Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

9 Pages«<34567>»
Điển tích trong Âm Nhạc VN
phamanhdung
#81 Posted : Friday, December 16, 2005 1:15:37 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi phamanhdung

quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi phamanhdung

NGƯA HỒNG

Nhiều bài tân nhạc VN có nói đến "ngựa hồng"
Ít thấy ai viết về "ngựa trắng" hay "ngựa đen" hoặc "ngựa vàng"....
Tại sao vậy?

Tôi nghĩ, có thể sai, có lẽ ngày xưa "ngựa hồng" tương đối là lòai ngựa hay nhất để đánh trận

Xin các ace cho ý kiến thêm



Anh pad,
Có thể hồng ở đây ngụ ý sự trẻ trung chớ không phải là màu sắc chăng? Như tuổi hồng là tuổi trẻ chẳng hạn. ...




Chị Phượng Các thân mến:
Chị nghĩ "hồng" là "trẻ" thì chắc là tại những chữ như "Hồng Hồng, Tuyết Tuyết... " làm chị có cảm giác "đàn bà trẻ"
Chứ thật nghĩa của "hồng" e không có nghĩa "trẻ" đâu
Còn tôi thấy nghĩ "hồng" chỉ có những nghĩa sau:
1. màu hồng: như là áo hồng, ngựa hồng...
2. màu đỏ: hồng y, hồng kỳ (cờ đỏ)
3. to lớn: hồng chung (chuông lớn), hồng ân (ân tình lớn), hồng phúc, hồng thủy...
4. đàn bà con gái: hồng nhan, hồng lâu.. mộng
5. chim hồng
(không biết còn gì nữa không nhờ các anh chị em nhắc dùm thêm)
pad




Tôi nhớ thêm 2 chữ "hồng", viết thêm cho đủ
6. hoa hồng
7. quả hồng
pad
phamanhdung
#82 Posted : Friday, December 16, 2005 1:35:53 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi phamanhdung
Còn tôi thấy nghĩ "hồng" chỉ có những nghĩa sau:
1. màu hồng: như là áo hồng, ngựa hồng...



Anh pad,
Chúng ta đang đi tìm hiểu nghĩa chữ hồng trong ngựa hồng mà anh lại phán ngay đó là màu hồng. Không biết anh có chứng cớ nào support quan điểm ngựa hồng là con ngựa có màu hồng? PC chưa thấy con ngựa nào có màu hồng cả, Thường thì hoặc là nâu (như hầu hết ngựa ở miền Nam trước kia kéo xe thổ mộ), hoặc là đen (khớp con ngựa ngựa ô), hay ngựa bạch (con ngựa do hoàng tử long vương hóa thành để Tam Tạng cỡi thỉnh kinh), hay ngựa đỏ (hình như Quan Công cỡi một con ngựa đỏ - trong trường hợp này thì màu đỏ gọi là xích). Có con ngựa nào có màu hồng không? Theo từ Hán thì hồng là đỏ, nhưng trong tiếng Việt thì hồng = hường = đỏ pha với trắng - Thành ra PC nghĩ là hồng trong ngựa hồng không chỉ màu sắc. Trong post trên PC có giả sử là hồng có nghĩa trẻ trung, như trong tuổi hồng = tuổi trẻ.




Chị PC
Xin lỗi đã làm chị giận như vậy

Tôi có viết là theo ý tôi "hồng" ở đây không có nghĩa là "trẻ" như chị nghĩ đâu
Có thể là tôi sai và có thể chị đúng
Nhưng ít ra đó là ý của tôi thành tôi viết ra (không dám dùng chữ "phán" của chị đâu) cho chị và mọi người biết và thêm ý kiến
Nhưng không có nghĩa là ý tôi chắc chắn đúng (nhưng chưa chắc đã sai)

Tôi vẫn nghĩ giản dị thôi
Tôi vẫn nghĩ ngựa hồng là ngựa màu hồng và ngày xưa chắc coi như ngựa giỏi khi dùng trong chiến trận
Đúng như chị viết, quả thật tôi chưa bao giờ nhìn thấy ngựa màu hồng đúng nghĩa màu hồng
Chị bàn đến ngựa đỏ, nhưng chị đã nhìn thấy ngựa nào màu đỏ đúng nghĩa màu đỏ chưa?
Tôi còn đọc ở đâu đã lâu ai viết viết "thanh mã"
Không biết chị có thấy ngựa nào màu xanh thật sự chưa nhỉ?
Thật đúng nghĩa màu sắc của ngựa chắc có lẽ chỉ có ngựa trắng, ngựa đen (ô) thôi

Cũng có thể tôi nghĩ sai, nhưng tôi cho là màu sắc của ngựa chỉ tương đối thôi
Những ngựa có những màu khác màu trắng và màu đen e không thể đúng hoàn toàn 100% đâu
Tôi nghĩ như sau:
Ngựa màu giống màu hồng thì gọi là ngựa hồng
Ngựa màu giống màu đỏ thì gọi là ngựa đỏ

pad
Phượng Các
#83 Posted : Friday, December 16, 2005 2:05:09 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi phamanhdung
Chị PC
Xin lỗi đã làm chị giận như vậy


Ái chà, xin lỗi anh Dũng, PC viết ra sao mà làm cho anh nghĩ là PC giận.Shy Giận mà dễ như vậy thì chắc PC giận cả ngày quá. Tongue PC thích học hỏi mà lại có người cùng bàn thảo như anh thì là một cái duyên lớn đó anh Dũng ơi. Nhất là người đó có một kho kiến thức thì làm cho mình thấy hạnh phúc biết chừng nào.

Trở lại chuyện ngựa. Con ngựa màu đỏ của Quan Công thì mình chỉ biết trong Tam quốc chí thôi chớ chưa ai thấy. Đúng như anh nói, màu sắc chắc có lẽ tương đối, như anh cũng thấy có người được gọi là tóc đỏ (red hair). Nhưng nhìn màu tóc của họ thì nó không thể gọi là đỏ như màu máu, .. Biết đâu con ngựa của Quan Công cũng có cái màu đỏ kiểu ấy! Còn ngựa hồng thì biết đâu người ta nhìn màu nâu của con ngựa ra thành màu hồng thì sao, nếu như anh vẫn thích nghĩ ngựa hồng là ngựa màu hồng.

