Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<5051525354>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#1021 Posted : Saturday, November 11, 2006 1:19:25 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 11, tháng mười một, năm 2006
Làm nhà văn thì rất dễ?
Có những lúc tôi ngồi xuống mà chẳng biết viết gì! Nhưng chị Sương Lam lại không biết điều đó, chị chỉ thấy posts của tôi xuất hiện đều đặn trên web, nên chị khen tôi đã viết dễ như “ăn cơm sườn”. Như cái tùy bút/nhật ký này, nhiều lần cứ ngồi chăm chăm nhìn vào những hàng chữ của những ngày trước đó. Nhưng ngồi lâu, ngồi miết thì cũng phải ra chữ ha. Đã nhiều lần như thế rồi mà. Tôi cũng có thể gõ lung tung đầy trang giấy mà chẳng đâu vào đâu, chẳng cần biết tôi viết gì và có ai hiểu tôi viết gì không.
Đọc một số bài điểm sách mới đây, tôi thấy nhiều người viết đã viết cái kiểu tơ lơ mơ như thế, chữ nghĩa nghe như bóng bẩy, câu văn đọc lên như thơ, khen không ra khen mà chê cũng không ra chê, cũng chẳng biết họ muốn nói gì, dài chừng một trang hay trang rưỡi là được. Đọc xong, chỉ cần biết a! có cái ông nhà văn, cái bà nhà thơ kia vừa ra sách mới, có cái tựa sách mang tên chi chi đó. Thế là đủ rồi!
Nghe nói có ông nhà thơ Tây Bắc tự viết bài điểm sách thơ của mình rồi nhờ một người ở Nam Cali cũng là nhà thơ đứng tên cho bài viết điểm sách của mình! Người ta không chịu kiểu điểm sách đó, thế là đi giận người ta. Mèn! Có chuyện như vậy sao? Mấy năm trước tôi còn nghe là có người đã phải trả một ông nhà văn bên trời Tây hai trăm đô để ổng viết một bài nhận định về mình. Dĩ nhiên là viết khen mình rồi.
Muốn đứng tên một cuốn tiểu thuyết hay một cuốn hồi ký, đâu cần phải biết viết văn. Mướn mấy ông nhà văn bên VN viết giùm mình, thời này dễ quá mà, vì tiền mướn rất rẻ. Cũng làm nhà văn được thôi! Người Mỹ cũng có cái nghề viết mướn này đó nha, làm nghề này được kêu là the ghost writer đó. Tự điển Mỹ định nghĩa A ghost writer is a person who writes for another who is credited with authorship.
Mọi việc êm xuôi thì thiên hạ cũng tưởng mình là nhà văn. Hay nhạc sĩ? Nữ nhạc sĩ? Cứ gửi thơ về VN cho họ phổ nhạc thơ của mình, mình trả tiền cho họ, rồi mình thành nữ nhạc sĩ mấy hồi. Chao ôi! Nghe kêu thì thôi! Kiểu đó, tôi cũng làm nữ nhạc sĩ được vậy! Ỳ! Mà tôi đâu có làm thơ! Thôi chắc lại phải mướn người làm thơ cho tôi nữa á.
Sương Lam
#1022 Posted : Monday, November 13, 2006 1:43:49 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Sương Lam
PC ui,
Ừ, thì thấy PC đi lâu quá, LV nhớ nàng nên hỏi thăm vậy mà!Blush
SL cũng thương cho nàng PC "thân gái dặm trường" nên cũng hỏi thăm luôn nèSmile


Chị ơi,
Người nào thương em Wink thì mở cửa nhà cho em về ở ké đi Tongue, hiện em đang homeless nè! Black Eye



