Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages<12345>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#41 Posted : Monday, November 14, 2005 12:34:06 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Liễu Sinh Thoát Tử

Em đọc cuốn Liễu Sinh Thoát Tử
Cả ngày qua ròng rã suy tư
Kiếp nhân sinh phù du tan hợp
Hãy vội quay tìm hướng nẻo tu…

Cát bụi cũng trở về cát bụi
Tranh đua gì trong chốn càn khôn
Tiền tài danh lợi ngày nào đó
Nhắm mắt xuôi tay, giữ được không ?

Phật dạy vô thường chung bể khổ
Trầm luân một kiếp giữa gian nan
Ta bà vẫn đục đua chen mãi
Bến khổ bờ mê lụy xác phàm…

Trăm năm ngắn ngủi có là bao
Thoáng chốc sương pha trắng mái đầu
Tạo hoá có sinh là có tử
Giữ cho mình tâm đạo bền lâu…

Em đọc em buồn quá chị ơi !
Thương em và thương cả cho người
Hữu duyên còn biết đường tu niệm
Lắm kẻ phàm phu chỉ hại đời !

Tuổi đời vội vã chóng qua mau
Một thoáng phù du tựa bóng câu
Nhớ thuở xuân xanh mà tiếc nuối
Thời gian chẳng đợi chẳng chờ đâu …

Mắt môi đã bạc với gian truân
Tóc cũng buồn rơi theo tuyết sương
Bởi lẽ đọc rồi thêm chán ngán
Hơn thua chi nữa cõi vô thường !

Em bây giờ cũng buồn như chị
Cha mẹ quy tiên…thân cút côi
Xứ lạ đêm đêm lau ngấn lệ
Vu Lan về thêm tủi mà thôi…

NPNA
Nguyenphanan
#42 Posted : Monday, November 14, 2005 12:37:10 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Phải chăng ta hẹn từ tiền kiếp

Chiều nay về nhà
Lòng em rộn rã một niềm vui
Một đôi mắt suy tư
Một tâm hồn nghệ sĩ
Một cuộc đời cô đơn
Phải chăng ta hẹn từ tiền kiếp
Mới gặp mà thương tự thuở nào
Có phải ông tơ se chỉ thắm
Xui người dẫn lối đến tìm nhau
Anh biết chăng, hai mươi năm em lận đận
Giông bão đường đời chất nặng đôi vai
Tìm nơi đâu…hạnh phúc với tương lai
Thầm rơi lệ tiếc cho ngày xuân thắm
Anh hẵn có một cuộc tình đầm ấm
Chung quanh anh vợ đẹp với con ngoan
Nhưng trời cao xui duyên phận bẽ bàng
Năm năm lẻ hắt hiu đời một bóng
Trời gây chi cảnh đất bằng dậy sóng
Nỗi đau anh em chia sớt được chăng?
Muốn cùng anh san sẻ những băn khoăn
Xây dựng lại những gì đang bỏ dở…
Em mơ ước một chân tình muôn thuở
Hai mươi năm em sống kiếp con tằm
Lấy thơ văn để che lấp tủi hờn
Mượn giấy bút thay cho lời tình tự…
Anh hãy cho em trút niềm tâm sự
Chẳng hiểu vì sao…em chẳng hiểu vì sao?
Chỉ mới gặp anh mà tim bỗng xuyến xao
Lời nói ngọt ngào , nghĩa cử thanh cao
Tâm hồn ấy khiến lòng em thương cảm

Chiều nay em vui, em nhớ
Người bạn, người tình hay duyên nợ gì đây ?
Mong anh hiểu tấm lòng nầy
Bỗng dưng cảm xúc dâng đầy trong thơ…

NPNA
Nguyenphanan
#43 Posted : Thursday, November 17, 2005 1:48:23 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

ÐÔNG BUỒN NHỚ BẠN

Lá đã rụng đầy trên lối đi
Mùa thu vàng úa nỗi ai bi
Ðông về trong gió buồn se lạnh
Ai biết lòng em trĩu nặng gì

Chưa giã từ nhau sao vội đi
Nửa chừng lỗi nhịp khúc từ ly
Trăm năm một thoáng mơ hồ mộng
Người đã xa rồi, lệ ướt mi

