June 9, 2011 4:14:23 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Khánh Linh

Chị PC kể chuyện gặp rắn mà lại vui ghê. Vậy là chị quá hên rồi, chứ trong net có nói không phải rắn rung chuông nào cũng rung cho mình nghe thấy nó đâu. Và phương cách “tẩu vi thượng sách” của chị thì cũng được khuyến cáo là nên làm như vậy, chứ đừng đến gần rắn làm chi.


Vui đâu mà vui được hở chị KL. Đã nói là hồn phi phách tán lận mà. Nhưng bây giờ nghĩ lại thì thấy tội nghiệp lòai vật quá đi. Mình biết con rắn đó nó đâu có tính cắn mình đâu, nó chỉ tự vệ thôi. Chừng nào mình đe dọa tới an sinh của nó thì nó mới phải cắn thôi. Với lại, nói cho công bằng, tại sao mình lại ghê nó chớ. Nó cũng là sinh vật mà.
Khánh Linh
#103 Posted : Friday, June 10, 2011 2:03:19 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
KLinh đâu có nói chị PC vui, chỉ nói là chị kể chuyện nghe vui thôi, vì đọc cái câu này nè:
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Mình bèn từ từ rón rén lùi lại rồi ba chân bốn cẳng chạy cho lẹ.

Mình sợ rắn thì tránh đi chứ mình có giết nó hay xúi người giết đâu mà tội nghiệp hả chị PC. Từ ngàn xưa đa số ai cũng sợ rắn, vì nó di chuyển và tấn công con mồi rất nhanh, lại thường có nọc độc làm chết người. Bởi vậy người ta đã khuyến cáo là thấy rắn thì không nên đến gần, vì không biết rõ phản ứng của nó và không biết chắc là nó sẽ tấn công lúc nào. Cùng là sinh vật cả nhưng tính tình và hình thể khác nhau chứ! Hình dáng và mặt của rắn trông dễ sợ, nên người ta mới ghê, chớ đâu có dễ thương đáng yêu như các sinh vật khác, ví dụ loài chó hay mèo. Chó của KLinh nếu người nào lại gần mà nó không thích thì nó gầm gừ nhe răng ra dọa một lúc lâu, đâu có nhào tới cắn liền như rắn. Ngoài ra chó còn có đặc tính trung thành với chủ. KLinh chưa từng nghe nói rắn trung thành cả.

Trong phim Cleopatra thấy bà ấy dùng rắn để tự tử, có lẽ bà ta nuôi rắn chăng? Nếu vậy thì rắn không phân biệt chủ hay người lạ, thấy cái gì ở gần là cắn thôi.Tongue
Phượng Các
#104 Posted : Friday, June 10, 2011 10:56:49 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nhiều người nuôi trăn làm con pet đó chị KL ạ. Đối với mình thật không thể tưởng tượng nổi là có người thân thiện với con vật như vậy. Tuy sợ, nhưng PC cũng biết tâm trạng đó là không đúng. Vì như vậy rõ ràng là mình thiếu tâm từ với lòai sinh vật này. Khi thực tập rải tâm từ cho mọi lọai chúng sinh, tất nhiên không thể lọai trừ bất cứ lòai sinh vật nào. Quán xét tâm mình khi thấy các tình cảm không đúng nổi lên cũng là một pháp tu tâm đó chớ.

PC nghĩ là bà C. nuôi rắn độc là để phòng khi hữu sự chăng, chứ đâu phải nuôi chúng như con pet. Có lẽ tại cái nghiệp hay sao mà bả lại chọn cách chết kinh khủng như thế.
Khánh Linh
#105 Posted : Saturday, June 11, 2011 3:44:14 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
KLinh cũng biết là có những người thích các lọai bò sát như trăn, rắn... và nuôi làm bạn hay làm cảnh trong nhà. Nói thiệt chớ KLinh chả dám tới nhà họ đâu, vì lỡ tới thấy họ chưng bày rắn rết thì làm sao mình chịu cho thấu, hổng lẽ bỏ chạy sao? Sắp có cái đám cưới mà chú rể là chỗ quen biết, KLinh nghe nói là cô dâu thích sưu tầm sâu bọ lắm, KLinh coi blog cô ấy dán hình phát ớn luôn.