Em ơi,
PC chă'c có lẽ đã nghe lời hát này: "Thương em thì thương rất nhiều nhưng mà duyên kiếp lỡ làng rồi!". Tongue Trường hợp của PC cũng y chang bài hát trên vì SL thương em PC thì thương rất nhiều , nhưng mà trong nhà của SL có một con kỳ đà bự lắm khoảng 155 pounds chắn ngay cửa lớn nên thôi đành phải để PC "ôi, ta buồn ta đi lang thang bởi vì ai?".Big Smile tiếp tục nhé!Black Eye
Sương Lam
#1023 Posted : Monday, November 13, 2006 2:05:06 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
LV ui,
SL thích đọc văn tùy bút, nhật ký lắm vì cảm thấy gần gũi với mình hơn với những sự việc và suy nghĩ bình thường hằng ngày. SL cũng đã một thời say mê viết nhật ký, nhưng bây giờ lu bu quá nên không còn viết thường xuyên như trước. LV viết đều đặn hằng ngày như thế quả thật đáng khen!Blush
SL đồng ý với LV, nhiều khi ngồi trước cuốn nhật ký , chữ nghĩa lại chạy đì đâu mất !Black Eye, phải bình tâm định trí một hồi lâu mới viết đươc.Smile
Cũng nhờ đọc tùy bút của LV, SL mới biết thêm nhiều sinh hoạt của vùng Tây Bắc, trong đó có mục sinh hoạt của các thi, văn sĩ "đặc biệt" như LV vừa mới viết hôm kia. "Mèn, có chuyện như vậy sao?" hả LV? Wink
Song Anh
#1024 Posted : Monday, November 13, 2006 3:34:51 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi tonka

Để chờ mất gà đã rồi sẽ hát cho SA nghe Big Smile



Chị ăn chay trường thì chừng nào...mới mất gà mà hát...Eight BallQuestion
beerchug
Phượng Các
#1025 Posted : Monday, November 13, 2006 9:52:22 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Sương Lam
trong nhà của SL có một con kỳ đà bự lắm khoảng 155 pounds chắn ngay cửa lớn nên


Chị ơi, có khi nào chị gọi ảnh là "con kỳ đà yêu quý của SL" không vậy? Big Smile

Sương Lam
#1026 Posted : Wednesday, November 15, 2006 2:05:46 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
PC ơi,
Ý Chà! cái ông kỳ đà này nhiều khi làm cản trở SL làm chuyện "đại sự" nên SL phãi gọi là "ông kỳ đà yêu quái" thì có chứ "yêu quí" cái nỗi gì.Wink Thiệt mà!Tongue
linhvang
#1027 Posted : Wednesday, November 15, 2006 3:55:23 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 15, tháng mười một, năm 2006
Tôi để ý thấy mấy ngọn thông cao không có lung lay mà không hiểu sao cái xe lại chao, vài lần như thế, làm tôi hết hồn, lái thật chậm, chỉ 45 dặm một giờ - xe nào muốn qua mặt thì cứ qua mặt- rồi cầu mong sao mau đến sở. Tôi sợ lái xe trên xa lộ trong lúc mưa gió như thế này. Mưa thì cứ chậm rãi mà lái, tôi không sợ, dù rằng trời khô ráo, sáng sủa vẫn thích hơn, tôi chỉ sợ gió, không kể tuyết, black ice và mưa đá, dĩ nhiên là còn sợ hơn nữa. Mà hôm nay radio cho biết là gió vẫn còn thổi mạnh lắm – trong đêm, điện bị cúp mấy lần. Mỗi lần xe bị chao, tôi hồi hộp, ôm cứng tay lái, tôi không biết gió phải mạnh cỡ nào thì đủ làm lật cái xe, nhưng tôi cứ sợ. Chừng gọi kể lể với Ng thì Ng bảo làm sao mà lật xe được! Ngồi trong xe, cũng đâu sợ cây ngã đè mình.
Ng cho rằng chỉ vì tôi nhát gan thôi!
Mà hình như càng lớn tuổi tôi càng sợ (càng nhát gan), chứ bao năm đi làm xa, đâu có lạ gì cái cảnh mưa gió như thế này, hay tuyết rơi, hay đường bị black ice, có lẽ cái thời mình còn trẻ (young) và dại dột (foolish) thì mình không biết sợ, tuyết xuống cỡ nào cũng lái đi làm, ngày xưa đi carpool 4 người, tôi còn liên tục lái hai tuần, một tuần cho tôi và một tuần cho má tôi, bao nhiêu năm như vậy! Có lần tuyết ngập, không thấy đường lanes! Vào sở, bác Nhất Tuấn cho biết đã thấy tôi trên xa lộ và bác khen tôi, cháu lái xe giỏi quá! Trời ơi! Kẹt trong cảnh đó thì phải lái thôi, chứ giỏi gì!
Những lúc mưa gió bão bùng, thật sự tôi chỉ muốn ở trong nhà ấm áp, chứ không muốn lang thang ngoài đường. Well, ngồi trên xe buýt ấm áp cũng được, nhưng hôm nay tôi lại cần xe, nên đã không đi buýt.
Tôi có thói quen khi gửi e-mail cho ai thì thường nói về thời tiết lúc tôi gửi mail. Có khi là, trời đang nắng đẹp lắm. Có khi là, ở đây đang lắc rắc mưa. Cũng có khi là, trời lành lạnh, phải mặc áo len rồi. Dù chẳng biết có ai quan tâm hay không nữa.
Mấy hôm rày thì e-mail đầy câu than, mưa to gió lớn quá! Lái xe cực quá! (Lái xe mà bị căng thẳng như vậy, chắc chắn là làm giảm tuổi thọ rồi! Ng thì kêu tôi cứ thích la làng! Ừ! Tôi mà đau thì nhõng nhẽo phải biết!)
Tháng mười một, Tây Bắc đi vào chu kỳ mưa gió lạnh lẽo rồi!
À, hôm nay có một tin mới: Kim được cái giốp của Val, bắt đầu hiệu lực ngày mai. Thế là bà Anita gọi cho chồng của bả biết ngay. Xem chừng bả mừng còn hơn Kim!
Phượng Các
#1028 Posted : Wednesday, November 15, 2006 5:47:59 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Mà hình như càng lớn tuổi tôi càng sợ (càng nhát gan),

