Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

31 Pages«<678910>»
Việt Hoài Phương
viethoaiphuong
#141 Posted : Tuesday, July 29, 2008 12:09:41 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhạc TCS và những tranh luận ồn ào Net - Net !!


Originally Posted by vivi
Chào CAE !

Vivi đã đọc qua các lời hay ý đẹp của các ACE , nên có vài lời :

Nhạc "trịnh công sơn" mang cái luồng tư tưởng Nhu Nhược
vào âm nhạc trong thời gian bom lửa hai mươi mốt năm . Thời
gian đó được gọi là nhạc phản chiến . Đã quá rõ ông ta trốn lính
núp dưới bóng nghệ sĩ ... Nhạc và tiếng hát của ông ta làm hoang
mang tinh thần chiến đấu của người lính ...
Sau năm 1975, TCS quỳ mọp xin ân huệ csVN ...

Vì, "hồ chí minh" mang cái đảng "cộng sản" vào Việt Nam ;
gây phân hoá tư tưởng, chia rẽ tình thương, hận thù như núi ...
Biết khi nào chấm hết đây ? Nhạc TCS cũng vậy thôi, ai thích
thì hát, ai thích thì nghe . Cũng như đảng csVN, ai thích thì theo ...

Nhưng cá nhân người đó hát và nghe thì tùy ý người đó, chứ hát
đưa vào tập thể là điều cần phải xét lại . Cũng như cá nhân người
đó theo csVN thì tùy ý, chứ tuyên truyền cs là có người khác
họ chống ...

Chúc tất cả vui vẻ, hy vọng đều tốt lành ...
Thân ái
Vivi

00000


Originally Posted by DoQuan
Xin kính chào anh Vi vi,

ĐQ xin có một câu hỏi xin anh trả lời dùm. Nếu bây giờ coi như chúng ta gỉải thể được chế độ CS và anh được giao chức vụ tổng trưởng thông tin văn hoá . Khi dân chúng vẫn muốn nghe nhạc TCS và hát trong những chương trình ĐNH thì anh có ra lịnh cấm hát hay ai nghe đốt hết sách nhạc hay CD của TCS hay không ?
Xin chân thành mong nghe một câu trả lời của một người hiểu hai chữ thực sự tự do của anh
kính
ĐQ


00000

Nhạc TCS và những tranh luận ồn ào Net - Net !!
( Diễn đàn MGP )


HTMT tuy là rất bận với việc viết lách và những suy tư của riêng mình đối với việc tranh đấu cho quê hương Việt Nam được ngày thực sự tự do và dân chủ trong công bình và công lý của Thượng Đế. Nhưng không vì thế mà HTMT không chú ý theo dõi nhưng diễn biến nơi các diễn đàn Net mình đã tham dự.
Cuộc tranh luận này của tất cả quý anh chị, quý bạn và quý em út MGP ắt có ngày phải được nảy sinh. Vì "nó" đã từng ồn ào khắp mọi nơi ở hải ngoại, những nơi có ít hay nhiều người tị nạn csvn?

Chúng ta đều hiểu và đồng ý rằng : nghệ thuật là nghệ thuật?

Và, tất nhiên không ai cấm cản nghệ thuật tự thể hiện mình = tác giả và tác phẩm??

Chúng ta, những người được biết về điều gọi là tự do, dân chủ là như thế nào, nhờ được hưởng nền tự do, dân chủ của những xã hội tiên bộ trên khắp năm châu mà chúng ta lưu lạc đến xứ sở của họ? Vậy thì không có gì phải bàn cãi nhiều câu hỏi : được làm hay bị cấm tiệt một chuyện gì đó?

Điều còn lại chúng ta nên lưu tâm một cách nghiêm túc hơn mỗi khi tranh luận với nhau trên mọi khía cạnh và phương diện nào đó của cuộc sống cũng như nghệ thuật, đó là :

- Điều gì mình đề cập thì nên để ý đến người khác một chút, nhất là khi mình đang nói với những người bạn của mình, dù chúng ta chỉ làm bạn nhau nơi cõi ảo? Ảo hay Thật thì cũng chỉ một con người đối diện với lẽ phải và công chính nơi chính con người mình?

- Văn học nghệ thuật cũng như mọi vấn đề khác của cuộc đời này, thì ai cũng biết là có nhiều kiểu khác nhau và nhiều phong cách cũng như những luồng tư tưởng khác nhau? Không ai lạ gì : ngắm nhìn sự vật và sự việc theo con mắt nào thì tư duy sẽ chạy theo màu sắc và hình dáng của con ngươi trong mắt mình?

Người ta từng nói :
-- Đừng nên hỏi người mù rằng - anh có nhìn thấy bông hoa này hình dáng và màu sắc nó đẹp tuyệt vời ra sao không?
-- Cũng như đừng nên hỏi một người ở trần rằng : quần áo của anh đâu?

Vấn đề còn lại là : Điều gì thật sự thuộc về Chân - Thiện - Mỹ điều đó sẽ tồn tại vĩnh cửu !

Tôi chỉ xin nhắc lại với những người mà tôi từng trân quý và muốn được trân quý rằng : mọi điều gì trên thế gian này cũng không thể có điều gì tách rời khỏi điều gì cả. Tỉ như : Chân, Thiện, Mỹ là ba điều ai cũng muốn đạt tới? Nhưng chúng ta không thể chạm tới một điều riêng rẽ trong đó, nếu như không chạm được tới hai điều còn lại, dù bất kể chúng ta nói tới gì hay bàn luận tới gì?

Còn trở lại câu hỏi cuối cùng của n/s ĐQ với ViVi, tôi chắc chắn là ViVi sẽ trả lời :
- tất nhiên tôi đâu có cấm cản ai điều gì họ muốn làm đâu? Vì đọc kỹ những gì tôi viết thì đã rất rõ ràng như thế?
- mỗi người chịu trách nhiệm với những hành động và lời nói của mình, chứ đâu có ai có quyền phán xét người khác, vì đã có đấng trên của họ phán xét họ rồi?
- Nhưng dẫu sao, chúng ta khi đã lọt vào vũ trụ này cùng một thời điểm giống nhau, chúng ta không thể nói : việc anh làm là không có ảnh hưởng gì tới chung loài người, mà trong đó cũng có tôi? Thu hẹp lại chút nữa : việc anh làm là không có gì ảnh hưởng tới điều anh nói - anh muốn quê hương Việt Nam của anh được Tự Do, Dân Chủ thật sự, mà anh và tôi cùng nằm trong đó?? Và, đặt vào một góc nhỏ hơn của thế giới ảo : việc anh làm là không có ảnh hưởng gì tới sự đẹp đẽ tốt lành của trang Web MGP, mà trong đó có nhiều bạn bè, có anh và cũng có tôi cùng ở đó???

* HTMT mỗi lần nối mạng vào MGP đã rất tự hào và yên tâm khi nhìn rõ ràng tiêu đề : không dùng diễn đàn này để tuyên truyền cho csvn !
** Còn các bạn, có để ý thấy điều gì??


RoseChúc tất cả cùng vui vẻ và an hòa !

ps. bộ trưởng bộ văn hóa của một đất nước thật sự dân chủ và tự do thì không bao giờ ra quyết định cấm cản một điều gì thuộc về văn học nghệ thuật, mà sẽ khích lệ tất cả mọi người giữ gin những nét đẹp của văn hóa dân tộc, và tất nhiên vì thế sẽ lưu ý người ta đừng làm gì hủy hoại nền văn hóa đó ? Nhưng một người thật sự hiểu biết về giá trị của nghệ thuật thì họ tự suy nghĩ kỹ việc họ nên giới thiệu cho người khác biết một tác phẩm nào đó, hay không nên ?
Hữu xạ tự nhiên hương ?
Và cũng :
Điều gì không nằm trong chân lý của Thượng Đế thì sẽ một ngày trở thành cát bụi vô nghĩa lý của trần gian mà thôi ??

Ai cũng có thể phạm sai lầm, nhưng ai cũng có quyền sửa chữa những sai lầm của mình, nhưng nếu không nhìn ra được sai lầm của mình thì làm sao mà biết sửa chữa gì đây ?
Cho nên có những người suốt đời đi trong bóng tối của xấu xa và tội lỗi mà không hề biết gì là vậy, đúng không ? Những người này quả tình là đáng thương hại cho họ.
Còn có những người biết là sai mà vẫn cố tình không sửa đổi mình, mà còn tiếp tục để gây ra những đau khổ cho người khác, và nếu là còn gây đau khổ cho cả một dân tộc, thì những người này quả là đáng gọi mặt chỉ tên? Và nếu những ai là người biết bênh vực lẽ phải và công bình thì nên cúng nhau ngăn chặn những hành động và lời nói của họ lại, để cứu những người khác và cứu chính mình.

MGP _ 22/7/2008
ThyThy_HoangThyMaiThao


00000

HTMT đã trót mang bài trả lời ở trên này đi các diễn đàn Net khác và gửi cho bạn bè ngoài đời thật cũng như nơi cõi ảo cùng quan tâm chia sẻ? Thì cùng xin được đem trở lại đây những dòng nối tiếp :
( bài trả lời mới nhất là của Lam Vien _ nhà T's GiaLong-Vietbao. Còn lại là thư từ trao đổi từ ngày 22 -7-2008 )


==

Originally posted by Lam Vien


quote:

Originally posted by Hoang Thy Mai Thao

Nhạc TCS và những tranh luận ồn ào Net - Net !!
( Diễn đàn MGP )
...
...

MGP _ 22/7/2008
ThyThy_HoangThyMaiThao






Tý Ngơ ui!!! Ðây là một “topic” rất nhậy cảm (very touchy) mà rất nhiều người đã bàn luận đến . Tý Ngơ đã mang vào đây TLÐ cũng xin trình bày những ý nghĩ thô thiển của mình.
Cá nhân TLÐ đã từng cầm súng chiến đấu ở miền Nam trước năm 1975 nên tầm nhìn, sự suy nghĩ của TLÐ thu hẹp lại trong phạm vi của người lính thôi. Sau 33 năm TLÐ đã thấy được những lừa dối, tráo trở của những người mà TLÐ đã từng ngưỡng mộ. Những lừa dối đó nó quả tình làm đau lòng TLÐ mỗi khi nghĩ đến hay ai nhắc đến. Ðối với TLÐ vấn đề nghệ thuật rất đơn giản, nghệ thuật phục vụ quần chúng. Một bài thơ hay, một bức tranh đẹp, một bản nhạc tình tứ lãng mạn, một truyện ngắn khơi lại cuộc sống mình đã trải qua, nghĩa là những gì diễn đạt được tâm tư TLÐ trong cuộc sống là TLÐ nhớ đến và nhắc đến. Tuy nhiên cuộc sống không phải lúc nào cũng trôi êm đềm cả, nó sẽ lao xao, dậy sóng theo biến chuyển của từng ngày. Hãy cho TLÐ vẽ một “lằn ranh” (chữ chiến tuyến có lẽ đúng hơn?) lằn ranh của chính nghĩa và phi chính nghĩa và chúng ta sẽ ở lằn ranh nào, hẳn nhiên Tý Ngơ đã biết TLÐ đứng ở đâu đúng không? Cuộc sống của con người luôn luôn có sự chọn lựa và sự chọn lựa luôn luôn dựa vào một điều gì hợp lý với cá nhân của người đó. TLÐ dựa trên "nhân bản" để viết những tâm tình này, bởi vậy TLÐ khi nói về nghệ thuật, nhất là khi viết về nhạc của TCS và con người sáng tác ra những nhạc phẩm ấy. TLÐ đã một thời ái mộ nhạc của ông ta, những món ăn có thể nói là tinh thần trong những ngày TLÐ khôn lớn. Cho đến một ngày mà TCS đã hiện rõ nguyên hình thì những món ăn đó thật tình TLÐ “nuốt không vô” nữa Tý Ngơ ơi!!! Khi con người đã bước qua khỏi “lằn ranh” để hợp tác với với guồng máy thống trị phi nhân bản thì “ những sáng tác nghệ thuật” của TCS cũng chết ở trong tâm TLÐ.
Thành ra TLÐ viết “...Sau 33 năm TLÐ đã thấy được những lừa dối, tráo trở của những người mà TLÐ đã từng ngưỡng mộ...” cũng không ngoa đâu Tý Ngơ à. Những TCS, Phạm Duy, tướng Ðỗ Mậu, Nguyễn cao Kỳ... đã cho TLÐ thấy thế nào là sự phản bội, thế nào là lừa dối, là đâm sau lưng... Những gì thánh nhân dậy về đạo làm người, “Trung, Hiếu, Nghĩa” hình như đã không còn hiện hữu?
Một người bạn của TLÐ nói với TLÐ rằng:”Làm cây đứng giữa rừng cây quá dễ, làm người đứng giữa rừng người mới khó”
Ui mà thôi! Vài ý nghĩ của TLÐ về nhạc TCS! Các T’s có thể đọc thêm những bài viết trên mạng, TLÐ đoan chắc rằng các T’s đã đọc qua. TLÐ xin trích dẫn lại cho các T’s nào chưa đọc theo 2 links sau đây. Dzị nghen!!!( (Cám ơn STShi hai chữ thiệt dễ thương))

ht*p://sites.google.com/site/dadaovietcong/58

ht*p://w*w.vietcyber.com/forums/showthread.php?t=95192

Hình như quy luật của VB không để link sống trong forum các T's sửa lại ht*p thành http và w*w thành www
Chúc các T's Mỹ Tho, Cà Ná một đêm an lành và các T's Âu châu một ngày mới với niềm vui mới.
thân mến

