Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

47 Pages«<45678>»
Ngô Đồng Diệp Lạc
ngodong
#101 Posted : Monday, March 20, 2006 11:15:04 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Không lẽ òa khóc. Khóc chắc chắn sẽ làm trôi đi nỗi buồn đối với người là cỏn con. Mà không cỏn con chút nào cả đối với chính mình.

Đã dự định với anh hai đứa sau đám mưa bão này, sẽ dành vài ngày đào lại cái hồ cá. Lần này sẽ làm đúng theo kinh nghiệm những người đã từng đau khổ vì cá bị con chồn mắt đen ăn thịt , họ nói đào sâu khỏang một thước, từ mặt nước lên đến bờ phải cao khỏang ba mươi phân, có thế thì con chồn tinh kia mới không thò được tay xuống hồ xúc cá.

Cái hồ cũ khệ nệ sang nhà cô bạn lấy về , tưởng chỉ cho vài con cá vàng đã từng bị nhốt năm năm trời trong cái bầu thủy tinh (8 lít nuớc) sang đó cho chúng tha hồ bơi tượn, phần mình không phải ẵm cá đi tắm mãi. Ừ cá cũng cần tắm mỗi tuần, anh bảo em cứ làm thế hôm nào bị té thì đau cả cá lẫn người. Tắm là thay nuớc sạch, cho cá. Mấy đứa nó quen đi tắm đến độ mình đưa lòng bàn tay vào múc sang nước sạch, tụi nó ngoan ngoãn nằm trên tay.

Sang hồ lớn gần 200 lít nuớc có máy lọc có đèn giết vi khuẩn tụi nó đẹp và trổ mã thật xinh, nhất là mấy con cá chép của Nhật có vảy màu sắc như tranh vẽ, hai con cá i mang lên cho vào hồ của cô cho tụi nó sung sướng nữa , hôm P. sang kêu lên tụi nó lớn quá.

Thế mà....hôm qua, từ cửa sổ nhìn ra, đá bị xô lệch, đội mưa chạy vội ra , i ơi là i ơi, chỉ còn lại con bạc, con đầu đỏ, con vàng của i và con cam cá vàng thôi i ơi. Khóc không được vì mẹ đang đau, lo cho mẹ trong nhà thương chưa xong, có mấy con cá mà khóc à.

Tuần trước cô em chồng, xin ít lục bình - lên thăm mẹ, lúc mẹ chưa ngã, hí hóay mở một góc lưới thò tay vào hồ kéo lục bình ra - chính cái chỗ tay thò vào được là nơi con chồn tinh quái ấy đã làm lòng tôi toang hoác bây giờ, nhưng không khóc đuợc.

Cá vàng ơi, cá vàng ơi
Mới hôm qua tung tăng bơi lội
Cuối tuần chị bỏ em đi
Không chăm không sóc, không ngó không xem
Bây giờ than thở ích gì hở em.

Góc lòng chị có em trong ấy
Em nhỏ nhoi, phận mỏng cá vàng
Trong hồ chị em vui đời cá
Có thức ăn có lá có hoa
Chị ngẫm nghĩ , chị yêu em chưa đủ
Để giữ gìn em khỏi tay chồn tinh.
Khóc em đôi chữ lòng tĩnh lại
Cá vàng ơi cá vàng ơi cá vàng ơi.

Chị buồn.
ngodong
#102 Posted : Tuesday, March 21, 2006 11:52:09 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)


Có vài cách làm người ta quên đi nỗi buồn - N Đ chọn cách đối diện với nó, chấp nhận và kể ra. Làm tất cả điều gì có thể làm được không chần chờ đắn đo.

Nhìn hình ảnh những người già lớn tuổi cần sự chăm sóc của mình, như em bé , mình mới thấy đời sống mong-manh đầy những thảm cảnh. Chết không chết được , chịu đựng đau đớn cô đơn sợ hãi, nhất là không cùng ngôn ngữ.

Cám ơn cô bạn nhỏ buổi trưa chị gặp - cám ơn em. Có em bao người lớn tuổi không biết tiếng Anh, có đuợc cảm giác bình yên khi hiểu được bác sĩ y tá nói gì. Chị nghĩ đến hình ảnh của các con chim se sẻ bay tán loạn trong lồng khi có người đụng đến.

