Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

39 Pages«<3334353637>»
Viết Cho Vui Với Đời
Sương Lam
#681 Posted : Thursday, October 27, 2011 8:16:35 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Bận Rộn Và Buông Bỏ

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm (100) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Portland đã vào Thu. Buổi chiều ông mặt trời đi ngủ sớm và buổi sáng ông mặt trời vẫn còn “ngủ nướng” vì trời đã bắt đầu lạnh lạnh và vẫn còn chưa sáng tỏ ánh bình minh. Thật tội nghiệp cho những ai còn phải trả nợ học đường, trả nợ áo cơm phải thức dậy sớm đến trường để học tập, đến công sở, đến công ty để làm việc. “Ăn cơm chúa phải múa tối ngày” mà lị!

Ở Việt Nam, người viết cũng đã “múa viết mực” ở học đường 16 năm, “múa bút bic” ở Bộ Xã Hội 8 năm, “múa tay” bán bánh ngọt ở lề đường 5 năm, rồi “dzọt” lên tàu qua Mỹ.
Sang xứ Mỹ, tôi cũng đã “múa viết đen ” ở học đường 10 năm, “múa viết màu” ở các trường học thuộc sở học chánh Portland 20 năm. Tổng cộng, tôi đã múa bút ngoài xã hội gần 60 năm rồi nên “anh hùng cũng đã thấm mệt”, bèn xin “cáo lão từ quan” về nhà “múa đủa bếp” với “người tình già trên đầu non” của tôi cho khỏe tấm thân “không còn trẻ nữa” của mình. Nói một cách cho có vẻ “thi văn nghệ thuật” hơn, tôi đã bắt chước Phạm Thiên Thư “lên non tìm động hoa vàng” khi tôi vẫn chưa đủ tuổi “lảnh lương của tổng thống Obama”, bạn ạ!

Người viết phải “dài dòng văn tự” như thế là để muốn nói cuộc đời chúng ta sinh ra đời lúc nào cũng bận rộn với cuộc sống, lúc nhỏ bận theo kiểu tuổi nhỏ, lớn lên bận theo kiểu tuổi thành niên, tuổi trung niên, tuổi lão niên, không kể những lúc bận uống thuốc khi bịnh họan, bận giận hờn, oán trách khi gặp điều phiền muộn, bực mình… vân vân.. và vân vân

“Ngày nào cũng bận rộn
Không rảnh rỗi phút nào
Lo lắng đủ thứ chuyện
Quên hơi thở vô ra .
Đời khổ quá!

Sống ngày quá bận rộn
Thấy hao tổn tinh thần
Thân người mau già cỗi
Sức khỏe yếu kém dần.
Quá bâng khuâng!”

(Nguồn trích bài thơ Hãy buông bỏ của huynh trưởng Minh Lương Trương Minh Sung-Cám ơn huynh trưởng TMS)

Nhà Phật thường dạy: Muốn cho thân an trí lạc thì phải biết “buông bỏ”.

Mèn ơi! Chỉ có hai chữ mà thôi, đọc thì ai cũng có thể đọc được nhưng thực hành được hai chữ này không phải là chuyện dễ đâu nha bạn. Bạn đang có job thơm, nhà lớn, vợ đẹp, con xinh mà bảo bạn phải buông bỏ thì “sức mấy” bạn buông bỏ cho được. Phải không bạn?

Ngay cả khi quý vị sắp phải rời chốn duơng trần vẫn chưa chịu buông bỏ đời sống giả tạm nơi trần thế vì họ vẫn chưa muốn chết như Steve Jobs, vị sáng lập ra công ty máy tính Apple vừa mới từ trần ngày 10-5-2011 về bịnh ung thư, đã phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở đại học Stanford năm 2005 như sau: “Không ai muốn chết. Ngay cả người mong được lên thiên đàng cũng không muốn chết để tới đó. Nhưng cái chết là đích đến mà chúng ta đều phải tới. Không ai thoát được nó”.

Chính vì chỗ không thể buông bỏ được cho nên chúng ta vẫn phải trôi lăn trong vòng sinh tử luân hồi vì chúng ta không thể buông bỏ tham, sân, si, mạn, nghi, ác, kiến của chúng ta. Chỉ khi nào chúng ta “Ngộ” được đời là vô thường thì lúc đó, hy vọng chúng ta sẽ có thể buông bỏ từ từ những ác nghiệp đó.

Nhưng vì không ai cũng có thể dễ dàng từ bỏ những ác nghiệp của Tham, Sân, Si được, nên cõi trần này chiến tranh vẫn tiếp tục tiếp diễn giữa quốc gia này với quốc gia khác, giữa chủng tộc này với chủng tộc khác, giữa chủ thuyết này với chủ thuyết khác. Chính phủ nước này vẫn muốn chiếm đoạt tài sản, đất đai của chính phủ nước khác để mở rộng biên cương lãnh thổ, để thu đoạt tài nguyên, để đàn áp diệt chủng v..v…

Dĩ nhiên trước họa xâm lăng của ngoại bang Trung Quốc trong hiện tại, người dân nước Việt chúng ta dù đang sống ở quê nhà hay đang sống đời viễn xứ, nếu còn yêu quê hương đất Việt, cần phải lên tiếng cho thế giới biết rõ những âm mưu thâm độc và tìm cách ngăn chặn chính sách bá quyền của Trung Quốc để cho mọi người dân đều được sống an cư lạc nghiệp, hòa bình, hạnh phúc.

Ban chấp hành Cộng Đồng Việt Nam Oregon với thành phần đa số là những người trẻ đã “kêu gọi mọi thành phần yêu nước, trong nước cũng như hải ngoại, cùng đứng lên nói tiếng nói của dân tộc, của tự do, và quyền làm người. Các giới trí thức, các giới trẻ hãy đứng lên đổi mới đất nước.”
Chính những người bạn trẻ này đã đứng ra tổ chức một cuộc biểu tình chống Trung Cộng và Việt Cộng ngày 10-15-2011 lúc 1:00 PM đến 6:00 PM tại công trường Pioneer Courthouse Square dưới phố Portland và kêu gọi đồng hương Việt Nam tại Portland và các vùng phụ cận, đồng hương các cộng đồng Seattle, Tacoma, Vancouver ở tiểu bang Washington đến tham dự cuộc biểu tình này.

