Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

16 Pages«<141516
Thì thầm với mình ...
PC
#301 Posted : Thursday, June 26, 2008 4:49:10 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
Hehe Em nói, chị mà hiểu nổi, em... chít liền Big Smile



Hiểu chớ, nhưng nếu xv mà biết cái hiểu của chị thì chị cũng lăn đùng ra liền!

Qua âm nhạc có khi mình tìm ra tri âm, thật đúng như Bá Nha khóai Tử Kỳ cũng là điều có thể hiểu được. Nên có nhiều khi trong đám người mới quen, biết họ cùng thích một lọai nhạc mình thích, hay cùng là fan của một giọng ca, mình cũng có thể muốn kết bạn với họ.

Chị nghĩ khi ra nước ngòai nhiều người thay đổi cái nhìn về những giá trị của dân tộc mình. Như vọng cổ, cải lương, hay các món ăn dân dã. Chẳng qua khi ở trong nước ta coi thường cái gì thuộc về đại chúng bình dân. Ai thích nghe cải lương, vọng cổ thì cho là họ quê mùa, đi ăn thì coi trọng món Tây, món Tàu. Bây giờ khác rồi nha, Việt kiều về VN làm dấy lên phong trào về nguồn thứ thiệt. Các món ăn dân dã đã lên ngôi, ngồi chễm chệ trong các menu nhà hàng sang trọng. Cooling
ngodong
#302 Posted : Friday, June 27, 2008 12:04:46 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị Bảy ơi - em lười biếng viết quá - nhưng em đọc chị mỗi ngày nè.
Chị PC ơi - mối tình Bá Nha Tử Kỳ không biết dài đến đâu, nhưng mỗi khi N Đ viết là nghĩ đến PC sẽ đọc, mỗi khi có việc chi buồn bã xảy ra trên diễn đàn là nghĩ đến PC lúc trước hay la N Đ khờ để người ta ăn hiếp, dại dột cho mọi người biết mặt - biết tên.
Chị Bảy và chị PC biết sao không, em khờ và dại vì em yêu đời quá đỗi, khi sinh ra kiếp người đã mặc nhiên mang phiền não, sinh lão bệnh tử - tuổi hoa niên của em êm đềm hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ - bỗng một ngày mẹ bỏ em đi. Nỗi khổ đầu đời này rèn tâm tính em nhiều lắm.

Nhìn các em còn nhỏ, khi nghe tin mẹ em mất, khóc ngất tay nắm chặt, không gỡ ra được - nhớ lời bố em dặn dò: "Giúp bố giấu các em càng lâu càng tốt, từ từ cho các em biết sau." Giống y như anh của mẹ em, giấu bà ngoại, bác chở bà đi vòng vòng, khi bà ngoại em đòi vào nhà thương thăm "cô Quỳnh" - cho đến lúc bà buộc miệng bảo: "tại sao chúng mày không cho me vào thăm em, dù nó có chết cũng phải cho me gặp chứ!" Lúc ấy bác em mới thú thật, me em đã qua đời sau khi bị tai nạn xe buổi chiều tháng 10 ấy.

Và chẳng có nỗi khổ nào làm phiền được tâm hồn em. Chung quanh em là hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười, em cho và nhận bằng thản nhiên như nụ hoa đến thì phải nở.

Năm 1978, Bố em đã bị mất trong trại tù cải tạo, khoảng thời gian khổ kinh khủng của bao người, bạn em khi ấy vì có gia đình cách mạng đỡ đầu nên không bị khủng hoảng, đem đến cho em gạo, tiền. Em nhớ hòai sau đó em bán đi bộ bàn ăn bằng gõ, đem tiền trả lại bạn. Bạn nhìn em và nói: "trả nợ là hình thức xóa ân tình, H biết không?"

Em chợt tỉnh và ôm bạn khóc. Có những ân tình không vật chất nào có thể trả lại được. Và cứ thế, trong đời em khi làm được gì em làm ngay, không toan tính - và nghĩ đến bạn.

PC
#303 Posted : Friday, June 27, 2008 5:07:49 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Thật ra chị có một quan niệm sống và quyết theo đuổi nó là chứng tỏ chị mạnh mẽ đó chớ. Nhiều người khi vào forum thường quên mất mục tiêu của mình, cứ bị người khác control cảm xúc của họ mà không biết.
Việt Dương Nhân
#304 Posted : Monday, June 30, 2008 7:26:03 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Chào N Đ & PC !

Hai cô ghé "nhà " 7 mà 7 bay đâu đâu - Hỗm rày lu bu cái nhà sơn phết.. và coi đán banh Ruro 2008.
Nay đá banh qua rồi - Bây giờ 7 lo xắp xếp ba cái carton đồ đạc ra - Úi cha , đau lưng quá ! May có Thiên Kim về phụ chút -Big Smile

quote:
N Đ khờ để người ta ăn hiếp, dại dột cho mọi người biết mặt - biết tên.


