Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

28 Pages«<2223242526>»
Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2
Sương Lam
#461 Posted : Thursday, December 15, 2011 12:59:34 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Thứ Sáu Đen và Một Ly Sữa



Thế rồi Ngày Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) qua mau và chúng ta lại chuẩn bị đón mừng Giáng Sinh sắp đến.

Ngày Thứ Sáu sau ngày Lễ Tạ Ơn là một ngày cũng quan trọng không kém đối với dân Mỹ. Đó là ngày “Black Friday”. Nhiều người chỉ biết đó là ngày bắt đầu của mùa mua sắm quà Giáng Sinh và bạn có thể mua được những món hàng với giá rất rẻ. Xin mời bạn tìm hiểu thêm nhiều chi tiết mới lạ về ngày đặc biệt này qua tài liệu dưới đây được người viết sưu tầm trên trang web wikipedia.org đem về đây chia sẻ với quý bạn.

Thứ Sáu Đen (mua sắm)

Thứ Sáu Đen (tiếng Anh: Black Friday) là "ngày vàng mua sắm" của người dân Mỹ với hàng chục nghìn mặt hàng giảm giá vô cùng lớn. Thứ Sáu Đen là ngày Thứ Sáu ngay sau Lễ Tạ Ơn (ngày Lễ Tạ Ơn rơi vào ngày Thứ Năm lần thứ 4 trong tháng 11 ở Hoa Kỳ, cho nên Thứ Sáu đen rơi vào khoảng ngày 23-29 tháng 11) và được coi là ngày mở màn cho mùa mua sắm tấp nập nhất ở Hoa Kỳ. Ngày đặc biệt này có xuất xứ từ tình trạng tắc nghẽn giao thông xảy ra vào ngày Thứ Sáu sau Lễ Tạ Ơn năm 1965 ở Philadelphia, khi hàng trăm nghìn người Mỹ chen chúc nhau ở các con phố, vỉa hè đi mua sắm để sửa soạn cho Lễ Noel sắp đến, và theo truyền thống được xem là ngày bắt đầu mùa mua sắm Giáng sinh, tương tự như Boxing Day ở nhiều quốc gia Khối Thịnh Vượng Chung.

Vào ngày Thứ Sáu Đen, phần lớn cơ sở bán lẻ lớn đều mở cửa từ sớm, 4 giờ sáng hay sớm hơn. Thứ Sáu Đen không phải là ngày lễ nhưng nhiều chủ không phải là các cơ sở bán lẻ cho nhân viên của mình nghỉ làm để mua sắm. Ngay lập tức, giới kinh doanh Hoa Kỳ cho quảng cáo rầm rộ trên các phương tiện thông tin đại chúng và đồng loạt khuyến mãi, giảm giá để thu hút khách hàng. Trong tiếng Anh có thuật ngữ "in the black" chỉ tình trạng doanh nghiệp làm ăn có lợi nhuận. Tương phản với "in the black" là "in the red" chỉ tình trạng kinh doanh thua lỗ, buôn bán thất bát. Ngày xưa, để tiện phân biệt và theo dõi sổ sách, kế toán thường ghi số lợi nhuận bằng mực đen, số lỗ bằng mực đỏ. Từ đó, người ta đặt tên ngày mua sắm lớn nhất trong năm là Black Friday, ngụ ý rằng đây là ngày ăn nên làm ra của các doanh nghiệp.

(Nguồn: sưu tầm trên w*w.wikipedia.org)

Nếu bạn xem Tivi trong giờ tin tức, bạn sẽ được nhìn cảnh nhiều gia đình đã đem chăn mền đến ngủ trước các cửa tiệm như Toy R Us, WalMart, Target, Macy’s v.. v.. và sắp hàng để có thể vào sớm nhất khi cửa hàng vừa mới mở cửa, chạy nhanh vào mua những món quà với giá rẻ đặc biệt hầu tiết kiệm một ít tiền bạc. Tuy nhiên cửa hàng chỉ dành một số rất ít các món quà với giá đặc biệt này mà thôi. Đã có nhiều tai nạn xảy ra do sự chen lấn vào cửa, ngay cả sự tử thương nữa vào năm 2008 tại cửa hàng Wal Mart vì dẫm đạp lên nhau. Thú thật người viết dù đã sống ở xứ Mỹ gần 30 năm rồi, vẫn chưa bao giờ dám đi sắp hàng chờ mua hàng ngày Black Friday này vì không đủ can đảm và không đủ sức chen lấn với quý vị khách hàng to con khỏe mạnh người Mễ hay người Mỹ đen. Sợ quá!

Ngày mua sắm Black Friday năm nay theo tin tức của Yahoo New có một phụ nữ ở Porter Ranch tại San Fernando Valley, CA đã dùng Pepper spray xịt vào đám đông đang sắp hàng chờ mua Xbox video, để bà có thể được cơ hội dành chỗ ưu tiên mua hàng. Sự việc này đã khiến cho nhiều người bị thương vì có sự hỗn lọan xảy ra.

Từ những chuyện nhỏ nhặt nói trên, chúng ta thấy rằng con người có thể vì muốn tiết kiệm vài chục bạc mà đã tạo nên tội lỗi, gây thương tích cho người khác. Họ là những người tham lam, ích kỷ chỉ nghĩ đến quyền lợi của mình mà thôi, không cần biết nghĩ đến hậu quả của việc mình làm là đã gây thương tích cho người khác và có thể sẽ bị tù tội. Đức Phật đã dạy vì Tham, Sân, Si, nên con người mới phạm tội lỗi và cứ thế tạo nên nhiều nghiệp tội và lui tới mãi trong vòng sinh tử luân hồi .

Bên cạnh các mặt tiêu cực, không đẹp có thể xảy ra trong mùa Tạ Ơn, người viết được đọc những câu chuyện cảm động và đầy ý nghĩa về sự cám ơn, nói lên lòng tốt của con người là biết cám ơn những ai đã giúp đỡ mình và họ sẽ tìm cách báo ơn khi có dịp. Xin mời quý bạn cùng đọc với người viết câu chuyện hay và cảm động dưới đây:

Một Ly Sữa

Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói. Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn.

Cậu uống từ từ, rồi hỏi: "Tôi nợ bạn bao nhiêu?"

Cô bé đáp: "Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt."

Cậu ta nói: "Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm."

Khi Howard Kelly rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ.

Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái. Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này. Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: "Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa."
(Ký tên)
Tiến sĩ Howard Kelly.

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Portland cũng bắt đầu tàn Thu khi những cơn gió lạnh đến báo hiệu mùa Đông sắp tới. Người viết thích thơ văn nên thích đi sưu tầm những bài thơ hay lạ để ngâm nga một mình và lưu vào “tàng kinh các” của người viết để khi cần đến đem ra chia sẻ với bạn bè. Xin mời quý bạn cùng thưởng thức bài thơ Nguyện Cầu dưới đây của Vũ Hoàng Chương:

Nguyện Cầu

Ta còn để lại gì không?
Kìa non đá lở, này sông cát bồi.
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về.
Trông ra bến hoặc bờ mê
Nghìn thu nửa chớp, bốn bề một phương
Ta van cát bụi bên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này.
Ðể ta tròn một kiếp say
Cao xanh liều một cánh tay níu trời.
Nói chi thua được với đời
Quản chi những tiếng ma cười đêm sâu.
Tâm hương đốt nén linh sầu
Nhớ quê dằng dặc, ta cầu đó thôi!
Ðêm nào ta trở về ngôi
Hồn thơ sẽ hết luân hồi thế gian.
Một phen đã nín cung đàn
Nghĩ chi còn mất hơi tàn thanh âm.


Vũ Hoàng Chương

Người viết thích nhất hai câu thơ

“Ta van cát bụi bên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này”


vì nói lên được cái tâm không muốn vướng mắc vào cõi nhân gian phiền não của tác giả. Còn bạn thì sao?

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB 502-122011)
Sương Lam
#462 Posted : Tuesday, January 3, 2012 1:24:17 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Bình An Dưới Thế Cho Người Thiện Tâm

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm lẻ chín (109) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Một mùa Giáng Sinh nữa lại đến với chúng ta, những người con nước Việt đang sống ở nước người.
Người viết không phải là một tín hữu Thiên Chúa, Tin Lành, hay Cơ Đốc giáo nhưng vẫn luôn chia sẻ niềm vui với những người bạn thuộc các tôn giáo này trong dịp lễ Giáng Sinh hằng năm.
Đức Phật đản sinh hay Chúa ra đời với mục đích dạy con người làm lành lánh dữ, lấy hai chữ Thiện Tâm làm nền tảng cho mọi suy nghĩ, mọi hành động thì chúng ta cần phải tâm tâm niệm niệm rằng hai chữ Thiện Tâm là căn bản cho mọi sự việc trên đời:

Tháng Chạp đến với đèn hoa rực rỡ
Người người mừng chào đón Lễ Giáng Sinh
Trời mùa Đông nhưng vẫn thấy ấm tình
Tình Nhân Loại, Thương Yêu và Bác Ái

Thiện Tâm ấy nào phân chia tông phái
Chúa trên cao hay Phật ngự tòa sen
Thương kẻ trần không phân biệt sang hèn
Khuyên người phải biết thương yêu, giúp đở


(Thơ Sương Lam)

Trong khi chúng ta được sống trong chăn êm nệm ấm, đầy đủ thức ăn thức uống thì cũng có biết bao nhiêu người đang đói lạnh bên ngoài. Đó là hồng phúc mà chúng ta được ơn trên ban thưởng, có thể vì lòng từ tâm, thiện duyên tốt đẹp mà ta đã gieo trồng từ bao nhiêu kiếp sống trước đây, có thể là do chúng ta đã siêng năng làm việc nên bây giờ mới được hưởng thành quả như thế.
Dù bởi vì bất cứ nguyên nhân nào đi nữa, chúng ta vẫn là những ngưòi sung sướng trong hiện tại trong khi bao nhiêu kẻ phải lầm than đói khổ, phải không Bạn?
Một khi đã có đầy đủ cơm ăn, áo mặc như thế thì chúng ta cũng nên tạ ơn Phật, Trời đã ban phúc lành cho chúng ta có được một sức khỏe tốt, có được một tinh thần minh mẫn để làm việc, để giúp đỡ những người đáng thương hơn mình.

Bạn và tôi sau khi trải qua những ngày tháng sống thiếu thốn nơi trại tỵ nạn đã đến xứ Mỹ với hai bàn tay trắng, chắc chắn sẽ không bao giờ quên được những gian khổ trong bước đầu làm lại cuộc đời nơi xứ lạ.
Tôi vẫn còn nhớ đến những giỏ thức ăn đặt trước cửa nhà tôi vào những ngày trước Lễ Giáng Sinh do các cơ quan từ thiện biếu tặng cho những nguời mới đến định cư nơi xứ Mỹ. Thật ngỡ ngàng! Thật cảm động!
Những người bạn mới này dĩ nhiên là họ không bao giờ biết chúng tôi là ai trong quá khứ, nhưng hiện tại, họ biết gia đình chúng tôi là những người mới đến cần được sự giúp đỡ, thương yêu nên họ đã ra tay giúp đỡ! Thế thôi!
Họ cũng không cần chúng tôi phải đền ân họ vì chúng tôi cũng chẳng biết họ là ai.
Chính những ân tình này đã làm cho cuộc đời thêm nở hoa vì con người vẫn còn biết yêu thương nhau và câu nói “nhân chi sơ tính bổn thiện” theo thiển nghĩ của tôi, vẫn đúng muôn đời.
Tâm tính của con người một phần do trời sinh, một phần do sự gìáo dục của gia đình, học đường và một phần quan trọng không kém do ảnh hưởng của hoàn cảnh, xã hội, môi trường chúng ta đang sống, tuổi tác chúng ta đang có.

Nhờ có cơ hội được tiếp xúc với nhiều người, người viết đã được nghe nhiều tâm sự của nhiều người. Mỗi gia đình, mỗi cá nhân đều có niềm vui nỗi khổ riêng mà không gia đình nào giống gia đình nào, không cá nhân nào giống cá nhân nào.

Niềm vui hay nỗi buồn, hạnh phúc hay đau khổ không có đơn vị đo lường thì người ngoài làm sao biết được nó to hay nhỏ, nó nặng hay nhẹ? Chỉ riêng những người trong cuộc mới thấu hiểu, mới cảm nhận, mới thấm thía mà thôi. Bạn đồng ý chứ?

Bạn đừng thấy một người luôn cười nói huyên thiên ngoài mặt mà cho rằng họ đang hạnh phúc. Nhiều khi bạn lầm đấy nhé!
Bạn cũng đừng thấy một người đang vật vả khóc than mà cho rằng họ đang đau khổ. Chưa chắc đúng đâu bạn ạ!
Nếu đúng tất cả thì người xưa đã chẳng cần phải thốt: “Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười”.

Cái quan trọng trong sự vui mừng hay đau khổ đó là người trong cuộc có thể tự “control” được hay không (người viết tạm dịch là tự chế ngự, tự kềm chế) và phương cách, thái độ đối phó với những cảm xúc vui buồn đó như thế nào mà thôi. Chúng ta cần phải chấp nhận sự việc đã xãy ra, cũng cần có thái độ lạc quan và lòng vị tha để giải quyết vấn đề thì tinh thần mới an lạc được. Đúng không bạn?

Trong mùa Giáng Sinh này khi sinh hoạt trên diễn đàn Đại Học Văn Khoa, sư huynh John Tran đã đưa lên một bài viết hay, hợp thời, họp tình, hợp cảnh trong lúc này.
Người viết xin mang về đây chia sẻ với quý bạn nhé.

Bình an dưới thế cho người thiện tâm

Trong Mùa Lễ Hội này mình hay nghĩ đến câu “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm.”

Nếu đọc lại lời chúc “bình an”, thì thường là khi ta chúc “bình an” có nghĩa là:
(1) ta không thường xuyên có bình an,
(2) bình an là điều quý giá nhất.

Nếu nhìn lại đời sống của ta và của mọi người quanh ta, có lẽ ta sẽ thấy được 2 điều trên tự minh chứng là đúng như 2 định đề.

1. Ta không thường xuyên có bình an: Ra đường thì đánh vật với giao thông và các quý vị dành đường. Vào sở làm là có thể bốc điện thoại chửi nhau với đối thủ; và đôi khi đấu đá ngay cả với bạn cùng sở cùng phòng. Cả ngày stress vì chạy đua với đồng hồ, về nhà thi lo lắng đủ chuyện nhà cửa con cái, hay tình duyên lấn cấn giữa vợ chồng, hay vấn đề với anh chị em hay bè bạn…

2. Và ai trong chúng ta đã biết stress bao vây ta hàng ngày thế nào thì đương nhiên là biết điều quý‎ nhất cho đời sống của ta không phải là tiền bạc, danh tiếng, địa vị, quyền lực… mà là stress-free, một cuộc sống không có stress. Tức là một cuộc sống bình an, an lạc.

Nhưng làm thế nào để ta có cuộc sống stress free, hay ít nhất cũng là ít stress ?

