Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<4849505152>»
Một góc trời Tây Bắc
Tonka
#981 Posted : Wednesday, October 4, 2006 1:46:00 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Trong "Chuyện kể năm 2000", tác giả nói về bà già mất gà, bà hát những mấy ngày liền Big Smile
oc huong
#982 Posted : Wednesday, October 4, 2006 2:13:01 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Hi...hi... hồi nhỏ OH cũng ưa chạy lại nhà mấy bà bắc kỳ để ngóng nghe mỗi lần có gây lộn với hàng xóm. Nghe rồi phục, phục những người đàn bà tay lấm tay ôm con mà chữ nghĩa đầy miệng Big Smile
Bây giờ chắc không còn nữa đâu há.
OH
linhvang
#983 Posted : Wednesday, October 4, 2006 4:31:45 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Giá gì hồi nhỏ mình biết ghi chép, để bây giờ, cho nhân vật trong truyện của mình hát như thế thì hay biết mấy, chị ốc hương há? Big Smile
BN,
xào kiểu ấy chắc là xào lăn rồi! (lăn hay lăng đây?)
Phượng Các
#984 Posted : Wednesday, October 4, 2006 5:58:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi oc huong

Hi...hi... hồi nhỏ OH cũng ưa chạy lại nhà mấy bà bắc kỳ để ngóng nghe mỗi lần có gây lộn với hàng xóm.

Hình như bọn con nít ngóng nghe và coi mọi chuyện xảy ra ở trong xóm chớ không phải chỉ có ngóng nghe mấy bà bắc kỳ đâu.....Tại nhớ là chị Ngô Đồng có kể là hồi đó gần nhà Lam Phương - Túy Hồng ở Bàn Cờ, mỗi lần nhà họ cãi nhau là con nít trong xóm tụ lại để nghe! trong đám đó có con nít Ngô Đồng nữa....Tongue
Phượng Các
#985 Posted : Wednesday, October 4, 2006 6:01:26 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh
Chị lên giọng cho em nghe thử xem nào...WinkBig Smile


Trong Thúy Nga Paris mới nhất có Hồng Đào + Quang Minh có bài chửi cũng hay lắm, nhưng hình như Hồng Đào không có được vẻ đanh đá trong cái vai ấy.