Có lần 7 cũng có hối hận cho trên NET biết mặt biết tên, biết hết sự thật đời mình - Nhưng nghĩ lại tự nhủ : "Mắc gì, sợ ai mà dấu" Eight BallBig Smile - Thế là nói quạch toẹt ra hết nên bây giờ lòng thanh thản nhẹ bưng - Thơ_văn cạn nguồn, nghe đáy con tim như đóng băng - không phiêu phiêu gì ráo.
quote:
Chị Bảy và chị PC biết sao không, em khờ và dại vì em yêu đời quá đỗi, khi sinh ra kiếp người đã mặc nhiên mang phiền não, sinh lão bệnh tử - tuổi hoa niên của em êm đềm hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ - bỗng một ngày mẹ bỏ em đi. Nỗi khổ đầu đời này rèn tâm tính em nhiều lắm.


Đời 7 hồi nhỏ bi đát lắm ! Một đứa bé mất cha, vắng mẹ lúc 6, 7 tuổi... Black Eye. Nhưng rồi ông trời bù đáp lại và cho an nhàn tuổi già nè.
@ 7 rèn luyện tâm tánh và tự giáo dục lấy là nhờ quyển "Đắc Nhân Tâm" của Dale Carnegie do Nguyễn Hiến Lê dịch thuật. tạ on trời, suy sét lại - Đời 7 không làm gì ác và chẳng hại ai cả floating. Người hại 7, 7 tha thứ hết.
Vài chục hàng...... 7 đi ngủ đây - Paris đang nóng [}:)]
Chúc NĐ , PC & tất cả ACE mạnh khỏe vui vẻ tận hưởng mùa hè 2008.
RoseRoseRoseRoseheartheartheartheartRoseRoseRose
7_vdn

xv05
#305 Posted : Monday, June 30, 2008 9:11:05 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi PC


Hiểu chớ, nhưng nếu xv mà biết cái hiểu của chị thì chị cũng lăn đùng ra liền!
Vậy thì không ổn nếu như em... chít còn chị thì...lăn đùng, lúc đó còn ai tiếc ai! Tongue

quote:

Chị nghĩ khi ra nước ngòai nhiều người thay đổi cái nhìn về những giá trị của dân tộc mình..... Bây giờ khác rồi nha, Việt kiều về VN làm dấy lên phong trào về nguồn thứ thiệt. Các món ăn dân dã đã lên ngôi, ngồi chễm chệ trong các menu nhà hàng sang trọng. Cooling

Em thì lại nghĩ là cái phong trào đó có vẻ... thùng rỗng kêu to thôi! Mấy thứ đó leo lên bàn ngồi vì nhà hàng moi được tiền (trong khi nhg~ món đó phải ăn... chồm hổm mới ngon Big Smile), còn muốn về nguồn đâu cần phải vô nhà hàng sang trọng mà gọi thức dân dã.
Ý da, nói ít thôi, nói nhiều ăn đòn Big Smile
PC
#306 Posted : Monday, June 30, 2008 5:38:37 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
Ý da, nói ít thôi, nói nhiều ăn đòn Big Smile


Tới nước lấy tên viết tắt, không ai biết mình là ai mà cũng còn sợ đến nổi không dám viết ý nghĩ của mình ra. Tiếc quá là tiếc vì rất nhiều người chỉ vì cái sợ thâm căn cố đế đó mà bao nhiêu ý nghĩ hay ho đành chôn vùi trong tăm tối. Big Smile

Việt kiều về VN muốn sống lại những ngày xưa thân ái lắm chớ, nhưng mà kiểu ăn chồm hổm thường hay đi với sự bẩn thỉu cho nên họ chùn chân lại. Người ta bắt mạch được nỗi niềm đó cho nên cho các món ăn lên ngôi trong..... nhà hàng. Sự bẩn thỉu là nỗi quan tâm hàng đầu cho du khách ở VN. Ngay cả ở Mỹ, nhiều quán ăn Việt ít khi chùi sạch mấy cái window, khiến cho khách cũng gớm.
PC
#307 Posted : Monday, June 30, 2008 6:19:27 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Việt Dương Nhân
Có lần 7 cũng có hối hận cho trên NET biết mặt biết tên, biết hết sự thật đời mình - Nhưng nghĩ lại tự nhủ : "Mắc gì, sợ ai mà dấu" Eight BallBig Smile - Thế là nói quạch toẹt ra hết nên bây giờ lòng thanh thản nhẹ bưng - Thơ_văn cạn nguồn, nghe đáy con tim như đóng băng - không phiêu phiêu gì ráo.
7_vdn




Chị 7 ơi, chuyện nói hụych tẹt ra hết không có gì cả, đây chỉ là giao hẹn riêng giữa hai tụi em khi bước chân vào cõi Net, không liên quan gì tới chuyện nên hay không nên chường mặt ra của mọi người. Mọi người đừng hiểu lầm là quan niệm của PC là cứ phô bày tên tuổi mặt mũi ra là dại dột như chị ngodong viết ở trên.


