Dà tui chào chị Bảy mạnh giỏi, ba cái chiện rủa xả tui hông biếc ai biếc chị, mà tui có chơn mạng tu hành nên tui biếc ráo chớ tui hỗng có xài, tui có máo quân tử chong mình nghen chị, ông già tía tui nói tui xanh ga nhằm ngay cần cổ ông Hùynh Đế, nên chi tui la làng la xóm cái giọng tui trong thanh như cái ống loa không bao giờ bị bể.
Hen hễ chị xùng con nào thằng nào hen, chị ga bờ sông lượm chừng năm sáo cái miểng sành, ráng kiếm cho ra cái miểng thủy tinh trong veo mới mau thành hen chị, chị gói nó dô cái miếng dải cột nó lợi bằng sợi dây lạt chuối, hễ chị kiếm đặng sợi dây lạt này gần kề ba cái mả hen còn linh dữ nữa, sao đó hen chị kiêu tên cỏn, tên thẳng hen hễ cỏn chị kiêu chíng tiếng hễ thẳng chị kiêu bảy tiếng dừa kiêu chị dừa xóc miểng, tui quên chiện này quan trọnng lắm nè, là tấm hình hen chị , mèn chị tính la tui ba xạo hen, dưới quê mần chi có hình hen, thì chị xé miếng giấy hen diết tên nó dẽ cái bảng mặt nó dô rồi cho dô cái bọc miểng xành cũng đặng đa chị, rủa đã chị mang cái bọc giục dô vườn nhà nó là nó dính chấu.
Dà chị xóc chị rủa là nó nhức đầu thấy tía thấy má nó luôn đó ngheo chị. Bị dị hồi đó ai mờ bị nhức đầu là tìm kiếm dòng dòng coi sau nhà trước nhà có cái bịch sành nào hông đặnng gỡ đó ngheo chị. Chèn đéc còn nữa ngheo, hễ hỗng sài miểng sành chị bó hình nhơ bằng ba cái cọng rơm cũng đặng nghen.
Quớ chooo+`i ơi sao tui tiếc lộ thiên cơ ráo dì nè, tui dan nài mấy chị có ghét tui cũng đừng làm chiện xóc miểng xành rủa sả tui tội nghiệp nghen mấy chị.
Sao khi tui la làng bạc tình lang tui nhận được bức tâm thư dì nè
Cho Z tham gia chút. Thiệt ra thì cái gì cũng có bối cảnh thời cuộc của nó hết mà.
Z nhập đề lung khởi chút nhen. Như hồi sau 75, thi đại học / xin đi làm, cái gì cũng dính chút lý lịch. Công giáo không được, có người thân làm trong chính quyền quân đội cũ cũng không được. Người ta làm gì để sống nếu không đủ tài chính/ không có ai ở n.ngòai bảo lãnh/ không đủ can đảm để ra đi? ở nhà phải buôn gánh bán bưng, vì đó là nghề dễ làm nhất. Điều này giải thích vì sao sau 75 bùng nổ chuyện buôn bán vỉa hè, chợ chạy, chợ...nấm, mọc đây mọc đó. Chung cư Nguyễn T. Thuật giờ nổi chợ nhỏ chợ lớn, chợ gánh, chợ rổ, dẹp hòai có hòai, vì dẹp luôn người ta lấy gì sống. Bởi vậy, chính quyền thời nay đang lo xử lý mấy hậu quả của hơn 20 năm về trước. Giờ thì mọi việc đã dễ hơn xưa, lý lịch chỉ còn là chuyện nhỏ. Nhưng vẫn đã có 1 thế hệ không đi học, không đi làm được, ra làm lao động, buôn bán etc... nói theo E. Hemingway, 'a lost generation'.
Đánh vòng xa giờ thì quẹo lại ha.Cũng từ thời kỳ đó, người ở lại nhận được thư của người đi gởi về, rồi hình dung ra 1 cuộc sống như mơ, có xe hơi, có đôla, appartment đủ tiện nghi, 1 american dream. Các cô gái mới lớn được trong nhà nhồi cho ý nghĩ là lấy chồng VK đi cho ấm thân, nên hễ cứ thấy mấy anh VK về là lấy đó làm mục tiêu, đi học tiếng Anh, làm đẹp etc, khiến không ít nhiều ông động lòng, rồi sinh ra lạc lòng.