Nhân thế đau buồn chuyện tử sinh
Bao nhiêu họa phúc giữa điêu linh
Phù du tan hợp là thân phận
Biển khổ lênh đênh một chữ tình

Ai tiếc mùa thu thương lá rụng
Ai về ấp ủ mộng xuân sang
Cho tôi gửi gấm niềm tâm sự
Ðến chốn vô cùng... của nát tan

NPNA

Nguyenphanan
#44 Posted : Thursday, November 17, 2005 1:57:36 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TÌNH CHO QUÊ HƯƠNG

Vui gì thân phận mất quê hương
Khi gió đông về dạ vấn vương
Nhớ nước thương nhà bao kỷ niệm
Sa cơ nên phải kiếp tha phương

Ðêm đến nhìn trăng, trăng ngẩn ngơ
Dường không quen biết tự bao giờ
Con đường xa lộ thênh thang quá
Biển rộng mù sương chẳng bến bờ

Ðông sang gió lạnh thấm chăn đơn
Thao thức vàng thêm nỗi nhớ nhung
Tiếng quốc kêu sương mờ ải nhạn
Tiếng gà giục giã lúc tàn canh

Ly xứ thôi đành một kiếp đau
Vì đâu dân Việt phải cơ cầu
Ra đi chẳng nghĩ vì cơm áo
Chỉ muốn non sông rạng ánh màu

Bây giờ sông núi ôi ngàn dặm
Thăm thẳm ngân hà chia cách xa
Ðất Việt ai về cho nhắn gửi
Tình em muôn thuở chẳng phôi pha...

NPNA
Nguyenphanan
#45 Posted : Thursday, November 17, 2005 2:14:34 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BIỂN NHỚ

Vũng tàu biển sóng vây quanh
Em về tìm lại ngày xanh tuổi hồng
Bao nhiêu năm cuộc phiêu bồng
Quê hương vời vợi đau lòng đỗ quyên

Rì rào gió cát hàn huyên
Từ em cất bước truân chuyên dập dồn
Rặng dừa rũ bóng hoài mong
Mà người đi mãi cánh hồng bay xa

Thôi đành giấu mộng hải hà
Thuyền neo bến đợi trăng tà quạnh hiu
Bao nhiêu hạnh phúc chắt chiu
Ðào nguyên một thuở Nguyễn Lưu lạc đường

Ai về gối mộng tơ vương
Ai đi biền biệt một phương ngóng chờ
Con đường kỷ niệm ngẩn ngơ
Tương lai, hiện tại thẩn thờ... chiêm bao

NPNA
Nguyenphanan
#46 Posted : Thursday, November 17, 2005 2:24:15 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

CƠN BÃO MÙA XUÂN

Hoa lá mùa xuân đang thắm tươi
Dừa xanh ven biển khóe môi cười
Tình lên cung nhạc trăng vờn nước
Tha thuớt em về bến hẹn vui

Mây xám từ đâu khóa kín trời
Cuồng phong xô giạt lá hoa rơi
Nửa đời mộng tưởng hồn giông bão
Một kiếp u hoài dạ khó nguôi

Anh vẫn đi ôm mộng nước trời
Em còn kỷ niệm... lệ chưa vơi
Quê hương yêu dấu xa vời vợi
Sóng vẫn theo bờ chốn biển khơi

Giông bão trong anh khiến nghẹn lời
Muôn ngàn mong nhớ bởi đôi nơi
Mơ ngày hạnh ngộ xanh hy vọng
Ta có nhau rồi... xuân nối ngôi

Em có anh rồi, gió bão thôi
Xuân thu ngà ngọc thắm làn môi
Nụ hôn thần thoại nhòa nhân ảnh
Cây cỏ thì thầm... chuyện lứa đôi

NPNA
Nguyenphanan
#47 Posted : Thursday, November 17, 2005 2:32:03 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

HOA NỠ CÕI TRỜI RIÊNG

Người đã chiếm hết khung trời thương nhớ
Tháng ngày tôi dằng dặc nỗi chờ mong
Những đêm dài thao thức với chuyện lòng
Và mùa hạ quanh đây đầy phượng tím

Người vẫn đến rồi đi... hồn bịn rịn
Mây rồi bay, cánh nhạn lững lờ xa
Cuộc tình nồng khoảnh khắc giấc mơ qua
Chỉ còn lại một vòng tay hoang vắng

