Thứ sáu, ngày mười, tháng ba, năm 2006
Đêm qua. Bên chị một giờ sáng của ngày hôm sau và bên tôi còn 10 giờ đêm của ngày hôm trước. Hai chị em nói cười vui quá xá. Tôi xin cái tiểu sử của chị để đưa vào mục nhà văn nữ của web Phụ Nữ Việt. Chị nói, cưng lấy giấy viết ra đi, chị sẽ đọc cho cưng viết. Tôi lười biếng bảo, thôi chị đánh máy rồi gửi qua e-mail cho em. Chị cười lớn, giời ơi! Chị đâu có biết đánh máy và cũng đâu có xài i meo, i miếc gì! Chị đâu có biết còm bíu tơ là gì, chị là hội trưởng của cái Hội Cù Lần mà! (Theo tôi, hội này chắc mỗi ngày mỗi mất hội viên, và một ngày nào đó cũng phải ngủm thôi!)
Tôi vừa cầm phôn nói chuyện với chị vừa đi tìm giấy và viết:
“Vậy là chị thua bạn chị là nhà văn Bích Huyền rồi. Chị Bích Huyền biết xài computer, biết gửi e-mails, biết chơi diễn đàn...Chị ấy hay vào Đặc Trưng và Phụ Nữ Việt chơi với tụi em. Xời! Chị phải học đánh máy đi chớ, năm ngoái em qua chơi, chị nói là chị sẽ học, bây giờ gần một năm rồi mà chị cũng còn viết tay! Cũng bạn của chị là nhà văn Linh Linh Ngọc, cũng nổi tiếng (hơn chị, hi hi) đã ra sách tùm lum, đi ra mắt sách tùm lum. Chị làm sao mà để hai cô phù dâu của chị qua mặt chị hết vậy?!..”
Chị Hồng Thủy, chị Bích Huyền, chị Linh Linh Ngọc là bạn học với nhau thời Trưng Vương. Chị Bích Huyền và chị Linh Linh Ngọc làm dâu phụ cho chị Hồng Thủy khi chị HT lên xe hoa về nhà chồng, năm 1960.
(Hình như nhà văn Hương Kiều Loan cũng là bạn học của các chị, phải không?)
Chị lại cười trong phôn:
“Chị lười học quá, chị là lão bà, đã vô hội lão niên rồi! Cưng biết không? Bữa nọ, chị viết xong cái bài Tiếng Thở Dài, thay vì fax cho chị Nhị để đăng ở Kỷ Nguyên Mới, chị fax qua cho chị Nguyễn thị Ngọc Dung của Cỏ Thơm, chị Ngọc Dung đánh máy xong xuôi, chờ lên khuôn, thì chị Nhị gọi nói với chị là chỉ đang chờ bài của chị, chị nói, tui tưởng bà chưa cần, nên đã fax qua bà Ngọc Dung rồi. Chị kêu chị Ngọc Dung đưa lại bài cho chị Nhị, chị Ngọc Dung bảo tôi đặt mâm cỗ cho người khác ăn à, công tôi đã đánh máy, tôi đâu có chịu! Chị Nhị bèn hứa bài kỳ sau của chị cho Cỏ Thơm, chị Nhị sẽ đánh máy trả lại. Hì hì! Chị Nhị bị lỗ vì bài Mùa Xuân Vĩnh Biệt đánh cho chị Ngọc Dung dài ba trang mà bài Tiếng Thở Dài chỉ có một trang...Cái truyện Mùa Xuân Vĩnh Biệt, chị Nhị nói bà viết dở quá, thời buổi này, cái gì mà hẹn ở kiếp sau, cho lấy nhau ở kiếp này cho rồi, thiên hạ lấy nhau hà rầm!” (Em cũng nghĩ vậy đó chị Nhị! hi hi)
Sẵn dịp nói chuyện này, tôi có mời chị Hồng Thủy viết cho Tuyển Tập Văn 2 (chỉ dành cho những cây viết nữ) của Phụ Nữ Việt. Chị bảo tôi, có muốn chị rủ chị Nguyễn thị Ngọc Dung (Phượng Vẫn Nở Bên Trời Hà Nội, Sài Gòn Nắng Nhớ Mưa Thương) với chị Trần thị Diệu Tâm (Tổng Thư Ký Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại/Trung Tâm Âu Châu) không?
Dĩ nhiên là muốn quá chứ!
Hội viên Văn Bút Miền Đông, hội viên Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật vùng Hoa Thịnh Đốn, chị Hồng Thủy đang viết thường xuyên cho Kỷ Nguyên Mới, Cỏ Thơm, Sài Gòn Nhỏ. Chị cũng chủ biên đặc san Trưng Vương vùng Hoa Thịnh Đốn.
Chị cứ kêu chị là lão bà, nhưng với tôi, đây là một lão bà ăn mặc rất thời trang, viết rất khỏe, chỉ có tội nhà quê
là còn viết tay và không chịu học xài computer thôi.