Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

47 Pages<1234>»
Ngô Đồng Diệp Lạc
linhvang
#21 Posted : Monday, July 25, 2005 4:22:03 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị N Đ,
Vậy là chị...can đảm hơn LV rồi, LV có cắt ngắn nhưng vẫn còn dài:

Bao giờ rảnh LV sẽ đưa hình khi tóc LV dài xuống tới...đầu gối!
Phượng Các
#22 Posted : Monday, July 25, 2005 5:51:23 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chèn ơi, cắt tóc thiệt sao chị ngodong? Dead Nhớ hồi đó mới vô DT chị đưa hình mái tóc lên, mình nghĩ mái tóc đó mà cho làm nền bài Suối Tóc của ông Văn Phụng sáng tác tặng bà Châu Hà là đúng điệu hết sức! Ba đứa mình được một trận cười đau bụng luôn, nhớ không?

quote:
Nghe bạn nói tóc là tội, càng nhiều càng khổ, nên khi đi tu người ta "thí phát" , còn tôi cứ khư khư ôm lấy tội làm duyên


Theo mình nghe thì sợi tóc là sợi tội nghĩa là dù một cái chi nhỏ nhặt thế mấy cũng đều bị dính nghiệp trong đó (thí dụ như cái hết sức nhỏ nhoi là cọng tóc, muốn có nó cũng phải do quá trình ăn uống nuôi dưỡng mới nên, mà hễ có ăn có tiêu thụ thì có tạo nghiệp có mắc nợ rồi). Cắt tóc khi đi tu là một dấu chỉ đoạn tuyệt với sự sống thế tục theo Phật giáo, không có liên quan gì đến quan niệm sợi tóc là sợi tội nói trên đâu.

Tonka
#23 Posted : Monday, July 25, 2005 5:59:40 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Còn em thì sau khi xuống tóc, à cắt tóc ngắn Wink, đã không thể nào nuôi lại tóc dài. Tóc ngắn nó nhẹ nhàng cái đầu làm sao, sấy gội cũng không mất thì giờ, nhuộm tóc đỡ tốn thuốc nhuộm Tongue, mùa hè thì mát mẻ, mùa đông không cần vừa run vừa sấy tóc đến vàng tóc. Tóm lại tóc ngắn muôn năm Approve

Chị ngodong cho cái hình tóc mai sợi ngắn đi chị Smile
ngodong
#24 Posted : Monday, July 25, 2005 6:57:13 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Đây nè.

Theo thứ tự nha

1978 - 2005 đầu năm - bây giờ híc híc.



Toi_vietnamese
#25 Posted : Monday, July 25, 2005 7:16:12 AM(UTC)
Toi_vietnamese

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 394
Points: 0

Tranh không lời... Sợ mở miệng ra bị "dủa" như Hoàng Hạc!!!TongueBlush


Hình của Hoàng khai Nhan
Phượng Các
#26 Posted : Monday, July 25, 2005 8:33:55 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Tóc ngắn cỡ này nè mới hay! (sẽ lấy xuống khi chủ nhân phàn nàn!)



ngodong
#27 Posted : Monday, July 25, 2005 3:54:39 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi Toi_vietnamese

Tranh không lời... Sợ mở miệng ra bị "dủa" như Hoàng Hạc!!!TongueBlush




N Đ đùa với bốn câu thơ anh HH ghi dưới đây chứ bộ - N Đ đâu có "dũa" đâu. Anh bây giờ khó ghê à nha -bắt bẻ người ta từng chút hà

"Tóc em dài em cài hoa đu đủ
Để lâu ngày tóc hóa củ khoai lang "

Giờ đây em búi tóc ngang vai
Tóc thề đâu nữa còn ai mà thề


[image]http://us.news3.yimg.com/us.i2.yimg.com/p/rids/20050705/i/r1339338847.jpg[/image]

Ngô Đồng trả lời lại như vầy mà anh không cho sao????

Anh tàn nhẫn ghê á nha anh HH. Người ta đang buồn đứt ruột vì xuống tóc mà anh nỡ nào an ủi bằng cách bảo có để cũng giống củ khoai lang.