Blush
Phượng Các
#1029 Posted : Wednesday, November 15, 2006 5:48:51 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh

quote:
Gởi bởi tonka

Để chờ mất gà đã rồi sẽ hát cho SA nghe Big Smile



Chị ăn chay trường thì chừng nào...mới mất gà mà hát...Eight BallQuestion
beerchug


Gà hiểu theo nghĩa bóng thì không cần phải ăn chay trường! Big Smile
Phượng Các
#1030 Posted : Wednesday, November 15, 2006 5:55:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Sương Lam

PC ơi,
Ý Chà! cái ông kỳ đà này nhiều khi làm cản trở SL làm chuyện "đại sự" nên SL phãi gọi là "ông kỳ đà yêu quái" thì có chứ "yêu quí" cái nỗi gì.Wink Thiệt mà!Tongue


Tongue
linhvang
#1031 Posted : Thursday, November 16, 2006 2:28:02 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày 16, tháng mười một, năm 2006
Rải rác đây đó là những nhánh thông xanh bị gãy, trên sân cỏ trước và sân cỏ sau toàn là những chiếc lá vàng, gió đã đưa lá vàng tới đầy bậc thềm trước cửa, mà cái loại lá này là từ cái cây của nhà hàng xóm bên cạnh. Ng chưa dọn được, chắc cũng phải đợi cuối tuần.
Không mưa, không gió. Cây cối đứng yên. Trời trong xanh, nắng nhè nhẹ, nhưng lạnh. Cảnh vật đã bình an trở lại. Coi TV thì thấy tiểu bang North Carolina mới là tiểu bang bị cơn lốc làm sập nhà cửa, tét đôi cây lớn, lật ngược xe hơi và làm chết người-8 nhân mạng. Có người chết ngay trong căn nhà của ông ta. Bên của em cũng mưa gió. Vậy là ngoài tiểu bang Xanh Mãi Ngàn Năm, nhiều tiểu bang khác cũng bị ảnh hưởng bởi cơn mưa gió bão bùng của tháng này.

