Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

9 Pages«<23456>»
Những Bước Chân Hoang...
ductriqueanh
#61 Posted : Wednesday, July 16, 2008 4:19:14 AM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Chào anh Camel
dtqa cũng thích ngủ lều hơn. Cám ơn anh ghé thăm, trở lại thường nhé
Tu De
#62 Posted : Thursday, July 17, 2008 2:47:48 AM(UTC)
Tu De

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 57
Points: 0

Chào làm quen Quế Anh,

Lúc mới vô đây ba chớp ba nháng tôi tưởng là Đức Trí - quê (của) anhBig Smile. Nếu không lầm hôm trước tôi có gặp vợ chồng Đức Trí – Quế Anh gần nhà hàng Viễn Đông “ăn chơi ngon hơn ăn thiệt” của cụ nghị Tony Lâm. Tôi chỉ biết Đức Trí qua hình nên không chắc lắm. Có phải Quế Anh hơi nhỏ con và mang kính cận Eight Ball ?

Thật bất ngờ thấy QA là phụ nữ, lại người Việt mà mê môn thể thao leo núiApprove. Nói vậy vì phụ nữ Á Đông (phần lớn) thường nâng niu làn da còn hơn nâng trứng, rất ngại tiếp xúc với ánh nắng. Ở Bắc và Nam CA tôi thấy có nhiều phụ nữ lái xe mà mang bao tay cao đến tận bắp tay và mặt nạ che kín mặt như của thợ hànTongue. Có lần thấy một cô trong khu PLT lấy báo dán bốn bề chỉ chừa một lổ nhỏ phía trước để lái. Thật nguy hiểm mà sao chưa bị cảnh sát hỏi thăm. Một trò khác cũng nguy hiểm không kém (còn hơn vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại) là lái xe bằng tay phải, tay trái cầm tờ báo che nắng . Phụ Nữ Việt nhà mình có thể làm gì để thay đổi nhận thức của họ không nhỉ ? Lạc đề mấy trăm cây số rồi, thành thật xin lỗi quý chị floating.
Tonka
#63 Posted : Thursday, July 17, 2008 5:23:20 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Tu De
Ở Bắc và Nam CA tôi thấy có nhiều phụ nữ lái xe mà mang bao tay cao đến tận bắp tay và mặt nạ che kín mặt như của thợ hànTongue.



Vậy là anh cũng đã gặp TK luôn rồi ha Big SmileShy
Khi nào mà nguy cơ ung thư da không còn là một mối đe dọa nữa thì chị em PNV mới dám khoe ra anh ơi Tongue Chỉ trong vòng 2 ngày đầu ở Cà-cuống mà TK thấy mặt mình rát nóng cho dù không trực tiếp đưa mặt ra nắng và đã thoa sunblock.

http://www.phunuviet.org...topic.asp?TOPIC_ID=5392
ductriqueanh
#64 Posted : Thursday, July 17, 2008 5:35:34 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Chào anh Tu De (tên anh không biết bỏ dấu thế nào cho đúng nhỉ?)
Cũng chào làm quen với anh và mong anh ghé chơi nhà thường. Nếu anh ở khu Little Saigon, chắc thế nào cũng đã gặp dtqa... lang thang ngoài đường. QA hơi... bị nhỏ con và nếu hôm nào... lười dùng contact lenses thì... hơi bị cận.
QA thuộc loại da bánh mật, ra đường có trùm cách mấy thì vẫn không trắng hơn được, nên không... care. Tuy nhiên lúc đi hiking cũng phải dùng sunblock, mặc áo tay dài, v.v. vì như chị tonka nói đó, cũng ngại ung thư da một phần. Trong số các sắc dân Á Châu, có lẽ người Đại Hàn thích đi hiking nhiều nhất, kể cả phụ nữ, trong khi phụ nữ VN số người thích hiking có lẽ là ít.
Nhân nói đến da trắng da ngăm, trong quan niệm vẻ đẹp của người Á Châu, hay nói riêng người VN, lúc nào cũng ưa da trắng hơn da ngăm, cho nên nhiều chị trùm kín vì... tâm lý sợ đen chứ không sợ ung thư như chị tonka. Thật ra, tránh nắng nhiều quá trông thật xanh xao, hơn nữa giang nắng mỗi ngày một chút cũng là điều tốt. Thêm nữa, có người dễ bị cháy nắng hơn những người khác. Da của chị tonka có thể thuộc vào loại nhạy cảm với nắng, ra nắng một chút là đỏ au au và rát bỏng, nhưng loại da này thì lại không trở thành ngăm ngăm được, cho dù nguyên mùa hè ở ngòai nắng đen thui, hết hè là sẽ hết đen. Trong khi loại da ngăm ngăm, tha hồ ra nắng, không bị nóng rát, nhưng muốn được làn da trắng trẻo như ai thì cho dù có ru rú ở trong nhà quanh năm suốt tháng cũng chỉ trắng hơn một tí tẹo mà thôi.
Đem cái này sang mục thời trang làm đẹp chắc là nhiều chị vào đọc hơn Smile