Đúng là các ông hay trở mặt, mới ngày nào

Tóc em dài, em cài hoa thiên lý
Miệng em cười, anh để ý anh thương.

mà bây giờ

"Tóc em dài em cài hoa đu đủ
Để lâu ngày tóc hóa củ khoai lang "

Anh có đi đại hội Thánh Mẫu nhớ ăn năn chuyện này đó nha, không chỉ một mình N Đ buồn, mà bao nhiêu phụ nữ khác đã từng có mái tóc sẽ buồn giống y như N Đ đó. Hmmmmmmmmmmmmmmmmmmm.

Tha cho đó - vì quả có thế thật.


Các chị binh N Đ hay binh anh HH và anh Tỏi. N Đ đâu có "dũa" đâu nè, người ta trách móc mà. Mấy ông không biết thông cảm cho nỗi lòng người xuống tóc vì "không còn trẻ" gì hết.

ngodong
#28 Posted : Monday, July 25, 2005 3:56:48 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Chèn ơi, cắt tóc thiệt sao chị ngodong? Dead Nhớ hồi đó mới vô DT chị đưa hình mái tóc lên, mình nghĩ mái tóc đó mà cho làm nền bài Suối Tóc của ông Văn Phụng sáng tác tặng bà Châu Hà là đúng điệu hết sức! Ba đứa mình được một trận cười đau bụng luôn, nhớ không?




Chị kể lại đi , mới đó mà gần 4 năm rồi đó chị nhỉ - em chị với ai nữa ta mà thành ba?
Toi_vietnamese
#29 Posted : Monday, July 25, 2005 4:32:22 PM(UTC)
Toi_vietnamese

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 394
Points: 0

Hihi, chị ND ơi, Tỏi tui dùng chữ "dũa" vì thấy anh HH có vẻ hối hận quá nên nói vậy! Chứ chắc chị PC hổng có binh bọn nình ông tuị tui đâu. Hình như ai đó cũng đã edit vài chữ của tui trong post đó nữa rồi kìa.

Mèn, có edit thì nàm ơn cho tui biết trước, chứ không thì tui cứ đi tìm mấy chữ đó mãi, hổng pít nó trốn đâu rùi, hay là mình già rồi lẫn!Dead
Phượng Các
#30 Posted : Monday, July 25, 2005 11:20:26 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi Toi_vietnamese
hay là mình già rồi lẫn!Dead


Blush Còn gì nữa!

Anh Tỏi ơi, trong mục Linh Tinh có người réo anh cà!

Phượng Các
#31 Posted : Tuesday, July 26, 2005 1:22:43 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
Chị kể lại đi , mới đó mà gần 4 năm rồi đó chị nhỉ


5 năm rồi chị ngodong ơi....
ngodong
#32 Posted : Tuesday, August 2, 2005 2:08:43 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Thử tìm xem cơ thể mình chịu đựng được đến đâu?

107-117 độ F. Người ta nói đến những người bị chết nóng ở vùng có nhiệt độ như thế.


Một chuyến đi tìm nóng. Ai trên chuyến xe cũng đều biết mình sẽ chạm mặt cùng nóng . Tin tức khí tượng báo trước một tuần, nhiệt độ sẽ cao thấp ra sao, bão ở miền đông ảnh hưởng đến miền tây thế nào, luồng khí nóng từ đâu đến, hơi nước từ đâu sang v.v. Cùng đi, thăm mùa hè của California.

Trên chuyến xe có 51 hành khách, một hướng dẫn viên du lịch, một tài xế. Hai hành khách lớn tuổi 70 - 75, mười hành khách con nít 16 - 9, còn lại trong độ tuổi trung niên. Mười bốn gia đình. Mười bốn cựu sinh viên trường VBQG Đà-Lạt các khóa 17-26-28-29.