Rồi có mấy dịch vụ mai mối bên này. Dịch vụ du lịch kiêm mai mối bên kia. 2 bên kết hợp = gia đình bên này gả được con, trả tiền chú rể (cốt là cho con gái đi - or at least có ông chồng VK đi đi về về lo cho vợ + cả nhà) và chú rể cũng có chút tiền bỏ túi, dịch vụ cũng có chút tiền. Z từng được dịch vụ nhờ dịch mấy cái thơ cô gái gởi cho bạn trai bên Mỹ - TLSự Mỹ muốn chứng minh là có 1 quá trình quen biết, correspondence etc...giữa 2 người - đại khái là chàng về chơi, đến nhà bạn, gặp em gái bạn, đẹp người đẹp nết, thùi mụi nết na nên sinh lòng thương mến, thầm iu trộm nhớ gì đó etc etc... case nào cũng như case nào, scenario na ná như nhau. Không đến nhà bạn thì đến nhà bà con xa ăn giỗ, gặp cô hàng xóm etc...
Không ít thư do các dịch vụ luật pháp, hôn nhân ở Cali sọan thảo tiếng Anh - chừng 20 cái thư dated rải dài trong năm, gởi về VN để...dịch.
Cũng có mấy ông lập cơ sở 2.(Hồi xưa gọi là lập phòng nhì) đi đi về về. Mở cơ sở cho cô 2 làm ăn, còn thì vẫn ở với Bà xã. Cô 2 yên chí lớn chỉ có mình, vì chồng đâu có nói là có bà xã. Nhiều người dốt pháp luật, tưởng là có cái đám cưới nở mặt nở mày với xóm giềng là xong, đâu có biết là phải có tờ hôn thú hay tờ xác minh độc thân. Nhiều cô an phận, không tơ hào đi Mỹ, tưởng 'ông xã' quyết chí chuẩn bị về VN trong vài năm nên cũng cam chịu cảnh chỉ gặp chồng 1 tháng hay vài tuần 1 năm. Bởi vậy, sau này nhiều chuyện dở khóc dở cười, hễ trong phường nào có cái đám cưới có dính dáng tới VK thì CA sẽ hỏi thăm tờ hôn thú, hay còn gọi là tờ đăng ký kết hôn và giảng đôi câu về pháp luật cho ai có tật rục rịch thì thôi đi.
Z nhớ có câu..."if you love something, let it go, if it comes back it's yours, if it doesn't it never was" Ai lạc lòng cũng có lúc về, chỉ sợ khi người ta không lạc, mà cố ý lập chi nhánh ở đâu đó, sống cảnh 1 kiểng 2 quê mà không quê nào biết, mấy bà xã không ngờ chồng mình trồng trầu khai mương thì còn buồn hơn...
Giải thích chuyện xa xôi thời cuộc cho chị Hai bớt buồn, có gì hổng phải chị Hai đừng giận nha.
tui bèn chả lời dì nè
Dà tui chào chị ZZ hen - tui ưa la làng chiện bà con cô bác, hễ tui nghe là tui nói, hễ tui nói là tui nói dai, nói dài nói triền miên, mưa mùa còn thua cái bảng họng của tui nữa đó chị .
Dà có khói cũng vì có lửa, hỗng có cái này ắt là hông có cái kia, dà không có con đực chắc hông có con cái, hỗng có con cái ắt là con đực hõng cần nhúc nhích bộ lông. Tui cũng biết sống chên cõi đời thương mơ thường mộng lứa đôi, cũng biết sống trên đời tình yêu là con nước chôi, chôi lung tung qua từng miền, úy sao tui diết cái gì nghe quen quen dì nè, gồi thấy gồi bài hát của anh Nhật Chường , ừa tình yêu mà, nó như con nước ròng nước lớn, lên xuống bàn đạp hà rầm, còn yêu hen gì cũng đặng, hết yêu hen đá cái nồi, nhồi cục bột đem ném chó ném bò.
Chị giảng giải cho tui nghe dìa tình hình sao cơn binh đao khói lửa, tui kể chị nghe dìa chiện xa xứ lìa quê trả lễ hen chị. Dà sau năm 75 mấy giả chại u thiệt lẹ theo tào thủy, theo máy bay quân sự, một đi hỗng biết đi đâu, nước mất nhà tan nóc gia hông còn, bỏ dợ, bỏ người yêu ga đi không lời biệt, chèn ơi nhiều ông nghen chị nhớ dợ con quành lợi chên chiếc tòa Trường Xưng chị nhớ hônnnnnnnnnnnn, cái gồi hen đám đờn ông đó thiếu đờn bà, dà thiếu đờn bà Diệt Nam đó chị, quớ trời khổ nhiêu mà nói chớ thiếu đờn bà Việt Nam là thiếu mắm nhỉ, mắm nêm, mắm kho mắm lóc, hủ tiếu thiếu nước lèo, ăn búng bì thiếu mẹ nó cây nem, ăn cây nem thiếu cha nó cái lá rao răm mần thuốc, dà nói tóm lợi là đao đớn cang tràng lắm chị biết hôn. Nói nào ngay tui hiểu tấm lòng phì nhiêu của mấy giả là dì tui ngồi nghe mấy cha nhậu tâm tình đó chị, gượu dô hai ba hiệp là có nhiêu phung ra ráo nạo, cái rồi hen ba bốn cha nhào dô một chị, miễm có biết nói tiếng Diệt Nam, miễn biết xài chữ "ông này kỳ" khi bị mấy giả theo dê là mấy giả đòi cưới cho bằng được hen, gia đình mẹ cha hông có, mấy giả mướn mấy ông đứng tuổi làm đàng chai, giữ đủ lễ nghi đặng mang dìa một bà dợ Diện Nam , có khi hông chánh gốc con nai dàng đâu nghen, Diệt gốc Hoa hen, gốc Cam Bốt ha, mấy bả cũng yêu đương mấy giả mặn mòi dị chị, gồi con gồi cái chớ đâu có chay tịnh gì mà sợ hông có con.