Việt Dương Nhân
#308 Posted : Monday, June 30, 2008 8:47:14 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi Việt Dương Nhân
Có lần 7 cũng có hối hận cho trên NET biết mặt biết tên, biết hết sự thật đời mình - Nhưng nghĩ lại tự nhủ : "Mắc gì, sợ ai mà dấu" Eight BallBig Smile - Thế là nói quạch toẹt ra hết nên bây giờ lòng thanh thản nhẹ bưng - Thơ_văn cạn nguồn, nghe đáy con tim như đóng băng - không phiêu phiêu gì ráo.
7_vdn




Chị 7 ơi, chuyện nói hụych tẹt ra hết không có gì cả, đây chỉ là giao hẹn riêng giữa hai tụi em khi bước chân vào cõi Net, không liên quan gì tới chuyện nên hay không nên chường mặt ra của mọi người. Mọi người đừng hiểu lầm là quan niệm của PC là cứ phô bày tên tuổi mặt mũi ra là dại dột như chị ngodong viết ở trên.


PC à ! Thiệt tình mà nói, 7 rất khoái đưa hình ảnh bạn bè và 7 lên NET cho mọi người biết. Và ai hỏi gì trả lời náy. Không dấu diếm, che đậy........ Nay nói hết rồi "tịt ngòi". Không thơ _văn gì nữa cả . Đêm đêm 'Bay' lang thang làm "con ma" NET Big Smile - Đọc coi bài nào được (cóp) thì 'rinh' đi phố biến.
RoseRosefloatingheartfloating
linhvang
#309 Posted : Tuesday, July 1, 2008 2:01:16 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

Ngay cả ở Mỹ, nhiều quán ăn Việt ít khi chùi sạch mấy cái window, khiến cho khách cũng gớm.


Nhiều người còn sợ ăn ở tiệm Việt lây bệnh viêm gan hay lao vì chén dĩa muỗng nỉa rửa không sạch -và khách hàng người Việt thì qua lại VN nhiều quá, đi không chích ngừa, mang bệnh qua. Black Eye
PC
#310 Posted : Tuesday, July 1, 2008 5:00:17 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Nhiều người còn sợ ăn ở tiệm Việt lây bệnh viêm gan hay lao vì chén dĩa muỗng nỉa rửa không sạch -và khách hàng người Việt thì qua lại VN nhiều quá, đi không chích ngừa, mang bệnh qua. Black Eye


PC có bạn nhất định không bao giờ đi ăn nhà hàng Việt hay Tàu vì sợ dơ.
Việt Dương Nhân
#311 Posted : Tuesday, August 12, 2008 7:40:57 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Sinh Nhật trong Cô Đơn - Nhưng vui - Thiên Kim có về hôm chủ Nhật và hôm qua có phone về chúc sn 7 - Hôm nay có vài đứa em bạn lại ăn cơm và ăn bánh - Bạn bè ngoài đời và trên Cõi ẢO khắp Năm Châu có e-mail - YIM và phone chúc sn 7 - đêm qua một mình mà không một mình - Thiệt là vui. CoolingBig Smilefloating

Hình tự chụp đêm qua - EDEN làm khung Big Smile
Mời tất cả ăn bánh và uống Champagne chia vui cùng với 7 beerchugKissesKissesKissesKissesbeerchugbeerchug



Đôi mắt 7 vẫn còn giới hạn đọc NET. Đeo mắt kính râm khi lên mạng đó hì hì Big Smile.. - Lạm dụng đôi mắt quá có ngày đứt
  • thì hỡi ơi ! 7 thành Hiệp Sĩ Mù phiền á.
    Đêm qua ra vài vần thơ mộc mạc vui vui Big Smile..
    7 thương mến chúc tất cả được bình an hạnh phúc sức khỏe dồi dào - thơ_văn tuôn trào như thác đổ.
    KissesKissesKissesRoseRoseRose heartheartfloatingfloating

    Sinh Nhật Thứ Sáu Mươi Hai

    Hôm nay sinh nhật 62
    Một hình, một bóng chẳng ai bên mình
    Bạn bè vài đứa còn tình
    Gọi phone chúc tụng, linh đình... bánh, hoa

    Diễn Đàn Cõi ẢO gần xa
    Cũng hoa, cũng bánh, hát ca reo cười
    Hôm nay đời thật là vui
    Năm Châu bốn biển, ôi thôi nhiệt tình.
    ....Thương tui.....

    Việt Dương Nhân
    (Paris, khuya 11 tháng 8 năm 2008)

  • Việt Dương Nhân
    #312 Posted : Thursday, October 23, 2008 10:18:33 AM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    Chiều nay thấy Đăng đưa Elie dìa. Cùng đi chung xe là Mẹ và con gái riêng của Thảo (vợ Đăng). CoolingRosefloatingBlush
    Việt Dương Nhân
    #313 Posted : Thursday, October 23, 2008 10:27:04 AM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    N ấy nhờ post những bài của người ta viết về gia đình NĐD... Tui từ chối...Clown Úi cha ! Tui "ra đời" thời ấy.... từng gánh biết bao tủi nhục....... Không thù hận giận nữa, mà không thể quên được - Nếu tui quên bẵng thì tui là người mất trí sao ?!! Clown
    Làm tui nhớ chuyện thuở xa xưa - Hồn "nổi cơn"[}:)]...... á ha... à ha... sẽ dựng truyện ngăn ngắn "Tuyết Sài Gòn" hay "Gái Bụi Đời Thời Ly Loạn" ???
    Kỳ này "phóng bút" không ngại ngùn gì cả nha ! Giờ phút cuối đời rồi. floating

