Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

15 Pages«<7891011>»
Bên giòng Delta
LanHuynh
#161 Posted : Wednesday, March 12, 2008 11:39:19 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi Huệ

Lan Huỳnh có thể chọn một trong hai cách:
1) Khai món tiền jury duty trên hàng 21 và không trừ nó đi trên hàng 36, hàng 36 để trống. Điều này nghĩa là mình muốn khai số tiền tòa trả là "các lợi tức khác" (other income) của cá nhân và sẽ trả thuế lợi tức cá nhân cho món tiền này khi qua trang sau của mẫu 1040.
2) Khai món tiền này trên hàng 21, rồi trừ đi trên hàng 36. Hai món trừ nhau thành $0. Điều này nghĩa là Lan Huỳnh nộp lại tiền tòa cho cơ sở. Trong trường hợp này, cơ sở làm ăn của Lan Huỳnh sẽ phải khai số tiền này là lợi tức khác của cơ sở. Huệ đoán là Lan Huỳnh có khai Schedule C cho cơ sở làm ăn của mình, vậy thì khai món tiền này vào Schedule C, hàng 6, nếu chọn giải pháp số 2. Nếu cơ sở làm ăn là partnership thì khai món tiền này trên mẫu 1065, nếu là corporation thì lại khác nữa.
Hy vọng Huệ đã trả lời câu hỏi của Lan Huỳnh.Rose




Cám ơn chị Huệ nhiều lắm.Roseheart
xv05
#162 Posted : Thursday, March 13, 2008 7:27:04 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Vậy là bù trớt hé chị LanHuynh Big Smile
Mấy năm trước bên đây em thường làm volunteer, khai thuế dùm cho người nghèo, sở thuế trả tiền xăng, em lủm hết, cái này chắc khác chớ há chị Huệ? Biết rằng em với chị ở hai nước khác nhau nhưng luật thuế chắc cũng na ná.

Nói chuyện btd, kể mấy chị nghe một vụ án hiện đang gây sôi nổi dư luận bên đây.
Số là có một ông lái xe (trên đường quê) mà để đứa con 4 tuổi của ổng ngồi trên đùi (cho nó lái???) rồi phóng như bay. Kết quả là ổng đụng cái ầm vô một đám thiếu niên (tuổi 16-17) vừa dự party xong và trên đường đi bộ về nhà. Sáu em chết và mấy em khác bị thương nhưng btd phán ông đó chỉ có tội lái xe gây hiểm mà thôi chớ khg cố ý gây tai nạn. Và cuối cùng ổng chỉ bị phạt tù 5 năm (trong khi tội cố ý gây tai nạn max. sẽ bị 20 năm/một cái chết x 6 cái = 120 năm) mà từ lúc gây tai nạn đến giờ, ổng bị nhốt cũng gần hết thời gian đó rồi nên sẽ được thả ra rất gần.
Ngày nào cũng nghe tin về vụ này mấy hôm nay.
Huệ
#163 Posted : Friday, March 14, 2008 2:18:46 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Chắc thuế Úc và thuế Mỹ cũng tương tự như nhau về nguyên tắc, nhưng biệt lệ thì chính bên Mỹ này luật thuế của IRS đổi bất kỳ năm nào. Đổi hoài nên muốn chắc ăn mình có thể coi lại trên web của sở thuế đó XV.
xv05
#164 Posted : Sunday, March 16, 2008 8:29:22 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Cám ơn chị đã trả lời. Ngộ một điều là mình khai thuế cho thiên hạ mà khi training lại không ai hỏi về vấn đề trên. Tuy nhiên, giờ em nhớ ra rồi, đó là tiền re-imbursement for own expenses nên không liên quan gì.
Trả lại đất cho chị LanH nha !
LanHuynh
#165 Posted : Friday, March 28, 2008 2:57:03 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