linhvang
#986 Posted : Friday, October 6, 2006 5:37:21 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày sáu, tháng mười, năm 2006
Xuống xe buýt ở Maple Park thấy lá phong đã vàng, rơi rụng đầy trên lối đi, hôm qua, nhờ trời khô ráo, trông rất đẹp, tôi đã đạp trên đám lá vàng ấy, thú vị nghe lá khô kêu rào rạo dưới chân mình; nhưng hôm nay thì mưa rồi, mưa ướt át, hết muốn đạp-mà còn đi tránh qua một bên! Nói chung, nhiều nơi lá vẫn còn xanh, hay lẩn ít lá vàng trong chòm lá rậm rạp. Mọi năm tháng này cảnh vật đã vàng, đã có vẻ mùa thu lắm rồi, sao năm nay chưa thấy gì? Ở thư viện đã bày trên kệ sách báo Halloween rồi đó chớ!
Xăng chỉ còn $2.41/ một ga-lông. Nhìn xăng mỗi ngày mỗi xuống thích hơn là mỗi ngày mỗi lên. Thị trường chứng khoán mấy hôm rày lên cao, phá kỷ lục, cũng thấy vui vui. Nhất là Starbucks Coffee, ngày hôm qua lên 5 hay 6 đồng, tôi chẳng rõ, chỉ thoáng nghe cô bé Amanda mới vô làm kêu wow, vậy thôi. Lâu nay, tôi cũng chẳng quan tâm đến nó. Hóa ra là tôi đang giàu vì nó mà tôi không hay!
Bà SJ đã nhận việc mới ở một bộ khác và hôm nay là ngày cuối của bà ở chỗ tôi. Thế là bọn tôi mất một nữ hoàng potlucks tuyệt vời! Mưa gió sắp tới rồi, ai sẽ bày vẽ potlucks và sau đó sẽ nấu xúp cho mình ăn đây? Trưa nay cũng có một potluck để tiễn bà. Cũng món xúp là chính. Tôi ngồi ăn (xúp gà) mà miên man nghĩ dòng đời cứ thế trôi, ai dè mình làm ở đây tưởng thoáng chốc mà đã lâu như thế. Ai dè mình sống ở xứ này cũng đã lâu như thế.
Tháng mười. Kỷ Nguyên Mới được sáu năm. Đặc Trung cũng được sáu năm-hay lâu hơn. Phụ Nữ Việt thì bao lâu rồi nhỉ? Hơn hai năm? Chắc tôi phải giở lại trang nhật ký cũ để coi lại. Tôi có nhiều bạn như chưa từng bao giờ có nhiều như vậy. Tôi chưa thấy thất vọng với cái thế giới bạn văn, bạn ảo của tôi. Có lẽ vì tôi không đòi hỏi nhiều về những tình bạn này. Đôi khi được hỏi, chị có giận anh đó, chị đó vì cái lối đối xử trịch thượng của họ không? Tôi thật tâm bảo không, buồn cười thôi.
Vẫn nghĩ là mình đang may mắn được sống ở thời kỳ mà có cell phone, internet, vẫn chưa hết xuýt xoa về sự kỳ diệu của chúng. Vẫn nghĩ viết lách bây giờ sướng quá –không phải viết tay, không phải dành tiền ăn sáng mà mua giấy, mực- đã vậy, còn không bị chồng la về việc bỏ bê nhà cửa, bếp núc, vậy mà không làm “nhà văn” thì uổng quá đi.
(Chỉ bị la vì tội...thức khuya ngủ không đủ giờ thôi.) Big Smile
linhvang
#987 Posted : Monday, October 9, 2006 3:10:50 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày tám, tháng mười, năm 2006
Ngoài trời đâu có lạnh lắm mà máy sưởi trong nhà đã chạy rồi. Nhớ lại thì đã tháng mười, là thời gian bắt đầu trả tiền sưởi cao như dự liệu hằng năm, có gì lạ đâu. Cũng là thời gian trở về cái thú đọc sách bên chỗ hơi ấm phà ra tỏa vào lưng - mới nghĩ tới điều này, đã thấy vui vui.
Tôi ngồi nhiều quá! Ngồi làm việc (đã đành), ngồi đọc sách, ngồi viết, ngồi gõ máy điện toán, ngồi...dạo nét. Mà làm biếng chẳng chịu tập thể dục, thế nên mỗi khi than đau cái lưng, cái cổ hay cái này cái nọ, thì đều bị nghe Ng càm ràm ngay, tại ngồi nhiều quá, chứ gì! Tôi im ru. Hê hê! Nói đúng quá nên đâu có cãi lại. Với lại, vợ chồng không nên cãi vã vì những cái đâu đâu! (Phải không chị Nguyên? Cùng một bản tin, anh đọc mà hiểu một ý, rồi bênh người chồng, chị đọc mà hiểu một ý khác, rồi bênh người vợ, thế rồi cãi nhau...Hì hì! Em nghe mà cũng buồn cười.)
Nhìn bình bông thược dược có màu huyết dụ, rất tươi đang được chưng ở phòng khách, tôi nhủ thầm sáng mai phải nhớ cắt một ít mang vào sở cắm bình, để ở bàn làm việc mới được, bông lớn nhỏ gì khi được cắm vào bình, trông vẫn đẹp. Tháng này thược dược nở đẹp vì chúng chịu khí hậu mát hay lành lạnh. Lạnh thật lạnh thì dĩ nhiên chịu không nổi rồi, mọi năm có đêm lạnh đóng sương, sáng ra hoa lá rũ như bị trụng nước sôi! Đó là lúc hết một đời những cây thược dược.