PC sẽ trở lại về cái list liệt kê các nghĩa khác nhau của hồng của anh!

phamanhdung
#84 Posted : Friday, December 16, 2005 2:25:22 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi phamanhdung
Chị PC
Xin lỗi đã làm chị giận như vậy



Ái chà, xin lỗi anh Dũng, PC viết ra sao mà làm cho anh nghĩ là PC giận.Shy




Chị PC
Message nó đâu có... hồn
Thường người đọc chỉ đoán... mò
Tại chị dùng chữ "phán", tôi đọc mà... giật mình
Phượng Các
#85 Posted : Friday, December 16, 2005 3:01:45 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi phamanhdung
Tại chị dùng chữ "phán", tôi đọc mà... giật mình


Hic hic Black Eye, xin lỗi anh Dũng vì cái tội dùng từ không chính xác! Dead

phamanhdung
#86 Posted : Friday, December 16, 2005 3:43:11 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
Chị PC và các ace
Sau đây là 1 đoạn viết để chúng ta cùng thấy có ngựa màu hồng như tôi nghĩ hay không
Dĩ nhiên không thể nào có màu hồng 100 % được
Đọc cả bài tại:
http://www.vcn.vnn.vn/qg/_qg_5_9_2001_6.htm
pad

============================================

3.2. Mầu sắc lông da

Mầu sắc lông ngựa khá đa dạng, không đồng nhất, tuy vậy có một số mầu điển hình thường xuất hiện là vàng, nâu, hồng, xám... Có một điểm chung là mầu lông đuôi, bờm, bốn chân ngựa thường sẫm hơn mầu lông trên thân mình. Mầu hung hung đỏ: thân mình và chân mầu hung đỏ, bờm và đuôi cũng hung hung đỏ hoặc sáng hơn. Loại hung hung đỏ thứ hai là mình hung đỏ sáng còn bờm và đuôi mầu đỏ hung. Mầu xám: thân mình hung đỏ bẩn đến mầu hạt dẻ, đuôi và bờm thường sẫm có lông đen. Mầu sô cô la: thân mình mầu sô cô la, đôi khi mầu táo, đuôi và bờm trắng hoặc có lông đen. Mầu đen (ngựa ô): thân mình, chân, bờrm và đuôi đều đen. Mầu đen nâu: thân mình, đầu, chân mầu đen còn ở mõm, xung quanh mắt, lô mũi và dưới bụng có mầu hơi nâu hoặc hung hung. Mầu hồng: thân mình và đầu có màu hung hung và hồng, còn bờm, đuôi và chân phần dưới mầu đen. Mầu vàng cát: thân minh, chân, bờm và đuôi màu vàng cát hoặc đôi khi bờm và đuôi sáng hon thân mình. Mầu tro: thân mình mầu tro, còn phần dưới chân, đầu, bờm và đuôi mầu đen. Mầu trắng lốm đốm: mình sẫm, có lông sáng lốm đốm. Mầu trắng với da sẫm: mình, bờm, đuôi và chân trắng, móng sẫm. Mầu trắng với da hồng: mình trắng tloặc trắng vàng, móng sáng, mắt trắng hoặc hồng.

Ngựa cũng thường có đốm lông, đốm lông thường gặp ở đầu và chân sau, là những đốm lông bẩm sinh với số lượng và hình dạng khác nhau. Các đốm lông thường là mầu trắng hoặc sẫm. Đôi khi ngựa có đốm trắng ở đầu, thường là ở trán, hoác góc mũi, có khi cả ở trong môi. Đốm trắng ở chân cũng có, thường là ở dưới cổ chân, lông trắng ở chân hay thấy ở ngựa xám.
Phượng Các
#87 Posted : Friday, December 16, 2005 6:11:58 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Anh Dũng ơi,
Cám ơn anh đã đưa thêm chứng cớ.
Mới click vô google coi chữ Horses, ngắm nghía thấy sắc lông ngựa mà mình thường cho là nâu hay hung đỏ hay vàng cát có thể được coi là hồng chăng? Không biết mình có thể nhận được câu trả lời từ các văn nghệ sĩ, khi hạ bút "ngựa hồng", ông hay bà ngụ ý gì trong chữ "hồng" kèm theo chữ ngựa. Đó là cách mau chóng và chính xác nhất, hơn là chúng ta cứ ngồi đoán già đoán non. Còn nếu chính họ cũng ngơ ngác thì rõ ràng là ai nấy cũng "hùa" theo nhau. Tongue

phamanhdung
#88 Posted : Friday, December 16, 2005 7:56:10 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
Chị PC thân mến
Ở "đây" coi bộ trước sau chỉ có chị và tôi nói chuyện... ngựa hồng
Và kết quả coi bộ chẳng đi đến đâu cả!
Tôi có gửi đi nhiều người ở khắp nơi câu hỏi này xem có ai có ý kiến gì không
Nhưng tôi đoán có lẽ cũng không có ai biết rõ chuyện đâu
Khi nào có kết quả, tôi sẽ post lên đây sau
pad
Phượng Các
#89 Posted : Friday, December 16, 2005 1:45:57 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Anh Dũng ơi,

Thật là thú vị khi anh có thể hỏi thăm các văn nghệ sĩ về một từ ngữ họ dùng. Nếu không ai trả lời thích đáng thì PC sẽ giả định là trong lối nói của người Việt chúng ta hay dùng một cặp chữ (hoặc bình phương cặp chữ), thí dụ chợ búa, hoa hoè hoa sói.... Nếu có chữ nào đứng một mình thì cũng bị tìm cách ráp vô một chữ nào đó cho thành đôi, như hiện tượng iếc hóa trong cách nói (đi học đi hiệc, đi thi đi thiếc). Cho nên ngựa mà đứng trơ vơ thì thiếu thiếu cái gì đó nên thiên hạ cũng phải ráp nó với từ nào đó, vì lý do âm điệu nữa. Thì hồng so với các màu khác của con ngựa, là thích hợp nhất trong vụ ráp này. Dù sao thì đây cũng là ý kiến của PC.

như-nguyện
#90 Posted : Sunday, December 18, 2005 9:13:44 AM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi phamanhdung

quote:
Gởi bởi qsan

Chị La Tham và các anh chị !