--------------------------------------------------------------------------------



TLĐ & các T's thân mến ,
Thêm một lần mình chào nhau những lời tốt lành , chân tình và thân ái ... là một vòng của trái đất đã lại xong việc xoay quanh mặt trời . Cám ơn Đất Trời cho chúng ta gần nhau một lần giữa bao la vũ trụ , bên mênh mang tình người . Và cùng sẻ chia rất nhiều đièu đẹp đẽ của trí tưởng và ý tưởng nơi những gì thuộc về nghệ thuật , cả cuộc sống bình thường nơi những tâm sự nối tiếp nhau _ Đôi khi thành con chữ nổi trôi trên bàn phím ồn ào ? Đôi khi là những sóng từ giao cảm chìm lắng trong tâm tư im lặng ? Hơn tất cả chúng ta ít nhiều cùng gần nhau bởi những suy tư , trăn trở xa hơn mọi sự bình thường , những vẫn trong lẽ thường tình _ đó là vận mệnh của Quê Hương , Đất Nước với gần một trăm triệu con người cùng màu da và giòng máu Lạc Hồng ?
Tý Ngơ rất hiểu tính tình và cách thể hiện ý nghĩ của từng bạn T's của mình , dù người hay xuất hiện , hay chỉ một đôi lần . Tất cả đều được trân quý như nhau . Nhưng dẫu sao vẫn muốn lời của bạn mình được cất lên thành cung nốt và ngôn từ ? Người ta không thể nói là biết chia sẻ nếu như chỉ trong im lặng ? Huống là hôm nay , cả một vòm trời Quê Hương đang mịt mùng trong bóng đêm dày đặc của thứ chủ nghĩa quái dị do csvn đem về áp đặt lên toàn dân _ ở đó không tình thương , không công bằng , không lẽ phải ... mà chỉ có tội lỗi độc ác của bạo quyền , của lừa dối và tiền bạc thống trị ?
Lời nào làm xé toạc được những mây đen của đêm đen , để ngày mai mặt trời công lý soi rọi xuống khắp mặt đất của Việt Nam _ hãy để cho thành một bản giao hưởng húng tráng vang vọng tới tận Thiên Cung của Đức Chúa , của Đức Phật ...= Một Thượng Đế duy nhất giữa loài người và giữa muôn vật !
Cám ơn những con chữ của TLĐ _ rất dứt khoát như một mệnh lệnh của người chỉ huy trước một trận tấn công vào hang ổ kẻ thù của dân tộc .
Tý ngơ khi viết bài trả lời trên xong , chưa kịp bấm " post new reply " thì MGP bị hack chúng rình mò và tấn công tơi bời . Nhờ thế mà bài viết lại được gửi trực tiếp cho rất nhiều bạn bè ngoài đời cùng như bạn Net . Và thế là nhận được một số trả lời rất bất ngờ .
Xin được gởi lại để tất cả cùng chia sẻ :


" MGP dang bi dong cua, ta vua nhan duoc thu cua Webmaster bao tin, vao doc thu cua Thy viet ve nhac TCS. Dieu nay xua roi, ta da viet mot bai ve anh ta roi nay khg quay lai nua. Ai muon lam gi thi lam, nghi gi thi nghi, ta biet la nhac han ta hay va thich. Con chuyen han ta lam nhu o lai VN thi sao Thi si DTQ, nhac si HTH cung o VN sao chung ta lai khen thuong ??? Ta dau tranh cho ly tuong Quoc Gia chu khong danh nhau mot ca nhan. Nhu Nguyen Cao Ky, nhu Pham Duy...ca nhan ho la ba´n thuong dan gia hu+u tri´ thi doi voi ta ho khg ra gi ca ! Ngay ca TCS.
Dau tranh Y Thuc He moi quan trong thoi."


Tất nhiên là Thy trả lời liền :

Thy ta rat ngac nhien ve thu tra loi nay cua LKC do nha !!
Co dieu gi lam LKC khong hai long ??
Con chuyen n/s HTH hay thi si DTQ nao do _ ho cung dang o VN nhu rat nhieu nguoi khac ? nhung van de la ho khong nhu TCS ! Khong ai khen thuong ai vi bat ke mot dieu gi vo nghia ly ca ?
Con Thy cung nhu ViVi _ ai thich TCS thi cu viec thich ? cung nhu ai thich csvn thi cu viec thich ?
Rieng chuyen _ tranh dau : the nao la tranh dau "y thuc he" ? neu nhu khong tranh dau voi tung ca nhan khi ta "cham mat" ??
Tat nhien nen hieu van de nay no te nhi hon va o muc do " rong" cung nhu pham vi" hep" ?
Dieu gi LKC thay can ne tranh thi cu noi thang voi Thy nha, Thy khong muon phien ha ai ca dau !
Hom qua co co be cung viet mot bai tra loi ngan ve TCS hay lam. Ay ma khi Thy thu rieng khen no dung cam mot lat sau thay co be xoa bai tra loi ay di . Thy hoi tai sao ? Den chieu toi co be tra loi : "vi TCS bi nhieu nguoi chui roi, nen em thay cung khong can thiet them loi !"

The thi Thy viet cho co be it chu nhu sau :

"um, cuoc doi nay _ khong co gi la nhieu voi nhung ke bat nhan hay hen ha, khi minh can vach mat chi ten, de lam guong cho nguoi khac dung co sa lay vao vet do? Va cung khong co gi la it khi can phai len tieng noi de bao ve su cong binh va chinh nghia, de dong vien tinh than va tiep suc nguoi tranh dau?
Con duong tranh dau cho chanh nghia cua quoc gia, dan toc_ luon doi hoi tat ca moi nguoi deu phai chung tay ganh vac va lam het suc minh? khong ai lam thay cho ai ca, dung khong ??"


Tức thì ngay sau đó cô bé post lại bài trả lời của mình .
Thật là trẻ con ? Nhưng mà dễ thương và biết điều ngay lẽ phải lắm đó .

Sau đó Thy gửi ít chữ cho đám em út của tôi ở MGP :

Chị Thảo+ rất ngạc nhiên với thư trả lời của LKC .
Chắc hẳn nhiều người "mê nhạc TCS" cũng chung ý nghĩ như bạn chị vậy thôi ?
Nhưng nếu là người thường thì chị Thảo+ mặc kệ họ ? Nhưng đã gọi là bạn của chị Thảo+ và đã từng nói mình tranh đấu cho quê hương , thì
chị Thảo+ không thể làm ngơ , khi có gì đó không rõ ràng ?? "


Và thật sự ngạc nhiên với trả lời chung này cho tất cả những người có trong danh sách tôi gửi bài về TCS và ồn ào Net-Net :


"Theo tôi thì vụ này giống như vụ hút thuốc lá! Hiện nay thì chỉ có các nước có tự do thật sự cấm mà thôi! Những người lỡ ghiền thì tự thấy mắc cỡ! Có anh bạn kể rằng phải bỏ thuốc vì "nhục" quá!
Hết!"


==

"Cám ơn em đã gửi cho anh những thông tin "giải trí"!

Anh rất đồng ý với thái độ của anh Vivi và của em! Còn thì những kẻ có "trình độ nhất định theo kiểu cs" thì muôn đời và ở đâu họ cũng thế!"



Tất nhiên người này tôi viết trả lời thêm ít dòng :

Hồi chiều nay có người cũng đã trả lời cho MThao về nhạc TCS và những tư tưởng "lửng lơ" giữa dòng :


"... Đúng ! Ai thích, ai ghét đó là cảm tính của mọi người. Cũng như ai theo, ai chống chế độ Cộng sản là tự họ nhận định. Mỗi người nhìn sự vật qua một lăng kính khác nhau, không ai giống ai cả. Tuy nhiên, đúng như HP nhận định, cái mình thích mà có hại cho tập thể thì phải suy nghĩ : cái thích đó có đúng không? Cái mình ghét nhưng có lợi cho đại đa số thì cái ghét đó có lợi không? Phải tỉnh táo, Thượng Đế cho chúng ta làm người, cho chúng ta sự tinh khôn là ở chỗ biết phân biết cái xấu, cái tốt, cái hay, cái dở.
... Nhưng anh cũng như HP, không phê bình cá nhân ai cả. ( Mà luôn tìm ra lý do để hiểu và thông cảm với bạn bè mình ?_ HP )
... Đấu tranh ý thức hệ ? Phải cẩn thận nhìn cho rõ - cái chế độ CSVN hôm nay đã biến dạng thành một chế độ độc tài với ý thức hệ "đô la". Nếu chỉ nói chung chung cho vui miệng thì không nên đề cập tới vấn đề đấu tranh " ý thức hệ" nữa. Cuộc đấu tranh của chúng ta với tà quyền CSVN là cuộc đấu tranh giữa "thiện" và "ác", giữa độc tài, bán nước với tự do, dân chủ, độc lập toàn vẹn lãnh thổ.
Vài hàng chia sẻ cùng HP và quý bạn Net "


Đó là thư của một người khác cùng là nhóm bạn tranh đấu và thơ nhạc chúng tôi trong Net cũng như ngoài đời thật .

==

" Những con cá vàng lửng lơ kiểu này không bao giờ nên giao tiếp! Chúng không phải là người, chúng là cá thôi! Ở đây, thằng nào con nào ngồi có anh mà hát loại nhạc vớ vẩn đó là anh chửi liền! Riết rồi hễ có anh là không ai dám nhắc đến thằng trịnh công công đó hết. Anh đã thắng!
Nó thích hát thì anh thích chửi! Tự do mà!"


=
ah ha !! với MThao thì cũng như với anh vậy thôi .
... MThao rất vô tư và không thích mất thời gian vì những chuyện vớ vẩn Trịnh Cộng Sản nào đó, nhưng nghe họ cứ bầy ra mãi món "hàng rong" này thì cũng điên tiết. Như LKC viết mà chẳng biết mình viết cái gì nhỉ ? câu trên khen "nhạc hắn hay và thích" ? câu dưới thì bảo : "cũng chẳng coi TCS ra gì ?" logic nằm chỗ nào ta ơi ??
Anh nói đúng lắm : những loại lửng lơ chỉ là "cá" thôi _ không nên giao tiếp cho mất thời giờ ? Nhưng khổ nỗi, mình cũng muốn họ đã làm người thì nên đừng làm "cá" ==>> nên vẫn muốn cái đầu họ trở nên rành mạch, rõ ràng ! Bởi csvn chúng chỉ mong sao tất cả Vịt Cừu thành "cá" hết để chúng dễ "câu" bằng mồi giả dối ??
Anh cafe ngon và vừa đủ độ đắng nha ? bởi cafe mà ngọt quá coi như uống nước mía nhỉ ??
trân quý,

Thế đó , cuộc đời Thơ và cuộc đời tranh đấu !!
Mong tất cả cùng an lành !!


Tý Ngơ


--------------------------------------------------------------------------------
Edited by - Hoang Thy Mai Thao on 07/24/2008 01:21:33

00000


Thân mến chào chị HTM Thảo,

Cám ơn chị đã vào và góp ý kiến và trả lời dùm cho anh Vivi . Nhưng câu trả lòi của chị rất đơn thuần và có vẻ chẳng có gì phức tạp cả. Nếu lòng dân không thích thì ta sẽ làm theo lòng dân chứ không phải là nhất định phải như thế nào. Thật ra câu hỏi của ĐQ có tầm vóc hỏi một người lãnh đạo hơn là hỏi một cá nhân . Khi là cá nhân thì mình thích hay hông thích là quyền của mình . Nhưng khi mình lãnh đạo một số đông thì không phải là mình thích hay không thích nữa mà mình phải theo cái ý chung ví đó là ý thức dân chủ và tự do . Khi dân chúng hoặc đại đa số quần chúng thích thì chúng ta phải để cho mọi người tự do thoải mái với cái họ thích và nhất là nghệ thuật . Người yêu nghệ thuật họ biết cái nào đáng yêu và cái nào họ không thích . Chúng ta không thể nhân danh TCS đã từng theo CS và chúng ta gay gắt có thái độ cấm đoán được khi dân chúng hay thành viên vẫn còn yêu thích các tác phẩm tự nó chẳng có tội gì . Khi chúng ta có thái độ gay gắt, thù hằn và cấm đoán chính là chúng ta chẳng khác gì CS cả .

Cái hay của thế giới tự do là họ cho mọi người tự do. Đảng phái đó theo CS, khuynh tả anh muốn theo thì theo chẳng ai cấm đoán .

Chúng ta là người hưởng được tự do và hiểu được tự do tại sao còn phải quá nặng nề ràng buộc phải như thế này thế nọ . Người ta có thể không thích con người TCS nhưng người ta vẫn thích tác phẩm sáng tác của TCS vì người ta yêu nghệ thuật và các tác phẩm sáng tác của TCS rất có nghệ thuật . Khi thấy một bức tranh vẽ đẹp thì ta khen hay, khi biết được đó là của một người CS thì ta không còn thích nữa thì chính mình đã lừa dối chính mình .

Thực ra nếu chúng ta hiểu cho cùng thì lý thuyết CS và xã hội chủ nghĩa đã không còn chỗ đứng trên thế giới này nữa . Sự việc của những người theo CS như ns TCS có thể chúng ta cũng nên thương hại và tội nghiệp cho sự mù quáng hoặc khờ dại của TCS . Đọc qua cuộc đời của TCS chúng ta cũng thấy TCS cũng chẳng được CS đãi ngộ gì khi phải đi kinh tế mới một thời gian . Bài hát Tấn thối Lưỡng nan cho ta thấy sự hối hận của ns TCS khi ở giữa hai lằn ranh Quốc Cộng . Tôi không binh vực TCS nhưng tôi biết chắc chắn ông ta có hối hận khi viết bài hát này. Người tự do như chúng ta không thù hằn và bỉ ổi như CS đã lửa gạt để giam các sĩ quan VNCH vào các trại tù nhiều năm ...