BA TÔI

Ba tôi dáng người cao cao, khoẻ mạnh, gương mặt hiền từ, phúc hậu, đôi mắt to, hơi sâu hai mí, mắt mầu nâu, mũi cao, tiếng nói rổn rảng, mạnh như vị tổng tư lịnh ra uy, vì thế mẹ tôi thuờng phàn nàn "sao mà to tiếng thế" Ba tôi cười bảo rằng: "Người ta làm việc giữa bao nhiêu là người mà không nói lớn thì ai mà nghe cho đặng" rồi quay sang Má "xin lỗi mình". Hồi nhỏ tôi thấy chuyện nầy bình thường, bởi vì nghe câu nầy hơi quen tai, nhưng khi trưởng thành, lớn lên có gia đình rồi, thì mới cảm được tình cảm của Ba tôi dành cho Má thật đậm đà thương yêu và chân tình. Đối với các con, Ba tôi cũng thường "xin lỗi các con" khi thấy các con không vui. Ba tôi có lối thương các con cũng rất là lạ.

Chúng tôi được gửi đi học bán trú ở trường mấy Bà Sơ, trường kỷ luật rất nghiêm. Nhớ có lần chị tôi không làm bài kịp để nộp sợ bị ăn đòn, ngồi khóc thút thít. Ba thấy vậy hỏi chuyện gì? chị tôi đưa ra miếng vải thêu, có vẽ hình bông hoa trên đó đang thêu dỡ dang, Ba tôi cười nói "tưởng gì chớ, chuyện dễ ợt, để Ba thêu giùm cho". Thế rồi chị tôi đặt hết niềm tin, đưa cho Ba, còn chị tôi thì làm bài tập khác. Ba tôi hì hụi xem ra khá thành thạo. Vài giờ sau thấy Ba hớn hở ra mặt, cầm miếng vải đã thêu xong, đưa cho chị tôi có vẻ tự hào, vì đã làm xong việc giúp con gái mình. Chúng tôi chạy lại nhìn xem, tác phẩm mà Ba đã hoàn thành. Ối! Miếng vải màu trắng khi nãy, bây giờ đã đổi thành màu chì đen thui, nhưng mà nét thêu thì cũng không mấy tệ. Ba bảo: "Được rồi mai đem nộp đi, có gì Ba chịu trách nhiệm" Thôi thì chị tôi đã lỡ "Phóng lao, thì phải theo lao" chớ biết làm sao! Kỳ đó chị bị hai trứng vịt ngon lành. Thật bài học nhớ đời.

Ba tôi tánh tình vui vẻ, hoạt bát, luôn luôn niềm nở với tất cả mọi người, gặp người Hoa, Ba nói tiếng Hoa, gặp Tây, ông nói tiếng Pháp. Sự giao tiếp của Ba khá rộng rãi, khi đi vòng quanh xóm, trên đường đi, thấy Ba luôn chào hỏi và bắt tay những người quen biết, thậm chí, trên đường có khi xe chạy ngang qua trạm lính gác ngoài đường phố, Ba cũng đưa tay lên trán, chào theo kiểu nhà bình, điều nầy làm cho Má tôi và các con phê bình không ít. Má thường phàn nàn “sao gặp ai ông cũng chào hết vậy!" Ba cười nói rằng: ”mình chào xã giao, người lịch sự mà”

Ba giúp Má thật nhiều, trong việc nhà, mỗi khi đi làm về, vì Má bị bệnh yếu tim, sức khoẻ không mấy tốt, khi mệt thường hay bị ngất xỉu, nên ở nhà, ai cũng dè dặt, không dám làm điều gì trái ý. Lúc chúng tôi còn nhỏ, Ba vẫn thường tắm cho các con, thầu luôn việc giặt giũ, ủi đồ. Tuy ở nhà cũng có người giúp, nhưng tánh Ba, ít chịu ngồi không một chỗ. Người có nhiều nghề và khéo tay, ngay cả những công việc về may vá, làm điện, làm mộc, đều làm được hết.

