Sau chuyến đi du ngoạn bằng xe bus, bây giờ tôi cũng còn thấy lừ đừ, vì giờ giấc, thời tiết lạnh bất thường.Tuần vừa qua, làm cho núi vùng thung lũng hoa vàng tuyết phủ trắng xóa, nhưng mà đẹp vô cùng .
Chiếc xe lăn bánh và chuyển hướng về vùng cao, từ xa đồi núi hiện lên chập chùng có những hàng thông dọc hai bên đường rào lối hai bên, trời mưa từ từ nặng hột, dần dần nhường cho những bông hoa tuyết trắng cũng thủng thẳng rơi nhiều hơn, bay bay như những hạt bong gòn trắng xóa đang múa giữa trời, bên trái nhìn thấy có dòng suối uốn khúc dọc bên, khách du lịch trên xe tha hồ chụp ảnh và quay phim, có thể có người lần đầu tiên nhìn thấy tuyết trong đời . Trên đường lúc nầy xe bị động lại và ngừng hẵn, xem ra mới biết là vì phải dùng dây xích để buộc vào bốn bánh xe, để cho xe chạy trên đường khi có tuyết phủ dầy không bị trợt, xe bus tôi ráng lếch thêm, nhưng bánh xe bị trợt, nên không thể nào lôi bánh đi được nữa, mùi máy xe khen khét, làm tôi cảm thấy hơi lo không biết là xe có thể đi được nữa không? nhưng người hướng dẩn nhìn thấy mặt ông cứ tỉnh bơ như không có gì, nên tôi cũng yên tâm. cảnh sát ra hiệu bắt tài xế phải cho buộc dây xích vào. Hai mươi phút sau xe tiếp tục lăn bánh.
Xe chở chúng tôi đi tham quan suối, đồi vùng Yosemite, thật tuyệt vời xa xa nhìn thấy con suối đang chảy từ trên cao.
Thời tiết bên ngòai thật lạnh, khi đi tôi đã cụ bị áo ấm đầy đủ, nhưng nhìn qua cháu tôi thì hởi ơi, cháu chỉ mặc có một cái áo khóat mỏng bên ngòai, tôi hỏi thì cháu bảo con tưởng thời tiết vùng CALI. nắng nóng!!!
vì cháu đến từ Oklahoma City, nên không biết , không may là thời tiết tuần lể nầy ở CALI. lạ, mưa và lạnh thất thường, nên mới ra nông nổi. Tôi liền đưa áo ấm của tôi cho cháu.
Xe dừng lại cho hành khách chụp hình và leo lên suối, ngoài đường lộ cách con suối khoảng 200km nhưng đi hòai không đến, đường trơn trợt vô cùng, gần đến suối có một con đường hơi dóc, có hai vợ chồng chắc là mới cưới, dắt dìu nhau đi lên dóc rất tình tứ, nào ngờ nàng lăn ù trên tuyết, ông chồng nắm tay kéo lên, rồi nàng bước thêm vài bước nữa, lại té nữa, mà cứ thế đến ba bốn lần mới đứng lên được.
có bà mới leo lên được mới lưng chừng lại khóat tay bảo đi xuống đi đừng lên nữa, tôi thấy cũng hơi ngán
, nhưng không lẽ đến đây lại về tay không? tôi đã thăm viếng vùng này hai ba lần, nhưng cháu tôi chỉ mới đi lần đầu mà thôi, đành phải liều vậy.
Tuyết rơi trên đường người đi qua lại nhiều, nên bị cứng, đông thành như nước đá, nên đi dóc là trợt liền. Tôi tìm đường bên trong mà đi vì có nhiều tuyết, chưa ai bước lên nên an toàn trên xa lộ. nhưng nhìn tiếp thiên hạ lúc đi xuống có người sợ té nên ngồi trên đất mà lếch xuống. có người đi trước bị trợt té lăn cù, người sau té lăn tiếp chồng lên nhau trông thật không nhịn được cười, mà tuy té đau nhưng ai nấy cùng cười vang
Thật hiếm có dịp đi Yosemite trời có tuyết, vì tôi không quen lái xe vùng tuyết nên tránh không đi những mùa như thế này, nhờ vậy mà hưởng được những cảnh đẹp tuyệt vời có một không hai.
Trời chiều bắt đầu dần xuống, những người du khách không cảm thấy mỏi mệt khi nhìn ngắm cảnh vật chung quanh, vì họ không muốn bỏ sót một giây phút thần tiên nầy. nhưng rốt cuộc rồi cũng từ biệt Yosemite để tiếp cuộc hành trình chớp nhoáng vì đến nơi phải ở lại lâu, mới hưởng được cảnh đẹp thiên nhiên như thế nầy, cảnh vật thay đồi từng phút giây. Khi nắng lên, khi chiều xuống, khi mưa, khi gió, khi màng đêm buông xuống....v..v...
Chúng tôi ở lại Fresno qua đêm, đêm đó vào 4.30 am có đến bốn cú phone nghịch ngợm, làm tôi không ngủ gì được cả, sáng 6 am lại tiếp cho hành trình mới.
Đến Las vegas khoảng giữa trưa, sau đó lại lên đường đi Grand Canyon nationnal park, tuyết vẫn phủ cả trên đường đi đến Grand Canyon thật đẹp, đường khá xa mất hơn 4 tiếng mới đến nơi, thật không uổng công chút nào, tôi sững sờ nhìn Grand Canyon hùng vĩ, không vần thơ nào có thể diển tả được lúc này.
Chúng tôi trở về Las Vegas lúc chiều tối, lúc nầy mình có thể đi viếng mọi nơi theo ý mình, chúng tôi đi tham quan vòng quanh khách sạn, kiến trúc thật mỹ thuật mỗi nơi mỗi vẽ. Đèn thắp sáng trưng như ban ngày nhìn rất là đẹp mắt. Thức ăn thì không chê được. Show thì tự mình chọn, khi đến nơi này là tôi chỉ thích đi xem các shows mà thôi, show chúng tôi xem là Splash rất hay, đặc biệt nhất là moto bay, nhớ hồi còn nhỏ ở VN tôi có xem qua, thật phục tài của họ, cởi xe moto trong một cái lồng tròn nhỏ mà đến bốn người, bốn chiếc moto chạy vòng quanh trong đó xảy tay một cái thì coi như chết như không.
Ở Las Vegas hai đêm một ngày, sáng sớm hôm sau, chúng tôi lại lên đường về lại nhà, thật là một chuyến đi chơi bằng xe bus thật thú vị, được ngắm cảnh trời đất bao la, thiên nhiên thật là tuyệt mỹ, cho ta cảm giác con người mình thật là bé nhỏ trước cảnh vật thiên nhiên. và những công trình kiến trúc của con người cũng thật không kém, công trình xây dựng lên những khách sạn thật cao thật sang, thật là ngoạn mục, rất đáng khen ngợi, công sức và mỹ thuật về những công trình nầy đầy sáng tạo của con người.