Thứ sáu nào tôi cũng mang việc sở về nhà, để rồi thứ hai lại mang vô, chứ cuối tuần có đụng tới đâu. Lần nào cũng biết trước như thế! Ở thư viện cũng vậy, nhưng không phải đem việc mà là đem sách, DVDs phim ảnh về nhà. Cái thẻ thư viện mỏng, bé tí, dài cỡ ngón trỏ dạo này được móc chung vô chùm chìa khóa xe, nhà, cửa thư viện…nên tiện cho việc mượn quá mà. Ở đâu mà có nét, tôi cũng có thể lôi thẻ ra, vào website của thư viện, để mượn, từ cái hệ thống có 17 chi nhánh-bữa nay tôi nhớ rõ 17 chi nhánh, vì kỳ bầu cử vừa qua, thư viện có nhắc tới khi quảng cáo lung tung, “kêu gào” đủ thứ dịch vụ, để dân bỏ phiếu thuận cho thư viện thu thêm tiền, và cái levy đã được thông qua với 54% Yes.
Muốn làm nhiều thứ quá mà một ngày tôi cũng chỉ có 24 tiếng như mọi người!
linhvang
#988 Posted : Friday, October 13, 2006 2:10:34 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày 13, tháng mười, năm 2006
Hai hàng cây cao ngất gần cầu Nisqually, lá chỉ mới nhuốm vàng. Gần đấy là bãi bí đỏ, thời gian này đã toàn là bí, những dây và lá đã úa vàng, bí đỏ mà ruột thật sự đâu có đỏ, còn vỏ bí thì đã trở thành màu cam, bí lớn bí nhỏ nằm lồ lộ trên mặt đất. Năm nào chủ nông trại này cũng dành bãi đất đó để trồng bí đỏ bán cho mùa lễ Halloween - bãi kế bên thì trồng bắp. Thấy có nhiều cha mẹ đang chở con đến lựa từng trái bí ở ngoài bãi để mua đem về chơi. Trên bãi bí, những đôi chân bé nhỏ tung tăng, những nét mặt hẳn là rạng rỡ, sung sướng-tôi đoán vậy, vì xe chạy thoáng qua, nên không thấy rõ mặt.
Mọi năm tháng này đã lạnh rồi, đã khúm núm khi đi ra ngoài, không phải như hôm nay, chiều về 65, 66 độ, chỉ cần mặc phong phanh cái áo ngắn tay, còn áo ấm thì cho vào xách. Radio bảo cũng chủ nhật mới mưa. Ừ thì chủ nhật mới:
Mưa lâm râm ướt đầm lá cải,
Em thương chàng áo vải phong phanh
.
(Ca dao)
Mỗi khi trời lạnh, phải mặc áo khoác, tôi lại nghĩ tới nhân vật Ngọc trong truyện dài Giòng Sông Thanh Thủy của Nhất Linh, đã bán chiếc áo ấm, để rồi sau đó ngồi ăn tô phở thịt cừu chi đó trong cái rét căm căm của xứ Tàu-khi không còn áo ấm để mặc:
“…ngồi xuống chiếc ghế gỗ của một hàng quà rong, hai tay đón lấy một bát phở thịt cừu bốc hơi nghi ngút. Ngọc vẫn thích nhất phở cừu, lại gặp lúc thèm nên ăn càng thấy ngon. Người chàng mặc phong-phanh có chiếc áo sơ mi mỏng; quanh chàng chỉ toàn người Tàu nên chàng không cần e-dè, giữ lễ độ; thỉnh thoảng chàng đưa bát phở cừu lên, và lua một hơi rồi ngừng lại nghe ngóng cái thú ăn ngon và đợi những cơn gió lạnh ban đêm thổi tới…”
Tôi lại liên tưởng tới cuộc đời cách mạng của những nhà văn như Nhất Linh, Khái Hưng, Hoàng Đạo, thường bị tù tội, thường phải bôn ba nơi xứ người, và cả ông thầy của tôi là Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ, tôi chẳng biết ông có làm gì không mà cũng bị CS cho 12, 13 năm tù!! Ông hiền từ quá mà! Điểm đặc biệt là dù bị tù tội như vậy mà ông cũng không thù hận những người đã đối xử không tốt với ông. Trời lạnh, tôi cũng rất thích đọc lại truyện Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều của ông, những đoạn văn luôn luôn cho tôi cái cảm giác nhẹ nhàng, thơ thới như mây trôi lơ lững…- đôi khi thầm cười (lại thầm cười, mấy câu ở đoạn cuối “ăn tiền” quá, không chừng ông lãnh 12 năm tù CS vì những câu này?)
Binh Nguyen
#989 Posted : Saturday, October 14, 2006 1:33:38 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Đâu cần làm gì đâu, chị Linh Vang ơi. Với Cộng sản, cầm bút, trí thức là bị chúng ghét. Ở Campuchia, các nhà trí thức đã bị giết hàng lọat (Phim The Killing Field). Nhà văn Nhã Ca cũng bị đi tù mười mấy năm trời, đến lúc bà về, mất nhà, mất cửa, con cái tứ tán, bà chặn xe công an lại và xin chúng cho đi tù nữa, vì... không còn cái nhà để mà về. Cộng sản họ chỉ sợ sự thật mà thôi. Những nhà văn, nhà thơ là những người phản ảnh cái sự thật, nên chúng ghét, câu của chúng vẫn thường nói là "Thà giết thừa, còn hơn bỏ sót". Thầy Doãn Quốc Sỹ, mặc dù Bình không biết ông như thế nào, nhưng cái chuyện ông đi 12 năm tù, Bình không thấy lạ, vì ông là người cầm bút trong xứ CS, vậy thôi.