Quý bạn sẽ được xem đầy đủ các bài tường thuật và các hình ảnh đặc biệt về cuộc biểu tình này trên các trang báo tại địa phương.

Trong phạm vi bài viết của mục MCTN này, người viết chỉ muốn nói lên những tình cảm thiêng liêng của con người mà ai ai cũng trân quý. Bên cạnh tình yêu lãng mạn của trai gái, tình yêu thiêng liêng của cha mẹ, gia đình, chúng ta còn có một tình yêu cao cả hơn, đó là tình yêu quê hương tổ quốc.

Khi tổ quốc lâm nguy, bị ngoại bang xâm chiếm thì dù là bậc quân vương cao sang ngày xưa hay kẻ bình dân bá tánh ngày nay đều phải đứng lên “Đáp Lời Sông Núi và “Phải Lên Tiếng” cho thế giới biết.

Nếu bạn có đến tham dự ngày biểu tình ngày thứ bảy vừa qua, bạn sẽ thấy hình như con tim mình sôi động phấn khởi khi cùng cất cao tiếng hát các bản hùng ca cùa Anh Bằng, của Trúc Hồ, của Nguyễn Đức Quang, v..v… giữa rừng cờ vàng đang phất phới bay.

“ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
Khi quân thù vào cướp quê hương,
Đoàn kết lại tiêu diệt bá quyền thâm độc vô biên.

ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
Khi quân thù giết hại dân ta.
Dòng máu Việt đã đổ chan hòa trên biển nước ta

ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG”

(Nhạc Anh Bằng)

Hay là:

«Đáp Lời Sông Núi, anh em ơi đáp lời sông núi.
Tổ quốc lâm nguy, xương máu này ta nguyện hiến dâng
Đáp Lời Sông Núi, anh em ta đáp lời sông núi.
Quyết bảo vệ giang san, ta thề chết cho quê hương
Việt Nam, Việt Nam, Việt Nam”.

(Nhạc Trúc Hồ)

Và Bạn cảm nhận rằng, con tim mình đã nghẹn ngào xúc động khi thấy những em bé tóc hãy còn xanh đứng phất cờ vàng nước Việt, cờ nước Mỹ cùng với cha mẹ tóc đã hoa râm hay cùng với ông bà tóc đã bạc phơ. Các vị bô lão của Hội Người Việt Cao Niên Beaverton và Portland đứng sát cánh bên nhau với các người bạn Tây Tạng, những người đồng cảnh ngộ như chúng ta, hô to khẩu hiệu chống bá quyền Trung Quốc.

Tôi cũng đã thấy trong đoàn biểu tình có em bé nhỏ còn ngồi trên xe đẩy, có bà nội trợ hiền lành, có cụ bô lão tóc bạc, có chàng sinh viên tuổi trẻ, có người đẹp duyên dáng, có cựu chiến sĩ oai hùng đã hăng hái tham gia diễn hành trong trật tự trên các đường phố Portland để nói lên tiếng nói của tự do, của lòng yêu quê hương đất nước.

Những bưóc chân Việt Nam ngày hôm nay đã đi trên khắp nẽo đường thế giới để báo cho mọi người biết rằng chúng tôi vẫn còn đây và chúng tôi xin cám ơn nhân dân thế giới đã thương yêu chúng tôi và cùng chúng tôi chung sống trong hoà bình, tự do và hạnh phúc.

“Dù nhục dù vinh xin hãy hát vang lời Việt Nam.
Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu.
Gọi người gọi ta. Gọi số kiếp lưu đày gần xa.
Gọi bóng tối ngưng bài cuồng ca.
Cho tiếng hát mơ ngày Việt Nam.”

Và từ đấy,

“Khắp nơi trên địa cầu in dấu bước chân Việt Nam.
Những đôi chân miệt mài, đang vuơn tới dưới ánh ban mai.”

(Nhạc Trầm Tử Thiêng và Trúc Hồ)

Xin cám ơn những người bạn trẻ trong ban chấp hành CĐVNOR và tất cả những người tham dự buổi biểu tình ngày 10-15-2011 đã tạo một ngày có ý nghĩa về tình yêu quê hương dân tộc trong cộng đồng người Việt đang sống ở hải ngoại.
Xin cám ơn những người bạn Mỹ đã hoan hô ủng hộ tinh thần của của chúng ta trong buổi diễn hành quá thành công ngày thứ bảy vừa qua.

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB 100-496-1021-2011)

Sương Lam
#682 Posted : Friday, November 25, 2011 1:30:46 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Mùa thu và vườn hồng chín

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ ba (103) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Mùa Thu đến với lá vàng rơi khắp nẽo, với sương lam giăng khắp chốn, với những trái hồng bắt đầu chín trên cây. Đứng trong nhà nhìn ra vườn sau, người viết cảm thấy vui vui trong lòng một ít khi nhìn những trái hồng bắt đầu đổi sang màu vàng cam rất đẹp trên cành. Năm này vì thời tiết lạnh bất thường ở Portland, nên nhiều người đã bị thất mùa lê và mùa hồng và người viết cũng thế. Tuy nhiên tôi vẫn có thể hái được một ít trái hồng vườn nhà để cúng Phật và để tặng bạn bè, thân nhân một vài trái hồng gọi là ăn lấy thảo cho vui.

Sẵn dịp mùa hồng, người viết xin chia sẻ một vài điều về trái hồng với các bạn nhé.

Trái hồng có hai loại: loại hồng mềm và loại hồng dòn.