Con người tự do thực sự bao giờ cũng có lòng bao dung và sẵn sàng mở rộng vòng tay để chào đón những người lầm đường lạc lối như TCS mà chúng ta không đạp đổ hay trả thù như kiểu CS đã áp dụng trong việc đốt phá và tiêu hủy nhạc vàng khi vào chiếm được miền Nam . Nhưng họ có làm nổi việc đó chăng khi dân chúng vẫn hát vẫn nghe các bài hát trước 75 và bây giờ nhiều quán cafe nhạc và dân chúng đã hát lại nhạc xưa . Điều này chứng tỏ CS còn không thể cấm đoán được lòng dân thì tại sao chúng ta lại phải bận tâm .

Khi một người post một bài hát TCS mà hông ai vào nghe thì tự khắc người post sẽ lặng lẽ rút lui chứ cần gì chúng ta phải chửi và cấm đoán . Còn người ta vẫn yêu vẫn thích thì đó là lòng dân, những người lãnh đạo và quản trị MGP mà cấm đoán và gắt gao trong ý niệm thù hằn thì chúng ta chẳng khác gì CS và làm cho thành viên không cảm thấy tự do dù là yêu nghệ thuật. Công việc chúng ta hôm nay là ngoài việc tranh đấu cho dân chủ và tự do cho nguời dân trong nước thoát khỏi CS chúng ta còn phải mở rộng vòng tay chiêu hồi để đón lấy những người lầm đường lạc lối như kiểu TCS. Khi một người đang đứng giữa hai lằn ranh Quốc-Cộng mà chúng ta không mở vòng tay chiêu hồi mà còn đạp đổ là chúng ta đã không cho người đó một cơ hội để quay về chính nghĩa thì chúng ta sẽ mất người đó và chúng ta đã không thể hiện tình thần quốc gia đúng nghĩa của một chính nghĩa tự do đúng đắn ..

Tôi xin chấm dứt các câu hỏi và trao đổi với chị MThảo và các anh chị khác ở đây vì nhận thấy các điều tôi muốn nói đã nói đầy đủ và hy vọng rằng: Ý thức về Dân chủ và Tự do thực sự sẽ cho chúng ta một sức mạnh để vươn vai với cộng đồng tự do thế giới và cùng nhau góp phần việc giải thể chế độ CS tại VN một cách hiệu quả hơn ...

Tôi cũng xin có đôi lời cám ơn nhóm chủ trương MGP đã cho mọi người có cơ hội nói lên ý kiến của mình cũng như cám ơn Nắng đã mở lại topic này cho tôi góp ý thêm ngày hôm nay...

Tình thân,
ĐQ

Last edited by DoQuan; 07-25-2008 at 03:08 AM.


00000

Anh DoQuan ơi , hình như Lưu Linh không có thấy một ai đó trong này "cấm đoán" người khác nghe hoặc ca nhạc TCS đó anh. Lưu Linh rất cảm ơn các đóng góp chân tình bởi các ACE nói chung và anh DoQuan nói riêng.

Thân mến

Lưu Linh


00000

Originally Posted by lunglinh
Đây là một đề tài khá dài và có lẽ chúng ta nói hoài sẽ không bao giờ hết, và chắc cũng không mang đến một kết quả nào cho từng cá nhân, nếu luật của diễn đàn không cấm thì cũng chẳng ai ở đây có quyền cấm cản ai hát hay nghe, chỉ là mỗi người phải tự nhận biết và tự định đoạt cho riêng bản thân mình muốn nghe hay hát mà thôi. Em Linh thiết nghĩ chúng ta cứ tranh luật kiểu này thì có đem đến một kết quả nào hay không?


Lung Linh thân mến,
Có những điều không cần thiết phải tranh luận nhiều, nếu là thuộc về riêng cá nhân với cá nhân?
Nhưng điều gì thuộc về đoàn thể, cộng đồng, quốc gia - dân tộc ==>> tất nhiên là phải được tranh luận cho tới khi sáng tỏ vấn đề?
Bởi con người ta nên sống trong ánh sáng, chứ không nên mập mờ trong màn đêm của tâm thức?
Chị Thảo+ cũng nghĩ cuộc tranh luận này trong nhà MGP đã có thể chấm dứt về phần chị, vì chị viết vậy là đủ rồi.
Nhưng mấy hôm sau đó, chị Thảo+ thấy chạy ra những ý tứ vẫn theo dòng thời sự về TCS ở Hoalu group. Tất nhiên lần này không phải đơn giản chỉ là bài viết bình thường về nghệ thuật. Mà đâu đó vẫn có màu sắc tranh luận chưa thông tỏ trong đường hướng gọi là tranh đấu cho Quê Hương Việt Nam hiện nay. Nên chị Thảo đành có mấy lời thẳng thắn. Và thế là tiếp tục cuộc tranh luận. Giữa chừng cuộc tranh luận chị Thảo+ xin phép mọi người đưa vào cái link này của nhà MGP, trang có đoạn chị viết trong bài trả lời trên đây.
Và, hôm nay chị Thảo+ thấy huynh trưởng của Hoalu viết bài trả lời rất rõ ràng, đầy đủ cho tất cả. Rồi tình cờ chị thấy trong diễn đàn chung trên Net họ gởi tới bài "Thành Phần Thứ Ba" - có liên quan tới những điểm nhạy cảm mà nhiều người cùng quan tâm bấy nay. Chị nghĩ cũng nên đem trở lại vào MGP để những ai muốn đọc thì cũng là điều tốt cho mình.
Vậy nha Lung Linh.
HTMT cũng mong chúng ta có tranh luận gì là cũng để giúp nhau tốt hơn, chứ không phải vì điều gì đó mà xấu đi?
Thảo +


00000

Óc sáng tạo

Tôi không nuôi sống tôi bằng nghề viết lách, thế mà chưa gì tôi đã phát nguyện là nếu như tiền bán sách được tôi sẽ cống hiến vào việc từ thiện, bằng cách giúp đỡ nuôi các học sinh nghèo hiếu học ở Bến Tre quê tôi, một công việc mà tôi đã bắt đầu từ lâu, mặc dù tiền bỏ ra in ấn sách còn nhiều hơn tiền tôi bán sách thu vào. Một chị bạn an ủi, nói „ Nhà văn ngày nay giàu lắm „. Vâng, nhà văn ngày nay giàu lắm, nhưng giàu trong hoàn cảnh nào, ở đâu ? Nếu như một nhà văn Đức, Anh, Pháp, Mỹ nỗi tiếng, sách của họ bán chạy như tôm tươi tái bản hàng loạt thì tôi tin rằng nhà văn ngày nay giàu, còn như người Việt chúng ta ở hải ngoại nhất là xã hội Âu châu như nơi tôi sinh sống, cộng đồng Việt phải nói là rải rác, hiếm nơi nào đông dân Việt tụ tập vào một chỗ, nếu có đi nữa là những nơi như Berlin, München hay vùng Stuttgart, Frankfurt, còn tôi thì sống miền quê hẻo lánh.

Tôi viết văn bằng tiếng Việt, cái mơ ước hiện nay của tôi là sách mình được dịch sang Đức ngữ, nhưng thời giờ sao hiếm hoi, mà tôi cứ lo nơm nớp vốn liếng tiếng Việt của mình ngày càng hao mòn đi, hoặc giả trí óc mình già cỗi đi theo tuổi đời. Lắm khi tôi nghĩ tiếng mẹ đẻ mà còn quên thì trí óc làm sao sáng suốt để dịch sang ngoại ngữ chứ. Học một ngoại ngữ là một cái khó, huống hồ gì tôi cứ pha trộn mấy thứ ngoại ngữ như Anh Pháp Đức loạn xì ngầu với nhau.

Theo tôi, khi viết ta cần phải có cảm hứng, cảm hứng có được là nhờ vào:
- thứ nhất là bẩm sinh, cái đam mê viết lách nắm vai trò quan trọng trong việc sáng tạo,
- thứ hai khi viết ta rút tỉa kinh nghiệm từ chính bản thân, ta tập viết Tự Truyện trước, dần dần qua bao nhiêu thử thách ta thu thập từ ngoại cảnh, tha nhân, đời sống quanh ta.
Nhờ qua sự cố gắng sắp xếp ngôn ngữ thành mặt chữ ta " đọc " được tâm tư của Ta và Người, nên sự suy nghĩ về Tâm lý các nhân vật của ta cũng theo đó có nề nếp hơn, bớt lộn xộn như trước khi bắt đầu viết. Nên mỗi lần có cảm hứng về một điều gì phải ngồi vào bàn viết xuống ngay, tôi đánh máy rất nhanh, nhanh đến nỗi tôi không còn chú trọng đến lỗi chính tả nữa, tôi sợ ý tưởng sẽ bay mất trước khi các ngón tay tôi di chuyển trên bàn phím. Ý tôi ra nhanh hơn ngón tay tôi điều khiển.
Nói về phần tâm lý, Viết trước tiên là ta viết cho chính mình, ngoài ra tôi mơ ước người đọc không những là người ngoài nước không thôi, mà còn là người Việt thương yêu ở trong nước nữa. Còn như nói về phương diện đấu tranh, hoạt động xã hội hay tham gia chính trị thì Viết cũng là một hình thức trình bày tư tưởng chính kiến của mình lại là hình thức Dấn Thân, không lùi bước trước hiểm nguy. Vậy tôi có mâu thuẫn không khi tôi ao ước sách mình viết được chuyền về trong nước mà tôi lại là người chống chế độ cộng sản. Tôi không thích độc tài, tôi yêu chuộng Tự Do, vì có Tự Do thì Sự Sáng Tạo mới nẩy mầm có đất sống ! Nếu như tôi đang sống trong môi trường mà nội dung bài viết phải theo khuôn thước chỉ định thì làm sao tôi có nguồn cảm hứng một cách tự nhiên cho được.
Satre có nêu ra ba tiêu chuẩn cho người cầm bút là:
1- Ta viết để làm gì ?
2- Viết như thế nào ?
3- Viết cho ai ?

Theo tôi Viết là để tâm sự với người đọc, nếu như có ai đó đòi đấu tranh chống csvn, hễ chống csvn là phải triệt để chống hết những gì có dính dáng đến csvn, từ TCS, NCK, TNH, PD…Tôi lại nghĩ khác họ, tuy chúng tôi đứng cùng chiến tuyến,
ai trong chúng ta đều mong giải thể đảng csvn tại nước nhà càng sớm càng tốt, để người Việt lưu vong tại hải ngoại như tôi được quay về sống an lành trên quê hương không còn tù đày bắt bớ, vừa đấu tranh như thế vừa có thể ca nhạc Trịnh, nhạc Phạm Duy, nghe Thiền sư Nhất Hạnh thuyết pháp mà tinh thần quốc gia không hề suy giảm. Vậy thì tại sao ta phải " nhét họ " vào đầu ta mà ghét mới đúng nghĩa là chống cộng !!! Một mặt, hiện nay thế giới đang toàn cầu hóa, khối cộng sản Đông Âu không còn, Đông Tây Đức thống nhất, Liên Xô từ bỏ chủ nghĩa CS. Có còn vấn nạn nguy cơ nhất hiện nay là Trung quốc lăm le chiếm các hòn đảo Trường Sa Hoàng Sa của nước ta, ta có bao nhiêu vấn đề nhiêu khê để giải quyết trước quốc tế, có đâu mà cứ " đánh " lẩn quẩn giữa người Việt Quốc gia với nhau trong khi chưa thấy ông Thủ tướng hay anh công an cs Tàu, cs Việt nào ngã lăn ra chết cả, chỉ có người Việt hải ngoại là chia năm xẻ bảy rồi chả nhìn nhau chỉ vì người nhạc sĩ Quá Cố tên TCS. Rõ là buồn cười. Ai mà không thấy cái hệ quả tất yếu của việc ý thức hệ cộng sản Việt nam đang mất giá. Giới trẻ trí thức ở Việt nam hiện nay tin thông nhiều vấn đề hơn ta tưởng. Hơn nữa vật giá gia tăng vọt, sự lạm phát tràn lan, nạn tham nhũng bất công khiến người dân tự đặt câu hỏi về ý nghĩa của đời người, nếu ta quan niệm chống csvn để cứu nước, nhưng đối với người dân trong nước nhạc sĩ TCS rất được người dân mến chuộng, vậy ta đòi đấu tranh chống nhạc TCS " cực đoan " tức là ta chống lại nhân dân ta sao ? Cuối cùng người đứng một mình cô đơn vẫn là ta trước cái màn ảnh cứng ngắt, vì ngoài kia dòng đời vẫn chảy, không chờ đợi ta.

Đêm nay tôi muốn ghi vài dòng này vì quan niệm đấu tranh cho lý tưởng Tự Do Dân Tộc của tôi hiện nay không phải là dùng Internet để gửi những chưởi bới đả phá một chế độ độc tài tại Việt Nam, mà là mượn Sáng Tạo của riêng mình để vận chuyển luồng tư tưởng ham muốn sự Tự Do Nhân Ái và Công Bằng về trong nước. Có thế hy vọng sự Sáng Tạo của một nhà văn mới được người dân thương mến, vì cuộc sống nhân dân thường nhật vốn đã gặp nhiều khó khăn đọc thêm một bài văn nhẹ nhàng chắc hẳn mát lòng họ hơn là đi đọc những dòng chữ nặc nồng mùi sát khí.
Tôi tin tưởng vào sự sáng suốt của người Việt trong nước trước hòan cảnh hiện nay, nhất là tại Á Châu như Tây Tạng, Việt Nam vấn đề tôn giáo, cụ thể là Phật giáo trong những năm tới sẽ là đề tài quan trọng, sẽ có nhiều biến chuyển. Thêm vào đó vấn đề đồng tiền lạm phát, môi trường, học vấn, đạo đức suy đồi là thời cơ cho một chế độ đến hồi sụp đổ…Thì tội gì tôi phải chặt bỏ đi cái quá khứ có tôi trong thời chiến tranh Việt Nam đã gắn liền Tuổi Thơ Tôi với nhạc họ Trịnh rồi. Tôi đã bỏ đi, tức mất hết cả quê hương gia đình và bạn bè còn ở lại, cái còn lại duy nhất là cái Kỷ Niệm Tuổi Thơ mà tôi còn ôm theo trong Trí Nhớ, chả lẽ tôi không được xử dụng cái Tự Do tối thiểu là: thích những gì mình thích sao ?