Vũ Thị Thiên Thư
#65 Posted : Thursday, July 17, 2008 8:58:31 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Anh Cà và Quế Anh
Ngủ lều vẫn thích hơn , dù trong xe minivan thì có thể lật cái băng sau trở thành giường

Lều bên nầy cũng tiện nghi lắm chứ , vào trong zip lại thì kín như bưng...nhưng cắm lều thì cẩn thận, chỉ cắm những nơi an toàn , trong camp ground thôi chưa dám ra xa anh Cà ơi, nhất là có bọn trẻ con, chúng nó không lường trước những trở ngại ban đêm
Không có kinh nghiệm của Hướng Đạo thì không nên thử Anh Cà ạ, trừ khi biết đó là nơi an toàn..
Tonka
#66 Posted : Friday, July 18, 2008 12:54:40 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Em cũng đã ngủ lều rồi. Ngày xưa có lẽ mấy chú gấu còn hiền, chưa biết đập cửa kiếng xe lục đồ ăn như bây giờ Wink Sau đó có khách phương xa tới chơi, Tigger mướn một cái loghouse mới có 3 tuổi, đẹp và lịch sự hơn nhà của mình, có jaccuzi, game, đủ thứ trò chơi. Đám con nít ở một lần thích quá, sau đó chẳng ai chịu ở lều nữa Eight Ball
Tonka
#67 Posted : Friday, July 18, 2008 1:17:17 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Quế Anh ơi, TK chẳng có trắng trẻo gì đâu mà ngại ngăm. Vả lại ngăm ngăm một tí coi nó mặn mòi hơn, người ta nói vậy đó
  • Nhưng mà mỗi ngày bị nắng ban trưa chiếu rọi nửa tiếng đồng hồ thì chẳng chóng thì chầy (viết đúng hông ta Eight Ball) cũng thành mọi. Đó là chưa kể da mặt (hay bất cứ chỗ nào bị đưa ra nắng) sẽ bị hư hao. Nhớ tấm hình chị HKKM chụp hông bên "Bí wiết làm đẹp" hông? Nắng ban sáng, nắng dìu dịu ban chiều khi mặt trời xuống cũng đủ lượng vitamin D trong ngày cho ta rồi. Cô bạn của TK về VN rồi trở qua cho mấy cái bao tay dài thậm thượt như anh TD nói. TK đeo bao tay mỗi ngày nếu mặc áo ngắn tay mỗi khi phải chạy đông chạy tây vào buổi trưa. Ai cười hở mười cái răng, tui cứ đeo Big SmileShy

    TK cũng thấy mấy người đeo mặt nạ như thợ hàn. Có lẽ họ bị vấn đề về da nên mới phải đeo như vậy. Hay là họ mới đi lột da chăng? Giống như mấy người từ trong phòng bác sĩ mắt bước ra sau khi mổ hoặc được nhỏ loại thuốc cho con ngươi nở ra, họ đeo cái cặp mắt kiếng đen coi ngộ lắm Smile