Trạm dừng đầu tiên công viên Yosemite


[image]http://www.nationalparkreservations.com/images/yosemite_bus1.jpg[/image]

[image]http://www.nationalparkreservations.com/images/yosemite_activities.jpg[/image]

Tôi bước ra khỏi xe, chiếc xe buýt chở khách đi du lịch tiện nghi, máy lạnh làm vài người trong xe phải mặc áo khoác. Cái nóng phà vào da, táp cháy những sợi lông măng, trên đôi vai để trần. Nóng thật. Nhưng chỉ đôi phút thôi, sau đó tôi thong dong ngắm những đồi, những suối, nhũng giọt nước vẫn trắng tinh khôi, long lanh ánh mặt trời thủy tinh trong suốt.


[image]http://dosite.net/nhuhoa/yosemite.jpg[/image]

Mọi người theo xuống xe, đoạn đường dài bó đôi chân khó chịu, tôi luôn là người xuống xe nhanh nhất. Đi trong đoàn , phải theo đúng giờ người hướng dẫn yêu cầu, nên thời gian luôn thiếu thốn. Các gia đình ở xa vội vã chụp hình, còn tôi đứng ngắm thiên nhiên hùng vĩ.

Không biết nợ hay duyên mà tôi ngắm núi này trông núi nọ, ngắm hòn đá Yosemite mà nhớ hòn đá Định Quán, ngắm thác Bridal Viel lại nhớ thác B'lao , nhìn gốc thông xanh nhớ ngẩn ngơ Đồi Cù một thuở. Ngay cả cái nóng cũng làm tôi nhớ nắng Việt Nam, nhớ thêm chút nữa là cái nóng tôi ngồi bên lò than đá, nung ống lõi chỉ, để kéo ra làm sườn xe đạp sau năm 1975. Cái nóng của than đá không dịu dàng như cái nóng của bếp nấu cơm, không mát như cái nóng canh bánh chưng ngày Tết, nó dữ dội hừng hực, phải thế mới đủ nung lõi chỉ dệt, được đúc bằng nhôm cháy đỏ. Cái nóng Yosemite mang tôi về bên lò than đá nung lõi chỉ , suốt đoạn đường sau đó.

Tôi không biết có phải trời xui đất khiến, cho gia đình tôi tìm ra cách sống trong xã hội chủ nghĩa không, mà tôi đã trải qua không biết bao nhiêu nghề để kể.

Vốn sống của tôi chỉ là những quyển sách học, truyện ngắn-dài, thơ văn lãng đãng, đụng chạm với đời là những lần đi công tác trong gia đình Nghĩa Sinh Việt Nam - hướng đạo Việt Nam. Tôi mang đôi mắt nai ngơ ngác ra chợ trời bán quần áo cũ, được đôi tháng, mua tủ kính bán bánh bông lan; Những chiếc bánh chỉ được làm khi nhà có tiệc, nổi trôi theo tôi ra chợ bán buôn; những cái bánh xinh xinh hình bầu dục , nằm gọn trong lòng bàn tay, được tôi đặt lên một đóa hoa tigon hồng làm duyên trên mặt. Không biết lúc nào thì tôi biết chuyển sang thuốc tây - những viên thuốc chuyền từ cửa sau nhà thuốc nhân dân, đến những viên tylenol được gởi về từ Mỹ.

Nhu cầu làm đẹp của các bà chuyển tôi sang nghề thêu rua kim chỉ. Cứ tưởng học nữ công gia chánh ngày xưa để may áo, đơm khuy, nâng khăn sửa túi cho chồng, ngờ đâu nuôi sống được bản thân, gia đình trong cơn túng quẫn.

Có công mài sắt có ngày nên kim - tôi không mài sắt, mà dùng kim nhiều quá. Cây kim đít vàng mỏng tanh, thêu thì đẹp, dùng mãi ngày này sang ngày khác, nó đâm vào ngón tay tôi thành một vết chai. Vết chai không đau nhưng khi kim đâm xuyên qua phần da còn mềm chưa chai cứng , cảm giác thốn lên óc là thường. Có những đêm, phải thêu cho xong áo cưới, tôi thức đến sáng. Chắc một điều, một trong những đóa hồng có vương giọt máu của tôi.

Kỷ niệm tôi còn giữ là chiếc áo dài các cô học trò học thêu , thêu cho tôi trước khi tôi đi sang Mỹ, tấm tranh tôi thêu trong thời gian chờ đợi chuyến bay.

