Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

15 Pages123>»
Bên giòng Delta
LanHuynh
#1 Posted : Saturday, December 31, 2005 4:00:00 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Sao mà một năm qua mau quá, lễ lộc Tết đến gần kề làm cho công việc chung quanh tôi cảm thấy bận rộn thêm lên, lại thêm chuyện sửa chữa nhà cửa nữa, lại làm mọi chuyện càng thêm phức tạp.
Theo dự tính là sửa xong nhà sẽ làm xong trước Noel nhưng vì ý chồng tôi thay đổi liên miên nên làm công việc kéo dài thêm lâu hơn. Đến ngày 24-12, mấy người thợ sửa nhà nói, để cho công việc sửa chửa dể dàng hơn thì xin cả nhà tạm đi ra khỏi nhà 12 tiếng chờ khi người ta đánh bóng sàn nhà xong quét sơn, rồi phải chờ nước sơn khô xong thì lúc đó mình mới được vào nhà, chuyện đã lỡ như vậy thì cả nhà cũng đành phải làm theo, tìm cách ra khỏi nhà mùa này thiên hạ đi mua sắm thật là đông và vui. Tôi thì không thích đi mua sắm lúc đông người nhưng cô con gái thì nhân dịp nghỉ học ở nhà cũng hơi buồn nên đòi mẹ đưa đi chơi. Thế thì hai mẹ con chuẩn bị đi, tôi thấy nhà tôi còn ở nhà nên bèn rủ rê, thôi anh đi chung cho vui, anh lắc đầu quầy quậy và nói "không" anh còn nhiều việc phải làm, thế là mẹ con tôi đành đi một mình vậy.
Sau khi đi mua sắm xong, tôi và con gái không biết làm gì, con tôi đề nghị mẹ thôi mình đi xem phim đi mẹ, tôi thấy cũng có lý nên chấp nhận ngay, đến rạp thì mỗi phim trình chiếu giờ khác nhau, một chủ đề phim được chiếu nhiều rạp khác nhau cũng cùng giờ vì rạp cũng lớn, nên có tới 14 màn ảnh, nên mình chỉ cần chọn giờ thích hợp là mua vé vào xem ngay, tôi thì thích xem phim Kingkong thấy quảng cáo cũng hấp dẫn nhưng con tôi thì nhất định xem phim khác, phim Geisha kể về cuộc đời một cô gái người Nhật. Tôi nghĩ mình vào rạp cốt để giết thì giờ nên thôi thì phim nào cũng được.
Tôi để cho con gái tôi đi trước tìm chổ ngồi, vì con tôi khi vào rạp là luôn chọn trên cao hàng ghế gần giữa để dể ngồi cho thấy rỏ, rạp khá tối tôi cũng lần mò bước đi thật chậm vì tôi sợ vấp ngã, trợt chân thì kỳ lắm nên chỉ lo nhìn mấy bậc thang mà đi, còn con tôi khi chọn được hàng ghế ngồi, tôi lại hơi ngạc nhiên, thay vì ngồi ở giữa vẫn còn trống mà lại ngồi mé bên ngòai, tôi thấy vậy nên bèn mem vô thêm để ngồi phía hàng ghế bên trong, bên phải con tôi, thay vì ngồi cạnh bên trái, lúc đó mới thở phào nhẹ nhỏm vì được dịp xã hơi sau mấy tiếng đồng hồ mệt mỏi vì đi shop chen chút quá đông người, mắt tôi đã hơi quen với bóng tối trong rạp lúc nầy, tôi cũng đang định thần "thở ra thở vào tâm tĩnh lặng" "mắt nhìn dáo dác ngó chung quanh" ánh sáng sáng dần, tôi nhìn lên màn hình thì đang lúc quảng cáo, ánh đèn cũng dìu dịu, tôi hơi tò mò bèn đưa mắt nhìn nghiêng qua phía bên phải, người ngồi cạnh bên tôi chỉ cách hai cái ghế, chợt thoáng nhận ra rằng người đàn ông ngồi bên có dáng dóc người Á đông , (nên vì thế mà con gái tôi né không thèm ngồi kế) sau
đó tít tắt trong đầu tôi thấy người nầy trông quen quen nên bèn cố nhìn kỷ hơn, lúc nhìn nghiêng tôi nghĩ thầm sao người nầy đeo kính mắt mà nhắm mắt lại và ôi chao cái mu~i sao lại giống con gái mình quá xá, liền nhìn kỷ và nhanh hơn cái miệng và hàm râu thôi rồi chắc mẽm y như rằng chính là ông chồng tôi đang ngồi bên cạnh tôi mà chỉ cách tôi có hai cái ghế, tôi tức cười quá chuyện ngẫu nhiên, không hẹn mà gặp đúng giờ, đúng phim, mà ngồi cùng hàng ghế cũng ngộ thiệt tình, tôi chòm qua nhanh và lắc mạnh kêu lên có phải là anh đó không? lúc đó chồng tôi cũng ngac nhiên và chúng tôi cùng bậc cười, con gái tôi bảo "ba xấu quá...Ba không chịu đi cùng với mẹ con", chồng tôi bèn cười đánh trống lãng... vé có mấy đồng bạc.... mà nhầm gì, còn tôi thì nói "may cho anh đó...là vì bên cạnh anh không có ai ngồi cùng........hi..hi..."
linhvang
#2 Posted : Sunday, January 1, 2006 11:29:01 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hóa ra nhiều người đi coi phim Memoirs of a Geisha há?
Sau đó vợ chồng con cái có ngồi xít lại nhau không vậy, chị LanHuynh? Big Smile
LanHuynh
#3 Posted : Sunday, January 1, 2006 11:35:05 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Chào chị Linhvang lh hân hạnh được làm quen với chị.
Dĩ nhiên rồi chị, chàng liền lết qua ngồi sát bên em và nắm tay rất là tình
Phượng Các
#4 Posted : Sunday, January 1, 2006 12:28:06 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi LanHuynh
còn tôi thì nói "may cho anh đó...là vì bên cạnh anh không có ai ngồi cùng........hi..hi..."