Chúc các bạn ngủ ngon và an vui.

Lúa 9
27.07.08


00000

????????? ????????? ????????
Lạ lùng ! Lạ lùng !!

Có ai "làm gì" Lua9 mình và n/s TCS của Lua9 không vậy ta??
Cẩn thận khi viết bài vở, một khi mình nói mình "thông minh" và mình biết cách "cứu" Quê Hương Đất Nước đó nha bạn mình !!
Lúa muốn giải thể chế độ csvn à? Bằng cách nào cho nhanh và hiệu quả hở Lúa??
Ta nói : đường tranh đấu có ngàn vạn cách, nhưng chỉ có một cách tốt nhất = âi cũng phải tự...
viethoaiphuong
#142 Posted : Tuesday, July 29, 2008 8:10:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tặng M.Thảo, Tý Ngơ bài thơ mùa Hạ
...ghi dấu của một mùa Hạ yêu thương
Ngọc Trân


& - &

Tặng Ngọc Trân & Lâm Viên bài thơ mưa mùa Nhớ
...nhắc nhở ngày bên nhau
M.Thảo, Tý Ngơ


Nhớ Một Thời Mưa Bay

Mây chiều này có nhớ
Gió hôm nào vu vơ
Thổi từng cơn khốn khổ
Qua một triền sông mơ

Men tình thơ nhấp vội
Chén tình đời đắng môi
Người đi về ngõ tối
Sóng đổ về đôi nơi

Ta biết nắng còn say
Bước thời gian vội vã
Thương nhau ngày tháng Hạ
Nhớ một thời mưa bay

Paris, 19h30 - 29/7/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

( bài thơ mới trong cơn mưa cũ ...!!)

viethoaiphuong
#143 Posted : Wednesday, July 30, 2008 8:45:11 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Anh muốn là Dòng Thơ
(TLT)

Anh muốn là dòng thơ
Về mang cơn gió thoảng
Đưa cánh buồm xa cảng
Đưa người buồn qua sông.

Cho ai mãi đợi trông
Giấc mơ chiều xế bóng
Như đàn chim mỏi ngóng
Nắng xuân về mêng mang.

Làm mây trắng thênh thang
Trôi qua giờ vội vã
Mang khói sương nhẹ tỏa
Rớt xuống đời khẽ vương

Tình thơ sẽ khai trương
Như tấm lòng rộng mở
Đón ta vào lối ngỏ
Chỉ ân tình bao la.


Hãy ở mãi đừng xa
Xin làm cây hé nở
Búp nhụy hoa rực rỡ
Dưới trời hồng thanh trong.

Đàn thả nốt, cung song
Hát ca đời bác ái
Mến yêu và thương mãi
Phút giây cùng bên nhau.

Chớ để vết đớn đau
Chớ vương sầu lệ biếc
Chớ để rồi luyến tiếc
Sắc hương đời phôi mau.

Người về mãi nơi đâu
Sao chỉ toàn hư ảo
Lòng tôi như gió bão
Cuốn xa vời ước mơ !

Paris, 16/01/2006
Việt Hoài Phương


viethoaiphuong
#144 Posted : Thursday, July 31, 2008 5:03:17 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chiêu hồn tử sĩ & Thư gửi Bạn !!

Chiêu hồn tử sĩ

Bài này mỗi lần nghe đúng 1 phút mặc niệm, sau khi hát bài Quốc Ca chào Quốc Kỳ VNCH _ là HP đều không thể nào giữ được nước mắt !
HP cảm thấy như tất cả hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu, triệu triệu con người đã nằm xuống vì nghĩa cử non-sông... và thế là, linh hồn họ như nhập thể vào HP và gánh nặng cây thánh giá của Chúa đè trĩu vào hồn linh, bóng vía của HP. Như thể họ, những người đã tử trận, cùng đồng thanh cất lên một tiếng thở dài ngậm ngùi cho Quê Hương Dân Tộc = thành một nhịp gõ thần kỳ và bí ẩn, gõ vào tâm linh và tri thức của HP. Và như muốn HP hãy làm tiếp những gì HP có thể làm được thay cho họ, thêm cho họ những điều ước nguyện tốt lành mà họ chưa toại nguyện khi phải ra đi .
Và đó là lúc HP hiểu vì sao mình được sinh ra trên cõi đời này và ở ngay trên mảnh đất Việt Nam nhiều đau thương, bi thương. Dẫu muôn vàn đẹp đẽ là cảnh vật và tình con người chân thật hiền hòa _ như HP đã từng bắt gặp nơi cuộc sống của mình đã một nửa đời người.
Chính vì thế mà HP càng hiểu con đường mình dấn thân phụng sự non-sông là đúng đắn và cần thiết, đơn giản như bài học làm Người hãy làm trước hết Con của Mẹ Tổ Quốc mình, sau ( mà, bên trong ) nghĩa làm Tôi ( tôi tớ ) của Chúa. Và vì thế mình chấp nhận tất cả và tất cả mọi gánh nặng của cõi đời hôm nay.
Khi nào chào Cờ Vàng ngoài trời mà gặp mưa gió, HP luôn mê si cảm giác mưa lạnh thấm vào da thịt mình ra sao, để hiểu những người tử trận kia đã chịu nằm gai nếm mật ra sao trên bước đường tranh đấu, mà chịu ngã xuống của mình. Sự ra đi này là đi vào sự sống thật sự của cõi vĩnh hằng _ bởi thế mà hôm nay họ sống lại trong thịt da, máu huyết, tâm linh của HP rất rõ và rất nhiệm mầu ? Nếu không thì làm sao HP có thể viết được những đoản khúc mà rất nhiều người đọc được, rồi họ bảo là lời của Trời&Đất đâu đó, trong văn phong và chữ nghĩa có tiếng nhạc "tâm linh" ở trong đó ?
Tạ ơn Thánh Chúa, tạ ơn giòng máu Lạc Hồng thể hiện qua ngôn ngữ tiếng Việt Nam, tạ ơn Mẹ Cha cho ta được thành da thành thịt nên con người , cho ta được sinh ra từ bào thai mà Thượng Đế đặt vào lòng của mẹ ta ?
Bây giờ TH hiểu vì sao HP hay nói : HP không thấy mình dính dáng gì mấy với cõi đời này dù gần, dù xa... là vậy ??
Cám ơn giữa cuộc đời chìm nổi lênh đênh như chiếc lá giữa dòng này, lại gặp TH, người có thể kiên trì nghe HP trải dài những tâm tư luôn như bão giông hay sóng ngầm của mình !
Có lẽ bởi chúng ta còn chung nhau một điểm là yêu mến nghệ thuật vô kể và thương quý tình người dịu nhẹ, đơn sơ ?



* Bạn nhớ hồi lâu rồi HP hỏi ca khúc " Hồn Tử Sĩ " ?
Hôm nay tình cờ thấy ai đó gửi vào diễn đàn _ kèm với bài viết để tưởng nhớ " Chiến Sĩ Áo Đen " của VNCH .
http://www.langchai.com/TrangHuongque.htm

ps. Đó là đoạn thư ngắn gửi cho chị TH ( Tổng Hội Sinh Viên Paris, một thời ?) . Sorry nha, HP thật sự cũng không có thời gian cho viết lách là bao , nên đôi khi viết cho ai đó cũng là viết cho chung tất cả , vì ý nghĩ đều cho con người và cuộc đời cả thôi , đúng không ?
Cảm ơn sự chia sẻ chút ý nghĩ của HP nhỉ !
(( có những điều không nằm trong ý niệm về không gian và thời gian , phải không ? ))
viethoaiphuong
#145 Posted : Wednesday, August 6, 2008 5:12:15 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

nụ hồng vàng 'tắm nắng' Xuân
photo by HTMT le 23 avril 2011
(cây hồng cổ thụ ở sân trước nhà HTMT)


Vô Thường

Dịu êm là tình bạn
Khúc nhạc mùa tri ân
Thư thả nốt cung trầm
Gõ vào hồn hoang vắng

Ta ở đây yên ắng
Ngút ngàn trời mây xanh
Chỉ có gió mát lành
Kể nghe toàn chuyện lạ

Chuyện sương chiều mùa Hạ
Chuyện dỗi hờn nắng Thu
Chuyện Đông trắng mưa mù
Xuân khóc cười một thuở

Người nơi đâu cách trở
Nghĩa lý gì không gian
Khi ý nghĩ ngập tràn
Chung một dòng suy tưởng

Thời gian thêm cộng hưởng
Khúc sóng từ tương tư
Cho nhung nhớ mỏi nhừ
Ngàn câu thơ vô tội

Đường trần không hội ngộ
Muôn ngả vào con tim
Tự cất tiếng đi tìm
Người tri âm hạnh nguyện

Ta cho ta vương miện
Ta cho người yêu thương
Thống soái phút vô thường
Ngự ngai vàng thi-tứ !!

Paris, 20/12/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

* L’amitié est toujours une douce responsabilité jamais une opportunité (Khalil Gibran)

PS.
HTMT tặng KV _ người lặng lẽ , đã tặng pps friendship
Và tặng chị BH cùng quý bạn
Bài thơ " Vô Thường " viết một lần HTMT cũng suy tưởng về Tình Bạn vầy đó (như ý nghĩa câu viết về tình bạn của nhà hiền triết Khalil Gibran).
Khi bài thơ vừa " ra " xong , HTMT gửi thi sĩ Bạch Loan đọc trước tiên .
Nhưng bây giờ các bạn của HTMT mới đọc thì cũng thế thôi , bởi Tình Bạn là Vô Thường , phải thế không ?


(Posted : PNV - Wednesday, August 6, 2008 1:12:15 PM)

viethoaiphuong
#146 Posted : Sunday, August 10, 2008 6:50:15 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Nhạc Dáng Thơ
(nhạc-thơ)

Nhạc vẫn trôi...về lối xưa
Nhìn bóng mây...chiều nắng-mưa
Thành dáng-thơ...nguồn-suối-thơ
Màu nhớ-nhung...nhuộm nắng tâm-hồn

Ngàn ước-mơ...tràn kín mơ
Trời-Đất dâng...ngập phím tơ
Lời: núi-sông...lời: nước-non
Vần-ý: ngây...đưa-đón dáng-thề

Người tình mến biết hay chăng
Cửa lòng tôi đã mở rồi
Đợi chờ em giấc thiên-thu
Gọi mời em nương bóng địa-đàng

Về cùng tôi cuối thu nay
Mình dệt thêu gấm-lụa mềm
Tặng tình-nhân kiếp lãng-du
Tặng trần-gian vơi khói-sương-mờ

Nhạc mãi đưa...tìm bước nhau
Tìm tiếng-đau...gọi nỗi-đau
Về xóa đi...nghìn xót-xa
Đời sẽ thôi...là bến đọa-đày

Nhạc: dáng-thơ...lồng ý-thơ
Chiều: hóa thơ...đời: hóa thơ
Người đến bên...gọi tiếng ngơ:
"Tình mến ơi, đây trái tim nồng!"

Rời cõi mê: tôi đón em về!!

Paris, weekend 42 năm 2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
for Mauve_Felix *-)

Nhạc Dáng Thơ

Thơ : Hoàng Thy Mai Thảo
Nhạc : Nguyễn Minh Châu

viethoaiphuong
#147 Posted : Tuesday, August 12, 2008 3:31:33 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
http://www.hathaykhongbanghayhat.org/?q=node/1413
Thơ : Hoàng Thy Mai Thảo
Nhạc : Tống Hữu Hạnh
Trình bày : Phương Dung

Bài Thơ Xin Tạ Lỗi
(Kính tặng Mẹ yêu!)

Con ngồi đây nghe tiếng gió
Vẫn đong đầy từ xa xôi
Cung đàn buông muôn phím nhớ
Trong câu ca Mẹ vỗ về

Một chiều xưa mãi đâu đây
Vầng trăng ngơ giấc con thơ
Hàng tre xanh ngát hương mơ
Đường ban trưa nắng nôi thưa

Bước chân đời khi phiêu lãng
Giấc mơ đời không nở hoa
Trên môi cười thôi tươi tắn
Nặng vai đời nghìn lối quanh

Về ngàn xa ôm ngày tháng
Mẹ cùng cha nương tình ta
Đời ngợi ca nghĩa bao la
Người đợi ta những hiền hòa

Làm bài thơ trong chiều vắng
Chọn làn tơ vương hồn trắng
Ngọt ngào trên ngôn từ đắng
Xin Mẹ hiền tạ lỗi con phương xa ...!!

Paris, chiều 19 Mai 2008
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#148 Posted : Thursday, August 14, 2008 2:02:03 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bài Ca Xao Động...!!

Khi chiều không là sóng
nỗi buồn thành không tên
không gian màu hoang phế
thời gian màu thương đau

Khi cuộc sống đào sâu
về nẻo đời xa cách
ta hóa dòng suối mạch
cắt khỏi lòng sông Tương

Khi nỗi nhớ còn vương
đường trần gian vẫn ngộ
thương qua cơn khốn khó
lá hiểu cành cây rung

Khi tất cả không trung
cùng run cung đồng vọng
tâm hồn thành khoảng trống
cho điệu đàn ngân xa

Khi ta là bài ca
người mới là tiếng sóng
vỗ ngàn năm xao động
ngợp bến bờ bình yên?!

