Học Trò Già Lễ Tết Thầy Giáo Trẻ Viết tặng các học viên lớp vi tính do nhóm NNA hướng dẫn
Sương Lam
Có lẻ nhiều người trong chúng ta đã từng nghe qua câu ca dao sau đây:
“Muốn sang thì bẳc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu mến thầy ”
Chúng ta cũng đã từng biết quan niệm “Quân Sư Phụ ” của Khổng Giáo đã đặt ông Thầy (Sư) đứng sau nhà Vua (Quân )trong xã hộI nhưng lại đứng trước người Cha (Phụ) trong gia đình , như vậy cũng đủ biết tầm quan trọng và sự tôn kính của học trò đối với người Thầy dạy học chúng ta như thế nào rồi !
Khi nói đến người Thầy dạy học là chúng ta sẽ nghĩ ngay đến một bậc thức giã có trình độ học vấn , tác phong đạo đức hơn hẵn người học trò , dĩ nhiên là về phương diện tuổi tác nữa , cho nên ngày xưa khi Xuân về Tết đến cha mẹ học trò và học trò phải mang quà Tết đến nhà Thầy để tỏ lòng “ tôn sư trọng đạo ” và yêu kính Thầy .
Ngày nay qua xứ Mỹ này , hình ảnh người Thầy khả kính và cô cậu học trò ngày xưa có thể thay đổi rất nhiều vì những người trẻ hiện nay có một trình độ kiến thức khoa học , nhất là kỷ thuật vi tính mà những người lớn tuổi như chúng tôi cần phải học hỏi nhiều nơi mấy thầy cô trẻ tuổi này , nếu mình không muốn bị chê là thủ cựu không đi kịp đà tiến bộ của khoa học kỷ thuật !!?
Bởi thế cho nên ở Portland và Beaverton có một số người già thuộc Hội Cao Niên Oregon , trong đó có người viết, lại trở thành….
học trò già…..của những ..
thầy giáo trẻ … trong các lớp dạy computer do Nhóm Nhân Ái hướng dẫn vào mỗi buổi sáng thứ bảy hằng tuần tại Trung Tâm Hollywood Seniors Center vì chúng tôi nhận biết rằng :
“ Thế giới này bao tiến bộ đổi thay
Ta học hỏi để làm giàu kiến thức ! ” *
Trong khi đó thì những người bạn trẻ thuộc NNA lại :
“Đem tin yêu thân ái mỗi cuối tuần
Dạy vi tính , sinh hoạt vui tập thể “ *
Như thế có nghĩa là chúng tôi là những học trò già của những thầy giáo trẻ trong thế kỷ 21 này , phải không quí bạn ??
Đã là học trò thì phải quí mến Thầy ,cho nên trong dịp cuối năm hết Tết Dương Lịch và Tết Nguyên Đán sắp đến , chúng tôi là những học viên của các lớp vi tính do NNA hướng dẫn , đã tổ chức một một
Lễ Tết Thầy trong ngày Thứ Bảy 12-10-05 vừa qua để tặng quà Tết cho các Thầy đã dạy vi tính cho chúng tôi.
Chúng tôi chỉ muốn nêu lên tinh thần “tôn sư trọng đạo” vì chúng tôi quan niệm rằng : “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư ” ( Một chữ dạy cũng là Thầy mà nữa chữ dạy cũng là Thầy ) , huống chi quí Thầy đã tốn hao công sức và thời gian để hướng dẫn chúng tôi về vi tính đã hơn một năm qua !
Buổi sáng Thứ Bảy 12-10-05 mùa Đông giá lạnh năm nay có những mái đầu bạc ngồi xen lẫn với những mái đầu xanh chia xẻ với nhau từng chiếc bánh ngọt , từng ly trà nóng và những lời thân ái mến thương nhau thật là cảm động !!
Trong danh sách quí vị học trò già tham dự buổi tiệc trà này người viết thấy có tên quí vị sau đây : Cụ Hoàng Minh Hòa, Hội Trưởng Hội Người Việt Cao Niên Portland, bác Jimmy Út Nguyễn , Hội Trưởng Hội Người Việt Cao Niên Beaverton và các cô bác Huỳnh Châu, ( Bác Nguyễn Bội Huề phu nhân của bác Huỳnh Châu vắng mặt vì phải đi Denver thăm con mặc dầu bác có tham gia đóng góp tài vật ), Nguyễn Hữu Hoàng , Nguyễn Ngọc Thi, Minh Đạo Trần Ngọc, Thái Kế An, Nguyễn Phú, Trần Quang Viên, Phạm Hồng, Nguyễn thị Hồng Hoa, Trương Tuyết Ngọc, Nguyễn thị Ngọc Nga, Nguyễn Đào ( Dow) và sau hết là người viết , Sương Lam .
Hai Thầy giáo trẻ là Thầy Trần Đệ và Thầy Đặng Tuấn thuộc Nhóm Nhân Ái.
Những học trò già hôm nay có nhiều vị đã từng
“hét ra lửa, mửa ra khói” oanh liệt một thời và những thầy giáo trẻ hôm nay có thể tuổi đời còn nhỏ hơn con cháu của các vị học trò già, nhưng trong giây phút này , trò vẫn giữ vai trò và Thầy vẫn là người được quí yêu tôn trọng , và đó chính là mục đích mà những người tổ chức tiệc trà Lễ Tết Thầy muốn nói lên để cho thế hệ trẻ Việt nam sau này sống tại nước ngoài ( Mỹ, Pháp, Úc, Canada v…v…dầu được giáo dục trong hệ thống giáo dục nào đi nữa cần phải biết “tôn sư trọng đạo” giống như cha ông họ đã làm trong buổi tiệc trà hôm nay !
