Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<56789>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#121 Posted : Sunday, January 15, 2006 1:40:12 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

VỌNG TƯỞNG MÙA XUÂN

Vườn ai hoa bưởi đã thơm lừng
Báo hiệu Xuân về, ai biết không?
Đâu đó Đào , Mai đang lã lướt
Đón nàng Xuân, từng cánh bay tung…

Đại dương trùng lớp bao cơn sóng
Bến đục đưa người qua bến trong
Vượt thoát xa rồi yêu dấu cũ
Quê người trăn trở nỗi đau chung !

Xuân về gợi nhớ bao Xuân trước
Chồng chất ly tan quá não nùng
Chinh chiến anh hùng đâu mấy kẻ
Mất rồi quê Mẹ …với non sông !

Mái tóc xanh xưa giờ điểm bạc
Từng đêm thao thức mỏi mòn trông
Ai ngờ non nước ngày thay đổi
Để hận muôn lòng, ai biết không?

Tết đến bày tranh trên giá gỗ
Nhớ về quê Mẹ phía trời Đông
Vẽ tiên phong một thời trang sử
Vẽ những hùng anh giống Lạc Hồng

Đây nét vì vua xây dựng nước
Đó là nhị nữ…tấm lòng trung
Ngậm ngùi nhớ lại thời son trẻ
Trai Việt hiên ngang tựa bách tùng

Trăng chếch đầu non đùa cợt gió
Một thời oanh liệt…có còn không?
Mùa Xuân tô thắm ngàn cây cỏ
Sao vẫn trong tâm nặng trĩu lòng
Mơ ước quê hương trời sẽ sáng
Ngày về đoàn tụ, ngát hương bông…
Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#122 Posted : Sunday, January 15, 2006 1:41:20 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Vò võ canh sương

Hai con chim nhỏ trên cành liễu
Hót điệu ân tình quá dễ thương
Em đứng một mình bên cửa vắng
Tay buồn gỡ rối…sợi tơ vương…

Ước gì…anh có bên em nhỉ ?
Để ngắm nắng vàng giữa sáng nay
Chim cũng có đôi tình đến thế
Sao em đơn lẻ…tháng năm dài !

Quê hương xa quá vòng tay với
Từ độ điêu tàn phủ núi sông
Em lạc trên dòng trôi nổi ấy
Dạt xuôi thân phận mãi long đong …

Nhiều đêm thức trắng buồn da diết
Trăn trở bên lòng nỗi nhớ thương
Dáng mẹ hình cha mà quặn thắt
Một mình vò võ giữa canh sương !

Rồi em nhớ lại bao ngày tháng
Thuở tuổi xuân hồng bên mẹ cha
Làn khói chiều vương trên mái ấm
Trăng nghiêng soi bóng…dưới giàn hoa.

Vũng Tàu nhớ lắm, quê hương cũ
Sóng biển trước sau mãi dạt dào
Cồn đá rêu phong hàng liễu rũ
Cát vàng in dấu…một ngày nao…

Bây giờ em lại bơ vơ quá
Sống giữa đất trời, lạ nước non
Vuốt mặt nghe lòng sao thổn thức
Lệ nhòa má phấn…nhạt môi son !

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#123 Posted : Sunday, January 15, 2006 1:43:24 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

VẪN THƯƠNG MIỀN BIỂN SÓNG

Ðêm trở giấc lặng người trong cô quạnh
Xuân lại về buốt giá một niềm đau
Ðược gì đâu mười lăm năm xứ lạnh
Vẫn nhớ thương miền biển sóng dạt dào

Cảm ơn người cho ta thời vụng dại
Bên mái trường bên tà áo ngây thơ
Tuổi về chiều nhắc ra thêm ngần ngại
Còn chi đâu … quá khứ đã xa mờ

Người lưu lạc ta một thời dong ruổi
Thân ly hương đâu ấm nỗi đoạn trường
Ta một kiếp làm người thơ không tuổi
Nhưng thời gian tàn ác chẳng chịu nhường