1.-Hồng mềm, trái to hình dầu dục, lớn như trái xoài cát. Khi còn sống, mặc dầu có vỏ màu cam bên ngoài rất đẹp nhưng nếu ăn vào lúc này thì rất chát vì nhựa trái hồng làm cho quíu lưỡi và làm cho mắc nghẹn ở cổ họng, nên chưa ăn được.
Hồng mềm phải đợi thật chín, cái vỏ ngoài thật mềm mới ăn được và mới thưởng thức được cái vị ngon ngọt nó "tao" trong miệng. Quý vị dân gốc Bắc và quý vị "lão trượng" thích ăn hồng mềm này. Ngoài chợ ít bán loại hồng mềm vì "kén" khách thưởng thức. Trong vườn cũng ít người trồng vì trái hồng mềm bị rụng nhiều hơn là trái hồng dòn.

2.-Hồng dòn trái tròn và hơi dẹp, nhỏ như trái cam. Khi còn sống cái vỏ màu xanh, sẽ đổi thành màu cam đo đỏ khi hồng chín. Hồng dòn phải ăn lúc vừa mới chín tới, ăn vừa dòn "sực sực", vừa ngọt ngọt. Nếu để chín mềm quá, chất thịt bên trong ăn không ngon như ăn hồng mềm đã chín. Đa số quý bà thích ăn hồng dòn và ngoài chợ bán nhiều hồng dòn. Tháng 11 là mùa hồng chín. Nếu thấy "nữa hồn thương đau" của bạn rinh nguyên thùng hồng dòn về nhà để trước cúng sau ăn thì xin Bạn đừng lấy gì làm ngạc nhiên nhé!

Tuy nhiên , khi ăn hồng, bạn phải cần lưu ý những điểm sau đây:

Ăn Trái Hồng Cần lưu ý


Thường chúng ta thích ăn trái tươi, trái hồng ngon ngọt và có vài chất bổ thật, nhưng phải chú ý những điều sau đây:

1.- Không nên ăn khi bụng đói.
Lý do là nó có chất "tannin" (hoặc có thể gọi là "mủ", một chất trong vỏ trái cây) và chất "pectin" (hóa chất trong trái cây), hai chất này tác hợp với axít dạ dầy (gastric acid) sẽ kết hợp lại rồi tạo ra những cục (lumps) lớn nhỏ, cuối cùng được gọi là "sạn trái hồng trong dạ dầy" (gastric persimmon stone). Khó mà tống xuất tự nhiên sạn này và phải đi giải phẩu. Triệu chứng sẽ là đau bụng, ói và có thể ói ra máu, và có thể có các triệu chứng khó chịu khác.

2.- Không nên ăn luôn vỏ vì lớp vỏ trái này quy tụ rất nhiều "tannin" ( mủ ), gây tác hại nói trên.

3.- Không ăn tráng miệng trái hồng (dessert) sau khi ăn cua, tôm, cá hoặc thực phẩm có high protein. Theo Đông y, trái Hồng và cua (hải sản) thuộc Hàn (âm khí, "lạnh bụng").

4.- Tiểu đường, phải tránh ăn trái hồng. Độ đường trái này cao 10.8% mà là loại đường "ăn hại" (surcose, fructose, glucose, tuy rằng Glucose (đường) vẫn rất cần thiết cho tế bào), sẽ bị tăng đường trong máu (Hyperglycemia).

5.- Chất tannin (tannic acid) của trái hồng khi gặp và hợp chung với Calcium, Zinc, Magnesium và vài khoáng chất khác, nó sẽ trở thành một hợp chất (compound) mà cơ thể ta không tiêu hóa được. Không tiêu hóa các khoáng chất thì cơ thể bị thiếu khoáng chất. Chung quy là không nên ăn quá 200 grams trái hồng mỗi ngày.

6.- Nhớ đánh răng súc miệng sau khi ăn hồng. Lý do cũng là "tannic acid" nơi các mảnh hồng nhỏ còn kẹt lại giữa kẽ răng sẽ làm sâu răng (tooth decay).
Nhiều nhà bạn VN vườn sau thích có một cây hồng dòn, nhớ phổ biến tin này cho nhau.

7.- Hồng sẽ làm táo bón khủng khiếp.

(Nguồn: Trich email của cô Huệ Hương chùa Bửu Hưng – Xin cám ơn cô Huệ Hương)

Những người bạn miền Bắc của người viết còn cho biết ngày xưa ngoài Bắc thường dùng hồng và cốm mới gặt để đi sêu Tết cha mẹ vợ hay thầy cô giáo vì đây là những trái cây và nông sản hiếm quý.

Có bạn hỏi người viết là nếu ăn mật ong với hồng sẽ bị “ngủm củ tỏi” phải không?

Thú thật, người viết cũng không biết rõ có đúng không vì đây là lần đâu tiên người viết mới nghe nói như vậy mà thôi. Tại sao không lấy mật ong đem phết vào da con gà rồi đem quay cho da gà ngon ngon ngọt ngọt và dòn rụm nhậu với bia có phải "an toàn trên xa lộ" không nhỉ? Nếu nghe đồn như vậy thì cũng đừng nên ăn mật ong với hồng vì có thể có những thức ăn kỵ nhau đấy, bạn ạ!
Lại có bạn còn chỉ cho người viết mẹo vặt muốn hồng mau chín thì để hồng bên cạnh trái táo Mỹ (apple). Việc này người viết không có làm vì người viết hái trái hồng xong thì đem đi cúng chùa và kính biếu bạn bè ráo trọi chỉ chừa lại một vài trái hồng chờ chín ăn dần dần mà thôi. Bạn thử làm xem sao?

Quý bạn nào muốn tìm hiểu thêm về cây hồng và trái hồng xin vào web site dưới đây:

http://en.wikipedia.org/wiki/Persimmon

Úi chào! Mùa Thu cảnh đẹp, nhàn nhã như thế mà không mời bạn đọc một bài thơ Nhàn thật là uổng phí của trời. Bạn ạ!
Người viết xin mời quý bạn đốt lò hương cũ, uống chung trà nóng, ngâm nga lại bài thơ Thu Điếu dưới đây của Nguyễn Khuyến để có cảm tưởng mình cũng là một thi nhân trong dăm ba phút phù du, Bạn nhé.