Đôi khi tôi thấy lại những tấm tranh tôi đã gởi sang Mỹ nhờ bán, được treo trong nhà họ hàng, anh em. Nước mắt tôi rưng rưng. Nhớ khi ra bưu điện, gởi những gói quà nhỏ, trong có hai xấp áo dài đã được thêu, một tấm tranh phải xếp hàng từ 4-5 giờ sáng. Gia đình ở Mỹ gởi tiền về , lại đi mua vải, lại thêu gởi sang bán lấy lời. Ngờ đâu, gia đình giữ lại chứ có bán chác gì đâu. Ít ra vợ chồng tôi không mang tiếng xin tiền ngoại quốc để sống.

Nghề làm sườn xe đạp phát xuất từ ông thu mua ve chai trong khu dệt Tân Bình. Anh tôi vì là "ngụy" không dễ tìm ra cách sống với chính quyền luôn thù nghịch, muốn tống khứ anh đi cho khuất mắt. Một buổi sáng lơ tơ mơ, ngồi uống cafe vỉa hè, tán dóc cùng ông "đồng nát" mới biết ông vào xóm dệt thu mua lõi chỉ, bán cho vựa trong Chợ Lớn. Từ vựa ve chai này, ống chỉ được mua để kéo thành sườn xe đạp. Loại sườn nhôm đắt tiền không phải loại sườn được dùng thùng phuy cắt uốn. Anh đạp xe đi tìm hiểu ngọn ngành, chúng tôi bắt đầu gia nhập vào giới sản xuất. Vốn liếng gom góp được từ thuốc tây-kim chỉ- dồn sang lõi chỉ, tìm nơi có máy móc để mướn họ gia công làm thành sản phẩm, đem đi giao đến các xưởng hàn sườn xe đạp, các chợ bán phụ tùng xe đạp. Cả một nước phương tiện giao thông đang từ xe gắn máy, xe lam, xe tắc-xi được nâng cấp dùng toàn xe đạp. Loại xe dùng cho học trò là chính trước 1975.

Tôi đứng nhìn những chiếc xe đạp thật đẹp, dựng ngổn ngang không cần khóa trên đường, trong công viên Yosemite. Những chiếc xe được dùng để đạp đi chơi, đạp để tập thể dục, đạp cho vui, không là những chiếc xe đạp tôi quý như một gia tài, dùng để chở gạo từ Tây Ninh về Sài Gòn bán, dùng để chở lu từ Bình Dương về ngay cả chở hai ba két bia, két nước ngọt để tìm vài đồng tiền lời mà sống .

Dòng nước từ tuyết tan chảy tràn lan thành suối, những đoạn khấp khuỷu gập gềnh, những đoạn thong dong nhàn nhã. Tôi đứng ngắm đoạn suối bình an. Nhúng chân vào nước mát , ngay cả ngọn tóc của tôi cũng cảm thấy rười rượi làn gió hè phe phẩy, dưới bóng mát rặng thông thật to. Trong trí nhớ tôi lại thấy hình ảnh mình gần bốn mươi năm trước, Đồi Cù Đà Lạt thênh thang.

Từ Thụy
#33 Posted : Tuesday, August 2, 2005 8:12:45 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Cám ơn chị ngodong về một bài viết mang thật nhiều cảm xúc. Kỷ niệm của ngày xưa bao giờ cũng khó phai trong lòng mình phải không chị?
ngodong
#34 Posted : Wednesday, August 3, 2005 12:43:31 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
TT ơi - N Đ hay nhắc chuyện xưa rích á. Cám ơn TT chia xẻ.
Từ Thụy
#35 Posted : Wednesday, August 3, 2005 8:19:35 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

TT ơi - N Đ hay nhắc chuyện xưa rích á. Cám ơn TT chia xẻ.