Ta bây giờ sầu lên từng sợi tóc
Bạc mắt môi và trắng cả tương lai
Ta bây giờ hay buồn và hay khóc
Thương mẹ cha lòng luống những ai hoài

Nhớ khi xưa tung tăng vười dậu tím
Nhà của ta sát bên cạnh nhà người
Mẹ của ta và mẹ người thân lắm
Từng chắt chiu cho rạng mặt với đời

Ta với người mẹ cha giờ đâu nữa
Từng lời thơ là dòng lệ tuôn rơi
Kỷ niệm xưa từ bao năm chất chứa
Giờ bung ra như sóng vỗ trùng khơi

Ta nhớ quá mẹ hiền bên bếp lửa
Bữa cơm chiều phe phẩy quạt cho ta
Xứ của mình nhà luôn luôn mở cửa
Nhưng dường như cái nóng chẳng buông tha

Nhưng ta vẫn một lòng yêu xứ biển
Tình đậm đà như cá một dòng sông
Tiếng reo vui khi hoàng hôn ẩn hiện
Thuyền bập bềnh lướt sóng giữa trời trong

Ta bây giờ chỉ muốn về quê cũ
Sống an nhàn bên nấm mộ mẹ cha
Săn sóc con ta mùa mưa nước lũ
Sưởi nắng hồng tươi tốt những giàn hoa

Ước mơ đó bao giờ ta thực hiện
Sẽ một đời ấp ủ mãi không thôi
Và tuổi trẻ từng đêm về hiện diện
Trên mái đầu đã bạc trắng như vôi …



HẬN SÔNG BA

Người nặng tình yêu cho đất nước
Bao giờ quên được hận Sông Ba
Chia ly bờ cõi sầu tan tác
Nước Việt nghìn năm thấm lệ nhòa

Pleiku sương lạnh trời tây nguyên
Chiến sĩ hiên ngang chẳng lụy phiền
Cất bước oai hùng theo nhịp trống
Một thời thanh sử dễ nào quên

Ngày ấy xông pha với Tiểu Ðoàn
Máu đào loang đỏ dòng Dakpla
Chư Pao lệ nhỏ hờn ai oán
Gởi sóng trùng dương nỗi xót xa

Ngồi đây mà nhớ mãi Hàm Rồng
Vùng đất cơ đồ rạng núi sông
Thung lũng hồng nửa đêm thức giấc
Nghẹn ngào nhìn máu lệ pha hồng

Lòng dân ngậm nuốt đau hờn tủi
Chỉ phút giây bình địa Củng Sơn
Tướng lãnh chạy dài lên dốc núi
Bỏ tàn quân thảm hại đau buồn

Sài Gòn đẹp mãi cho non nước
Một thuở thanh bình ta ấm thân
Cơn gió bạo cường tràn nỗi tức
Mất rồi dòng nước mát trong ngần

Ðịa danh muôn thuở đất Sài Gòn
Xưng bá xưng hùng ngôi đế vương
Hòn ngọc viễn đông ngày ấy đã
Ngậm ngùi đưa tiễn kẻ lên đường

Nỗi đau đã thấu chín từng mây
Bỏ súng quy hàng buổi sáng nay
Cả một đời sống cho nghiệp võ
Ðể mang nỗi nhục tháng năm dài

Máu đào loang đỏ bên dòng nước
Vũ trụ quay cuồng dưới ánh sao
Hàng vạn sanh linh đang nuối tiếc
Còn đâu lựu thắm với hoa đào

Quê hương rên xiết lời ai oán
Một dãy sơn hà đẫm khói sương
Tai họa ngày nay ai biết được
Tại trời hay tại lũ ma vương

Uất hờn đôi mắt hằn tia máu
Ðêm vắng Sông Ba hiện bóng trơi
Chẳng hẹn cùng nhau ngày gặp lại
Còn may mắn đó … cũng do trời

Giang san là của người dân Việt
Ðừng để ngậm hờn cho cổ nhân
Ðừng để Tổ Tiên niềm nuối tiếc
Mấy ngàn năm hùng mạnh dân, quân