KLinh không hiểu ý của chị PC tại sao có cảm giác sợ là không đúng và thiếu tâm từ? KLinh nghĩ quán xét tâm để biết đúng sai là một việc, nhưng còn tùy thuộc nhiều yếu tố khác để thực hành. Do đó điều đúng hay sai cũng chỉ tương đối, chứ không tuyệt đối.

Lịch sử không nói rõ bà Cleo chết ra sao, nhưng thấy có hai vết chích ở cánh tay, người ta cho đó là vết răng của rắn. Vua chúa là những người đặc biệt khác thường, nhất là thời xưa, có lẽ họ đã quen trừng phạt và nhìn thấy cái chết của các kẻ thuộc hạ, cho nên họ xem thường cái chết. Bà Cleo chọn cái chết như vậy là theo kiểu hoàng tộc đó chị. Dù sao cũng tự chọn được cách chết cho chính mình, nếu bị kẻ thù bắt được và hành hạ trước khi chết thì còn kinh khủng hơn, thí dụ bị voi dày ngựa xé, tứ mã phân thây, v..v.. như đã được kể lại trong lịch sử khắp Đông Tây.

Phượng Các
#106 Posted : Saturday, June 11, 2011 1:38:22 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Sâu bọ thì PC không sợ. Nhưng trăn rắn thì thấy sợ. Sợ là một cảm giác ớn ớn. Cảm giác này không cùng hiện diện với sự thương yêu được. Có ai vừa thương yêu một đối tượng nào đó lại đồng thời thấy ớn thấy sợ nó không? Lòng từ không có thì thấy mình .... thua rồi.
Chị KL ơi, thực hành yêu thương thì không có sự tương đối nào hết. Nếu thật sự thương thì không có hốt hoảng bỏ chạy. PC đoán rằng khi các thầy tu (thứ thiệt) ngồi thiền trong rừng vắng, họ không bỏ chạy khi thấy rắn hay cọp tới gần. Đức Phật, do tâm từ rất lớn cho nên thú vật đều thân thiện với Ngài.
Khánh Linh
#107 Posted : Sunday, June 12, 2011 3:39:41 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Quế Anh ơi, KLinh đăng hình rùa đang chia sẻ bánh mì trong hồ rùa, chỗ đi hiking để không bị lạc đề, rồi sẽ nói chuyện tiếp với chị PC nha. Smile



Khánh Linh
#108 Posted : Sunday, June 12, 2011 3:53:19 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Sâu bọ thì PC không sợ. Nhưng trăn rắn thì thấy sợ. Sợ là một cảm giác ớn ớn. Cảm giác này không cùng hiện diện với sự thương yêu được. Có ai vừa thương yêu một đối tượng nào đó lại đồng thời thấy ớn thấy sợ nó không? Lòng từ không có thì thấy mình .... thua rồi.
Chị KL ơi, thực hành yêu thương thì không có sự tương đối nào hết. Nếu thật sự thương thì không có hốt hoảng bỏ chạy. PC đoán rằng khi các thầy tu (thứ thiệt) ngồi thiền trong rừng vắng, họ không bỏ chạy khi thấy rắn hay cọp tới gần. Đức Phật, do tâm từ rất lớn cho nên thú vật đều thân thiện với Ngài.


Chị PC ơi,

KLinh không gò bó ép buộc mình về lòng từ bi bởi vì có rất nhiều cơ hội để mình thực hiện lòng từ, cứ gì không sợ rắn thì mới có lòng từ. Đạo Phật đâu có cấm người ta không được sợ hãi. Đức Phật đã trải qua vô lượng kiếp, và trong một số kiếp nào đó ở cõi ta bà ắt hẳn Ngài cũng sợ rắn vậy. Huống chi những kẻ trần tục chưa tới kiếp làm thầy tu để ngồi thiền trong rừng vắng, nếu còn sợ cái gì thì cứ việc sợ, chẳng nên tự trói buộc và làm khó cho mình về sự sợ hãi, như thế thì làm sao sống thoải mái để nuôi dưỡng lòng từ. Ngoài ra Đức Phật chỉ khuyên chúng sinh không sát sinh, vì thế tuy sợ rắn cắn, nếu thấy thì tránh đi, còn ra mặt đối đầu với nó, tới lúc bị nó tấn công thì có thể là người ta sẽ không chịu ngồi yên cho nó cắn, vì bản năng tự vệ, cầm gậy đập chết nó thì lại phạm vào tội sát sinh, đó mới là điều nên nghĩ tới và đề phòng.