Má thường kể rằng: “Khi sanh chị tôi, Má bị bệnh, nên Ba phải giúp Má nhiều việc như: Giặt tã, ủi đồ, có lần giặt đồ làm sao không biết, khi ủi phải cái tã còn dính chút ...vàng vàng, vừa ủi vừa khen thơm quá…”

Hồi nhỏ mấy anh chị em tôi ưa nghịch ngợm, sau nhà có cái hồ nuôi cá khá lớn, (rộng gấp hai lần hồ bơi) chung quanh hồ, có trồng mấy cây dừa, ổi, và cây chùm ruột…v…v.. cũng khá nên thơ.

Mấy anh chị em tôi ưa thích bơi lội những ngày hè nóng, nên sau mấy bữa ăn trưa, vào cuối tuần, thường tìm cớ liệng chén, bát xuống hồ, để được cớ tắm hồ, viện lý do là: Vớt mấy cái chén, bát lên, (tôi không nhớ ai, là người đã bày ra ý kiến nầy!) Nhưng không bao giờ vớt lên được, vì hồ cũng khá sâu. Một hôm Má tôi tình cờ biết được, cả bọn bị một trận đòn nên thân, Ba tôi bèn nghĩ ra cách, làm mấy cái chén bằng trái dừa khô, Ba lột vỏ rất kỹ, cạo sạch lớp xơ bên ngoài, đánh bóng, rồi sơn màu lên thật đẹp, phát cho mỗi đứa một cái, để làm chén ăn cơm. “Ba đặt tên là, chén muỗng dừa” Hễ khi liệng xuống hồ, mấy cái chén bằng vỏ dừa nhẹ, nổi lênh bênh trên mặt nước, thế nên tha hồ mà vớt, đây cũng là trò vui chơi mà Ba bày ra, nên không còn bị Má rầy la và đánh đòn nữa.

Chúng tôi luôn bị Má đánh đòn, chớ Ba thì không hề đánh đứa nào, mỗi lần hễ có đứa làm lỗi, Má lôi hết mấy con ra, kể tội từng đứa một, rồi đánh một lượt, còn Ba luôn làm kỳ đà cản mũi Má, không cho đánh. Có lúc Má giận quá, cầm roi lên, là Ba đưa lưng ra đỡ liền. Ba chính là Bồ Tát hộ mạng cho mấy đưá tôi. Tuy Má bề ngoài nghiêm khắc, nhưng với Má, cũng có cách thương con theo lề lối khác.

Tôi luôn nhớ câu Ba thường bảo: “Dạy con bằng lời, chứ không dạy bằng roi”. Nhờ thế nên các con tôi bây giờ, không có đứa nào bị đòn như chúng tôi hồi còn nhỏ.


Có lần Má tôi bị bệnh tim khá nặng, tê tay, chân và nhức đầu đến nỗi không cựa mình được, nằm mê man trên giường, gần suốt một tuần, làm cả nhà lo sợ, Ba thì quanh quẩn không rời, nhắc các con phải luôn ở bên cạnh, lo cho Má, bọn tôi vừa buồn và lo không kém, đưá thì bóp tay, đưá thì xoa chân, thay phiên chăm sóc Má. Ba pha nước ấm với trái Bồ kết (trái đen, có mùi rất dễ chiụ, làm mọc và mịn tóc) đem tới tận giường gội đầu cho Má. Lúc ấy tôi cũng còn nhỏ, nhưng cũng cảm được cái tình Ba dành cho Má. Cũng may bệnh Má qua khỏi, có lẽ nhờ tình yêu thương, chăm sóc của Ba, nên Má mau bình phục trở laị.

Những ngày rằm tháng tám Trung thu, là ngày tôi thích nhất trong năm, vì được Ba xếp lồng đèn cho chơi, Ba dạy các con làm lồng đèn, tôi ưa đòi cho được cái lồng đèn to nhất. Năm đó tôi còn nhớ mãi không quên, Ba xếp cho riêng tôi một cái lồng đèn trái bí thật to, đẹp lắm, khiến cho các anh chị cành nanh, Ba bảo: “Vì Út nhỏ nhất nên được lồng đèn to nhất” nên mấy anh chị không ai nói gì nữa!. Ba phải mất cả mấy ngày, mới làm xong, nếp xếp của giấy cứng, mà phải dùng tay ấn mạnh, nếp xếp, rồi uốn cong, thành hình bán nguyệt, xong rồi dán lại, nên cũng khá công phu và đau tay lắm. Bây giờ nhớ đến, thấy Ba thương mình quá cỡ.