Ly hương nhớ lại thêm buồn tủi
Thương những oan hồn thây chất thây
Ba chục năm rồi, ai nhớ, hỏi
Xương chồng như núi tự xưa rày

Lời nguyền xin gửi lũ ma vương
Một sáng cờ bay ngập phố phường
Nước Việt reo vui mừng phục quốc
Ma vương nhục nhã … nép bên đường

Nguyễn Phan Ngọc An USA












Nguyenphanan
#124 Posted : Sunday, January 22, 2006 11:49:36 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0


Xin làm người nhân chứng


Mùa lá chết xôn xao lời tình tự
Đường vào yêu ngôn ngữ cũng bằng không

Ngước mắt lên rực rỡ mặt trời hồng
Yêu chi lắm để lòng xuôi vực thẳm !

Và trọn kiếp mang mối tình thầm lặng
Bởi tơ trời con tạo chẳng se duyên

Cho em xin xa lạ chẳng từng quen
Để đóng trọn vai trò người nhân chứng.

NPNA



Nguyenphanan
#125 Posted : Sunday, January 22, 2006 11:50:57 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Vùng trời ngày ấy

Người đi cách mấy đại dương
Lòng sao vẫn nhớ vẫn thương quê mình
Quê tôi từ độ chiến chinh
Nồi da xáo thịt…thanh bình còn đâu ?
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Bây giờ còn lại một màu tang thương
Nhân sinh biến đổi vô thường
Kẻ nương thời cuộc, kẻ nhường thủy chung
Người thất học, kẻ bần cùng
Người mang đạo hạnh…kẻ dùng quyền uy
Nhân tài lần lượt ra đi
Kẻ băng biển máu, người thì cùm gông
Xương phơi máu lệ chất chồng
Triền miên thảm cảnh theo dòng thời gian
Nhìn quê lệ ứa hai hàng
Từ đâu gió bão thổi tràn miền Nam
Thâm tình máu thịt ly tan
Biển Bắc dậy sóng…biển Nam bão bùng
Rồng Tiên, một giống anh hùng
Đành tâm gây cảnh khốn cùng cho nhau !…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#126 Posted : Sunday, January 22, 2006 11:52:14 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Vùng ký ức


Hơi thu lạnh len vào khung cửa nhỏ
Cả căn phòng đầy ắp nỗi cô đơn
Ta ru ta trong giấc ngủ chập chờn
Nghe dĩ vãng lật từng trang thao thức…
Dòng nhật ký năm xưa nhòa dấu mực
Bụi thời gian vùi lấp cả xuân xanh
Mảnh tình xưa ngang trái mộng không thành
Niềm mơ ước chỉ còn trong kỷ niệm…
Dẫu xa xưa tình vẫn chưa chết lịm
Vẫn hằn đau, vẫn khóc mối duyên đầu
Người đi rồi…ta sống với thương đau
Gom từng chút hương hoa cho mộng ảo…
Theo kiếp sống lăn mình trong gió bão
Hồn miên man tim đã lạnh còn đâu ?
Rồi mỗi năm đi nhặt lá thu sầu
Nghe nhung nhớ…ngập hồn lên chất ngất !
Sâu nặng quá ! Ôi , mối tình thứ nhất
Ta cho người và người đã mang theo
Thác Cam Ly, hồ Than Thở, tiếng thông reo
Như ẩn hiện, mơ màng …trong giấc ngủ…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#127 Posted : Sunday, January 22, 2006 11:56:00 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

VẪN MÃI MÙA XUÂN

Thêm một mùa xuân …ngắn tuổi đời
Bàng hoàng hồi tưởng chuyện xa xôi
Ngày xưa hai đứa chung trường học
Đâu biết ngày mai cách biệt rồi…

Có lần anh bảo nhỏ : Phan An
Mơ ước cùng em chuyện đá vàng
Nếu lỡ đời trai vì Tổ Quốc ?
Lấy ai thương xót phận hồng nhan !

