Các chị thân mến , em nghĩ em chỉ thương đủ thứ , thích đủ thứ, mỗi loài mỗi tính cách đều có linh có thể, gặp được nhau là duyên.
Hoa em trồng em muốn các cô được khoe sắc thắm, được tôn trọng, được sống đủ đời hoa, không muốn sâu leo lên lá ăn hết hoa thì em phải dọn dẹp sạch dưới gốc, để sâu không đến , giết sâu thì đã có chim có kiến, em đâu cần làm việc đó. Buổi sáng dậy chim đến cả bầy nhảy nhót líu lo.
Mấy con ốc sên tinh nghịch leo lên cái hoa loa kèn thật đẹp em thích , chỉ một đêm thôi nó ăn nửa cái hoa. Em la lên sao mà ác quá. Anh của em nói , em thích ăn ngon chú ốc sên cũng muốn ăn ngon, nhà nhiều hoa cho nó ăn bớt đi đâu có sao? Ừ sau đó em cho tụi nó ăn mà không la nữa.
Câu chuyện là mình không thích sâu thì giữ cho nó đừng đến, tìm mọi cách để nó ghét mình thí dụ như ốc sên không ưa vỏ sò vỏ ốc, mình mang mấy thứ đó thả đầy gốc. Cây chanh dây đó , có lần mỗi cái lá có một con ốc sên , tại em không cho nó leo lên giàn, sau khi làm cái giàn, rồi để vỏ sò dưới gốc, sên nó đi đâu mất.
Có lần cô bé bạn tới chơi, nó cầm con sên quăng lên trời rồi nói :"cô cứ quăng nó đi, bóp nó kêu cái bốp , đừng tội nghiệp tụi nó "
Ừ cái vườn nhà em đơn sơ vậy đó mà đẫm bao nhiêu tình.
Còn chín ngày nữa là Tết mà khóm đào nở bung vì mưa nhiều, và ấm qu'a.