Nhớ hồi nhỏ tôi kén ăn, Ba ưa đi theo cố ép, bắt ăn cơm, cầm chén cơm đi theo hoài, Ba làm chén cơm thật ngon, cá kho tộ, lấy hết xương cá ra, rồi trộn chung với cơm chan thêm chút nước cá, ăn rất ngon. Lúc nầy tôi cũng độ sáu, bảy tuổi, chứ đâu còn nhỏ nhít gì nữa.!!!

Có một hôm, sau giờ ăn trưa, giờ nầy ai nấy cũng đi nghỉ trưa, tôi lén trốn ra cạnh bờ hồ, có cái lu vú (cái lu thật lớn, miệng lu rộng, có thể chứa được chừng vài đứa nhỏ, thường dùng để chứa nước mưa) cao đến ngực tôi, lúc đó tôi khoảng bảy tuổi, anh tôi nuôi mấy con cá bảy màu, vài con cá chép và mấy con cá vàng, có cái bụng mập bự, bóng to, mà cái đuôi phùng ra thiệt đẹp, nó bơi khá chậm chạp, và có mấy cọng rong xanh xanh thích lắm. Thường anh chỉ cho nhìn thôi, không được động đậy gì nó cả. Thừa lúc ai nấy cũng đi ngủ, tôi men ra đó xem và đưa tay vào để đùa nghịch với mấy con cá, cá sợ, lặn thật sâu dưới đáy lu, tôi đưa tay vói theo để bắt, càng vói theo thì cá càng lặn sâu thêm nữa, vì thấp bé, nên hụt chân, chúi đầu, lọt luôn vào trong lu, chổng chân lên trời, đang lúc dãy dụa, chân đập vào hàng rào kẽm, mà Ba đã cẩn thật rào quanh hồ, sợ bọn tôi, hoặc con nít hàng xóm qua chơi, té xuống dưới hồ, không ai hay. Thường vào giờ nầy Ba đi nghỉ trưa, nhưng hôm nay, Ba không ngủ, mà lại ngồi đọc báo ở phòng cạnh bên, nên khi nghe tiếng động, bởi chân tôi đập vào hàng rào, nghe lạ Ba liền chạy ra xem, thì mèn ơi...thấy tôi đang trồng chuối trong lu, Ba liền lôi tôi ra và xóc nước, chậm một chút nữa là …”giờ nầy không có em rồi” Bởi thế Ba thường nói: “Út nhà mình, Ba sanh nó tới hai lần”. Mà thật vậy! một phen làm cả nhà hết hồn.

Mỗi độ trăng tròn Ba ưa dẫn tôi lên trên sân thượng ngắm trăng ăn bánh ngọt và uống trà với Ba. Hai cha con cùng hát bài thằng Cuội, cây đa và mấy bài nhạc Pháp của thiếu nhi, rồi nghe Ba kể chuyện đời xưa. Đôi lúc Ba cũng tâm sự niềm vui và nỗi buồn. Ba kể chuyện hồi Ba còn nhỏ, nghe cũng khá thú vị. Có một câu chuyện về cuộc đời Ba, mà tôi còn nhớ hoài. “Hồi nhỏ lúc Ba mới lên Ba tuổi, thì mồ côi cha. (Ông Nội làm ông Cả ở trong làng, hiền lành, giúp người, sau khi mất đi, không biết sao, của cải bị chiếm đoạt). Bà Nội vì bận việc làm ăn nên phải gửi con cho Bà Thiếm và ông Chú. Gia đình nầy sống nghề bán thuốc Nam, thuốc Bắc gì đó. Mỗi ngày Ba phải phụ giúp làm việc, bỏ rễ cây làm thuốc vào cối đâm cho nhuyễn thành bột, còn nhỏ mà làm những việc khá nặng nhọc. Nhưng nhờ vậy mà cái gì Ba cũng biết và không sợ cưc nhọc, khốn khổ. Mỗi ngày đi học thật xa, đến mười mấy cây số. Có hôm Chú Thiếm biểu đi thâu tiền nợ. Hôm đó gặp nhằm ngày giông bão, có cơn trốt lớn, (gió xoáy thật mạnh) hút Ba bay lên không và may quá khi té xuống đất, chỉ bị trầy sơ sơ ngoài da, không hề chi, Ba bảo lúc đó sợ ghê lắm. (nghĩ thầm chắc chết, nhưng hình như có một phép lạ nào đó, nên Ba đã thoát nạn). Nhờ được luyện rèn trong kham khổ, nên khi lớn lên Ba có ý chí phấn đấu, tự lập và có cuộc sống tốt.