    Ờ cái đề tài mang qua mục làm đẹp được đó Wink
  • camel
    #68 Posted : Monday, July 21, 2008 4:48:55 PM(UTC)
    camel

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 385
    Points: 60

    Thanks: 1 times
    Was thanked: 17 time(s) in 16 post(s)
    quote:
    Gởi bởi ductriqueanh


    Chào anh Camel
    dtqa cũng thích ngủ lều hơn. Cám ơn anh ghé thăm, trở lại thường nhé



    Chào ĐTQA ,

    Rất khác với ĐTQA, dự định đi và đến được Yosemite của tôi rất tình cờ !

    Năm đó là mùa xuân năm 86 sau khi tôi sang Mỹ được 2 năm. Buổi chiều nằm dài trên bãi cỏ trước thư viện của Foothill college nơi tôi theo học thì 1 người bạn Mỹ kể cho nhóm VN nghe về 1 nơi có tên Yosemite. Lúc bấy giờ thành phố nhỏ tôi ở chỉ có vỏn vẹn vài trăm người Việt , tại ngay cả college tôi học số sinh viên VN cũng chỉ độ 60 người. Sau chiều hôm đó chúng tôi nuôi giấc mơ... bằng cách lục lạo các sách nói về nơi này trong thư viện. Những tấm hình chụp trắng đen của Ansel Adam đã là thủ phạm mê hoặc khiến chúng tôi nhất định thực hiện chuyến đi cho bằng được.

    Ngày được chọn là tuần lễ July-4 , lý do vì chúng tôi theo học quarter nên nghỉ hè rất trễ , hè xong còn lo đi cày để kiếm tiền ! Lúc bấy giờ để đạt thành giấc mơ chúng tôi đã phải vượt qua gian nan vạn nan. Lý do vì với đám chân ướt chân ráo mới đến Mỹ như chúng tôi... hầu hết đều ngáo ộp về mọi hiểu biết , xe cộ không có , quan trọng hơn cả là credit card không có nên không thể mướn lều cùng vài thứ khác , nước Mỹ lúc bấy giờ còn cứng ngắc với việc khó khăn để xin 1 thẻ tín dụng. Nhưng như ĐTQA đã biết , tuổi trẻ mà đã muốn làm thì trời có cản cũng làm , dù là làm bừa làm ẩu Big Smile.

    Mùa hè năm đó nhóm VN nơi tôi học tập trung được 6 chiếc xe , lúc bấy giờ vì còn rất mù mờ về đường xá , khả năng cầm lái của các bác tài cũng rất lơ tơ mơ - có bác tài chưa bao giờ dám lái xe vào San Francisco trước đó ! Qua sự điều nghiên họa đồ chúng tôi đã rất dại , dại vì thực ra cũng không biết hỏi ai , nên chọn quốc lộ 120 để vào Yosemite. Đường này vừa cao , vừa dốc , quanh co và nguy hiểm hơn các đường 140 hay 35 nằm về hướng Nam. Kết quả sau 7 giờ xe , 1 chiếc nằm lại vì overheat , 1 chiếc lo đi tiếp cứu , các xe còn lại đều vào được valley trước khi trời tối. Điều đáng sợ nhất là chúng tôi đến Yosemite với không có sự chuẩn bị hay đặt chỗ trước trong các campground. Cũng may trời thương - các bác ranger đi ngựa nhìn thấy một nhóm ngọai quốc nghèo nàn đoán biết là bọn ăn mày không sợ lở... nên đã liên lạc và sau cùng hướng dẫn chúng tôi đến 1 campground nằm bên mé ngòai đường lên phía bắc White Wolf. Đêm đầu tiên thực là một đêm hãi hùng... cả đêm chúng tôi chia nhau đi đặt trạm trong valley để hy vọng tiếp cứu 2 chiếc xe mắc nạn trước đó. Vì phần đến được campground cũng đã 10 giờ khuya nên chúng tôi chỉ tạm dựng vài cái lều để ngủ - lo cất giấu đồ ăn vì các bác ranger đe là sẽ quay lại để check nhóm rookies này ! 26 con người trong đó phái nữ chiếm 11... mãi gần sáng mới ngả lưng được 1 chút.