Chị LanHuynh,
Nếu bên cạnh anh chồng chị có ai ngồi cùng thì chị sẽ làm gì? QuestionTongue

LanHuynh
#5 Posted : Monday, January 2, 2006 3:30:24 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

LH chao chi PC

Chao ơi câu hỏi nầy trả lời hơi khó đấy, vì lh chưa tưởng nổi cái cảnh ý, mà nếu có thì mình sẽ lết lại ngồi bên cạnh chàng và nói " ai vậy anh giới thiệu cho em biết đi "xong rồi về nhà tính..............Còn nếu chi pc gặp trường hợp nầy thì chị tính làm sao? ha chị?[}:)]
Phượng Các
#6 Posted : Monday, January 2, 2006 12:43:01 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Hi LanHuynh,

Gặp mấy cảnh như vậy thì chắc xỉu trước cái đã rồi tính sau! Big Smile

LanHuynh
#7 Posted : Sunday, January 15, 2006 2:32:27 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Một phen hú vía[}:)]

Con gái tôi chỉ còn mấy tháng nữa là đúng mười sáu tuổi cái tuổi năng động và muốn gì là phải làm cho kỳ được, không thì cô nhắc đi nhắc lại hòai nghe không chịu nỗi.Question

Một hôm chiều cuối tuần thứ Sáu khoảng 5 giờ chiều, Khi rước Bé đi học về, cô Bé bảo Mẹ con muốn tập xe, có được không? Tôi trả lời "Mẹ hơi mệt, nhưng cũng được "ma` giờ này đông xe lắm, vì thiên hạ đi làm về", "Bé no'i không sao đâu Mẹ, con hứa sẽ cẫn tha^.n". Tôi ga^.t đầu nhưng cảm thấy hơi lo. Xe vừa về đến nhà, Bé nói Mẹ chờ con một chút con vào nhà lấy sách đi thư viện trả, và con sẽ lái xe đi đến đó.

Tôi trở đầu xe và ngồi chờ. Khi Bé ra tôi nhường tay lái cho Bé, Bé leo lên xe và miệng tũm tĩm cười rất tươi vì được Mẹ chiều y', thật ra bé cũng đã lái xe nầy nhiều lần trước kia nên tôi cũng không mấy lo, hơn nữa đường từ nhà đến thư viện cũng kho^ng xa.