Chinh chiến mang chàng đi rất xa
Bão lòng cuồn cuộn giữa phong ba
Chữ yêu vội vã chưa trao gởi
Khi ngọn lửa tình…đã thiết tha…

Từ ngày chàng khoác áo chinh y
Biền biệt phương xa khuất nẻo về
Để kẻ phòng khuê đành lỗi hẹn
Sương buồn giăng khắp nẻo sơn khê…

Hai ngỏ hai nhà đã cách xa
Trường xưa lối cũ cũng phôi pha
Và người xưa một chiều mưa đổ
Nạng gỗ dìu anh đến cửa nhà !

Chỉ còn dư ảnh chút tình xưa
Lê kiếp thương binh, kiếp sống thừa
Gục mặt để nghe lòng nuối tiếc
Thân tàn theo dõi bóng người xưa…

Rồi một ngày kia nơi viễn phương
Gặp nhau qua màn lệ rưng rưng
Ta còn gì để cho nhau nữa
Em goá bụa rồi…ta phế nhân !

Ba mươi năm tình vẫn không phai
Cố nén vào tim tiếng thở dài
Hai mái đầu xưa giờ điểm bạc
Cuối đời thủ thỉ chuyện tương lai…

Trong mắt người xưa giọt lệ rơi
Nghẹn ngào ôm hạnh phúc buông lơi
Vòng tay khơi dậy thần tiên cũ
Và bóng người xưa xiêu lạc đời…

Ngập ngừng anh bảo nhỏ : Phan An
Có muộn màng chi chữ đá vàng
Biết sống cho nhau dù ngắn ngủi
Ân tình như vạn lý quan san…

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#128 Posted : Sunday, January 22, 2006 11:59:57 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Thao thức với mùa xuân

Bên trời con én báo mùa xuân
Cảnh vật trần gian rộn rã hơn
Hoa thắm đua nhau bừng trổ nhụy
Đâm chồi nẩy lộc đón nàng xuân…

Phất phới ru lòng ngọn gió xuân
Thiết tha tình cảm đã bao lần
Chúc nhau ngôn ngữ thân thương nhất
Cùng cạn ly mừng chúc tuổi xuân !

Bên song thờ thẩn đón chờ xuân
Nhớ cảnh, nhớ người lệ chứa chan
Chẳng muốn điểm trang son phấn nữa
Chẳng buồn soi lại chút dung nhan…

Có hiểu lòng ta không hỡi xuân ?
Sắt se thân phận một thi nhân
Tưởng như bão táp hoa rơi rụng
Từng mảnh theo mùa lạnh gối chăn…

Trong mơ ta vẫn dệt tình xuân
Dẫu tóc pha sương lấm bụi trần
Dẫu bước chân mòn quên lối mộng
Vẫn hoài thao thức một mùa xuân !

Xin hẹn cùng xuân hứa với xuân
Dù cho biến đổi cuộc xoay vần
Cho dù vũ trụ không còn nữa
Nhưng với lòng ta…vẫn có xuân !

Để ta còn dịp đón chào xuân
Đáp tạ cho đời chút nghĩa ân
Tình cảm quyện vào thơ nhắn gửi
Ân tình bát ngát giữa mùa xuân !

Xuân vẫn tươi hồng với thế nhân
Rải hoa nhân ái kiếp phong trần
Cho thân lưu xứ tình thêm đậm
Chung cuộc vui vầy đón chúa xuân…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN




Nguyenphanan
#129 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:01:21 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

TA SỢ MÙA XUÂN

Ta cũng muốn mùa xuân về bên cửa
Dù quê người chẳng nắng ấm reo vui
Thân ly hương bao kẻ dấu nụ cười
Cũng vẫn phải chào nàng xuân trở lại

Nghĩ về xuân lòng thơ thêm ái ngại
Mười lăm năm lặng lẽ nước xuôi dòng
Mang vào thân số kiếp phải long đong
Câu bất hạnh theo ta từ muôn thuở

Nghĩ đến xuân dường như tim rạn vỡ
Mái ấm còn đâu … cha mẹ xa rồi
Đêm giao thừa lau ngấn lệ đơn côi
Ta sợ lắm ! Xuân ơi … đừng trở lại