    Ngày thứ 2 sau khi chấn chỉnh được mọi thứ - chúng tôi tập trung đi valley ngoạn cảnh , chụp hình cùng mua ít đồ cần thiết ! Nhưng người định mà trời lại cho thành sự kiểu khác - khi đi ngang con suối , chính ra đây là dòng của sông Merced , cảnh hai bên bờ nước với thông cao vút cùng núi rừng xa xa ẩn hiện... nhu cầu vệ sinh lại đang cấp bách , nên cả nhóm đã quyết định nhảy tòm xuống mà kỳ cọ ! Thiệt là quê mùa và kém thông tin - vì trước khi đi trại ai cũng được nhắc nhở là không nên đi lòng vòng về đêm sợ các trại khác người xách súng ra bắn vào mông thì khổ... do đó người thám thính báo cáo campground chỉ có nhà vệ sinh mà thôi - không có nhà tắm. Thì ra không phải vậy... cái nhà tắm nằm xa hơn ! Ngày hôm sau chúng tôi mới phát giác ra trong valley còn có nhà tắm với nước nóng , khăn sạch... mà chỉ lấy có 1 đồng Big Smile

    Bốn ngày lưu lại Yosemite đầu tiên này đã lưu lại trong toàn nhóm chúng tôi những kỷ niê/m và hình ảnh thiên nhiên phải nói là tuyệt đẹp - Điều kiện cắm trại của chúng tôi không tốt lắm nên khiến nhiều người bị bịnh , nhưng cuối cùng cũng lết về được đến nhà... sau mấy đêm ngày đói khát và bị lạnh , đám thanh niên thì may còn có beer giúp cho tăng lực , trong khi đó cánh các cô thì cô nào cô nấy đều trong tình trạng dehydrate trầm trọng. Cũng may hồi đó ai cũng thanh niên trai tráng... giờ nghĩ lại còn sợ ! Nghe ĐT và QA còn miệt mài với mấy cái trail thì phục sát đất ! Bọn này chỉ leo có cái Vernal Fall rồi thôi ! Hôm rồi tôi vào valley với gia đình - hành trang thì đầy một xe truck - lêu với nệm bơm , chăn mền cùng đèn sưởi ban đêm - sân trại thì đóng 2 lớp lưới để bụi đất khỏi sủi lên - dọc đường lên xe nhà chiếc nào cũng phải tự tha lên trại 2 chiếc xe đạp - July 4 năm nay về đêm trời lạnh hơn mọi năm - nước thì càng ngày càng cạn khô , dòng Merced trơ lên các bãi cát vàng - nhưng thỉnh thoảng các góc cầu vẫn còn dăm ba chú cá trout tung tăng sát đáy - 3 ngày sống sát với núi rừng , chúng tôi chỉ thong dong đạp xe quanh quẩn trong valley cho các cháu nhỏ nghịch ngợm - mirror lake ngày nay thì chỉ còn lại cái vũng cạn khô dù du khách hiếu kỳ vẫn cố lội bộ vào xem coi nó ra làm sao - valley sang năm nay đường xá đã sửa sang xong , không còn như mấy năm trước kẹt xe phát bực mình !

    Giữa Yosemite và Lake Tahoe tôi vẫn thích camping bên Lake Tahoe hơn... có lẽ vì tôi thích ngắm màu xanh thẫm của mặt hồ hơn... hơn cả đêm xuống đám nhóc nhốt vào lều , người lớn có thể tà tà đạp xe đi uống cafe' Wink
    ductriqueanh
    #69 Posted : Tuesday, July 22, 2008 10:41:08 AM(UTC)
    ductriqueanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,295
    Points: 345
    Location: Westminster, CA

    Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

    Chào anh Camel
    Nghe anh kể chuyện đi Yosemite thật là vui, thời trẻ phải vậy mới... nhớ đời, chứ mà sướng quá, nhiều khi lại không có "ấn tượng" nào với chuyến đi cả.
    Anh chờ đọc tiếp chuyến đi Yosemite đầu tiên của dtqa xem có... giống kinh nghiệm của anh không nha Wink
    ngodong
    #70 Posted : Monday, August 25, 2008 12:58:34 PM(UTC)
    ngodong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 3,437
    Points: 1,167
    Woman

    Thanks: 85 times
    Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
    Hay quá Camel ơi, Camel viết cho chị đọc thêm với nha.