Dĩ vãng đau, vùi chôn niềm cay đắng
Tương lai như rào rạt sóng vô thường
Một lần xa nghe lòng những vấn vương
Tim thổn thức từng khúc ca tình tự

Xin hãy hát ru tôi vào giấc ngủ
Âu yếm tôi trong những giấc mơ hồng
Cho tình yêu êm nhẹ tựa dòng sông
Và quên hẵn những năm dài cô quạnh

Hãy xoá hết đau thương thời bất hạnh
Chờ bốn mùa... hoa nở cõi trời riêng

NPNA
Nguyenphanan
#48 Posted : Tuesday, November 22, 2005 12:48:24 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Dưới lòng đại dương

Đêm hôm nay anh gánh dầu vượt biển
Chị ghé nhanh thông báo các bạn hiền
Rồi về nhà chị phục lạy tổ tiên
Cầu một chuyến vượt biên…nhiều may mắn !

Giờ phút khởi hành, trời vừa tắt nắng
Lặn hụp từng người, len dốc băng sông
Lo sợ triền miên vất vả chất chồng
Nhưng ai cũng quyết…một lòng vượt biển !

Một chuyến đi xa, không người đưa tiễn
Người nhìn người đầu óc nghĩ miên man
Kẻ tìm tự do, người tìm ánh sáng
Ở cuối chân trời…chưa rạng bình minh…

Sóng thần dâng cao, cơn bão nhận chìm
Hơn trăm mạng đã không tìm thấy xác
Thương những hoa xuân cánh đào tan tác
Vùi lấp đại dương, thịt nát xương tan…

Bao cảnh thương tâm, bao giọt lệ tràn
Một đất nước mang chứa chan buồn tủi…
Máu đổ thành sông, xương phơi thành núi
Đem sinh mạnh mình thí cuộc rủi may !

Từ kiếp nào cho bể khổ kiếp này
Triền miên thảm cảnh đọa đày dân Việt
Con quỳ xuống đây với lời thống thiết
Cứu khổ dân lành…một kiếp trầm luân !

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#49 Posted : Tuesday, November 22, 2005 12:50:52 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Phổ một vần thơ

Tái tê một mảnh tình xưa
Để bao ngày tháng vào mưa gió rồi
Tuổi xuân bàng bạc phương trời
Chắt chiu thầm gửi ngậm ngùi cho nhau
Trôi đi…giọt nắng chân cầu
Thời gian lặng lẽ…đọng sầu trên tay
Sợi buồn khóe mắt men cay
Cho ta mệt mỏi…tháng ngày lặng câm…
Vần thơ…ai nhỏ giọt thầm
Ta xin ta với…tháng năm đợi chờ
Tình anh…ta phổ vào thơ
Thời gian ngừng lại…trên bờ môi anh…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#50 Posted : Tuesday, November 22, 2005 12:53:07 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Giấc phù du

Em biết đời em vẫn thế thôi
Trăm cay ngàn đắng trải qua rồi
Xót xa thêm nữa, em nào ngại
Hãy mỉa mai đi…cứ nặng lời !

Em chẳng buồn đâu…chẳng giận đâu
Như làn nước chảy giữa giòng sâu
Như chòm mây bạc tan trong gió
Vì đã quen rồi…chuyện khổ đau…

Em biết rằng…anh vẫn dối em
Tiếng lòng thuở ấy dễ gì quên
Bao nhiêu hình ảnh người xưa đó
Khó nhạt phai mờ…trong mắt anh ?

Em hiểu lòng anh quá rộn ràng
Lần đầu cảm nhận thú yêu thương
Vòng tay kỷ niệm hằn trên áo
Giấc mộng trăm năm…lại phủ phàng !…

Phải thế không anh ? Phải thế không ?
Chờ ai…gỡ rối chuyện tơ lòng
Thế gian há dễ tìm tri kỷ
Ngã rẽ tâm tình, cách núi sông !