Ta cũng muốn mùa xuân luôn tồn tại
Cho cây đâm chồi nẩy lộc tươi xanh
Tình cảm lên ngôi, ước vọng đạt thành
Cả nhân loại vui mừng xuân ngự trị

Xuân đã đến đã đi bao thế kỷ
Với loài người xuân một dạ thủy chung
Không có nàng xuân hoa lá úa tàn
Xuân cứ đến …mặc dù riêng ta sợ …

Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#130 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:02:50 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Sẽ có một ngày

Sẽ có một ngày ta trở lại
Núi sông hùng vĩ mượt màu xanh
Giòng thác reo vui mừng khách lạ
Muôn hoa đua nở rộ trên cành…

Sẽ có một ngày tay xiết tay
Mừng mừng, tủi tủi rượu thơ say
Tàn đêm thức trắng niềm tâm sự
Thân phận ly hương…những tháng ngày

Sẽ có một ngày ta với ta
Đồi cao vang dậy khúc hoan ca
Chim muông cầm thú cùng vui hót
Chào đón mùa xuân đẹp thái hòa…

Sẽ có một ngày bao chiến binh
Trở về đất mẹ giữa bình minh
Thuyền xưa bến cũ dang tay đợi
Lệ đá rưng rưng…khóc chuyện tình !

Chuyện tình của những kẻ ly hương
Quên mất mùa xuân chốn dặm trường
Bỏ ngỏ tim hồng nơi xứ lạnh
Nhìn nhau bỡ ngỡ tóc pha sương !

Sẽ có một ngày con của mẹ
Tìm về dòng máu chảy trong tim
Thiết tha nguồn cội bao ngăn cách
Dựng lại non sông kiến thái bình…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN






Nguyenphanan
#131 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:04:52 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Ray rứt một mùa xuân

Nơi đất khách, quê người, xuân đã đến
Con nhớ về thành phố nhỏ thân yêu
Vũng Tàu ơi, đâu nắng sớm mưa chiều
Đâu những thuở xuân về…khoe sắc thắm ?

Quê tôi ơi, giờ đã xa vạn dặm
Bóng cha già biền biệt mấy năm qua
Chắc giờ đây, người nhớ những con xa
Vì vận nước…cha con đành cách biệt !

Tuổi tám sáu tình quê hương thắm thiết
Nên người vui ở lại…chẳng cùng đi
Anh em con từ giã biệt kinh kỳ
Luôn ghi khắc tình cha như trời biển …

Ngày ra đi, người bảo đừng lưu luyến
Sống nên người, lo xây dựng tương lai
Vì quê hương hãy nghĩ đến ngày mai
Đem kiến thức ra giúp đời, giúp nước…

Nay xuân đến con không về thăm được
Để dâng người lời cầu chúc đầu năm
Đây lời thơ, con gửi những tri âm
Dù ngăn cách ngàn đại dương thăm thẳm !

Xin cha hiểu lòng con thương cha mẹ
Cha và con xa nửa quả địa cầu
Tóc bạc phơ ray rứt những đêm thâu
Cha buồn lắm, lòng con đau quặn thắt…

Ở bên kia bờ biển Thái Bình Dương
Mẹ tôi nằm yên nghỉ giữa mù sương
Cô quạnh đã bao mùa trong giá lạnh
Hồn mẹ thân yêu…biết mấy đoạn trường !
Bên này bờ biển nhớ thương
Ai hay…có kẻ ly hương…lệ tràn !

