Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

47 Pages123>»
Ngô Đồng Diệp Lạc
ngodong
#1 Posted : Friday, June 17, 2005 4:00:00 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Tháng Sáu trời mưa là chuyện thường nơi quê tôi, sáu tháng mưa sáu tháng nắng. Nhưng nơi đây, tháng sáu trời còn mưa và lạnh thì hơi lạ.

Sáng nay ngủ dậy, những hạt mưa từ mái hiên rơi xuống, ra sân, ngắm những cây con vừa nhú sau tháng đông lạnh giá, tìm ra vài bụi hoa nhỏ nhoi trốn trong đám hoa hẹ tím. Bụi hoa cẩm nhung, cánh hoa giống như hoa cẩm chướng, nhỏ hơn chỉ có một lớp cánh. Có lẽ gió to đêm qua mà cành hoa lay-ơn bị đổ rạp. Các loại hoa này nở xong sẽ tàn, sang mùa xuân sau nở tiếp.



Tôi vắng nhà 5 ngày. Chỉ 5 buổi sáng không ra vườn thăm hoa cỏ và những chú cá trong hồ , mà hôm nay tụi nó lạ hẳn. Chậu hoa lan ý (calla lily) màu tím lại nở rộ, tôi có cả hoa màu trắng, màu vàng và màu hồng. Nàng hoa tím này tôi trồng vào chậu để khi hoa nở có thể mang khoe trước nhà. Các cô vàng, hồng tôi trồng dưới đất, nên khi hoa nở , muốn khoe phải cắt mang vào nhà.



Tôi ở CA - sang Houston-Texas. Thời tiết khác hẳn. Năm trước tôi đã thăm Dallas, đã biết, thế mà vẫn chưa quen. Chuyến đi rất bất ngờ, có lẽ vì bất ngờ nên vui chăng. Tôi không nghĩ mình đi chơi, chỉ mong mỏi được gặp con gái con rể, gặp người thân thuộc từ VN đã không gặp lâu năm. Tôi loay hoay trong chợ, trong bếp, nấu nướng cho mọi người ăn. Tôi ít khi mua quà cho mọi người, món quà tôi mang đến là tấm lòng tôi có, và những món ăn tôi chau chuốt dọn bày.

Đi để nhìn để học, đọc là một chuyện , nhìn tận mắt là điều khác. Con người Việt Nam cần cù, cầu tiến. Từ một nơi thật xa chúng tôi đến sống nơi này, những ngôi nhà, khu chợ , những bác sĩ luật sư, những chức vụ trong guồng máy chính quyền sở tại , những đài phát thanh, tượng đài , chùa, nhà thờ được xây cất nguy nga trân trọng. Tôi thán phục cộng đồng Việt Nam tôi.
Tôi hiểu, tấm huy chương nào cũng có mặt trái, chấp nhận những lủng củng để thấy di dân VN làm được thật nhiều điều, nhất là những thế hệ kế thừa. Các bà mẹ, chỉ với cái kềm làm móng tay móng chân, đã nuôi đàn con khôn lớn, ăn học đến chốn đến nơi. Các ông bố, đi làm công nhân suốt đêm trong xưởng máy cũng dẫn được con đến trường đại học. Mắt tôi cay cay, khi biết những điều thật đơn giản này. Đất nước tôi, đường vào đại học chông gai.





Tôi không đến thăm được cậu em tôi quí mến. Tôi muốn gặp bé NyLong, muốn thấy tại sao cậu không trồng được bụi Sơn Chi , muốn thấy tổ ấm của cậu. Hai chị em chịu thua thời gian và những bất ưng ý. Nhờ vậy tôi sẽ có dịp để đến thăm Houston lần sau.