Hai Mẹ con vào ngồi trong xe, Bé bắt đầu đề máy xe không biết lây huây như thế nào mà xe bật đèn tùm lum, và đèn trong xe chớp liên hồi, tôi chưa thấy truờng họp nầy xãy ra trước kia, nên hơi lo, liền bảo Bé con giữ thắng xe, mẹ qua phía kia xem sao, lúc nầy trời bắt đầu chập chọan tối, tôi không thể ngồi bên ghế nầy mà nhìn tận bên ghế bên kia của bé để xem việc gì đã xãy ra. NênTôi bước xuống xe và đi vòng qua phía bên kia ghế của con tôi, lúc ấy Bé vẫn ngồi yên trên xe

Tôi nói:

"con xuống để mẹ xem có làm sao không? " thuờng tôi đã dạy Bé khi ra khỏi xe là phải ke'o ca^'n la'i vào tư thế park, vẫn đinh ninh là cháu làm như mọi khi, nhưng vì lật dật hay sao mà Bé quên, khi cháu vừa xuống xe, chân vừa chạm đất và đóng cửa lại, tôi định lên xe đễ xem kỹ lại....coi có làm sao không?....thì trong tíc tắc....chiếc xe tự một mình ên lăn bánh chạy một mình không người lái.....Tôi cũng không còn nhớ là xe có nổ máy hay không nửa lúc đó hai bên đường xe ở xóm nhà tôi đậu đầy hai bên, nên đường xe chạy ở giữa cũng rất là hẹp, phần lại có lối xuống dóc nên vận tốc xe lau xuống cũng khá nhanh....Tôi sợ hết hồn hết vía, nếu xe đụng phải xe khác thì cũng còn đở... còn như nhỡ đụng phải người đi bộ ... thì ôi thôi tai họa....khôn lườn. Không biết tính sao vì nếu để xe tự chạy thì bảo đãm xe sẽ tông vô xe khác vì giờ nầy xe qua lại khá nhiều, trước mặt ngã ba đường xe vẫn chạy qua lại... người ta đi làm về giờ nầỵ Trong bụng nghĩ thầm không biết phải làm sao đây? mà thêm khổ nổi nếu xe trờ tới.... trước thì ôi... thôi.....sẽ đụng phải hai, ba chiếc xe đã đậu sẵn ở đó rồi, mà nếu không đụng xe trước đường thì xe cũng sẽ chạy tuốt vô trong nhà để xe của nhà hàng xóm trước mặt vì hướng xe đang chạy tới.....Tôi bèn đành phải liều, một liều hai, ba, bảy cũng liều, chứ biết làm sao hơn. Black Eye

Tôi co giò ba chân bốn cẳng cũng phải chạy theo chiếc xe nhất quyết phải leo lên xe cho bằng được, không thôi thì nguy hiễm chết người như chơi. Khi đến gần xe tôi nắm được chốt cửa xe, mở được cửa xe rồi cố đưa mình lên để ngồi vào ghế xe, nhưng hởi ơi! cái ghế cao quá bình thường xe đậu hẵng hoi mà leo lên phải còn nhón gót còn bây giờ....thì thôi khỏi phải nói... là...( loại xe s.u.v ) ...lúc nầy tôi cố đưa chân phải lên trước, nhưng ngặt nổi tay, chân bên phải tôi lại hơi yếu, lúc bấy giờ tay phải tôi cố bám thật chắc cái tay lái và chân phải thì cố bước lên nền xe và nhấc mình lên, tuy cố hết sức, mà vẫn không sao đưa cái mông mình tựa lên ghế xe được, tôi chợt nghĩ hay là mình cứ bò lên, tôi liền đưa hết cả người nằm lên trên ghế xe, tựa nửa mông ở trên, nửa ở dưới, chân trái vẫn còn thò ra, nửa trong, nửa ngoài cửa xe, tôi vội rút chân trái lên và bò vào trong xe, xe vẫn tiếp tục chạy bon bon, tôi vẫn cứ tiếp tục leo lên......thật là khó nhọc. AngryTongue mà nhỡ lúc nầy có ai nhìn thấy chắc là không nhịn được cười Big Smile vì điệu bộ của tôi lúc nầy chắc cũng không giống ai...[xx] cũng rất là may mắn lúc nầy không có xe nào đi ngược chiều, rốt cuộc rồi tôi cũng ngồi vào ghế một cách không đường hoàn chút nào.....cứ tưởng là đã thoát nạn nhưng nào ngờ rằng...cái tay lái cứng ngắt không cách nào bẻ theo ý mình được....như vậy mới chết chứShockedShocked tôi quýnh quá...nói thầm phen nầy đụng xe là cái chắc. Lúc nầy liền.... quên hết không còn nhớ trời, đất hay trăng, sao gì ráo cả, quên cả thắng tay, thắng chân.... ý... mà có nhớ tới thắng chân chứ......nhưng mà thắng chân cũng cứng như đá, đạp mấy cũng cứng đơ, không sao kềm thắng đuợc nữa, nên chiếc xe cứ nhở nhơ mà chạy theo ý của nó. Black Eye