Có lẽ thời gian trước mặt sẽ không còn như thời gian vừa qua nữa, hôm nay anh lấy ngày nghỉ lên với Mẹ. Cả nhà sẽ phải thu xếp thay phiên nhau lấy ngày nghỉ để chăm sóc cụ. Trong nhà duỡng lão tạm thời để tập sau khi gẫy xương là một "địa ngục" của cụ khi chung quanh không có người cùng ngôn ngữ. Hôm qua người ta đã phải chở vội cụ vào lại nhà thương , dù chỉ vừa qua một đêm trong ấy.
Tonka
#103 Posted : Wednesday, March 22, 2006 12:50:36 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
Trong nhà duỡng lão tạm thời để tập sau khi gẫy xương là một "địa ngục" của cụ khi chung quanh không có người cùng ngôn ngữ. Hôm qua người ta đã phải chở vội cụ vào lại nhà thương , dù chỉ vừa qua một đêm trong ấy.



Chia xẻ nỗi lo lắng của anh chị heart
Liêu thái thái
#104 Posted : Wednesday, March 22, 2006 2:30:50 AM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
Ấu ơi...
heart
Vũ Thị Thiên Thư
#105 Posted : Wednesday, March 22, 2006 5:30:26 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Ngô Đồng
Nhớ lại lúc về VN ,.Mẹ bệnh , quanh quẩn ngồi bên cạnh, khi Mẹ ngủ thì đọc , khi Me thức thì chuyện trò...
Ngày đầy âu lo...
Chia cùng nhau


heart
mèo mù
#106 Posted : Wednesday, March 22, 2006 11:41:40 PM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

quote:
Gởi bởi ngodong




Có lẽ thời gian trước mặt sẽ không còn như thời gian vừa qua nữa, hôm nay anh lấy ngày nghỉ lên với Mẹ. Cả nhà sẽ phải thu xếp thay phiên nhau lấy ngày nghỉ để chăm sóc cụ. Trong nhà duỡng lão tạm thời để tập sau khi gẫy xương là một "địa ngục" của cụ khi chung quanh không có người cùng ngôn ngữ.



Chị Ngô Đồng
Chia sẻ nỗi lo lắng với anh chị và cầu mong Bác được an lành.
Chị nói đúng, nằm trong bệnh viện mà chung quanh không có người cùng ngôn ngữ là một địa ngục, gia đình M. mấy tháng trước cũng phải lên "thời khóa biểu" chia nhau vào trong BV với Má 24/24 đó.
Phượng Các
#107 Posted : Thursday, March 23, 2006 7:27:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
đường xa nghĩ nỗi.....Black Eyeheart
Sương Lam
#108 Posted : Sunday, March 26, 2006 2:51:25 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chị NĐ ơi,
Hôm nay Bác thế nào rồi? SL xin được chia sẻ nỗi lo lắng với chị. Cầu nguyện Bác an lành.
Chị giữ gìn sức khỏe nhé !
SLRose
ngodong
#109 Posted : Tuesday, March 28, 2006 11:17:56 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cám ơn các chị thương thăm hỏi. Hôm nay mẹ chồng em đã được chuyển về lại nhà dưỡng lão tạm thời để tập đi đứng. Nỗi khổ của cụ là không nói không hiểu được tiếng Anh.

Nhà thương chuyển sang nhà dưỡng lão này vì có người tập thể chất (therapist) nói tiếng Việt. Họ muốn me em phải đứng lên đi lại bình thường, dĩ nhiên phải dùng nạng , mới cho về.

Em chỉ hơi bận chút thôi - tâm luôn bình an , vì em luôn làm mọi điều với hết sức em có thể.

Vũ Thị Thiên Thư
#110 Posted : Wednesday, March 29, 2006 12:54:02 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Ngô Đồng
Khi mình đã đặt vào " Mệnh Trời "
Làm hết sức mình
Giữ tâm bằng an...
Blush
ngodong
#111 Posted : Thursday, March 30, 2006 1:40:50 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
http://www.gachnoionline...ndex.php?showtopic=1353



Cám ơn các bạn đã cho N Đ nghe một chương trình thật hay - với chút ân tình lắng đọng dành cho người nhạc sĩ chúng ta cùng yêu thích Trịnh Công Sơn.

Là một cái duyên để cùng góp với các bạn chút mê mải của riêng phần N Đ. Đã một thời thuộc nằm lòng gần hết nhạc của ông để lần này trong bài hát Diễm Xưa N Đ đã hát sai những chữ không được sai. Xin lỗi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn - xin lỗi các bạn lỡ bị nghe N Đ hát sai.

