Quớ Trời ơi, hông phải anh Hai tui mà là ông già tía của ổng, năm nay năm rủi của gia đình nên bà già ổng chưa an, ông già ổng lụi hụi té theo đặng cà nanh dí bả.
Gia đình Á châu của mình ai cũng thương cha kính mẹ, Ổng thấy tụi tui bu dô bà già ráo chắc ổng mủi lòng té theo cho có cặp, bả đao chơn trái, ổng đao chơn phải, chèn ơi thấy tới già người ta còn yêu nhao sai đắm mấy chị thấy dị hôn? Giờ Ổng Dí bả cặp kè là khỏi cần đồ chống. Má ơi tui cầu sao cho ổng bả đứng lại được đây chớ, già gồi xương nó khó lành lắm mấy chị ơi .
Nói nào ngai tui để ịch thúng bánh ngai giữa lộ, ai mua lấy bánh gồi thả tiền dô thúng, chớ tui lo chại tới chạy lui tới xổ tóc khỏi búi luôn đó chớ dỡn chơi ha.
Dài dòng đặng mấy chị an lòng anh Hai tui phẻ cùi cụi hà, có lo mệt chúc thôi. Hông lo mới lạ đa.