KLinh nghĩ như vậy, còn chị PC muốn thử thực tập thấy rắn không bỏ chạy để không bị thua vì không có lòng thương yêu rắn thì cũng OK, KLinh luôn tôn trọng những quan điểm khác với mình.

Còn điều nữa là rắn thường hay trả oán, trả thù. Chuyện Nguyễn Trãi bị tru di tam tộc vì dính líu với Thị Lộ là hiện thân của con rắn muốn báo oán, vẫn lưu truyền trong lịch sử.

Phượng Các
#109 Posted : Sunday, June 12, 2011 8:22:38 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
PC đâu có nói là thấy rắn thì nên thực tập lòng từ bằng cách ngồi yên cho nó cắn đâu. PC chỉ nói là nếu quán sát cái tâm mình để dòm coi cái tâm có tình cảm hay phản ứng nào hiện ra để biết mặt mũi nó coi nó ra sao mà thôi. Đó là một pháp tu, tu tâm. Thấy vậy thì biết là vậy, là biết là lòng từ tâm mình chưa có đủ. Sợ rắn, đó là mức độ mà hai chúng ta đều đạt tới. Nhưng cho là mình chưa tới kiếp để đi tu để khỏi sợ rắn nữa thì là ý của chị. Còn PC thì không muốn hẹn hò kiếp nào khác nữa....Vì biết kiếp sau mình có làm người được nữa hay không, hay là lại làm .... rắn, rồi quên hết mọi ước mong tu cho thành Phật, cứ bò tới bò lui, xàng qua xàng lại, khổ lắm chị ơi.

Chuyện Thị Lộ, có người bảo là thiên hạ tưởng tượng ra để "hợp tình hóa" cái mưu mô thâm độc trừ khử vị khai quốc công thần Nguyễn Trãi của vua Lê. Các chuyện trong sử u u minh minh, ngay như thời hiện tại mà mình còn nhiều điều chưa hiểu rõ thì nói gì đến cái thời xa xưa đó. Rắn báo oán hay ưa trả thù chỉ là truyền thuyết, chưa có gì làm chắc.
Khánh Linh
#110 Posted : Sunday, June 12, 2011 10:14:01 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Mỗi lần nói chuyện với chị PC một hồi là thấy lấp ló cái bi quan yếm thế! What’s wrong?
Nuôi pet hoặc là chơi với cây cảnh tuy bận rộn nhưng có thể làm cho mình lạc quan yêu đời thêm đó chị! KLinh đang bực bội điều chi mà nhìn thấy con chó nằm chèo queo, tới gần chơi giỡn với nó một lúc là hết bực liền. Chăm nuôi pet cũng là một trong những cách thể hiện lòng từ. Ngoài ra đọc thêm kinh sách khiến cho mình cảm thấy thanh thản vì nhận ra được nguyên do căn kiếp ra sao. Có tu nhân tích đức thì kiếp này hoặc kiếp sau sẽ được thăng hoa kết trái hơn chớ sao lại trở thành kiếp rắn? Mình không hiểm độc, không trả thù trả oán thì làm sao thành rắn được.

Còn vụ Nguyễn Trãi và Thị Lộ tin hay không là tùy mỗi người, nhưng đó là chuyện lịch sử thì vẫn có thể dẫn chứng được chứ!