Trong bài Lộng Ngọc của Hoàng Thi Thơ có đoạn qsan không hiểu như sau :

đưa em về, đưa em về
về ẩn lâu, cuộc tình sâu,
Phượng Hoàng lâu (lầu)...

duyên tình đâu...
Phượng Hoàng lâu,
Phượng Hoàng lâu, Phượng Hoàng lâu, Phượng Hoàng lâu

Em là Lộng Ngọc, Lộng Ngọc quá tuyệt vời
Anh là tiêu sử, tiêu sử hồn khôi khô

Phượng Hoàng lâu , Lộng Ngọc và tiêu sử hồn khôi khô ? Nghĩa là gì ?

Mong các anh chị giảng ý cho !




Gửi qsan và các ace:

Tôi lục và xem lại bài Lộng Ngọc (nhạc và lời Hoàng Thi Thơ)

Đây là đoạn viết, tôi nghĩ cũng do NS Hoàng Thi Thơ viết, trên đầu bài nhạc Lộng Ngọc:

"Người viết nhạc đã viết lòng mình theo một diễm tình rút trong truyện xưa
Chuyện rằng:
Trần Mai Công thời Chiến Quốc có người con gái tên Lộng Ngọc, đã nhan sắc tuyệt vời, lại có tài thổi tiêu
Nàng gặp Tiêu Sử ở núi Hoa Sơn rồi đem lòng yêu chàng vi` say khúc nhạc Hoa-Sơn-ngàm tuyệt diệu
Lộng Ngọc Tiêu Sử bèn kết duyên tại Phượng Hoàng Lâu
Và cuối cùng, Tiêu Sử cỡi rồng, Lộng Ngọc cỡi Phượng chợt bay vút lên trời, theo mối tình chơi vơi..."


Thường "ngàm" nghĩa là "lỗ khoét để ráp mộng"
Tôi không rõ "ngàm" ở đây là gì
Có thể là "ngâm" chăng?
Mời chị PC hay ai rành về ngôn ngữ cho biết ý nhé

Còn "rồng" thì không viết hoa và "Phượng" thì lại viết hoa là do tôi chép lại nguyên văn
Chắc là sơ ý do lỗi đánh máy mà thôi

Trong bản nhạc là "khôi khôi" chứ không phải là "khôi khô"
Cuối bài hát có một chú thích, tôi đoán cũng của NS Hoàng Thi Thơ:
"khôi khôi" = "lồng lộng, bao trùm cả..."
Chữ "khôi", theo tôi có ý nghĩa là "to lớn hay đẹp đẽ"
Thí dụ như "khôi ngô"
Nhưng "khôi khôi" thì tôi chỉ thấy NS Hoàng Thi Thơ dùng
ace nào có ý kiến?

pad


Lời bài nhạc:
(lấy từ dactrung.net, nhiều chỗ sai như những chữ Tiêu Sử, cần viết hoa, khôi khôi thay vì khôi khô, chín mùi thay vì chín muồi... tôi sẽ chữa lại sau)


Hoàng Thi Thơ :::

Lộng Ngọc

Kìa trên cánh mềm nhạc tình mê say,
và kìa trên sóng hiền thuyền tình anh đây.
Anh xin mời em lên đó
anh xin làm thân cơn gió.
để anh đưa em về,
để anh đưa em về.

đưa em về, đưa em về
về ẩn lâu, cuộc tình sâu,
Phượng Hoàng lâu (lầu)...

duyên tình đâu...
Phượng Hoàng lâu,
Phượng Hoàng lâu, Phượng Hoàng lâu, Phượng Hoàng lâu

Em là Lộng Ngọc, Lộng Ngọc quá tuyệt vời
Anh là tiêu sử, tiêu sử hồn khôi khô

Tình ta đã chín muồi
rồng kia anh sẽ cỡi
Phượng kia bay đến rồi
thôi anh xin mời em lên
cùng nhau bay vút lên trời xa xôi
cùng nhau bay vút theo làng mây trôi
cùng nhau bay vút lên trời theo tình chơi vơi.

Ôi yêu đương! ai ơi ! yêu đương muôn năm tuyệt vời..



Cho phép nn góp ý đôi dòng …

Theo như quyển “”Điển Hay Tích Lạ “”của Nguyễn Tử Quang :

Đây là sự tích “”Cưỡi Rồng Bói Phượng “” có nghĩa là kén được chồng tốt .

Phượng Hoàng vu phi , hòa minh tương tương ! ( đôi chim phượng cùng bay cùng hót vang vang ) .

Như Nguyễn Du mượn ý điển tích này để tả lúc Từ Hải gặp Thúy Kiều :

Trai anh hùng , gái thiền quyên
Phỉ quyền bói phượng , đẹp duyên cưỡi rồng …


Đời Chu Tương Vương ( 651-617 BC ) , Tần Mục Công làm bá chủ ở phương tây . Nhà vua có một người con gái . Lúc mới sinh , gặp lúc có người tiến cống một viên ngọc sắc biếc cực đẹp . Đến ngày đầy tuổi thôi nôi , em bé chọn viên ngọc đó trong nhóm đồ chơi . Lộng Ngọc thành tên từ đó …
Lộng Ngọc xinh đẹp và biết thổi ống Sinh ( một loại Tiêu ) nghe trong trẻo như phượng hót …

Đến 15 tuổi , Tần Mục Công rất thương Lộng Ngọc , lập một cái lầu để cho nàng ở gọi là Phượng lâu , trước lầu có xây một cái đài gọi là Phượng đài …và cho tìm người giai tế thì …Lộng Ngọc thề rằng “ người nào có tài họa lại ống Sinh của nàng thì phu thê mới thành tựu !

Duyên may phận định , chàng Tiêu Sử ( không phải là tên thật mà là ám chỉ chàng thổi tiêu ) cưỡi chim Phượng từ trời sa xuống …tự xưng là chúa Hoa Sơn ( qua tiếng sáo Hoa Sơn Ngâm ) xuống cùng nàng Lộng Ngọc hòa xướng Sinh - Tiêu .