Chuyện thứ hai Ba thuật lại, trong sở làm, chẳng may xãy ra tai nạn suýt nổ chết người, Ba thấy được nhào vô kéo người ra và báo cho họ chạy ra kịp thời, nên khỏi bị mất mạng. Và ba còn dạy nhiều điều hay lẽ thật, sống phải biết giúp đỡ những người chung quanh, khi họ gặp hoạn nạn, đi đường thấy ai cần giúp thì mình giúp liền v…v…

Ba tôi cũng thích trồng hoa, quả, có năm hoa Quỳnh nở rộ, khoảng mấy chục cái bông, Ba vui mừng, chuẩn bị đèn đuốc, để chụp ảnh và quay phim và dĩ nhiên là cả nhà quây quần cùng nhau thuởng hoa. Nhìn ngắm hoa Quỳnh từ từ hé nở, Những ngày gia đình cùng vui bên nhau, thấy Ba thật hạnh phúc.

Riêng hai tháng hè, cả nhà đi nghỉ hè ở Vũng Tàu, lúc nầy Ba lại trở thành ông thợ chài lưới rành nghề, sáng nào cũng xách lưới xuống biển thật sớm, để giăng lưới bắt cá vớí mấy anh. Còn mấy cô con gái thì đi nhặt mấy con ốc biển thiệt đẹp, đi cạy mấy con hào bám trong đá về chiên với trứng gà, cho buổi ăn sáng và phụ Ba đem cá về, cho Má kho một nồi cá Đối với mía lau. Thế rồi cả nhà có một nồi cá kho, với hương vị thật đậm đà, thơm ngon, vừa béo, vừa bùi, ăn với cơm hoặc kẹp chung với bánh mì, thì ngon tuyệt, tài nấu nướng của Má, khỏi phải chê và đâu được. Bây giờ nghĩ đến mà còn thèm.

Hằng ngày, Ba dẫn bọn tôi đi tắm biển và dạy bơi, Ba bế tôi bơi ra xa, chỉ cho cách bơi đứng, (mình như đứng trong nước, chân không chạm đất, chỉ dùng chân, tay đập nhẹ, người mình được đẩy lên) tôi thích cách bơi nầy, không dùng nhiều sức, thân mình vẫn nôỉ , lại ít mệt. Ba lại chỉ th êm cách mằm và thả nổi trên mặt nước, cách nầy Ba nói: "nếu mình không còn sức bơi nữa, thì cứ thả nổi như vậy, thì sẽ có người đến vớt".