Chương trình LễTết Thầy đã được Bác Huỳnh Châu , nguyên là Hiệu Trưởng ngày xưa soạn thảo với các tiết mục như sau:
1.- Lời thưa ( Bác Châu phụ trách)
2.- Một phút nhớ quê ( Nhạc Việt Nam)
3.- Lễ đốt lửa và chuyển lửa ( cụ Hoàng Minh Hòa và Thầy Đệ )
4.- Lời tri ân ( Bác Minh Đạo Trần Ngọc )
5.- Lễ Tết Thầy ( Cô Sương Lam )
6.- Phát biểu của giảng viên ( Thầy Tuấn)
7.- Mạn đàm và tiệc trà
Mở đầu chương trình, Bác Huỳnh Châu trình bày mục đích của buổi tiệc trà này là để cám ơn các thầy cô trong NNA đã ra công hướng dẫn học viên trong các lớp vi tính và sinh hoạt tập thể và cũng để nói lên lòng quí trọng thầy cô của lễ giáo đạo đức Việt Nam .
Tiếp theo đó cụ Hoàng Minh Hoà và Thầy Đệ được mời lên để làm lễ đốt lửa và chuyển ngọn lửa lễ nghĩa , nhân ái từ thế hệ tre già sang thế hệ măng non .
Kê’ tiếp, Bác Minh Đạo Trần Ngọc , đại diện các học viên bày tỏ lòng tri ân sự hy sinh công sức và thời gian của quí thầy cô thuộc NNA đã hướng dẫn và truyến đạt kiến thức vi tính và tin yêu đến các hoc viên tuổi…
không còn trẻ… nữa.?!?
Phần quan trọng nhất là Lễ Tết Thầy do Cô Sương Lam phụ trách với sự trao tặng các thiệp cám ơn và những món quà nho nhỏ đến các Thầy Đệ, Thầy Hùng, Thầy Tuấn , Thầy Thắng Vancouver, Thầy Thắng SE.
Món quà Lễ Tết Thầy ngày nay không phải là
“một con lợn béo, một vò rượu ngon “ hay trà bánh lỉnh kỉnh như ngày xưa mà lịch sự , hiện đại hơn với những phiếu mua quà tại Meier Frank tùy theo sở thích của quí thầy cô để cho hợp thời trang hiện đại !! Ý kiến của quí bà lúc nào cũng …..dễ thương và tình cảm hơn , phải không quí bạn !?!
Thầy Tuấn đại diện cho các giảng viên thuộc NNA vui vẻ đón nhận quà do các học viên gửi tặng và chúc sức khỏe đến các học viên già nhưng vẫn có óc cầu tiến và chịu khó học hỏi.
Sau chót là phần mạn đàm và tiệc trà thân mật. Dĩ nhiên phần ẩm thực và trang hoàng phải là do những bàn tay khéo léo dịu dàng của các cô, các bác Tuyết Ngọc , Hồng Hoa, Ngọc Nga, Đào, Hồng , Sương Lam phụ trách vì quí bà lúc nào cũng là những bà nội trợ khéo léo và đảm đang từ trong nhà cho đến ngoài xã hội. Phần dọn bàn khiêng ghế nặng nề dĩ nhiên là phải giao cho quí bác Phú, Thi , An, Hoàng, Jimmy Út, Trần Ngọc rồi vì bề nào quí ông cũng là … “phái mạnh ” mà lị !!?
BácTrần Quang Viên có đến đóng góp chung vui nhưng phải đi về sớm vì có chuyện nhà cần phải về ngay nên không thể ở lại lâu được . Tiếc quá bác Viên ạ !
Dầu “ tuổi hạc khá cao ” nhưng các …”mầm già văn nghệ” vẫn tham gia đóng góp văn nghệ cho thêm phần hào hứng . Bác Jimmy Út vừa kể chuyện vui vừa làm ca sĩ. Bác Minh Đạo Trần Ngọc đọc thơ Trường Thiên Di Tản diễn tả đoạn đường gian khổ của Bác , “người di tản buồn” từ lúc rời xa quê nhà cho đến hiện tại. Bác An ( thi sĩ Vũ Văn Phương ) đọc một bài thơ về quê hương trích trong tập thơ sắp xuất bản của bác. Cô Đào, cũng “ hoa cười ngọc thốt đoan trang đọc một đọan thơ về cuộc đời và đạo pháp cùng lời chào hỏi của cô Hồng để làm lễ trình diện học viên mới của lớp học vi tính .
Tiệc vui nào rồi cũng phải tàn và phút chia tay lưu luyến với lời chúc mừng sức khỏe được gửi đến cho nhau giữa những học viên đang vào tuổi…”hoàng hạc ”. Người viết là người cuối cùng rời khỏi phòng họp với sự cảm động dâng trào trong lòng.
Người viết xin mượn lời của Đức Khổng Tử đã dạy như sau để làm kết luận cho bài viết hôm nay : “
Lúc già mà không đem những điều mình biết để dạy người thì đến lúc chết chẳng ai thương tiếc. Lúc giàu có mà chẳng bố thí , thì đến lúc khốn cùng chẳng ai cứu giúp .”Chúng tôi tin tưởng rằng tinh thần “tôn sư trọng đạo” là một điều tốt cần phải được truyền đạt đến thế hệ con em chúng ta để muôn đời sau tinh thần này vẫn còn mãi mãi trong lòng người dân Việt . Quí bạn đồng ý chứ ?!
Sương Lam
* trích trong bài thơ Thương yêu và Nhân ái của SL