    Viết cho nổ đất, tung trời
    Viết cho cạn hết những lời đắng cay

    >> Hỉ Nộ Ái Ố đủ đầy
    Phàm phu tục tử khác ai đâu mà !!floating
    Blush

    vdn
    Việt Dương Nhân
    #314 Posted : Monday, December 29, 2008 6:40:58 PM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi vietduongnhan

    [quote]Gởi bởi DH

    Chị 7 ui , Cái nghị quyết 36 của bon nó thất bại hoàn toàn rồi !!!!
    Hôm nhỏ em sang Seatle được nghe kể , bon chúng đã trà trôn vào trương Đại Học để treo cờ máu. Các anh em Không Quân hay tin , đã kéo đến , liên lạc và giải thích với trường , hạ cờ máu xuống.
    Sau cùng cờ vàng ba sọc đỏ đã phất phới bay.....Approve



    Em ôi ! Chưa dẹp hết nổi đâu em ơi ! Lũ hồ già quỉ quái lắm - Chúng chui lòn vào CĐVNHN
    hay lắm. Con người có cái tâm chung chung là; ham lợi, ham tiền, háo danh và khoái tâng_bốc. 7 để ý, thấy những năm sau này nhiều người về VN chơi hoặc thăm gia đình vài lần là ra đây "trở cờ"... xoay chiều 180° (không quơ đũa cả nắm). Được vc khen rồi ra đây "khen" vc.......... quái đản Shocked.
    Chúc em & gia đình vui vẻ cuối tuần
    KissesKissesRoseheart
    7_vdn

    Trích đoạn, của người trong nước than với 7 đây :


    "30.10.2008

    Cám ơn chị 7, đêm qua vào đọc blog chị…bị cuốn hút vì nhìn lại lá cờ…đã 33 năm…thủa đó vt là sq TQLC.TD 16,cải tạo nhưng thiếu tháng nên cũng thiếu H.O…bây giờ đọc lại…dư âm thôi cũng thấy bồi hồi…cám ơn chị….kính chúc chị vui,mạnh…có lẽ PARIS đã có lạnh rồi………….
    VTV. "


    Chào VTV,

    Rất vui VTV ghé blog chia xẻ cùng vdn.
    @ VT ở VN à ?... "THIẾU... THIẾU..." nên ở lại VN - Bây giờ còn "THIẾU" gì nữa không ?
    Theo vdn ở ngoài này nhìn về quê hương thì thấy bên nhà còn "THIẾU" nhiều nhìều thứ lắm .
    Năm nay VTV cũng ngoaì 50 tuổi rồi ?? Đi ngoại quốc cũng phải có số. Có người vượt biên, vượt biển cả chục lần vẫn bị bắt lại .
    Gần 34 năm, mà ngỡ mới hôm nào - Vdn ở SG nên chứng kiến tận mắt những cảnh di tản 29, 30 tháng Tư. và BộĐội mới vào SG........

    Chúc VTV & gia đình bình an hạnh phúc và gặp nhiều may mắn.
    Thân
    7_vdn


    31.10.2008

    Cám ơn chị, cũng như bao người, ở vn có nhiều thứ “thừa” và nhiều thứ “thiếu”…
    1 -) thừa tham nhũng bất công,thối nát…
    2 -) thừa tuyên truyền quảng bá,mị dân…
    còn cái thiếu ư ?…
    thiếu quá đã thành quen…
    ý thức tự do nay trở thành…xa xỉ ?!!
    vt đôi khi giật mình nghĩ lai…33 năm trôi qua, mình đã ngủ vùi, hay đã chết rôi… thật từ từ mất dần cái cảm giác sống thật sự … như một con người đúng nghĩa…tất cả bị bào mòn theo thời gian…thật đáng sợ…cái vòi bạch tuộc từ từ cuộn lấy, xiết chặt con mồi, mệt lử trước khi chết…
    Thiếu nhiều, nhiều quá ! đến mức độ chẳng muốn nhớ nữa cho buồn…,rồi cảm giác “an phận” hình thành… Hôm nay đọc bài thơ chị đăng…vt giật mình nghĩ lại…một người phụ nữ,một nhà thơ thiền…đã dám mạnh mẽ phát biểu tiếng nói thật trong dd…giữa đám đông mê ngủ…cảm ơn chị…tự nhiên vt thèm được hét lên…được hít thở một chút không khí tự do đã lâu rồi chẳng có…ôi ! đến bao giờ dân ta được hòa nhập bình đẳng với cộng đồng nhân loại đây ???....................................................................
    vài tâm sự với chị ,thông cảm cho vtv nhé .


    Tiếp... <<000>>


    Sáng nay đọc điện thư này, lòng buồn cho thân phận những người trong nước như đang ở "Ngục Tù Trần Gian" !! Tôi xin tạm dấu tên người và e-mail...