Paris, 218h25 - 14 Aout 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(khi nốt nhạc xuống gam thật trầm !)

viethoaiphuong
#149 Posted : Wednesday, August 20, 2008 9:59:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Linh Hồn Nắng Ê-Va

Như triền sông
...dạt dào đầy nước mênh mông
Như biển Đông
...bạc đầu con sóng đợi trông
Như bài thơ
...ngu ngơ cung bậc dại khờ
Như tình yêu
...lung linh dưới ánh trăng mờ

Em ..
...là linh hồn nắng
...là muôn giọt sáng
chiếu rọi hồn tôi ...!!

Em ..
...bồng bềnh nổi trôi
...sầu muộn buồn vui
trong ánh mắt xa xôi ...!!

Thương Đế
...ban cho tôi
...cho em
Linh Hồn A-Đam

một Linh Hồn Nắng Ê-Va

Paris, mùa thu 2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

(à Mauve_Felix, mây thơ...)




viethoaiphuong
#150 Posted : Friday, August 22, 2008 5:40:56 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



giọng ngâm thơ : Uyên Phương Minh Nguyệt



Xao Xác Mưa Rơi

Em ngồi đếm giọt mưa rơi
Lòng ta xao xác ngàn khơi tang bồng

Tình đời em khóc dòng sông
Nợ non nước cũ ta gồng trên vai

Lối xưa liễu rũ nhành mai
Đường ban trưa nắng đổ dài theo ta

Nhớ bài thơ họa vần xa
Mượn năm tháng mới xóa nhòa niềm đau

Tặng em khúc nhạc mùa sau
Mai chiều gõ nhịp thương nhau ...đừng buồn ...!?

Biển trời dẫu vẫn dòng tuôn
Em ơi, ngưng khóc ... thả hồn bay cao ...?!

Paris, 00h10 - 22/8/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo








(bấm vào hình ảnh để nghe)


xin chân thành cám ơn sự chia sẻ Thơ&Nhạc của quý ACE & bạn bè
HTMT



viethoaiphuong
#151 Posted : Monday, August 25, 2008 11:13:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Xin Một Ngày

Một ngày xin làm gió
Gió cuốn bước em đi
Một ngày xin làm mưa
Mưa đưa gót em về

Một ngày xin làm mây
Mây giăng kín khung trời
Một ngày xin làm nắng
Nắng chiếu khắp cõi đời

Rồi một ngày không chợt đến
Để một đời không tình mến
Em lang thang khắp địa-đàng
Đem buông trôi những phũ phàng
Anh bên kia cuối dòng đời
Nghe miên man những giận hờn

Một ngày xin về đây
Mây-mưa khẽ lay lay
Một ngày xin mặc gió
Mơn man giấc ngủ gầy

Một ngày xin mở tay
Đôi tay biết tin yêu
Một ngày xin mở tâm
Tâm tư biết muộn phiền

Paris, 00h50 - 12/09/2006
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#152 Posted : Sunday, August 31, 2008 10:36:39 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Mùa Thu Say

Ta xin làm cánh lá
Bay vội vàng trong mưa
Người có là dòng nhạc
Ru muộn màng Thu nay

Trời chiều không đoạn ngắt
Nắng không về trên tay
Cung đàn thêm réo rắt
Âm thanh trầm rung lay

Mây mùa thu xao nhãng
Mưa mùa thu nối hàng
Đêm mùa thu tĩnh lặng
Lời mùa thu mênh mang

Đi qua đời lữ thứ
Những giọt buồn không tên
Như mùa thu không ngủ
Vỗ về lòng nhân gian

Mùa thu say tình thu
Tình thu lay ngàn cây
Ngàn cây run cánh lá
Cánh lá mềm bay bay...!!

Paris, 01 Sept 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#153 Posted : Wednesday, September 10, 2008 4:53:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Cho tôi là...

Em có mơ làm một làn mây trắng
Cho tôi là cơn gió trắng nhẹ êm
Bay lang thang trong huyền thoại "suối vàng"*
Bên nhau mãi giữa trời xanh không hoạch điểm

Em có ghé về mảnh vườn xưa cũ
Cho tôi làm người hành khất vãng lai
Thăm quê hương có sông Hậu gối đầu
Bên vựa lúa... em vẫn hoài kể lể

Em có sầu giấc mộng thuở "cố đô"
Cho tôi xin đón đợi trước cổng trường
Theo áo trắng em bay lòng chợt nhớ
Xa vợi vời...kỷ niệm thoáng đau thương

Em có về thăm lại mái xép xưa
Cho tôi đem theo mấy giọt mưa chiều
Rơi tí tách... vào chiều sâu - vết cứa
Chữ cuộc đời... để lại những phong rêu

Em có nhiều kỷ niệm với dòng sông
Cho tôi theo con nước chảy bốn mùa
Đong đầy ắp phù sa mùa lắng đọng
Trải thật dài hương lúa...giữa giấc trưa

Em nhớ nhiều - cố quận mỗi bài thơ
Tôi bên mơ ôm trọn những nỗi buồn
Em giữ nhé chiều nay lòng tôi mở
Thả gió trời bay hối hả đón mây tuôn !


BL_chiều 07/04/2006
*VHP...
Hoàng Thy Mai Thảo



MT vừa mới chạy qua Toronto _
đặt được chậu Cúc Vàng này vào một góc hoàng hôn trong vườn nhà BL
Cám ơn Đời ! Cám ơn Người !! Cám ơn nàng - thơ nghệ thuật !!!
viethoaiphuong
#154 Posted : Wednesday, September 17, 2008 5:43:45 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Lời Trần Tình Bi Thương và Hào Hùng!!

Paris, giờ này sắp giờ thứ 24 của một ngày cuối tuần, thứ Bẩy. Và mùa Đông đang về tới, với cái lạnh rất khắt khao đã mấy ngày nay. Cảm giác lạnh thấu khắp toàn thân và tim óc càng dữ hơn, khi tôi bấm vào link trên để nghe và đọc lại bài thơ bất hủ đó của Trần Chiêu Yên. Tiếng nhạc đệm rải theo từng câu thơ đi cùng từng hình ảnh : như những bước chân buồn thê lương gõ nhịp vào hồn người sao mà da diết, đau thương đến thế!! Tôi cứ run lên bần bật và không kiềm nổi nước mắt!! Đã bao lần tôi coi, vậy mà lần nào tôi cũng nguyên si cảm giác này. Tôi muốn gục đầu xin được tạ tội cùng người, những con người vô tội và thân cô, thế cô của Mẹ Việt Nam tôi. Tạ tội trước những người đã nằm xuống chỉ vì những lý do thật là vô nghĩa lý(??) Tạ tội trước cả những người còn đang lay lắt nơi quê nhà, hay những người đang "tha phương" khắp các ngả đường thế giới. Linh hồn tôi rã rời như những mảnh vụn vỡ vô hình của một hành tinh siêu nhiên trong và ngoài trần thế. Ấy là khi tôi cảm nhận thấy nỗi đau của Chúa Cha tôi trên con đường lên ngọn đồi Gô-Gô-Tha, với thân hình đẫm máu, mỏi mệt, nhức buốt với cây thánh-giá trên đôi vai cứu-thế và bị đóng đinh bởi người-đời trên chính cây thật tự đó!!

Cuốn phim cuộc đời bất hạnh của cả một nửa dân tộc tôi đó!!

Bài Thơ Vô Đề & Trần Chiêu Yên

Với bắt đầu :

...những ngày khói lửa dậy trời Nam
Chiến xa Nga hằn đậm vết hung tàn
Trên đường phố Sài Gòn ngày quốc hận !


Tôi nhìn thấy gì : những chiếc xe tăng lạc loài trên đường phố Sài Gòn trước con mắt còn quá bất ngờ, quá ngạc nhiên của người dân thành phố. Hẳn họ vốn quen những ánh đèn màu? Hẳn họ ưa sự yên bình trong những nhộn nhịp của một mạch đời đã là nền nếp và khá là đầy đủ tiện nghi?? Hẳn họ chưa thể nào nghĩ ra sự thể đã là như vậy: một ngày lá cờ đỏ sao vàng kia cùng đoàn quân màu áo chiến binh thật khác lạ...ào ào tuôn vào thành phố của họ, như của chính mình??? Nơi những con người thắng trận đó, trên gương mặt họ với vẻ nửa ngạo mạn, xong cũng nửa tự thấy mình lạ lẫm giữa nơi đây không? Chắc chắn là có và có thể nói rất nhiều là đằng khác! Giản đơn, ngay cả một người đi xa nhà thật lâu khi trở về còn cảm thấy xa lạ chính nơi mình với xung quanh? Huống hồ, đây chỉ quen nghĩ đó là nhà của mình, nhưng ngôi nhà mình chưa hề ở trong đó bao giờ, ngay cả trong trí tưởng ?

Hai người con của Mẹ Việt Nam lạ quá trước mắt nhau. Một người tự xưng là đoàn quân đi giải phóng? Một người hoàn toàn không hiểu mình cần được giải phóng khỏi điều gì? Nhưng chắc chắn, có một người tự cho mình là kẻ chiến thắng? Còn một người kia biết mình trong hàng ngũ chiến bại. Nhưng hẳn ít ai trong họ, cả hai phía của hai nửa trái tim Mẹ Việt Nam kia, có thể nghĩ rằng một ngày rất không xa nữa, thế sự sẽ đổi dời nơi đây. Những thắt nơ tội lỗi được buộc thêm một lần nữa. Buộc nơi thân thể đã nát bầm của mình, với bao vết thương găm hằn đầy những mảnh đạn, xác bom...sau hai mươi năm khói lửa điêu tàn. Rồi sẽ lại thêm vào trên đó những vết thương không phải bằng sắt thép, mà tàn ác hơn là bằng chính tâm địa, lòng dạ quá lạc loài về sự độc ác của con người chóp bu cộng sản. Một kẻ bị sai đi làm điều ác nghiệt mà biết hay không biết mình đã làm một việc của kẻ sát nhân? Một người chịu những tội ác kia đổ lên đầu mình có biết hay không biết lý do bởi vì đâu? Quá nhanh như một cơn ác mộng!! Mà lại quá lâu hơn một cơn ác mộng, hết ngày này qua tháng khác, năm trôi theo năm dài, và đã ba mươi hai năm có lẻ nhiều tháng, nhiều ngày!!!

Và Lời Trần Tình :

...những ngày lận đận
Cha đi tù, mẹ buôn gánh bán bưng
Nuôi đàn con trong khốn khổ tột cùng
Tôi phải thôi học, sáng ngô chiều sắn


Không một ai biết trước mình sẽ bị đi tù dễ như thế : rất dễ như mời đi họp tổ dân phố một hôm kia, không kể hôm đó trời mưa hay trời nắng, chỉ biết có một hôm đi rồi không trở về nhà. Đi tù nhưng lại được đặt cho cái tên nhẹ như bấc: đi học tập. Học gì? Học bài học thua trận cộng sản thì "biết tay" ra sao?? Bài Học ấy kéo dài hơn tất cả mọi bài học trên thế gian này, bao nhiêu thời gian vẫn không đủ: 5 năm, 10 năm, 20 năm, 30 năm...

Và cũng không một ai, trong số những người vợ ở nhà, biết trước có một ngày chính mình sẽ lao ra ngoài đường, để làm ra được đồng tiền quá đắt trên đôi vai gầy, với chút sức hèn mọn mà nuôi đàn con thơ dại vắng bóng cha.

Những khốn khổ đến tận cùng, chất chồng lên người mẹ không đủ, chạy sang phần bao nhiêu đứa trẻ thơ !?

Nắng Mưa Đời trên thân xác tù đày của cha. Nắng Mưa Đời trên đôi vai gầy của mẹ. Nắng Mưa Đời trên vai nhỏ của con.

Và cứ thế nối tiếp đoạn trường :

...những ngày mưa, nắng
Đi mò cua, giúp mẹ buổi cơm chiều
...những ngày nước ngập mái tranh xiêu
Đêm u tịch hãi hùng : "kinh tế mới"


Hành hạ người cha chưa đủ, hành hạ người mẹ chưa yên, phải hành hạ thêm những đứa con của người cha và người mẹ : những đứa trẻ thơ bỗng cũng trở thành tội đồ của chủ nghĩa, một chủ nghĩa cộng sản qoái thai hơn cả quỷ. Chế độ lại bày đặt ra thêm cái tên tưởng quá giản đơn kia, mà lại hóa quá kinh hồn : Kinh Tế Mới !! Mới cái gì? Mới vô lương và mới mưu mô: đuổi người đi để chiếm nhà cửa và tài sản cho dễ. Đẩy người lành vào nơi rừng xa núi thẳm để bưng mắt, bít tai cho khỏi phải bị cắn rứt lương tâm? Nhưng lương tâm còn đâu mà cắn rứt??

Bảo phải quên đi ư? Kẻ gieo ra oán thù đi khuyên người bị mình gây oán: thôi hãy quên đi chuyện ngày đã qua, coi như không biết, không nghe, không thấy?? Có chết mất thân xác con người, nhưng hồn linh ấy vẫn còn sống để còn nghe, còn thấy và còn biết? Biết những ngày quá khứ, biết ngày hiện tại và biết tới những ngày tương lai: cộng sản đã, đang và sẽ còn đối xử với họ ra sao?? Cớ sao người đang còn thở, còn nghe và còn nghĩ suy lại bảo phải quên đi, câm nín đi, cũng như khác nào nói họ hãy chết đi cùng với quá khứ đau thương, không bao giờ hết rỉ máu nơi tim, óc và tâm thần.

Rồi một ngày...

Giờ, tha phương, quê nhà xa dịu vợi
Tôi sống cuộc đời dân chủ ấm no
Nhưng dân tôi ĐANG khắc khoải mong chờ
Ngày sụp đổ của bạo quyền tàn độc


...một ngày, sau khi đã trả giá quá đắt cho sự sống, đôi khi là đi tìm sự sống trong cái chết, để được sống làm người tự do, trong bầu trời dân chủ. Mới lại càng thấm hơn nỗi đau quá khứ!!!