Vũ Hoài Mỹ
Nhà thơ nữ Vũ Hoài Mỹ đã lên đường, lái xe từ Little Saigon của tiểu bang California lên, không biết giờ này chị đang ở khoảng nào rồi? Nghe nói chiều mai sẽ có mặt ở Seattle. Chị lên đây để ra mắt tập thơ Vạn Thủa Còn Yêu, tập 1 và tập 2, và cũng là dịp gặp gỡ đồng hương Quảng Nam–Đà Nẵng trên này của chị, thứ bảy, ngày 18 tháng mười một, và nhất là bạn học cũ từ trường Sao Mai, Đà Nẵng.
Du học, xa quê hương từ năm 1972, là cô sinh viên Quản Trị Kinh Doanh ở New York và sau này là cán sự xã hội ở Cali từ năm 1980, nhưng chị lại là một nghệ sĩ đa tài, có máu sáng tạo trong người. Chị làm thơ. Chị làm nhạc. Chị vẽ tranh.
Những ý thơ của chị rất dễ thương, rất lãng mạn:

Ước gì em nắng thu vàng
Hôn trên nghìn lá muôn vàn yêu thương
Rồi nhờ làn gió thơm hương
Nhẹ lay lá rụng xuống vườn…nhà ai

(Rén Nhẹ - Tập 1)

Lá còn bịn rịn hôn màu biếc
Cố níu cành đong chút sắc thừa


Trong thơ chị lúc nào cũng nhớ đấng sinh thành:

Thần tượng của tôi, ôi dấu yêu
Nhớ khi còn bé Bố nuông chiều
Ấu thơ kỷ niệm luôn hằn nét
Nay chạnh lòng thương Bố bao nhiêu

(Điệp Khúc Nhớ - Tập 1)

Lớn lên Bố dạy biết làm thơ
“Bé” được ngồi xem Bố đánh cờ
Bố vẽ cho con say hội họa
Hồn con Bố ướp cả trời mơ
.
(Nén Hương Lòng - Tập 2)

Mẹ là đá vững chẳng mòn
Mẹ là ánh nắng sưởi con ấm đời

(Mẹ - Tập 1)

Vẫn canh cánh trong lòng:

Quê hương niềm nhớ dạt dào
Nỗi lòng canh cánh gửi vào vần thơ

….
Quê hương thớ đất bồi hồi
Ủ sâu phần mộ ngậm ngùi…Mẹ Cha

….
Quê hương ngăn cách đôi bờ
Sắt son ấp ủ giấc mơ ngày về

(Quê Hương - Tập 2)

Để rồi nuối tiếc quê hương trong nỗi xót xa, đau lòng:

Một lần quay gót trở về
Quê hương xiêu lệch ê chề nỗi đau
Quạnh hiu cổng trước vườn sau
Mẹ già khuất bóng lòng đau rã rời…

(Xót Xa - Tập 1)

Dáng hồng e ấp thư hiên
Truân chuyên đã biết kiếm tiền, cực ghê
Các em bé chạy bên lề
Đua nhau bắt khách tính bề thiệt hơn…

(Hòn Ngọc, Còn Đâu Nét Yêu Kiều - Tập 2)