N Đ đã chờ giờ chương trình mở màn, trân trọng nghe từng lời giới thiệu được viết bằng thương yêu hòa vào ca khúc của Trịnh Công Sơn. Biết các bạn đã bỏ nhiều thì giờ cho chương trình này cũng như các chương trình trước đã được thực hiện rất công phu.

Những bài anh Trịnh Công Sơn viết trước 1975 là những bài nhạc cho N Đ nhiều kỷ niệm vô kể. Bài Còn Có Bao Ngày được N Đ và cả nhóm bạn nằm dài trên căn gác trong đêm trước khi ra đi, hát thì thầm với nhau "Còn đây có bao ngày, còn ta cứ vui chơi, rồi mai có ra đi dù nhớ thương con người..." hát mà nước mắt chảy dài , tiếp đến HYN Đ....nhạc TCS chỉ cần một chiếc đàn guitar búng vài nốt nhạc, giọng hát như đọc như tiếc nuối.

"Mưa Hồng" được Triển Chiêu hát, ngọt ngào lãng đãng , lãng đàng của hạt nắng của giọt mưa mùa hè không định trước. Nghe bài MH chắc một điều không cô nữ sinh ngày xưa nào không nhớ thuở tà áo trắng bay nhẹ, vài nhánh phượng bói hoa đầu , mùa thi mùa hạ đến - chấm dứt niên học, chút tình mới chớm phải xa , hẹn hò vụng dại.

"Hạ Trắng" một thuở nghêu ngao - "Ru Ta Ngậm Ngùi" một bài hát lạ - khi N Đ biết đến nó có lẽ chỉ cảm được làn điệu mênh mông của TCS chưa thấm được nỗi đau khổ của mất mát chia lìa - đến khi hiểu ra thì không còn hát nổi nữa.

Những Ướt Mi - Diễm Xưa bao lần đạp xe dưới cơn mưa rào, hát cùng những giọt mưa đầm đìa trên mặt ướt đẫm chân tóc, thấm vào môi, tràn vào miệng hát như lên đồng thiếp trong mưa. Đến khi biết yêu, biết đường về mưa bay biết sỏi đá cần nhau, biết không thể đếm hết bước chim di là khi không tìm để hiểu thêm ngóc ngách tâm tư người nhạc sĩ cô đơn - anh đánh đàn không cầu kỳ vuốt phím, chỉ vài gam đủ diễn tả hết điều anh muốn diễn tả. Hỏi tại sao anh viết UM - DX hay thế , anh nói với nụ cười nhẹ tại đang tập yêu. Anh ít nói , nói nhẹ lắm. Cô em TVT thích hát, hát cùng bạn nghêu ngao cả đêm thì được, hát để thành ca sĩ thì không.

Nghe hát như đang nghe trên gachnoionline là điều anh TCS rất thích , dù ca sĩ hát nhạc của anh hay hơn , anh vẫn thích nghe giai điệu đơn sơ không chau chuốt, không lệ thuộc vào kỹ thuật cao, chỉ làm sao hiểu ra nỗi niềm người viết là đủ.

Lần cuối nói chuyện với anh cùng nhà thơ LTKim , anh bảo thôi hết rồi UM - DX chỉ còn "Mỗi ngày anh xỉn một lần thôi, từ sớm tinh mơ cho đến chiều mờ " anh đánh đàn và hát như thế.

Bây giờ hát lại nhạc của anh N Đ không còn xúc động như thời còn trẻ, chỉ còn chút ngậm ngùi nhung nhớ một thoáng đã xa - mờ mờ ảo ảo.

Nghe nhạc của anh cũng thế - những nghẹn ngào, lãng mạn, những Tình Nhớ - những Tình Sầu đã là dĩ vãng , như Rừng Xưa Đã Khép, có mở ra cũng chỉ một mảng màu đen.

Đóa Hoa Vô Thường kết thúc chương trình em hát dịu dàng - chị nhớ một lần ghé thăm anh đang tập phóng cọ để vẽ, chung quanh tàn thuốc, vỏ chai rượu , chiều nhạt , anh ngâm nga " Từ đây anh đã có người có em trong dáng ta ngồi trước sân" - chị hỏi :"A ha ta tuy hai mà một - a ha ta tuy một mà hai phải không?" chị Lê Thị Kim cười ròn rã : "EM của anh Sơn bây giờ là cái cọ đó N Đ ạ".