Đó, cái gồi dìa lợi đặng quê hương, tui nói thiệt dí chị heo, có nhiều ông thấy thương hết sức, còn dợ xưa ở lợi, mà hồi đó có ai ngờ dìa lợi được, có dợ bên này có con bên này mới là ứ hự, mèn đét ơi dị tui mới nói đờn bà mình tấm lòng minh mông, biết ra chiện gởi tiền dìa nuôi chị lớn cho dui lòng chồng, còn dụ có khóc thầm hôn tui không biết. Rồi chiện gặp lợi người yêu xưa tui kể mà nóng mặt hen chị, nhiều cha độc địa hen, hồi kiếm chết bà mới tìm ra người đặng lấy mần dợ, tới giờ chả dòm lợi thấy con dợ sao xấu ình, hỗng biết nói chiện ngọt ngào cái chả phủ phàng, dà cái thứ này thiệt là đáng mang câu cho sấu ăn ha chị, đáng mang xóc miểng sành rủa xả cho nó chết sình hỗng có con mẹ dợ nào thèm khóc kể nghen chị.
Ba cái thứ bạc tình lang tui nói ở chên còn quái đảng thập phần nữa hen chị, tui hông biết dùng lý do gì trong tâm hồn chàn chề từ bi hỉ xả của đờn bà có chong tui mà tha thứ hen chị, nó bị dụ y chang con nít bị dụ kẹo mới ngặt chớ, mới nói chớ.
Tui kể lòng thòng chớ tui cũng xinh quí ông đờn hoàng hông mê móng đỏ tha thứ cho những lời la làng của tui, mấy ông có đọc mấy điều chên xinh biếc cho rằng một lần ngu sẽ dô dàng đắng cay ngheo mấy ông, hễ còn chẻ còn nhảy còn phóng, chớ tóc bạc gồi nằm đâu nằm một chỗ đừng quậy như con lóc con trê mà mấy bà ở không hông biếc mần chi bèn đi mần diệc từ thiện như chiên gia tâm lý gia đình NgocDam66 tiên bố hen mấy ông.
Mèn đánh ghen mờ làm chi nửa, theo tui nó đã muốn dông thì cho nó đi luôn tiếc nuối làm gì.Nó đã có ý tuởng đó trong đầu thì truớc sau gì nó cũng làm, chỉ chờ gặp dịp thôi, nếu nó làm sớm thì mình còn trẻ dể có cơ hội tiến thêm buớc nửa chỉ lo khi nó theo con mèo nhí thì mình đã già ôm một đống tiền (chia hai sau khi ly dị) thì đúng là ở không không biết làm gì ngòai chuyện làm từ thiện.Happy Thanksgiving.
Úy mèm đéc ơi bớ ông Ngocdam66 nói dị nhờ mấy cha nội ham mê móng đỏ mà ba cái diệc từ thiện được lên ngôi ha ông, hễ mấy ông chồng hông phụ rẫy mấy bả rồi ba cái công tác từ thiện tân liều liều ha ông, mẹ cha ơi dị là tui si nghĩ nhức đầu à ha.
quớ trời.
Dà hôm nay tụi tạ ơn quí dị theo đọc ba cái chiện kì dị của tui, tạ ơn quí dị nghe cái giọng quê chờ que chật của tui ngheo quí dị. Hễ có ăn gà lôi nhớ đừng ăn cái bộ đồ lòng của nó hen, coi nó bự sư chớ nhác híc hà. Ăn dô cái gồi nghe tui la làng phát sợ té ghèn hông dám hó hé.
Tui đi hen - hôm nai tui đi dòng dòng chơi hông đi bán - Ừa tặng ZZ chục bánh mần quen .