Gồm chừng 70 bài thơ cho mỗi tập, chưa kể những bản nhạc được phổ từ thơ của chị và nhiều nhận định từ những thân hữu về chị và Vạn Thủa Còn Yêu, cũng như những trang thư họa của họa sĩ Mạc Chánh Hòa, hai thi phẩm được trình bày rất công phu, cẩn thận (tôi mở to con mắt mà không bắt được lỗi chính tả nào! Big Smile), trang nhã và đẹp, chứng tỏ chị rất nâng niu yêu quý hai “đứa con cưng” của chị. Dù xuất ngoại khi còn rất trẻ, và ở hải ngoại rất nhiều năm, nhưng chị vẫn chắt chiu gìn giữ tiếng Việt, quý hóa quá, thật đáng ca ngợi.
Hai tập thơ Vạn Thủa Còn Yêu rất xứng đáng được đặt trên kệ sách của mọi gia đình Việt. Rose
linhvang
#1032 Posted : Sunday, November 19, 2006 4:04:19 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 18, tháng mười một, năm 2006
Trời Seattle khô ráo, ấm áp. Đặc biệt chỉ một ngày như thế thôi, để cho nhà thơ nữ Vũ Hoài Mỹ ra mắt hai tập thơ của chị và họa sĩ Mạc Chánh Hòa triển lãm một số tranh ảnh của ông, vì radio cho biết là ngày hôm sau trời sẽ mưa. Có khoảng 200 quan khách gồm đại diện các hội đoàn, báo chí và đồng hương đến dự buổi ra mắt này trong một khung cảnh ấm cúng, thân mật, ở nhà hàng Minh lúc 11 giờ trưa, ngày hôm nay.
Số khách đến dự nhiều hơn con số dự tính của ban tổ chức và nhà hàng, bằng chứng là sau khi thấy tôi có món bún thịt tôm nướng, anh Hiến cũng muốn món đó mà cô chạy bàn bảo hết bún rồi, mới nghe tôi lại tưởng cô đùa chứ!
Chị Vũ Hoài Mỹ có nhiều tài. Thi, nhạc, họa. Hôm nay, tôi còn được nghe chị hát. Qua ba bài hát, giọng chị rất khỏe dù là chị vừa lái xe qua một đoạn đường dài từ Nam Cali lên, khi lên đây gặp thời tiết lạnh, và thức khuya không ngủ được, -như chị nói- làm giọng chị không được trong trẻo lắm. Chị ăn nói lưu loát, dạn dĩ trên sân khấu, với giọng Bắc thật ấm. Hỏi ra mới biết chị là ký giả, từng làm xướng ngôn viên cho đài TV nào đó dưới Cali mà tôi không rành. Chị là hội viên của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, trung tâm Nam California và cũng là hội viên của Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại - chị là thủ quỹ của hội này.
Phải nói rõ thêm là tại sao chị lại coi người Quảng là đồng hương của chị dù chị nói giọng Bắc. Chị sinh ra trong một gia đình Bắc họ Vũ ở Hải Hậu, Nam Định, được 9 tháng thì bố mẹ chị mang chị vào Đà Nẵng sinh sống, và chị lớn lên từ nơi đây, là học trò của Thánh Tâm, Sao Mai.
Sách vở bảo sau một người đàn ông thành công là bóng dáng của một người đàn bà. Tôi đã từng bảo sau một người đàn bà thành công (hay một nhà văn/thơ nữ nổi danh) là bóng dáng của một người đàn ông. Sau chị thi sĩ Vũ Hoài Mỹ đa tài là anh phu quân của chị, anh Trần Thế Hùng (Võ Bị khóa 24, huynh trưởng của anh Th đó nha chị Ngô Đồng!, cũng là huynh trưởng của anh đó, anh T-www.vietnamlibrary.net). Anh loay hoay chụp hình, quên cả ăn (nhưng anh bảo, mà vui). Tôi nghe nói phu quân của chị Kathy Trần cũng thế. Nơi nào có chị Kathy Trần là có ông xã của chị lăng xăng chụp hình.
Họa sĩ Mạc Chánh Hòa gốc Hội An nên ông vẽ nhiều tranh về Hội An và đã đem lên tiểu bang WA để ra mắt với đồng hương xứ Quảng. Ông vào Sài Gòn từ những năm 1958, 1959 mà giọng nói vẫn còn rặt “chính hiệu con nai vàng”. Nhiều người say mê theo dõi ông phóng bút thư họa ngay tại chỗ. Chị Phạm Đào Nguyên nhờ viết tên PĐN của chị. Chú nhà báo Phạm Kim của tờ Người Việt Tây Bắc nhờ viết chữ Củng Cố. Mới đầu chú hỏi đố tôi mà tôi không đọc ra được. Sau còn hỏi ý nghĩa. A! Thì ra củng cố niềm tin. Củng cố cộng đồng. (Tôi nghĩ thêm, hàn gắn lại những rạn nứt hiện giờ của cộng đồng Tây Bắc?)
Tôi lại được chú Phạm Kim tặng CD mới – chưa sửa, chưa phát hành! Tiếng hát Xuân Thanh, nhạc Phạm Anh Dũng. Chú bảo, chừng ra xe nghe liền đi, hay lắm, chú thích lắm, cảm động lắm, nghe muốn khóc luôn. Tôi cười bảo, người ta đang hạnh phúc mà chú bảo nghe nhạc rồi khóc đi. Chú cắt nghĩa, tuy là mình có hạnh phúc, nhưng cũng nên nghe để chia sẻ nỗi buồn của người khác. Ai cũng vậy, ở đời, có lúc cũng gặp những bất hạnh, những khúc quanh, những lúc mà có lỗ hổng tâm hồn, những gì mình mong muốn không đạt được…
Hm! Hm! Tôi lại chọc chú.
Buổi sinh hoạt văn hóa này đã được Hội Đồng Hương Quảng Nam-Đà Nẵng do ông Đinh Hùng Chấn làm hội trưởng đứng ra tổ chức, với sự bảo trợ của bác sĩ Nguyễn Xuân Dũng, cùng nhiều hội đoàn và hai tờ báo địa phương là tuần báo Người Việt Tây Bắc và tuần báo Phương Đông. Ngoài chú Phạm Kim của NVTB, tôi còn thấy có mặt các ông Võ Thành Đông và ký giả Nguyễn Tấn Lai của tuần báo Phương Đông. Mèn! Lâu ngày mới gặp chú Lai há!
Tôi cũng thấy có mặt ký giả Linh Vũ của tờ Calitoday. Anh đến xin Ng báo Kỷ Nguyên Mới và ngạc nhiên khi biết Ng và tôi có “liên hệ mật thiết” vì anh bảo anh thấy Ng hoài, mà “tìm hoài không ra Linh Vang mấy năm nay”. Anh bảo anh đọc văn của tôi từ sáu, bảy năm trước. Tôi hỏi đọc ở đâu? Anh hỏi lại. Nhớ tờ Văn Phong, nhớ Nguyễn Minh Nữu không? NMN là bạn của tôi, có nói Linh Vang ở vùng này,
À! Thì ra thế! Nghe anh khen văn tôi mà mũi tôi muốn thành trái cà chua! Đã đọc rất nhiều, cũng trên Vietnamdaily nữa. Anh thích cái truyện về con mèo, chị nhà văn Lê Thị Nhị cũng thích truyện này (Không Chỉ Là Con Mèo).
Anh lại nói, cũng có một cô thi sĩ còn trẻ lắm, chừng 24, 25 tên Nguyễn Phương, ở vùng này không biết là ai, làm thơ rất hay.
Một buổi họp mặt rất vui, ấm cúng, kéo khá dài, một số khách ngồi nghe nhạc-mà toàn là ca sĩ cây nhà lá vườn-cho tới 4:30 chiều.
Rose
Xuân Yên
#1033 Posted : Monday, November 20, 2006 2:33:07 AM(UTC)
Xuân Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 88
Points: 0