Phượng Các
#111 Posted : Sunday, June 12, 2011 2:05:16 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chuyện không chắc được trở lại thân người là lời của Phật dạy chớ không phải là PC nghĩ ra đâu. Nhân thân nan đắc, Phật pháp nan văn là lời của Phật. Phật còn thí dụ cho ta hiểu về cái gọi là xác suất để làm người là chuyện con rùa mù trên đại dương một trăm năm mới nổi lên mặt nước một lần và làm sao nổi trúng vô một bọng cây đang dật dờ trên mặt nước. Được làm người khó như vậy đó. Hoặc Phật hỏi đệ tử đất trong móng tay ta so với đất trên địa cầu cái nào ít cái nào nhiều, chúng sinh thác rồi trở lại thân người cũng ít như đất trong móng tay so với số chúng sinh đi vào cõi dưới nhiều như đất trên địa cầu. Nếu chị cho là cứ làm lành lánh dữ thì đương nhiên trở lại thân người thì cũng không sai lời chư tôn đức, nhưng thế nào là lành thế nào là dữ. Có vị đi tu cả đời, nhưng chỉ vì móng cái tâm tham cái áo cà sa mà chết hóa thành rắn chui vào nẹp áo. Hoặc ông nhà giàu vì tham của cải chôn dưới nền nhà mà hóa kiếp thành chó để giữ của đều là các thí dụ về các sự trôi nổi của tâm thức không lường được. Thậm chí trong sách nào đó còn bảo vị hòa thượng nọ tu sắp thành chánh quả rồi mà vì mê bụi mía tốt mọc sau vườn mà hóa thành con sâu rọm bò trong bụi mía.

Như vậy tuy không hiểm độc, trả thù trả oán nhưng chỉ vì lòng tham bất chợt nổi lên thành cận tử nghiệp cũng khiến cho nhà tu thành rắn. Còn trồng hoa chơi cảnh mà mê man nó quá cũng có nguy cơ đó nhá. Hễ cái tâm ta bám vô cái gì là vướng vào cái đó trong kiếp lai sinh. PC chưa đọc kinh Phật nào mà bảo là nếu ta hiểm độc hay trả thù trả oán thì thành rắn cả. Muốn thành con gì thì tùy duyên và không ai biết được ngòai những người đạt được tuệ nhãn như Phật.
ductriqueanh
#112 Posted : Sunday, June 12, 2011 3:15:19 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi Khánh Linh




Trong phim Cleopatra thấy bà ấy dùng rắn để tự tử, có lẽ bà ta nuôi rắn chăng? Nếu vậy thì rắn không phân biệt chủ hay người lạ, thấy cái gì ở gần là cắn thôi.Tongue




Nói chuyện rắn cắn chủ làm em nhớ đến chuyện của Sherlock Holmes tên tiếng Việt là "Giải Băng Loang Lổ", hồi nhỏ đọc xong, sợ hết vía, mỗi đêm cứ nằm co ro ở giữa giường trùm mềm kín mít....
ductriqueanh
#113 Posted : Sunday, June 12, 2011 4:16:02 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Chị PC và chị KL cứ "đàm đạo" chuyện tu thỏai mái ở đây nha, đâu có ai nói cái góc này chỉ dành cho chuyện hiking đâu nè.
Bây giờ nói chuyện sợ thú vật. Đàn ông thì em không biết, chứ phụ nữ (trong đó có em) thì hình như ai cũng sợ một con gì đó, nhện, sâu, bọ, ếch nhái, ong, thằn lằn, rắn rết, gián dế... Nói rộng hơn kể cả nam lẫn nữ thì có rất nhiều chứng sợ hãi, -phobia. Chuyện này rất bình thường, có cách chữa, nhưng hầu hết không quan tâm mấy vì nói chung không ảnh hưởng đến đời sống bình thường.
Còn nếu bàn về khía cạnh tu thì em nghĩ rằng cái cảm giác sợ và cảm giác thương vẫn có thể đi đôi với nhau. Sợ nó nhưng vẫn thương nó được chứ. Thương nó bằng cách không giết nó, tránh nó đi hay bảo vệ nó, như vậy cũng đã thể hiện được tâm từ. Ngược lại, có nhiều người không sợ nhưng lại thích giết những con vật bé nhỏ, thích phá tổ của nó, đập trứng của nó, bắt con của nó, v.v.. Nói tóm lại, em không nghĩ rằng mình sợ một con vật nào nghĩa là mình ghét nó và như thế là không đạt đựơc tâm từ.
Nhưng, nếu nói rằng tâm sợ là tâm ảo, biết ảo mà vẫn sợ là tu... chưa đặng, nói vậy thì em chịu Blush. Các vị chân tu và Đức Phật sở dĩ không sợ súc vật là vì (có lẽ) họ đã đạt đến mức xem các cảm giác buồn vui, lo, sợ.... chỉ là không thật, cho nên coi nhẹ nó.
Tu làm sao thì kiếp sau mới được làm người trở lại? Tuy nói rằng khả năng trở lại làm người rất hiếm, rất khó, nhưng không phải là bất khả, vậy tại sao không cố gắng nằm trong số ít? Như nói chuyện hiking, có những nơi khó, chỉ 5-10% là đi đến đích, có người nghe vậy thì bỏ cuộc, đi xuống, thấy người kia khỏe vậy còn đi xuống huống chi mình, có người lại nghĩ 5-10 người đến được thì mình cũng đến được chứ sao, và họ cố gắng đi tiếp. Em nghĩ sở dĩ số người tu để trở lại làm người ít, (có thể) là vì số người nghe khó mà bỏ cuộc chiếm đa số.