Câu trả lời rất hiển nhiên là:
1. Đừng tạo stress. Phần lớn stress là do ta tạo ra. Ví dụ: Vì l‎ý do gì đó ta muốn chửi anh kia một trận, và nếu ta chửi anh ta thật thì,
(a) ta tự tạo stress cho mình trước và
(b) ta có thể tạo stress cho anh kia.
2. Đừng chấp trước. Nếu người ta chửi mình hay hạ nhục mình mà mình cứ có cảm giác như nghe nhạc Beethoven thì mình sẽ không bị stress. Đây là công phu thâm hậu của các bậc thầy, không chấp vào điều gì cả.

Hoặc ở một mức cao hơn, ta yêu thương thế giới và cả loài người, vì khi yêu thương như thế thì ta tự động không tạo stress và không chấp trước điều gì ai làm cả.
Đây chính là tình yêu vô điều kiện Chua Giêsu dạy.

Cho nên các bạn, để thế giới chúng ta có được hòa bình thì mỗi người chúng ta cần phải “đừng tao stress” và “đừng chấp trước”. Ngược lại ta nên thực tập “yêu tất cả mọi người vô điều kiện”.
Nếu các bạn nhận thơ rác tiếng Việt thường xuyên thì đương nhiên là thấy 95% các thơ rác ta nhận là thơ chửi bới, gây lộn và tạo stress cùng mình.

Cho nên con người chúng ta không có bình an không phải là vì Chúa/Phật không thương ta hay không lo cho ta, mà vì chúng ta tự tạo chiến tranh và stress.
Hãy lọc các loại thơ rác đó vào thùng rác. Và mọi thứ rác khác chúng ta đang mang trong đầu, cũng nên cho vào thùng rác hết đi. Rồi ứng xử với nhau bằng một thái độ và không khí đầy tình yêu và an bình giữa anh chị em, để ta có thể có “bình an dưới thế cho người thiện tâm.”
Bình an dưới thế thật sự là do chúng ta cho nhau, chẳng từ trời mà đến. Chúa Giêsu đến từ trời để dạy ta yêu nhau, để ta có thể sống stress-free với nhau. Nhưng stress hay peace, là do ta mang cho nhau, chứ chẳng phải từ trời.
Hãy tạo bình an cho chính mình và cho trần thế của mình.
Chúc các bạn một ngày đầy bình an.

(Nguồn: trích trong Diễn Đàn Đại Học Văn Khoa- Cám ơn sư huynh John Trần)

Bạn có cảm thấy thú vị hay không khi đọc bài viết trên? Nguời viết thiển nghĩ đây là những lời khuyên hữu ích và thực tế nhất giúp chúng ta sống vui sống khoẻ trong cuộc đời.

Người viết cũng xin mượn các vần thơ dưới đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay, bạn nhé:

Quen hay lạ vẫn nụ cười cởi mở
Đưa bàn tay nắm lấy một bàn tay
Trao cho nhau lời chúc tốt đẹp này:
“Chúc tất cả được bình an dưới thế”


Xin chúc quý bạn có được những phút giây vui vẻ với những ngưòi thân trong gia đinh trong mùa Giáng Sinh và Một Năm Mới An Khang Thịnh Vượng nhé.

Merry Christmas and Happy New Year


Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB505-12-23-11)
Sương Lam
#463 Posted : Saturday, January 21, 2012 2:11:42 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Thay Đổi Cách Sống

Bây giờ đã bắt đầu một năm mới. Mọi người dần dần làm quen với những sinh hoạt của năm mới như khi viết “check” trả tiền nhà, tiền điện, tiền bảo hiểm v..v.. bạn phải để ý đề ngày cho đúng năm 2012 nhé.

Thông thường trước khi bước sang năm mới, nhiều cơ quan đều làm bảng tổng kết những thành tích năm vừa qua và hoạch định một chương trình hoạt động cho năm tới để làm sao đạt được nhiều thắng lợi hơn năm cũ.

Có những cá nhân nhân dịp đầu năm này cũng thiết lập một chương trình sinh hoạt riêng cho mình: ăn uống, tập thể dục như thế nào để làm sao không cho “phát triển thêm bề ngang”. Quý vị phu nhân ở xứ Mỹ này đều sợ bị chê là “phì nhiêu” quá! Quý bà ai cũng muốn được khen là: “Dạo này chị ốm bớt nên mặc áo dài có eo ghê!” Thích nhé!
Còn quý ông cũng nhất quyết lên kế hoạch kiêng uống rượu, kiêng hút thuốc, bớt ăn chất béo để cho lượng Cholesterol không tăng theo “cấp số nhân” và không bị cao máu nhiều hơn năm cũ nữa để mà sống hưởng phước với số tiền hưu trí của ông Obama phát hàng tháng . Vui nhỉ!

Hôm nay người viết vừa mới nghe xong bài thuyết giảng của Hoà Thượng Tịnh Không trên internet về đề tài “Thay đổi cách sống”, xin được chia sẻ cùng các bạn.
Hòa Thượng đã nêu lên quan niệm giáo dục đạo đức đời sống của Đông Phương Trung Quốc và Tây Phương Âu Mỹ.
Đông Phương cho rằng đời người có bốn giai đoạn như bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông của đất trời.

1. Dưới 20 tuổi như Mùa Xuân con nguời cần phải được giáo dục đạo đức.
2. Từ 20 - 40 tuổi như mùa Hạ con người cần phục vụ xã hội.
3. Từ 40 - 60 tuổi như mùa Thu con người cần truyền trao kinh nghiệm cho người kế thừa.
4. Sau 60 tuổi như mùa Đông con người cần về hưu để hưởng phước.

Trong khi đó Tây Phương lại quan niệm:
1. Tuổi trẻ là tuổi để hưởng thụ cho nên tuổi thơ được ví như đang sống trong thiên đàng.
2. Tuổi trung niên sống trong chiến trường tranh đua danh lợi
3. Tưổi già sống buồn thảm đi vào phần mộ.

Theo lời trình bày kể trên chúng ta cần phải chọn lựa và thay đổi cách sống như thế nào để có thể sống một cuộc đờì an vui hạnh phúc, bạn nhỉ?

Chúa hay Phật đều dạy rằng: Con người nếu không biết tu phước tích đức thì sẽ tạo ra nhiều nghiệp tội. Những chủng tử thiện ác đó đều được lưu vào A Lại Gia Thức của chúng ta và theo ta từ kiếp này sang kiếp khác rồi tùy duyên mà phát sinh ra để con người được hưởng quả lành hay nhận quả ác do những nghiệp nhân mà chính ta tạo tác từ vô lượng kiếp sống của chúng ta. Gieo nhân nào thì sẽ gặt quả nấy ví như gieo hạt đậu thì sẽ hái được trái đậu, gieo hạt cam thì hái được trái cam chứ không thể nào gieo hạt đậu mà hái được trái cam. Bạn đồng ý chứ?

Chúng ta cần phải thay đổi cách sống si mê lầm lỗi của ta, bỏ bớt dần những suy nghĩ, hành động, ngôn ngữ mang tính ác biến đổi thành những suy nghĩ, hành động, ngôn ngữ mang tính thiện để tạo niềm vui cho người và cũng cho chính mình nữa như câu chuyện dưới đây:

Cho và Nhận

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.
Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.
Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."
Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãy đặt một đồng tiền vàng vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."
Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.
Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền vàng. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền vàng thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà đúng lúc, cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.
Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: "Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh niên trả lời: "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: "Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về".
(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Cậu sinh viên này đã thay đổi cuộc sống cho người nông dân và cho ngay cả chính mình. Người nông dân đã có tiền chửa bịnh cho vợ và mua thức ăn cho đàn con. Người sinh viên đã thay đổi tính ác đem người ra làm trò đùa thành người làm việc thiện là cho đi đồng tiền của mình để giúp người đang cần sự giúp đỡ và tìm thấy niềm vui trong sự cho đấy.

Bạn và tôi chắc chắn cũng đã từng gặp nhiều người cho ra thì ít mà muốn nhận lại thì nhiều. Những người này tiết kiệm từng nụ cười, từng lời nói ngọt ngào không chịu trao cho bạn bè thân hữu, thân nhân quyến thuộc mà lại đòi hỏi người khác phải đối xử tốt với mình, phải ngọt ngào với mình. Dĩ nhiên, nếu là một người có lương tâm trong sáng, bạn sẽ cho đấy là không công bằng (unfair) rồi đấy nhỉ?
Nói theo kiểu bình dân thông thường là “tiền trao cháo múc”, ít ra bạn phải đưa ra một số tiền nào đó thì mới nhận được tô cháo kia, chứ tại sao lại muốn nhận vào mà không chịu đưa ra. Lạ thật!
Cũng vậy, muốn nhận nụ cười, tình thương mến nơi người khác thì chúng ta phải trao cho họ nụ cười và tình thương mến trước chứ đừng đòi hỏi họ phải trao cho mình nụ cười, tình thương mến trước rồi mình sẽ trao lại sau hoặc là không trao lại gì cả. Hãy cho đi rồi bạn sẽ được nhận lại thì đời sống sẽ tốt đẹp hơn như câu chuyện của Mẹ Theresa dưới đây:

Hãy cho nhau nụ cười

Có lần mẹ Têrêsa thành Calcutta kể lại câu chuyện như sau:

Nhiều người đến thăm tôi tại Calcutta và trước khi ra về thường ngỏ ý với tôi: “Xin cho chúng tôi một lời khuyên để chúng tôi sống tốt đẹp hơn”.
Tôi liền bảo họ: “Quý vị hãy về và hãy ban tặng cho nhau những nụ cười. Một nụ cười cho vợ của ông. Một nụ cười cho chồng của bà. Một nụ cười cho con cái của ông bà. Hãy cười tươi với tất cả mọi người, bất luận người đó là ai. Với những nụ cười tươi như thế quý vị sẽ lớn lên trong tình yêu hỗ tương”.
Nghe vậy một người trong nhóm hỏi tôi:
- Bà có lập gia đình không?
Tôi gật đầu và nói:
- Ðôi khi tôi cũng cảm thấy khó nở một nụ cười với vị hôn phu của tôi.
Và mẹ Têrêsa kết luận:
- Ðúng thế, Chúa Giêsu có thể đòi hỏi rất nhiều. Và chính khi Ngài đòi hỏi như thế thì không gì đẹp cho bằng nở một nụ cười thật tươi với Ngài

Lạy Chúa! Nụ cười không mất tiền mua, không phải vất vả cực nhọc để đi xa mang về… Nụ cười thật dễ dàng để xuất hiện trên môi miệng và trên khuôn mặt nhưng sao con lại thấy thật khó khăn vất vả để trao tặng nụ cười trên khuôn mặt của con cho những người xung quanh… Con đã thay thế nụ cười bằng những cái nhăn mặt méo mó, bằng những ánh mắt giận dữ, bằng những cái lắc đầu xua tay và đôi khi bằng những lời nói làm đau lòng người khác. Xin cho con luôn ý thức rằng: mỗi khi con mang nụ cười đến cho những người xung quanh chính là lúc con dâng lên Thiên Chúa tình yêu và nụ cười, sức sống và hy vọng của đời con. Amen.
(Nguồn: Sưu tầm trên internet)

Nếu năm rồi chúng ta chưa có cơ hội cho nhiều hơn nhận, chưa trao hoặc không trao nụ cười cho ai cả thì trong năm mới chúng ta thử thay đổi cách sống để cuộc đời thêm nở hoa, bạn nhé!

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu Một Năm Mới nhiều sức khỏe, thân an trí lạc, dứt bớt được nhiều điều phiền não và làm được nhiều chuyện thiện lành.

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-ORTB507-111-162012)

Sương Lam
#464 Posted : Wednesday, March 7, 2012 1:26:38 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Được và Tốt

Cuộc đời có lúc thịnh lúc suy, có lúc hưng lúc phế như quá trình Thành Thịnh Suy Hủy
trong Kinh Dịch hay lời dạy Thành Trụ Hoại Không của nhà Phật. Con người cũng thế, có ai mà thoát khỏi quy luật Sinh Lão Bệnh Tử đâu nhỉ?

Khi mới sinh ra đời, chúng ta được cha mẹ nâng niu chiu chuộng, nuôi dưỡng cho đến ngày chúng ta khôn lớn học hành thành tài. Rồi cha mẹ lại lo dựng vợ gả chồng. Rồi đàn con được sinh ra đời, cha mẹ lại thêm một lần nữa phụ giúp chúng ta chăm nuôi con của chúng ta. Nhất là xứ Mỹ này, các ông bà nội ngoại về hưu rồi đều được có “job babysitter” mà không cần phải làm đơn xin việc. Đôi khi ông bà lại tình nguyện làm miễn phí nữa chứ để được gần gủi cháu con. Thế mới lạ! Nước mắt bao giờ cũng chảy xuống mà bạn!

Rồi có những lúc khi giao tiếp với những người thân trong gia đình hay với bạn bè, đồng hương ngoài xã hội, chúng ta đã gặp nhiều điều phiền muộn và lúc đó cái Tâm của ta không đưọc an bình. Chúng ta phải làm gì đây, bạn nhỉ?
May mắn thay, người viết đã tìm được tài liệu này khi đi lang thang trên internet, xin được đem về đây chia sẻ với các bạn để xem có áp dụng được không nhé?

10 Bí quyết để giữ tâm bình an

1. Giảm thời lượng đọc báo, xem ti vi vô ích.

2. Tránh xa những cuộc đối thoại tiêu cực và người tiêu cực.

3. Đừng ôm ấp hận thù và sự giận dữ. Học cách quên lãng và biết tha thứ.

4. Đừng ganh tị với người khác. Ganh tị có nghĩa là chúng ta có tự trọng thấp, và tự xem mình thấp hơn người khác. Điều nầy một lần nữa làm cho thiếu vắng sự an bình nội tại.

5. Hãy chấp nhận những gì không thể thay đổi. Điều nầy tiết kiệm rất nhiều thời gian, năng lượng và lo lắng.

6. Mỗi ngày chúng ta đối diện với vô số sự phiền phức, sự cáu kỉnh, và những tình trạng ngoài sự kiểm soát. Nếu chúng ta có thể thay đổi chúng, điều ấy thật tốt, nhưng điều nầy không phải luôn luôn có thể thực hiện chúng, phải học gói ghém những thứ như vậy và chấp nhận chúng một cách thân ái.

7. Hãy học kiên nhẫn hơn và tha thứ bao dung hơn với con người và sự việc.

8. Đừng ôm lấy mọi thứ một cách quá cá nhân. Một số cảm xúc và vô tư tinh thần là đáng mong ước. Hãy cố gắng nhìn cuộc đời chúng ta và những người khác hơi vô tư hơn và ít liên lụy hơn. Vô tư không phải là dững dưng, thiếu sự thích thú hay lạnh lùng. Nó là khả năng để suy nghĩ và phán đoán công bằng, hợp lý. Đừng lo lắng nếu chúng ta thất bại lần nầy rồi lần nữa trong biểu hiện vô tư. Hãy giữ sự cố gắng.

9. Hãy để dĩ vãng trôi vào quên lãng. Hãy quên đi quá khứ và tập trung vào giây phút hiện tại. Không cần phải khơi dậy ký ức không vui và tự đắm mình trong chúng.