Tôi gặp HV lần đầu, rất dịu dàng như dòng chữ viết. Tôi gặp HV vì tôi biết bạn đau, gặp bạn , bạn đã hết đau nhưng anh Hưng của bạn đang đau. Lại bất ngờ gặp anh chị Phúc-Yến , anh Phạm Cơ. Gặp nhau rất nhanh, rất vội, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt, những câu thăm hỏi ân cần , tôi biết chúng tôi có cùng một mẫu số. Những hàng me bên đường Sàigon` năm xưa, những nắng mưa nhiệt đới, khoảnh trời mênh mông, đoạn nhạc cùng thời. Văn vẻ, vần điệu chúng tôi cùng biết, chỉ khơi lên một chữ cùng òa vỡ râm ran.

Tối qua, tự dưng tôi thấm ra một điều, tôi khó khăn với chính tôi quá đáng về một danh xưng - nhà văn; nhà thơ. Tôi đã viết, đã khẳng định, trong mỗi con người Việt Nam là một nhà thơ. Các bà mẹ già VN không biết một chữ cái nào, cũng ru con miên man bằng Kiều, bằng Cung Oán, bằng Chinh phụ, ngàn câu ca dao truyền khẩu. Những vần điệu ấy khiến người VN thành thi sĩ tự trong nôi. Và tôi, các bạn tôi, chúng tôi đã sống trong khoảng thời gian lịch sử, chứng kiến một đoạn lịch sử thật buồn , kể lể, ghi lại, giữ lại tại sao không rộng rãi để nhận rằng, mê man viết, thèm thuồng viết, say sưa viết, đã là một bước ngập ngừng đặt lên con lộ văn chương? Vâng tôi có rất nhiều bạn là nhà văn nữ, nhà thơ nữ , các bạn tôi chau chuốc từng câu từng chữ, gom góp từng dấu chấm , dấu phẩy, để vẽ thành bức tranh muôn màu thân phận Việt Nam.

Lần đi này, máy bay đã không làm phiền tôi nhiều lắm , chỉ một điều làm tôi không vui là, thiếu một nửa của tôi. Điều này rất hiếm khi xảy ra.
Phượng Các
#2 Posted : Saturday, June 18, 2005 1:19:29 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

Tối qua, tự dưng tôi thấm ra một điều, tôi khó khăn với chính tôi quá đáng về một danh xưng - nhà văn; nhà thơ.


Vậy là sau một thời gian nghe chị Linh Vang thuyết phục, chị cũng thấy chị là một nhà văn hay nhà thơ rồi đó phải hông nè. Mừng quá hén, hồi đó giờ mỗi lần tui gọi chị là nhà thơ nhà văn là thấy chị dãy đành đạch lên, ngó phát sợ hà.
Giống như chị Linh Vang đó, tui cứ thúc giục chỉ là nên in một cuốn sách riêng đi, in chung là để cho vui cùng thân hữu thôi, chớ nhà văn gì mà không có cuốn sách thì lấy gì làm bảo chứng?
Chị Ngô Đồng ơi, chị nhận như vậy rồi thì từ nay ra đường đời trăm vạn nẻo, tui sẽ vỗ ngực đồm độp mà xưng: Bạn tui là nhà văn nhà thơ nữ Ấu Tím, lạng quạng là chết với bạn tui! [}:)]
linhvang
#3 Posted : Saturday, June 18, 2005 1:25:46 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


Giống như chị Linh Vang đó, tui cứ thúc giục chỉ là nên in một cuốn sách riêng đi, in chung là để cho vui cùng thân hữu thôi, chớ nhà văn gì mà không có cuốn sách thì lấy gì làm bảo chứng?


Nhà-văn-không-có-tác-phẩm, chị ạ. Big Smile
Phượng Các
#4 Posted : Saturday, June 18, 2005 2:29:07 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

quote:
Gởi bởi Phượng Các


Giống như chị Linh Vang đó, tui cứ thúc giục chỉ là nên in một cuốn sách riêng đi, in chung là để cho vui cùng thân hữu thôi, chớ nhà văn gì mà không có cuốn sách thì lấy gì làm bảo chứng?