Vương vấn nhau chi…chuyện đã rồi
Xem như thuyền mộng, giữa giòng khơi
Ngàn trùng thăm thẳm mờ nhân ảnh
Thương cánh chim bay…lạc cuối trời…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#51 Posted : Tuesday, November 22, 2005 12:55:04 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Biển tình

Gửi đến người…
Một mối tình muôn thuở chẳng thành
Dài như biển bao la như núi
Tựa chiếc nôi biển cả quê hương
Dạt dào ân ái
Dồn dập yêu thương
Mặn mà chung thủy
Vô vàn vấn vương
Biển những chứa yêu thương
Thương yêu bao giờ cạn
Biển giữ dùm ân ái
Ái ân mãi vơi đầy
Biển đừng cho ta thấy
Khô cạn tình thủy chung
Biển vấn vương những sóng
Vấn vương hoài nhớ mong
Từ lòng biển trắng trong
Một khối tình cay đắng
Từ lòng biển giận hờn
Những đớn đau dồn dập
Từ lòng biển thì thầm
Nhớ…nhớ ai tha thiết
Biển ơi…nào có biết ?
Người mang hận tình ta
Một nấm mồ êm ả
Vùi mối tình hư vô…
Đêm nay – Người ơi !
Người êm đềm giấc ngủ
Ta ôm hận vỗ về
Hồn anh đi đâu đó ?
Ta mòn mõi đợi chờ
Người ơi ! Thương tự bao giờ
Để ta ôm mãi giấc mơ suốt đời
Đến, đi, đến chẳng đến nơi
Ai dìu ai hết…đoạn đời của nhau !…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#52 Posted : Thursday, November 24, 2005 1:36:07 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Ảo Mộng Một Dòng Sông


Em là ảo mộng một dòng sông
Siêu lạc hồn ta em biết không
Như liễu thướt tha chiều nắng hạ
Tương tư gây nhẹ sóng trong lòng

Anh viết tình anh lên gấm hoa
Gởi nàng kiều nữ dưới trăng ngà
Hài sen gót ngọcï xin dừng bước
Ôi dáng kiêu sa, đẹp mặn mà...

Anh trải tình anh lên cỏ cây
Để khi em bước đến nơi nầy
Cho tà áo lụa vương hoa lá
Quyện mãi hương nồng những phấn hoa

Xao xuyến lòng ta, đôi mắt trong
Môi hồng má thắm nét mày cong
Em là Chức Nữ hoàng cung ấy
Em xuống trần gian giữa tiết đông!

Ta muốn ôm em tại phút này
Vì yêu xây mộng giữa cuồng say
Vì em ngọc quý trong thiên hạ
Điên đảo mày râu em có hay?

Hồn ta phiêu lãng vào mơ mộng
Dẫu biết ngàn năm mây vẫn bay
Dẫu hiểu tình ta trong tuyệt vọng
Em về phương ấy gió ngừng lay

Em đến lòng ta cơn bão dậy
Em đi sương trắng rụng ngàn cây
Năm dài ta sống trong cô lẽ
Em tạo niềm vui được mấy ngày...

Nàng là ảo mộng giữa đêm đông
Cho khách tài hoa vướng bận lòng
Tĩnh thức lòng ta như thác lũ
Yêu em ta lạc mất thiên đường...

NPNA

Nguyenphanan
#53 Posted : Thursday, November 24, 2005 1:38:35 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BÀI THƠ CUỐI TUẦN

Cuối tuần
rồi lại cuối tuần
Thời gian cứ thế
xoay vần vần xoay
Ta còn nhau
buổi hôm nay
Trao vần thơ với
ngàn mây lưng trời
Xuôi dòng
tâm sự đầy vơi
Hỏi trong trần thế
ai người tri âm ?
Tất lòng riêng
những âm thầm
Gởi cùng tri kỷ
đôi dòng tâm tư …

NPNA
Nguyenphanan
#54 Posted : Thursday, November 24, 2005 1:41:24 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bâng khuâng nỗi nhớ

Bỗng dưng lòng cảm thấy buồn
Nhớ quê, nhớ phố, nhớ nguồn, nhớ sông
Nhớ trời phương cũ mênh mông
Bao nhiêu kỷ niệm…sầu chong ngọn đèn
Nhớ bàn tay ấm thân quen
Nhớ lần tiễn biệt bạn hiền năm xưa
Sài Gòn sớm nắng chiều mưa
Đường khuya phố nhỏ, chân khua nhịp buồn
Chuyện đời một giấc cô miên
Người đi còn lại ưu phiền trong tim
Tháng ngày in dấu chân chim
Buồn theo nỗi nhớ im lìm hư không…
Mộng xưa chôn chặt trong lòng
Người đi biền biệt…vời trông bóng hình
Đêm nay trời, nước lặng thinh
Bâng khuâng nỗi nhớ…riêng mình…ai hay ?…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#55 Posted : Thursday, November 24, 2005 1:47:30 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bài thơ kỷ niệm