Bởi vậy, dẫu có đi xa nơi Quê Cha Đất Tổ ấy ngàn vạn dặm đường vẫn mang nguyên si đau đớn. Một nửa vết thương còn nằm lại nơi chôn rau cắt rốn với những người còn ở lại chịu đọa đày tiếp và hơn lên bởi lũ bạo quyền cộng sản ác nhân. Còn một nửa theo thân xác lưu vong cùng Đời. Bởi vậy, đời người viễn xứ tươi xác mà sầu lòng. Đố ai còn chút lương tâm mà không cảm thấy ray rứt trong mình, thương xót cho nửa phần thương đau của chính mình vẫn lay lắt, vẫn hoang vu và hoang dã trước những giản đơn là dân chủ, tự do. Bởi thế, ngay cả chút nhân quyền làm người cũng không được cho phép. Nhà nước "xã hội chủ nghĩa cao quý" cấm hết tất cả, cả quyền được làm người và cả quyền phải làm người. Phải chăng, bởi họ, người cộng sản chóp bu ấy, không phải là con người, mà đã là dã thú !

Trong sâu thẳm tiềm thức:

Thương quê hương, bao lần tôi bật khóc
Thấy lương dân trong kiếp sống khốn cùng
Thương dân hiền cam chịu kiếp lao lung
Khổ đến nổi đem con mình đi bán !


Ngày xưa, khi khốn khổ tận cùng, mẹ buôn gánh bán bưng nuôi con, và con cũng bỏ học cùng mẹ sớt chia nặng nhọc để nuôi mẹ và nuôi mình. Nhưng hôm nay, trong cùng cực của mọi khốn cùng mẹ đành lòng đem con đi bán! Bán con mình để nuôi ai? Nuôi chế độ "xã hội chủ nghĩa tốt đẹp" ấy đã hẳn rồi, nếu suy xét cho thấu lý, thấu tình!? Người mẹ bán con có thể không hiểu ra điều đó, nhưng Mẹ Việt Nam hiểu và biết vì sao đứa con của mình lại đi bán những đứa con của mình??

Mẹ Việt Nam là chính nơi những người con của mình đã hiểu và đã biết điều gì đi ra từ những nỗi đau dân tộc ấy hôm nay? Nguồn gốc, gốc rễ của những dây mơ, rễ má, những nhằng nhịt võng lưới đan xen vào nhau ấy là do đâu, vì đâu, tại ai, ai là đầu đảng của mọi vấn đề, mọi sự???

...và đây những đối thoại:

Tôi chống anh KHÔNG PHẢI VÌ DĨ VÃNG
Mà là vì HIỆN TẠI với TƯƠNG LAI
Vì dân tôi ĐANG sống kiếp dọa đày
Thế hệ trẻ nhìn TƯƠNG LAI VÔ ĐỊNH !


- Thôi đừng nhớ tới dĩ vãng nữa, hãy quên đi !! Và quên đi !! Vì điều đó sẽ gây ra hận thù dân tộc...Không có lợi cho nhà nước? Không có lợi cho người cầm quyền ?? Đừng chống đối chúng tôi nữa ! (( một phía nói, một phía nghĩ và một phía hăm dọa ))
- Ah! Nếu không có Quá Khứ làm sao có Hiện Tại và Tương Lai ? Những nỗi đau cho ta hiểu và biết thêm về con người và về cuộc đời...Cho ta lớn lên trong con mắt và trong đầu óc, có phải? Để ta đừng có ngu ngơ, khờ khạo trước những giả dối và lừa phỉnh bịp bợm?? Để ta nhìn vào hiện tại và hướng về tương lai được rõ hơn, đúng hơn. Và những nỗi đau của quá khứ kia vẫn còn đó và sẽ còn đó trong mỗi con người hôm nay và ngày mai nơi quê hương tôi đó, một Việt Nam. Không phân biệt mọi con người, không phân biệt mọi lứa tuổi = cùng oằn oại như nhau và cùng vô phương hướng như nhau khi ngước về phía trước !! (( một phía nghĩ, một phía nhìn, một phía trả lời ))

Thì anh ơi, nói chi lời lừa phỉnh
Đến bây giờ, ai tin cộng sản đâu
Nếu thật lòng xin hãy thực hiện mau
Cuộc hoà giải với người dân quốc nội :


- Hãy đừng để tất cả cùng phải đồng ý một câu nói bất hủ : hãy nhìn những gì cộng sản làm, mà đừng tin những gì cộng sản nói !!
- Nếu thật một lần muốn lấy lại lời nói của mình, hãy làm ngay điều cần phải làm với những người còn ở ngay trong lòng Mẹ Việt Nam đó. Chứ không hẳn là chỉ với chúng tôi, một nhúm người đang bị cắt lìa ở hải ngoại?

...Đây những điều cần làm ngay, nếu còn biết nghĩ suy như một con người bình thường:

Hãy ngưng ngay những hành động bỉ ổi
Ngưng đuổi nhà, cưởng chiếm đất nhân dân
Ngưng đào mồ, sang phẳng những mộ phần
Xây khách sạn làm giàu cho đảng ủy

Hãy ngưng ngay những ngón nghề phù thủy
Đạo giáo quốc doanh, dân chủ cò mồi
Hứa hoà hợp hoà giải ở đầu môi
Nhưng cộng đảng vẫn độc quyền chúa tể

Nếu thật tình thì hãy mau giải thể
Đảng độc tài cộng sản (đảng vô lương)
Người TỴ NẠN bốn bể sẽ hồi hương
Đem tài sức hiến dâng cho đất nước

Hứa với anh, tôi là người đi trước !!!

TrầnChiêuYên
(17/04/2006)


Đối thoại này chỉ một bên dám tiếp tục, bởi đã hiểu và đã biết quá người cộng sản là ai và người cộng sản muốn gì, đằng sau những vỏ bọc lòe loẹt, mỹ miều?!

Trị vì và muốn mãi trị vì, không cần biết thế thái, nhân tình. Không cần biết mọi câu châm ngôn của Đời mà mọi con người đều đã học, đã biết: "gieo gió gặt bão","trồng cây nào ăn quả đó", "lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó tránh", "một người có tội mà biết ăn năn, còn hơn chín mươi chín kẻ tự xưng là công bình mà không biết hối cải"...

Kết thúc cuộc đối thoại, cuối cùng thành độc thoại !?

Những suy tư này tôi đã từng và đã bắt gặp ở rất nhiều ở các bạn bè tôi, hay những con người tôi gặp, tôi biết, tôi nghe. Cả ngoài cõi thật và trong cõi ảo, nơi những ngày tôi đang sống đây. Đặt biệt là nơi Trần Chiêu Yên, một thi sĩ mà tôi rất kình trọng và quý mến qua lời thơ. Những bài thơ của Trần Chiêu Yên luôn làm tôi rúng động tâm hồn, khuấy động lương tâm tôi và cho tôi được nghĩ suy thêm và trăn trở thêm cho vận mệnh của gần một trăm triệu con người Việt Nam tôi đó.

Tôi lớn lên theo năm tháng về tuổi đời, nhưng tôi được trẻ trung trở lại theo thời gian của tuổi Thơ-Văn Trong đó có một phần nhờ những lời thơ, ý nhạc của những con người rất đồng điệu với tôi về khoảng trời văn học nghệ thuật. Đồng cảm trong khoảng không gian có tiếng nói Yêu Thương. Yêu Thương quê hương tôi với những cánh đồng lúa ngát hương mỗi mùa trổ bông lúa mới. Yêu lũy tre xanh có gió làm dịu mát mỗi trưa hè oi ả. Yêu những con sông chạy dài như những bài thơ nổi trôi bồng bềnh trong Sóng Triều Yêu Thương và Xa Xót cho muôn người dân Việt Nam tôi. Yêu những mái tranh có khói lam chiều nồng ấm chất thôn quê. Yêu những câu chuyện ngày xưa bà tôi hay kể đi kể lại mỗi đêm về. Yêu những quãng đời chưa từng có tôi hay đã có tôi trong đó, ghi khắc một thời những kỷ niệm không thể phai phôi: đó là những bài thơ xưa tôi thích, đoạn văn xưa tôi ưa, bài hát xưa tôi mê mải lắng nghe...Ở đó những mẩu đời in lại thành trang dòng còn mãi mãi.

Tôi cám ơn thi sĩ Trần Chiêu Yên bài thơ rất đặc biệt này, tôi cám ơn người đệm đàn cho bài thơ đó. Mà mỗi khi tôi tìm để đọc và nghe trên nền nhạc tôi đều được thổn thức trong cảm giác quá vợi vời và quá đau thương. Chưa khi nào tôi thấy một bài thơ thể hiện trên nền nhạc mà hay đến vậy, hòa hợp đến vậy. Mỗi nốt dương cầm như một bước chân Thơ cứ thế gõ vào hồn tôi để cho tôi đi hết được chiều sâu, chiều rộng, chiều dài của tháng năm, cuộc đời người Việt Nam tôi một thời trầm luân nhất, chỉ giản đơn qua những con chữ rất thật và rất thơ của thi sĩ, cùng với những hình ảnh qua đoạn video clip này. Đôi khi tôi bật khóc vì yếu mềm hay vì thương cảm hay vì đồng cảm? Tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi quả quyết rằng có một phần nhiều trong đó là sóng từ của hồn tôi bắt được sóng từ của hồn thi sĩ, sóng từ của hồn người đêm đàn, sóng từ của hồn người làm ra bản nhạc ( linh hồn bản nhạc!) tất cả hội tụ lại. Và cùng hội tụ một lượt với tất cả những hồn linh đau đớn của con Mẹ Việt Nam. Từng ấy hội tụ đã đè trĩu lên tôi, lên từng cảm nghĩ và từng suy tưởng !! Con gái tôi nó học đàn piano đã mười năm, khi trưa nay ngồi ăn cơm, nó nghe bản nhạc này và nó bảo với cả nhà : Con nghĩ là con biết bản nhạc này, nhưng con chưa tìm được ở nơi đâu trong trí nhớ của con kia !! Nhưng mà hay quá mẹ ơi, buồn chi đâu và tha thiết chi đâu. Tôi hỏi nó : có phải con nói thế là nhờ nó như nhịp những bước chân người thả trên con đường mỏi mệt, hoang lạ và nhất là khi có tiếng hòa âm một giọng ai đó rất xa xăm? Như lời của những linh hồn vọng tưởng lại với thời gian ?? Nó nhìn tôi gật đầu và mắt nó cũng ướt nhè ! Rồi tôi nói với nó: bản nhạc đó nằm trong chính trái tim con đó, một trái tim Việt Nam. Và mỗi người nghe nó là tác giả của bản nhạc. Mẹ đặt tên bản nhạc đó của mẹ là "Lời Trần Tình Bi Thương và Hào Hùng"!!

Tôi viết những dòng này để tặng cho Đời. Tặng cho người, những con người khốn khổ của Mẹ Việt Nam tôi, cho bạn bè, cho người thân...Cho thi sĩ Trần Chiêu Yên và cho công cuộc tranh đấu không ngơi nghỉ của tất cả những người đang tranh đấu hôm nay cho một tương lai rạng ngời của quê hương tôi ngày mai. Và cuối cùng tôi xin dâng tặng cho nàng-thơ của thơ-văn nghệ thuật, cho Nhạc và cho Thơ !!

Paris, thứ Bẩy - 15 Dec 2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


Bài Thơ Vô Đề & Trần Chiêu Yên
viethoaiphuong
#155 Posted : Thursday, September 18, 2008 12:06:24 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Lời Nào Cho Em

Không phải ta không còn gì cho em ?
Ví bằng Tình Yêu khi đã ở trong tim
Trái Tim đó đã trở thành Trái Tim đồng loại
Lời yêu thương vẫn còn ở lại tới muôn ngàn đời
Muôn ngàn lần lên tiếng trên đôi môi của những kẻ đang còn biết Yêu Thương
Ngôn Từ !
Tình Yêu của ta dành cho em sẽ lại về hiện hữu nơi những trang dòng
Dẫu màu mực có đổi thay
Dẫu nét chữ có nhạt phai
Dẫu nốt nhạc khác hình hài
Nhưng dấu của bàn tay sẽ không lạ
Và Ngôi Lời chẳng đổi thay
Ta vẫn yêu Đời qua mùa Xuân vĩnh cửu !
Ta vẫn yêu Người qua hồn mộng quãng phiêu du !
Nếu muốn theo ta ngày lễ nhận
Xin hãy làm đôi cánh
Tự nhấc mình ra khỏi cõi trần gian
Bay vút lên cao, cho chạm tới nền trời
Ở nơi đó, xin nghiêng mình nhìn một lần về trái đất loài người
Em sẽ thấy tất cả đã khác xưa
Và trong lòng sẽ trỗi dậy niềm cảm thương
Những thống khổ tới tận cùng (?)
Những đớn đau tới vô độ (?)
Những dại khờ tới u mê (?)
Khi đó không nghi ngờ
Con tim em tự động cất cao lời
Tin Yêu
&
Thương Yêu
Và em hiểu : Ta vẫn hoài thương em
?!_!?