Thôi, nói đi đâu xa, chị LV đã đọc truyện của Nguyễn Ngọc Tư chưa? Đâu có gì đâu, trong đây, có chị Song Anh đang tính dịch truyện của NNT ra tiếng Pháp đó, vậy mà chính quyền tới nhà bắt Nguyễn Ngọc Tư làm kiểm điểm, vì NNT mắc cái tội nói quá thật những mặt xấu của xã hội Việt Nam hiện tại. Không phải tự nhiên chị SA đòi dịch truyện của NNT đâu, truyện NNT hay, rất bình dân, rất Nam Bộ, và rất thật, mà hễ thật là chúng ghét. Mặc dù, đọc phần tiểu sử của NNT, bảo đảm với chị, NNT cũng không phải người dữ. Nếu cứ cái đà đó mà viết, NNT có đi tù, Bình cũng không thấy lạ đâu chị. Vài lời tâm sự với chị thôi, nếu chị không thích thì đừng để ý nhé!

BN.
Liêu thái thái
#990 Posted : Saturday, October 14, 2006 5:06:05 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
... và cả ông thầy của tôi là Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ, tôi chẳng biết ông có làm gì không mà cũng bị CS cho 12, 13 năm tù!! Ông hiền từ quá mà! Điểm đặc biệt là dù bị tù tội như vậy mà ông cũng không thù hận những người đã đối xử không tốt với ông. Trời lạnh, tôi cũng rất thích đọc lại truyện Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều của ông,...
euh........ Question
chị vẫn nhớ CCHCĐ của Nguyễn Tuân, hay mình già cả lú lẫn rồi ta? Shocked
Phượng Các
#991 Posted : Saturday, October 14, 2006 5:32:43 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Mưa lâm râm ướt đầm lá cải,
Em thương chàng áo vải phong phanh
.
(Ca dao)

Câu ca dao này hay quá, cho nên có nhiều dị bản:

Mưa lâm râm uớt dầm lá hẹ
Tôi thương nguời có mẹ không cha

Nhớ trong một bài hát có câu:

Mưa lâm râm uớt dầm lá hẹ
Tôi thương nguời ngoài Huế mới vô

Cái câu của chị LV dẫn trên có lẽ phát xuất từ miền ngoài, chớ trong Nam mà mặc cái áo vải là quá đủ ấm rồi, thiên hạ có khi ở trần luôn cho mát.

oc huong
#992 Posted : Saturday, October 14, 2006 5:43:21 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

OH thì nhớ câu: Mưa lâm râm ướt dầm lá bí
Anh thấy nàng anh để ý anh thương
Phượng Các
#993 Posted : Saturday, October 14, 2006 6:28:48 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị oc huong,
để ý anh thương còn thấy ở câu như:

Tóc em dài em cài hoa thiên lý
Mỉm miệng cuời anh để ý anh thương



linhvang
#994 Posted : Saturday, October 14, 2006 8:28:32 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Liêu thái thái

quote:
... là Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ. Trời lạnh, tôi cũng rất thích đọc lại truyện Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều của ông,...
euh........ Question
chị vẫn nhớ CCHCĐ của Nguyễn Tuân, hay mình già cả lú lẫn rồi ta? Shocked


Chị Liêu ơi,
Em không dám trả lời...
Sợ chị buồn á. Tongue
Liêu thái thái
#995 Posted : Saturday, October 14, 2006 11:05:21 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
cám ơn em, LV
chị không buồn đâu, đã lú từ khi chưa già muh!
Big Smile
là trong quyển Gìn vàng giữ ngọc phải không?
linhvang
#996 Posted : Sunday, October 15, 2006 8:31:18 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị Liêu,
Hồi xưa em đọc truyện đó trong một tuyển tập truyện ngắn khác, không phải Gìn Vàng Giữ Ngọc.
Bây giờ em thấy nó nằm trong kho Truyện của Đặc Trưng và trong Kỷ Nguyên Mới, số 68, tháng 5, 2006
.


Chủ nhật, ngày 15, tháng mười, năm 2006
Trời mưa-đúng như đài khí tượng đã tiên đoán. Mưa lắc rắc từ đêm khuya thứ bảy-ở trong nhà nghe tiếng mưa rơi cảm thấy vui và hạnh phúc. Qua sáng chủ nhật thì mưa giọt lớn hơn.
Vừa nghe mưa rơi vừa coi TV thấy mới động đất ở một đảo nào trong quần đảo Hạ Uy Di, chấn động 6.3. Chưa biết có thiệt hại gì không. Rồi chợt rùng mình khi nhớ lại tiểu bang Xanh Mãi Ngàn Năm của tôi cũng nằm trong vùng có nguy cơ động đất. Kỳ động đất 6.8 mấy năm trước, tôi đang ở sở làm, đang ở lầu bốn, ngay khi biết là động đất, bèn núp liền dưới cái bàn, thấy cái cao ốc nó rung kinh khủng quá, cái monitor văng xuống thảm, mấy cái hộc tủ tự động mở ra, bây giờ không nhớ động đất đã kéo dài mấy giây mà sao lúc đó thấy lâu quá, đủ để nghĩ mình sẽ bỏ xác trong đám gạch vụn, sắt vụn của cái cao ốc này, chẳng lẽ mình sẽ chết như thế này?
Khi hết động đất, mọi người được lệnh phải ra khỏi cái cao ốc ngay lập tức, tôi nghe phôn ở bàn làm việc của mình reng mà không được trả lời, phải vội vã theo mọi người xuống cầu thang. Larry là người lo về an toàn cho nhóm tôi, Larry ra sau cùng, sau đó có bảo tôi là có bắt phôn, nghe giọng của một người đàn ông lo lắng gọi hỏi tôi có sao không, Larry bảo có cho biết là tôi đã ra ngoài an toàn rồi.
Dạo đó, tôi đã có phôn tay, nhưng đường dây hư, nên không gọi được. Sếp lớn cho nhân viên ra về. Còn quá sớm, chưa có xe buýt chạy về thành phố tôi ở. Tôi đã đi theo một người ở bộ khác, chẳng quen biết, chỉ thỉnh thoảng thấy mặt trên xe buýt, ông lấy xe sở đưa về nhà. Ông già và hình như đau bệnh gì đó mà tay chân run, mỗi khi cần thắng xe, ông đạp thắng không sát, nên cái xe vẫn rề rề chạy, làm tôi phấp phỏng sợ xe ông húc đít xe khác.
Sau đó không thấy ông đi buýt nữa. Bốn hay năm năm qua rồi, ông bây giờ còn khỏe mạnh không?