Con xin Bố bài thơ làm kỷ niệm
Một trăm câu, cuộc sống một trăm năm
Ta mĩm cười lặng lẽ ngước nhìn An
Người phụ nữ yêu thơ và thích nhạc…
Ta vốn sống một cuộc đời đạm bạc
An nhận ta làm Bố đỡ đầu thơ
Ta nghe qua mà lòng thật không ngờ
Giữa nước Mỹ, giữa văn minh nguyên tử
Phải nhà cửa, phải tiện nghi đã chứ
An biết không ? thơ chẳng thể nuôi thân
Còn ai nghèo hơn mấy gã thi nhân ?
Là duyên nghiệp từ ngàn xưa đã vậy
Nhưng chắc hẵn nàng thơ thừa biết đấy
Thờ Phật Trời nào có lợi gì đâu
Trời không cho, không đãi chuyện sang giàu
Chỉ cần giúp một niềm tin để sống
Để phấn đấu, để luôn luôn hy vọng
Nếu cõi trần chẳng có một bông hoa
Nếu ngày xuân không có nắng chan hoà
Nếu tuổi trẻ không thấy lòng rung động
Trước tà áo ai bay bay trước cổng
Nếu cuộc đời chẳng còn có giai nhân
Không thi ca, âm nhạc chỉ còn ăn
Thì cuộc sống có gì là thú vị ?
Sống như thế còn có chi mộng mị
Như muông chim – ta chẳng muốn làm người
Khi chúng ta còn biết khóc biết cười
Khi nhắc đến Việt Nam còn nhỏ lệ
Thấy nghèo khổ cứ cúi đầu mặc kệ
Thấy bất công cứ nghoảnh mặt làm thinh
Trước điêu ngoa cứ không chịu, bất bình
Cứ tồn tại, ù lì như gỗ đá
Khi tất cả chỉ còn là băng giá
Ta không còn đến cả những cơn mơ
Lũ chúng ta vì thế phải làm thơ
Khi no đủ người phải cần biết đẹp
Khi ta đói, bát cơm đầy bụng lép
Đã no rồi, ta phải thích ăn ngon
Đọc ca dao ta bỗng thấy bồn chồn
Nghe câu hát bỗng thấy lòng náo nức
Khi thế giới còn bất công áp bức
Những nhân văn, giai phẩm vẫn không lùi
Từ ngàn xưa mây trắng lững lờ trôi
Vẫn còn kẻ lòng không nguôi thắc mắc
Muốn hiểu biết, muốn tìm ra sự thật
Nếu như không khoa học chẳng còn đâu
An sinh ra khôn lớn ở Vũng Tầu
Quê hương ấy có núi dài, bể cả
Khi đứng ngắm làn sóng xô nghiêng ngã
Khi đêm rằm trăng chiếu sáng mông mênh
Khi bên sân hưởng làn gió thanh bình
An bỗng thấy lòng mình nôn nả quá…
Sống như thế là sống người văn hóa
Phải không An ? Con gái của thi ca
An nhận ta…ta cảm động lắm mà
An biết đấy…ta tuy nhiều tuổi đó
Nhưng những buổi đêm nằm nghe lá đổ
Nghe côn trùng rỉ rả khóc canh thâu
Ta bỗng dưng nhỏ lệ chẳng vì đâu ?
Đầu đã bạc, nhưng tấm lòng vẫn trẻ
Vẫn nhớ tiếng sáo diều đêm vắng vẻ
Cùng bạn bè chạy giữa cánh đồng khô
Đọc Nguyễn Tuân thèm chén rượu giang hồ
Đọc Nguyễn Trãi thấy bừng bừng lửa giận
Nước đã mất, muốn phục thù rửa hận
Ôi…thi ca, nghệ thuật, cánh thiên thần
Tá áo ta đã sạm bụi phong trần
Vẫn mê mãi ngâm thơ Tướng Tiến Tửu
Ôi, những buổi hứng trăng đầy vạt áo
Ôm vai nhau hát khúc hát vong tình
Lúc soi gương mình tưởng chẳng là mình !