    DTQA em thật giỏi - chị leo được một lần cao - một lần vừa và bây giờ thì chỉ đi trail thấp nhất cũng chưa xong - Hai năm trước đi chung với Camel, suýt chút bị.... bắt theo Camel vì anh chàng hùng dùng cầm theo chai bia tỉnh rụi Tongue
    Tonka
    #71 Posted : Friday, July 17, 2009 10:37:30 AM(UTC)
    Tonka

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,643
    Points: 1,524

    Thanks: 95 times
    Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
    Quế Anh ơi, cái mục này bỏ hơi lâu nè. Kéo nó lên lại.

    Hôm nay đọc thấy tin này: Teen fined $25,000 for cost of NH mountain rescue
    Đã bị trặc chân, thay vì đi xuống lại cố leo lên theo shortcut rồi mắc nạn. Bây giờ bị phạt. Lôi thôi thật.

    http://news.yahoo.com/s/ap/us_hiker_fined
    ductriqueanh
    #72 Posted : Friday, July 24, 2009 7:50:43 PM(UTC)
    ductriqueanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,295
    Points: 345
    Location: Westminster, CA

    Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

    Bận quá chị Tonka ơi, muốn viết lắm mà không có giờ... Black Eye Thời trước đi học mặc dù cũng có lúc căng thẳng lo thi cử nhưng nói chung cũng có giờ rảnh (ngồi trong lớp nhưng vẫn trốn học được như thường, thời đại điện tử mà, bấm một cái là đã thoát lên mạng được rồi). Bây giờ đi làm, về đến nhà là trăm thứ chuyện. Với lại hồi đó còn mẹ em thì con bé Trimy nó không có thèm... ngó ngàng gì đến mommy của nó hết, nó chỉ đeo bà ngoại thôi, em xin bế một chút thôi mà nó xua như xua tà, hoặc là nó ngó lơ chỗ khác vờ như không nghe thấy gì cả, thành ra cũng có thì giờ làm việc này việc kia. Còn bây giờ em về đến nhà là nó đeo dính luôn, chẳng làm gì được cho đến lúc nó đi ngủ, mà nó lại thức khuya nữa chứ, còn không thì phải bế mới ngủ, vừa mon men định đặt nó xuống là nó đã ọ ẹ rồi, con bé này khóc vừa dai lại vừa to mới đến khổ.
    linhvang
    #73 Posted : Friday, July 24, 2009 11:42:13 PM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    quote:
    Gởi bởi ductriqueanh


    mà nó lại thức khuya nữa chứ,


    Giống mẹ mà! Big Smile
    Tonka
    #74 Posted : Saturday, July 25, 2009 4:38:56 AM(UTC)
    Tonka

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,643
    Points: 1,524

    Thanks: 95 times
    Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
    Quế Anh ơi, bận nhưng mà vui lắm, bởi hai em còn đang ở cái tuổi dễ thương nhất trần đời. Tiểu TK 8 tuổi nhưng vẫn thích được ôm và hôn hít. Ôi, I really enjoy it. Smile
    Thôi lâu lâu QA xẹt vô một chút cho vui hén Wink
    Khánh Linh
    #75 Posted : Friday, June 25, 2010 3:30:29 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    Hello hiker QAnh,

    Có người kể chuyện leo núi hay quá mà gần đây mới biết.