Song Anh
#997 Posted : Sunday, October 15, 2006 7:18:17 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Không phải tự nhiên chị SA đòi dịch truyện của NNT đâu, truyện NNT hay, rất bình dân, rất Nam Bộ, và rất thật...

BN.



Ui chao BN ,
S.A đã có tên trong sổ Đỏ rồi....bộ BN muốn S.A được ghi danh qua sổ Đen luôn hở...Black Eye
S.A đâu có mà nghĩ xa xôi như vậy...Clown
Truyện NNTư, S.A hay đọc vì văn phong của N.Tư, rất giàu từ ngữ Nam Bộ...tận Mũi Cà Mau cơ...đọc nhiều từ nghe vui và lạ tai...nhiều truyện đọc muốn rơi nước mắt mà không khỏi phì cười...S.A thích tìm hiểu về ngôn ngữ...nên muốn dịch chơi ...vậy thôi...nhưng mà vẫn còn đang dậm chân tại chổ đây BN à....làm sao cho người ngoại quốc họ hiểu thấu và thấm thía cái câu " ca mùi muốn rụng rún luôn "....

Vui nha beerchug
linhvang
#998 Posted : Wednesday, October 25, 2006 1:58:10 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Lâu nay bận rộn quá nên "nhà" bị bỏ quên, hôm nay đưa lá thư này lên để fans trong PNV đọc-ưu tiên cho PNV, chứ cũng chưa đưa vào web LV hay webs nào khác. Bài này là lá thư mà LV đã gửi cho Thầy DQS, được đưa vào sách Kỷ Niệm Với Doãn Quốc Sỹ, sẽ ra mắt Mùng 2 Tết, ở San Jose. Sách dày 350, có sự đóng góp của nhiều nhà văn, nhà thơ, nhà báo, và hai cô cựu sinh viên đã học với thầy DQS là Thụy Vi (Vạn Hạnh) và Linh Vang (Văn Khoa)

THƯ KÍNH GỬI
THẦY DOÃN QUỐC SỸ

- Linh Vang -

Kính thưa thầy,
Ở tuổi cao như thầy bây giờ, chắc thầy ít đi đâu, vì con thấy mỗi khi con gửi thư cho thầy là không lâu con lại có thư thầy trả lời ngay.

Cảm ơn thầy đã khen cái website của con. Ông xã của con đã tạo cái web dùm con, rồi chỉ con cách đưa bài vở lên, nên lâu nay con đã tự đưa bài lên, không khó.

Con nghĩ cái web của con đơn giản lắm, ai làm cũng được. Nếu Đồng Tâm muốn có một cái web riêng thì các anh chị em trong nhóm Đồng Tâm cũng làm được, không lo Đồng Tâm homeless (là chữ của thầy dùng. Con mà nói Đồng Tâm homeless, hẳn anh Việt Hải sẽ không bằng lòng, dù rằng anh thường bảo các anh đang lo làm thơ viết văn, có các anh bạn cho ké đất đủ rồi), nhưng có lẽ homeless lại tốt vì rải rác có mặt ở nhiều webs thì được nhiều người ở khắp nơi trên thế giới vào thăm và đọc nên các anh chị chưa thấy nó cần thiết.