Tánh Ba ưa lo lắng cho con cái, bằng nhiều lối khác nhau, đôi lúc cũng làm cho bọn tôi cảm thấy bị gò bó và hơi khó chịu. Chẵng hạn như: Khi có đứa nào sắp sửa đi đâu, Ba dặn dò đủ thứ, đi coi chừng xe cộ cẩn thận nhe con, “coi chừng xe đụng” Má bảo: “Tụi nó chưa đi mà ông đã trù ẻo rồi” Nào là để ý người ta giựt xe, người nào đến gần mình, coi chừng họ giựt bóp nghe con. Rồi thì dạy vài thế võ để các con tự vệ, kéo thời gian dài lê thê… Nào là đi coi chừng đừng dẫm lên cỏ, rắn cắn chết nghe con.. Hồi đó nghe Ba noí vậy làm mình cảm thâý không vui tí nào, chưa đi đã bị Ba hù…thấy sợ rồi, làm cụt hứng, đôi lúc không muốn đi nữa. sau nầy khi lập gia đình có con rồi, nghĩ và nhắc lại Ba hồi đó, mấy anh, chị, em cùng nhau cười. Giờ hiểu ra tất cả, đều do bởi tình thương yêu, chăm sóc, lo lắng, mà Ba đã dành cho các con cưng của Ba mà thôi.

Đến lúc chúng tôi trưởng thành, Ba vẫn theo sau nhắc nhở, lo lắng mọi thứ. Các cô con gái luôn được cưng chìu. Ba bảo: “Mai mốt các con gả chồng, hể đứa nào ăn hiếp mấy con, nói Ba biết, Ba sẽ ăn thua đủ với tụi nó” Ba vừa nói, vừa xăn tay áo lên, điệu bộ như là sắp sửa chuẫn bị đánh thiệt tình vậy đó.

Thời gian cũng qua mau, chị tôi gả chồng nơi xa, mỗi lần về nhà Ba Mẹ là cả nhà nhộn nhịp, quây quấn vui vẻ, đến khi chị có đứa con đầu tiên, mỗi lần về nhà, Ba giành ẵm bồng cháu, luôn tay, không chịu rời, đến khi chị có đứa thứ hai. Tình hình đất nước đôỉ thay, chồng chị phải đi học tập xa, nên chị về ở tạm nhà, lúc đó chị buồn sanh bệnh cũng khá nặng, cháu nhỏ thì mới sinh, Ba tôi cũng thay phiên trông chừng giữ cháu, ngay cả lúc ngủ ban đêm, canh chừng cho cháu uống sữa, Má thì lo cho chị. Ba cưng chìu các cháu, còn hơn chúng tôi hồi còn nhỏ nữa, nên mấy cháu đeo Ông Ngoại không chiụ rời. Chiều nào cũng lấy xe chở các cháu đi daọ phố. Tôi thì không được may mắn như chị. Đến khi tôi lập gia đình, thì không còn cơ hội được ở gần và gặp Ba Má nữa.

Những này thơ ấu qua nhanh. Hạnh phúc nào bằng, khi mình còn sống trong vòng tay thương yêu Cha Mẹ. Bây giờ mỗi khi hồi tưởng lại, hình ảnh Ba tôi như hiện rõ, đậm nét, in sâu từng cử chỉ, lời nói, ánh mắt, nụ cười thương yêu, trìu mến của Ba ngày nào. Lúc còn trẻ con, đến lúc trưởng thành chúng tôi luôn nhận tràn đầy hạnh phúc, bởi tình thương yêu, đùm bọc, che chở, dạy bảo nâng niu trong vòng tay Ba Má kính yêu. Tôi nghĩ rằng chúng tôi may mắn có được hai đấng sanh thành như Bồ Tát, là Thiên thần hộ mạng, nuôi duỡng và hướng dẫn chúng tôi nên người. Tiếp nối sau nầy các cháu ra đời. Lúc trở thành Ông Bà ngoại, Ông Bà Nội sự thương yêu vẫn còn tiếp viễn, lại càng sâu đậm và tràn đầy thêm hơn.