Nhà-văn-không-có-tác-phẩm, chị ạ. Big Smile


Thiệt tình không dám sửa lưng nhà văn, nhưng chính xác là chị chưa có cuốn sách in riêng nào, chớ còn tác phẩm thì chị có hàng trăm cái truyện ngắn đó, chúng là tác phẩm của chị đó chớ chị LV. Vậy nên sửa lại là Linh Vang, nhà văn chưa có sách in.

Mà nghe nói anh Ng sắp đem lay out cho chị để in sách, chúc mừng chị đó. In thủ công kiểu ông Văn Quân mà ổng in cả bộ Việt Sử Tân Khảo 5, 6 cuốn và mấy truyện dài đó chị. Hay là chị thường xuyên theo dõi cách anh Ng in thủ công đi, rồi chị chụp hình và đem kể tỉ mỉ trong đây, PC sẽ bắt chước để tự in cho PC một tác phẩm. In xong sách là PC coi như giấc mộng hồi mình 10 tuổi đã đạt thành sở nguyện, lúc đó mới yên lòng nhắm mắt...để ngủ !

linhvang
#5 Posted : Saturday, June 18, 2005 3:24:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
LV bị bà vợ cha hội trưởng hội QN-ĐN "thù vặt" Big Smile vì một bài viết về chả (lấy tiền của hội xài vào những việc riêng) nên bị mai mỉa gán cho cái tên đó (nhà văn không có tác phẩm), chứ LV cũng biết kêu như vậy là sai mà. Theo tiếng Anh, cứ viết thì là writer rồi (a person who writes).
Ng biết layout, in ra, cắt dán thành một cuốn sách (dùng keo dán giày), có điều phải có cái đồ cắt (anh Phạm văn Tuấn cho biết khoảng 6 trăm) thì cái gáy mới đẹp. Anh T khuyên phần cắt, dán nên để nhà in họ làm đẹp hơn, chỉ tốn 1 đồng cho một cuốn.
In truyện, chắc LV sẽ nhờ Ng layout, còn thì đưa hết cho nhà in lo...
In tùy bút, mới tính làm thủ công cho rẻ, in đủ để cất giữ và tặng bạn bè thôi. LV lại thấy quý tùy bút hơn, gần gũi với mình hơn.
Vi_Hoang
#6 Posted : Saturday, June 18, 2005 4:03:24 PM(UTC)
Vi_Hoang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,407
Points: 48
Woman
Location: California, Santa An a

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Hội trưởng hội QN-DN ở đâu vậy hả chị LV, nều ở miền Nam Cali thì là ông Luật Sư Trần đình Định. Ông nói tiếng Bắc, mà lại là hội trưởng của hội QN-DN mới tức cười chứ. Năm ngóai trong nuổi tiệc gây quỷ để giúp cho nhà thổi sáo Nguyễn Đình Nghĩa, có 1 ông người QN cũng đem chuyện này ra làm trò cười.
linhvang
#7 Posted : Saturday, June 18, 2005 5:52:44 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Phải là cái hội gần mình thì mình mới biết chứ, chị Vi Hoàng đoán được chưa? Nếu đoán trúng, cũng nên giữ trong bụng nha. Big Smile
Tuy nói giọng Bắc nhưng mà người ta sinh sống làm ăn lâu năm ở địa phương nào thì nhiều hội cũng công nhận người đó là đồng hương với những người nói giọng hay sinh đẻ ở địa phương đó. Nên có khi là hội QN-ĐN mà hội trưởng lại là một ông nói giọng Huế chẳng hạn. Thấy cũng kỳ kỳ, thế nào lại chẳng có người thắc mắc, không biết cái ông Huế này tha thiết với quê hương QN-ĐN và với người QN cỡ nào.
ngodong
#8 Posted : Saturday, June 18, 2005 11:54:22 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị PC à, em chưa dám tự nhận danh hiệu như chị vừa nói à nha.