An thôi học lập gia đình khá sớm
Khi mắt biếc lòng xuân vừa mới chớm
Chồng sĩ quan, đâu có mấy khi về
Ngày tan hàng lòng ai chẳng tái tê…
Chồng tù tội, An bơ vơ tay trắng
Cứ như thế mà một mình cáng đáng
Nuôi bốn con khôn lớn, một thân cò
Hầu mẹ cha, lại hiếu thảo không ngờ
Chồng được thả, tưởng gia đình vui vẻ
Nhưng cuộc sống đâu dễ dàng như thế
Vượt biên đi, chồng vợ cũng chia ly
An không than, không trách một điều gì
Cứ cúi xuống cắn răng mà chịu đựng
Dù bão tố con người thơ vẫn vững
Vẫn cười đùa, bình thản vẫn làm thơ
Quả thi ca có sức mạnh không ngờ
Mài nghiên bút sống cuộc đời lương thiện
Nhưng An ạ ! An biết câu quyền biến
An phải lo phải liệu những ngày già
Trong tầm tay hạnh phúc chẳng đâu xa
An sẽ gặp những người yêu văn nghệ
Họ tha thiết được cùng An san sẻ
Những đau thương bất hạnh đã vương mang
Bố chúc cho An trọn giấc mộng vàng
Vòng tay nhỏ ôm choàng chân hạnh phúc
Bố chỉ biết làm thơ và bố chúc
Con gái thơ…hoa nở giữa mùa xuân
Con gái thơ…thêm duyên dáng bội phần…

Trăm câu đó, An bằng lòng con nhé !

HÀ THƯỢNG NHÂN thân tặng Nguyễn Phan Ngọc An 1995
Nguyenphanan
#56 Posted : Wednesday, November 30, 2005 1:50:45 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bơ vơ

Mẹ tôi, một giấc ngủ dài
Ru đời vào mộng thiên thai nửa vời
Xác thân lơ lửng chơi vơi
Hồn linh có được chốn nơi vui vầy ?
Mẹ nằm đây…con đứng đây
Sao như xa cách chân mây cuối trời
Xót xa con lắm Mẹ ơi
Vì ai gây cảnh đổi dời ly tan
Mẹ yên nghỉ chốn đồng hoang
Hồn đơn lạnh lẽo chiều tàn bơ vơ
Nơi nầy lòng vẫn mong chờ
Mẹ về tâm sự trong mơ một lần
Để Mẹ hiểu, chốn dương trần
Mẹ đi, bỏ lại một thân xác này
Đêm đêm dưới mái hiên Tây
Con ngồi vọng hướng trời mây quê nhà
Mịt mù đồi núi bao la
Nửa vòng trái đất chia xa đôi bờ
Cho hồn thơ…mãi bơ vơ
Cho người thơ mãi…từng giờ thương đau
Cho tim thơ mãi ngậm sầu
Cho tình thơ mãi…qua cầu gió bay…

NPNA
Nguyenphanan
#57 Posted : Wednesday, November 30, 2005 1:52:36 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bờ Tây Thái Bình Dương

Chiếc du thuyền bồng bềnh trên biển lớn
Tựa vào nhau cùng ngắm cảnh chiều tà
Quê hương mình,.. anh bảo – phía trời xa
Hơn vạn dặm Thái Bình Dương…sóng gợn.

Em sực nhớ : Vũng Tàu, ngày mới lớn
Bãi cát vàng in vạn dấu chân ai
Khi chiều qua có những chiếc lâu đài
Xây bằng cát …phủ phàng cơn sóng vỗ !

Anh có nhớ…rặng dừa xưa ấp ủ
Cặp nhân tình vai sánh hẹn hò nhau
Thề trăm năm lòng chung thủy, trước sau
Dù biển cạn, non mòn…không biến đổi ?

Rồi chinh chiến bao cuộc đời trôi nổi
Nghìn chuyện tình phải cách trở đau thương
Bao điêu linh thống khổ chốn vô thường
Ta vẫn mãi tìm nhau…chờ tái hợp ?

