"NET"
................
- Con thấy tội nghiệp cô 7 quá !
- Ủa, sao vậy con ?
- Thấy cô dễ tin người - Chắc đời cô bị người ta gạt nhiều lắm hén !
Tôi trầm ngâm một hồi mới trả lời :
- Nếu cô có tất cả những gì mà người đời thèm muốn... - Thì những cái cô bị lường gạt trở thành vật cô bố thí đó con.
- Nghĩa là sao ? Con không hiểu ý cô muốn nói.
- Vì sao cô dễ bị người gạt con không hiểu à !
- Dạ, không.
- Vì cô có những cái mà người không có - nên họ tìm cách lấy của cô. Còn cá nhân cô thì - nếu lỡ họ cố tình gạt gẫm cô để họ được, Cô sẵn sàng cho tặng luôn.
- Tất cả ?
- Ừa, tất cả.
- Kể cả xác thân cô nữa à ?
- Cô đã nói là tất cả mà. Từ tiền bạc, nữ trang, tâm hồn, thân xác... À, nhưng...
TT cười...
- Còn nhưng... hả cô ?
- Đương nhiên, cô cũng để dành tối thiếu cho cô sống qua ngày. Mà có còn gì đâu để dành ? Bây giờ có lãnh chút ít căn bản mỗi tháng tạm sống... Sắc hương thì phai tàn. Nhờ vậy cô không còn "được" ai gạt nữa.
- Còn tình cảm ?
- Cô yêu & thuơng hết thế gian. Cô ráng bắt chước Phật, Chúa, những bậc Thánh Hiền và các Đấng lành - Hồi nhỏ ai ai cũng có học 3 môn : "Đức dục - trí dục, thể dục" - Cô luôn luôn mang theo bên lòng và ôm ghì "ĐỨC DỤC" = đạo đức. Cô cứ ráng áp dụng được tới đâu hay tới đó. Vì vậy cho nên cô chỉ giữ lấy yêu thuơng tha thứ chớ không cưu mang thù hận. Đời có câu : "Ở có đức mặc sức mà ăn". Đúng lắm con ơi !
- Con cũng phải tập có cái TÂM như cô.
- Con ráng tập từ bây giờ đi. Cô nhận thấy con đã có TÂM lành sẵn rồi.
- Dạ, cảm ơn cô. Con ráng nhín thời giờ lên mạng (chat) nói chuyện với cô thuờng, để tập tánh chấp nhận, nhẫn nhục, bao dung, tha thứ...
- Con có tấm lòng chân thật thì con sẽ đạt được - TT à ! Hãy sống thành thật thì ít nhiều gì mình cũng nhận được những chân thật hà ! Để cô đưa cho con đọc những lời của Mẹ Têrêsa Calcutta :
"Sống Đạo"
"Đạo không phải là một chủ thuyết,
để dựa vào đó mà chỉ trích chống đối nhau,
hay bảo vệ lập trường riêng tư của mình.
Đạo là sống theo Phúc âm Chúa Yêsu cách trọn vẹn.
Thế gian này có người không biết
phải trái, phi lý, vụ lợi :
Không can gì, cứ yêu thương họ.
Nếu bạn làm tốt, họ bảo rằng
bạn nhằm mục đích ích kỷ :
Không can gì, cứ làm điều tốt
Bạn thực hiện chương trình,
bạn sẽ gặp nhiều người bạn giả dối
và kẻ thù đích thực :
Không can gì, cứ thực hiện.
Sự thanh liêm và trung thực
Làm cho bạn dễ bị tấn công :
Không can gì, cứ thành thực và thanh liêm.
Công nghiệp bạn xây dựng nhiều năm
Sẽ bị phá tan trong một ngày :
Không can gì, cứ xây dựng.
Người được bạn giúp đỡ sẽ phản bội bạn :
Không can gì, cứ tiếp tục giúp đỡ.
Bạn đem những gì đẹp nhất
của đời bạn cho thiên hạ,
Họ sẽ đưa chân đá đuổi bạn :
Không can gì, hãy cho mọi người những gì tốt nhất.
Hai ngàn năm trước đây
Chúa Yêsu cũng làm như vậy".
- Lời của Mẹ Têrêsa Calcutta rất hay đó cô ! Con cố gắng nghe lời theo.
- Hồi cô còn tuổi 28 như con - cô cũng háo thắng lắm - nhưng không bao giờ cô thích gây gỗ cãi lộn với ai - Vì cô cảm thấy mắc cỡ. Suốt quãng đường đời dài đăng đẳng, cô luôn lẩm nhẩm và ghi khắc những câu : "Một câu nhịn, chín câu lành". Cô thích thả lầm, chứ không muốn bắt lầm. Và, cô hay tự an ủi nên thuờng 'lẩy' những câu : "Một bằng cấp da (chọi lại) ba bằng cấp giấy". Một "chữ TÂM kia (chấp) ba chữ TÀI". Nhờ vậy mà cô sống bình an tới giờ này. Cô "được" con tội nghiệp cô - Cô chằng lấy làm lạ - Vì cô gặp những người như con nhiều lắm TT à ! Tại cô cháu mình mới quen trên "NET" mà cô nói hết sự thật.
- Tại con hỏi cô... Con thấy những cái cô không nên nói thật mà cô vẫn nói - nên con nghĩ thuơng cô vô cùng.
Tôi mỉm cười :
- Con hỏi cô thì cô trả lời bằng sự thật. Vì sự thật vĩnh cửu luôn luôn là thật. Nhưng con đừng vội tội nghiệp và thuơng cô. Cứ để từ từ vậy mới bền. Mọi tình cảm vội vàng nhanh chóng thì cũng dễ dàng phai nhạt - hoặc khi có "ngọn gió độc" thổi vào tai con làm con giựt mình, con sẽ xa lánh cô. Cô nói trước cho con hay đó.
- Cô đã có kinh nghiệm qua rồi ?
- Lẽ đương nhiên ! Phàm, ít ai cùng chia sẻ hạnh phúc của người. Cô đọc trong sách Phật Học nào đó (?) rằng : "Ít ai khóc với kẻ khóc - chằng nhiều người cười với kẻ cười". Ngụ ý : "Mình hạnh phúc tươi cười, họ ganh tỵ nên họ khóc - Mình buồn khổ mình khóc - Họ khoái chí nên họ cười". Và : "Phàm, thường phò thịnh - chớ ai mà đi phò suy bao giờ ?". TT cứ sống tới tới rồi sẽ thấy.
- Cảm ơn cô Bảy ! Chúc cô hưởng được mọi sự lành.
- Hiện tại, trong giây phút này, cô đang hưởng sự an lành đây.
Chúc TT và tất cả
Bình An - Hạnh phúc
.........