quote:
Có vị đi tu cả đời, nhưng chỉ vì móng cái tâm tham cái áo cà sa mà chết hóa thành rắn chui vào nẹp áo. Hoặc ông nhà giàu vì tham của cải chôn dưới nền nhà mà hóa kiếp thành chó để giữ của đều là các thí dụ về các sự trôi nổi của tâm thức không lường được. Thậm chí trong sách nào đó còn bảo vị hòa thượng nọ tu sắp thành chánh quả rồi mà vì bụi mía tốt mọc sau vườn mà hóa thành con sâu rọm bò trong bụi mía.



Đoạn mà chị PC trích ở trên người thì "tham", người thì "mê", vậy tham sân si vẫn còn đầy như vậy lấy gì tu đặng? Người bình thường tham còn dễ hiểu. Đã tu mà còn tham áo, mê mía thì trở thành con sâu con rắn cũng đâu có gì là khó hiểu. Theo em thì càng tu tập nhiều càng gặp nhiều thử thách để xem họ có vượt qua hay không.
Phượng Các
#114 Posted : Monday, June 13, 2011 4:38:32 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi ductriqueanh
biết ảo mà vẫn sợ là tu... chưa đặng Blush.

nói cho rõ ràng là chưa đắc đạo, chớ còn cỡ nào cũng tu được hết. Nhiều người thấy mấy người đi tu mà làm bậy thường nhiếc là: sao đi tu rồi mà còn bất thiện như vậy. Nói như vậy là mặc nhiên họ cho là cứ hễ làm tu sĩ là phải thánh thiện. No way, chiếc áo không làm nên thầy tu. Đi tu là hướng tới con đường giải thóat chớ không phải là đã giải thóat. Trên con đường đó họ gặp phải lắm gian nan, nhiều khi gần tới đích rồi mà còn rớt đài như chơi đó chớ.

Về chuyện sợ sệt thì có lần chị coi một phim tài liệu thì một bà nọ rất sợ không dám tới gần con trăn. Sau đó bà được thôi miên. Trong khi bị thôi miên thì bà chịu cho con trăn tới quấn vô người bà và bà vuốt ve nó coi bộ trìu mến lắm. Sau đó, bà được đánh thức ra khỏi giấc thôi miên. Người ta cho bà xem lại đoạn video bà ôm con trăn làm cho bả vô cùng kinh ngạc, không ngờ là trong giấc thôi miên mình lại gan như vậy.
Khánh Linh
#115 Posted : Monday, June 13, 2011 9:48:09 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi ductriqueanh

quote:
Gởi bởi Khánh Linh




Trong phim Cleopatra thấy bà ấy dùng rắn để tự tử, có lẽ bà ta nuôi rắn chăng? Nếu vậy thì rắn không phân biệt chủ hay người lạ, thấy cái gì ở gần là cắn thôi.Tongue




Nói chuyện rắn cắn chủ làm em nhớ đến chuyện của Sherlock Holmes tên tiếng Việt là "Giải Băng Loang Lổ", hồi nhỏ đọc xong, sợ hết vía, mỗi đêm cứ nằm co ro ở giữa giường trùm mềm kín mít....