Sương Lam
#166 Posted : Friday, March 28, 2008 4:51:51 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
LH ơi,
Đọc Ba tôi của LH khiến SL nhớ đến Ba của SL quá! Blush. Bác trai thương con gái thật.Rose SL chờ LH viết tiếp.
Blush
Huệ
#167 Posted : Friday, March 28, 2008 9:29:39 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Chuyện thật bao giờ cũng làm người đọc xúc động. Lan Huỳnh viết hay quá, Huệ mong được đọc tiếp. Rose
LanHuynh
#168 Posted : Friday, March 28, 2008 4:05:35 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36


Em cám ơn hai sư tỷ SL và st Huệ vào đây chia sẻ, rãnh em sẽ viết tiếp mời Hai tỷ cùng vào đọc nữa nhéRose
ngodong
#169 Posted : Saturday, March 29, 2008 12:25:28 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
RoseKissesBlush
Sương Lam
#170 Posted : Sunday, March 30, 2008 8:32:05 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Tôi luôn nhớ câu Ba thường bảo: “Dạy con bằng lời, chứ không dạy bằng roi”. Nhờ thế nên các con tôi bây giờ, không có đứa nào bị đòn như chúng tôi hồi còn nhỏ.


LH ơi,
SL cũng chưa bao giờ đánh đòn con cả.Blush Nhưng... SL đến 18 tuổi rồi mà còn bị ba SL bắt nằm dài trên bộ ván đánh đòn bằng chổi lông gà vì cái tội...."manger photo" TongueBig SmileWink
Huệ
#171 Posted : Sunday, March 30, 2008 9:07:01 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Cảm ơn LanHuynh đã chia xẻ những kỷ niệm về cha mình, những kỷ niệm thật dễ thương và cảm động. Ông có nhiều tình thương đằm thắm để đãi hết mọi người chung quanh và thật đẹp biết bao người cha thương con luôn yêu quý và đỡ đần cho mẹ của các con. Tuy chưa tới ngày Lễ Cha, nhưng đọc những lời LanHuynh viết, Huệ cứ nghĩ đến ngày Lễ Cha trong gia đình LanHuynh hoài. Viết tiếp nha, LanHuynh, và rồi viết tiếp về Má nữa. Huệ sẽ đón đọc.RoseheartRose
LanHuynh
#172 Posted : Monday, March 31, 2008 1:47:26 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi Sương Lam

Tôi luôn nhớ câu Ba thường bảo: “Dạy con bằng lời, chứ không dạy bằng roi”. Nhờ thế nên các con tôi bây giờ, không có đứa nào bị đòn như chúng tôi hồi còn nhỏ.


LH ơi,
SL cũng chưa bao giờ đánh đòn con cả.Blush Nhưng... SL đến 18 tuổi rồi mà còn bị ba SL bắt nằm dài trên bộ ván đánh đòn bằng chổi lông gà vì cái tội...."manger photo" TongueBig SmileWink



Chị SL ơi! chị có thể bật mí thêm tại sao..."manger photo" mà lai bị đòn không? Em cũng hơi tò mò muốn biết?
LanHuynh
#173 Posted : Monday, March 31, 2008 2:04:25 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi Huệ

Cảm ơn LanHuynh đã chia xẻ những kỷ niệm về cha mình, những kỷ niệm thật dễ thương và cảm động. Ông có nhiều tình thương đằm thắm để đãi hết mọi người chung quanh và thật đẹp biết bao người cha thương con luôn yêu quý và đỡ đần cho mẹ của các con. Tuy chưa tới ngày Lễ Cha, nhưng đọc những lời LanHuynh viết, Huệ cứ nghĩ đến ngày Lễ Cha trong gia đình LanHuynh hoài. Viết tiếp nha, LanHuynh, và rồi viết tiếp về Má nữa. Huệ sẽ đón đọc.RoseheartRose



Chị Huệ ơi! LH ít hay viết, khi viết thì nghĩ sao viết vậy, nhớ gì viết nấy, lại được sự khích lệ của chị, cảm thông và chia sẻ. Bài viết nầy xem như, để tưởng niệm người Cha kính mến của LH, vì người đã không còn nữa. Ai cũng có các bậc sanh thành ra mình, cha mẹ nào, cũng thương yêu con cái, nhưng mỗi người thương yêu một cách khác nhau. Cám ơn chị đã chiụ khó đọc bài viết của LH.RoseSmile
Liêu thái thái
#174 Posted : Monday, March 31, 2008 4:57:12 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi LanHuynh