    KLinh cũng đã đi hiking ở Red River, New Mexico 2 lần. Mùa hè khí hậu ở đó mát lạnh, vì thế không thấy mệt nhiều như hiking ở chỗ có khí hậu nóng bức. Đi hiking phải có thể lực khỏe mạnh (fit,) trèo lên núi đã mệt rồi, lúc đi xuống gặp chỗ dốc cũng phải cẩn thận nếu không sẽ ngã lăn xuống dưới. Có lần cô cháu gái và mấy người bạn của nó rủ leo núi ở Turner Falls Park, OK. Trời đất, có đoạn thiệt là hiểm trở, phải trèo qua các đỉnh núi cao cheo leo, nhìn xuống thấy ớn, nếu trượt chân té, va chạm vào các mỏm núi nhọn thì tan xác luôn. Vậy mà nhỏ cháu gái tomboy khi đã vượt qua rồi, cứ đứng bờ bên kia hét: “Come on! You can make it.” Trèo núi lần đó xong là ngán hiking tới mấy năm sau lận.Shy

    Vào một dịp qua Cali, KLinh cũng dự định leo núi ở Yosemite, nhưng không có đủ thời gian vì đã đi nhiều nơi, mất nhiều thì giờ lái xe nên bỏ plan đó. Đọc bài của Quế Anh viết rất là thú vị, và lại có cái ý muốn đi hiking ở Yosemite, someday.




    linhvang
    #76 Posted : Friday, June 25, 2010 3:21:56 PM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Khánh Linh

    Đi hiking phải có thể lực khỏe mạnh (fit,) trèo lên núi đã mệt rồi, lúc đi xuống gặp chỗ dốc cũng phải cẩn thận nếu không sẽ ngã lăn xuống dưới. Có lần cô cháu gái và mấy người bạn của nó rủ leo núi ở Turner Falls Park, OK. Trời đất, có đoạn thiệt là hiểm trở, phải trèo qua các đỉnh núi cao cheo leo, nhìn xuống thấy ớn, nếu trượt chân té, va chạm vào các mỏm núi nhọn thì tan xác luôn.

    Mấy năm trước cũng thời gian này, ông Phó Bộ Trưởng của cái bộ LV đang làm, một hôm đi hiking rồi không thấy về. Người ta dùng đủ phương tiện, nhân lực, chó săn để tìm - mà rồi cũng chẳng thấy (xác) ông đâu.
    LV nghĩ có hiking thì nên đi cặp hay nhiều người, để lỡ có chuyện gì thì còn có người kia giúp hay gọi cầu cứu cho mình. Và nếu mình là tay tơ lơ mơ thôi thì không nên đi những chỗ nguy hiểm.
    Trong diễn đàn mình có chị Hoa Xương Rồng là người hay đi hiking, thông thạo lắm. LV nghĩ có lẽ cũng vì nhờ đi nhiều mà chị nhìn khỏe mạnh lắm.
    linhvang
    #77 Posted : Friday, June 25, 2010 3:46:52 PM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    Đăng lại bài viết cũ nhân dịp nhắc tới hiking.