Xe chạy đến ngã ba chỗ có chiếc xe đã đậu sẵn ở đó. Lúc nầy thật là căn thẳng đến nổi không thể nào đưa tay phải xuống cần lái để kéo cần park hay làm gì khác hơn được, tôi liền lấy hết sức bình sanh vặn tay lái về phía bên phải đường, để tránh đụng xe trước mặt, hên quá đã tránh được chiếc xe đầu tiên đậu trước cửa garage, lách xe thêm về phía bên phải nữa, bên nầy lại có thêm một chiếc xe khác, nằm chờ ở đó tự bao giờ, tính là xe sẽ đụng vào xe này.......Nhưng cái số hãy còn vận may, nên chiếc xe đã ngừng lại không thèm chạy nữa......vì nó đã lên lề, đậu hai bánh xe bên trái, phân nửa ở trên, hai bánh bên phải, phân nửa ở dưới.......Blush mừng quá tôi park xe với tư thế nầy và khóa luôn cả thắng tay vì sợ nhỡ nó còn tiếp tục chạy nữa thì chết. Tôi tựa đầu ra ghế xe vừa thở hổng hểnh, vừa tự chúc mừng mình vừa thoát nạn.......Smile

Chợt nghe tiếng cười Big SmileBig Smile..thật lớn hic...hic...ha...ha...ha và tiếng chân lịch bịch của con gái tôi..... chạy tới Bé nói Cooling mẹ..... mà miệng vẫn tiếp tục cười ngoặc nghẽo và nói Mẹ acted like a movie star....alive show há mẹ.....hic...hic...hic...ha..ha..Lúc nầy tay tôi vẫn còn lạnh và tim tôi vẫn còn đập liên hồi....TongueTongueTongue



ngodong
#8 Posted : Sunday, January 15, 2006 1:41:26 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chia xẻ cùng chị LanHuynh ngày chủ nhật thật vui, sau khi đọc những đoạn tùy bút chị viết.

Một cách làm quen muộn - chào chị ghé thăm Phụ Nữ Việt. N Đ....chạy lung tung lang tang, ham mê lang tang lung tung, nghe lời dụ dỗ của mọi người nên :

"Thân này há xẻ làm trăm mảnh
Mỗi mảnh du hành đến mỗi nơi
Vừa cười vừa nói vừa lúng liếng
Chữ nợ chữ duyên chất đầy vơi.

Đất Trời chắp lại đôi tay nhỏ
Giữ lại trong tâm nửa đóa cười.


Một ngày chủ nhật thật vui - vườn hoa có bạn ghé ngắm chung- những nhành đào nở rực trước Tết - còn hai tuần mong manh nữa thôi năm mới thật sự sẽ đến.

Hoa đào nở, đón bạn đấy thôi
Chào thân quen kết nối bồi hồi
Không dưng nắng rực tan băng giá
Buổi sáng mùa Đông rực rỡ hồng


Duyên tạo nên những gặp gỡ thân quen như lời thơ Vòng Tròn Mãi Xoay.
Bài hát đã nghe, đã gặp người nâng lời thơ thành nốt nhạc, chấp cánh cho từng câu từng chữ dập dềnh trên năm dòng khung kẻ.

Tiếng ai níu chân, dừng đi
Con tim mãi cuồng xoay
lòng thành tiếng song bao la
Hạ qua đến Thu lại về
Thác tuôn nước trôi về đâu
buồn phiền cũng rồi qua
đời người chi mấy phôi pha
vì theo bánh xe luân hồi.

để hôm nay gặp người kết chữ thành thơ - Hân hạnh được quen biết chị. Từ Minh Phương.