TT thích nghe "người lớn" kể chuyện xưa Cooling. TT vẫn cứ rình rình đi theo đọc bài chị hoài đấy chứ (bên ĐT và cả trang tim tím Ấu Tím nữa, TT thích cô gái áo dài tím thổi sáo đi lên đi xuống, trông thật nhẹ), mà nhưng ít dám giơ tay phát biểu ý kiến thôi.
Phượng Các
#36 Posted : Thursday, August 4, 2005 12:03:41 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chị Ngô Đồng nè,

Yosemite hùng tráng vĩ đại hơn Đà Lạt nhiều chứ chị, lần đầu tiên tới đó mình bàng hoàng vì nó đẹp như tranh vẽ, đúng y chang các bức hình mình thấy hồi xưa. Về các vùng sa mạc của Arizona cũng thế (hello Thu Hồng!), cảnh trí y như mình thấy trong các phim cao bồi mình coi hồi nhỏ. (Thế nhưng có người cho biết là chính Colorado mới là nơi mà các phim cao bồi người ta hay đến đó để quay.).

Dù sao thì có đi chơi mới thấy nước Mỹ này quá chừng là đẹp về thiên nhiên. Cách khai thác thành địa điểm du lịch của họ lại càng làm mình thêm nể. Nghĩ lại Đà Lạt mà buồn thêm, các rừng thông bị đốn nhiều lắm rồi, thành phố thì xuống cấp, không biết bây giờ có khá hơn không?
ngodong
#37 Posted : Thursday, August 4, 2005 1:56:08 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
TT ơi làm dáng thôi chứ không biết thổi đâu - bà nội bảo trong nhà có con gái thổi sáo ( tiêu) là chù ẻo cho bị tiêu tan đó.

Chị PC à em còn nghĩ đến chuyện rừng thông bị đốn để lấy củi ngo đem bán nữa đó. buồn nhưng khi nhớ thì càng to đẹp bao nhiêu càng nhung nhớ cái nghèo nàn tội nghiệp.
Từ Thụy
#38 Posted : Thursday, August 4, 2005 9:09:33 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Chị N Đ ơi, may mà chị sợ mang tiếng trù ẻo chứ không thôi chị biết thổi sáo nữa là bao nhiêu tài chị lấy hết rồi, hổng chừa cho ai Wink.

Chị PC, TêTê cũng có nghe tiếng của Yosemite, rất tiếc là TêTê chưa từng biết Đà Lạt ra sao Black Eye, nên không có ý kiến. Để hôm nào học tài của chị TH và anh Tỏi đem hình Great Barrier Reef của Úc khoe mới được á. Úc cũng có nhiều danh lam thắng cảnh lắm đó nha, có điều chắc chẳng bằng Mỹ đâu ợi. Thôi để suy nghĩ lại đã Tongue.
Phượng Các
#39 Posted : Thursday, August 11, 2005 2:56:13 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi TT
Chị PC, TêTê cũng có nghe tiếng của Yosemite, rất tiếc là TêTê chưa từng biết Đà Lạt ra sao Black Eye, nên không có ý kiến. Để hôm nào học tài của chị TH và anh Tỏi đem hình Great Barrier Reef của Úc khoe mới được á. Úc cũng có nhiều danh lam thắng cảnh lắm đó nha, có điều chắc chẳng bằng Mỹ đâu ợi. Thôi để suy nghĩ lại đã Tongue.


Vâng, PC chờ xem Great Barrier Reef đây! Chắc đây là cảnh ở biển? Nghe nói Gold Coast ở Queensland đẹp lắm hả TT? PC có người bạn thân ở Adelaide, có thể có dịp sẽ thăm cô bạn ở đó.
ngodong
#40 Posted : Thursday, August 11, 2005 5:16:41 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cuộc hành trình nào cũng thế, rồi cũng đến lúc phải về, bao lưu luyến, nuối tiếc bắt đầu mang mang. Ánh mắt nhìn nhau bớt lạ, câu chuyện nói cùng nhau đã bớt ngại ngùng.