Chút tâm tình cùng các bạn đã thực hiện chương trình tưởng nhớ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Hình của anh chụp năm 1970.

Trân Trọng.
ngodong
#112 Posted : Tuesday, April 4, 2006 11:52:27 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cuối tháng Tư, nơi tôi sống bây giờ người ta khổ sở về mùa thuế. Gom góp tòan bộ giấy tờ từ nhà băng, đến lương, đến nhà, đến xe đủ cả để hy vọng lấy lại một số tiền từ sở thuế. Có câu nói thế này : “trên đất Mỹ chỉ có chết và thuế là một điều bất dịch không thay đổi”.

Tôi hững hờ với những điều ấy – nhà băng đối với tôi là nơi cất tiền, tôi chẳng có nhiều tiền để cất – nhà; xe là những vật dụng hơi lớn hơn cái lược, cái trâm đối với tôi, nên cũng chẳng có gì phiền lắm. Tôi không thay đổi lược trâm nhiều, nên cái nhà và cái xe cũng thế, chỉ một mà thôi. Người ta bảo không thay gương đổi lược là người chung thủy. Cứ nghĩ thế mà từ mấy chục năm nay tôi vẫn còn giữ cái lược ny lông màu xanh dương đậm.

Tháng Tư phần đông mọi người lo thuế, vâng tôi đã nói ở trên – Tháng Tư tôi không lo thuế, tôi rảnh rỗi tôi nghĩ về tôi. TÔI của tôi, cứ mỗi tháng Tư lại lao xao vớ vẩn. Nếu không có tháng Tư ấy thì TÔI thế nào ? Có khác tôi bây giờ không ? Có kiêu hãnh khác người, có nhút nhát sợ hãi, có ấm ớ hội tề, có... không phải là TÔI nhìn mọi sự nhẹ như bông, thảnh thơi nhẹ nhàng trong từng phút giây sống còn nhàn hạ.

Cái thùng nhôm đóng đúng theo kích cỡ cho phép, dài rộng cao có bốn bánh xe để dễ di chuyển thay cho cái va li du lịch, bất ngờ tôi nhìn lại nó, tháng Tư 1975 sống lại. Có lẽ trên thế giới này, chưa ai nghĩ ra đuợc chuyện đóng một cái thùng bằng nhôm để thay cho cái va li đựng mọi thứ lỉnh kỉnh khi lên máy bay đi đó đây như thế - chỉ một và có một Việt Nam tôi, mới có. Hành lý ra đi của năm 1954 là cái gánh, hai cái thúng, một đầu địu con, một đầu là gia tài sự nghiệp, vài chiếc áo rách vai, vài tấm giấy nghuệch ngọac gia phả, kỹ lưỡng gói bài vị ông bà tổ tiên, lên tàu thủy vuợt tuyến 17 vào Nam.
Hành lý ra đi sau năm 1975 là cái thùng nhôm – cân nặng khỏang 30 kg, có kẻ chữ bằng sơn đỏ, tên – địa chỉ, số hồ sơ và đuợc đi bằng máy bay. Trong thùng ấy, có lắm thùng không còn bài vị gia phả ông bà, chỉ tòan là áo quần, chỉ tòan là những chuẩn bị không cần thiết, nghèo nàn. Trong thùng tôi mang theo có thêm những tờ giấy viết nguệch ngoạc, vài sự kiện xảy ra tôi thấy, nay mở ra giấy vàng chữ nhạt, tôi đọc được :

- Người đàn ông gục đầu, thẻ nhang cắm vội trước căn nhà số 38 quốc lộ số 6. Trưa 30 tháng 4, hai cái xác nằm buồn tênh, tay thõng xuống lòng đường.

- Dãy dãy người chết trương phình, đặt xếp lớp trong nhà xác nghĩa trang Đô Thành. Mùi hôi bắt đầu bốc lên. Làm sao tìm ra người thân – cố tìm cách trốn chạy – con thuyền mong manh, chìm khi vừa qua khỏi cầu chữ Y một đoạn.

- Một gia đình 5 người cùng chết sau bữa ăn cuối có trộn thuốc giết chuột. Bà mẹ và sáu đứa con, lớn nhất 12 bé nhất 3 tuổi.