Vòng Tròn Mãi Xoay

Thơ : Từ Minh Phương
Nhạc : Đào Nguyên





LanHuynh
#9 Posted : Monday, January 16, 2006 2:23:47 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Chào chi Ngodong thåt là mot Chû nhât dep nho mai, duoc dip ngam vuon hoa xinh va chu vuon that la hieu khach, co giong noi nhu chim son ca liu lo tren canh, mot ngay hanh phuc tran day, co ban hien, co tra thom. Nho mai, nho mai.....
ngodong
#10 Posted : Monday, January 16, 2006 11:35:38 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
xóa
Phượng Các
#11 Posted : Friday, January 20, 2006 6:51:37 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Từ Minh Phương chớ hổng phải Phượng đâu chị ngodong ơi!
Không hiểu sao chị ngodong quote lại post của chị vậy?

ngodong
#12 Posted : Saturday, January 21, 2006 1:39:19 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Em sửa chữ Phương - Trong máy em xem bình thường. Đó là lỗi mà em cứ nói hòai đó.
LanHuynh
#13 Posted : Saturday, January 21, 2006 12:04:27 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Chị NgôĐồng ơí! Cám ơn chị.......thật là cám ơn mọi thứ, nào là cứu bồ Lh vụ cái hình bự quá, và cám ơn nữa là có nhạc nghe, không gì bằng hén.KissesKissesKisses

Xuân đến chúc người luôn toại ý
Áo tím nét hoài ríu rít vui
Tâm tình chan chứa hồ lai láng
một mối tri âm mãi ấm lòngRoseRoseRose
Phượng Các
#14 Posted : Saturday, March 11, 2006 5:03:36 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Nghe tin chị LanHuynh đang đi du ngoạn Yosemite, Las Vegas, Grand Canyon.... Chúc chị vui vẻ và mong đọc bài và hình ảnh chị chụp các địa danh đó.

Thân mến,

LanHuynh
#15 Posted : Monday, March 20, 2006 4:00:53 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36



Sau chuyến đi du ngoạn bằng xe bus, bây giờ tôi cũng còn thấy lừ đừ, vì giờ giấc, thời tiết lạnh bất thường.Tuần vừa qua, làm cho núi vùng thung lũng hoa vàng tuyết phủ trắng xóa, nhưng mà đẹp vô cùng .



Chiếc xe lăn bánh và chuyển hướng về vùng cao, từ xa đồi núi hiện lên chập chùng có những hàng thông dọc hai bên đường rào lối hai bên, trời mưa từ từ nặng hột, dần dần nhường cho những bông hoa tuyết trắng cũng thủng thẳng rơi nhiều hơn, bay bay như những hạt bong gòn trắng xóa đang múa giữa trời, bên trái nhìn thấy có dòng suối uốn khúc dọc bên, khách du lịch trên xe tha hồ chụp ảnh và quay phim, có thể có người lần đầu tiên nhìn thấy tuyết trong đời . Trên đường lúc nầy xe bị động lại và ngừng hẵn, xem ra mới biết là vì phải dùng dây xích để buộc vào bốn bánh xe, để cho xe chạy trên đường khi có tuyết phủ dầy không bị trợt, xe bus tôi ráng lếch thêm, nhưng bánh xe bị trợt, nên không thể nào lôi bánh đi được nữa, mùi máy xe khen khét, làm tôi cảm thấy hơi lo không biết là xe có thể đi được nữa không? nhưng người hướng dẩn nhìn thấy mặt ông cứ tỉnh bơ như không có gì, nên tôi cũng yên tâm. cảnh sát ra hiệu bắt tài xế phải cho buộc dây xích vào. Hai mươi phút sau xe tiếp tục lăn bánh.



Xe chở chúng tôi đi tham quan suối, đồi vùng Yosemite, thật tuyệt vời xa xa nhìn thấy con suối đang chảy từ trên cao.



Thời tiết bên ngòai thật lạnh, khi đi tôi đã cụ bị áo ấm đầy đủ, nhưng nhìn qua cháu tôi thì hởi ơi, cháu chỉ mặc có một cái áo khóat mỏng bên ngòai, tôi hỏi thì cháu bảo con tưởng thời tiết vùng CALI. nắng nóng!!!Sad vì cháu đến từ Oklahoma City, nên không biết , không may là thời tiết tuần lể nầy ở CALI. lạ, mưa và lạnh thất thường, nên mới ra nông nổi. Tôi liền đưa áo ấm của tôi cho cháu.