    "Dimanche 14 Décembre 2008 7h37mn 32s

    Thăm chị 7

    Chị thân thương ! đã lâu rồi em không pm
    thăm chị,dù lòng em vẫn muốn…thấy
    thương chị quá !một người phụ nữ dũng
    cảm (có thể nhận định như vậy được
    không ? khi chị một mình, dám nói thẳng
    những sự thật đau lòng, một lý tưởng
    về sự tự do thật sự ) đối đầu với
    cả một số đông c.s…..đơn độc quá ! em
    muốn góp vào tiếng nói bên chị,nhưng
    …lại sợ !!! như em đã tâm sự…chế độ
    cs đã nhồi nhét những giáo điều độc
    đoán,lạc hậu mị dân theo cách rất CHUYÊN
    NGHIỆP
    ,nên con người từ từ bị HÔN MÊ
    và lịm chết trong đó…nếu ai đối kháng
    sẽ bị chụp mũ PHẢN ĐỘNG…sống sao
    nổi,kể cả đời con cháu…em cũng vì sợ
    điều này đành “che tai, bịt mắt “ thậm
    chí không dám nghĩ, để khỏi đau lòng…nhìn
    mấy tv cs nó châm chích, ngạo nghễ (vì đây
    là xã hội nó quản lý) lên án những người tha hương, em căm phẫn lắm !
    thói đời nó vậy…sẵn sàng năn nĩ cầu
    ơn, rồi lại phủi tay trắng trợn…ở mấy
    đường link chị chỉ em vào, em đã đọc
    rất nhiều ở đấy…
    ở hải ngoại người ta còn “nằm vùng”
    huống gì tại “sào huyệt” của
    chúng…….
    Đã có lần em tính dùng bút danh khác để
    cất tiếng bên cạnh chị, nhưng lại sợ nó
    truy ra số ID…Đau lòng quá chị ơi ! từ khi
    tên trung tá “người lính” vào dđ, nó phát
    động cuộc lên án chị,,, và vô số tv a dua
    theo, bênh vực chị cũng nhiều lắm lại
    không dám lên tiếng….
    Cuộc chiến không cân sức ! càng làm hình
    ảnh người phụ nữ nhân hậu,(nghệ
    sỹ,chỉ có thơ ca làm vũ khí ) nổi bật và
    lớn hơn….Cảm ơn chị rất nhiều ! người
    chị dũng cảm ạ !
    Cuối thư,em kính chúc chị sức khỏe,vượt
    qua những nỗi buồn để tiếp sức cho
    những đứa em sống trong “chốn tù đày
    trần gian”
    này…..
    Thân kính !
    VTV"
    Việt Dương Nhân
    #315 Posted : Wednesday, February 11, 2009 8:09:24 AM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    Bài Học Nặng Ký Từ Việt Nam


    Tác giả là một trí thức Việt kiều Mỹ từng mang bạc triệu về Việt Nam đầu tư và... chào thua. Xin trân trọng giới thiệu những "bài học nặng ký" của ông:

    "Hai vị anh hùng thời còn đi học của tôi có rất nhiều bí mật xấu xa. Hồ Chí Minh không nhìn nhận cha mẹ cũng như không ngó ngàng gì đến ít nhứt là 12 đứa con . Võ Nguyên Giáp thì có ông con rể Trương Quang Bình là người giàu nhất nước... Tất cả mọi con người, mọi con số đều là giả dối."

    *

    Saigon những ngày cận Tết mát lạnh và mang chút không khí của những ngày Giáng Sinh nơi Âu Mỹ. Mọi người chuẩn bị mua sắm cho nhà cửa và quà cáp cho người quen. Đường Nguyễn Huệ và quanh khu du lịch của trung tâm thành phố, hoa đang rộn rịp trang điểm cho mùa xuân, luôn luôn là biểu tượng của niềm hy vọng mới và vào một thay đổi nào đó tốt đẹp hơn, tươi sáng hơn cho năm tới. Nhung nếu du khách rẽ vào ngõ hẻm từ một con đường lớn, những con chuột to bằng con mèo, những con dán biết bay cùng ruồi muỗi, những ổ rác lộ thiên, những vũng nước ao tù… cho thấy một bộ mặt khác của Saigon. Bộ mặt của nghèo khó, bất hạnh và tù túng đã không hề thay đổi suốt 70 năm qua, mặc cho bao nhiêu mùa xuân của hy vọng trong quá khứ.

    * CÁI TÔI ĐÁNG GHÉT

    Một chút ít về cái "tôi" để người đọc cảm thông thêm về chủ quan của lá thư này. Tôi đến Mỹ năm 1975 cùng làn sóng người tỵ nạn Cộng Sản sau khi miền Nam sụp đổ. Cha tôi là một đại úy của quân đội miề n Nam (ở đây, nay gọi là Mỹ Ngụy), và tôi chỉ mới 5 tuổi, chưa hiểu biết chút gì về lịch sử hay chính trị. Cha mẹ tôi làm đủ mọi nghề, vất vả ngư ợc xuôi, từ lao động chân tay đến mua bán tiểu thương, để nuôi gia đình. Sau 30 năm, ông bà đã lo xong cho con cái, đã về hưu với căn nhà nhỏ và cuộc sống ổn định. Tôi lớn lên như một trẻ Mỹ, đi học, chơi đùa và coi xứ Mỹ như một quê hương chính thức, dù vẫn biết nói tiếng Việt theo thói quen của cha mẹ. Tốt nghiệp Thạc Sĩ về điện tử, tôi có công việc tốt, lấy vợ và sống đời trung lưu như trăm ngàn người khác. Cha tôi và các bạn ông thường tụ họp và bàn luận nhiều về tình hình Việt Nam, về những thù ghét của họ với nhà cầm quyền Cộng Sản, nhưng tất cả đều rất xa lạ với tôi. Khi học lịch sử ở trung học, tôi chỉ thấy có chút hãnh diện về Việt Nam, một quốc gia nhỏ bé đã đánh bại được hai cường quốc là Pháp và Mỹ. Hai ông Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp là hai anh hùng trong ký ức của tôi.

