Dà tui là Hai Lụa, bà con thương cái bánh ít tui gói nên kiêu tui Hai Bánh Ít. Nghe chị Sương Lam kiêu tên tui dà phong cho tui cái chức tước gỡ rối tơ lòng, tui hớt hải chay ạch đụi dô đây chước là có lời mừng đầy tháng cho chị, sao là tui mang nguyên mâm bánh xôi nước qua cho chị đãi bà con chòm xốm. Sở dĩ tui mang bánh xôi nước mà hông mang bánh ít là dì theo ba má tui biểu , hễ đầy tháng là có 13 bà mụ, cái bánh xôi nước này nó tròn trịa, có nhưng có nhị có thỉ có chung có diên có dùng, ngọt ngào gắt cần cổ , bùi béo tiệt chần, ăn dô mập mạnh cỡ tui chớ hông chơi đâu ngheo .
Chị hỏi tui mập mạnh nhiêu ha chị Sương chiều Lam biềng biệc ? tui nặng hỗng nhiêu đâu chị, tui nghe nói hồi tui ốm o nhức, chừng đâu ba kí lô gam rưỡi, đến hồi tui biếc điệu đàng tui lên đâu chừng hơn hai bao gạo . Dà hai bao . Tui đứng bên đây, phía kia ngừi ta bỏ hai bao gạo lên coi mòi nó hỗng làm phía tui nhỉnh lên nhiêu mà có cơ hai bao gạo nhỉnh lên trời chúc đỉnh . Còn tới giờ tui hỗng dám leo lên bàn cân gạo nữa chị ơi . Lỡ leo lên nó nặng hơn hai bao gạo thì đời tui tàn chị ơi .
Tại sao tàn ha , phàm làm con người đâu có nhiêu điều sướng phải hôn chị, khổ tàn khổ mạc thì nhiều, trong mấy thứ sướng ông trời cho có chiện ăn, mà gồi hễ tui sợ mập hỗng dám ăn thì uổng mất đi một điều chị nghĩ phải dị hôn ? Chèn ơi ai thuôn thả lá liễu lá hẹ mặc ai, tui lá chuối cũng mượt cũng mà, cũng tà tà uyển chuyển . Người ta theo gió ngả qua ngả lợi, tui cũng theo gió bẻ tới bẻ lui . Ây da chị thấy hôn, chị mà kiêu tên tui là tui tới, mà hễ tui tới là tui bài hải lải nhải hỗng kéo da non . Tui tính ga trong 13 bà mụ có bà mụ nhiều chiện, cùng bà mụ ham ăn, hai bả nhẩy lên hai dai tui ngồi ỏn ẻn bà hữu bà tả , cho nên còn lợi 11 bà kia hết mẹ nó chỗ đặng xía dô cuộc đời tui .
Ừa mâm chè xôi nước tui lấy của chị N Đ đa ngheo, chị ba Phượng Các thách thức tui mở chòi dậy gói bánh ít , tui tính gồi ngu dì chị, nghề của tui mang chỉ gáo nạo lấy gì tui sống chớ .
I cha ngừi ta đi ăn đám ưa chúc nọ kia, tui quê chờ quê chật tui kể lể ba điều bốn chiệncho dui, mà tụ lợi là tui chúc chị ăn bánh xôi nước hen, cho ngọt cần cổ đặng một lời chị nói ga kiến bu ong ghé, bao nhiêu diên dùng chị hốt hết đặng xài, nhưng nhị đầy đặn lòng dạ thỉ chung - tui hỏi chị chớ phận đờn bà có nhiêu đó điều là đủ lên ngôi thần thánh gồi phải hôn chị Sương chiều Lam biềng biệc .
Dà tui tặng chị bài thơ, đặng chị Vy- Hoàng la làng thiêm lần nữa :"Trời con mẹ Hai bánh ít mần thơ"
Sương khói chiều nai hỗng thấy buồn
bị dì đầy tháng của Sương Lam
Tính ga đã đủ ba mươi bữa
trăng lên trăng xuống đủ một con
Hai Bánh Ít cẩn búc .