Xe dừng lại cho hành khách chụp hình và leo lên suối, ngoài đường lộ cách con suối khoảng 200km nhưng đi hòai không đến, đường trơn trợt vô cùng, gần đến suối có một con đường hơi dóc, có hai vợ chồng chắc là mới cưới, dắt dìu nhau đi lên dóc rất tình tứ, nào ngờ nàng lăn ù trên tuyết, ông chồng nắm tay kéo lên, rồi nàng bước thêm vài bước nữa, lại té nữa, mà cứ thế đến ba bốn lần mới đứng lên được. Big Smile có bà mới leo lên được mới lưng chừng lại khóat tay bảo đi xuống đi đừng lên nữa, tôi thấy cũng hơi ngánTongue, nhưng không lẽ đến đây lại về tay không? tôi đã thăm viếng vùng này hai ba lần, nhưng cháu tôi chỉ mới đi lần đầu mà thôi, đành phải liều vậy.
Tuyết rơi trên đường người đi qua lại nhiều, nên bị cứng, đông thành như nước đá, nên đi dóc là trợt liền. Tôi tìm đường bên trong mà đi vì có nhiều tuyết, chưa ai bước lên nên an toàn trên xa lộ. nhưng nhìn tiếp thiên hạ lúc đi xuống có người sợ té nên ngồi trên đất mà lếch xuống. có người đi trước bị trợt té lăn cù, người sau té lăn tiếp chồng lên nhau trông thật không nhịn được cười, mà tuy té đau nhưng ai nấy cùng cười vangBig SmileBig SmileBig Smile



Thật hiếm có dịp đi Yosemite trời có tuyết, vì tôi không quen lái xe vùng tuyết nên tránh không đi những mùa như thế này, nhờ vậy mà hưởng được những cảnh đẹp tuyệt vời có một không hai.

Trời chiều bắt đầu dần xuống, những người du khách không cảm thấy mỏi mệt khi nhìn ngắm cảnh vật chung quanh, vì họ không muốn bỏ sót một giây phút thần tiên nầy. nhưng rốt cuộc rồi cũng từ biệt Yosemite để tiếp cuộc hành trình chớp nhoáng vì đến nơi phải ở lại lâu, mới hưởng được cảnh đẹp thiên nhiên như thế nầy, cảnh vật thay đồi từng phút giây. Khi nắng lên, khi chiều xuống, khi mưa, khi gió, khi màng đêm buông xuống....v..v...

Chúng tôi ở lại Fresno qua đêm, đêm đó vào 4.30 am có đến bốn cú phone nghịch ngợm, làm tôi không ngủ gì được cả, sáng 6 am lại tiếp cho hành trình mới.

Đến Las vegas khoảng giữa trưa, sau đó lại lên đường đi Grand Canyon nationnal park, tuyết vẫn phủ cả trên đường đi đến Grand Canyon thật đẹp, đường khá xa mất hơn 4 tiếng mới đến nơi, thật không uổng công chút nào, tôi sững sờ nhìn Grand Canyon hùng vĩ, không vần thơ nào có thể diển tả được lúc này.



Chúng tôi trở về Las Vegas lúc chiều tối, lúc nầy mình có thể đi viếng mọi nơi theo ý mình, chúng tôi đi tham quan vòng quanh khách sạn, kiến trúc thật mỹ thuật mỗi nơi mỗi vẽ. Đèn thắp sáng trưng như ban ngày nhìn rất là đẹp mắt. Thức ăn thì không chê được. Show thì tự mình chọn, khi đến nơi này là tôi chỉ thích đi xem các shows mà thôi, show chúng tôi xem là Splash rất hay, đặc biệt nhất là moto bay, nhớ hồi còn nhỏ ở VN tôi có xem qua, thật phục tài của họ, cởi xe moto trong một cái lồng tròn nhỏ mà đến bốn người, bốn chiếc moto chạy vòng quanh trong đó xảy tay một cái thì coi như chết như không.