Paris, 18/9/2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#156 Posted : Tuesday, October 7, 2008 1:41:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Florence, bên bờ sông Arno, một thoáng hoàng hôn 30/9/2008

Con Người, Từ Cảm-Nhận

Hỡi Con Người,
Từ cảm-nhận chính nơi mình
Cùng hòa chung
Những cảm-nhận nơi người
Ta sẽ gặp ở tận cùng
Dòng cảm-nhận rất chung
Như tất cả mọi con suối
Chảy mãi tìm con sông
Sông đổ ra cửa biển
Theo sóng về đại dương
Một đại dương cảm-nhận
Bạt ngàn lời phát ban
Là ưu ái trên ngôn từ
Là mơn man trên cảm-nghĩ
Dễ dàng truyền qua những ngón tay dạn dĩ
Thúc giục và gọi đòi
Viết đi người, trên trang giấy mới tinh khôi
Dòng chữ thấm đẫm lời trái tim
Tuôn theo nguồn mạch sống
Trôi qua những khoảng trời hồng
Mang theo những mảng tình nồng
Trôi qua những khoảng trời buồn
Đem mây gió thoảng dỗi hờn
In lên dòng nhạc trắng
Khắc vô lòng nhân-gian
Thêm sắc màu của mùa Thu
Vàng úa
Thêm sóng từ của mùa Thu
Kỳ bí
Thêm nỗi lòng của mùa Thu
Cuồng bạo gió
Đi ngang qua đêm dài
Chờ mặt trời còn sáng rõ
Một sớm mai...
Dẫu có là ngày đầu Đông
Thêm muôn vàn bông tuyết
Dẫu có là truyền thuyết
Giấc thiên-đường bỏ quên...!?
Thì cũng tựa như bức tranh
Vẽ tên vùng trí tưởng
Ta xin tặng lại Đời
Bức tâm hồn cùng âm hưởng
Ta xin tặng riêng người
Nét ý nhị rất riêng tư

Đừng bao giờ đặt ra câu hỏi :
"Thượng-Đế ơi:
Ngài mệt-mỏi sáng-chế chưa??"
Thượng Đế thì làm sao có từ "mỏi mệt" nơi Ngài?
Nếu Ngài dừng tay "sáng-chế"
Trái đất này nhất định sẽ ngừng quay
Và loài người tắt thở
Ta biết tìm đâu ra hơi thở giữa muôn loài
Mà chắc rằng luôn có của một người trong đó
Dẫu là đương thoi thóp, nhưng biết là thương ta
Thương qua những câu thơ
Nương gượng những ngôn từ
Hằng ấp ủ
Hằng mơ
Hằng nhớ
!!!
Từ cảm-nhận
Có sáng-tạo được sinh ra...?!

Paris, 08/12/2007
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#157 Posted : Tuesday, October 7, 2008 7:45:39 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
"Ngày 3 tháng 8 vừa qua, đại văn hào Nga Aleksandr Isayevich Solzhenitsyn qua đời; và ngày 6, lễ nghi an táng của ông được cử hành rất long trọng tại Đan Viện Donskoy, Maskva, thủ đô nước Nga. Ông là người từng bị đày đọa tột cùng và cũng từng hưởng vinh dự rất cao ngay trên quê hương mình. Ông đã được trao giải thưởng Nobel văn học vào năm 1970, thời mà nước Nga còn do Đảng Cộng Sản lãnh đạo.

Diễn từ ông gửi đến Hội Đồng Nobel cách đây gần 40 năm vẫn còn nóng bỏng chất thời sự, đối với thế giới hôm nay, và đặc biệt đối với nước Việt Nam thân yêu của chúng ta trong những ngày vừa qua. Vì thế tôi dịch lại phần cuối cùng để chúng ta – nhất là những người cầm bút ở bất cứ môi trường nào – đọc lại mà thấm thía.
Ai muốn xem trọn văn bản bằng tiếng Anh, xin tìm vào thẳng địa chỉ sau đây:


CÓ THỂ CHIẾN THẮNG SỰ GIAN DỐI !

Tôi đã hiểu và cảm nhận rằng văn học thế giới không còn là một tuyển tập trừu tượng, hoặc một tổng hợp do các nhà phê bình văn học tạo nên; nhưng đúng hơn đấy là một thân thể và một tinh thần chung, một sự thống nhất tình cảm phản ánh sự hiệp nhất ngày càng lớn lên giữa các thành phần nhân loại.
Biên giới giữa các nước vẫn còn đỏ rực, hừng hực vì dây điện và những tràng súng liên thanh; và nhiều bộ nội vụ vẫn nghĩ rằng văn học cũng là 'nội vụ' đặt dưới quyền điều khiển của mình; các tít báo vẫn còn chạy: "Không được can thiệp vào chuyện nội bộ chúng tôi !"

Thế nhưng không còn chuyện gì là Chuyện Nội Bộ trên cái thế giới đất hẹp người đông của chúng ta hiện nay ! Và cách duy nhất để giải cứu nhân loại hệ tại ở mọi công việc mà mỗi người làm trong lãnh vực mình; ở việc những người Phương Đông thực sự quan tâm đến những gì mà người ta suy nghĩ tại Phương Tây, và người Phương Tây thực sự quan tâm đến nhưng gì đang xảy ra tại Phương Đông.
Và văn chương, với tư cách là phương tiện nhạy cảm và đáp ứng kịp thời nhất mà loài người có được, là một trong những nhân tố đi hàng đầu để tiếp thu, hòa nhập và nắm bắt được cái cảm thức về sự hiệp nhất ngày càng lớn mạnh của cộng đồng nhân loại. Vì thế, tôi tin tưởng ngỏ lời với thế giới văn chương hôm nay – với hằng trăm bạn hữu mà tôi chưa bao giờ gặp được con người bằng xương bằng thịt và có thể tôi sẽ không bao giờ gặp được.

Hỡi các bạn ! Chúng ta hãy cố gắng giúp đỡ, nếu chúng ta còn một giá trị nào đó ! Từ thời xa xưa đến nay, ai làm nên sức mạnh hiệp nhất, chứ không phải chia rẽ, trên các đất nước chúng ta, những đất nước bị xâu xé bởi các đảng phái, phong trào, đẳng cấp và phe nhóm chống đối nhau ? Tự bản chất, người cầm bút có một vị trí: họ là những người thể hiện tiếng mẹ đẻ của mình, là lực lượng liên kết chính yếu của một quốc gia, của chính mảnh đất mà người dân cư ngụ và – ở mức cao nhất – của tinh thần quốc gia.

Tôi tin rằng thế giới văn học tự mình có sức mạnh giúp đỡ nhân loại, trong những giờ phút nhiễu nhương này, để nhân loại tự nhìn ra rõ chính mình, bất chấp sự tuyên truyền của những người và những đảng phái đầy định kiến.

Thế giới văn học có sức mạnh để chuyển tải kinh nghiệm tích lũy ở một miền đất này sang một miền đất khác, hầu cho chúng ta không còn bị chia cắt và đui mù, hầu cho các bậc thang giá trị khác nhau được mọi người đồng thuận, và một quốc gia nhất định sẽ học được một cách đúng đắn và cô đọng lịch sử chân chính của một quốc gia khác, với tinh thần thừa nhận và với cảm thức đớn đau như thể chính mình đang trải qua kinh nghiệm đó; và như thế, quốc gia ấy sẽ tránh phải lặp lại những sai lầm thảm khốc tương tự.

Có lẽ trong những điều kiện hiện nay, văn sĩ chúng ta có thể vun xới trong bản thân mình mảnh đất cho một tầm nhìn bao quát TOÀN THỂ THẾ GIỚI: tại trung tâm thì quan sát như một người khác ở bên cạnh mình, tại ngoài viền thì chúng ta bắt đầu kéo về những gì xảy ra từ mọi nơi trên thế gi ới. Và chúng ta sẽ nối kết, sẽ tôn trọng sự cân bằng của thế giới này.
Nếu không phải là những người cầm bút, thì ai sẽ đánh giá, không chỉ về việc quản lý thiếu hiệu quả trên đất nước mình, (mà trong nhiều nước thì đây là cách kiếm ăn dễ nhất, một công việc mà bất cứ người nào không làm biếng cũng có thể làm), mà còn đánh giá về chính người dân, về sự nhẫn nhục đê hèn hoặc về sự yếu kém đầy tự mãn của họ ? Ai sẽ đánh giá về cuộc chạy đua nhẹ dạ của thế hệ trẻ, và về những tên ăn cướp trẻ đang chìa dao găm ra ?
Người ta sẽ hỏi: văn học thì có thể làm gì để chống lại sự tấn công khốc liệt của bạo lực công khai ? Vậy thì chúng ta đừng quên điều này: bạo lực không sống một mình và không có khả năng sống một mình; nó buộc phải đan xen với dối trá. Giữa chúng có một mối dây liên kết tự nhiên, mật thiết và sâu đậm nhất.

Bạo lực lấy gian dối làm nơi trú ẩn, gian dối lấy bạo lực làm chỗ nương tựa.
Người nào từng một lần tuyên bố lấy bạo lực làm PHƯƠNG PHÁP thì người đó buộc phải chọn dối trá làm NGUYÊN TẮC !

Khi mới ra đời, bạo lực hoành hành một cách công khai và thậm chí vênh vang. Nhưng khi nó mạnh rồi, có ghế ngồi vững vàng rồi, nó cảm thấy bầu không khí quanh mình loãng ra nên không thể sống được nếu không hạ xuống mà nấp vào lớp mây của gian dối, ngụy trang mình bằng những lời đường mật. Không nhất thiết là lúc nào nó cũng công khai cắt cổ người ta đâu, mà thường thường nó đòi buộc dân đen của mình thề trung thành với dối trá, đồng lõa với dối trá.
Bước đi bình thường của người can đảm bình thường là không tham gia vào dối trá, không ủng hộ dối trá. Cứ để NÓ xâm nhập vào thế giới, thậm chí cai trị thế giới này – mà không có sự trợ lực của mình. Nhưng văn sĩ và nghệ sĩ thì có thể làm hơn như thế: họ có thể CHIẾN THẮNG SỰ GIAN DỐI ! Trong cuộc chiến chống lại gian dối thì nghệ thuật đã từng chiến thắng và sẽ chiến thắng mãi. Một cách rõ ràng và không thể phủ nhận được, vì mọi người ! Gian dối có thể khuất phục nhiều thứ trên thế giới này, nhưng không thể khuất phục nghệ thuật được.
Và ngày nào gian dối bị xua tan thì bạo lực trần trụi sẽ tỏ lộ thân hình gớm ghiếc – và bạo lực, thối rữa, sẽ đổ nhào.

Tác giả: Alexandr Solzhenitsyn
chuyển ngữ: Trần Duy Nhiên




Paris, 8 Oct. 2008
Đây là một trong những bài đáng để tôi phải cám ơn thế giới ảo hôm nay.
Từng chữ của Alexandr Isayevich Solzhenitsyn thật là tuyệt vời, bởi sự chính xác của truyền tải ý tưởng nơi một trái tim tràn đầy công chính và tình yêu nghệ thuật.
Tôi đọc đi đọc lại mà không hề thấy một điều gì đã cũ, cũng không hề mới, mà luôn là hiện thực của hôm nay được soi sáng bởi Sự Sáng diệu kỳ từ một tầng cao vô hạn định chiếu rọi vào tâm linh Sư Sống dưới trần gian này, mà tôi là một vật thể do bàn tay của Thiên Thượng tạo dựng và nhào nặn.
Tôi sung sướng đến độ tôi sẵn sàng đem niềm vui đó của mình gửi tặng đến tất cả những người bạn tôi trân quý, nhất là những người cũng vướng "nợ" chữ nghĩa đôi chút như tôi. Tôi đăng bài vào các diễn đàn tôi còn tham dự thường xuyên hơn cả nơi cõi ảo. Tôi gởi thẳng cho những người tôi trân trọng hay đáng được trân trọng cõi thật cũng như cõi ảo mà tôi biết họ không biết các sinh họat nơi diễn đàn của tôi. Tôi gởi cho cả một số bạn bè của tôi bên VN, dẫu biết bạn tôi không cùng hay chưa cùng chính kiến với tôi.
Và sau đó tôi gởi kèm bài thơ Yên Tĩnh dưới này của tôi, mà tôi gọi là : khi tôi trầm ngâm suy tư về Cuộc Đời, Con Người và Thượng Đế.



Yên Tĩnh

Đêm yên tĩnh
Và ta tưởng ngoài kia là đen đặc (?)
Tất cả đang chìm sâu vào giấc ngủ vùi
Không mộng mị (?)
Không một lời dối gian (?)
Không đâu (!)
Không đâu (!)
Đó chỉ là giả tưởng
Vì mặt trời không bao giờ đi ngủ
Như không gian và thời gian cũng không ngưng nghỉ chuyển vần
Nơi tri thức của chính ta vẫn làm cuộc hành trình bất tận
Tự tìm kiếm mình cùng đồng loại gần, xa...
Nếu phải nghĩ suy
Tất cả mọi điều đều đáng để ta suy ngẫm
Nào ai biết được giữa những gì đang hiện ra trong tâm trí ta
Nơi cuộc đời và nơi những giấc mơ
Đâu mới là thật nhất ?
Sự Thật nằm trong những cảm nhận :
Đau Thương
Yêu Thương
Còn ngoài ra, là vô nghĩa lý những gì thuộc về vật chất trần gian.
Khi đặt được mình vào sự yên tĩnh tuyệt đối
Là tìm được tự do có thể nói hoàn toàn
Ta không còn bị lệ thuộc vào những ý nghĩ của người đời
Nhiều tị hiềm, bon chen, u mê, lầm lạc
Bởi họ không đứng trên đôi chân của mình, mà luôn trên ý lời của kẻ khác
Tư tưởng đã là méo mó, bởi ngôn từ đã nhiều lần sai lêch tới lui
Qua những thân xác phàm cũng chẳng hơn gì ngoài cát bụi
Khi đã không thể đặt được niềm tin vào đấng toàn năng
Con người mất hướng đi để tìm về cội nguồn sự sống
Và, không thể TÁI SINH mình
Mà chỉ còn là một chủ thể sống với bản năng
Quằn quại đớn đau trong lẽ sống tầm thường
Ích kỷ cho cá nhân, đam mê về thể xác
Ham giàu sang, phú quý hão huyền
Háo quyền lực đến biến thành bạo lực
Thiếu nhân tâm đến độ hóa vô tâm
Lòng cứng rắn trở thành người vô cảm
Gần với tội ác dễ làm điều độc ác ...
Khi bàn chân đã bước về phía địa ngục
Làm sao có thể giơ đôi tay xin qua hướng thiên đàng
Ý nghĩ mà đen tối, miệng đừng van nài ơn phát ban.