10. Thực hành một số bài thực hành tập trung. Điều nầy giúp chúng ta loại bỏ những suy tư không vui và lo lắng phiền muộn đã đánh cắp tâm tư hòa bình của chúng ta. Hãy thực hành Thiền quán. Ngay cả một vài phút trong một ngày sẽ làm nên sự thay đổi trong đời sống của chúng ta.

(Nguồn: Tuệ Uyển dịch theo PEACE)

Có được cái Tâm an bình như trên là tốt rồi. Đôi khi còn phải có một chút máu Tếu trong người nữa thì cuộc đời lại càng vui hơn vì khi nói chuyện với một người lúc nào cũng làm ra vẻ quan trọng, nói chuyện “dao to búa lớn” bạn có cảm thấy thoải mái hay không, ngoại trừ những lúc bạn phải tham dự những nghi lễ quan trọng, những tiệc tùng quan trọng, bạn cần phải có thái độ nghiêm trang hợp lý trong những trường hợp quan trọng kể trên.

Người viết cũng thường đi tìm những tài liệu, những bài viết vui vui, nhưng ta cũng có thể học được những điều hay lạ, hữu ích từ những câu chuyện này để mà thay đổi cách suy tư, quan niệm sống, giúp cho đời sống của mình thoải mái, nhẹ nhàng, vui vẻ hơn lên. Xin mời Bạn cùng đọc với tôi những ý tưởng hay hay vui vui qua bài viết Được và Tốt dưới đây:

Được và Tốt

Sống 1 kiếp người, bình an là được .
2 bánh 4 bánh, đi được là được.
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được
Người xấu người đẹp, dễ coi là được
Người già người trẻ, miễn khỏe là được
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được
Ông xã về trễ, miễn về là được.
Bà xã càu nhàu, chăm lo là được.
Khi con còn nhỏ, dạy dỗ thật nghiêm
Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng xong.
Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được.
Nhà to nhà bé, có chỗ ở là được.
Hàng hiệu hay không, mặc được là được.
Tất cả phiền não, biết xả là được.
Kiên trì cố chấp, biết bỏ xuống là được
.Không phải có tiền, muốn gì cũng được.

Tâm tốt việc tốt, có thể thay đổi số mệnh。
Ai đúng ai sai. Trời biết là được.
Tu phúc tu thân, kiếp sau càng tốt.
Thiên địa vạn vật, tùy duyên là tốt
Có rất nhiều việc, nhìn xa trông rộng
Mọi người đều tốt, ngày ngày đều tốt
Anh tốt tôi tốt, thế giới sẽ tốt
Nói tóm lại, tri thức là quan trọng nhất.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là tốt,
Vẫn còn chưa hiểu, xem lại 2 lần

(Nguồn: email của cô Huệ Hương chuyển đến)

Niềm vui của người viết khi phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn này là được chia sẻ tâm tình với quý độc giả ORTB, nhất là đem lại một niềm vui nho nhỏ đến với các vị cao niên khi cầm tờ báo trên tay đọc những tài liệu mà người viết sưu tầm được trên internet vì không phải ai cũng có thể sử dụng máy điện toán (computer) được cả.
Già rồi làm phiền con cháu chỉ dạy cách dùng điện toán nhiều cụ không muốn. Nếu có máy điện toán, các cụ chỉ cần biết viết email (điện thư) hỏi thăm tin tức con cháu, bạn bè và gửi hình ảnh cho nhau xem là được rồi, chứ các cụ đâu dám lạng quạng đi sưu tầm ở các “websites” khác, rủi gặp các ông “virus” chui vào máy thì lại khổ tấm thân già. Thôi thì các cụ ông cụ bà ra chợ lấy báo miễn phí về đọc cho an tâm và dễ dàng hơn.

Thú thật, nhiều khi phải thức khuya đến 3-4 giờ sáng để sưu tầm tài liệu và viết bài cho mục MCTN này, người viết cũng thấy mệt lắm đấy chứ! Nhưng khi nhận được những lời khích lệ và nụ cười cảm mến mà quý độc giả dành cho người viết, tôi lại tiếp tục viết tiếp cho đến nay đã được 116 bài viết rồi. Tôi cũng tìm thấy được niềm vui trong ngày cho mình khi thấy tâm ý của mình đã được nhiều người cảm thông. Xin cám ơn quý độc giả đã hết lòng thương mến người viết và đã giúp cho tôi làm được việc tốt. Như vậy chúng ta cùng cộng hưởng niềm vui thiện lành này nhé.

Một trong những độc giả trung thành và luôn luôn thương mến, khích lệ tinh thần người viết là cụ bà Hoàng Lê đã hơn 80 tuổi mà người viết đã có duyên cùng sinh hoạt với cụ vào ngày thứ năm hằng tuần ở Nhóm Sinh Hoạt Người Việt thuộc Trung Tâm Y Tế và Dịch vụ Á Châu. Cụ đã xem tôi như con cháu trong nhà nên đã góp ý và tặng cho tôi những món quà nho nhỏ như hộp kẹo bằng giấy xinh xắn mà cụ đã tỉ mỉ xếp với phương pháp xếp giấy Origami của Nhật Bản, một lọ đựng viết dễ thương bé bé xinh xinh, một bình thủy trúc xanh xanh mềm mại, một bức tranh thư pháp nho nhỏ đầy thiền vị mà cụ bà đã chăm chút cẩn thận mang từ Việt Nam về tặng tôi với hàng chữ:

“Sống trong cõi mộng ta đừng mộng
Ở chốn vô thường ta vẫn thường”

Chính lòng thương yêu của quý cụ ông cụ bà trên 80 tuổi này, của Ban Biên Tập ORTB, của bạn bè, của các độc giả khác mà tôi đã gặp trong các buổi tiệc gây quỹ, trong các lễ hội cộng đồng, khi đi chợ, lúc ở tiệm ăn, ở trường học, qua điện thoại, qua điện thư, qua việc phổ nhạc, làm PPS, hoặc viết thư pháp thơ văn của tôi, đã tạo thêm nhiều thiện duyên và sức mạnh đến với người viết để giúp cho tôi có thể tiếp tục “nghiệp dĩ cầm bút” của mình phục vụ nhân sinh.

Người viết xin được mựợn bốn câu thơ trong bức tranh thư pháp dưới đây do nhà thư pháp Ngọc Chính thực hiện thay cho lời cám ơn của người viết gửi đến toàn thể quý độc giả đã có lòng thương yêu người giữ mục Một Cõi Thiền Nhàn này.

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN116-ORTB513-22412)













Sương Lam
#465 Posted : Thursday, May 3, 2012 5:34:06 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Cát và Đá

Portland đã bắt đầu vào Xuân. Trên đường đến trường Montclair để làm thiện nguyện trong lớp học mẫu giáo của cô cháu nội Mya, người viết đã thấy hoa đào, hoa mận đã bắt đầu trổ nụ. Cây hoa vàng Forsythia mà người viết gọi là hoa mai xứ Mỹ để gợi nhớ màu vàng rực rỡ của hoa mai vàng ở quê nhà cũng đã nở rộ ở sân trước nhà của người viết cùng với đám hoa thủy tiên Daffodil đã đem lại chút sắc màu tươi đẹp của mùa Xuân đến với mái ấm gia đình của người viết..

Bạn và tôi đang ra vườn chăm sóc lại sân cỏ vườn hoa nhà mình và từ đấy tôi lại có cảm hứng viết lên đôi giòng về cái vườn Thiện Tâm của Bạn, của tôi và để được tâm tìnhvới bạn ngày hôm nay.

Con người đã có sẵn vườn Thiện Tâm Phật Tánh tốt đẹp nhưng vì vô minh che lấp cho nên mảnh vườn Thiện Tâm Phật Tánh đó bị hư hoại, cằn cỗi. Những chất độc Tham Thân Si, những con sâu dại mang hình thức sắc tướng, ngã mạn, bầu không khí ô nhiểm thanh hương vị xúc pháp thâm nhập tràn đầy trong ngũ căn mắt tai miệng mũi lưỡi của người trần gian đã che mờ cái Chân Như tốt đẹp của mảnh vườn Thiện Tâm đó! Cho nên muốn cho vườn hoa tươi nở trở lại, chúng ta phải quay về chính tự cái vườn Tâm của chúng ta mà tìm tòi, khám phá ra những chất độc đó, những con sâu bọ phá hoại đó, bầu không khí ô nhiểm đó để diệt trừ.
Rồi từng ngày một, chúng ta phải săn sóc lại mảnh vườn Thiện Tâm tốt đẹp đó với các pháp âm trong sáng cao đẹp của Đức Phật, với lời dạy nhân ái thương yêu của Đức Chúa trên cao, với tư tưởng cao đẹp của các bậc Thánh Hiền đạo đức. Bạn và tôi cần vun xới lại mảnh vườn Phật tánh đó với giọt nước cành dương Từ Bi, Hỷ Xả, vun phân bón gốc với các chất dinh dưỡng của Thập Thiện Đạo, che mưa tránh gió với những bình phong lối chắn của Giới Định Huệ, để mảnh vườn Thiện Tâm đó phát triển trong Tĩnh Lặng, thanh thoát, đừng để nó thu nhập thêm những chướng khí, gió độc từ bên ngoài đưa đến làm cho những cành hoa Phật Tâm tốt đẹp kia không thể phát triển nở hoa được.

Tóm lại, chúng ta phải tự “hồi quang phản chiếu”, phải “bản lai diện mục” để nhận thức rằng chúng ta cũng có một vị Phật trong con người của chúng ta, nhưng ta đã bị cái vô minh che lấp cho nên không phát triển được cái Phật Tánh, cái Thiện Tâm tốt đẹp đó!

Cổ nhân xưa đã dạy “Nhân chi sơ tính bổn thiện”. Hãy nhìn đứa trẻ thơ khi chúng ngủ, khi chúng cười, gương mặt rạng rở nét thiên thần vì cái Thiện Tâm của chúng chưa bị những con sâu độc chướng nghiệp xâm nhập phá hoại. Ngày qua tháng lại, chúng lớn dần lên, nếu được chăm sóc, giáo dục tốt trong một môi trường sinh thái tốt thì cái vườn Thiện Tâm tốt đẹp kia sẽ sản sinh những hoa xinh trái ngọt, bằng không, thì sẽ biến thành hoa dại trái đắng. Nhưng quan trọng nhất vẫn là chính tự cá nhân đó chọn lựa hạt giống mà đương sự muốn gieo trồng vì gieo đậu thì sẽ thu hoạch đậu, trồng lúa thì sẽ gặt hái lúa, không thể nào gieo hạt lúa mà thu hoạch đậu cho được, phải không Bạn hiền ?

Mùa Xuân đã trở về với nhân gian sau một mùa Đông lạnh lẻo giá lạnh. Trong cái giá lạnh của mùa Đông, mạch sống vẫn còn tích tụ trong cây cối đằng sau lớp vỏ cằn cỗi bên ngoài, chỉ chờ đủ phúc duyên nắng ấm thì sẽ khai hoa trổ quả trở lại. Con người dù có bị vô minh che lấp vẫn có thể vượt thoát được những nghiệp chướng tội lỗi nếu biết trở về với bản tính lương thiện, nhân ái của mình, biết tu tâm sửa tánh tìm đến cái hay cái đẹp của cái vườn Thiện Tâm sẵn có của mình, dứt bỏ những điều xấu ác vì nhà Phật có dạy: “Bỏ đồ đao xuống, quay đầu thành Phật” và người xưa cũng đã từng nói: “Trong đời, con người ai cũng có lần lầm lỗi, nhưng lầm lỗi mà biết hối cải, biết nhận chân, thì chẳng còn lầm lỗi nữa .”
Câu chuyện Thiện Ác, Nhân Nghĩa, Đạo Đức cũng chỉ là những mẫu chuyện bình thường trong đời sống mà chúng ta thường gặp hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta nhưng “Đường tuy gần, chẳng đi chẳng đến, việc tuy nhỏ chẳng làm chẳng nên” cho nên Bạn đừng bao giờ chê việc thiện nhỏ mà không làm, Bạn nhé ?

Xin mượn những vần thơ dưới đây để làm đọan kết cho đôi giòng tản mạn về mảnh vườn Thiện Tâm sẵn có của bạn, của tôi hôm nay:

Hãy tìm lại Tánh Phật Quang đã mất
Trong mê mờ hư ảnh Tham Sân Si
Làm cho ta phải lạc nẻo đường đi
Quanh quẩn mãi trong cõi đời sinh tử!!

Xin hãy gắng làm việc lành lánh dữ
Dẹp bỏ đi tảng đá của Vô Minh
Quay trở về tìm lại ở chính mình
Để phát triển những tánh linh sẵn có!!

Tứ Vô Lượng Tâm trổ khai hoa nở
Những hương thơm Nhẫn Nhục với Từ Bi
Giới, Định hương phải quyết chí tu trì
Thì Trí Hụê sẽ hoa khai hoa kiến Phật

Pháp Âm Phật nên lắng nghe thường nhật
Học và Hành để phát triển Thiện Căn
Giọt cành dương sẽ thâm nhập dần dần
Ta sẽ được thoát khỏi vòng sinh tử !!

Bạn cùng tôi chớ tạo nên nghiệp dữ
Xin gieo vào những hạt thiện mầm lành
Mảnh vườn Tâm sẽ nở đẹp long lanh
Hoa Nhân Ái, Yêu Thương và Hạnh Phúc !!

(Thơ Sương Lam)

Người viết thường dạo trên internet đi tìm tài liệu hay lạ đem về đây chia sẻ với quý cụ cao niên không có phương tiện hoặc không biết sử dụng internet. Chúng ta có thể học nhiều bài học rất hay qua những câu chuyện này. Xin mời bạn cùng đọc với người viết mẫu chuyẹn hay hay dưới đây:

Cây Trên Núi

Trang Tử đi núi, thấy một cây lớn, cành lá rậm rà. Người thợ đốn cây, đứng một bên mà không đốn. Hỏi duyên cớ, thì thưa rằng:
- Không dùng đặng chỗ nào hết.
Trang Tử nói:
- Cây nầy vì bất tài mà hưởng tận tuổi trời!
Ra khỏi núi. Trang Tử ghé nghỉ ngơi nhà người quen. Người quen mừng rỡ, hối trẻ giết nhạn để đãi khách.
Trẻ thưa:
- Một con biết gáy, một con không biết gáy. Giết con nào?
Chủ nhân nói:
- Giết con không biết gáy!
Bữa sau đệ tử hỏi Trang Tử:
- Hôm qua, cái cây trong núi nhờ bất tài mà sống tận được tuổi trời. Nay con nhạn của chủ nhân, thì vì bất tài mà chết. Như thế, ở địa vị của tiên sinh phải sử như thế nào?
Trang Tử cười bảo:
- Câu này thì xử vào khoảng giữa của tài và bất tài. Tài và bất tài như nhau, đều không phải cả, sao khỏi phải lụy thân. Nếu lại biết cỡi trên Đạo Đức mà ngao du thì đâu còn phải lụy như thế: Không màng khen, không sợ chê, khi cần phải lên thì bay như Rồng, khi cần phải bò, thì bò như rắn. Cùng hóa với chữa "thời" mà không chịu khư khư theo một thái độ nào nhất định. Khi lên cao, khi xuống thấp, lấy chữ hòa làm cân lượng, ngao du nơi tổ của vạn vật, xem vật là vật, mà không để cho Vật xem mình là vật, thì sao có thể bị lụy? Đó là phép tắc của Thần Nông Hoàng Đế. Đến như lấy cái tình của vạn vật mà truyền dạy về nhân luân, thì không thể, hễ có hợp là có tan, hễ có thành, phải có hủy. Hễ ngay thẳng thì bị chống đối, được tôn quý thì bị chê bai. Có làm thì có sót: Giỏi thì bị mưu tật, mà dở thì bị khinh khi, có thể nào quyết hẳn được bên nào?
Thương thay! Các đệ tử hãy ghi lấy: Chỉ có Đạo và Đức là nền tảng vững vàng để theo đó mà hành động thôi!