Ở Las Vegas hai đêm một ngày, sáng sớm hôm sau, chúng tôi lại lên đường về lại nhà, thật là một chuyến đi chơi bằng xe bus thật thú vị, được ngắm cảnh trời đất bao la, thiên nhiên thật là tuyệt mỹ, cho ta cảm giác con người mình thật là bé nhỏ trước cảnh vật thiên nhiên. và những công trình kiến trúc của con người cũng thật không kém, công trình xây dựng lên những khách sạn thật cao thật sang, thật là ngoạn mục, rất đáng khen ngợi, công sức và mỹ thuật về những công trình nầy đầy sáng tạo của con người.












ngodong
#16 Posted : Monday, March 20, 2006 12:10:53 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị LanHuynh ơi - em xem hình trong photobucket của chị em thấy lý do hình bị nhỏ là vì khi chị cho lên photobucket cái size hinh có bây nhiêu hà :



File size: 15082 bytes
File date: 2006:03:20 13:04:22
Camera make: Panasonic
Camera model: DMC-FX7
Date/Time: 2006:03:13 09:55:41
Resolution: 38 x 50
Flash used: No
Focal length: 5.8mm (35mm equivalent: 35mm)
Exposure time: 0.125 s (1/8)
Aperture: f/2.8
ISO equiv.: 200
Whitebalance: Auto
Metering Mode: matrix
Exposure: program (auto)
so sánh với



File size: 85432 bytes
File date: 2006:03:19 12:36:41
Camera make: Panasonic
Camera model: DMC-FX7
Date/Time: 2006:03:14 05:04:12
Resolution: 400 x 300
Flash used: No
Focal length: 5.8mm (35mm equivalent: 35mm)
Exposure time: 0.0020 s (1/500)
Aperture: f/5.6
ISO equiv.: 80
Whitebalance: Auto
Metering Mode: matrix
Exposure: program (auto)

Em nghĩ khi chị mang hình lên chị cho hình lớn nên nó tự làm cho hình nhỏ lại không?

Valid file types: gif, jpg, jpeg, png, bmp, swf
Images larger than 512 KB are automatically resized.


LanHuynh
#17 Posted : Monday, March 20, 2006 12:24:09 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

chị Ngô đồng ơi mình sợ hình bự quá, như hình đầu tiên nên làm cho nhỏ lại , nhưng nó lại nhỏ bé tí, , như vậy khi làm cho nhỏ lại trong photobucket thì mình sửa lại như thế nào? hay là mình sẽ xóa hết và cho hình lên lại nhé.
Phượng Các
#18 Posted : Monday, March 20, 2006 6:42:36 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Mấy tấm hình chị LanHuynh chụp có bố cục nhà nghề lắm. Mà sao chị mô tả ngắn quá vậy?

Phượng Các
#19 Posted : Friday, March 24, 2006 3:51:48 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị LanHuynh,
Hôm nọ bàn về lý do nguyên ủy của cuộc thiên biến vạn hóa khởi từ cái Phật tính vốn thường hằng tịch tĩnh của chúng sinh, chị có thắc mắc tại sao lại có cái niệm vô minh đó.... Hôm nay nhân đọc bài Có Một Mùa Xuân của Hạnh Chiếu có nhắc một đoạn như sau:

Một hôm, nhân Phú Lâu Na hỏi:
- Bạch Thế tôn, vì sao trong tánh bản nhiên thanh tịnh lại bỗng sinh ra núi sông đất liền và các tướng hữu vi thứ lớp đổi dời, cuối cùng rồi lại trở về chỗ bắt đầu?
Phật mới trả lời:
- Phú Lâu Na, chỉ vì niệm bất giác, lao lự ban đầu của chúng sinh mà nảy sanh sơn hà đại địa với vô số chúng sanh như vậy đó.


LanHuynh
#20 Posted : Friday, March 31, 2006 7:26:12 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi Phượng Các

Chị LanHuynh,
Hôm nọ bàn về lý do nguyên ủy của cuộc thiên biến vạn hóa khởi từ cái Phật tính vốn thường hằng tịch tĩnh của chúng sinh, chị có thắc mắc tại sao lại có cái niệm vô minh đó.... Hôm nay nhân đọc bài Có Một Mùa Xuân của Hạnh Chiếu có nhắc một đoạn như sau:

Một hôm, nhân Phú Lâu Na hỏi:
- Bạch Thế tôn, vì sao trong tánh bản nhiên thanh tịnh lại bỗng sinh ra núi sông đất liền và các tướng hữu vi thứ lớp đổi dời, cuối cùng rồi lại trở về chỗ bắt đầu?
Phật mới trả lời:
- Phú Lâu Na, chỉ vì niệm bất giác, lao lự ban đầu của chúng sinh mà nảy sanh sơn hà đại địa với vô số chúng sanh như vậy đó.






Thì ra là vậy cám ơn chị.
Users browsing this topic
Guest (3)
15 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.