Nè LV ơi,
Chú quên rồi đó, chứ anh Mạc Chánh Hoà xung phong đến bàn chị, nói thì thầm bên tai là anh tình nguyện viết tặng cho chị bất cứ câu thơ, hay chữ gì chị Nguyên thích, qua nét thư hoạ của anh. Vậy đó, chứ không phải chị Nguyên nhờ anh Hoà viết đâu nhé!

Chị đề nghị anh viết tên chị, còn anh Đông nhờ viết chữ Phương Đông Times, anh Diệp nhờ viết chữ Mẹ có ba suối tóc gió bay, hay ba ngọn núi gì đó, chị không biết. Hứa Hùng nhờ viết ngày giỗ mẹ.... vui lắm...

Chị Vũ hoài Mỹ là một người phụ nữ thật đa tài, hèn gì không nỗi tiếng là phải. Cô nàng làm thơ, viết nhạc, viết văn, hoạ sĩ, và cũng làm luôn ca sĩ. Thi sĩ, văn sĩ, nhạc sĩ, hoạ sĩ kiêm luôn ca sĩ, ôi thôi là tài hoa đầy người. Đào Nguyên thật sự ngưỡng mộ hết mình. Có nhiều MC và bằng hữu bình thơ của chị Mỹ thật hay. Nếu chị Hoài Mỹ làm MC chắc sẽ sống động lắm. Tiếc là mình ở WA chứ ở CA chắc chị Hoài Mỹ sẳn lòng làm MC cho hội Quảng Nam của anh Đinh Hùng Chấn, thì hay biết mấy. Giọng chị Hoài Mỹ trầm ấm quá, hát hay nữa, làm nhiều người mê tít, mà trong đó có Đào Nguyên. Cú này Quảng Nam của anh ĐINH HÙNG CHẤN vui quá là vui, bà con ơi... Chắc đài phát thanh nào đó im tiếng, tịt ngòi luôn....dzồi.