Sau cùng , Tiêu Sử đưa Lộng Ngọc về cỏi tiên …

Bài nhạc Lộng Ngọc này ( Hoàng Thi Thơ ) tác giả muốn trình bày niềm hạnh phúc của chính tác giả !

….

Hoa Sơn Ngâm chớ không phải Hoa Sơn Ngàm !
Ngâm có nghĩa là đọc thơ đọc phú với hơi giọng ngân dài ra đó là ngâm thơ ngâm vịnh , nhưng chữ ngâm đứng sau một danh tự , một tên gọi thì thường là một bài từ hay một bài nhạc diễn ý tự thán khiêm cung . ( nhưng thông thường những bài ngâm này …ý tứ sâu xa ! )

Thí dụ : bài Ngọa Long Ngâm của Đào Duy Từ …mà chúa Tiên ( Nguyễn Hoàng ) nghe , biết Từ là người tài , dù rằng đôi bên không có duyên gặp gỡ nhưng Chúa Tiên căn dặn con cháu ghi tên Từ vào gấu áo để may sau tìm đến mà cầu hiền …) Quả nhiên , Lộc Khê Đào Duy Từ gặp Chúa Sãi Nguyễn Phúc Nguyên , lập tức được phong cho chức Vệ Uý Nội Tán Lộc Khê Hầu , bảng đề thanh sử …
Xuất xứ từ một bài Ngâm !

Tiêu Sử hồn khôi ngô …( chớ không phải là Khôi Khô hay …Khôi Khôi ! ) nghĩa là Tiêu Sử đẹp như tiên ( khôi là cao lớn là khôi vĩ , ngô là cây ngô đồng ý chỉ phóng dật tiêu dao tự tại …,. chữ hồn ám chỉ tướng mạo thần thái phong tư … ) .

Đôi dòng góp ý !
như-nguyện
#91 Posted : Sunday, December 18, 2005 9:20:01 AM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi phamanhdung

NGƯA HỒNG

Nhiều bài tân nhạc VN có nói đến "ngựa hồng"
Ít thấy ai viết về "ngựa trắng" hay "ngựa đen" hoặc "ngựa vàng"....
Tại sao vậy?

Tôi nghĩ, có thể sai, có lẽ ngày xưa "ngựa hồng" tương đối là lòai ngựa hay nhất để đánh trận

Xin các ace cho ý kiến thêm

Những bài nổi tiếng có "ngựa hồng" tôi nhớ được 1 số như sau:

Một Mình Trên Đồi Nhớ
(Từ Công Phụng)
...Đồi xưa, ngựa hồng đã khuất bóng
Hồn chênh vênh cỏ buồn

Xin Mặt Trời Ngủ Yên
(Trịnh Công Sơn)
...Ôi chinh chiến đã mang đi bạn bè
Ngựa hồng đã mỏi vó
Chết trên đồi quê hương...

Chỉ Có Ta Trong Một Đời
(Trịnh Công Sơn)
Đời vẽ tôi tên mục đồng,
Rồi vẽ thêm con ngựa hông...

Hát Trên Đồi Tăng Nhơn Phú
(Vũ Đức Sao Biển)
...Ngựa hồng ơi bao năm rồi
tàn cuộc vui sao quanh đời
còn vọng mãi chút hương xưa
ngày thơ ấu...

Chinh Phụ Ca
(Phạm Duy)
...Rồi nhìn qua song em thấy trước sông
Ngựa hồng âu yếm bước sang
Trên lưng có chàng trai tráng
Mang theo biết bao nhiêu ngày vàng...

Và nhất là bài... Ngựa Hồng sau đây của Phạm Duy


Ngựa Hồng (Rong Ca 9)
(Phạm Duy)
Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân
Bách chiến nơi sa trường đời
Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương
Cong lưng kéo chiếc xe thôi
Đường đời quanh co chật chội
Bụi bờ quanh năm lầy lội
Cỏ hèn đã úa từng cội
Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang
Đi quanh miếu cũ rêu phong.
Ngựa Hồng khiêng bao nặng nề trên lưng
Vó bước phong sương ngập ngừng
Ngựa Hồng long đong, trụi bờm, se lông
Cong lưng, vó bước mông lung
Từng ngọn roi đau tàn bạo
Từng gò dây cương nghẹn ngào
Một hàm thiếc khoá miệng vào
Cuộc đời lao đao của kẻ vong thân
Khiêng voi, cõng rắn trên lưng.

Ngựa Hồng xưa kia oai phong tuấn mã
Đi trong vinh quang sa trường dấn thân
Bờm ngựa tung bay trong cơn gió sớm
Đuôi cong vung lên trong chiều khói lam
Ngựa dù hôm nay đeo yên gấm vóc
Hay đưa xe loan cũng là kiếp nô
Kiệu vàng trên lưng, nhưng đôi mắt đã che ngang
Bơ vơ trên đường nhấp nhô.

Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân
Bách chiến nơi sa trường đời
Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương
Cong lưng kéo chiếc xe thôi
Đường đời quanh co chật chội
Bụi bờ quanh năm lầy lội
Cỏ hèn đã úa từng cội
Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang
Đi quanh miếu cũ rêu phong.
Ngựa Hồng đi trong buổi chiều trăm năm
Bỗng thấy xa xăm Ngựa Rừng
Ngựa Thần không yên, Ngựa Hùng không cương
Oai linh cất vó trong sương
Động lòng thương cho đồng loại
Ngựa Rừng phi qua ngọn đồi
Nồng nàn hí tiếng mời gọi
Ngựa Hồng ơi ! Tung xiềng để ra đi
Thênh thang khắp cõi tang thương.

Ngựa Hồng quay lưng đưa chân đá vỡ yên cương
Thong dong lên đường thoát thân
Cỏ nội xanh tươi thơm tho đón gió
Sương rơi trên muôn hoa ngàn ngát hương
Ngựa Hồng không ai che đôi mắt nữa
Trông ra hai bên con đường rất xa
Ngựa Hồng vươn lên phi qua lỗ bé trôn kim
Thong dong đi vào cõi không !



như- nguyện xin phép được góp ý cùng các bạn !