(Nguồn: Trích trong Truyện Thiền trong Vườn Thiền)

Trong cuộc sống hằng ngày chúng ta thây có những vật hết sức tâm thường như cát và đá nhưng lại rất có giá trị khi chúng ta biết cách sử dụng chúng. Người viết xin mượn câu chuyện về Cát và Đá để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay, bạn hé

Cát và Đá

Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.
Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi."
Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.
Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.
Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi."
Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"
Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.
Nhưng "Khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

(Nguồn: Trich trong Truyện Thiền trong Vườn Thiền)

Bạn có bao giờ làm thử chưa nhỉ? Nếu chưa, thì hãy thử làm một lần để cho tinh thần mình được thoải mái, bạn nhé..

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN119-ORTB515-3162012)
Sương Lam
#466 Posted : Thursday, May 3, 2012 5:45:26 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Nụ Cười Của Bồ Tát Di Lặc


Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm hai mươi hai (122) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Có lẻ các bạn cũng đồng ý với người viết là khi gặp hay nói chuyện với những ai mà cái mặt “chù ụ một đống” hay “khó đăm đăm” thì bạn sẽ cảm thấy mất vui, không còn muốn nói chuyện với người đó nữa.
Bởi thế các cô đi thi hoa hậu áo dài hay quý bà đi thi hoa hậu phu nhân cần phải mĩm cười duyên dáng, ứng xử thân thiện thì mới hy vọng được ban giám khảo cho điểm cao nhé.
Còn một chuyện khác nữa là bạn sẽ thấy “chán phèo” ngay khi phải nói chuyện với một người có tính bi quan, chỉ biết phê bình, chê trách người khác, không chấp nhận sự thành công hay sự cố gắng tối đa của người khác để hoàn thành một công việc, trong khi họ lại không đưa ra một đề nghị xây dựng nào để cải tiến công việc cho hoàn hảo hơn.

Hy vọng sau khi đọc mẫu chuyện nho nhỏ dưới đây, tôi và bạn sẽ bớt dần cái việc “nhìn lỗi người” để sống vui sống khỏe hơn nhé.

Nhìn lỗi người

Có một nhóm thuyền chài gồm năm sáu chiếc cùng ra khơi đánh cá. Chẳng may xế chiều, mây đen ở đâu bất ngờ kéo đến che phủ bầu trời, bão tố, sấm sét nổi lên ầm ầm, các thuyền đều chao đảo, và rồi có thuyền bị gẫy buồm, có thuyền bị thủng lỗ, có thuyền bị gẫy bánh lái, v.v... không có thuyền nào còn nguyên vẹn. Trên mỗi thuyền, ai nấy đều hoảng hốt lo cứu chữa thuyền của mình. Duy có một thuyền cũng bị gẫy buồm, thủng lỗ, nước tràn vào sắp chìm mà anh chủ tàu không để ý lấp lỗ, tát nước mà cứ đứng trên khoang tàu nhìn sang thuyền kẻ khác la ó, chỉ trỏ bảo họ phải làm thế này thế nọ. Vì mải say mê chỉ bảo người khác mà không lo cứu thuyền mình nên thuyền của anh chìm trước tiên.
Phần lớn chúng ta đều là những người đang sống trong mê lầm. Nhưng thay vì lo sửa mình thì lại đi sửa người, thích để ý bắt lỗi, dòm ngó kẻ khác, thật chẳng khác gì anh chủ tàu chết chìm trên.

( Nguồn: sưu tầm trên internet)

Người viết bây giờ đã bước vào cái “tuổi không còn trẻ nữa“ nên bắt đầu đi tìm những giây phút an lạc trong tinh thần để sống vui sống khỏe sau bao nhiêu năm “dấn bước thăng trầm“ trên đường danh lợi. Người viết không cầu mong gì hơn là có sức khoẻ và tâm trí sáng suốt khi hành xử công việc, cố gắng làm những chuyện tốt lành nho nhỏ để có thể đem niềm vui đến cho người thân trong gia đình, cho bạn bè thân hữu, cho những người xung quanh, dĩ nhiên là cho cá nhân của mình nữa.

Làm thơ, viết văn, học tập và thực hành những lời dạy của Đấng Giác Ngộ, của thánh nhân, sưu tầm những tài liệu có ích lợi về sức khỏe, về đời sống tâm linh, về đời sống gia đình, để chia sẻ với mọi người là những gì mà người viết có thể cố gắng làm được để cho mình được sống thoải mái vui vẻ hơn.
Người viết xin mời quý bạn cùng tôi đọc bài sưu tầm dưới đây để chúng ta sẽ được sống vui vẻ giữa chốn bụi hồng lao xao này, bạn nhé.


10 CÁCH THƯ GIÃN

Trong cuộc sống có tốc độ chóng mặt ngày nay, ai nói mình “thoải mái” thì có thể là… nói dối hoặc không biết gì. Hãy đối diện cuộc sống – đầy căng thẳng, chúng ta thường cảm thấy như bước đi mà bị trói buộc với nhiều trọng trách. Công việc bận rộn khiến chúng ta khó có thời gian dành cho những người thân yêu – thậm chí là “mình cũng bỏ quên ta”. Cứ chạy theo thời gian, bất kể tất cả, quên cả việc tự chăm sóc bản thân. Nam, phụ, lão, ấu, ai cũng ra sức chạy đua. Trẻ lo “cày” vì tương lai, già thì sợ quỹ thời gian còn quá ít!
Đã đến lúc cần thư giãn. Thư giãn thật thoải mái, thư giãn ngay trong công việc. Đừng thư giãn kiểu lao vào Games Online để giết thời gian. Có nhiều cách thư giãn bổ ích. Hãy thư giãn sao cho khả dĩ bình an tâm hồn, khỏe mạnh thể lý và tinh thần để có thể dễ dàng xử lý những căng thẳng hằng ngày. Bạn thử áp dụng 10 “liệu pháp” sau đây:

1. Khôi hài. Cười là thần dược, vừa hiệu quả vừa miễn phí, đúng theo khoa học và tâm lý học. Một tiếng cười sảng khóai làm tan biến lo âu và giúp bạn thư giãn. Về khoa học, cười làm giảm các hormone như adrenaline (epinephrine) và cortisol – loại gây căng thẳng, đồng thời làm tăng các tế bào T tự nhiên (làm tăng mức miễn nhiễm với sự tấn công của virus và sự mệt mỏi).
Nếu thấy khó vui vẻ, hãy tham gia câu lạc bộ hài, đọc truyện cười, tán gẫu vui với bạn bè, xem phim hài,… Khi bạn có thể cười thoải mái là hiệu quả rồi đấy!

2. Vận động tích cực. Bạn không muốn già trước tuổi, phải không? Theo đà cuộc sống vội vã ngày nay, người ta dễ bị cao huyết áp, tim mạch và cao cholesterol. Chỉ 20 phút tập thể dục có thể kích thích việc sản sinh endorphin giúp cải thiện sự tập trung và nhận thức. Đừng trì hoãn vận động, vì vận động là làm trơn các khớp xương, nhờ vậy mà cơ thể linh hoạt, làm chậm lão hóa và khỏe mạnh – và khả dĩ trường thọ.

3. Hít thở sâu. Hít thở sâu hoặc tập yoga là cách bạn xả “dây cót” cho bớt căng. Vừa hít thở sâu vừa tập trung vào hơi thở, đó là bơm ôxy lên não, giúp thư giãn, thoải mái và khỏe mạnh. Hít vào chậm và đếm tới 5, rồi thở ra chậm cũng đếm tới 5. Hít thở chậm để có cảm giác thoải mái, nhịp tim cũng chậm lại, mức andrenaline cũng giảm. Lặp lại nhiều lần độc tác hít thở chậm cho đến khi cơ thể hoàn toàn thả lỏng.
Dù bạn đang bị khủng hoảng, kỹ thuật này khả dĩ giúp cơ thể thoải mái, bình an, và quyết
định sáng suốt hơn. Mỗi ngày chỉ cần tập hít thở chậm 5 phút thì bạn sẽ cảm thấy khỏe ngay!

4. Ước mơ đẹp. Hãy tưởng tượng ra những hình ảnh thúc đẩy sự tĩnh lặng và bình an. Những ký ức đẹp giúp bạn thư giãn tốt. Hãy nghĩ về thời gian hạnh phúc bên người thân yêu và bạn bè để tìm lại sự bình an ngọt ngào nhất. Tinh thần thoải mái thì cơ thể cũng thư giãn, và bạn lại đủ sức đi tiếp…

5. Âm nhạc. Âm nhạc luôn có sức mạnh diệu kỳ. Sự ảnh hưởng của âm nhạc không thể cưỡng lại – dù với bạn có thể chỉ là vô thức. Sự yêu thích có thể khác nhau đối với 2 giới tính, nhưng các thí nghiệm cho thấy rằng nhạc êm dịu hiệu quả hơn trong việc thúc đẩy cảm giác bình an và làm giảm căng thẳng. Ngược lại, tùy mỗi người, nhạc kích động và ồn ào có thể khiến người ta có cảm giác gây hấn. Khi mệt mỏi và căng thẳng, hãy nghe loại nhạc mà bạn thích, bạn sẽ có thể tim lại bình an tâm hồn.

6. Chiều chuộng mình .Nghe có vẻ lạ nhưng là thật, nhưng là “chiều chuộng” hợp lý và theo nghĩa tích cực. Việc gợi cảm đúng có thể giúp bạn hết mơ hồ. Dù bạn đang nhâm nhi đồ ăn, nghe bài nhạc hay, xem hình ảnh đẹp hoặc thậm chí là uống chút rượu ngon với bạn hiền, bạn vẫn cảm thấy vui vui trong lòng. Chiều chuộng mình đúng thì cũng nên làm lắm!

7. Tắm nước nóng. Tận hưởng làn nước nóng thì thật là sảng khoái tuyệt vời. Nước nóng còn giúp thư giãn cơ bắp và khớp xương, làm giảm căng thẳng để làm việc hiệu quả hơn. Liệu pháp hương liệu cũng rất tốt – chẳng hạn, thêm vài giọt tinh dầu (hoa hồng, phong lữ, kim ngân,…) vào nước tắm. Mùi thơm và hợp chất có thể giúp bạn thư giãn tốt.

8. Ngủ nghỉ hợp lý. Căng thẳng có thể làm bạn khó ngủ hoặc mất ngủ. Đó là do não không đủ thời gian để tách khỏi công việc, não cũng mệt mỏi. Khó ngủ kéo dài nhiều ngày sẽ dẫn đến rối loạn giấc ngủ, do đó mà bạn mất ngủ. Cố gắng ưu tiên thời gian ngủ nghỉ đúng giờ và hợp lý để cải thiện mình. Nói chung, mỗi ngày người ta cần ngủ 7-8 giờ mỗi đêm để làm giảm lo âu, bệnh tim, trầm cảm, cao huyết áp và đột qụy.

9. Tự chữa mình. Khi bị căng thẳng hoặc lo âu, hóa chất serotonin giảm làm bạn không thoải mái. Chất ngọt và tinh bột giúp tăng serotonin để bạn cảm thấy thoải mái. Nhưng đừng lợi dụng các chất này! Trà thảo mộc cũng có thể giúp thư giãn. Trà xanh giúp sản sinh chất chuyển thần kinh như GABA, serotonin và dopamine – các chất làm tăng hiệu quả thư giãn.

10. Hoạch định. Họach định một ngày làm việc trước để đạt hiệu quả tốt, vì không phải rối trí hoặc mất thời giờ tính toán. Làm việc gì mà có trù liệu trước thì bạn luôn cảm thấy thoải mái, an tâm và tự tin hơn nhiều. Một thực tế hiển nhiên!


( Nguồn:TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ In.com)

Hy vọng rằng sau khi đọc tài liệu này, bạn sẽ thấy “đời bỗng đẹp sao”, bạn nhé.

Người viét xin tặng thêm bạn Nụ Cười của Bồ Tát Di Lặc dưới đây. Chắc chắn nhìn hình tượng này, bạn sẽ cảm thấy yêu đời, yêu người ngay. “Smile”!

Nụ Cười Của Bồ Tát Di Lặc


Ngài nở nụ cười trước những điều thế gian thiên hạ khó mà nở nụ cười được
Có người nhìn tượng rồi bảo: Đẩy đà bụng lớn là người tham ăn bội thực (bon viveur) Cười toe toét là bị sáu đứa bé con, đứa chọc vào tai, đứa chọc vào mắt, vào nách, vào rún. Bị thọt lét nhột nên cười… Nhưng nếu người thường như thế thì ai đi tạc tượng lưu truyền. Không đâu ! Mà đây tượng trưng cho vị Bồ tát: Từ Bi- Trí Huệ và An Lạc, sẽ thành vị Phật tương lai, thị hiện chúng sanh. Còn 6 đứa con là tượng trưng cho 6 giác quan: nhản, nhỉ, tỉ, thiệt, thân và ý (mắt, lổ tai, mủi, lưởi, thân và ý)
Đối với người chưa tu, đó là lục tặc, mà khi tu sẽ chuyển nó thành lục thông (sáu phép thần thông).
Các chùa thờ Phận đều có hành lể Vía đức Bồ tát Di Lặc, vào ngày mùng một Tết Nguyên Đán.
Đọc sách xưa tôi còn nhớ câu:
Nhứt tiếu nhứt thiếu (trẻ)
Nhứt nộ nhứt lão (già)
Một tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ

Bởi vậy khi đứng dưới chân Phật Di Lặc trong chùa “Vạn Phật“ tỉnh Quế Lâm Trung Quốc, trong chuyến du hành tháng 10- 95, tôi bắt chước Ngài cười vui và cũng nhớ lại lời của vị giáo sư tâm lý học người Mỹ SCHEIVER: “Tinh thần lạc quan là phương thuốc công hiệu để chống lại nhiều chứng bệnh trầm trọng”
Còn triết gia Edmond Howe thì nói: “Nếu bạn không học cười khi gặp những thăng trầm của cuộc đời, chắc chắn bạn sẽ không có gì để cười, khi tuổi già xế bóng”
Tôi cũng thường có ý nghĩ: “Nếu mình không thể làm gì để thay đổi thực trạng, thực tế hiện tại thỉ nên thay đổi cách nhìn về hiện tại đó”. Nghĩa là : “ Muốn sống vui, hãy hòa đồng với hoàn cảnh hiện tại” Trang Tử.
Riêng phần tôi, tôi cố gắng giữ vững lòng tin, tin nơi Thượng đế, nơi đấng thiêng liêng, giữ cho tinh thần được thảnh thơi, thoải mái, tránh tham, sân, si. Xem cuộc đời như cành hoa, hôm nay nở ngày mai tàn…
( Nguồn: Email bạn gửi)

Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Ngưòi giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- MCTB122-ORTB518462012)
Sương Lam
#467 Posted : Saturday, June 9, 2012 11:21:41 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)



Những con số trong đời sống

Hình như đời sống của chúng ta đều gắn liền với những con số.
Khi mới sinh ra đời, nhiều người hỏi đứa bé mới sinh nặng bao nhiêu ký lô theo kiểu Việt Nam hoặc nặng bao nhiêu pounds theo kiểu Mỹ.
Rồi đứa bé biết lật, biết trườn, biết bò, biết nói, biết đi, biết chạy tương hợp với các số tuổi nào đó.
Rồi đứa bé phải đi học lớp mẫu giáo 1 năm, lớp tiểu học 5 năm, lớp trung học 7 năm, lớp đại học 4 năm hay nhiều năm hơn nữa tuỳ ngành nghề chọn lựa.
Bây giờ đứa bé đã trở thành người vị thành niên. Cha mẹ phải lo dựng vợ gả chồng cho các cô cậu chứ lị. Gia đình lúc đầu chỉ có “hai đứa chúng mình thôi nhé” nhưng dần dần đưọc gia tăng nhân số với những các cô chú bé con ra đời. Bây gìờ mỗi gia đình chỉ mong sinh 2 con mà thôi chứ không dám sinh đủ “chục có đầu 10 hay 12” như gia đình các thế hệ truớc với quan niệm “trời sinh trời dưỡng” vì bây giờ lo cho tụi nhỏ ăn học tới nơi tới chốn cũng mệt “ná thở” rồi!