    Thứ tư, ngày 28, tháng sáu, năm 2006
    Cái ông deputy director của bộ tôi làm đã mất tích từ hôm thứ bảy. TV, radio, báo chí các vùng quanh đây đều đăng tin này. Chủ nhật, ông có hẹn cùng đi họp với bà bộ trưởng, nhưng ông đã không đến. Chiều chủ nhật, bà đi báo cảnh sát, vì làm việc chung với nhau lâu, biết ông không phải là người vô trách nhiệm, có làm việc gì thì cũng nói cho người khác biết.
    Thứ hai, bọn tôi vào sở nhốn nháo lên vì tin này từ radio và báo chí, sau đó thì nghe người ta đã tìm thấy chiếc xe của ông đậu ở Olympic National Park. Một nhân viên kiểm lâm cho báo chí biết là bà đã nói chuyện với ông vào chiều thứ bảy, thấy ông đi một mình.
    Nhiều toán đã chia nhau đi soát ba con đường mòn trong công viên quốc gia này. Chó lùng, máy bay trực thăng cũng đã được đem đến, để sử dụng trong việc tìm kiếm. Mà vẫn chưa tìm ra dấu vết của ông! Cuối ngày chỉ biết thêm là trên một cái trail trong ba cái trails, cả hai con chó đã phản ứng giống nhau, nên người ta đoán chắc ông đã đi qua cái lối đi này.
    Bà director túc trực ở trung tâm điều hành, gọi về khi nhân viên tụ lại hai lần một ngày để nghe tin mới nhất. Ông là cánh tay mặt của bà!
    Bọn tôi góp tiền, rồi một người vào Costco mua thức ăn, bánh trái, nước uống để đem tặng những người đang tham gia vào việc tìm kiếm. Cũng có một banner để cùng nhau ký vào.
    Bốn ngày đã qua! Ai cũng hy vọng sẽ tìm thấy ông còn sống, lành mạnh vì thời tiết đang tốt, ông có kinh nghiệm biết xoay xở để sống còn trong hoàn cảnh hiểm nghèo - trước đây có đi lính qua vùng Vịnh-, sức khoẻ tốt, chỉ có điều, qua lời bà bộ trưởng, là ông lệ thuộc hẳn vào cặp mắt kính, mất cặp kính, kể như ông đui!
    Gil Gilman 47 tuổi, độc thân – qua báo chí thì biết ông có bạn gái ở Boston. Mẹ ông được bà bộ trưởng báo, từ mặt đông (New York) đã bay qua chiều nay.
    Tôi vốn không phải loại người thích mạo hiểm, vốn không thích hiking, lâu lâu nghe những chuyện như thế này, lại càng thêm sợ. Giá ông đi với ai, giả dụ ông trượt chân ngã ở đâu đó –tôi sợ đứng gần những ven núi đồi, sợ đất chùi-, thì đã có người thấy mà chạy đi kêu người ta tới cứu rồi. Đằng này, đâu có ai biết ông ngã ở hố sâu vực thẳm nào? Hay nói dại, kẻ gian ác nào đã giết ông rồi dấu xác ông ở đâu?
    Hay có khi nào ông đi...tự tử không, vì căng thẳng của đời sống chẳng hạn? Mấy người làm chức cao chưa chắc là đầu óc của họ đã được thanh thản. Nào ai biết được!
    Cứ mỗi ngày trôi qua thì cơ may sống sót mỗi nhỏ lại. Cả sở quan tâm, nhưng cho dù có quan tâm tới cỡ nào thì cũng không bằng người thân của ông. Sống trong sự chờ đợi như thế này, thương tâm quá!

    Thứ sáu, ngày 30, tháng sáu, năm 2006
    Hôm nay, nhiều người trong đó có tôi mặc cái polo shirt có huy hiệu của sở để cùng nhau cầu mong sự trở về bình an của ông deputy director – tuy không ai nói ra, nhưng có lẽ đều nghĩ trong bụng, gần bảy ngày rồi, chắc ông đã bỏ xác ở đâu đó trong rừng rậm của Olympic National Park rồi!
    Cuộc tìm kiếm vẫn tiếp tục. Chuyện gì đã xảy ra thì vẫn là điều bí ẩn. Toán lặn đã lặn hai lần xuống giòng sông mà được cho là có thể ông đã bơi qua, nhưng vẫn không thấy gì - nước trong veo, họ đã nhìn kỹ lưỡng dưới đáy và tự tin rằng ông không có nằm dưới đó! Những chiếc trực thăng vẫn rà rà tìm kiếm, đã qua ngày thứ ba. Có cả máy bay chiếu tia sáng hồng ngoại. Một bầy chim lạ cứ đuổi theo một chiếc trực thăng mỗi khi nó bay qua, nhưng đó là vấn đề cho những chú chim này hơn là cho chiếc trực thăng mà chúng đuổi theo. Ở dưới đất, trong khi vẫn tiếp tục tìm kiếm tất cả ba cái trails, họ chú trọng vào cái trail mà nghĩ là ông đã đi trên cái này – nghiên cứu qua máy computer ở nhà ông, họ đã quả quyết như vậy. Những con chó đã không còn đánh mùi được nữa, điều này cũng không có gì lạ, vì đã qua mấy ngày rồi và thời tiết thì lại nóng. Tôi nghĩ những con chó hay thiệt, cứ cho ngửi vào áo quần, đồ vật của ai đó, rồi cứ thế mà chúng dùng mũi đi tìm! Rồi tôi cũng nghĩ, con người mình tiết ra mùi “nặng” đến thế sao? Mà mỗi người mỗi mùi, không ai giống ai?
    Một tuần đã qua. Cái bộ của tôi ngày nào cũng được nhắc trên đài truyền hình, truyền thanh và báo chí. Tự dưng đâm ra nổi tiếng!
    ductriqueanh
    #78 Posted : Sunday, June 27, 2010 4:24:07 PM(UTC)
    ductriqueanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,295
    Points: 345
    Location: Westminster, CA

    Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

    Rồi sao nữa chị? Hồi hộp quá.
    Em mới đi hiking về. Người Mỹ họ thích cái trò này hơn VN nhiều, mà lại rất liều, dân đi một mình vô số kể, ngay cả phụ nữ. Những người mà em gặp trên đường hiking chủ quan mà nói thường là những người tử tế, giúp đỡ lẫn nhau, nhưng cũng không biết chừng... Hơn nữa vấn đề tai nạn có thể xảy ra với bất cứ ai kể cả những người kinh nghiệm nhất. Cho nên coi vậy chứ cái trò hiking này cũng không phải là không có mạo hiểm (chưa gặp xui mà thôi Smile)
    linhvang
    #79 Posted : Monday, June 28, 2010 2:30:39 AM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    quote:
    Gởi bởi ductriqueanh


    Rồi sao nữa chị? Hồi hộp quá.


    Bốn năm rồi! Chẳng nghe tăm hơi gì nữa cả. Nhưng nếu chết thì chết như thế nào, vẫn là điều bí mật. Black Eye
    ductriqueanh
    #80 Posted : Monday, June 28, 2010 2:55:02 AM(UTC)
    ductriqueanh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,295
    Points: 345
    Location: Westminster, CA

    Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
    quote:
    Gởi bởi linhvang

    quote:
    Gởi bởi ductriqueanh


    Rồi sao nữa chị? Hồi hộp quá.


    Bốn năm rồi! Chẳng nghe tăm hơi gì nữa cả. Nhưng nếu chết thì chết như thế nào, vẫn là điều bí mật. Black Eye



    Chẳng nghe tăm hơi gì thì người nhà vẫn còn có thể tiếp tục hy vọng. Khi nào thấy xác rồi thì mới là... chết thật. Em đoán nếu bị tai nạn có thể rớt xuống nơi hẻo lánh không có ai đến được nên xác không kiếm thấy, hoặc cũng có thể có tai nạn mà không chết nhưng vì lý do nào đó không trở lại khu dân cư được nên phải làm... người rừng.
    Cách đây mấy năm em có đọc một câu chuyện khá ly kỳ. Ở một xứ dưới Nam Mỹ, em quên mất là nước nào rồi, trong một thị trấn dưới chân núi có một người vô gia cư rất quen thuộc với mọi người. Anh ta không biết tên mình và cũng không biết mình từ đâu tới. Rồi một sáng người ta tìm thấy anh ta bị đánh bất tỉnh đem vào cấp cứu. Khi hồi phục anh ta lại tự nhiên nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Hóa ra hơn 10 năm trước anh ta đi hiking ở vùng này và bị trượt té, đầu va vào vách núi và bị mất trí nhớ. Tuy nhiên sau khi có trí nhớ lại rồi, phải mất thêm một thời gian nữa qua các tổ chức giúp tìm người thất lạc anh ta mới tìm lại được người thân ở Mỹ vì sự thay đổi chỗ ở.
    Mấy chuyện như vậy làm em nhớ đến phim Cast Away. Cứ hy vọng là ông deputy director của chị LV đang làm người rừng ở đâu đó vậy.
    Users browsing this topic
    Guest (13)
    9 Pages«<23456>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.