Tuy sợ nhưng hồi nhỏ KLinh thấy chuyện rắn thì cũng muốn đọc cho biết, bây giờ cần đọc nhiều thứ khác nên không có thời giờ và hết tmuốn biết về rắn rồi QA.Smile
Khánh Linh
#116 Posted : Monday, June 13, 2011 10:00:15 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Nếu chị cho là cứ làm lành lánh dữ thì đương nhiên trở lại thân người thì cũng không sai lời chư tôn đức, nhưng thế nào là lành thế nào là dữ. Có vị đi tu cả đời, nhưng chỉ vì móng cái tâm tham cái áo cà sa mà chết hóa thành rắn chui vào nẹp áo. Hoặc ông nhà giàu vì tham của cải chôn dưới nền nhà mà hóa kiếp thành chó để giữ của đều là các thí dụ về các sự trôi nổi của tâm thức không lường được. Thậm chí trong sách nào đó còn bảo vị hòa thượng nọ tu sắp thành chánh quả rồi mà vì mê bụi mía tốt mọc sau vườn mà hóa thành con sâu rọm bò trong bụi mía.


KLinh nghĩ ngoài việc tham áo cà sa, mê bụi mía, tham của cải, có thể họ đã tạo nên những nghiệp xấu khác nữa để đạt được cái tham và cái mê, thành ra mới hóa rắn, sâu rọm, và chó. Còn phân biệt thế nào là lành hay dữ thì có lẽ tùy theo nhận thức và trí tuệ của mỗi người, mức độ “si” tới đâu. Có người làm điều dữ mà không thấy đó là dữ.

Về vụ thôi miên trong giấc ngủ thì sau khi đã đọc một số các cuộc thôi miên, KLinh có cảm tưởng là các chuyên gia thôi miên có khả năng điều khiển đầu óc của đối tượng (bị thôi miên) trong trạng thái vô thức.

xv05
#117 Posted : Tuesday, June 14, 2011 11:23:18 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Có vị đi tu cả đời, nhưng chỉ vì móng cái tâm tham cái áo cà sa mà chết hóa thành rắn chui vào nẹp áo. Hoặc ông nhà giàu vì tham của cải chôn dưới nền nhà mà hóa kiếp thành chó để giữ của đều là các thí dụ về các sự trôi nổi của tâm thức không lường được. Thậm chí trong sách nào đó còn bảo vị hòa thượng nọ tu sắp thành chánh quả rồi mà vì mê bụi mía tốt mọc sau vườn mà hóa thành con sâu rọm bò trong bụi mía.


cái này nghe vui ha, giống hồi nhỏ mình ưa nghe hù nếu ăn cơm mà bỏ sót thì sau chết xuống địa ngục sẽ bị ăn dòi, bỏ một hột cơm thì bị ăn một con dòi; hay nếu ác với con gì thì sau chết hóa thành con đó để bị hành hạ giống vậy... đứa nhỏ nào nghe cũng xanh mặt hết Big Smile
Phượng Các
#118 Posted : Tuesday, June 14, 2011 2:24:09 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Khánh Linh
KLinh nghĩ ngoài việc tham áo cà sa, mê bụi mía, tham của cải, có thể họ đã tạo nên những nghiệp xấu khác nữa để đạt được cái tham và cái mê, thành ra mới hóa rắn, sâu rọm, và chó. Còn phân biệt thế nào là lành hay dữ thì có lẽ tùy theo nhận thức và trí tuệ của mỗi người, mức độ “si” tới đâu. Có người làm điều dữ mà không thấy đó là dữ.

Về vụ thôi miên trong giấc ngủ thì sau khi đã đọc một số các cuộc thôi miên, KLinh có cảm tưởng là các chuyên gia thôi miên có khả năng điều khiển đầu óc của đối tượng (bị thôi miên) trong trạng thái vô thức.