Thu Điếu

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo
Nguyễn Khuyến

Đã ngâm thơ rồi thì phải đọc sách cho trọn bộ “tài tử phong lưu” của con người nghệ sĩ chứ lị!

Xin mời bạn đọc câu chuyện về Cuốn Sách và Giỏ Đựng Than dưới đây để xem mình đã học được những điều hay gì khi đọc sách. Bạn bằng lòng chứ?

Cuốn sách và giỏ đựng than

Có một câu chuyện kể rằng tại một trang trại ở miền núi xa xôi, miền Đông bang Kentucky, có một ông cụ sống với người cháu của mình. Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách. Có những cuốn sách ông đã đọc nhiều lần, đến mức cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng say mê và chưa một buổi sáng nào ông quên đọc sách.
Cậu cháu trai cũng bắt chước ông, cũng cố gắng mỗi ngày đều ngồi đọc sách. Rồi một ngày, cậu hỏi ông:
- Ông ơi, cháu cũng thử đọc sách như ông, nhưng cháu không hiểu gì cả. Hoặc là có những đoạn cháu hiểu, nhưng khi gấp sách lại là cháu quên ngay. Thế thì đọc sách có gì tốt đâu mà ông đọc thường xuyên thế ạ...
Ông cụ lúc đó đang đổ than vào lò, quay lại nhìn cháu và chỉ nói:
- Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông và mang về cho ông một giỏ nước nhé!
Cậu bé liền làm theo lời ông, dù rằng tất cả nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về đến nhà.
Nhìn thấy cái giỏ, ông cụ cười và nói:
- Nước chảy hết mất rồi! Có lẽ lần sau cháu sẽ phải đi nhanh hơn nữa!
Rồi ông bảo cháu quay lại sông lấy một giỏ nước.
Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng lại một lần nữa, khi cậu về đến nhà thì cái giỏ đã trống rỗng. Thở không ra hơi, cậu nói với ông rằng “đựng nước vào cái giỏ là điều không thể”, rồi đi lấy một chiếc xô để múc nước. Nhưng ông cụ ngăn lại:
- Ông không muốn lấy một xô nước. Ông muốn lấy một giỏ nước cơ mà! Cháu có thể làm được đấy, chỉ có điều cháu chưa cố hết sức thôi!
Rồi ông lại bảo cháu ra sông lấy nước. Vào lúc này, cậu bé đã biết rằng không thể đựng nước vào giỏ được, nhưng cậu muốn cho ông thấy rằng dù cậu chạy nhanh đến đâu, nước cũng sẽ chảy hết ra khỏi giỏ trước khi cậu về đến nhà. Thế là cậu bé lại lấy nước, lại chạy nhanh hết sức, và khi về đến chỗ ông, cái giỏ lại trống rỗng.
- Ông xem này - Cậu bé hụt hơi nói - Thật là vô ích!
- Cháu lại nghĩ nó là vô ích ư... - Ông cụ nói - Cháu thử nhìn cái giỏ xem!
Cậu bé nhìn vào cái giỏ, và lần đầu tiên, cậu bé nhận ra rằng cái giỏ trông khác hẳn ban đầu. Nó không còn là cái giỏ than đen bẩn nữa, mà đã được nước rửa sạch sẽ.
- Cháu của ông, đó là những gì diễn ra khi cháu đọc sách. Có thể cháu không hiểu hoặc không nhớ được mọi thứ, nhưng khi cháu đọc, sách sẽ thay đổi cháu từ bên trong tâm hồn, như nước đã làm sạch giỏ than kia vậy.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Bây gìờ vừa được ngắm trái hồng đẹp trên cây, vừa được ngâm thơ, vừa được đọc sách, Bạn có thấy mình là một “tiểu thần tiên“ trong phút giây hiện tại không nhỉ? Hy vọng thế!

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB 499-11-11-2011)

Mời quý bạn vào xem slide hình ảnh vuờn hồng nhà SL ở link dưới đây cho vui mắt nhé. SL cám ơn và chúc vui.


http://www.flickr.com/ph...72157628137458320/show/

linhvang
#683 Posted : Sunday, November 27, 2011 3:46:45 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đọc xong bài viết về hồng của chị SL...thấy hết muốn ăn hồng. Ăn mà phải nhớ điều này điều nọ mệt quá! Big Smile
Sương Lam
#684 Posted : Sunday, November 27, 2011 8:41:04 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
LV ơi,
Khoái ăn hồng thì cứ việc ăn, nhưng ăn ít ít thôi chứ đừng ăn nhiều mà phát mệt thiệt.Big Smile
Nói thiệt, mỗi mùa hồng, SL ăn giỏi lắm là một, hai chục trái mà thôi, còn bao nhiêu hái đem cúng chùa và cho bà con, bạn bè hết ráo. SL chỉ khoái ngắm hồng chín trên cây mà thôi vì đẹp lắm.Blush Ngắm xong rồi đi hốt lá rụng cũng mệt luôn, nhưng rồi cũng thấy khoái ngắm hồng. Cơ khổ! Thiệt tình!Tongue