Em chỉ là em thế thôi
Người em nhiều chuyện nhất trên đời
Khi vui em hót như con khuớu
Khi buồn ca vọng cổ hoài lang

Hi hi hi nhờ chị PC mà tác phẩm của em xuất hiện trên văn đàn . . . hải ngoại .
Anh của em lại có dịp kêu em âu yếm "nữ văn sĩ của anh" , mỗi khi em nhăn mặt cau mày "làm giặc" .

Tonka
#9 Posted : Sunday, June 19, 2005 8:03:06 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Vi_Hoang
Năm ngóai trong nuổi tiệc gây quỷ để giúp cho nhà thổi sáo Nguyễn Đình Nghĩa,


Ông này ra sao rồi chị có biết không? Hôm nọ thấy một số CD của ông để lây lất trên bàn ở một chỗ nọ, em có nhặt về một cái.
Phượng Các
#10 Posted : Sunday, June 19, 2005 8:34:18 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
Anh của em lại có dịp kêu em âu yếm "nữ văn sĩ của anh" , mỗi khi em nhăn mặt cau mày "làm giặc" .


Vậy chứ trước đây thì ảnh kêu chị là gì?
HV
#11 Posted : Sunday, June 19, 2005 10:26:31 AM(UTC)
HV

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 256
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi ngodong
Anh của em lại có dịp kêu em âu yếm "nữ văn sĩ của anh" , mỗi khi em nhăn mặt cau mày "làm giặc" .


Vậy chứ trước đây thì ảnh kêu chị là gì?


Chắc là : "Nhà Văn Nữ Yêu Dấu Của Anh Ơi" , phải không AT? Tongue
Liêu thái thái
#12 Posted : Sunday, June 19, 2005 5:07:57 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
Ảnh kêu : Đào... nhí của anh ơi!
hại thiệt!
hyc hyc hyc!!!
tvk
#13 Posted : Sunday, June 19, 2005 10:07:36 PM(UTC)
tvk

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 305
Points: 0

quote:
Gởi bởi Liêu thái thái

Ảnh kêu : Đào... nhí của anh ơi!
hại thiệt!
hyc hyc hyc!!!


tiếp theo đoạn của chị Liêu:

- Từ bao giờ, anh gọi em là "đào nhí" hở anh yêu? (răng chỉ hơi nghiến một chút [}:)]) hở? hở? hở? (mỗi tiếng "hở" được đánh nhịp bằng một động tác âu yếm nào đó).
ngodong
#14 Posted : Sunday, June 19, 2005 11:22:51 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Sáng đầu tuần thật vui nha các anh chị.

Anh của em kêu em là....tuy` hứng. Khi thì Má khi thì Con.

Má là khi : "Má để cái áo của anh ở đâu?"

Con là khi : " Con gái hư quá, anh bảo không nghe !"

còn khi gọi : "Ngô Đồng ơi" là khi em ham trả lời diễn đàn... quên nhõng nhẽo .

Em sợ khi anh gọi :"nhà văn nữ của anh" là khi anh cắt dây điện, lẫn dây cable, lẫn dsl, cho "bà nó" hết viết.

híc híc. Lý do em nhẩy đành đạch không dám nhận chữ nhà văn nhà thơ á. Mà làm nhà văn nhà thơ thì được gì hở chị PC????

Còn chưa bao giờ anh gọi em là "đào nhí" hú hồn . ClownClown

Phượng Các
#15 Posted : Monday, June 20, 2005 1:27:46 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
Em sợ khi anh gọi :"nhà văn nữ của anh" là khi anh cắt dây điện, lẫn dây cable, lẫn dsl, cho "bà nó" hết viết.

híc híc. Lý do em nhẩy đành đạch không dám nhận chữ nhà văn nhà thơ á. Mà làm nhà văn nhà thơ thì được gì hở chị PC????