- Đổi tiền, mỗi gia đình còn 200 đồng, phần còn lại nhà nước cách mạng quản lý.

- Bảy giờ đi họp tổ dân phố, nhà nào có ngụy phải được quản lý, thanh tra chặt chẽ.

- Mừng xuân, mỗi hộ dân được mua một kg thịt đùi, hai lít nước mắm, 3 mét vải tám.

- Đổi sổ gạo, sổ cũ hết hạn.

- Nhà có ngụy quyền đi học tập, phải có một người tập trung đi làm thủy lợi. Lại phải nói khó với chúng, con ai trông mà đi làm thủy lợi.

- Con không được vào học lớp tiên tiến vì gia đình là ngụy

- Anh ơi ! tủi thân em, hôm qua kinh tế thị trường bắt sạch đám quần áo cũ, em bày ra bán ở chợ Tân Bình. Mặt chúng nó trẻ măng, còn hôi mùi sữa, mà quát nạt em. Nhìn chúng túm tấm ny long gói trọn bao món lỉnh kỉnh trong nhà em mang ra bán mà uất không chịu được. Có bao giờ anh thấy em khóc truớc mặt người lạ đâu anh nhỉ, thế mà em khóc giữa chợ ngon lành. Trong túm ny long ấy có chiếc áo cưới của em. Cứ nghĩ là kỷ niệm, mai mốt con gái lớn lên em khoe cho con xem, chiếc áo cưới màu hồng có kim tuyến vàng lấp lánh.

- Anh ơi ! không biết anh đã trốn đi được chưa. Hôm qua công an đến nhà kiểm tra hộ khẩu. Hỏi em anh về chưa. Em trả lời ông cấp giấy cho chồng tôi đi về quê tìm đất để hồi hương, ông không nhớ sao ? Hắn nói cấp rồi nên phải biết anh có về lại chưa. Em dúi cho hắn gói thuốc Sông Cầu, hắn bỏ đi.

Tôi cứ đọc những mẩu giấy rời rã ấy. Nhớ khi chuẩn bị ra đi trong chương trình nhân đạo dành cho tù cải tạo đã có 3 năm trong trại tập trung, xé vội những trang nhật ký, gom lại những bài nhạc bài thơ, bao năm dấu diếm, cứ nhủ lòng không dấu cất trong tương lai con cái làm sao biết có những điều nhẹ nhàng, có những tháng ngày hoa mộng cha mẹ đã trải qua . Những bức hình, áo hoa oai dũng của ba, áo dài thướt tha của mẹ. Nón lá nắng vàng. Bây giờ ngồi lục lọi lại mắt cay cay. May nhờ có chuyến ra đi này, người ta mới khám phá ra phổi tôi bị nám.

Hơn 15 năm trôi qua thảng thốt, các con đã lớn, đã xa nhà. Sự hội nhập vào tự do, mức sống tiến bộ, nhanh chóng. Xa lộ thênh thang xe chạy với vận tốc nhanh, người người tranh nhau từng phút, cho dù chẳng đi hơn nhau đuợc là mấy thì ghi chép của tôi trên những tờ giấy ố vàng này các con có đọc hay không? Khi tháng năm chồng chất, con người bước chậm lại hoảng hốt sợ hãi khi thấy chung quanh mình, có nhiều chuyển động nhanh chóng. Tôi hay lo lắng cho tương lai các con sẽ mệt hơn, khổ hơn tôi. Không biết từ lý do nào tôi hay bi quan như thế, nếu so sánh đong đếm cho rõ ràng hơn thì biết đâu các con tôi đang nhìn tôi một cách tội nghiệp, tại sao lại vấn vương với cái thùng nhôm vô dụng, chỉ làm vướng víu xấu xí căn phòng nhỏ được trang trí vén khéo từ tấm khăn trải nệm, đến cái rèm che chân giường. Đời sống nơi đây cần đẹp hơn cần no – thức ăn dư thừa đến nỗi người ta sợ ăn đâm ra thèm mặc. Chưa biết chừng cái thùng nhôm này trong tương lai, sẽ bị đem đi cho hội từ thiện, hay đem bỏ vào bãi rác khổng lồ trên đất Mỹ vì vướng víu. Vướng víu trong căn nhà rộng thênh thang, vẫn thấy chật hẹp, theo thói quen nhìn mọi sự to lớn chung quanh mỗi ngày, để câu chuyện một gia đình hơn bảy người sống trong căn nhà với diện tích bốn mét chiều ngang, sáu mét chiều dài thành chuyện xưa để kể.