Bà cụ hôm nay khỏe hẵn chưa hả LV?
linhvang
#685 Posted : Sunday, November 27, 2011 3:20:08 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Cảm ơn chị SL. Sức khỏe của má em đã ổn định, được bác sĩ cho về nhà hôm Thanksgiving vừa rồi. Ăn ngủ được nhưng kêu ăn chưa thấy ngon, bị sụt 5 lbs. Vết mổ dài như vậy, em tưởng má em sẽ kêu đau dữ lắm, nhưng bà lại nói chỉ đau rêm rêm thôi.
Phượng Các
#686 Posted : Monday, November 28, 2011 12:11:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Đau rêm rêm là nhờ uống thuốc giảm đau đó chị ơi. Không có thuốc là thấu trời xanh đó chứ.
linhvang
#687 Posted : Thursday, December 1, 2011 9:26:29 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Không, má của LV từ lúc về nhà sau khi giải phẫu đã không uống thuốc giảm đau - bác sĩ có cho mà không uống, nói là không đau. Mình tưởng cái vết mổ dài như vậy thì chắc chắn đau nhưng má lại than cái chân nơi họ rút mấy cái gân (để nối bên trên).
Phượng Các
#688 Posted : Friday, December 2, 2011 5:54:04 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Lạ quá hén! Vậy là Bác cứ nằm trên giường chờ vết mổ lành hay sao?
linhvang
#689 Posted : Friday, December 2, 2011 7:22:07 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Phải đi loanh quanh trong nhà - một tuần 3 lần có một người đến tập làm cử động này cử động nọ. Nằm hoài không tốt đâu. B/s bắt phải vận động, như vậy mới mau bình phục.
linhvang
#690 Posted : Friday, December 2, 2011 11:43:29 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Vẫn uống nhiều thứ thuốc, trong đó có trụ sinh, để cho vết mổ mau lành và làm máu loãng (?). Có lẽ vì nhiều thuốc nên ăn chưa thấy ngon, làm sụt lbs.
Phượng Các
#691 Posted : Monday, December 5, 2011 9:38:43 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị có sang thăm má chị thường không?
linhvang
#692 Posted : Tuesday, December 6, 2011 2:19:17 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hầu như mỗi ngày. Bây giờ không spend time với mẹ thì chừng nào mới làm?
Phượng Các
#693 Posted : Monday, December 12, 2011 2:38:11 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chắc nhà chị gần nhà má chị? Sao có phước quá, được ở gần nhau.
Sương Lam
#694 Posted : Thursday, December 15, 2011 12:34:07 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
" "Hầu như mỗi ngày. Bây giờ không spend time với mẹ thì chừng nào mới làm?

Linh Vang nói đúng đấy.Blush Chỉ khi nào không còn Mẹ thì mới biết giá trị của tình mẹ cha. Bác vui khỏe là mừng lắm, LV ạ!
Sương Lam
#695 Posted : Thursday, December 15, 2011 1:27:49 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Những Người Vác Ngà Voi

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ bảy (107) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Portland Tháng 12 đã bắt đầu vào Đông với những cơn mưa và gió lạnh. Nhiều người ngại ngùng không muốn ra đường trong lúc mưa to gió lạnh như thế. Nếu không có lời kêu gọi của những bạn trẻ trong ban chấp hành Cộng Đồng Việt Nam Oregon xin được ủng hộ giúp đỡ BCH/CĐVNOR có tiền để tổ chức Tết Nhâm Thìn sắp đến, thì chúng ta “trùm mền” ở nhà xem phim truyện nhiều tập “Đông Di- Hoàng Cung Dậy Sóng” đang chiếu trên đài SBTN có phải là ấm cúng hơn không?

Ông bà ta đã từng nói: “Có thực mới vực đưọc đạo”. Những người bạn trẻ này mặc dù với tấm lòng nhiệt huyết và thiện chí muốn tổ chức một ngày vui Xuân cho đồng hương Việt Nam trong dịp Tết Nhâm Thìn nhưng họ lại “mậu lúi” (không có tiền) thì làm sao mà tổ chức cho được.
Họ lấy tiền đâu để trang trải chi phí mướn chỗ tổ chức, mướn ca sĩ về giúp vui chương trình văn nghệ, mướn ban nhạc, và bao nhiêu chi phí khác nữa v..v... Chuyện vui Xuân ba ngày Tết không phải là chuyện riêng của ban chấp hành cộng đồng, mà theo thiển nghĩ, đó là chuyện chung của chúng ta, những người đã mang dòng máu Việt trong người, đang sống lạc loài nơi xứ người, một khi chúng ta vẫn còn muốn gìn giữ một chút gì truyền thống, phong tục tốt đẹp của văn hóa Việt Nam.
Bởi thế theo tiếng gọi của tình người và để tỏ tình thương mến ban chấp hành trẻ tuổi này, nhiều đồng hương, nhiều cơ sở thương mại, nhiều hội đoàn đã đến tham dự buổi dạ tiệc gây quỹ phát triển cộng đồng được tổ chức tại nhà hàng Legin ngày thứ bảy 12-3-2011 vừa qua.

Chúng tôi, những người bạn “tuổi không còn trẻ” nữa của Hội Người Việt Cao Niên Oregon cũng cố gắng lê tấm thân già đến đó để góp mặt góp lời ủng hộ kẻ “hậu sinh”, để nói lên tình thương mến “bên em luôn có ta” của chúng tôi.

Dĩ nhiên phần đóng góp của các cơ sở thương mại, của những vị mạnh thường tên tuổi ở Portland, của phần đấu giá các bức tranh giá trị của nhiếp ảnhh gia Hoa Rau Muống, Phạm Văn Minh đã biếu tặng, của phần bán vé số, của sự quyên góp khi ca sĩ đặc biệt kiêm MC Nhật Nguyễn cất giọng “rồng vàng”, mới là phần đáng kể đã đem lại sự thành công cho buổi tiệc gây quỹ này.
Hai vị MC Vũ Văn Thảo, nhất là MC Nhật Nguyễn đã điều khiển chương trình rất là thành công. Xen lẫn những màn văn nghệ do ca sĩ Cali phụ trách là những màn trình diễn của các ca sĩ địa phương với ban nhạc Evergreen Band. Đặc biệt hơn nữa là màn trình diễn thời trang của nhà thiết kế thời trang Jacky Tài từ Cali đến với những người mẫu xinh đẹp ở Portland, với những hoa hậu, á hậu Áo Dài Portland những năm qua, đã làm cho buổi tiệc thêm phần hào hứng, sôi động.
Người viết xin chúc cho toàn thể ban chấp hành CĐVNOR và ban tổ chức buổi dạ tiệc được nhiều sức khoẻ để những “người vác ngà voi” kia đủ niềm tin, sức lực thực hiện những hoài bão, thiện chí của mình. Tôi cũng không quên “tán thán công đức” quý quan khách đã đến ủng hộ tinh thần, giúp đỡ cộng đồng. Như thế là ai cũng đã có cơ hội làm những chuyện thiện lành nho nhỏ và như thế bạn đã tạo được một thiên đàng nơi trần thế rồi đấy như Julia F. Carney đã viết:
“Việc tốt lành nho nhỏ,
Lời yêu thương nhẹ nhàng
Làm trần gian tươi nở
Chẳng khác chi thiên đàng”
Bạn có vui chăng?