Vậy thì sao chị không hỏi anh của chị đó, chắc là phải có cái gì đó thì ảnh mới la lên "con bà nó" khi chị được mang danh hiệu là nhà văn nhà thơ đó chớ! Dead
Liêu thái thái
#16 Posted : Monday, June 20, 2005 2:01:51 AM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
NĐ ơi, rồi sẽ có ngày ảnh kêu, tại vì em ảnh sẽ thành Đào... văn hại đó! Blush
Kisses
linhvang
#17 Posted : Monday, June 20, 2005 2:03:02 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
LV cũng lo là anh của chị N Đ không cho chị viết nữa. LV vẫn còn nhớ lời chị nói năm ngóai khi chị lên đây chơi.
Phượng Các
#18 Posted : Monday, June 20, 2005 6:05:06 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi Liêu thái thái

NĐ ơi, rồi sẽ có ngày ảnh kêu, tại vì em ảnh sẽ thành Đào... văn hại đó! Blush
Kisses


Hì hì, post chị Liêu như công án, đọc mà cứ nhắm mắt hả họng cười là sập hầm liền! Big Smile

Chị LV, chỉ nói gì mà chị nhớ tới hôm nay?

ngodong
#19 Posted : Monday, June 20, 2005 11:29:14 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Cuối tuần vừa qua nhiều chương trình được tổ chức. Nhiều sự kiện đã xảy ra.

Ngày kỷ niệm quân lực VNCH-Ngày Phụ thân-ngày thủ tướng VN đương thời sang Hoa Kỳ-ngày những bia tưởng niệm thuyền nhân bị phá hủy.

Khoảng thời gian này, mùa hè đang đến, các bạn bè thân thuộc từ phương xa ghé thăm, những gặp gỡ thân tình, điều tôi thấy rõ nhất là những vết nhăn thời gian, những suy nghĩ dật dờ không còn sắc bén. Những thời cuộc chỉ còn là bàn tán cho vui, chúng tôi là phụ nữ , những khó khăn đã xảy ra cho chồng, cho chính mình bây giờ đã thành chuyện kể. Loay hoay với con , bây giờ có thêm cháu. Các chị đi chơi bây giờ, ngay cả các anh, điều lo lắng là :"Không biết con bé ở nhà mẹ nó có cho ăn giống bà không?". Các anh cũng lo lắng :"Không biết mình đi thế này, ai đón thằng bé".

Những chuyện trên bàn ăn quay quanh thời quá khứ , tiếng chắt lưỡi :"thế mà đã mấy mươi năm".

Cuối tuần tham dự buổi lễ tổ chức hàng năm. Nhìn lại những bộ quân phục, những cờ quân đòan hát bài quốc ca, ngực tôi nặng, giọng tôi lặng đi.

[image]http://i6.photobucket.com/albums/y226/ngodong/19-6e.jpg[/image]

Những hình ảnh được thu giữ, công sức của từng người trân quý kỷ niệm. Những lon sữa bột, những dụng cụ được làm trong trại tập trung cải tạo của tù nhân. Những mái tóc bạc , mắt nhòa ngắm nghía để thấy lại một khoảng thời gian đã là quá khứ.

[image]http://i6.photobucket.com/albums/y226/ngodong/19-6vat1.jpg[/image]

[image]http://i6.photobucket.com/albums/y226/ngodong/19-6vat.jpg[/image]

"Mình làm gì tụi nó chớ, bây giờ là lo ăn lo mặc, ai nhớ gì người chết"

tôi nghe mẩu đối thoại sau lưng, khi đứng xem bức tranh vượt biển , "tụi nó" là Indonesia - là Mã Lai , hai nơi đã tạm dung người vượt biển, nay chỉ còn là những địa danh, chỉ những ai là người VN trốn chạy khỏi đất nước mình bằng tàu, thuyền mới biết. Tấm bia nho nhỏ tưởng niệm, tạ ơn mảnh đất cưu mang đã bị đập đi.