Rồi thời gian qua, các cô cậu bé con ngày xưa trở thành các vị trung niên trên 40 tuổi và trở thành quý cụ cao niên trên 60 tuổi.
Nếu bạn đi làm đủ 10 năm với 40 tín chỉ (hơn nữa càng tốt) bạn sẽ được hưởng tiền an sinh xã hội (SSA) do chính phủ cấp cho Bạn dựa vào tiền thuế an sinh xã hội bạn đã đóng cho nhà nước khi bạn còn đi làm. Số tiền bạn lảnh được nhiều hay ít tùy theo số năm làm việc và lương bỗng nhiều hay ít của bạn trước đây.
Nếu bạn cảm thấy mệt mỏi và thích ngâm nga câu nói:
“tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc.
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn”
tạm dịch là “nếu biết đủ thì là đủ, biết nhàn thì là nhàn, đợi đủ biết bao giờ là đủ, đợi nhàn biét bao giờ là nhàn”. Bạn có thể “treo ấn từ quan, lên non tìm động hoa vàng” nếu bạn muốn hưởng nhàn.
Lúc đó bạn chỉ được lảnh tiền an sinh xã hội khoảng 75% so với tiền hưu nếu bạn về hưu đúng tuổi về hưu chính thức của bạn (66 hay 67 tùy theo năm sinh của bạn). Việc này bạn phải hỏi kỷ lại các cơ quan an sinh xã hội về việc nghỉ hưu và tiền hưu như thế trước khi quyết định chứ đừng bắt chước về hưu sớm như người viết, rồi sau này đổ thừa cho người viết thì than ôi, tôi nghiệp cho tôi lắm đấy!

Nếu bạn còn đủ sức khỏe và cần phải tiếp tục đi làm, thì bạn cứ tìếp tục đi làm cho đến khi đúng tuổi về hưu hoặc đã về hưu rồi mà vẫn thích đi làm thêm vì ở nhà buồn quá, thì bạn cứ việc đi làm, vừa được thêm tiền, vừa được đấu hót với bạn bè trong sở. Ở đây là xứ tự do mà lị, bạn có quyền tự do làm gì cũng được miễn là đừng hại mình hại người và vi phạm pháp luật là được. Smile!
Một niềm vui khác là khi bạn đúng 65 tuổi và là công dân Mỹ , dù bạn đã đi làm hay không có đi làm, bạn sẽ được nhà nước ưu ái gửi đến bạn một thẻ Medicare về bảo hiểm sức khỏe của bạn. Tuy nhiên dich vụ cung cấp sức khỏe của Medicare không được tốt cho lắm, nên bạn cần phải mua thêm phần bảo hiểm sức khỏe phụ thêm nơi các dịch vụ bán báo hiểm này, để họ có thể trả tiền cho những phần nào mà nhà nước không chịu trả cho bạn khi nằm nhà thương, khám bác sĩ, mua thuốc. v..v.. Dĩ nhiên dịch vụ này tốt hay xấu tùy theo số tiền prenium mà bạn đã đóng cho họ hàng tháng. Thường thường bạn vẫn phải chịu phụ trả một khoản phụ phí nào đó.

Một tin vui hơn nữa là nếu bạn có mức lợi tức thấp hơn mức lợi tức tối thiểu mà nhà nuớc ấn định, bạn được nhà nước ưu ái tặng thêm một thẻ Medicaid cho bạn nữa và được cung cấp thêm phiếu thực phẩm ( food stamp) nữa. Nếu đã có Medicare và Medicaid rồi thì bạn cứ ung dung mà sống vui sống khỏe vì rủỉ ro bạn có bị bịnh thì nhà nước sẽ lo cho bạn hết. Khỏe re!
Khi nhìn hình ảnh các cụ già ở Việt Nam bán từng bó rau héo úa hay làm lụng cực khổ để kiếm miếng ăn cho cá nhân, cho gia đình trong khi ở xứ Mỹ, các cụ già cao niên hưởng được nhiều ưu đãi của chính phủ từ miếng ăn, nhà cửa, săn sóc y tế thì mới thấy được sống ở nơi đây quả là có phúc vô cùng, cho nên chúng ta cần vui sống với những gì đang có trong tầm tay hiện tại là tốt lắm rồi, đừng nên đòi hỏi, so sánh gì thêm nữa nhé.

Về phương diện khác, sống ở xứ Mỹ, ai ai cũng sợ nhất là tiền nhà và tiền đóng bảo hiểm. Thôi thì đủ loại bảo hiểm mà bạn bắt buộc bạn phải đóng, nều bạn là người tôn trọng luật pháp và muốn an tâm một tí: bảo hiểm sức khỏe, bảo hiểm xe, bảo hiểm nhà, bảo hiểm nhân thọ v..v...
Nếu bạn chưa trả hết tiền nhà, tiền xe và nếu chẳng may bạn bị thất nghiệp thì than ôi sau 6 tháng không trả tiền nhà, tiền xe thì kể như nhà của bạn, xe của bạn thuộc về nhà băng rồi dù bạn đã đóng tiền trước đây bao nhiêu cũng mặc kệ. Nhà băng lấy nhà, lấy xe của bạn trước đã. Tình trạng kinh tế suy thoái hiện nay đã có biết bao nhiêu người phải đau đớn giả từ ngôi nhà thân yêu của mình đã sống bao nhiêu năm qua. Nếu bạn đã trả tất (paid off) nợ nhà, nợ xe, người viết xin chúc mừng và góp vui với bạn. Bạn đã là người may mắn và có điểm tốt rồi vì bạn đã thoát nợ. Bravo!

Rồi thời gian lại thắm thoát thoi đưa, bạn sẽ không thể thoát khỏi vòng sinh lão bịnh tử. và rồi đây bạn và tôi sẽ phải mua vé xe đi về một nơi không có sự lo toan, phiền muộn ở chốn vĩnh hằng. Dĩ nhiên bạn hay gia đình bạn phải bỏ một số tiền để mua vé “một chiều” (one way) đó vào cái tuổi thuợng thọ ( trên 70 ) hay đại thượng thọ ( trên 90 hay 100).
Cũng lại là những con số theo ta suốt đời, bạn nhỉ? Chạy trời không khỏi số!

Bây giờ người viết xin chuyển sang nói chuyện các con số trong thi văn, sách vỡ cho vui bạn nhỉ.

Quý vị nào thích thi văn và đã cũng từng đọc hết 3254 câu trong truyện Kiều sẽ thấy Nguyễn Du cũng đã đề cập đến nhiều con số ví dụ như:

“Trăm năm trong cõi người ta.
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau”

Hay là
“Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăn năm biết có duyên gì hay không?”

Nói về Từ Hải, Nguyễn Du đã tả Từ Hài là một người “vai năm tấc rộng, thân nười thước cao”.

Người viết xin phép đưa ra một câu đố có liên quan đến con số, nếu vị nào đã đọc làu thông Truyện Kiều ắt sẽ trả lời đúng ngay. Smile!

“Chữ đầu câu là một con số
Từ một đến năm đố tìm ra
Năm câu có khó chi mà
Truyện Kiều làu thuộc gần xa đáp liền”.

Còn nhiều thi văn nghệ sĩ, khác cũng có nói về những con số qua thơ văn, nhạc phẩm của họ. Từ từ người viết sẽ chia sẻ với các bạn sau nhé.

Về chuyện hôn nhân đại sự, có lẻ quý bạn đã biết lục lễ (sáu lễ) trong hôn nhân xưa.
Theo Nghi lễ sớ, sáu lễ đó là:
1.- Nạp thái (đưa lễ vật dạm hỏi). *
2.- Vấn danh (hỏi tên, tuổi).
3.- Nạp cát (đưa nạp điều lành).
4.- Nạp trưng (đưa nạp đồ sính lễ).
5.- Thỉnh kỳ (xin hẹn ngày cưới).
6.- Thân nghinh (đón dâu)
* Theo Tam Quốc diễn nghĩa từ hôm dạm hỏi đến ngày cưới có định lệ như sau: Thiên tử thì một năm, chư hầu thì nữa năm, đại phu thì một mùa, thứ dân thì một tháng.

“Sắm là lục lễ phương viên
Truyền quan viết điệp dâng lên cửu trùng”
(Hoàng Trừu)

(Nguồn: Trích trong Điển tích văn hóa Trung Hoa)

Bây giờ nghi lễ hôn nhân này đã được gỉảm bớt rất nhiều. Nhiều gia đình chỉ cần tổ chức hai lễ hỏi và lễ cưới cho tiện việc sổ sách và để tiết kiệm thời giờ và tiền bạc.

Nhiều bạn cũng nghe nói đến Ngũ Phúc (5 đìều phúc) nhưng không biết 5 điều phúc đó là gì?
Người viết đọc sách thấy giải thích như sau:
Theo Kinh Thư, ngũ phúc gồm:
1.- Thọ (sống lâu)
2.- Phú (giàu có)
3.- Khang ninh(mạnh khỏe, sống lâu)
4.- Du hảo đức (được đức tốt, điều lành)
5.- Khảo chung mệnh (già mới chết, không gặp tai nạn gì)
Vì từ phúc đọc hơi giống từ bức(con dơi) nên tranh ngũ phúc thường được vẽ hình 5 năm con dơi, tượng tưng cho hạnh phúc, điều lành.
“Còn nhiều phú quý vinh hoa
Kiêm toàn ngũ phúc, chúa ta hơn người”
( Hoa Điểu Tranh Năng)


Người viết sẽ trở lại chủ đề những con số này trong một dịp khác để nói về những con số bạn cần phải quan tâm vì các con số này rất quan trọng liên quan đến sức khỏe của bạn.

Tuy nhiên, chúng ta cũng cần an trú trong hiện tại để sống vui với kiếp người, bạn nhé!
Xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện thiền dưới đây thay cho lời kết luận của bài tâm tình hôm nay, bạn nhé:

An trú hiện tại

Đức Phật hỏi một đệ tử Tăng:
- Đời người bao lâu?
Tăng đáp:
- 50 năm.
Phật bảo: Không đúng.
- 40 năm.
- Không đúng.
- 30 năm.
Phật kết luận: Đời người trong một hơi thở.

Bình: Chúng ta bôn ba xuôi ngược đủ thứ để tìm cầu hạnh phúc. Song cái quý nhất của đời người là hơi thở mà ít ai để ý. Thiền giúp ta sống lại với hạnh phúc đơn sơ, nhưng rất chân thật với chính mình.
« Thở vào tâm yên lặng. Thở ra miệng mỉm cười. An trú trong hiện tại. Giờ phút đẹp tuyệt vời.”

( Nguồn: Thiền là gì? Giác Nguyên)


Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn.

Sương Lam

(Tài liệu, hình ảnh sưu tầm trên internet hay do email bạn gửi –MCTN 127-ORTB524-5-18-12)
linhvang
#468 Posted : Sunday, June 10, 2012 2:35:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Song cái quý nhất của đời người là hơi thở mà ít ai để ý. Blush
Sương Lam
#469 Posted : Sunday, July 1, 2012 3:56:43 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Đơn Giản hay Phức Tạp Là Do Mình


Chào quý bạn,

Mỗi tối người viết cùng ngồi xem phim với “người tình già trên đầu non” của tôi cho có một chút vui vẻ “tình già” một tí. Chúng tôi đang xem bộ phim dài nhiều tập “Cuộc Sống tuyệt vời” của Đại Hàn trên đài truyền hình SBTN.
Theo thiển ý của tôi, bộ phim này phản ảnh đúng đời sống thực tế của chúng ta vì dù sao đi nữa văn hóa của Đại Hàn có nhiều điểm giống văn hóa Viêt Nam vì cùng chịu ảnh hưởng của văn hoá Á Đông. Tâm tánh, lối suy nghĩ, phương cách giải quyết những xung đột trong gia đình, quan niệm về tình yêu, về đời sống, vai trò và sinh hoạt của các nhân vật của một gia đình Đại Hàn trong truyện phim có nhiều điểm tương tợ gia đình Việt Nam chúng ta. Phụ nữ Đại Hàn cũng giống như phụ nữ Việt Nam quán xuyến mọi việc trong gia đình, có lòng khoan dung, tha thứ, thương yêu chồng con dù chồng con có phạm lỗi lầm. Người chồng vẫn là người gia trưởng quan trọng trong gia đình, làm việc vất vả, chăm sóc cha mẹ già, thương yêu vợ con, lo lắng cho các em. Có thể đạo diễn muốn trình bày những nét hay nét đẹp của đời sống gia đình vào thập niên 60 trở về trước và muốn nói lên gia đình là nơi chốn thể hiện sự thương yêu của con người nơi trần thế. Người viết nghĩ thế.

Người Mỹ đã dùng danh từ FAMILY trong khi người Việt chúng ta gọi là GIA ĐÌNH.

Mời bạn đọc một mẫu chuyện dưới đây để tìm hiểu giá trị của Family như thế nào nhé.


FAMILY là gì?

Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói.
Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà.”Tránh ra chỗ khác”- tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy.

Khi đã lên giường, tôi nghe một giọng nói thì thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”.

Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quì xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”.

Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không?