Cũng nhân nói về những người vác ngà voi như những người bạn trẻ trong Ban Chấp hành CĐVNOR hôm nay và những người đã từng là “ăn cơm nhà, vác ngà voi thiên hạ”, người viết xin phép được tâm tình đôi chút với quý bạn nhé vì người viết cũng đã một thời “được” làm cái “job” đặc biệt này.

Nếu Ái Tình và Sự Nghiệp là mối quan tâm lớn của đa số con người trong cuộc trần ai này, thì cũng có một số không ít những người già, trẻ, lớn, bé, gái, trai có thiện chí bỏ thời giờ, tiền bạc, công sức đi làm những chuyện xã hội, xây dựng cộng đồng, đem niềm vui nụ cười, lợi ích tinh thần lẫn vật chất đến cho người khác mà không nhận được một "penny" nào thì những người đó được gọi là "Những người vác ngà voi". Họ có thể là những vị "chức sắc" trong ban tổ chức, và cũng có thể là những kẻ "vô danh tiểu tốt", không cần ai biết đến họ tên!!
"Ai bảo vác ngà voi là khổ? Vác ngà voi sướng lắm chứ!" Sung sướng vì được thấy nụ cười vui vẻ của những người bạn thân mến, những ánh mắt trìu mến thương yêu của người được mình giúp đỡ, săn sóc, chở che, cứu trợ, và quan trọng nhất là "trái tim không ngủ yên" của mình đã nở được một nụ hoa thương yêu và thân ái!! Nếu mỗi người trong chúng ta đều có tinh thần vác ngà voi như thế thì "chốn bụi hồng lao xao" này sẽ là "thiên đàng hạnh phúc" vì "hoa tình thương và nhân ái đã nở trên khắp nẻo đường nhân gian"!!
Tuy nhiên, cuộc trần ai này là nơi "Chợt sinh ra thì đà khóc chóe. Đời có vui sao chẳng cười khì?!", cho nên trên bước đường vác ngà voi, đôi lúc chúng ta gặp phải những trường hợp "Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười" của những hiểu lầm, đố kỵ, bất mãn cá nhân. Một vài người đã dựa vào những sơ sót, những bất đồng ý kiến, cố tìm cách "vạch lá tìm sâu", để đả phá, để chỉ trích. Đó chính là nỗi buồn lớn lao nhất của người vác ngà voi vì bao nhiêu nhiệt tâm, thiện chí của mình bị phủ nhận, chà đạp !
Nếu hiểu rằng "Đời trần thế phút vui mấy chốc. Cớ sao ta khổ mãi bởi ... ghét nhau!?", thì niềm vui nụ cười vẫn rất cần thiết cho đời sống chúng ta hơn là nỗi buồn tiếng khóc; vậy thì xin hãy đừøng vì một chút hiểu lầm, tị hiềm đố kỵ hay bất mãn cá nhân mà làm nản lòng những người có nhiệt tâm thiện chí, tàn phá đi những ích lợi tình cảm, tinh thần đã được xây dựng từ lâu. Chúng ta cần chứng minh cho thế hệ tương lai của chúng ta hiểu rằng tình yêu thương vẫn cao quý hơn sự hận thù và niềm vui nụ cười vẫn làm cho đời sống có ý nghĩa đẹp đẽ hơn là nỗi buồn tiếng khóc.
Nhiều khi ngưòi viết ví những những người vác ngà voi như là những hòn sỏi đã bị va đập trong cuộc sống giống như viên sỏi trong câu chuyện dướí đây:

Chuyện về một viên sỏi

Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình: “Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối.

Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ”.

Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau?

Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình.

Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ!
(Nguồn : sưu tầm trên internet)


Người viết xin được mượn lời nói dưới đây của một tác giả vô danh và ý thơ dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay.

When you were born, you were crying
And everyone around you smiling.

Live your life so that when you die,

You are the one who is smiling
And everyone around you is crying.

Unknown.

"Xin hãy sống như ngày mai sẽ chết
Khi sanh ra, ta khóc, mẹ cha cười,
Sống thế nào khi nhắm mắt buông xuôi!?
Ta cười nụ, người chung quanh khóc tiếc"


(Thơ Sương Lam)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB503-120911)
viethoaiphuong
#696 Posted : Wednesday, December 21, 2011 6:49:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


thân mến chúc chị Sương Lam và Gia Đình
Giáng Sinh đầm ấm - vui vẻ
Năm Mới 2012 hạnh phúc - an lành


linhvang
#697 Posted : Thursday, December 22, 2011 7:22:28 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Chắc nhà chị gần nhà má chị? Sao có phước quá, được ở gần nhau.


5 phút lái xe, đi bộ thì 15 phút. Có 2 cặp em cũng ở gần, coi như 4 nhà ở gần nhau.
Phượng Các
#698 Posted : Saturday, December 24, 2011 12:56:43 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
5 phút lái xe chắc là chị kể luôn thời gian "đánh" xe ra khỏi garage, đề máy và chờ máy nóng đó chớ. Chớ đi bộ 15 phút thì khoảng cách chừng 1 mile là nhiều. Đi bộ 15 phút là thời gian lý tưởng để tập thể dục luôn thể.
Sương Lam
#699 Posted : Tuesday, January 3, 2012 1:40:53 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)




Năm Mới 2012 đến. SL xin chúc tất cả quý anh chị trong gia đình PNV một năm an lành và mọi việc đều thành công tốt đẹp.