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#132 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:06:35 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Nụ hoa Xuân

Xuân về khai bút, bút khai hoa
Thương nhớ gửi anh một món quà
Trinh bạch thắm hồng tim máu đỏ
Để hồn nhau kết nụ tinh hoa…

Cho cánh chim bay tung với gió
Thỏa lòng anh mãi mãi trong mơ
Để riêng em nụ xuân tàn uá
Một mảnh tình mai…đã nhạt mờ…

Đi nữa đi anh, ai chờ anh đó ?
Để lại cho em, chấm đỏ ước mơ
Miệt mài chi hỡi nàng thơ
Đắp xây chi những giấc mơ chọc trời ?
Hãy đi ngược lại cuộc đời
Để nghe não nuột tiếng cười…của Xuân
Anh đi…xin chớ dừng chân
Để đừng xa cách…vạn lần cách thêm …

Nguyễn Phan Ngọc An



Nguyenphanan
#133 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:10:49 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NỖI LÒNG CHIẾN BINH



Ngồi đây mà nhớ Sài Gòn
Hỏi thăm chốn cũ có còn như xưa
Phải chăng sớm nắng chiều mưa
Tóc râu sợi bạc vẫn chưa ấm lòng...
Liễu kia tóc rủ ven sông
Phải chăng em mải miết trông người về
Anh buồn muôn dặm sơn khê
Trăng buồn khép mắt cho tê tái lòng
Làm sao thỏa chí tang bồng
Anh hùng chiến bại đau lòng buông xuôi
Súng gươm từ đó ngậm ngùi
Bảng danh từ đó chôn vùi tuổi tên
Ai ngờ vận nước đảo điên
Ai hay thảm cảnh triền miên dân lành
Chiến binh gục mặt cam đành
Mất rồi Tổ Quốc lưu danh một thời
Gông cùm lao lý tả tơi
Cúi đầu chấp nhận số trời dành cho...
Ba mươi năm tủi hận
Mang kiếp người lưu vong
Xa rồi quê hương Mẹ
Tóc bạc, đời long đong
Khăn buồn lau ngấn lệ
Trời buồn giọt mưa tuôn
Thu buồn rơi rụng lá
Sông buồn ngập phù sa
Núi buồn con thác đổ
Lệ đá buồn rưng rưng
Chiến binh vùng vẫy sa trường
Giờ đây ôm hận trên đường mưu sinh
Vẫy tay chào, hẹn bình minh
Quê hương ngời sáng, chiến binh quay về...

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#134 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:12:42 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NGÀY XUÂN ĐI LỄ CHÙA

Đất khách tha hương gió trở mùa
Xuân về ray rứt nhớ chùa xưa
Quê em trong khoảng mù sương ấy
Một mái đình rêu phủ gió mưa

Khói lam che khuất đường lên núi
Một dãy thông xanh đứng chọc trời
Em nhớ con đường trơn đất đỏ
Mỗi lần trèo núi muốn tàn hơi

Mẹ dắt tay em tới cổng chùa
Áo quần lem luốt những bùn nhơ
Bởi em trợt té trên con dốc
Cực khổ bao nhiêu cũng tỉnh bơ

Chùa nhỏ nhưng người đến rất đông
Chùa xa nhưng chẳng ngại trong lòng
Tay bồng tay dắt tay mang giỏ
Rạng rỡ trên môi những nụ hồng

Một mái đình sơn son thếp vàng
Bụi rêu bao phủ bởi thời gian
Nhạt nhòa trong khói hương nhang ấy
Phật tử cầu kinh cõi niết bàn

Ta bà thế tục chốn trần ai
Lệ đẫm thương vay trả nợ đời
Hãy cố tu tâm rèn luyện tánh
Lên thuyền bát nhã trở về xuôi

Bây giờ lặng lẽ mùa xuân đến
Pháo đỏ còn đâu giữa chợ người
Mẹ có còn đâu, tay dắt tay
Chùa xưa khuất dạng cuối chân trời …

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#135 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:14:37 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MÙA XUÂN ƯỚC VỌNG

Trở giấc ngậm ngùi gió xuân len nhẹ
Nghe mênh mang trong tiềm thức xa xưa
Ba mươi năm phiêu bạt với nắng mưa
Chờ xuân đến … nhen hồng lên bếp lửa
Em đã thấy nàng xuân về bên cửa
Tô thắm đời xô đẩy ngọn đông phong
Cho thi nhân đôi giây phút ấm lòng
Dệt vần thơ mộng cho hồn mộng mơ …