Chiều đã xuống bóng đêm trùm đại hải
Quê hương mình…còn ở tận bờ đông
Nghe âm vang lời sóng nước thì thầm
Và dĩ vãng trở về…trên lối mộng …

NPNA
Nguyenphanan
#58 Posted : Wednesday, November 30, 2005 1:56:49 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Biển Vắng Tiếng Thì Thầm

Gió chiều mang thác lũ
Từng đợt sóng gầm gừ
Xé toang màn sương phủ
Phiến đá vẫn vô tư…

Người con gái lặng im
Tóc bay lồng trong gió
Xao xác cánh hoa tim
Chuổi sầu riêng còn đó !

Biển vắng tiếng thì thầm
Cội thông già im lặng
Xa rồi tình trăm năm
Còn đây bờ môi mặn…

Lá còn đâu ấp ủ
Cây mùa đông trơ cành
Biết tìm đâu người cũ
Giữa tinh cầu mong manh…

Vẫn giọt nắng thủy tinh
Xuôi thuyền xa bến đổ
Lữ khách vẫn vô tình
Đạp vỡ lá vàng khô

Người con gái đợi chờ
Đã chín mùa đông phong
Chín mùa hoa mai nở
Xuân sắc nhạt môi hồng

Còn gì nữa…người ơi
Biển tương tư rã rời
Vết tình in trên cát
Sóng xô bờ cuốn trôi…

Dấu tình buồn trong mắt
Quay quắt nụ tình xa
Ôm đỉnh sầu héo hắt
Từ giã tuổi ngọc ngà…

Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#59 Posted : Wednesday, November 30, 2005 1:59:19 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bên kia biển lớn

Ba mươi năm qua
Dấu vết đau thương
Còn lại những gì ?
Chứng tích quê hương...

Trên bước nổi trôi
Tha nhân vất vưởng
Dồn nén trong tâm
Bao nỗi đoạn trường !

Đứng lặng trong đêm
Lòng ta mơ ước…
Vượt bờ đại dương
Về với giòng sông…

Giòng sông năm xưa
Chiếc thuyền xuôi mái
Giữa đêm trăng thề
Chở nặng tình ai ?

Cuối tháng tư đen
Đao binh rực lửa
Một nửa vùi thây
Một nửa chạy dài

Một nửa cam lòng
Ở lại quê hương
Ôi ! Còn một nửa
Chôn thân biển cả !

Các con của Mẹ
Một đời tơi tả
Xác ở trời tây
Hồn để quê nhà

Mắt đã vội mờ
Tóc chấm sương pha
Bao giờ về với quê tôi
Ôn sâu kỷ niệm…sống đời bình yên…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#60 Posted : Wednesday, November 30, 2005 2:01:07 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bên Dòng Cam Lộ


Em là người mộng của muôn hoa
Mỗi năm viếng cảnh dạo trăng ngà
Thướt tha tà áo bay trong gió
Em là Tiên Nữ nét kiêu sa...

Em như thần tượng của đời ta
Mắt môi như sóng lượn thu ba
Ngân hà một giải trời nghiêng ngửa
Hùng anh đảo lộn cả sơn hà!

Tóc em đẹp tựa áng mây bay
Cho anh vuốt nhẹ những hương say
Cho anh dìu bước em trên cỏ
Xạc xào hoa rụng dưới chân mây...

Đêm giao mùa bên dòng Cam Lộ
Thả tình trôi dạt bến sông xưa
Thiên thu mật ngọt như huyền thoại
Đọng trong ta một chút hương thừa...

Hằng Nga giáng thế phải chăng đây?
Quỳnh tương anh cạn chén tình say
Trong lòng thoang thoảng mùi hương vị
Ngàn sau nhớ mãi chuyện ngày nay...

Gió phơn phớt nhẹ làm lay động
Thuyền rồng vội lướt sóng sang sông
Dáng xưa đài các ngàn năm ấy
Đậm tình xuân mộng giữa trời đông!

Lòng anh phơi phới buổi hôm nay
Vô Ưu tắm mát mộng thơ ngây
Nắng đùa trên tóc mây duyên dáng
Em về rạng rỡ cả trời Tây...

Ngàn xưa nối lại chuyện ngàn sau
Trăm năm thệ ước chẳng phai màu
Mỗi năm anh anh kết hoa hồng thắm
Bạc đầu anh vẫn cứ chờ nhau!

Vần bình đôi chữ gửi người xưa
Tình anh theo gió gởi theo mưa
Tim anh héo rũ theo mùa lũ
Từng cơn xao động phút giao thừa.

NPNA
Users browsing this topic
Guest (17)
23 Pages<12345>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.