    Cuộc sống bình lặng đó thay đổi hoàn toàn khi vợ tôi qua đời vì tai nạn xe cộ ba năm về trước. Không có con, thừa hưởng một số tiền bảo hiểm hơn 1 triệu đô la, cộng với giá nhà đang tăng cao vụt và một khoản tiền tiết kiệm lớn, tôi không còn thấy nhu cầu phải kéo cầy 11 tiếng mỗi ngày trước máy vi tính. Tôi quyết định trở về lại Việt Nam để làm ăn và tạo dựng một sự nghiệp mới. Tất cả những gì tôi đọc cho thấy một Việt Nam đổi mới với những con số an tượng về đầu tư của nước ngoài, về xuất khẩu, về cơ hội đầy tiềm năng của một "con rồng mới". Cha tôi không phản đối, ông chỉ cho một lời khuyên," Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà coi những gì Cộng Sản làm."

    * HƯNG PHẤN VÀ THẤT VỌNG

    Tôi dọn về lại Saigon vào tháng Mười năm 2007. Chỉ số VNI của chứng khoán Việt khoảng 1,000 và đề tài thời thượng khắp nơi là cơn sốt địa ốc và số thu nhập của các đại gia. Số tiền 2.5 triệu đô la của tôi thật nhỏ bé khiêm tốn khi bàn chuyện đầu tư. Dường như ai cũng đầy tiền mặt và dự án, nhiều gấp mười lần khả năng của tôi. Dù vậy, tôi cũng rất hưng phấn cảm nhận niềm lạc quan vô bờ bến về sự thịnh vượng của nền kinh tế quốc gia.

    Trong khi đó, dựa theo truyền thống khoa học từ đại học Mỹ, tôi nghiên cứu kỹ hơn các con số từ các doanh nhân cũng như từ chánh phủ. Có rất nhiều điều sai trái và nghịch lý từ các con số, cũng như sự kiện thực tế về kết quả hoạt động. Sự nghi ngờ của tôi được xác nhận khi so sánh và định chuẩn theo mức sống thực sự của người dân, giàu cũng như nghèo. Chung đụng với mọi thành phần xã hội giúp tôi nhìn rõ hơn về thực trạng của quê hương. Những lời nói hoa mỹ, cũng như những biểu ngữ dăng kín thành phố, là một lớp son phấn rẻ tiền, che dấu một bộ mặt điêu tàn và thê thảm.

    Tôi nhận ra rằng cái cơ chế "kinh tế thị trường" mà nhà cầm quyền hứa hẹn khi ký văn bản gia nhập WTO chỉ là hình thức. Tất cả những miếng moi béo bở đều nằm trong tay quan chức và cán bộ Đảng Cộng Sản, cũng như bà con thân thuộc trong gia đình. Bộ Chánh Trị trung ương thì nắm chặt các công ty quốc doanh va bán quốc doanh, quan chức địa phương thì có những đặc lợi về ruộng đất, giấy phép, dịch vụ nhu yếu. Lãnh vực tư nhân chỉ được phép làm trong địa bàn nhỏ, nhiều rủi ro và những ai có lời đều phải chia xẻ lại cho các quan chức bằng nhiều phong bì lớn nhỏ. Tầng lớp quan chức và gia đình họ, qua hệ thống tham nhũng tinh vi, đã thâu tóm phần lớn lợi tức quốc gia và có quyền hành không kém các quan lại của triều đại phong kiến.

    Tôi nhận ra rằng cuộc chiến tranh dành độc lập với bao nhiêu xương máu của người dân chỉ là một cái cớ để Đảng Cộng Sản cướp chánh quyền. Những quốc gia láng giềng như Singapore, Mã Lai, Indonesia, đã dành độc lập không cần hy sinh và giờ đây, dân họ (nhờ một nền dân chủ minh bạch) đã trở nên giàu co Họ đang cấu kết với nhà nước Việt để trở thành những chủ nhân lớn của nhiều đơn vị kinh tế bằng cách dùng đồng tiền để mua lao động rẻ và tài nguyên định giá qua gầm bàn.

    Tôi nhận ra rằng chế độ to mồm này thực sự sống nhờ phần lớn vào những khoản viện trợ nhân đạo của các nước tư bản (mà họ từng lên án và đánh duổi); vào khoản tiền kiều hối của các cựu thuyền nhân (mà họ đã từng giam giữ tù đày khi kết tội phản quốc); vào mồ hôi nước mắt của những nô lệ mới qua danh từ xuất khẩu lao động hay qua các cuộc hôn nhân mua bán áp đặt; vào những khoản lệ phí va sưu thuế đầy phi nghĩa, cũng như một con số khổng lồ về hối lộ, đối với những người dân còn kẹt lại trong nước.