Sáu tiếng ngồi trên xe không là ba trăm sáu mươi phút nữa, nó trở thành một khoảng thời gian thật ngắn, không đủ nói hết những lời giã từ muốn nói. Nhất là sau khi vợ chồng anh chị V. chào từ giã xuống xe với đôi mắt mọng nước. Tôi nhớ mãi hai đồng điếu trên khoé cười của chị, những câu chuyện anh kể rề rà về một thời tuổi trẻ ngông nghênh, xem "trời bằng vung" sống không cần biết đến ngày mai , sau khi đặt chân lên đất Mỹ.

Khóa 28 VB-VN đã không có đêm truy điệu tại vũ đình trường, để canh thức ánh lửa lung linh, gọi hồn linh tử sĩ trở về chứng kiến ngày các anh ra trường, đeo trên cầu vai chiếc lon thiếu úy, chứng nhận đã thụ huấn xong chương trình huấn luyện văn hóa và quân sự 4 năm. Văn bằng của các anh tương đương với cử nhân khoa học ứng dụng, một hành trang đủ để thành người hữu dụng trong mọi hoàn cảnh trong tương lai. Tôi ngắm nụ cười, đôi mắt của từng người khi nhắc đến một thời tuổi trẻ, nhắc đến một chuyện đơn giản "lắm vậy thôi" mà thấy được chàng thanh niên tràn trề sức sống, ăm ắp ước mơ đội đá vá trời , chỉ đến khi vợ khẽ khàng hỏi :"Anh lấy nước cho con" , chàng thanh niên biến mất, mái tóc hoa râm, dấu chân chim thời gian hằn trở lại, hiện tại không nương người , cứ buộc người ta hướng về phía trước.

Tôi nghe vài đoạn của những bài hát một thời "nắng có hồng bằng đôi môi em , mưa có buồn bằng đôi mắt em..." nghe chuyện kể đứa con đầu lòng là tên của người tình đầu tiên, chưa kịp thề non hiện biển , những chuyện khóc cười ngày đầu đặt chân lên nước lạ, tình bạn đồng khóa, khác khóa đối với nhau, chuyện thành công thất bại, chuyện sống chết phủ phàng, chuyện khổ đời thuyền nhân sau ngày trại tị nạn đóng cửa , chuyện sống còn trong gang tất mỏng manh. Tất cả những câu chuyện ấy cho tôi thấy dòng chẩy của con sông, chuyên chở trong lòng nó bao nhiêu sắc màu lóng lánh , những hòn đá góc cạnh sắc bén ngày xưa, trở thành những hòn cuội tròn trịa hiền hòa, lòng sông không hẹp như khi khởi thủy mà ngày càng rộng lớn hẳn ra , chan chứa hài hòa ôm ấp bao dung. Tôi nghe những câu cám ơn , xin lỗi để sau cuộc du ngoạn này, ai về nhà ấy, chuyến du ngoạn trở thành một món quà kỷ niệm, chất thêm vào ngăn ký ức đã gần đầy.

Trên tất cả những điều tôi nghe và thấy là các cháu , "con nhà ai quai nhà ấy". "Chị nhìn thằng này là ra ba nó hồi xưa" , "Nụ cười con gái giống cha , ba con hồi đó cười mỉm là các cô Đà-Lạt lăn đùng ra nhớ". Lo lắng cho các con là mối bận tâm trên hết của các anh, các chị. Nói đến các con, câu chuyện vui hơn, rộn rã hơn. Các cháu sẽ ra trường, đã ra trường, đang học , sẽ vào đại học không dứt. Tương lai của các con, như khoảng trời cao, trong xanh rộng lớn, các con xoải cánh bay tự do thênh thang. Cha mẹ ngóng trông theo dưới hiên đời bóng xế.

Hạnh phúc khổ đau pha trộn mỗi ngày trong đời sống, như đám đậu đen đậu đỏ, trong rổ cô Tấm ngày xưa. Trong ký ức tôi, luôn là những hạt đậu ân tình, hạt đậu hạnh phúc, những khổ đau, bất ưng ý tôi vứt lại bên đường.

Cám ơn Trời những thân tình tôi đong được từ các anh các chị K28 CSV-VBQG- Đà Lạt, trong chuyến du ngoạn Hè California, năm 2005.
Users browsing this topic
Guest (2)
47 Pages<1234>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.