Anh Hoà còn tặng một câu cho chị Nguyên, mà chỉ có gà nhà QN ghẹo nhau mà thôi. "Con chó nó nhăn răng rứa, chớ không răn mô!!! Không biết có chữ mô sai chính tả không đây. Răng và răn như vậy, nhờ LV bắt chí nhé.

Chớ nói ra ngoài dị chết đó....nghe!

Còn nữa, cô nàng chủ quán, ngoài đẹp gái ra, trước đây là xướng ngôn viên đài phát thanh nào đó, nên nói chuyện trên sân khấu rất ư là lưu loát. Một đàn phụ nữ lên sân khấu kia kìa....đa tài và cũng đa tình qúa đi thôi.....

Thêm mấy phu nhân Thủ đức hát phụ diễn thiệt hay. Quảng Nam dạo này thêm ca sĩ Nguyễn văn Diệu từ lâu im tiếng. Hôm thứ bảy, lên ca ngọt ngào quá.

Trong bửa tiệc THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG ngày 3 tháng 12 gồm có: Thầy Nguyên An, Hội Quảng Nam của anh Đinh Hùng Chấn, và anh Nghiêm Hoà đồng tổ chức tại nhà hàng HỒNG KÔNG có rất nhiều ca sĩ ẩn danh từ lâu, nay sẽ trở lại sân khấu, hát về lính, bật mí chút chút là có anh Diệu, Giàu, Được.... và còn nhiều nữa...

Ai có tin rằng anh Được Không quân, xuân xanh chừng độ 6 bó lẽ, mà ca bài ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ vẫn còn tuyệt vời .....không? Nói vậy chắc chị của anh nở cánh mũi nhiều lắm....
linhvang
#1034 Posted : Tuesday, November 21, 2006 3:54:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ ba, ngày 21, tháng mười một, năm 2006
Buổi chiều trời mưa lớn lắm, rơi ầm ầm trên mái nhà. Đã mưa lai rai từ hôm chủ nhật. Cái mưa kèm theo cái rét.
Quả là buổi ra mắt sách của chị Vũ Hoài Mỹ thật hên: đã không mưa, có nắng nhẹ, dù hơi hơi lạnh khi đi bộ ở ngoài trời. Dân xứ nắng ấm mà cũng chịu khó lái xe lên xứ mưa lạnh để ra mắt sách, thấy chị giỏi và xông xáo ghê.
Lần lái về, chắc chị nhớ và lái cẩn thận, đúng luật ở một khoảng đường thuộc tiểu bang Oregon chứ hả, chị? LV cứ nhớ lời anh H kể mà tức cười. (Không oan ức vào đâu, phải không anh?)
Chị sốt sắng mời tôi bao giờ xuống OC ra mắt sách, chị sẽ lo giùm. Tôi chỉ cười cười, và nói, thế nào cũng xuống dưới đó mà ra mắt sách chứ.
Bao nhiêu người khuyên tôi ra sách rồi. Và chắc chắn khi đó, sẽ có nhiều tổ chức văn học ra mắt sách giùm cho tôi, vì tôi đang tham gia như hội viên trong những tổ chức này. Như Câu Lạc Bộ Văn Hóa và Nghệ Thuật, như Kỷ Nguyên Mới ở vùng DC, như Văn Bút VNHN ở Bắc Cali, như Văn Đoàn Đồng Tâm DQS ở Texas, và những tờ báo, những diễn đàn mà lâu nay tôi đã cộng tác, sinh hoạt, dĩ nhiên thế nào cũng yểm trợ. Như có lần chú PK nói LV để NVTB in sách cho. Như hôm thứ bảy rồi, anh Hiến và anh HH cũng nói, ra sách đi, anh em (QN-ĐN) sẽ đứng ra tổ chức ra mắt sách, sẽ như đang làm cho chị VHM vậy. Bác Hà Bỉnh Trung, chị LTN, chị PC đều kêu tôi ra sách. Và cả ba tôi cũng khuyến khích nữa. Nhất là anh L chắc còn “sùng” tôi lắm, kêu tôi cứng đầu, cũng vì chuyện ra sách - viết mà không chịu ra sách thì viết làm gì??
Vậy mà tôi vẫn …”lười”! Vẫn chưa màng chuyện ấy!
Hì hì, tôi sẽ làm nhà văn không (có) tác phẩm vậy. Big Smile
Phượng Các
#1035 Posted : Tuesday, November 21, 2006 4:05:15 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Hình như PC xúi chị ra sách, chớ còn ra mắt sách thì chưa, phải không? RMS thì chung một nhóm, lấy đó làm món nhậu cho một cuộc gặp gỡ thân hữu, chớ còn chính yếu mà rms thì có lẽ hơi đắn đo. Nếu PC có lỡ nói đâu đó xúi mọi người ra mắt sách cá nhân thì chắc là lời nói trong lúc quá chén Shy. Nói cho nghiêm túc thì nó nhiêu khê lắm.