    Tôi nhận ra rằng hai vị anh hùng thời còn đi học của tôi có rất nhiều bí mật xấu xa mà chế độ đã dùng mọi thủ đoạn để biến họ thành thần thánh, giúp cho chúng giữ vững địa vị và quyền hành. Đọc kỹ tiểu sử của ông Hồ Chí Minh sẽ tìm thấy một chính trị gia quỷ quyệt, nhiều mờ ám, hoàn toàn không có một chút chân thật gì, dù nhìn ở bất cứ góc cạnh nào. Con người của ông có rất nhiều tên gọi; ông tự viết cả tiểu sử để ca tụng mình (Trần Dân Tiên); ông không nhìn nhận cha mẹ cũng như không ngó ngàng gì đến ít nhứt là 12 đứa con sinh rơi rớt từ các cuộc tình khắp thế giới; ông viết đơn cầu xin thực dân Pháp với những lời tâng bốc trơ trẽn (lá thư gởi Quan Toàn Quyền Pháp năm 1912); ông làm mật vụ cho Nga khi Pháp không đáp ứng lời khẩn cầu (chuyện của cựu Giám Đốc KGB Nga Vladimir Kryuchkov ); ông bỏ Nga theo Tàu khi có lợi (hồi ký của Li Zhi Sui); ông khoe là trọn đời độc thân để phục vụ tổ quốc trong khi có ít nhứt ba người vợ và bao nhiêu người tình, kể cả một tình nhân là vợ của một thuộc cấp (bà Nguyễn Thị Minh Khai, vợ ông Lê Hồng Phong). Gần đây, nhiều tài liệu lịch sử kết tội ông ra lệnh giết bà Nông thị Xuân và cô em, vì hai người này muốn tạo xì căng đan về mối tình khi chung sống với ông (cuốn sách 'Ho Chi Minh: A Life' bởi William Duiker và cuốn 'Đỉnh Cao Chói Lọi' cua Ba Dương Thu Hương). Chuyện ông thủ tiêu không biết bao nhiêu là đối thủ chánh trị có thể hiểu được vì ông làm chánh trị kiểu Cộng Sản, chỉ biết theo gương bậc thầy như Mao hay Stalin. Nhưng tôi thật khó chịu khi phải đi khắp Việt Nam và nhìn những biểu ngữ ca tụng "tấm gương đạo đức của Bác Hồ".

    Còn đại tướng Võ Nguyên Giáp thì tôi không biết nghĩ sao khi đọc cuốn sách 'China and the Vietnam wars' của Qiang Zhai. Ông cho biết là một tướng Tàu, Wei Gouqing, nguyên cố vấn quân sự của tướng Giáp, khẳng định là chiến thắng Điện Biên thực sự là do ông cố vấn đặt chiến lược và điều khiển; ông Giáp và ông Hồ đã định đánh Pháp tại khu vực sông Hồng. Tướng Wei cũng tiết lộ là năm 1953, H Chí Minh muốn thỏa hiệp với Pháp để đình chiến, nhưng Mao Trạch Đông ra lệnh cho Hồ là phải đánh đến cùng. Cuối cùng, Giáp và Hồ được nhận lãnh công lao ve chuyện xảy ra trên đất Việt, tướng Tàu không thể công khai xuất hiện. Một câu hỏi khác gây bàn tán là tài sản của con rể ông Giáp (Trương Quang Bình, người giàu nhứt nước) có bao phần là của ông tướng?

    Sau 1 năm ở Việt Nam, tôi hiểu được một sự thât căn bản của xã hội: tất cả mọi con người, mọi con số đều là giả dối. Quan chức nói dối để giữ quyền hành bổng lộc; doanh nhân nói dối vì quan chức đòi hỏi; người dân nói dối vì nói sự thực sẽ làm mình đau khổ rồi còn bị công an bắt. Nói dối trở thành một hiện tượng tự nhiên, như ăn uống; và không ai suy nghĩ thêm về khía cạnh đạo đức của hiện tượng này.

    Trong môi trường đó, tôi đã không làm ăn gì được như dự tính. Suot 14 tháng chạy theo các dự án đầu tư, các cơ hội dài và ngắn hạn, tôi đành chịu thua. Thêm vào đó, những thủ tục hành chánh rươm rà, bất cập và luôn thay đổi, tạo cơ hội cho tham nhũng, đã làm tôi nản lòng. Cũng may, tôi chỉ mất hơn 200 ngàn đô la; một giá quá rẻ cho bài học nặng ký. Tôi không tiếc than gì cho cá nhân; chỉ thấy chua xót và thương hại cho những người kẹt lại.