FAMILY = Father And Mother, I Love You

(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Bạn có cảm động không khi đọc xong mẫu chuyện nói trên? Chắc hẵn là phải có rồi. Tôi nghĩ thế!
Mời bạn đọc thêm một câu chuyện khá cảm động khác dưới đây do một người bạn chuyển đến người viết:

Hãy đọc và suy ngẫm

Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của anh ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông xe.Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay nó nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết

Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó... Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay con đâu rồi?”. Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.

Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình...., ngồi trước chiếc xe hơi, anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe..... thằng bé đã viết: “Con Yêu Bố, bố ơi!”. Ngày hôm sau, người đàn ông tự tử...

Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, hãy chọn cái thứ hai.YÊU THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và đẹp đẽ.

Đồ vật sinh ra là để SỬ DỤNG và con người sinh ra là để YÊU THƯƠNG....

Vấn nạn của thế giới hôm nay lại là.... Con người bị SỬ DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!!

(Nguồn: email bạn gửi- không thấy đề tên t ác giả)

Trong chuyến du lịch Nam Mỹ vừa qua, đa số các đoàn viên tham dự thuộc tuổi “không còn trẻ nữa”. Người viết nhận thấy có nhiều cặp, nếu cụ ông không “càm ràm” cụ bà thì cụ bà lại “cự nự” cụ ông! Lý do của những những càm ràm, cự nự đó thật không có gì là quan trọng cả. Bà thì bảo: “Ổng bây giờ sao mà khó tính thế!”, “Sao ông không giúp đỡ tui gì hết vậy?” Ông thì bảo: “Sao bà đi chậm thế”, “Sao bà bây giờ nói chuyện nhiều thế!”. Chỉ có thế thôi cũng đủ là lý do để cụ ông cụ bà có thể “châm ngòi chiến tranh” rồi. Smile!

Đúng là đơn giản hay phức tạp là tự do mình mà ra cả giống như những nhận xét dưới đây của một tác giả nào đó mà nguời viết sưu tầm được trên internet đem về đây chia sẻ với quý bạn xem có đúng không nhé?

ĐƠN GIẢN và PHỨC TẠP LÀ DO MÌNH

Khi còn nhỏ thì đơn giản, lớn lên thì trở nên phức tạp.
Khi nghèo khó thì đơn giản, lúc giàu có thì trở nên phức tạp.
Khi thất thế thì đơn giản, lúc có địa vị thì trở nên phức tạp.
Tự nhận bản thân thì đơn giản, đánh giá người khác thì phức tạp.
Thật ra, thế giới này rất đơn giản, chỉ có lòng người là phức tạp.
Mà suy cho cùng thì lòng người cũng đơn giản, chỉ vì lợi ích chi phối nên con người mới trở nên phức tạp.
Đời người đơn giản thì vui vẻ. Nhưng người vui vẻ được mấy ai.
Đời người phức tạp thì phiền não. Nhưng người phiền não thì quá nhiều.

Trong cuộc đời, không thể tránh khỏi những lúc buồn phiền, lo lắng, thậm chí là đau khổ. Người vui vẻ chẳng phải là không có buồn phiền, mà là người không để cho những nỗi buồn hay niềm đau khống chế mình. Thật ra, đau khổ không hề đáng sợ, mà điều đáng sợ là ngay cả trái tim cũng phản bội bản thân mà đứng về phía đau khổ.

Muốn có tâm trạng tốt thì cần phải quên đi những điều làm mình không vui, đừng coi trọng những mâu thuẫn, đừng để sự hiểu lầm phát sinh trong cuộc sống, mà hãy xem đó là yếu tố giúp chúng ta tạo được đời sống tâm linh của mình vững chắc hơn. Chỉ có như thế thì người khác mới thấy nỗi đau khổ của mình như gió thoảng, mây trôi mà thôi.

(Nguồn: Sưu tầm trên internet)

Qua những mẫu chuyện nói trên, chắc chắn các bạn cũng đồng ý với người viết rằng yêu thương và sự khoan dung là nền tảng của hạnh phúc của con người.

Ngạn ngữ Anh đã có câu: “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm” mà lị!

Người viết nghĩ rằng nhận xét của bà Deborah Carr dưới đây sẽ làm vui lòng cả ông lẫn bà và có thể làm kết luận cho câu chuyện tâm tình của người viết hôm nay nhé.

“Bà Deborah Carr, giáo sư xã hội học tại trường đại học Rutgers bang New Jersey nói rằng những người kết hôn thường khỏe mạnh hơn, rồi họ lại có lợi điểm là có người bạn đường lo cho mình. Bà nói:

“Một khi thương yêu nhau, những cặp vợ chồng thường trông chừng cho nhau. Bà vợ thì nấu những bữa ăn lành mạnh cho chồng, bắt ông ấy uống thuốc, ông chồng thì dắt vợ trên lối đi bị trơn vì đóng đá. Cho nên thật sự có những điều nho nhỏ mà vợ chồng thường làm cho nhau để bảo vệ sức khỏe thể chất cho nhau. Và có lẽ điều quan trọng hơn cả là tình cảm. Có ai đó bên cạnh để trò chuyện, để chia sẻ cảm nghĩ, đó là điều thực sự có ảnh hưởng tốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần”


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Hình ảnh, tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN132-ORTB530-62912)
1 user thanked Sương Lam for this useful post.
Tonka on 7/1/2012(UTC)
Tonka
#470 Posted : Sunday, July 1, 2012 4:16:13 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
Quá đúng.
Sương Lam
#471 Posted : Friday, July 13, 2012 12:44:29 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chữ Tâm


Chào quý bạn,

Chuyện phim “Cuộc Sống Tuyệt Vời” trên đài SBTN đã chấm dứt rất có hậu vì tất cả các nhân vật trong bộ phim dài nhiều tập của Đại Hàn này sống với hạnh phúc mà mình đã chọn lựa một cách vui vẻ.
Các diễn viên diễn xuất rất xuất sắc trong vai trò được giao phó. Câu chuyện có thể có thật trong đời sống bình thường của chúng ta. Người nữ trong đời sống gia đình thế hệ cũ luôn luôn đặt nặng vấn đề bổn phận và tình yêu thương gia đình trên tất cả, điển hình là bà nội và bà mẹ trong gia đình Bính Thái. Người nữ trong gia đình thế hệ mới có vẻ lấn lướt nguời chồng trong hành động cũng như trong lời nói điển hình là Trí Tuệ.
Câu chuyện “tình yêu đồng tính” giữa nhiếp ảnh gia ChínhTú và bác sĩ Thái Nhiếp có thể có thật trong đời sống con người nhưng vẫn khó được chấp nhận trong xã hội vì lý do luân lý, đạo đức, quy luật đời sống nam nữ. Phản ứng của hai bà mẹ khác nhau khi biết được tin “động trời” này và cuối cùng, bà mẹ có lòng khoan dung và lòng yêu thương đã thắng.
Người chồng dù có “năm thê bảy thiếp” bên ngoài nhưng cuối đời vẫn chọn con đường “lá rụng về cội” quay về sống với người vợ tào khang năm cũ. Người vợ dù có hận chồng đã bội bạc cách mấy, nhưng vẫn làm tròn bổn phận vợ hiền, chăm sóc người chồng trong những ngày tháng cuối đời và là một bà mẹ, bà nội rất “cấp tiến”, chấp nhận những thay đổi của nếp sống con người đời nay, dù đôi khi vẫn còn nệ cổ trong đời sống tâm linh, gia đình. Hai vợ chồng già vẫn gây gổ nhau vì những chuyện nhỏ nhặt nhưng vẫn thương yêu và sống với nhau trong tuổi già với hai chữ nghĩa tình.

Trong chuyện phim này chú Út Bính Kiệt là người xấu tính nhất: ích kỷ, hà tiện, nhiều chuyện, nóng tính v..v.. nhưng cũng vẫn có người thích vì trăm người trăm ý mà lị!

Người viết đã học được một bài học hay qua câu nói của Nhã La, cô đại diện công ty, tính tình vô tư, dễ thương, không cao kỳ này đã nói với người chồng Bính Quân: “Không nên nhìn người khác bằng tâm tư của mình và mỗi một giây phút là nên sống vui vẻ bên nhau”. Thật chí lý!

Nhân vật mà người viết thích nhất là ông chủ gia đình Bính Thái: bình tỉnh, bao dung, biết kính nể cha mẹ, biết thương yêu vợ con, lo lắng cho em út. Một mẫu người “gia trưởng” hoàn hảo khó tìm ra được trong xã hội bây giờ. Phải nói là bà vợ của ông này là người hữu phúc nhất, cho nên bà phải là một bà nội trợ “giỏi dắn” và “khôn ngoan” là thế đấy!

Theo thiển ý của người viết đây là một phim hay, đề cao hạnh phúc gia đình, tình thương yêu, lòng bao dung, sự vui vẻ là căn bản trong cuộc sống gia đinh, trong cuộc đời nhân thế.

Trong chiều hướng xây dựng đời sống gia đình, xã hội, không có những màn “ái tình” lộ liểu, những pha đánh đấm khốc liệt, Đại Hàn đang dần dần thâu phục cảm tình khán thính giả thế giới, đang thống lỉnh thị trường phim ảnh Á Châu.
Đại Hàn còn có những tiến bộ vượt bực trong việc sản xuất màn ảnh truyền hình hiệu Sam Sung và xe hơi hiệu Huyndai khiến cho Mỹ và Nhật phải nể sợ trong thị trường khoa học kỹ thuật nữa. Thật đáng khen!

Hết chuyện phim ảnh, người viết xin được tâm tình về computer cho vui nhé.

Thứ hai đầu tuần này những người sử dụng internet trên nước Mỹ, trong đó có người viết, phải một phen hồi hộp và hoảng vía với nguồn tin “Sẽ không có internet trong ngày thứ hai vì có hacker nguy hiểm” đã được phổ biến rộng rãi trên các phương tiện truyền thông lớn của nước Mỹ. Theo FBI của Mỹ thì ngày thứ hai 7-9-201, một số máy computer sẽ không vào được internet cho đến khi được chỉnh sửa lại vì các computer này đã bị “DNS Changer” virus.

Khi nghe được tin này, các ông bạn “giỏi” về computer của người viết đã đưa ra nhiều nhận xét về vấn đề này. Người viết cũng đã xin phép tác giả email dưới đây để được trích đăng một vài chi tiết, chia sẻ với quý thân hữu khác của người viết biết để họ an lòng hoặc để không bị “dính chấu” virus này, tội nghiệp!

Đây là những chi tiết khá quan trọng theo thiển ý của người viết:

“ Th/g anh P….
Đây là tin có thật, mấy ngày nay trên TV Mỹ đều có nói tới. Nhận xét của tôi như sau

(a) Virus này (thuộc loại malware) "phá" internet connection của chúng ta chứ không phá hủy data hay làm tê liệt hệ điều hành (OS) trong máy của chúng ta.
(b) Chúng "phá" bằng cách chuyển hướng tất cả các webpage vào 1 webpage của hacker. Trên webpage này có những cái links, nếu chúng ta bấm vô link sẽ bị gài virus vào máy. Ví dụ mọi khi bấm vào http://nguoi-viet.com/ chúng ta sẽ được dẫn tới trang báo Người Việt, nhưng nay sẽ vào 1 trang khác trên đó có links gài virus. Virus đó tác hại như thế nào, nó chỉ "nằm vùng" để ăn cắp password của chúng ta hay sẽ làm tê liệt máy, thì tôi chưa rõ.”

Biện pháp đề phòng :
(1) Malware này có thể đã len lỏi vào nằm sẵn trong máy, chờ đến thứ Hai 9 Jul mới bắt đầu tung hoành. Do đó chúng ta có thể kiểm tra xem hiện nay máy đã bị "nhiễm" chưa bằng cách bấm vào website của FBI (==> Bấm vào đây <==) rồi tùy theo quốc gia mính đang cư ngụ, chọn bấm vào một URL tương ứng. Ví dụ
- nếu ở Mỹ bấm vào URL http://www.dns-ok.us/ ,
- ở Canada : http://www.dns-ok.ca/
- ở Pháp : http://www.dns-ok.fr/
- ở Đức : http://www.dns-ok.de/
v.v...
(2) Sau khi bấm vào URL ghi trên, chúng ta sẽ có ngay kêt quả cho biết máy có bị nhiễm hay chưa. Nếu được báo là máy đã bị nhiễm, thì :
- Kề từ 11:59 pm ngày hôm nay (Chủ nhật 8 Jul) giờ GMT, tức 3:59 pm chiều hôm nay giờ California, không nên vào internet (email hay đọc báo) nữa.
- Bấm vào đây http://www.dcwg.org/fix/ đọc cách trị.
- Cho đến khi nào giải quyết xong, kiểm tra lại bằng webpage của FBI (nói trên), được báo "an toàn" bấy giờ hãy vào internet.

(3) Nếu được báo là chưa bị nhiễm, cũng nên hết sức cẩn thận mỗi khi bấm vào một cái links trong email hay trên webpage.

Theo tôi, đối tượng chính của "đợt phá hoại" này là các business và cơ quan, một khi bị "chuyển hướng" như thế, việc điều hành sẽ rối loạn. Phần chúng ta ít có nguy cơ bị nhiễm. Do đó chúng ta không nên hoảng sợ.”......

(Nguồn: Trích email ngày 7-8-2012 của anh NTrọng Dũng (THĐL)- Cám ơn anh NTD)

Cũng nhờ có lời giải thích này mà người viết mới an tâm một tí khi kiểm tra thấy máy computer của tôi an toàn vì đã hiện lên dấu hiệu màu xanh hy vọng. Nếu hiện màu đỏ có nghĩa là máy đã bị virus. Tuy nhiên trong ngày thứ hai này, người viết cũng không dám “lai vãng’ vào internet cho đến khi nhận được tin bạn bè báo cho biết là mọi việc đã an lành và nhờ thế mà bài viết này mới đến tay các bạn đúng hạn đấy. Xin cám ơn một lần nữa những người bạn “expert” về computer của tôi.

Nhân câu chuyện về computer này người viết lan man nghĩ đến câu danh ngôn dưới đây:

‘Có học thức mà không có đạo đức thì là người ác.
Có đạo đức mà không có học thức thì là người quê”
La Tư Phúc

Những “hacker” phải là những người rất giỏi về computer, có học thức nhưng lại không sử dụng kiến thức về computer của mình làm những chuyện tốt lành, giúp đỡ nhân loại mà lại sử dụng sự hiểu biết về computer của mình vào những mục đích bất chính, phá hoại người khác. Họ cảm thấy sung sướng khi thấy người khác khổ sở vì bị mất mát tài liệu, tiền bạc v..v.... Họ là những người ác rồi! Tội lỗi! Tội lỗi!
Thà làm một người quê mùa dốt nát nhưng có cái tâm lương thiện, giúp đỡ người khác có phải tốt hơn chăng?

Làm người thiện hay nguời ác là do cái Tâm của mình quyết định. Nhà Phật luôn dạy: “Nhất thiết duy tâm tạo” là thế!

Xin hãy cùng người viết dành một phút suy tư về chữ Tâm, bạn nhé.