Hôm nay tôi ngồi đây, ghi những xúc động còn lại cho ngày 30 tháng tư, năm 1975 đã thay đổi vận mệnh đất nước Việt-Nam, đã lấy đi sinh mạng bao con người vô tội, đã để lại bao nhiêu vết cứa thương tâm, năm sau, vài năm sau nữa có thể tôi không còn mở những tờ giấy vàng này ra nữa. Khóa nó lại trong chiếc thùng nhôm đã bị móp méo khi đến ở tạm trong trại tù Thái-Lan một tuần, để hòan tất hồ sơ nhập cảnh vào Mỹ. Bộ quần áo mặc hôm ra đi vẫn nằm trong ấy, chút kỷ niệm ngày xưa buồn bã tang thương, mùi băng phiến hăng hăng nồng mũi thế mà tôi lại muốn ngửi lại. Con người kể cũng lạ, vừa muốn quên vừa muốn khơi lại, vừa muốn đóng vừa muốn mở ra, chưa kể sợ bị đau, nhưng lâu lâu lại muốn chạm thử vào xem còn hay hết.

Và bi kịch cứ tiếp diễn cho đến khi nhắm mắt.

linhvang
#113 Posted : Wednesday, April 5, 2006 4:48:01 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Bài tháng tư của chị cảm động và hay hơn bài tháng tư của LV. Rose
Bạn nào muốn đọc bài của LV, xin vào web của LV mà đọc, mục tùy bút.
linhvang
#114 Posted : Wednesday, April 5, 2006 6:44:21 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Ý a! Chị PC không vào geocities.com được! Chắc chị tức lắm đây? Dead
ngodong
#115 Posted : Wednesday, April 5, 2006 1:11:34 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Bài tháng tư của chị cảm động và hay hơn bài tháng tư của LV. Rose
Bạn nào muốn đọc bài của LV, xin vào web của LV mà đọc, mục tùy bút.



LV ơi, văn chương theo N Đ không có "hay hơn" đâu à nha. Chỉ là một cách chia xẻ góc nhìn của mình cho người khác thế thôi hà. N Đ nhìn đời dưới nhiều góc cạnh buồn vui. Người thấy vui - N Đ thấy buồn. Người thấy buồn N Đ lại thấy vui. Đời luôn là lung tung lang tang, ngang dọc buồn vui. Thản nhiên nhìn thì nó là mặt phẳng. Rối rắm nhìn thì nó là hình trụ hình bát giác hình thoi ba bốn chiều Tongue. Nên đọc văn - đọc bất cứ gì đều cho mình một cái nhìn khác , nên theo N Đ chắc chắn không có hay hơn hay dở hơn.

Nhớ hòai có lần N Đ đọc được một tờ thơ - tờ thơ đó là giấy gói xôi. Ui chao hay. Để N Đ viết kể cho nghe nha.
mèo mù
#116 Posted : Thursday, April 13, 2006 4:34:58 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Chị N Đ
Chị khoẻ không?. Mẹ chị đã bớt chưa. Thăm chị và gia đình.
Chúc chị và gia đình Lễ Phục Sinh an lành.RoseRoseRose
M.
ngodong
#117 Posted : Saturday, April 15, 2006 11:22:24 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)



Nhận được một bình hoa thật đẹp bất ngờ.
Bất ngờ nên vui biết bao. Mới hôm nào nay đã hai năm.

Nhớ khi quyết định thay chỗ làm, hỏi Ngỗng - doicu - để quyết định vì chỉ qua một lần nói chuyện trong giờ ăn trưa, không giấy tờ hành chánh, không chi tiết cá nhân.

Công việc làm cũ không đến nỗi cực nhọc nhưng khi về nhà lòng nặng như chì, vì nhìn những điều chung quanh thật bất nhẫn , không bỏ đi bệnh nhân không biết có những đổi thay trong cách chữa trị của người nha sĩ mới, mua lại văn phòng của bác sĩ trước đã về hưu.