Bốn mùa xuân hạ thu đông
Trăng tròn trăng khuyết vẫn không đổi dời
Hạ nồng oi bức muôn nơi
Sang thu sương rụng nhẹ rơi đêm dài
Nỗi buồn thu … thu nhớ ai
Mà trong gió lạnh ai hoài niềm đau
Lá vàng rơi rụng về đâu ?
Cho thi nhân mãi ôm sầu thiên thu !
Mưa rơi lất phất sa mù
Buồn trông cánh nhạn, lời ru tự tình
Gió đông lạnh kiếp phù sinh
Nàng xuân sưởi ấm chút tình thế nhân
Ngẩn ngơ giấc mộng hồng trần
Xuân ơi vẫn mãi … em gần bên ta …

Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#136 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:16:08 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MÙA XUÂN
TRONG TRÁI TIM LY HƯƠNG

Em bên đó có đón xuân không nhỉ
Ta bên này như thế kỷ buồn tênh
Lặng nghe gió tạt bên thềm
Âm vang như tiếng sóng êm cợt đùa
Đất trời cũng khi mưa khi nắng
Dải ngân hà vẫn nặng sầu vương
Có ai chia nỗi đoạn trường
Mùa xuân của kẻ ly hương không nhà
Em còn hát khúc ca dạo trước
Ngày yên vui non nước thanh bình
Bỗng đâu chinh chiến điêu linh
Xua đi ánh nắng bình minh ngọt ngào
Anh từ đó tâm hồn chao đảo
Xa người yêu xa cả phố phường
Mặc cho bão táp phong sương
Tấm thân xin gửi trùng dương sóng ngầm …

Nay thắm thoát ba mươi năm chẳn
Đếm thời gian đằng đẵng trôi qua
Chữ tình theo gió phôi pha
Trong tâm giữ vẹn lời ca ban đầu
Thuở trời đất nhuộm sầu luân lạc
Thuở gươm đao bạo ác nhiễu nhương
Anh đi tìm một con đường
Bao năm tóc đã pha sương mất rồi
Nhìn cây cỏ đâm chồi nẩy lộc
Biết mùa xuân dân tộc đã về
Xót xa một mối tình quê
Ba mươi năm vẫn tư bề quạnh hiu …


Nguyễn Phan Ngọc An












Nguyenphanan
#137 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:18:18 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MÙA XUÂN TRONG ẢO ẢNH

Nhìn thiên hạ treo lên tờ lịch mới
Một chút gì chua xót ở trong tim
Tuổi xuân trồi, nào ai dễ kiếm tìm
Trong thoáng chốc, tóc xanh thành tóc bạc

Thương cha mẹ đã quy tiên cỡi hạc
Chẳng mừng xuân đốt pháo đón giao thừa
Chẳng hoa đèn, chẳng bánh mức hạt dưa
Lòng vọng tưởng song thân nơi cõi lạ

Có lạnh lắm khi trời đông buốt giá
Với đêm thâu ra rả tiếng côn trùng
Có mơ về vùng cõi tạm phù dung
Nẻo trần thế, sinh ly và tử biệt

Nơi đó có trời xanh hoa cỏ biếc
Có yên lành và cũng lắm đau thương
Có chiến tranh và cũng lắm đoạn trường
Và có những thâm tình đang nhắc nhở

Công cha mẹ lớn bằng non bằng bể
Giữa ngày xuân nhìn di ảnh lệ rơi
Từ hôm nay cho đến cuối cuộc đời
Chỉ còn lại mùa xuân trong ảo ảnh …

NPNA


Nguyenphanan
#138 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:19:30 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0