Chữ Tâm

Tâm là một điểm tuy nhỏ nhưng quan trọng, nên người ta mới gọi là tâm điểm.
Tâm của con người càng quan trọng hơn vì nó nói lên nhân cách của một con người
-Tâm lệch lạc thì cuộc sống nghiêng ngã đảo điên.
- Tâm gian dối thì cuộc sống bất an.
- Tâm ghen ghét thì cuộc sống hận thù.
- Tâm đố kỵ thì cuộc sống mất vui.
- Tâm tham lam thì cuộc sống dối trá…

Tu tâm

Người xưa thường dạy dỗ con cháu nên săn sóc, nuôi dưỡng tấm lòng của mình (tu tâm) hàng ngày, hàng giờ, hàng phút, hàng giây. Có nhiều cách thực tập tu tâm ngay tại nhà riêng, ngay khi xếp hàng ở bưu điện hay chờ trả tiền ở chợ hay ngân hàng, nghĩa là bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu. Khi thực hành tu tâm như thế, chúng ta luôn nhớ làm những điều sau đây:

1. Thở chậm và điều hòa. Nếu có thể mỉm cười, dù bằng mắt hay chỉ nghĩ đến niềm vui trong lòng tức là để tâm hài hòa với mọi sự và mọi vật chung quanh.

2. Buông nhẹ hai vai xuống, thả lỏng thân thể cho mọi phiền muộn, những điều không may mắn chạy xuống chân, ra khỏi thân thể và tan biến vào lòng đất...

3. Ðể một cái lọ thủy tinh ở chỗ dễ nhìn thấy nhất. Mỗi lần đi ra hay đi vào nhìn thấy lọ thủy tinh thì nhớ nhắc mình bỏ những đồng tiền xu, tiền cắc vào đó và tâm niệm “tôi đóng góp số tiền này để có thể giúp đỡ những trẻ mồ côi, người già yếu hay những ai kém may mắn, vất vả, thiếu thốn trên đường đời...”

(Nguồn : Sưu tầm trên internet)


Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam


(Hình ảnh, tài liệu sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi MCTN134-ORTB 532-7-14-12)
Sương Lam
#472 Posted : Sunday, August 12, 2012 4:44:11 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Giáp mặt cuộc đời

Hi!Hai sưu tầm & minh họa



Thiện và ác, ranh giới ... mong manh.



Hai tiểu thiền sư đang đi qua cánh rừng thì nhìn thấy một con sư tử bị thương. Vết thương quá nặng, hai người dù cố gắng ra sao cũng không cách nào chữa khỏi. Con vật thở nặng nhọc, ánh mắt như van xin họ hãy sớm kết liễu nó, để nó khỏi phải chịu nỗi đau thể xác hành hạ thế này. Hai tiểu thiền sư ái ngại nhìn nhau. Sư tử chẳng thể sống thêm được bao lâu, nếu không sớm giúp nó giải thoát, mỗi khoảnh khắc sống sẽ chỉ thêm đau đớn. Nhưng giới luật lại nghiêm cấm sát sinh. Lúc này, giết hay không giết, mới thực là thiện tâm đây?
Thế nhân bao đời nay vẫn không cách nào đưa ra câu trả lời chính xác.
Thiện và ác, ranh giới quá mong manh.

Lại một câu chuyện khác, trong một bộ phim…

Một tướng quân cả đời chính trực, gương mẫu, quan tâm binh lính và vô cùng nghiêm khắc với bản thân. Chính vì vậy, ông được người người kính trọng. Con trai ông cũng là một thanh niên đầy tài năng và nhiệt huyết, đã cùng ra trận theo đoàn quân. Khi đi tuần, anh đã vô tình cứu và thả một cô gái bị thương, mà không biết đó là gián điệp ngoại bang bị quân ta truy đuổi. Tướng quân quyết xử chàng trai tội chết. Dù phó tướng và binh lính trong quân nhất loạt quỳ xuống cầu xin, ông vẫn không thay đổi quyết định. Thật may, phu nhân tướng quân đã mời một vị hòa thượng mà tướng quân vô cùng kính trọng đến.
- Theo tướng quân, thế nào là chí công vô tư? - Vị hòa thượng hỏi.
- Là phân biệt rõ trắng đen, bất luận là ai cũng không thiên vị - Tướng quân trả lời rành mạch.
Vị hòa thượng cười:
- Vậy thì ngài không hề chí công vô tư, hơn nữa còn tự tư tự lợi.
Hòa thượng giải thích rằng, tướng quân chỉ vì người mắc lỗi là con trai mình nên mới phạt nặng, đổi lại là một binh lính bình thường, chắc chắn ông sẽ cảm thông. Như vậy làm sao gọi là chí công vô tư? Lòng ông lo sợ bị người ta nói là thiên vị con trai, nên xử nặng con, như vậy càng là tự tư tự lợi, ôm lấy cái thanh danh của mình.
Cuối cùng, tướng quân đã ngộ ra.
Công tâm và thiên vị, ranh giới cũng thật mong manh…

Cuộc sống luôn có hai mặt của nó. Đứng trước sự việc nào, cũng không nên vội vàng đánh giá. Để sau này ngẫm lại, không phải hối tiếc vì những sai lầm đã gây ra.
Người ta có quyền suy nghĩ đơn giản, nhưng không có nghĩa là vô tri không xét đoán. Người ta có thể sống theo cảm tính, nhưng không đồng nghĩa với việc quên đi những giá trị chân, thiện vốn có ở trong lòng.
Đó chính là lý do chúng ta có lý trí, và trái tim…
Để nhận ra cái đúng, cái sai giữa hai mặt cuộc sống.

Ánh Nguyệt
Phượng Các
#475 Posted : Tuesday, August 14, 2012 8:34:11 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Originally Posted by: Sương Lam Go to Quoted Post
Giáp mặt cuộc đời

Hai tiểu thiền sư đang đi qua cánh rừng thì nhìn thấy một con sư tử bị thương. Vết thương quá nặng, hai người dù cố gắng ra sao cũng không cách nào chữa khỏi. Con vật thở nặng nhọc, ánh mắt như van xin họ hãy sớm kết liễu nó, để nó khỏi phải chịu nỗi đau thể xác hành hạ thế này. Hai tiểu thiền sư ái ngại nhìn nhau. Sư tử chẳng thể sống thêm được bao lâu, nếu không sớm giúp nó giải thoát, mỗi khoảnh khắc sống sẽ chỉ thêm đau đớn. Nhưng giới luật lại nghiêm cấm sát sinh. Lúc này, giết hay không giết, mới thực là thiện tâm đây?
Thế nhân bao đời nay vẫn không cách nào đưa ra câu trả lời chính xác.
Thiện và ác, ranh giới quá mong manh.

Ánh Nguyệt

Theo em thì người Phật tử không được phạm tội sát sanh\. Nếu ta viện lẽ vì tội nghiệp mà phạm giới sát thì đó là tự mình chuốc nghiệp vào thân\. Nhớ có vị giảng theo kinh thì là Phật tử không làm điều gì hại mình, hại người; không làm điều gì lợi mình hại người; không làm điều gì lợi người hại mình. Nên lưu ý hại đây là có hại cho sự giải thoát của mình\.
Phượng Các
#474 Posted : Tuesday, August 14, 2012 8:42:51 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Originally Posted by: Sương Lam Go to Quoted Post
Giáp mặt cuộc đời

Một tướng quân cả đời chính trực, gương mẫu, quan tâm binh lính và vô cùng nghiêm khắc với bản thân. Chính vì vậy, ông được người người kính trọng. Con trai ông cũng là một thanh niên đầy tài năng và nhiệt huyết, đã cùng ra trận theo đoàn quân. Khi đi tuần, anh đã vô tình cứu và thả một cô gái bị thương, mà không biết đó là gián điệp ngoại bang bị quân ta truy đuổi. Tướng quân quyết xử chàng trai tội chết. Dù phó tướng và binh lính trong quân nhất loạt quỳ xuống cầu xin, ông vẫn không thay đổi quyết định. Thật may, phu nhân tướng quân đã mời một vị hòa thượng mà tướng quân vô cùng kính trọng đến.
- Theo tướng quân, thế nào là chí công vô tư? - Vị hòa thượng hỏi.
- Là phân biệt rõ trắng đen, bất luận là ai cũng không thiên vị - Tướng quân trả lời rành mạch.
Vị hòa thượng cười:
- Vậy thì ngài không hề chí công vô tư, hơn nữa còn tự tư tự lợi.
Hòa thượng giải thích rằng, tướng quân chỉ vì người mắc lỗi là con trai mình nên mới phạt nặng, đổi lại là một binh lính bình thường, chắc chắn ông sẽ cảm thông. Như vậy làm sao gọi là chí công vô tư? Lòng ông lo sợ bị người ta nói là thiên vị con trai, nên xử nặng con, như vậy càng là tự tư tự lợi, ôm lấy cái thanh danh của mình.
Cuối cùng, tướng quân đã ngộ ra.
Công tâm và thiên vị, ranh giới cũng thật mong manh…

Cuộc sống luôn có hai mặt của nó. Đứng trước sự việc nào, cũng không nên vội vàng đánh giá. Để sau này ngẫm lại, không phải hối tiếc vì những sai lầm đã gây ra.
Người ta có quyền suy nghĩ đơn giản, nhưng không có nghĩa là vô tri không xét đoán. Người ta có thể sống theo cảm tính, nhưng không đồng nghĩa với việc quên đi những giá trị chân, thiện vốn có ở trong lòng.
Đó chính là lý do chúng ta có lý trí, và trái tim…
Để nhận ra cái đúng, cái sai giữa hai mặt cuộc sống.

Ánh Nguyệt


Vị tướng nên theo quân kỷ mà làm việc, mới là chí công vô tư\. Trong quân pháp chắc là không có chuyện quan toà và bị cáo có liên hệ bà con thân quyến nhau\.
xv05
#473 Posted : Tuesday, August 14, 2012 4:18:46 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Originally Posted by: Sương Lam Go to Quoted Post


Đó chính là lý do chúng ta có lý trí, và trái tim…
Để nhận ra cái đúng, cái sai giữa hai mặt cuộc sống.
floating
Sương Lam
#476 Posted : Sunday, August 26, 2012 8:50:45 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
TRÀ SƯ VÀ KẺ ÁM SÁT



Taiko, một chiến sỹ sống ở Nhật Bản trước thời đại Tokugawa, học Cha-no-yu, nghi thức uống trà, với Sen no Rikyu, một vị thầy về sự diễn tả vẻ điềm tĩnh và thoả nguyện có tính cách thẩm mỹ đó.
Chiến sỹ phụ tá của Taiko tên là Kato lại suy diễn rằng lòng đam mê nghi thức uống trà của cấp trên của anh ta là một sự sao lãng công việc quốc gia, cho nên anh quyết định hạ sát Sen no Rikyu. Anh làm bộ như đến viếng thăm xã giao vị trà sư và được mời uống trà.
Vị trà sư, ông rất khéo léo trong môn nghệ thuật của mình, nhìn thoáng đã nhận ra ý định của anh chiến sỹ, vì vậy ông mời Kato bỏ kiếm ở bên ngoài trước khi bước vào phòng dự nghi lễ, giải thích rằng Cha-no-yu là biểu tượng cho chính sự bình an.

Kato không chịu nghe theo cách đó. "Tôi là một chiến sỹ," anh nói. "Tôi luôn luôn mang kiếm theo với tôi. Cha-no-yu hay không Cha-no-yu, tôi vẫn giữ kiếm."
"Cũng được thôi. Hãy mang kiếm của anh vào và dùng chút trà," Sen no Rikyu ưng thuận.
Cái ấm đang sôi trên lửa than. Thình lình Sen no Rikyu lật ấm nghiêng qua. Hơi nước cháy xèo bốc lên, tỏa ra đầy khắp cả căn phòng toàn khói và tro bụi. Anh chiến sỹ giật mình chạy ra ngoài.
Vị trà sư xin lỗi. "Đó là lỗi của tôi. Hãy vào trở lại và dùng chút trà. Tôi sẽ cầm thanh kiếm đầy tro bụi này và tôi sẽ lau sạch nó rồi đưa lại cho anh."
Trong tình trạng khó khăn lúng túng này anh chiến sỹ nhận ra rằng anh không thể dễ mà hạ sát được vị trà sư, nên anh bỏ ý định.

( Góp nhặt Cát Đá )




http://vckm.landtoday.ne...15_09/Gocthuongtra3.jpg

Have a Wonderful day !
Sương Lam
#477 Posted : Tuesday, September 18, 2012 7:51:48 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
CÕI THIỀN . . .
Tiếng HẠC TRONG TRĂNG . . .

Một ngạc nhiên đến ngỡ ngàng vì nét thú vị , những cánh hạc
trong trăng ,với một nét nghệ thuật làm người thưởng lãm phải
ngẩn ngơ khi được các Anh ,các Chị chăm chút từng tấm hình
với những vần thơ của nhiều thi sĩ nổi tiếng ,cảm thấy như thoát tục . . .

Một điều thiếu sót khi không nhắc tới các vị Mary Nguyễn, chị
Sương Lam ,Anh Trịnh Huynh .Anh Vo Thanh Van là những
nhân vật cự phách , để mọi người được giới thiệu một CÕI THIỀN
tuyệt đẹp . . .
Cám ơn các Anh , Chị và mời Quý Vị lạc vào CÕI THIỂN tại hạ giới

Mh

Tiếng hạc trong trăng
Línhthủy sưu tầm và kèm Youtube :

Mùa Thu và Chim Hạc- Ridgefield, WA
Cảnh đẹp mùa Thu đầy thiền vị với hình ảnh đàn chim hạc do Mary Nguyễn săn ảnh và Sương Lam thực hiện video.




<iframe width="420" height="315" src="http://www.youtube.com/embed/fi0L_pvhY9w" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>

Japanese Red-crowned Crane



"Lá đào rơi rắc lối Thiên Thai
Suối tiễn , oanh đưa , những ngậm ngùi
Nửa năm tiên cảnh
Một bước trần ai
Ước cũ , duyên thừa , có thế thôi
Đá mòn , rêu nhạt
Nước chảy , huê trôi
Cái hạc bay lên vút tận trời
Trời đất từ đây xa cách mãi
Cửa động
Đầu non
Đường lối cũ
Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi ."
(Tống Biệt - Tản Đà )




...Ai đó trong hồn ta thổn thức
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi.
Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thủa trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữa hạn
Đành không trải hết được lòng ta.
(Ta về - Tô Thùy Yên )






Hạc xưa ngủ cội hoàng hoa
Về chơi ngang núi mặc tà dương bay ...
( Từ Hoa)




" Nước non man mác về đâu tá
Bè bạn lơ thơ sót mấy người
Đời loạn đi về như hạc độc
Tuổi già hình dáng tựa mây côi "
( Cảm hứng - Nguyễn Khuyến )



....Bến tiễn chia xuân sắc
Trời xa lấp cố hương
Hạc về người chẳng thấy
Cây biếc lạnh ngàn sương
( Tương giang dạ bạc
Đêm đâu thuyền trên sông Tương Giang - Nguyễn Du )
Dịch thơ: Quách Tấn)




... Về thành nhớ cánh chim bay
Xa thành thương vóc em gầy rạc hoa
Hạc xưa về khép cánh tà
Tiếng rơi thành hạt mưa sa tần ngần
( Phạm Thiên Thư )


Giời hết một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi
Qua rồi muà ân ái
Ðàn sếu đã sang sông.
Em ngồi trong song cửa
Anh đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau và lệ ứa
Một ngày một cách xa.
( Một mùa đông - Lưu Trọng Lư )



Loading
From the Agencies: Japanese red-crowned cranes fly out of their winter roost

Lính thủy has shared a video with you on YouTube:
Mùa Thu và Chim Hạc- Ridgefield, WA
Cảnh đẹp mùa Thu đầy thiền vị với hình ảnh đàn chim hạc do Mary Nguyễn săn ảnh và Sương Lam thực hiện video.

