Thì dzậy... Nói chuyện bông nói hoài hổng hết.
Từ hồi có trự nào đó kinh doanh hoa chuyên nghiệp, ngồi rờ cằm nhổ râu nặn mụn mần màn khuyến mãi bông. Chắc thẳng được chúa thánh thần soi trí sáng sao đó nha, nên óc nó mới loé ra cái slogan mào đầu. Rằng nên tặng nhau bông thay cho hột xoàn cà vạt vì bông rẻ rề hổng mắc chi dzáo. Rằng bông tuy hổng giữ đặng lâu nhưng cái hương của nó thì còn mãi, một khi nó đã được download vào đầu (bởi nó cứ sẽ âm thầm thơm hoài trên... gối ngủ). Rằng (hạ giọng xuống) lỡ relationhip tiêu dên thì hoa cũng đà mất dấu, khỏi có chứng cớ buộc ràng.
Rằng (lên giọng cao, slogan mờ)... SAY IT WITH FLOWERS ! SAY IT WITH FLOWERS........
Chuyện kế tiếp là các chuyên gia hoa bèn mần màn sáng tạo, chụm đầu kiếm biểu tượng cho hoa. Thế là hoa nói tùm lum ngôn ngữ, theo màu sắc, theo chủng loại… Ngôn ngữ hoa chạy dzô tự điển đàng hoàng, hổng tin cứ dở mấy cuốn encyclopedia ra khắc biết. Đờn bà con gái thường nhẹ dạ dễ tin nên hễ được tặng hoa cái là chúng tít mắt, mê muội với câu nói biểu tượng đứa gởi bông muốn thầm lặng thốt lên.
Sau cùng thì hoa hay được gởi trong những trường hợp sau : Phái khoẻ gởi tặng phái hổng khoẻ (nhưng rất khoẻ nói).Người thọ ơn gởi người phát ơn. Gởi hoa welcome, gởi hoa từ biệt, gởi hoa xin lỗi vv..vv.
Rồi tinh tế hơn, người ta còn chế ra trò nịnh đầm, rằng gởi hoa cho người yêu thì phải chọn số lẻ, vì nàng chính là cái hoa số chẵn cuối cùng của bó bông ấy. Rằng nên chọn bông có cả hương lẫn sắc, có thế mới hát đặng cái tuyệt khúc ca ngợi tía má đã nặn ra nàng, đẹp từ trong ra ngoài, thơm từ trên xuống dưới vv..vv.
Kỷ nghệ trồng hoa bán hoa phát đạt hổng ngờ, chúng mua máy dzìa đếm bạc vì đếm tay quá xá mỏi… hallelúuuu…a !
Tui nói có cơ sở đàng hoàng nha :
Thứ nhứt : một cô bé đồng sự bên research team, thinh không thờ ơ nhiệm sở, dzìa quê mua đất trồng hoa. Cô ni có cái cử nhơn sinh học (B.Sc biology) và ấp ủ giấc mơ hoa. Rồi cô dòm dzô thị trường hoa mà nghiên đi cứu lại, xong mần màn trồng mẫu đơn. Quê cô khỉ ho cò gáy, đất cát thuộc vùng 3 nên rẻ rề, chánh phủ còn cho không chớ hổng dám bán. Thì cô có rủ tui chung vốn chớ sao không, 10 ngàn đô khởi đầu thôi, mọi việc còn lợi cô lo tất. Chi chớ buôn bán thì tui huề tiền, nội mần private tui còn hổng muốn, nói chi tới chuyện doanh nghiệp bông.
Cái ruộng mẩu đơn của cô cứ thế phát, ngày càng bự thêm. Business xuống phía nam rất khẳm và rất chạy, hoa hổng đủ mà bán nữa lận. Chuyện kế tiếp là… vợ chồng cô đang sửa soạn dọn nhà. Họ mua được miếng đất khác tuy hổng bự bằng nhưng thuộc vùng 4, gần thành phố, dễ dàng cho việc chuyển vận hoa cắt xuống phía nam. Lóng ni nghe nói mẫu đơn của cô còn chạy qua cả âu châu nữa lận.
Thứ nhì : cái này phụ thôi nha, nhưng cũng dính líu chi tới đếm bạc.
Một thân chủ của tui vào trại vì stroke (stroke là nghề của nàng) Rồi một bữa đẹp trời… vợ nó ôm bông hồng vào chất đầy trại, từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới. Vừa ở thang máy bước ra, bàn dân thiên hạ lé mắt ráo nạo, hoa đẹp thơm hương, trại bịnh y chang nhà ca sĩ Elton Johns (spelling – nghe nói kép ni một bữa lên cơn, mua bông giao tận nhà mỗi tuần, cuối năm tiệm bông gởi cái bill tới hơn… 1 triệu đô mỹ).
Kết quả là chi ? Thì thẳng được cưng còn hơn vàng là vì vợ hắn kinh doanh bông chuyên nghiệp. Hồi discharge thẳng, nguyên team buồn rầu vì… hết hoa chưng. Nhưng… tuần nào tui cũng nhận được bông giao tận nhà, riết rồi sanh áy náy. Thiệt sự tui khoái dòm bông mà hổng khoái được tặng bông. Ngó bông mỗi bữa tàn héo dần, y chang đờn bà xuống sắc, rầu quá xá rầu, vui sao nổi. Sau cùng thì tui phải từ chối bông và đẩy thẳng sang cho BS gia đình thẳng trông coi.
Lóng ni bịnh nhơn bán bông nhập viện có hơi nhiều. Tui hồ nghi chúng đếm bạc mỏi mệt rồi sanh biến chứng não chắc, nhưng tui thì đã sắp nghỉ hưu nên hổng còn được tặng bông nữa, huhu.
Em vịt ơi... SAY IT WITH FLOWERS at
nguyenngocbach@yahoo.com. Tốn tiền lắm lận... huhu..