Những người bệnh nhân vừa là bạn vừa như người thân, đã được chăm sóc hơn hai mươi năm, cả 3 thế hệ cùng ông nha sĩ đã về hưu. Tôi chỉ biết họ hơn 6 năm cũng đủ thân mến chia xẻ những điều họ kể cho nghe, từ các con đi học thế nào - có bạn gái - bạn trai, lập gia đình, có con. Có lần tôi nói chuyện với cháu bé 5 tuổi :"cô biết con khi con còn trong bụng của mẹ" cháu mở đôi mắt xanh biếc hỏi mẹ :"thật không?" - Mẹ cháu gật. Cháu an tâm nắm ngón tay tôi bước vào phòng khám răng không cần mẹ dắt. Ngoan ngoãn nằm lên ghế cho nha sĩ khám răng, rồi cho tôi đánh răng cho cháu. Những cô cậu bệnh nhân dễ thương của tôi, những bệnh nhân thân mến của tôi khiến tôi ở lại văn phòng, sau khi ông nha sĩ tôi cùng làm việc hơn sáu năm quyết định về hưu.
Người nha sĩ mới đã không chăm sóc bệnh nhân của tôi đúng mức - những điều này làm tôi buồn khôn tả, sau khi bà để cho một nha sĩ khác thực tập nhổ răng của ông Fred, làm mất đi một mảnh xương to nơi hàm dưới là khi tôi nhất định phải lìa văn phòng nơi tôi gắn bó thương yêu. Nếu tôi không bỏ đi bệnh nhân của tôi vẫn nghĩ mọi điều vẫn bình thường như cũ - như khi Dr. Siemon còn làm việc.

Trong giờ nghỉ trưa tôi gặp Dr N. tôi nói tôi muốn tìm việc. Ông hỏi tại sao tôi trả lời :"nếu tôi còn ở lại bệnh nhân của tôi sẽ không biết là bác sĩ không tốt - họ tin tôi - mà tôi không thể nói chuyện với họ về những sai xót bác sĩ mới đang làm"
Ông nói ông chỉ cần người phụ tá thường không chuyên môn - Tôi trả lời :"sao cũng được miễn tôi có việc" và dĩ nhiên lương tôi thấp xuống nhiều lắm.

Hôm qua tôi nhận bình hoa ông gởi đánh dấu hai năm tôi làm việc cùng ông - ông cám ơn tôi. Các bạn làm việc chung với tôi cũng cám ơn tôi, họ nói làm việc với tôi vui quá.

Chỉ hơn 4 tháng sau khi tôi nhận việc mới, ông đã cho tôi làm đúng việc của tôi đã làm - lương đúng với chức vụ cũ, cùng nhiều quyền lợi như các bạn khác. Tôi may mắn gặp người chủ tốt phải không? Bây giờ lương tôi lớn hơn chỗ cũ và được ngày nghỉ nhiều hơn

Chia với các bạn niềm vui của N Đ nha. Thêm vào đó hôm nay chủ nhật cả nhà sẽ được đón bà cụ về nhà từ viện dưỡng lão. Bà đã di chuyển được trên tay vịn có bánh xe (walker) một mình.

N Đ cám cơn các bạn đã chia xẻ cùng N Đ bao nhiêu thứ.

[/img]
LanHuynh
#118 Posted : Sunday, April 16, 2006 4:46:53 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Chúc chị một cuối tuần thêm nhiều niềm vuiRose
Tonka
#119 Posted : Thursday, April 20, 2006 5:44:56 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
Thêm vào đó hôm nay chủ nhật cả nhà sẽ được đón bà cụ về nhà từ viện dưỡng lão. Bà đã di chuyển được trên tay vịn có bánh xe (walker) một mình.



Vậy là gia đình chị đã có một ngày lễ Phục Sinh thật vui.
Chúc bác mau đi lại bình thường không cần walker nữa Rose
Vũ Thị Thiên Thư
#120 Posted : Thursday, April 20, 2006 10:02:16 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị Ngô Đồng
Mẹ chị đã đi lại được chưa??
Tuần rồi nói chuyện với Mẹ. Hỏi " bao giờ con về...? "
Hôm nọ nghe " Muộn " anh Đỗ Cường viết về chuyện câu con trai mang hết tháng lương đầu tiên về đưa Mẹ đi chữa bệnh, nhưng muộn...trong lòng mình lại băn khoăn...
Mong chị luôn vui , có Mẹ , mình còn hạnh phúc...
heart
Users browsing this topic
Guest (3)
47 Pages«<45678>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.