Ngựa Hồng :

Như nguyện …nghỉ rằng nó xuất xứ từ câu :( Chinh Phụ Ngâm )

Chí làm trai dậm nghìn da ngựa ( là do điển của Mã Viện “ làm trai mà da ngựa bộc thây mới hã chí ! “ )

Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao …( là do câu nói của Tư Mã Thiên : “ Nhân cố hữu tử , tử hoặc trọng ư Thái sơn hoặc khinh ư hồng mao “ : con người ai cũng có một lần chết , có cái chết nặng như non Thái , lại có cái …nhẹ như lông Hồng )

Như vậy ngựa hồng ám chỉ nhũng thanh niên có lý tưởng cao đẹp !
giống như câu “ Tang bồng hồ thỉ dạ nào khuây ! “

Đôi dòng góp ý...

Kính chúc các bạn mùa Giáng Sinh vui vẻ !
phamanhdung
#92 Posted : Sunday, December 18, 2005 10:58:08 PM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
Gửi như- nguyện:
Cám ơn như-nguyên đã cho thêm chi tiết về Lộng Ngọc
Chữ "ngàm" tôi cũng nghĩ là "ngâm" nhưng như-nguyện đã giải thích thật rõ
Còn về "khôi khôi" thì là nguyên tác của Hoàng Thi Thơ từ bản nhạc chép ra và có chú thích của HTT giải thích chữ này ông dùng theo ý của ông
pad
phamanhdung
#93 Posted : Sunday, December 18, 2005 11:04:33 PM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi như-nguyện
[
hư- nguyện xin phép được góp ý cùng các bạn !

Ngựa Hồng :

Như nguyện …nghỉ rằng nó xuất xứ từ câu :( Chinh Phụ Ngâm )

Chí làm trai dậm nghìn da ngựa ( là do điển của Mã Viện “ làm trai mà da ngựa bộc thây mới hã chí ! “ )

Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao …( là do câu nói của Tư Mã Thiên : “ Nhân cố hữu tử , tử hoặc trọng ư Thái sơn hoặc khinh ư hồng mao “ : con người ai cũng có một lần chết , có cái chết nặng như non Thái , lại có cái …nhẹ như lông Hồng )

Như vậy ngựa hồng ám chỉ lý tưởng của thanh niên !
giống như câu “ Tang bồng hồ thỉ dạ nào khuây ! “

Đôi dòng góp ý...

Kính chúc các bạn mùa Giáng Sinh vui vẻ !




gửi như-nguyện
Cám ơn như-nguyện đã cho ý kiến về nguồn gốc của chữ "ngựa hồng"
Đọc lý luận của như-nguyện, riêng tôi thấy rất có lý
Có lẽ ý nghĩa lúc đầu là vậy
Dần dần chắc ít người nhớ vì không ai bàn đến ý nghĩa chữ này
(Tôi chưa thấy ai "thắc mắc" nghĩa chữ "ngựa hồng" ngòai... tôi!)
pad
Vũ Thị Thiên Thư
#94 Posted : Sunday, December 18, 2005 11:35:13 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Hôm nay mới đọc được
Cảm ơn anh Pham Anh Dung và Như Nguyện
phamanhdung
#95 Posted : Monday, December 19, 2005 3:11:48 AM(UTC)
phamanhdung

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 687
Points: 582

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi nguyen

quote:
Gởi bởi phamanhdung
[Chuyện rằng:
Trần Mai Công thời Chiến Quốc có người con gái tên Lộng Ngọc, đã nhan sắc tuyệt vời, lại có tài thổi tiêu....



Đây là 1 đoạn dịch của Đông Chu Liệt Quốc:

Tần Mục Công có một người con gái bé; lúc mới sinh, gặp có kẻ đem dâng viên ngọc phác, Tần Mục công sai thợ đẽo dũa đi, thành một viên ngọc sắc biếc mà đẹp lắm. Ðến lúc con gái Tần Mục Công đầy tuổi, trong cung bày đồ toái bàn, người con gái nhặt ngay viên ngọc, rồi ngắm nghía mãi, bởi vậy Tần Mục Công đặt tên cho con là Lộng Ngọc.
Lộng Ngọc lớn lên, nhan sắc tuyệt trần, lại thêm tính trời thông minh, tài thổi ống sinh lắm, không học ai cả, mà thành âm điệu. Tần Mục Công sai thợ làm một cái ống sinh bằng ngọc để cho nàng thổi. Nàng thổi ống sinh ấy, tiếng trong như tiếng chim phượng. Tần Mục Công yêu lắm, lại lập một cái lầu cho nàng ở, đặt tên là Phượng lâu, trước lầu có xây một cái đài. Năm Lộng Ngọc đã mười lăm tuổi, Tần Mục công muốn kén rễ cho nàng, Lộng Ngọc tự thề với mình rằng:
-Người nào có tài thổi sinh, có thể họa với ta được, ta mới chịu lầy làm chồng, còn ai thì ta cũng chẳng thiết.
.....




Cám ơn nguyen
pad
Phượng Các
#96 Posted : Monday, December 19, 2005 3:44:45 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi như-nguyện
Như vậy ngựa hồng ám chỉ lý tưởng của thanh niên !


Nếu ngựa hồng ám chỉ lý tưởng của thanh niên thì PC cũng xin mạo muội góp ý là ngựa bà ám chỉ lý tưởng của .... phụ nữ! Big Smile
như-nguyện
#97 Posted : Monday, December 19, 2005 4:52:46 AM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi phamanhdung

Gửi như- nguyện:
Cám ơn như-nguyên đã cho thêm chi tiết về Lộng Ngọc
Chữ "ngàm" tôi cũng nghĩ là "ngâm" nhưng như-nguyện đã giải thích thật rõ
Còn về "khôi khôi" thì là nguyên tác của Hoàng Thi Thơ từ bản nhạc chép ra và có chú thích của HTT giải thích chữ này ông dùng theo ý của ông
pad




Gởi pad !