Cám ơn VHP đã gửi lời chúc mừng năm mới đến SL và xin chúc VHP "y chang" như thế cho vui nhé. Smile!

Sưong Lam
Sương Lam
#700 Posted : Tuesday, January 3, 2012 1:54:02 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Lời Chúc Năm Mới


Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm mười (110) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Thế là những rộn ràng của Mùa Giáng Sinh đã qua. Quý vị nhi đồng và những người nhận quà đều vui mừng hào hứng với món quà Giáng Sinh của mình. Các cửa hàng lại bận rộn với những màn “After Christmas Sale”, của việc “refund” hay “đổi lại” những món quà mà các đương sự không thích. Lại có những màn “đại hạ giá” những món hàng tạm gọi là “hết mùa” rồi và lại cũng có người bận rộn mua sắm dự trử “không biết thế nào gọi là đủ” cho lòng ham muốn của con người. Dưới con mắt của nhà Phật, lòng ái dục và tánh tham lam là cái họa của con người. Nó là nguồn gốc của chiến tranh, của tội ác, của phiền não.

Nhìn một người đẹp, ai mà không thích, không mến yêu. Nhưng nếu chúng ta chịu dừng lại để chỉ ngắm một tác phẩm mỹ thuật của tạo hoá dành cho người nữ, người nam “đẹp” đó thì sẽ không có chuyện gì xãy ra. Nhưng … chỉ vì một chữ “Thêm” quái ác này mà chúng ta “từng bước từng bước đều” bước vào cõi phiền não sinh tử luân hồi. Chúng ta đã bước thêm một bước nữa để sinh lòng “ái dục yêu” người đẹp. Chúng ta lại bước thêm một bước nữa để “muốn giữ lấy” người đẹp. Chưa hết đâu, chúng ta lại bước thêm một bước nữa để “muốn chiếm hữu” người đẹp làm của riêng của mình. Do đó, có nhiều ông đã có vợ nhà rồi mà vẫn muốn thêm “vợ một, vợ hai” hay có nhiều bà đã có chồng rồi mà vẫn muốn thêm “chồng lớn, chồng bé” nên mới có nhiều chuyện “tày trời” xãy đến. Thế là biết bao anh hùng liệt nữ, danh gia vọng tộc đã phải thân bại danh liệt, nhà tan cửa nát vì chữ “ái dục” và chữ “muốn thêm” này.
Trên đời có mấy ai được như Án Tử, tướng quốc nước Tề mặc dầu được vua muốn gả con gái yêu cho nhưng Án Tử vẫn thủy chung với vợ, không tham lam muốn có thêm vợ đẹp như câu chuyện dưới đây:

Thủy Chung Với Vợ

Vua Cảnh Công có cô con gái yêu muốn gả cho Án Tử. Một hôm vua đến ăn tiệc nhà Án Tử, thấy vợ Án Tử hỏi:
Phu nhân đấy phải không?
Án tử thưa: Vâng, phải đấy.
Vua nói: Ôi, người trông sao vừa già, vừa xấu. Quả nhân có đứa con gái trẻ và đẹp, muốn gả cho về hầu, khanh nghĩ sao?
Án Tử đứng dậy thưa rằng: Nội tử tôi già và xấu thật, nhưng lấy tôi và cùng tôi ăn ở đã lâu, kể từ lúc còn trẻ và đẹp. Xưa nay đàn bà lấy chồng lúc trẻ cốt để nhờ cậy lúc già, lúc đẹp lấy cốt để nhờ cậy lúc xấu. Nội tử tôi đã nhờ cậy tôi và tôi đã nhận sự nhờ cậy đó. Nay nhà vua tuy muốn ban ơn, chắc cũng không nở để tôi ăn ở bội bạc với nội tử đã nhờ cậy tôi bấy lâu nay. Nói đoạn, Án Tử lạy hai lạy, xin từ không lấy.

(Nguồn: Trích trong Cổ Học Tinh Hoa)

Đọc câu chuyện trên chắc có nhiều ông đã có vẻ không vui và cho rằng Án Tử sao mà “khờ dại” thế vì được vua kêu gả con gái đẹp cho mà không chịu nhận trong khi quý bà sẽ “khen nức nở’ vị tướng quốc thủy chung nước Tề này.

Riêng người viết thầm kính phục cho sự không tham lam của Án Tử vì nếu một vị tướng mà tham lam thì sẽ không thể yêu dân thương nước được và có thể làm nguy hại đến quốc gia dân tộc nữa. Lịch sử cổ kim đã chứng minh vì lòng tham của con người mà nước mất nhà tan, gia đình phân ly, cốt nhục chia lìa.

Bây giờ nhiều người thích xem phim truyện truyền hình của Đại Hàn vì diễn viên đẹp và diễn hay như sống “nhập tâm với vai diễn” và nhất là không có nhiều màn đấm đá, tình tứ “dữ dội” như phim Mỹ.
Người viết cũng thích xem phim truyện truyền hình lịch sử Đại Hàn vì những lý do trên và nhất là đã học được nhiều bài học quý giá từ những câu chuyện phim đó.
Mỗi tối người viết và “người tình già trên đầu non” của tôi cùng ngồi xem phim truyện Đại hàn đang chiếu trên đài SBTN để giải trí cho vui với ‘tuổi không còn trẻ nữa” của mình và để cho thêm “ấm áp tình già”.
Theo thiển ý, bộ phim Đông Di Hoàng Cung Dậy Sóng đang chiếu trên đài SBTN là một phim hay dù đôi khi có những cách giải quyết vấn đề không hợp lý cho lắm. Tuy nhiên người viết đã học được một bài học rất hay về sự tham lam quyền lực của bà hoàng hậu Giang Ngọc Trân để rồi sau cùng rồi bà cũng không được gì cả. Từ một kẻ hạ nhân, bà trở thành một phi tần được quân vương sủng ái và được phong làm hoàng phi vì đã có “long thai” của nhà vua mặc dù không được sự chấp thuận của thái hậu mẹ vua.
Nhưng sự tham lam quyền lực muốn được làm hoàng hậu và mẫu hậu của thái tử đã khiến bà tạo ra những tội lỗi này sang tội lỗi khác và sau cùng rồi bà cũng phải bị phế chức hoàng hậu mà bà đã âm mưu chiếm đoạt từ một hoàng hậu hiền lành trước bà. Nếu bà an phận làm một hoàng phi thì có lẻ bà sẽ vẫn giữ được lòng thương yêu của nhà vua. Chính sự tham lam của bà đã hại bao nhiêu người chết và đau khổ để rồi rốt cuộc, bà cũng phải mất hết quyền lực và lòng tin yêu của nhà vua luôn. Người xưa đã từng nói “tham thì thâm” và “trèo cao thì té nặng”, quả đúng không sai.