MÙA XUÂN TRONG ANH

Hỡi anh chiến sĩ Quốc Gia
Có nghe trong gió bài ca xuân về

Từng đoàn én lượn trời quê
Gợi anh nỗi nhớ câu thề nước non

Bao năm lòng vẫn sắt son
Nửa đời dâu bể chưa mòn chí trai

Hạ về thiêu đốt tương lai
Sông thương lỗi nhịp tình ai lỡ làng

Thôi rồi một chuyến đò ngang
Ðưa người tách bến ngân giang thuở nào

Ba mươi năm hỡi trời cao
Biết bao chua xót dâng trào trong anh

Còn đâu giấc mộng tung hoành
Chiến công hiển hách lừng danh một thời

Ngày nay con tạo đổi dời
Nghe mùa xuân đến sầu vơi tất lòng

Anh như thuyền ngược giữa dòng
Mênh mông lạc chốn biển đông mịt mù

Xuân trong ảo ảnh phù du
Tình xuân thắm nụ thiên thu trong hồn

Nàng xuân muôn thuở vẫn còn
Tình yêu Tổ Quốc trường tồn trong anh …

NPNA

Nguyenphanan
#139 Posted : Sunday, January 22, 2006 12:21:03 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MÙA XUÂN CHIẾN SĨ

Xuân lại về … ôi mùa xuân viễn xứ
Nhớ làm sao mái ấm những chiều mưa
Lũy tre xanh, hàng liễu rũ đong đưa
Như điệp khúc ru hồn người ly khách …

Xuân lại về, nhắc ta lời son sắt
Dẫu phiêu bồng đâu quên chữ bại vong
Thân ngục tù hờn căm cơn vọng động
Xót quê hương cho lệ ứa thiên thu !

Bao giờ đây, ta trở về quê cũ
Bên mộ phần cha mẹ buổi đầu xuân
Nén hương thơm với lòng dâng uất hận
Vì non sông chữ hiếu chẳng chu toàn

Bao giờ đây gặp người yêu áo trắng
Mắt rưng rưng chết lịm tiễn người đi
Em ngây thơ nào biết trước điều chi
Lần chia biệt để trọn đời đôi ngả !

Tay trong tay ta nghẹn ngào từ giã
Đời lưu vong luôn hướng vọng trời Nam
Để mỗi mùa én lượn báo xuân sang
Đành gạt lệ xót xa niềm cố quốc …

Ba mươi năm tuyết sương pha mái tóc
Nửa cuộc đời chôn chặt nợ quê hương
Nửa đời sau ly xứ với đoạn trường
Ai hiểu thấu niềm đau người chiến sĩ ?!

Xuân vẫn đến, xuân buồn bao thế kỷ
Đã hết rồi mơ ước vuột tầm tay
Hy vọng tàn theo gió lững lờ bay
Xuân viễn xứ mang nỗi sầu chiến sĩ …

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#140 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:19:10 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MỘNG ĐÊM XUÂN

Đông hãy qua nhanh cho chồi xanh trổi dậy
Đón nàng xuân má thắm môi xinh
Dàng liễu đào phương phi cốt cách
Tơ hong dài giấc mộng nguyên trinh

Nàng đã bước vào tim tôi rất nhẹ
Đêm cô liêu bỗng sáng rực hoa đăng
Lời ru êm dìu tôi vào cõi mộng
Đường thiên thai hoa gấm dệt tơ giăng

Hãy ngồi bên tôi hỡi nàng tiên áo trắng
Đôi mắt huyền như bảo ngọc kim chi
Dù kẻ tục người tiên tôi vẫn muốn
Đến bạc đầu đừng nói chuyện phân ly

Không có nàng xuân đời chẳng nghĩa gì
Đâu chim hót, đâu hoa hồng hé nở
Đâu muôn sắc, đâu rượu đào, pháo nổ
Tay trong tay dìu dặt dưới trăng mơ

Để tao nhân dệt nốt những vần thơ
Ôm giấc mộng liêu trai vừa trở dậy
Hoa tình yêu trăm miền đang mở ngỏ
Nàng xuân ơi … tao ngộ phút này đây

Đại dương kia sóng nước vẫn vơi đầy
Duyên tái tạo kiếp này ta hạnh ngộ
Chốn trầm luân ta đã nhiều khốn khổ
Đến đây em cho tình thắm bờ môi …

Nguyễn Phan Ngọc An




Users browsing this topic
Guest (45)
23 Pages«<56789>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.