Hỡi con người !
Xin hãy để cho mặt trời luôn chiếu sáng hào quang
Từ Thiên-Thượng tối cao và chí cả
Những điều thuộc về lẽ phải
"TA Là CHÂN LÝ, SỰ SỐNG Và TÌNH YÊU !" *
Trong Yên Tĩnh của Tâm Hồn
Sâu sa... lắng đọng ...
Lời của NGÀI như sóng biển trùng dương
Dịu êm và dịu êm
Vỗ vào lòng Đêm&Ngày nơi cuộc sống
Cho ta thành đôi cánh mộng
Bay giữa Trời mênh mông
Không có những phân vân
Không có cả những phàn nàn
Mà chỉ còn ngập tràn
Yêu Thương ! Yêu Thương !!

YÊU THƯƠNG !!!

* Lời Chúa Jesus

Paris, 23 Aout 2008
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo

viethoaiphuong
#158 Posted : Saturday, October 11, 2008 6:11:09 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Les larmes aux yeux

Jeane Manson & Christian Delagrange _1977

Cd: Salut
Jm: Tu vas bien ?
Cd: Ca va... et toi ?
Jm: Moi ? ... ça va !


Tu as les larmes aux yeux
Et j'ai les larmes aux yeux
J'ai mal de te revoir
De te voir malheureux

Cd: Ca fait longtemps !
Jm: T'as pas changé
Cd: Oui ? ... Tu es heureuse?
Jm: Je vis ...


..Ma solitude
Et d'amour en amour
Je te cherche toujours
Et je me brise en peu le coeur

Toi ... dis un mot, fait un geste
Et moi je te suivrai ma vie entière
Nos yeux, disent tout le reste
Tout ce que nos coeurs essaient de taire

On s'est trompe d'histoire
On s'est connu trop tard
Mon tendre et impossible amour

Jm: Ne me parle pas d'elle
Cd: D'elle? Oui mais toi... ne me parle pas de lui


Ne me regarde pas comme ca
Ou je me jette dans tes bras
C'est dur de faire semblant d'aimer

On a les larmes aux yeux
En est très malheureux
Ca fait trop mal de dire adieu

Laisse-moi partir
Laisse-moi t'oublier
Laisse-moi, laisse-moi m'enfuir
Laisse-moi, laisse-moi pleurer




Những giọt lệ đắng

Cd: Chào em
Jm: Anh khỏe không ?
Cd: Cũng thường ... thế còn em ?
Jm: Em ? ... cũng thường !


Những giọt lệ trong mắt anh
Và những giọt lệ trong mắt em
Gặp lại anh em rất đau lòng
Vì nhìn thấy anh không sung sướng

Cd: Oh, lâu quá rồi !
Jm: Anh không thay đổi
Cd: Thật sao ? ... em hạnh phúc không ?
Jm: Em vẫn sống ...


...với sự cô đơn của mình
Và vẫn yêu mãi một tình yêu
Em vẫn tìm anh trong bóng thời gian vội vã
Và tự em làm trái tim em rỉ máu khôn nguôi

Anh... hãy nói một lời thôi, cho một dấu hiệu
Và em sẽ theo anh suốt quãng đời còn lại
Những giọt lệ buồn đã nói lên tất cả
Về những điều mà con tim đang cố tình im lặng

Người ta thường mắc phải lỗi lầm
Khi biết được thì đã quá muộn màng
Tình yêu của em vẫn dịu êm dù biết là không thể bắt nắm

Jm: Đừng nói với em về cô ấy
Cd: Cô ấy ? ừ nhưng em ... đừng nhắc tới anh ta


Xin đừng nhìn em như vậy
Bằng không em sẽ ngã vào vòng tay của anh
Thật là khó lòng làm như thể vẫn yêu chiều

Ôi những giọt lệ ứ tràn
Đẫm nỗi niềm bất hạnh
Quá đớn đau để nói tiếng tạ từ

Hãy để mặc em ra đi
Hãy để mặc em cố quên anh
Hãy để mặc em, hãy để mặc em chạy trốn
Hãy để mặc em, hãy để mặc em khóc cho hết những giọt buồn đắng cay


Chuyển sang Việt văn _ 11 Oct 2008
* tự tặng mình & xin tặng người
ThyThy_HoangThyMaiThao
viethoaiphuong
#159 Posted : Thursday, October 16, 2008 7:58:46 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Bảo vệ sự công chính

Thứ nhất, tôi đã mang những ý nghĩ của ai đó vào đây là để chính tôi và tất cả những ai thích quan tâm thì đọc. Tôi không bắt buộc ai phải đọc điều tôi chỉ là người trung gian đưa tin tức. Nên sự không hài lòng, khó chịu hay không đồng ý với bất kể điều gì thuộc về bài tin tức của một ai đó, tôi làm sao dám vơ vào mình? Những điều gì chính tối viết mà làm nên sự không hài lòng... kia, thì quả tình tôi cũng đâu có sung sướng gì? Tôi đâu có muốn ai phải buồn vì tôi đâu nào? Bởi cuộc đời ai nấy cũng có những nỗi buồn riêng của mình rồi, đâu cần tôi mang tới thêm cho họ làm chi? Tôi chỉ mong Sự Tốt và Sự Lành cho tất cả, nên Sự Không Tốt hay Sự Không Lành ở người nào đó đâu có thuộc về tôi?

Tất nhiên, nếu tôi làm điều gì Xấu, đem đến sự Không Tốt Lành cho người khác, thì tội lỗi đó thuộc về tôi hoàn toàn. Và tôi sẽ phải chịu sự xét xử nơi Đấng Christ+ của tôi .

Và, cũng thế tôi biết tôi không có quyền phán xét ai cả, điều gì họ phải chịu là chịu với Đấng của họ. Ngay cả khi họ có làm hại tôi như kiểu họ muốn đóng đinh tôi lên thập tự giá giống ngày xưa Chúa của tôi đã chịu chấp nhận! Tôi có tức tối đâu nào? Bởi điều đó tôi đã không có thấy là chuyện lạ lùng nơi loài người tội lỗi của thế gian nào? Nếu có sự lạ, ấy sẽ là khi thấy ai đó thương yêu được mọi người xung quanh mình, thương yêu được đồng bào mình và có thể thương yêu được cả tôi nữa kia?

Như tôi, tôi vào Net là để học hỏi điều Tốt và tránh điều Xấu, nên ai cho tôi được điều gì tôi đều cám ơn họ. Có những cái giá họ phải trả thì tôi lại được nhận lãnh = đó là bài học Xấu để tôi tránh? Còn có những cái tôi trả cho họ được nhận lãnh = đó là điều gì họ học được ở tôi (bởi tôi cũng phải trả giá nào đó tôi mới học được sự Tốt nào đó, chứ đâu có điều gì là tự nhiên mà có được đâu nào?? )

Thứ nhì, tôi vẫn nhắc là tôi có "nghi vấn" gì về NCT (tập thơ Vô Đề không phải của NCT) thì tôi mong là ông NCT sẽ trả lời tôi (chắc những người có "nghi vấn" về NCT cũng muốn điều này?). Nếu ông NCT chưa có thời gian hay cơ hội để trả lời thì chúng tôi chờ đợi, chứ biết sao bây giờ?

Riêng tôi, tôi không cần nghe người khác trả lời thay cho ông NCT. Nhưng, tôi vẫn cám ơn ai đó thích trả lời thay ông NCT, vì nhờ vậy mà tôi được biết thêm về một ai đó đang ở trước mắt tôi. Để biết về một người nào đó, vẫn tốt hơn là chả biết gì về họ? Bởi qua nhân loại ta mới tìm được mình? Và, vì thế tôi đọc kỹ lắm và trân trọng từng chữ của mọi người, dù đó chỉ là lời quát tháo hay nạt nộ? Như thế tôi sẽ học được bài học : nên nhanh tha thứ mà hãy chậm nóng giận !

Tôi mà cũng nóng giận nữa thì con chữ lúc người ta nóng giận phải viết ra nó đã khổ cho con chữ lắm rồi, đâu cần tôi làm khổ thêm những con chữ vô tình kia? Chắc chắn, nếu cái tâm người nóng giận kia mà lành thật , thì nó cũng có sung sướng gì đâu khi họ đã nguội xuống mà phải nhìn chính những con chữ của mình quằn quại đớn đau, phải không? Tôi là người vướng nợ chữ nghĩa, ngôn từ nên tôi rất nương ngôn từ và trọng chữ nghĩa.

Thứ ba, chuyện gì tôi trích dẫn đưa vào các bài trả lời của tôi, trước nhất là để chính tôi còn dễ dàng đi tìm để đọc mà nhớ. Bài về Trần Bình Trọng là cho tôi và BL là chính, bởi thế tôi mới post dưới bài của BL. Nhiều khi tôi muốn bài vở nó gọn gàng vào một chỗ cho khỏi chiếm chỗ, dễ hệ thống khi tôi hay ai cần đi suốt một vấn đề đang quan tâm. Đơn giản vậy thôi .

Tôi là người không thích những xự xúc xiểm hay nói chuyện tự nhiên nó từ một chuyện này mà nhày ra chuyện kia, nhất là lại theo chiều hướng không tốt lành gì. Bởi thế mà tôi cũng không bao giờ cho phép tôi được phạm sai lầm là vô tình mà xúc xiểm người khác. Trong diễn đàn này có lẽ nhiều người cũng quen biết tôi nơi các diễn đàn khác hay ngoài đời rồi, vậy có ai thấy tôi có tính kỳ cục đó không? (ở đây tôi chỉ muốn dùng từ "xúc xiể" cho không để tôi phải thắc mắc khi thấy ai đó họ hơi nặng con chữ quá với tôi hay với một ai đó ? Nhờ vậy tôi mới coi cuộc đời nhẹ như lông hồng!)

Những chuyện còn lại mà tôi chưa kịp trả lời ai đó về những điều họ thắc mắc, nếu điều đó tôi cảm thấy là về phần của tôi phải trả lời thì tôi sẽ trả lời khi có thời gian. Tôi trả lời thường cũng phải nó "gãy khúc bánh dày" nên rất mất thời gian. Chứ mà tôi cũng chọt chọt vài ba chữ, thiết tưởng tôi thành kẻ thích kiếm chiện sao? Hay là tôi khi dễ người khác mà thành ra khi dễ chính chữ nghĩa của tôi = khi dễ bản thân con người tôi !?_?!

Paris, 16 Oct 2008
Hoàng Thy Mai Thảo


PS.


Bi giờ ai thích được cười thì tôi tặng câu chuyện này đây , tôi đọc chuyện này nhiều lần từ khi tôi nhặt được trong Net , và lần nào tôi cũng được một nửa nụ cười khoái chí (mà cũng hơn một nửa nụ cười xót xa có pha trọn giọt lệ máu ... vì thấy bóng Mẹ Việt Nam tôi vẫn oằn gánh nặng cuộc đời , chịu cực hình bởi chính những đứa con lạc loài csVN và Việt gian nằm vùng cùng vong nô, bội phản...)

LUẬN CỨ BÀO CHỮA TRÌNH BÀY Ở GẦM GIƯỜNG
Công Lý và Sự Thật's Blog
http://blog.360.yahoo.co...-calB7...2Ua1yzA--?cq=1

bài từ đây &gt;&gt;

http://forums.vietbao.co...opic.asp?TOPIC_ID=51004
&_&
http://forums.vietbao.com/topic.asp?TOPIC_ID=51112
viethoaiphuong
#160 Posted : Monday, October 20, 2008 7:40:14 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Chuyên "nghi án văn học" ( NCT có phải là tác giả của tập thơ Vô Đề hay không ?) là chuyện những người làm văn học nghệ thuật chân chính phải làm mọi lúc và mọi nơi ?

Chuyện tranh đấu cho Tự Do & Dân Chủ thật sự của quê hương Việt Nam là chuyện của tất cả những người con của Mẹ Việt Nam, còn chưa bị trao linh hồn mình cho satan csVN, phải làm và làm mọi lúc, mọi nơi với tất cả những gì mình có thể làm .

Tranh đấu thì phải chọn con đường ngay thẳng và triệt để, chứ không chọn con đường vòng veo tam quốc kiểu dạo chơi "Hà Nội 36 phố phường" ?? Vì sao phải chọn con đường trước tiên, quý ông/bà, anh/chị và quý trẻ tuổi biết không ???

Trong mọi việc của tranh đấu, không có chuyện gì là quan trọng ít hay quan trọng nhiều, mà chuyện nào cũng quan trọng ngang bằng nhau và cần phải làm không sai chuyện được gọi là nhỏ, cũng như được cho là lớn ?

Chỉ lo nhất là người tranh đấu không đồng lòng, thiếu bền tâm, ít chịu hiệp sức cùng nhau ... nên không suy xét mọi việc cho thấu đáo từ chính những gì nhờ con mắt của mình chỉ bảo và có thể vì đã không giành trọn ý nghĩa sống của mình cho cuộc tranh đấu hiển vinh mà mình được dự phần hôm nay để đi tìm Công Lý cho loài ngườithể hiện Công Bình của Thượng Đế, đó là cuộc đối đầu giữa THIỆN >< ÁC .

Chỉ cần tự trả lời chính mình câu hỏi : csVN là ÁC ? hay là THIỆN ? thì sẽ biết mình đã và đang đi trên con đường nào của điều được gọi là Tranh Đấu ? Khi đó có thể mình sẽ bước sang con đường khác, đó là Con Đường CHÂN LÝ !!

Mấy ý mọn của kẻ vô danh VHP_HTMT, đang bị người thế gian gọi là NGU !!
Kính chào tất cả và chúc tất cả vui vẻ, an lành !
VHP_HTMT
21 Oct 2008
Users browsing this topic
Guest (26)
31 Pages«<678910>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.