…lâu rồi , hồi còn trong nước nn thường thấy Lê Uyên Phương ( 2 vợ chồng ) , Trần Thiện Thanh , Hoàng Thi Thơ ,…và một số đông nhạc sĩ đến khu phố nn in nhạc ( đối diện nhà nn là một nhà in …lậu không có trương bảng hiệu , người chủ là 2 vợ chồng người Hoa nói tiếng Việt lơ lớ…) , thường vào những buổi chiều .
nn và ông bà chủ nhà quen nhau khá thân , xem nn như em . Chiều tối , chúng tôi thường hay nói chuyện vặt , trên trời dưới đất , và ông anh này thường cho nn những bài nhạc mới toang , … , và nn có chỉ ông anh đã in sai ít nhiều tiếng Việt trong đó . Ổng chỉ cười hề hề , nhạc sĩ không bắt bẻ sao nn… lại bắt bẻ !
In lậu ( dù rằng bài nhạc được Bộ Thông Tin Văn Hóa chấp nhận và kiểm duyệt có ấn số , nhưng nhạc sĩ phải đi kiếm nhà in , tự tay làm lấy … In tại những nhà in không bảng hiệu thì rẻ nhiều hơn và …lời nhiều hơn ) rẻ tiền thì cũng phải có sơ sót …( một khi đã in rồi thì không sửa đổi lại được , tự tay sửa lấy …) .

Well , lúc đó nn cũng không quan tâm lắm , miễn sao đàn được , đọc được là ...ok !
Và nn nghỉ các nhạc sĩ cũng không quan tâm nhiều vì …có lẽ họ rất bận rộn !

Và bây giờ …thì sao ?

Sao cũng được !


nguyen
#98 Posted : Monday, December 19, 2005 7:49:55 AM(UTC)
nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 359
Points: 9

quote:
Gởi bởi phamanhdung
[Chuyện rằng:
Trần Mai Công thời Chiến Quốc có người con gái tên Lộng Ngọc, đã nhan sắc tuyệt vời, lại có tài thổi tiêu....



Đây là truyện Tiêu Sử - Lộng Ngọc trong Đông Chu Liệt Quốc:

Tần Mục Công có một người con gái bé; lúc mới sinh, gặp có kẻ đem dâng viên ngọc phác, Mục Công sai thợ đẽo dũa đi, thành một viên ngọc sắc biếc đẹp lắm. Ðến lúc con gái đầy tuổi, trong cung bày đồ toái bàn, người con gái nhặt ngay viên ngọc, rồi ngắm nghía mãi, bởi vậy Mục Công đặt tên cho con là Lộng Ngọc.
Lộng Ngọc lớn lên, nhan sắc tuyệt trần, lại thêm tính trời thông minh, tài thổi ống sinh lắm, không học ai cả, mà thành âm điệu. Mục Công sai thợ làm một cái ống sinh bằng ngọc để cho nàng thổi. Nàng thổi ống sinh ấy, tiếng trong như tiếng chim phượng. Mục Công yêu lắm, lại lập một cái lầu cho nàng ở, đặt tên là Phượng lâu, trước lầu có xây một cái đài cao, gọi là Phượng đài. Năm Lộng Ngọc đã mười lăm tuổi, Mục Công muốn kén rễ cho nàng, Lộng Ngọc tự thề rằng:
-Người nào có tài thổi sinh, có thể họa với ta được, ta mới chịu lầy làm chồng, còn ai thì ta cũng chẳng thiết.
Mục Công sai người đi tìm, chẳng được một người nào vứa ý. Một hôm Lộng Ngọc ở trên lầu cuốn rèm lên ngắm cảnh, thấy trời tạnh mây trong, trăng sáng như gương, gọi thị nữ đốt lên một nén hương, rồi đi cái ống sinh bằng ngọc bích, đến bên cửa sổ mà thổi. Tiếng sinh véo von vọng lên vòm trời gió hây hây thổi, bỗng nghe như có người họa lại, khi gần khi xa. Lộng Ngọc không khỏi băng khoăn, bèn ngừng lại không thổi nữa, có ý để nghe xem sao. Tiếng họa bỗng im đi, nhưng dư âm còn lẽo đẽo không dứt. Lộng Ngọc bâng khuâng trước gió, như một ngưới vừa đánh mất vật gì. Chốc đã nữa đêm, trăng xế hương tàn, nàng đem ống sinh để trên đầu giường, gắng gượng đi nằm. Nàng đang thiêm thiếp, bỗng thấy về phía tây nam trên trời, cửa mỡ rộng ra, hào quang ngũ sắc, rực rỡ như ban ngày, có một chàng trẻ tuổi, mũ lông áo hạc, cưỡi con chim phượng ở trên trời xuống, đứng trước Phượng đài bảo nàng rằng:
-Ta đây làm chủ ở Thái Hoa Sơn, Ngọc Hoàng thượng đế cho ta kết duyên với nàng, đến ngày trung thu này thì đôi ta gặp nhau, ấy là duyên số định sẵn như vậy !
Chàng trẻ tuổi ấy nói xong, thò tay bên mình, cởi ống ngọc tiêu, rồi đứng dựa lan can mà thổi. Con chim phượng đứng bên, cũng vươn cánh ra, vừa kêu vừa múa.
Tiếng phượng cùng với tiếng ngọc tiêu xướng họa, cùng nhịp với nhau như một, theo điệu cung thương, nghe rất êm ái. Lộng Ngọc mê mẩn tâm thần, hỏi rằng:
-Khúc này là khúc ở đâu?
Chàng trẻ tuổi ấy nói:
-Ấy là khúc “Hoa Sơn Ngâm” đó!
Lộng Ngọc lại hỏi:
-Khúc này có học đưọc không?
Chàng trẻ tuổi ấy nói:
-Khi ta đã kết duyên với nàng rồi thì khó gì mà ta không dạy nàng được.
Chàng trẻ tuổi ấy đến gần trước mặt , cầm lấy tay của Lộng Ngọc. Nàng giật mình tỉnh dậy, thì ra một giấc chiêm bao. Sáng hôm sau, Lộng Ngọc thuật lại chuyện chiêm bao cho Mục Công nghe. Mục Công sai Mạnh Minh cứ theo như hình tượng người trong mộng mà đến dò tìm ở Thái Hoa Sơn. Kẻ nông phu ở đấy trỏ lên núi mà bảo Mạnh Minh rằng:
-Hôm rầm tháng bảy mới rồi, có một người lạ mặt, đến làm nhà ở trên núi nầy, ngày nào cũng xuống mua rượu uống, đến buổi chiều lại thổi chơi khúc ngọc tiêu, ai nghe cũng lấy làm thích lắm, không biết là người ở đâu. Mạnh Minh lên núi, quả nhiên thấy có một người mũ lông áo bạc, trông như một vị thần tiên. Mạnh Minh biết là không phải người thường, mới đến trước mặt vái chào, mà hỏi họ tên người ấy. Người ấy nói:
-Tôi họ Tiêu, tên Sử, chẳng hay ngài là ai? Ðến đây có việc gì?
Mạnh Minh nói:
-Tôi là chức hữu thứ trưởng nước này, tên gọi Mạnh Minh. Chúa công tôi có một người con gái yêu, còn đang kén chồng. Người con gái chúa công tôi, tài thổi ống sinh, muốn tìm một người như thế nữa mà kết duyên, nay nghe ngài am hiểu âm nhạc, vậy chúa công tôi sai đến đón!
Tiêu Sử nói:
-Tôi không có tài cán gì, chỉ gọi là có biết âm nhạc đôi chút mà thôi, có đâu tôi dám vâng mệnh.
Mạnh Minh nói:
-Xin ngài cứ đi cùng tôi xuống yết kiến chúa công.
Khi về đến kinh thành, Mạnh Minh vào tâu Mục Công trước, rồi sau đưa Tiêu Sử vào. Mục Công ngồi ở trên Phượng đài, Tiêu Sử sụp lạy mà tâu rằng:
-Chùng tôi ở thảo dã chưa biết lễ nghi, có điều gì sơ suất, xin chúa công miễn thứ cho.
Mục Công thấy Tiêu Sử hình dung thanh tú, không phải là ngưòi thường, trong lòng đã có mấy phần vui vẻ, mới cho ngồi ở bên cạnh mà nói rằng:
-Ta nghe nhà ngươi tài thổi ống tiêu, tất cũng tài thổi cả ống sinh nữa !
Tiêu Sử nói:
-Tôi chỉ biết thổi tiêu, không biết thổi ống sinh.
Mục Công nói:
-Ta định tìm một người tài thối ống sinh, nếu chỉ biết thổi ống tiêu thì không sánh đôi với con ta được !
Mục công nói xong, bảo Mạnh Minh đưa Tiêu Sử ra. Lộng Ngọc sai nội thị tâu với Mục Công rằng:
-Tiêu với sinh cũng là một loài, người ta đã có tài thổi ống tiêu thì sao chúa công không bảo dạo chơi một khúc để cho người ta được phô tài.
Mục Công lấy làm phải, lại bảo Tiêu Sử thổi ống tiêu. Tiêu Sử mới thổi một khúc thì thấy có gió mát hây hây, thổi đến khúc thứ hai thì mây che bốn mặt, đến khúc thứ ba thì có đôi hạc trắng múa lượn trên không, lại có mấy đôi khổng tước bay về, và các giống chim kêu ríu rít; một lúc lâu rồi mới tan đi. Mục Công rất bằng lòng. Bấy giờ Lộng Ngọc đứng ở trong rèm trông thấy, cũng bằng lòng mà nói rằng:
-Người ấy thật đáng làm chồng ta !
Mục Công lại hỏi Tiêu Sử rằng:
-Nhà ngươi biết ống sinh và ống tiêu làm ra từ đời nào không?
Tiêu Sử nói:
-Ống sinh làm ra từ đời Nữ Oa, ống tiêu làm ra từ đời Phuc Hị.
Mục Công nói:
-Nhà ngươi hãy thử kể rõ nguyên ủy cho ta nghe.
Tiêu Sử nói:
-Nghề tôi ở ống tiêu, vậy tôi xin kể nguyên ủy ống tiêu: Ngày xưa vua Phục Hi ghép trúc làm ống tiêu, chế theo hình chim phượng, tiếng thổi cũng giống tiếng chim phượng. Thứ lớn gọi là Nhã tiêu, ghép liền hai mươi ba ống, dài một thước bốn tấc, thứ nhỏ gọi là Tụng tiêu, ghép liền mười sáu ống, dài một thước hai tấc. Cả hai thứ gọi chung một tiếng là Tiêu quản, còn thứ không có đáy thì là Ðỗng tiêu. Về sau vua Hoàng Ðế sai Linh Luân lấy trúc ở Côn Khê, chế làm ống địch, ống địch có bảy lỗ, cầm ngang mà thổi, cũng giống tiếng chim phượng, trông giản dị lắm ! Người đời sau thấy tiêu quản nhiều ống quá, mới chỉ dùng một ống rồi cầm mà thổi dọc. Thứ dài gọi là tiêu, thứ ngắn gọi là địch, bởi vậy ống tiêu đời nay, không phải như ống tiêu đời xưa.
Mục Công lại hỏi:
-Sao nhà ngươi thổi ống tiêu mà lại có giống chim bay đến?
Tiêu Sử nói:
-Ống tiêu dẫu mỗi đời một khác, nhưng tiếng thổi bao giờ cũng vẫn giống tiếng chim phượng. Chim phượng là đầu các giống chim, bởi vậy các giống chim nghe tiếng phượng, đều kéo nhau đến cả. Ngày xưa vua Thuấn chế ra khúc “Tiêu Thiều” mà chim phượng còn hay bay đến, huống chi là các giống chim khác !
Tiêu Sử ứng đối trôi như nước chảy, tiếng nói lại sang sảng. Mục Công càng bằng lòng lắm, bảo Tiêu Sử rằng:
-Ta có một người con gái, tên gọi Lộng Ngọc, cũng có biết âm nhạc, không muốn gả cho phường ngu ngốc, vậy xin cùng với nhà ngươi kết duyên.
Tiêu Sử nghe nói, nghiêm nét mặt lại, rồi sụp lạy hai lạy mà từ chối rằng:
-Tôi vốn là người thôn giã, có đâu dám sánh với bậc tôn quý !
Tần Mục Công nói:
-Con gái ta vốn có lời thề nguyện, có chọn được người nào tài thổi ống sinh thì mới lấy làm chồng. Nay nhà ngươi mới thổi ống tiêu mà lại cảm động được đến trời đất và muôn vật, như vậy thì lại hơn người thổi ống sinh nhiều lắm. Vả con gái ta khi trước đã có điềm mộng, ngày nay lại chính là tiết trung thu rằm tháng tám, duyên trời định sẵn, nhà ngươi chớ nên chối từ.
Tiêu Sử lạy tạ. Mục Công sai quan thái sử chọn ngày để làm lễ cưới. Quan thái sử nói:
-Hôm nay là ngày trung thu, trăng vừa tròn bóng, xin chúa công cho làm lễ cưới, để hợp cái nghĩa ân ái vẹn tròn.
Mục Công truyền cho Tiêu Sử tắm gội, thay mũ áo mới, rồi sai người đưa đến Phượng lâu, để cùng với Lộng Ngọc kết duyên. Ngày hôm sau, Mục công phong cho Tiêu Sử làm trung đại phu. Tiêu Sử dẫu làm trung đại phu, nhưng không dự gì đến quyền chính cả, ngày nào cũng vui chơi ở chốn Phượng lâu, lại không ăn cơm, chỉ thỉnh thoảng uống mấy chén rượu mà thôi. Lộng Ngọc học được phép tiên của Tiêu Sử, cũng không ăn cơm. Tiêu Sử lại dạy nàng thổi ống tiêu. Vợ chồng ở với nhau ước được nữa năm thì một đêm, bóng trăng vằng vặc, hai vợ chồng đem ống tiêu ra thổi, bỗng thấy một con phượng xuống đậu ở bên tả, và một con rồng xuống phục ở bên hữu.
Tiêu Sử bảo Lộng Ngọc rằng:
-Ta vốn là người tiên trên trời, Ngọc Hoàng thượng đế thấy sử sách ở trần gian, nhiều chỗ tán loạn, vậy nên giáng sinh ta xuống họ Tiêu nhà Chu để sửa sang lại. Người nhà Chu thấy ta có công về sử sách, mới gọi là Tiêu Sử, đến nay đã hơn trăm năm rồi. Ngọc Hoàng thượng đế cho ta làm chủ ở Thái Hoa Sơn. Vì ta cùng nàng có tiền duyên với nhau, nhưng không nên ở mãi chốn trần gian này. Nay rồng cùng phượng đã đến đón ở đây, chúng ta nên cùng đi.
Lộng Ngọc toan vào từ biệt với cha. Tiêu Sử can rằng:
-Không nên ! Ðã là thần tiên thì chớ nên quyến luyến chút tình riêng !
Bấy giờ Tiêu Sử cưỡi con rồng, Lộng Ngọc cưỡi con phượng cùng bay lên trời. Ngày hôm sau, nội thị vào báo với Mục Công. Mục Công thở dài mà than rằng:
-Giả sử bây giờ rồng phượng đến đón ta thì ta cũng chẳng thiết gì ngôi vua nữa !
Mục Công liền sai người đến núi Thái Hoa Sơn để tìm, nhưng chẳng thấy Tiêu Sử đâu cả, mới truyền lập đền thờ, gọi là đền Tiêu Nữ. Mục Công bấy giờ chán việc chiến tranh, giao hết quốc chính cho Mạnh Minh, rồi ngày nào cũng ham mê đường tu luyện. ...
... Một hôm Mục Công ngồi ở trên Phượng đài, ngắm cảnh trăng sáng, lại nhớ đến Lộng Ngọc, bỗng chợp mắt ngủ đi, trông thấy Tiêu Sử và Lộng Ngọc đem một con phượng đến đón, Mục Công cưỡi phượng lên chơi cung trăng, khí lạnh buốt vào tận xương. Ðến lúc tỉnh dậy, liền bị bệnh cảm hàn, sau mấy ngày thì tạ thế. Ai cũng cho là Tần Mục Công đắc đạo thành tiên.


