Đợi hơn hai mươi năm,
hoa thiên lý lại về với tôi, trong khu vườn nhỏ này .
Lần trước, một người bạn biết hai vợ chồng tôi tìm hoa thiên lý - San Jose không là nơi để thiên lý mọc thoải mái, anh cho chúng tôi vài nhánh đã có rễ, hai vợ chồng chăm hơn chăm con mọn bê ra bưng vào đón nắng, thế mà vẫn đành chịu thua.
Lần này lần thứ hai tôi, tôi có kinh nghiệm hơn, nuôi thiên lý từ từ không vội vã, từ chậu nhỏ lên chậu to hơn, chờ gốc rễ thật mạnh mới cho cây xuống đất. Cây đến từ Pomona, một thành phố hiền hòa gần Los Angeles, nơi chị Bảo Trân ở - một người chị tôi biết trên trang Phụ Nữ Việt này, anh chị đi dự trại hè Thẳng Tiến do hướng đạo tổ chức tại King City cho toàn thế giới về dự vào tháng 7 năm 2009, ghé nhà cho tôi hai nhánh, anh đã gầy từ gốc chính của nhà anh, chỉ cần đặt nhánh nằm dài xuống đất, làm vỏ xước một chút, rễ sẽ mọc ra tạo thành cây mới.
Có lẽ từ thân mẹ đã quen với đất Hoa Kỳ, nên lần này tôi thành công, giàn hoa mạnh mẽ trổ bông sau hai năm tôi khiêng - bê - lê từ chậu bé lên dần chậu 50 gallons và nay đã nằm xinh xắn trong một góc vườn.
Không phải vì đọc truyện của Duyên Anh, mà vì mùi hương vấn vương không sao quên được.
Thưở xuân thì, mái tóc của tôi luôn được cài hoa thơm, không ngọc lan cũng thiên lý, giàn thiên lý che bóng mát cho những giỏ lan trôi mang về từ Đà Lạt. Góc lan can bên hông nhà nhìn bát ngát ra khoảng mênh mông trời chiều.
Mãi đến hôm nay ngồi nhớ lại, tôi chợt nhận ra ngôi nhà hiện nay tôi đang ở, hướng nhà cũng xế xế về Tây, để tôi thấy cảnh trời chiều bảng lảng .
Giàn hoa xưa - mái tóc xưa
Giàn hoa bây giờ - mái tóc ngày nay đã thay đổi, mùi hương xưa vẫn nguyên vẹn như thưở nào tôi vẫn yêu.
Không chỉ giàn thiên lý này, trong vườn tôi còn hai cây sơ ri đến từ chị Hồng Khắc Kim Mai, tôi thương từ nhánh lá - đến bây giờ đã gần ba năm, tôi chụp ảnh để chị xem hai cây phổng phao thế nào, tôi đang đợi xem trái sơ-ri từ miền Tây Việt nam - sang miền Tây Hoa Kỳ ra sao - năm nay năm đầu tiên cây đơm hoa.