Thầy thấy con viết lách có được không? Đi khoe là học trò của thầy được chứ ạ? Lâu nay con không dám nhìn thầy vì sợ nói là "thấy người sang bắt quàng làm họ", vì thầy đâu chỉ là thầy bình thường, là nhà văn nổi tiếng của nhóm Sáng Tạo mà, bây giờ thầy lại còn làm cố vấn cho Đồng Tâm nữa đủ biết thầy là một người kiên cường rất ưu tư lo cho văn hoá biết bao!

Con đọc sách của thầy nhiều lắm, thấy thầy nhân từ, đôn hậu. Trong văn và ngoài đời. Thích nhất là truyện ngắn Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều, những đoạn văn luôn luôn cho con cái cảm giác nhẹ nhàng, thơ thới như mây trôi lơ lửng…- đôi khi lại thầm cười (mấy câu ở đoạn cuối “ăn tiền” quá, không chừng thầy lãnh 12 năm tù CS vì những câu này?) Truyện này con đọc từ hồi còn bé ở Việt Nam, hình như đăng trong một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất. Bây giờ, nó đang được lưu giữ trong kho của Đặc Trưng, nên thật tiện cho con để lâu lâu đọc lại. Với lại, nguyệt san Kỷ Nguyên Mới, số 68, tháng 5, 2006 cũng vừa đăng nó. Lại đọc. Mà đọc hoài hoài thầy ạ.

Hồi con đọc truyện dài Đi của thầy, con đã ngờ ngợ tác giả Hồ Khanh là thầy! Sau này thấy sách báo nói thì quả thật là thầy.

Con cũng còn nhớ những truyện thầy giảng trong lớp nữa đó. Như truyện về hai thiền sinh và một cô gái. Mỗi khi nhắc tới thầy, tụi con vẫn đem truyện này ra kể lại cho nhau nghe và cười khúc khích. Kể như thế này: Một thiền sinh thì ẵm cô gái nhảy qua vũng nước, một thiền sinh thì cứ thắc mắc tại sao thiền sinh kia làm như vậy, thắc mắc cho tới khi về tới chùa, hóa ra là “mang” cô gái về tới chùa. Và cái truyện gì mà có cô chủ nhỏ đem cơm cho anh chàng người làm đang chăn dê ở ngoài cánh đồng đó. Quên chi tiết rồi thầy ơi, chỉ nhớ là nó thơ mộng làm sao! Nhất là qua lối kể hấp dẫn của thầy! (Ủa ! Sao lớp Văn Chương Anh mà thầy lại kể bằng tiếng Việt không hà?)

Sinh hoạt trong diễn đàn Phụ Nữ Việt, con có quen một chị ngày xưa học ở Sư Phạm, chị thố lộ rằng nghe thầy giảng bên Sư Phạm chưa đủ, chị còn qua Văn Khoa khi thầy có lớp dạy để nghe thầy giảng nữa. Chị đang ở bên Na-Uy và có viết lách. Bút hiệu của chị là Võ Thị Điềm Đạm, chờ xem sau này chị có là nhà văn nổi tiếng không nha thầy, chừng đó chắc thầy sẽ vui vì học trò của thầy cũng thích viết lách, yêu chữ nghĩa như thầy.

Đọc qua các bài viết về thầy, thấy viết là thầy hay hỏi những ai đến chào thầy là có học với thầy không? Thầy mà hỏi trúng tụi con là tụi con sẽ trả lời là đã may mắn được học với thầy ở Văn Khoa, ở Sư Phạm.

Không biết thầy còn nhớ cái lớp học nhỏ và ấm cúng ở lầu ba hay lầu tư (con quên mất rồi) của Văn Khoa không nhỉ? Con sợ thầy quên vì thầy dạy nhiều nơi quá, đâu phải chỉ Văn Khoa mà còn Sư Phạm, còn Vạn Hạnh.