PS:
Truyện này xẩy ra trong thời Xuân Thu.


nguyen
#99 Posted : Monday, December 19, 2005 8:02:03 AM(UTC)
nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 359
Points: 9

quote:
Gởi bởi phamanhdung

quote:
Gởi bởi như-nguyện
[
hư- nguyện xin phép được góp ý cùng các bạn !

Ngựa Hồng :

Như nguyện …nghỉ rằng nó xuất xứ từ câu :( Chinh Phụ Ngâm )

Chí làm trai dậm nghìn da ngựa ( là do điển của Mã Viện “ làm trai mà da ngựa bộc thây mới hã chí ! “ )

Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao …( là do câu nói của Tư Mã Thiên : “ Nhân cố hữu tử , tử hoặc trọng ư Thái sơn hoặc khinh ư hồng mao “ : con người ai cũng có một lần chết , có cái chết nặng như non Thái , lại có cái …nhẹ như lông Hồng )

Như vậy ngựa hồng ám chỉ lý tưởng của thanh niên !
giống như câu “ Tang bồng hồ thỉ dạ nào khuây ! “

Đôi dòng góp ý...

Kính chúc các bạn mùa Giáng Sinh vui vẻ !




gửi như-nguyện
Cám ơn như-nguyện đã cho ý kiến về nguồn gốc của chữ "ngựa hồng"
Đọc lý luận của như-nguyện, riêng tôi thấy rất có lý
Có lẽ ý nghĩa lúc đầu là vậy
Dần dần chắc ít người nhớ vì không ai bàn đến ý nghĩa chữ này
(Tôi chưa thấy ai "thắc mắc" nghĩa chữ "ngựa hồng" ngòai... tôi!)
pad




- hồng mao : lông chim !


Triển Chiêu
#100 Posted : Monday, December 19, 2005 3:54:51 PM(UTC)
Triển Chiêu

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 185
Points: 0

quote:
- hồng mao : lông chim !

điểu = chim Smile
Users browsing this topic
Guest (8)
9 Pages«<34567>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.