Chuyện hoá kiếp thành rắn và chó như trên là trong các kinh điển có nói. Còn chuyện hoá sâu thì mình chưa rõ ai nói. Vì có "thầy" bảo là không bao giờ từ địa vị nguời mà lại trở thành con vật đẳng cấp quá thấp (trong sự tiến hóa) như loài sâu bọ. Có thể nguời ta muốn làm rõ cái quan trọng của cận tử nghiệp nên đặt ra như vậy chăng? Trong chuyện con rắn thì chính Phật bảo đệ tử chờ cho ít ngày rồi mới đem cái áo cà sa của nhà tu đó đem chia. Vì đức Phật không muốn làm con rắn nổi sân thêm nếu đem cái áo mang đi. Còn con chó thì sau khi con chủ nhà đào hũ vàng lên rồi là vài ngày sau nó chết, vì cái lý do để sống của nó đã không còn nữa.

Chuyện thôi miên thì PC chưa rõ, nhưng PC thì không bao giờ muốn bị thôi miên vì không muốn cái thức của mình bị nguời khác điều khiển.

ductriqueanh
#119 Posted : Tuesday, June 14, 2011 3:06:41 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Em có thắc mắc là làm sao hóa kiếp nhanh như vậy? Như chuyện thần thọai, poof một cái hóa thành con chó hay con rắn như vậy sao? Em nghĩ đó chỉ là cách nói ngụ ngôn. Em tưởng rằng sau khi hồn lìa khỏi xác sẽ đi vào cõi trung giới, rồi tùy theo nghiệp mà phải ở đó nhiều hay ít cho đến khi đi đầu thai, và hình như tới cả trăm năm. Giống như bên Công Giáo thì linh hồn đi vào lửa luyện tội cho đến khi rỗi thì được lên Thiên Đàng.
Phượng Các
#120 Posted : Wednesday, June 15, 2011 1:26:46 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Đầu thai liền hay vào cõi trung giới (thân trung ấm?) là một vấn đề gây tranh cãi trong các phái của đạo Phật đó qa ạ. Giống như có ma hay không, có cõi vô hình hay không, điều nào là Phật thuyết, điều nào là tổ thuyết, điều nào là người sau nói và gán cho là Phật nói để "hù, dọa" tín đồ (hello xv) là những vấn đề mà người ta nên vận dụng lý trí của mình để hiểu biết. [Vấn đề là hiểu biết rồi có can đảm từ bỏ các niềm tin mà mình đã bị nhồi vào sọ từ hồi còn nhỏ hay không!]

Khi trong nhà mình có con chó mới sanh hay mình đi adopt một con chó thì nó đều có nhân duyên với mình. Chuyện có khi chó mèo lạc vô chùa rồi hàng ngày lên chính điện ngồi thì người tin chuyện đầu thai không lấy gì làm lạ (có lần you tube chiếu cảnh một con mèo cứ lên chánh điện ngồi đó). Ở Ấn độ nhiều rắn rít lắm chứ. Thần thức ông đệ tử Phật có thể thác sinh vào làm thân rắn, rồi do cái tâm quyến luyến cho nên bò vào cái y của ông ta kiếp trước để được "thưởng thức sở hữu" nó. Phật dùng thần thông để độ cho ông đệ tử đó hiểu ra và từ bỏ cái y và do công phu tu học ông vẫn sanh thiên sau đó. Cái cận tử nghiệp quan trọng là vậy, nó là cái động lực khiến ta sanh vào cảnh nào ngay khi chết. Nhiều khi cái duyên giữa mình với cha mẹ chỉ có chút xíu thôi, cho nên sanh ra được một thời gian ngắn rồi mình bye bye họ, để thực hiện một cái tâm nguyện hay ân đền oán trả ở một chỗ khác từ các tiền kiếp khác. Điều này lan man vào một vấn đề khác: Mỗi người có một hệ thống nghiệp riêng, giữa ta với họ có khi chỉ có một hai mối duyên mà thôi, thành ra nếu đứa con cứ quyết chí sống theo ý nó thì ta cũng nên "thông cảm" vậy!
Users browsing this topic
Guest (22)
9 Pages«<45678>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.