Cũng có người trước kia vui sống trong cảnh nghèo thì lòng thanh thản, không lo âu gì cả. Nhưng từ khi có được sự giàu sang thì lại buồn bã không vui như bác nông phu trong câu chuyện dưới đây:

Nghèo và giàu

Có bác nông phu đang cuốc đất bờ ruộng chạm phải vật cứng làm mẻ cuốc. Bác ta đào lên thấy tượng La hán bằng vàng quý giá.
Mọi ngưuời trong gia đình hở hở nói:
- Ít nhất cũng có mười ký vàng nha
Ai nấy đều vui mừng nhưng bác vẫn buồn bã không vui, cả ngày ngồi đâm chiêu suy nghĩ.
Có người hỏi:
- Bác trở nên giàu rồi, chuyện gì mà buồn vậy?
Bác nông phu đáp:
- Buồn quá đi chứ. Vì tôi không biết mười bảy tượng La hán kia còn lại ở chỗ nào?

Bình: Lòng tham con người không đáy. Có nhiều lo thêm nhiều, đau khổ nhiều. Chi bằng:
Cơm rau đỡ dạ đói
Nhà cỏ che áo sương
Người đời nếu biết đủ
Phiền não nào còn vương.

(Nguồn: Trích trong Thiền là Gì? Biên soạn: Giác Nguyên)

Năm cũ sắp bước qua, năm mới lại sắp đến. Chúng ta lại già thêm một tuổi.
Nhìn lại đoạn đường chúng ta đã qua, những việc chúng ta đã làm, chúng ta cũng cần tự hỏi ta đã làm những lầm lỗi gì thì cũng cần nên ăn năn sám hối. Nếu chúng ta đã làm được chút chuyện phước lành nào thì cũng nên tiếp tục phát triển và làm tốt đẹp hơn lên.

Người viết xin mượn một vài tư tưởng hay dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay, bạn nhé.

“Hạnh phúc mà bạn đang có hay nỗi đớn đau mà bạn đang mang là duy nhất, bạn hãy chấp nhận và thưởng thức!
Như bạn chỉ có thể sống được ngày hôm nay, còn ngày mai, ngày mai đó chưa tới và chắc chắn, ngày mai đó vẫn sẽ tới, nhưng có thể sẽ không còn có bạn."

Từ Bi
Đức Đạt Lai Lạt Ma kể về một vị sư già, sau khi bị nhà nước CSTQ giam tù 20 năm, đã vượt biên trốn sang Ấn Độ. Đức Đạt Lai Lạt Ma hỏi vị sư già này, rằng trong 20 năm tù kia, nhà sư lo sợ điều gì nhất. Vị sư già trả lời, rằng trong 20 năm trong tù lúc nào cũng chỉ lo sợ có mỗi một điều: Chỉ sợ rằng mình mất đi Bồ Đề Tâm, chỉ sợ có khi nào lòng mình khởi lên căm thù... Chỉ sợ lòng mình không giữ được Từ Bi, nhẫn nhục.

"Điều gì làm Ngài ngạc nhiên nhất ở nhân loại?"

Đức Đatlai Lama trả lời:
"Con người… bởi vì con người phung phí sức khỏe để tích tiền của, rồi lại bỏ tiền ra để tìm mua lại sức khỏe. Và vì quá lo nghĩ cho tương lai, con người quên mất hiện tại, đến nỗi không sống với hiện tại lẫn tương lai. Con người sống như thể sẽ không bao giờ chết… Nhưng rồi sẽ chết như chưa từng sống bao giờ."

Phải Đợi

Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu, rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có thật nhiều, rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi một nỗi đau, rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng, bạn không biết bạn sẽ đợi đến bao lâu.
Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?…
Hãy làm những gì mà bạn muốn, làm những gì bạn cho là đúng!

Lo Lắng

Có hai chuyện phải lo lắng:
Hoặc là bạn khỏe mạnh hoặc bạn bị đau.

Nếu khỏe mạnh, thì chẳng có gì phải lo lắng
Nếu bị đau, thì có hai điều phải lo lắng:
Hoặc sẽ được bình phục hoặc sẽ chết.

Nếu đưọc bình phục, thì chẳng có gì phải lo lắng.
Nếu bị chết, thì có hai điều phải lo lắng.
Hoặc lên thiên đàng hoặc xuống địa ngục.

Nếu lên thiên đàng, thì chẳng có gì phải lo lắng.
Nếu xuống địa ngục, thì sẽ bận tíu tít bắt tay bạn bè cũ,
còn thì giờ đâu nữa mà lo với lắng...
Thế thì tại sao bạn phải lo???”

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu Một Năm Mới nhiều sức khỏe, thân an trí lạc, dứt bớt được nhiều điều phiền não và làm được nhiều chuyện thiện lành.

Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi)- ORTB 506 12-30-2011)
Users browsing this topic
Guest (3)
39 Pages«<3334353637>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.