linhvang
#1036 Posted : Wednesday, November 22, 2006 1:41:52 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đúng rồi! Chị PC chỉ xúi ra sách (in sách), chứ không xúi ra mắt sách. Big Smile
samantha
#1037 Posted : Wednesday, November 22, 2006 8:29:14 AM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Chi LV oi!
Le nay chac nghi da luon ha chi? chi duoc nghi may ngay?
Happy Thanksgiving nha chi Kisses
Roseheart
linhvang
#1038 Posted : Wednesday, November 22, 2006 9:41:46 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị được nghỉ hai ngày, cộng thêm hai ngày cuối tuần nữa là bốn ngày, thấy thích ghê. Chiều nay lại được sếp cho ra sớm, người nhẹ nhõm làm sao!
Em và hai đứa nhỏ ăn Thanksgiving ở đâu vậy? Bao giờ qua Dallas?
Kisses
samantha
#1039 Posted : Wednesday, November 22, 2006 9:54:10 AM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Sam và hai con sẽ ăn lễ Thanksgiving ở nhà bà ngoại, và sẽ dọn qua Dallas cuối tuần này.
Roseheart
linhvang
#1040 Posted : Thursday, November 23, 2006 1:39:09 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 22, tháng mười một, năm 2006
Đêm trước ngày lễ Tạ Ơn, thư viện vắng vẻ, chả bù cả ngày tấp nập người ra vô, nhân viên bận rộn, không cần bà Alexa nói cho biết, tôi chỉ nhìn vào con số đếm nơi cửa cũng biết được. Người ta vội vã vào mượn phim ảnh cho mấy ngày lễ đó mà.
Phôn tay reng. Chị MB gọi kêu đi làm về thì ghé nhà chị ăn bún bò chị vừa nấu xong. 9 giờ đêm cũng ngại đi, trời đã tối tăm, lạnh lẽo, chỉ muốn lái một mạch về nhà nghỉ ngơi thôi. Nhưng nghe chị năn nỉ quá, nên rồi lại hứa sẽ ghé-dù gì ngày hôm sau cũng không phải đi làm, và lâu ngày đã không chuyện trò nhiều với chị. Không bao lâu thì cái phôn lại reng nữa. Nhìn thấy số vùng là 714 của Nam Cali. Chị VHM gọi, bảo hôm qua đã về bình yên. Nhưng gió lạnh làm chị đau, giọng ồ ồ, gọi cho con gái mà con gái cũng không nhận ra! Chị cảm ơn các anh chị trên này đã lo cho chuyến ra mắt sách của chị thành công, và chúc mọi người một Happy Thanksgiving. Rồi gần 9 giờ thì Sam cũng gọi. Cũng chúc một Happy Thanksgiving. Không nói được nhiều, tôi cho Sam biết đang sửa soạn đóng cửa thư viện, nên 5 phút nữa ra về, gọi cho S được không? Thì Sam bảo, thôi để mai em gọi cho chị.
Một đêm mà nhận ba cú phôn. Cũng may là thư viện thưa khách và không có cô ả Debra hay dòm ngó hơn thua, nên tối nay làm việc rất thoải mái.
Users browsing this topic
Guest (9)
97 Pages«<5051525354>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.