Con nhớ dạo đó thầy hay lái chiếc xe Dahatsu đi giao báo Sáng Tạo và các sách của thầy viết cho các nhà sách và sạp báo, thế mà vì tiết kiệm thầy lại đạp xe đạp đi dậy học, không biết có đúng không? Hơn 31 năm rồi, trí nhớ cũng mờ dần, con cũng quên nhiều, không nhớ hết đã học những thầy cô nào, ở năm thứ nhất hay năm lên lấy chứng chỉ. Chẳng hạn như học với thầy Nguyễn văn Sâm, năm thứ nhất hay Chứng Chỉ Văn Minh Văn Chương VN? Nhớ đó là môn Các tôn giáo Miền Nam...

Thầy 84 tuổi, vậy thì cô bao nhiêu? Còn được khỏe như thầy không? Qua anh Việt Hải, con biết anh Tạ Xuân Thạc với thầy là sui gia - vừa có tình sui gia vừa có tình văn nghệ qua việc viết lách, vui quá thầy nhỉ!

Con mong thầy cô khỏe mạnh. Cứ nghĩ tới 12 năm gian nan, khổ cực của thầy và cô, con thương thầy cô quá. Thầy thì trong tù cải tạo, mà những năm đó thầy cũng đã cao tuổi rồi, lại gầy, vừa cực thân vừa lo trí vì bọn chúng; còn cô thì ở nhà hẳn nhiên cũng đủ thứ lo.

Ngày mai con còn được nghỉ nên hôm nay con cũng lè phè, chứ thường ngày con cũng bận rộn lắm, vì con làm sáu ngày một tuần, chỉ nghỉ được ngày chủ nhật thôi, vừa đủ để đi chợ búa, mua sắm.

Kính thầy, chúc thầy cô vạn an.

Linh Vang

Tacoma, WA. 01 tháng 9-2006


Phượng Các
#999 Posted : Thursday, October 26, 2006 3:31:38 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Hồi con đọc truyện dài Đi của thầy, con đã ngờ ngợ tác giả Hồ Khanh là thầy! Sau này thấy sách báo nói thì quả thật là thầy.

Truyện ĐI rất là cảm động, đọc nó mà mình rươm rướm nước mắt. Ai từng ở trong thời điểm đó mới cảm thông cực kỳ.


linhvang
#1000 Posted : Thursday, October 26, 2006 1:06:21 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Mở đầu tác phẩm Đi:

“Bà nội bảy mươi bảy tuổi chẳng bao giờ ngờ chuyến đi từ Hà Nội vô Sài Gòn này lại chỉ chứng kiến đám con cháu nội ngoại trong Nam ra đi gần trọn ổ. Thật buồn! Nhưng qua kinh nghiệm và cảm nghĩ bản thân, cụ cũng thấy rằng điều đó chẳng thể tránh được.

Đây là lần thứ hai cụ vô Nam đấy. Lần đầu cụ vô Sài Gòn vào tháng 3 năm 1977. Ngày đó thằng con trưởng của cụ (di cư vô Nam từ 1954) đã bị bắt giữ rồi... Tháng Giêng năm 1980 cụ nhận được điện báo tin thằng trưởng của cụ được tha. Thế là cụ tức tốc lo liệu giấy tờ lấy... Mẹ con sau hai mươi sáu năm trời xa cách (trên một phần tư thế kỷ) được gặp nhau trước Tết; lũ cháu nội ngoại được quây quần bên bà ríu rít chuẩn bị đón Xuân... Hạnh phúc mẹ gặp con, bà gặp cháu của một đại gia đình thương yêu hòa thuận không bút nào tả xiết. Vậy mà cụ có ngờ đâu chỉ sau đó ít lâu cụ chứng kiến cảnh chúng nó ra đi dần, có đứa bị bắt giữ rồi được thả rồi lại ra đi nữa...

Từ lúc đột nhiên khám phá ra lũ con cháu trong Nam đang tuần tự ra đi dần cụ chỉ biết niệm Phật, hầu như thường xuyên niệm Phật, kể cả đêm khuya lúc cụ thiếp ngủ tâm tưởng của cụ vẫn hướng về lời niệm...”
Users browsing this topic
Guest (33)
97 Pages«<4849505152>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.