Em cám ơn hai sư tỷ SL và st Huệ vào đây chia sẻ, rãnh em sẽ viết tiếp mời Hai tỷ cùng vào đọc nữa nhéRose


có c3 cũng đọc... lén đó HLan, vừa đọc vừa... cà nanh Shy
Kissesheart
oc huong
#175 Posted : Monday, March 31, 2008 7:53:54 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

OH tui cũng khóai đọc lắm, canh chờ mấy ngày nay đó chớRose. Và nẩy ý: sau PNV mình không cùng nhau ra một TT viết về Cha ha. Con gái thường theo leo vai cha, con trai thường níu áo mẹ.
PC ơi... OH bị PC lay cái tài xúi rùi nè Tongue
PC
#176 Posted : Monday, March 31, 2008 9:05:09 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Thì hôm nọ đề nghị viết về Mẹ rồi mà có thấy ai hưởng ứng đâu? Viết về Mẹ thì các nam tác giả cũng được mời tham gia. Mà hình như viết về Cha thì chưa có cuốn nào mang chủ đề này thì phải?

Binh Nguyen
#177 Posted : Monday, March 31, 2008 9:33:24 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Vậy thôi, kỳ này mình viết bài về cha lẫn mẹ đi, tuyển tập đặc biệt 2008.

Để cho các ông tham gia với, không có người... cà nanh. Smile

Bình cũng học... xúi theo các chị. Approve

BN.
Lúa 9
#178 Posted : Monday, March 31, 2008 9:59:37 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


Chào các chị, em hihi....Thấy mọi người bàn bạc về cuốn PNV mà chủ đề viết về Tình Cha, làm Lúa nôn nao hihi.. vì ba của Lúa là ông Bố Già Bến Tre heart tuyệt vời, ( bà mẹ của Lúa cũng tuyệt vời luôn ) Rose trong bụng tính thực hiện một tập dài dành cho ba mình...nay nếu cuốn PNV2008 dành về Tình Cha thì cho Lúa tham gia với nha.
( dĩ nhiên khi đăng trong PNV chỉ là bài thu ngắn của tập truyện dài viết về Ba mình thôi.)

Thân mến,
Lúa 9
LanHuynh
#179 Posted : Tuesday, April 1, 2008 12:14:39 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36


Chào các chị Lh thấy trong nầy nhộn nhịp, hưởng ứng, vui quá, thấy đề nghị viết về đề tài về cha và mẹ hay lắm. Rose
oc huong
#180 Posted : Tuesday, April 1, 2008 12:25:54 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

quote:
Thì hôm nọ đề nghị viết về Mẹ rồi mà có thấy ai hưởng ứng đâu? Viết về Mẹ thì các nam tác giả cũng được mời tham gia. Mà hình như viết về Cha thì chưa có cuốn nào mang chủ đề này thì phải?

OH không thích ý kiến đó vì thấy đề tài về Mẹ thường quá, và cũng không thích TT hàng năm của PNV phải viết theo chủ đề.
Ý kiến của BN, OH tôi thấy cũng không ổn là vì:
- PNV đã rao trên các nơi khác là đề tài TT PNV 2008 tự do.
- Kỳ này tuyển bài nên nếu thêm giới hạn chủ đề thì không biết bao giờ mới đủ bài
- TT về cha sẽ nhận tất cả bài gởi tham gia vì đó là những bài viết xuất từ tấm lòng chân thành của người con. Chuyện văn chương nghệ thuật là do sự cố gắng của mỗi tác giả vì ai cũng muốn viết cho hay.
- Ra 1 TT chủ đề Cha: vừa mới mẻ vừa cũng có thể mời quí ông viết, với nhiều hình thức khác nhau như truyện ngắn , tùy bút, thơ, nhạc... tương tự như TT Phật Giáo năm ngoái vậy.
Chủ đề: Viết cho/về những người cha
Viết cho ba
Những người cha Việt Nam
He... he... OH tui thích những tựa đề đơn giản, mộc mạc

Users browsing this topic
Guest (27)
15 Pages«<7891011>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.