Dân tôi buồn quá. Những tồn tại quá khứ, những điều đang xảy ra , bao nhiêu con em cháu chắt , đang hoang mang. Vết hằn thời gian không thể xóa mờ. Thế hệ trẻ cần một đường đi rõ rệt. Ai là người dẫn các em đi?

ngodong
#20 Posted : Monday, July 25, 2005 2:41:25 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Thế là tôi đã cắt tóc thật. Lừng chừng đã bao năm , bao lần đi ra đi vào tiệm cắt tóc mà rồi lại đi ra.

Đã hơn một tháng rồi, bờ vai tôi thôi đỡ giòng tóc xõa , đỉnh đầu tôi không bị đau vì tóc được bới lên, trì da đầu tôi xuống. Nhẹ thật. Nhưng nhơ nhớ thế nào ấy không diễn tả được.

Tôi nhớ hôm ấy, sau khi đi làm về , thả tóc ra, tôi bị nhức đầu quá . Tóc dài lại dầy, đi làm phải bới gọn lên, tôi quyết định cắt tóc. Như mọi khi, tôi chia hai tóc ra , dùng kéo cắt một mình. Sau khi ra tay, nhìn vào kính phản chiếu phía sau lởm chởm. Tôi can đảm hẳn lên, chạy ra tiệm, nói với người thợ, cắt tóc ngắn lên vai, và làm sao cho tóc thật nhẹ.

Đụng vào tóc tôi, người thợ bảo tóc mây nặng thật. Cẩn thận hơn người ấy hỏi lần nữa , chị nhất định cắt đúng không, cắt xong không gắn lại được đâu đấy. Tôi gật đầu, thế là mái tóc chỉ chấm ngang vai. Cắt tóc xong tôi đi sang Houston - con gái tôi thấy tôi trong sân bay từ xa , cháu không nhận ra, khi tôi kêu tên, con mới chạy tới, câu đầu tiên là :"má dám cắt tóc rồi hả" hai mẹ con cười ríu rít. Con khen má trẻ. Vui vui , đàn bà ai không thích nghe khen nhỉ, nhất là khi chồng con khen mình , dù có nịnh.

Mà ai khen sao thì khen, nhớ quá. Nhất là tóc dài chỉ cần bới ngược lên, đằng này dang dang dở dở , dài cũng không, mà ngắn cũng không , bực cả mình. Anh không nói gì, chỉ chòng vợ : " miễn sao em dễ chịu, đến tuổi chẳng còn thề hứa với ai, để tóc xõa nữa làm gì?"

Nghe bạn nói tóc là tội, càng nhiều càng khổ, nên khi đi tu người ta "thí phát" , còn tôi cứ khư khư ôm lấy tội làm duyên. Mà không biết có phải tôi tự hành hạ mình không, chứ mất mái tóc trông tôi vô duyên trơ trẽn tệ.

Tính tôi có hơi điệu , điệu một tí gọi là phụ nữ. Tôi không thích mất thì giờ nhiều quá cho chuyện điệu của tôi. Bôi son, trát phấn chỉ để che dấu tàn phai , tôi cứ nói với các con, đến hơn 30 tuổi tôi mới đụng đến mỹ phẩm , còn thì trời cho sao nhận vậy. Tóc dài chỉ việc chải suông sau đó bới. Tôi bới được đủ kiểu, chỉ cần cây bút chì, cây đũa hay chả cần gì tóc tôi cũng nằm ngoan ngoãn trên đầu , bây giờ tóc tôi giận tôi, tôi gài lên không xong, cột cái đuôi lên thì y như con nít ngớ ngẩn, mà thả xuống thì lại vướng víu cái gáy.

Tôi không dám than, anh mà nghe thấy lại chòng. Các con dặn dò, má có cắt thì ngang ngang vai là đủ, đừng có mà cắt ngắn bom bê, má thành bà xẩm cho xem.

Khổ ghê cơ, chỉ mái tóc thôi cũng vương vấn thế này. May mà hôm Tết còn được tấm hình chụp với tóc ôm vai, dài xõa xuống ngang lưng.



Users browsing this topic
Guest (2)
47 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.