    ANDERSON THAI QUANG

    viethoaiphuong
    #316 Posted : Wednesday, February 11, 2009 7:24:44 PM(UTC)
    viethoaiphuong

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 9,342
    Points: 11,181

    Thanks: 761 times
    Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Việt Dương Nhân

    Bài Học Nặng Ký Từ Việt Nam


    Tác giả là một trí thức Việt kiều Mỹ từng mang bạc triệu về Việt Nam đầu tư và... chào thua. Xin trân trọng giới thiệu những "bài học nặng ký" của ông:

    "Hai vị anh hùng thời còn đi học của tôi có rất nhiều bí mật xấu xa. Hồ Chí Minh không nhìn nhận cha mẹ cũng như không ngó ngàng gì đến ít nhứt là 12 đứa con . Võ Nguyên Giáp thì có ông con rể Trương Quang Bình là người giàu nhất nước... Tất cả mọi con người, mọi con số đều là giả dối."

    ...
    ...

    Sau 1 năm ở Việt Nam, tôi hiểu được một sự thât căn bản của xã hội: tất cả mọi con người, mọi con số đều là giả dối. Quan chức nói dối để giữ quyền hành bổng lộc; doanh nhân nói dối vì quan chức đòi hỏi; người dân nói dối vì nói sự thực sẽ làm mình đau khổ rồi còn bị công an bắt. Nói dối trở thành một hiện tượng tự nhiên, như ăn uống; và không ai suy nghĩ thêm về khía cạnh đạo đức của hiện tượng này.

    Trong môi trường đó, tôi đã không làm ăn gì được như dự tính. Suot 14 tháng chạy theo các dự án đầu tư, các cơ hội dài và ngắn hạn, tôi đành chịu thua. Thêm vào đó, những thủ tục hành chánh rươm rà, bất cập và luôn thay đổi, tạo cơ hội cho tham nhũng, đã làm tôi nản lòng. Cũng may, tôi chỉ mất hơn 200 ngàn đô la; một giá quá rẻ cho bài học nặng ký. Tôi không tiếc than gì cho cá nhân; chỉ thấy chua xót và thương hại cho những người kẹt lại.

    ANDERSON THAI QUANG





    Salut chị 7,
    "Bài học nặng ký" nầy thật là thấm thía mùi đời cho một trong những người nhẹ dạ cả tin chị 7 nhỉ? VHP vẫn hay nói : nếu cái đầu mà biết nghĩ suy có logic chút xíu thôi, thì đâu cần phải tắm bụi bặm và hít không khí oi nồng ở Hà Nội mới hiểu thế nào là " Hà Nội 36 phố phường ", để ra nông nỗi tàn tệ như mr Thái Quang và rất rất nhiều "Vịt & Cừu" khác? Chỉ cần dạo mát cõi ảo qua màn hình vi tính là đã thấy "lá mùa thu Hà Nội" bay lả tả khắp chốn cùng nơi??
    Chị 7 an vui và nhiều niềm tin mọi lúc và mọi nơi nha,
    Thân mến,
    VHP


    ps- mùa lễ Tình Yêu đã chín trên cành mùa xuân rồi đó, VHP tặng chị 7 món quà rất Thơ nè ::


    Việt Dương Nhân
    #317 Posted : Friday, February 13, 2009 3:24:06 AM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    VHP ơi !

    Gia đình của em có ai về VN làm ăn không ? Chớ gia đình 7 thì ô là la la...Có vài đứa cháu (tạp tàn) - Đã bị rồi, khi trở lại Paris bỗng nhiên bị "câm" Big Smile Shocked. Không dám nói ra, vì sợ bị "quê" Big Smile.

    "Bài Học Nặng Ký Từ Việt Nam" - Cậu này thức tỉnh sớm, 200.000$ một bài học cũng khá đắc. Nhưng cậu ta vẫn còn tiền. Chắc nhờ "vong hồn" cô vợ kéo trở về Mỹ .

    Lễ Saint-Valentin năm nay 7 buồn lắm lắm Black Eye! Phải đành chấp nhận SANH LÃO BỆNH... ShockedBlush

    Chúc em vui vẻ đầm ấm đêm Saint-Valentin.

    7_vdn
    Việt Dương Nhân
    #318 Posted : Sunday, March 15, 2009 10:56:52 AM(UTC)
    Việt Dương Nhân

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,837
    Points: 0

    "Vợ của CHỒNG TÔI" Nghe tức cười ghê.......Big Smile.

    Bạn...???? Big Smile ha ha ha .... Đương nhiên tui Tha thứ nó..Bởi ngày xưa... Nó không tìm được ai nên nó.. nhào vô lấy chồng tui ......... bạn thân ghê thiệtAngry..... Coi chừng những "CON"... BẠN THÂN......... Gớm. Tui thừa sức kiếm đàn ông..... nên "cưởi ruồi "..pha giả mù .......Nhưng vẫn là người ta....... Angry
    .......................-----------------------------------------
    Nó vẫn nói chuyện NGỌTvới tui... Shocked
    Nay NÓ bị bệnh bại tê liệt... chồng (cũ) tôi lo cho Nó............ CHỒNG (cũ) tui phone tham tui......... Nó nổi CƠN ĐÌÊN..........GHEN ........... thế là nó sắp.........Angry


    Đời tui NGỘ GHÊ !!!


    ShockedShockedShockedShockedfloatingfloating
    Users browsing this topic
    Guest
    16 Pages«<141516
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.