Jenifer Đoàn & Tornado
Thời tiết càng ngày càng quái lạ. Giữa tháng 5 mà thỉnh thoảng trời lại lạnh da diết, những chậu cây cứ phải mang ra, mang vào, những hột ươm không nẩy mầm như cái lạnh vẫn cứ quanh quẩn không chịu bỏ đi. Cơn lốc xoáy như không tha mảnh đất nằm giữa trái tim nước Mỹ, nên mùa gío lốc hầu như xảy ra thường xuyên, không lớn thì nhỏ . Nhiều năm về trước, mấy ai biết đến Oklahoma nằm ở đâu trên bản đồ nước Mỹ, nếu không có vụ đặt bom nổ ở tòa nhà Federal với 168 người thiệt mạng vào năm 1995, hay nếu không có vụ lốc xoáy quét một phần của SW vào năm 1999 thì mâý ai quan tâm hay biết đến .
Tưởng sau những ghê gớm âý, những tai họa không còn giáng xuống cái tiểu bang hiền hòa này, cho dù khí hậu mưa nắng bất thường, vâỵ mà sự kinh hoàng lại đến với người dân nơi đây, cũng vùng SW, cũng có những căn nhà vưà mới xây lại sau vụ gío lốc 1999 thì bây giò lại chơ vơ chỉ còn cái nền trơ troị, thảm thương nhất là cơn gió lại tàn phá 2 trường tiểu học làm 8 trẻ em, lớp 3 bị chết đuối vì ống nứoc bể tràn ra, cùng một cô giáo bị thương nặng nằm trong bịnh viện.
Từ chỗ làm đến BV cũng không xa, nên vội lái xe đến thăm, tuy con bé không còn liên hệ, nhưng dù sao .... Thấy con bé nằm cứng trên giường trông thật tội nghiệp, còn có vài ngày là cuối niên học thì lại xảy ra, trong khi mẹ thì còn đang ở VN, chưa về kịp.
Vào thăm, cô bé đã nói chuyện khá hơn, không khó khăn lắm như khi phóng viên đàì CBS đến phỏng vấn .
Con bé kể lại tai nạn xảy ra như thế nào, khi tornado thổi đến, nghe tội nghiệp, nhất là thằng bé học trò thì thào với cô giáo "Em không thở được, em không muốn chết..."
- Hôm nay con thế nào ? Chắc là đau lắm hả ?
- Lưng thì cũng đau, nhưng mà ngực đau hơn, vì bị nứt xưong ngực và bị sức ép vì cả một bức tường đổ ập trên lưng con, vì thế xương sống của con bị nứt từ đốt số 5 đến số 8.
- Nhưng con có phải giải phẫu không ?
Con bé lắc nhẹ đầu:
- BS chuyên về xương sống nói xương sống của con OK, chỉ cần vài tháng sẽ lành lại.
- May quá, con xui nhưng con vẫn còn may là không phải giải phẫu, con biết không?.
- Dạ, vì thế BS sẽ cho con về chiều nay .
Nghe con bé nói BS cho về, hoảng hồn:
- Cái gì ? sao BS cho về sớm vậy ?
- BS nói ở đây BS cũng không làm gì hơn, con về mỗi tuần trở lại tái khám và therapy.
- Nhưng làm sao con đi được ?
- Con đi được nhưng phải có người đỡ ...
- Vậy chắc con phải về nhà ba mẹ để ba mẹ con lo cho con chứ?
- Dạ không, con về nhà con?
- Con về ở như vậy, ai lo cho con ?
- Dạ có bạn .
Lúc đó mới chợt nhớ partner cuả con trai mình đang ở chung với con bé. Thôi cũng được, vậy cũng yên tâm..., ừ nhỉ, mà yên tâm cái gì ? Yên tâm vì có người săn sóc cho con bé, đã vâỵ còn đến cám ơn hắn đã chăm sóc Jenifer nưã chứ, có ai ngu như mình không nhỉ? Chắc chỉ có mình thôi.
Trở về chỗ làm, bạn bè biết chuyện hỏi thăm, một lúc sau, cô bạn đến đưa tờ báo viết về Jenifer... Jenifer Đoàn 30t, có bầu với "longtime boyfriend"... giật mình, như không tin vào mắt mình, đên nỗi phải nói cô bé làm gần đó đọc lại xem có đúng không? Thật không ngờ, chắc gia đình con bé cũng không thể ngờ được ... tuy bị "shock" nhưng mà yên tâm, vì như vậy 2 đứa không còn đường trở lại, không còn sợ gia đình con bé dụ ngọt thằng con nữa ... Không biết thằng con nghĩ thế nào ? Có lẽ nó cũng bị "shock" ghê lắm, tuy chính nó là người đưa đơn ly dị. Tôi nghiệp con ghê ...
Đang làm, cô bạn gọi ĐT nói thâý trên TV phỏng vấn Jenifer và thấy có cả Kairi và Kylie nữa, chắc thằng con mang đến cho 2 đứa nhỏ thăm mẹ . Phóng viên nói Jenifer có 2 con và đang mang bầu với "longtime boyfriend"....
Chỉ biết nhún vai và nghĩ .... thế cũng xong ...
Xong một chặng đường đó con, hãy ngửng đầu cao và đi tiếp, đừng đứng lại, đừng tiếc nuối... mẹ mong con luôn khôn ngoan, sáng suột và mạnh mẽ hơn, đừng mềm lòng, đừng ủy mị như những bài thơ của con mà mẹ đã đọc được khi con còn học ở Trung học.
Suốt cuộc đời mẹ, mẹ luôn nguyện cầu cho con hạnh phúc ....
Nguyễn Thị Tê Hát