Thứ sáu, ngày 25, tháng hai, năm 2005
Chẳng biết tôi đã lây bệnh cúm từ ai? Sếp Tom cứ ho khụt khịt hơn nửa tháng nay, rồi đám đồng nghiệp của tôi ở thư viện, hết người này bệnh thì qua người khác bệnh. Chưa kể là khách hàng, tôi có thể lây bệnh từ họ qua đống sách báo được trả về. Thỉnh thoảng tôi ho, khi ho thì lại đau cái thắt lưng (lower back), người âm ấm, đổ mồ hôi, tôi nghĩ là tôi gồng được, lại thấy việc sở nhiều nên cứ đi làm, kéo cả tuần thì tôi đuối, bèn lấy ngày hôm nay nghỉ. Nghỉ hôm nay hóa ra là hay vì như thế tôi có được ba ngày cuối tuần. Đêm qua, trước khi nằm xuống giường, tôi vói tay tắt cái đồng hồ báo thức, coi như sáng hôm sau bao giờ dậy thì dậy, không cần biết trời trăng mây nước gì hết.
Ôi cái lưng! Khi mình còn trẻ thì mọi thứ đều lướt qua, làm mình khinh thường tất cả bộ phận trong cơ thể mình, cũng như không màng đến sức khỏe của mình. Bây giờ bỏ 18 đồng để được đấm bóp trong 15 phút, mới thấy khỏe được (30 đồng cho 30 phút). Có chuyên viên đấm bóp đến ngay sở. Bà thư ký cho lên cái thời khóa biểu. Em trai bảo sao chị không đi bác sĩ đấm bóp ở ngoài, bảo hiểm trả hết, chị chỉ trả có 5 đồng thôi, một năm lại được đi tới mấy chục lần. Tôi nói không có thì giờ để đi.
Hôm nọ, tôi ra thì Wendy vào. Hai đứa nhìn nhau cười, vì cùng tuổi với nhau, như ngầm bảo ôi tuổi già!
Ng sợ lây bệnh cúm từ tôi, nên ngừa bệnh bằng cách ăn thật nhiều tỏi, học cách này ở trong tù cải tạo-tỏi sống-thở mùi tỏi hôi ơi là hôi. Ng kêu Ng không dám lại gần tôi, tôi cũng kêu không dám lại gần Ng. Có cái flu shot được bảo hiểm trả mà cả Ng lẫn tôi chẳng ai chịu đi chích. Chỉ mới được cho chích tuần trước đây thôi, chứ hồi giữa thu, chính phủ họ kêu không đủ thuốc ngừa để mà cung cấp cho mọi người. Chỉ dành cho em bé dưới 6 tháng và người lớn trên 65 tuổi thôi, ai vi phạm là...ở tù! (Nói nghe ghê!) Giờ thì lại kêu thặng dư! Kêu bà con tha hồ đi chích. Tôi nhận giấy nhắc, lại nghĩ bụng trời ấm, sắp sang xuân rồi, còn chích cái gì nữa, với lại xưa nay có đời nào tôi đi chích ngừa cúm. Thế rồi tôi rước con cúm vào người! Cúm nhẹ nên tôi không có nằm liệt giường liệt chiếu. Nhưng điều tôi bực mình nhất là tôi ăn không biết ngon, vì cái lưỡi đắng rồi thì làm sao biết ngon cho được, mà tôi tự dưng trong lúc này lại nghĩ đủ món để mà kêu thèm! Bún bò, bún riêu, phở, hủ tiếu, mì Quảng, ...