Sương Lam
#478 Posted : Friday, September 28, 2012 9:54:00 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Thiền Tâm Vi Tiếu


Chào quý bạn,

Đây là bài thứ một trăm bốn mươi bố (144) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Từ khi người viết phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn trên Oregon Thời Báo tại Portland đã 3 năm qua thì bạn bè thân hữu hay độc giả mỗi khi gặp mặt tôi nhiều khi không còn gọi tôi tên “Sương” trong thẻ căn cước (ID card) hay bút danh “Sương Lam mờ chân mây” của tôi nữa. Quý bạn này đặt cho tôi một cái tên mới là “Thiền Nhàn” hoặc nhiều khi còn gọi đùa tôi là “Thiền sư” nữa chứ như các ông bạn thân mến lâu ngày của tôi đã gọi tôi trong buổi tiệc cuới ngày thứ bảy vừa qua! Úy trời đất ơi! Và tôi đã vui vẻ đóng vai “thiền sư xuống núi”, đại diện cho các quan khách trong bàn tiệc chúc mừng cô dâu chủ rễ trăm năm hạnh phúc sau một màn đưa qua đẩy lại chọn người đại diện. Cũng vui thôi vì tánh tôi cũng hay đùa nghịch mà lị! Chúng tôi được vui cười lúc nào mừng lúc nấy! Có sao đâu!

Tôi vẫn biết là các bạn bè này vì thương mến tôi mà đặt cho tôi cái “nick name” này giống như các bạn sinh viên QGHC cũ ngày xưa gọi tôi là “Sương Mangala” hay các bạn ảo, bạn thật ngày nay đặt tên tôi là “Sương Lam Smile” vậy đó.

Cũng tốt và vui thôi vì tôi biết đó là do cái Tâm thiện lành và thương mến của họ đối với tôi. Tôi cám ơn quý bạn đó không hết, cớ sao phiền giận họ cho đưọc vì cái Tâm của họ như thế nào thì họ sẽ nhìn ra thế nấy giống như Thiền sư Phật Ấn nhìn Tô Đông Pha như một ông Phật còn Tô Đông Pha lại nhìn Phật Ấn như một đống phân bò vậy mà.

Xin mời quý bạn đọc mẫu chuyện Thiền dưới đây mà người viết biết rằng đã có nhiều bạn đọc rồi nhưng vẫn thấy hay hay và vẫn muốn đọc lại để huân tập thêm nhiều hạt giống thiện lành trong tâm của mình.

TÂM THẾ NÀO THÌ NHÌN RA THẾ ẤY

Nếu mình để cho những hạt giống không dễ thương, những hạt giống của giận hờn, ganh tỵ, ích kỷ, hơn thua… có cơ hội phát sinh thì mình nhìn đâu cũng thấy “phân bò” hết.

Ngược lại, nếu mình biết nuôi dưỡng và phát triển những hạt giống từ, bi, hỷ, xả, những hạt giống thương yêu, cảm thông, tha thứ… thì mình nhìn ai cũng thấy dễ thương, nhìn đâu cũng thấy Tịnh độ, thấy Phật.

Một hôm, Tô Đông Pha đến chùa Kim Sơn chơi với Thiền sư Phật Ấn cả ngày. Hai người đối nhau luận Thiền.
Đông Pha hỏi Phật Ấn:
- Ngài thấy tôi thế nào?
Phật Ấn đáp:
- Rất trang nghiêm, giống một ông Phật!
Tô Đông Pha nghe nói vô cùng phấn khởi. Phật Ấn lại hỏi Tô Đông Pha:
- Ông thấy ta ra sao?
Đông Pha thấy Phật Ấn mập tròn, lại mặc áo đen, bèn đáp ngay:
- Giống một đống phân bò!
Phật Ấn không nói gì. Đông Pha cho rằng mình đã thắng một keo, lòng rất sung sướng, về nhà hớn hở nói với Tô tiểu muội:
- Này muội muội, hồi nào tới giờ anh bị Ấn lão cho đo ván mãi, đấu không lại ông ta. Không biết hôm nay Hòa thượng trở cờ hay học sĩ này gặp may mà Ấn lão không còn lời để nói, không có lý để trình đấy.
Nói rồi bèn thuật lại chuyện luận chiến vừa qua. Tô tiểu muội thiên tư hơn người, tài hoa xuất chúng, nghe ca ca kể xong câu chuyện, liền nói:
- Xì, anh thua đậm rồi!
Đông Pha tức quá mắng :
- Ta làm sao lại thua? Nếu ta thua sao ông ấy không nói một lời nào?
Tô tiểu muội nói:
- Này ca ca, tôi xin hỏi anh, Phật quý hay phân bò quý?
Đông Pha nói:
- Đương nhiên là Phật quý rồi!
Tô tiểu muội nói:
- Phật là Ấn lão thấy, còn phân bò là anh thấy, thế có phải là anh bị đánh úp không? Ấn lão đắc thắng hoàn toàn, còn gì để nói nữa!
Đông Pha nghe tiểu muội nói thế, như bong bóng xì hơi, biết rằng bị rơi vào tròng của Phật Ấn, thua một keo nặng.

(Nguồn: tài liệu do sư cô Huệ Hương chùa Bửu Hưng chuyển gửi qua email. Xin cám ơn sư cô Huệ Hương)

Người viết đã nhiều lần thưa thật với quý bạn rằng tôi chưa được đủ phúc duyên học Thiền với một vị minh sư nào để được hướng dẫn rõ ràng nên chưa dám thực tập Thiền rốt ráo như các vị đã ngồi thiền định lâu dài và thuộc nhiều tông phái khác nhau. Người viết vẫn nghĩ rằng nếu chưa đủ phúc duyên được minh sư hướng dẫn rõ ràng thì khoan vội hành Thiền vì có thể bị “tẩu hỏa nhập ma” thì nguy quá! Người viết chỉ mới gieo duyên với Thiền qua các tài liệu học tập mà thôi chứ chưa dám thực hành Thiền Định. Thật đấy!

Chưa đi đã chạy thì có ngày bị vấp ngã thì mệt lắm đấy bởi thế người viết đã:

“Em không dám đi mau
Sợ chàng chê hấp tấp”

( Trích Thơ Em Đi Chùa Hương của Nguyễn Nhược Pháp”

Cho nên người viết thì:

“Em vẫn đi chậm chậm
Như vậy chắc ăn hơn”

(SL phóng bút)

Riêng cá nhân người viết nghĩ rằng: Nếu ai có căn cơ tốt thì có thể cảm ứng được thiền vị trong hành động của mình như khi trồng hoa, sáng tác thơ văn nghệ thuật vì mình đã để hết tâm trí tập trung vào công việc mình đang làm và mình biết mình đang làm gì.

Trong Yếu Chỉ Thiền Tông của Thầy Thanh Từ có viết: Khi thực hành công phu, người tu Thiền tu trong mọi hành động nhất là lúc làm việc: Nếu là thợ may, người tu Thiền chăm chú vào đường may, không cho tâm chạy đi nơi khác. Nếu là tài xế, người tu Thiền phải nhìn thẳng trên đường, không để tâm chạy đông chạy tây. Nếu là người nông phu, người tu Thiền cuốc đất chăm chỉ vào từng nhát cuốc, không để tâm nghĩ sớm nghĩ chiều. Bởi chăm chỉ vào việc làm nên làm việc chu đáo quên cả mệt và ngán.
Chính vì thế vừa làm được việc cũng vừa lợi cho sự tu và làm không chướng ngại nhau.”

Như vậy chúng ta có thể hiểu tu Thiền là nghệ thuật trị tâm, hướng tâm, tập trung tâm.

Nhân bàn về Thiền, người viết xin mời quý bạn đọc qua mẫu chuyện Thiền dưới đây:

Thiền trong nghệ thuật bắn cung


Có một vị thiền sư người Nhật, một hôm ông gửi thư mời những thân hữu và các thiền sinh đến để xem ông biểu diễn về phương pháp thiền bắn cung (zen archery). Hôm ấy là một ngày thật đẹp, ông tổ chức một buổi lễ bắn cung ngoài trời. Ông mặc lễ phục của người bắn cung rất trịnh trọng, chuông trống nổi lên, ông bước ra sân cầm cung lên và làm những động tác chuẩn bị rất chi tiết. Mọi người hồi hộp ngồi yên! Ông đứng giữa sân rộng và phía xa là một tấm bia lớn. Một lúc sau, dường như rất lâu, ông giương cung lên nhắm về hướng tấm bia. Cả không gian như nín thở chờ đợi. Vị thiền sư bổng hướng cung lên bầu trời cao và bắn đi, mũi tên rời dây cung bay cao vào một bầu trời xanh trong vắt. Ông cúi chào mọi người, và buổi lễ chấm dứt. Không ai hiểu ý của vị thiền sư là gì, và ông cũng không nói một lời nào!

Tại sao vị thiền sư không nhắm mũi tên về hướng tấm bia mà lại bắn lên bầu trời? Có lẽ ý của ông muốn nói rằng, trên con đường tu học, trong thiền, mục tiêu của ta có mặt khắp mọi nơi, chứ không phải chỉ ở một nơi! The target is everywhere! Có lẽ ông muốn nhắc nhở chúng ta rằng mục tiêu mà ta đang nhắm tới, thật ra chúng đang có mặt ngay trong giây phút này và ở nơi đây, chứ không thể là một nơi nào khác. Và nếu như ta đang đi tìm một hạnh phúc thì có lẽ cũng vậy, hạnh phúc ấy chỉ có thể có mặt ở nơi nào ta có mặt mà thôi!
Bạn có thấy mình đang có hạnh phúc và có phong thái Thiền khi đọc hai mẫu chuyện kể trên hay chắng? Chắc chắn là phải có rồi vì bạn đã để hết tâm và niềm vui khi đọc những mẫu chuyện có phong vị Thiền kể trên.

Người viết xin mượn những lời khuyên dướí đây để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay, bạn nhé.

Hãy sống như một bông hồng


Vài bông hồng điểm tô cho ngày sống của bạn
Mỗi sáng thức dậy dưới ánh mặt trời
tôi thấy mình hạnh phúc vì còn sống
Dù chuyện gì xảy ra đi nữa.
Tôi quyết định hôm nay phải là ngày tuyệt vời.
Hãy mở lòng ra như bông hồng giang rộng cánh
Hoa thích kết thành bó thành chùm, có đâu loài hoa đơn độc
Ai cũng từng nhiều lần tặng hay nhận hoa
giá trị khác nhau do bởi tấm lòng
Hãy nhìn kỹ đài hoa.
Có bao nhiêu điểm tựa cho thành công của đời tôi.
Mọi thời khắc đều quan trọng, hãy tận dụng để nở hoa.
Ai biết ngày mai ta sẽ thế nào !
Bông hồng chẳng bao giờ kêu ca nó chỉ biết tỏa hương.
Bông hồng tiếp tục tặng hương thơm cho bàn tay đã nghiền nát nó.
Như hoa nở, mỗi nụ cười rạng rỡ luôn chiếu tỏa niềm vui bất tử trong tâm hồn
Hy vọng bạn yêu thích những bông hồng nhỏ mỗi ngày


(Nguồn: sưu tầm trên internet)

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam


( Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, MCTN 144-ORTB 542-9-19-12)



Sương Lam
#479 Posted : Friday, October 12, 2012 9:29:18 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Góp nhặt cát đá
Hi!Hai sưu tầm & minh họa


Một câu chuyện thường nghe trong nhà Thiền:
(VHPGO)

Ngày xưa, có một cư sĩ tới hỏi đạo một vị Hòa thượng:
- Khi chết rồi, tâm mình ở đâu?
Hòa thượng trả lời:
- Sống chưa biết mà lo việc chết làm chi?
Cư sĩ nói:
- Việc sống con đã biết rồi nên chỉ muốn biết việc chết ra sao thôi!
Hòa thượng hỏi:
- Vậy ông từ đâu đến? Và cái sống từ đâu ra?
Vị cư sĩ nín thinh, không biết đường trả lời. Hòa thượng bèn đập vào vai ông mấy cái và bảo:
- Đang ở đây mà chạy đi đâu? Vị cư sĩ liền tỉnh ra.
Tâm của chúng ta không có hình dáng, nó hằng có nhưng chúng ta không biết, cứ chạy theo Tâm sanh diệt.

Chúng ta lúc nào cũng bám theo cảnh, bị chi phối bởi cảnh… chứ không bao giờ nhớ lại tánh thấy, tánh biết sẵn có của mình. Đức Phật vẫn thường nhắc nhở chúng ta rằng: Tánh thấy, tánh nghe không thay đổi theo thân xác. Thân chúng ta thay đổi từ nhỏ, lớn, đến già… nhưng tánh thấy thì không. Có những vị ngồi Thiền bỗng thấy thân tâm đều vắng lặng hoặc thấy mất cả thân tâm sanh hoảng sợ. Nhưng cái sợ này từ đâu ra? Cái biết không hề mất! Thân này không làm động được bản tánh của chúng ta. Bản tánh vượt khỏi không gian và thời gian.




Điều quan trọng nữa là tâm của chúng ta có thể sanh ra muôn pháp. Tức là hoàn cảnh của mình đều do tâm tạo. Có nghĩa là tâm của chúng ta như thế nào thì sẽ chiêu vời hoàn cảnh phù hợp với nó. Khổ vui cũng chỉ do tâm. Tâm sanh các thứ pháp sanh, tâm diệt các thứ pháp diệt.

Hãy bỏ những thị phi, phải trái, tốt xấu qua một bên thì chúng ta mới nhận ra được và sống được với tâm mình.



Have A Wonderful day !
Sương Lam
#480 Posted : Friday, October 19, 2012 2:08:06 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)




LỜI PHẬT DẠY VỀ THỜI GIAN – NGHIỆP BÁO


Mời nghe nhạc hoà tấu êm dịu qua You tube dưới đây:



Song for Michiko




LESSON OF TIME – KARMA


Khi con chim còn sống, nó ăn kiến. Khi chim chết, kiến ăn nó. Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này. Bạn có thề đầy quyền lực ngày hôm nay, nhưng đừng quên rằng, Thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn. Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm, Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây. Hãy là người tốt và làm những điều tốt.

Thử nghĩ mà xem, Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý, nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ý của Ngài:

Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.
Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.
Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.
Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.
Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com
http://www.youtube.com/user/suonglam
Users browsing this topic
Guest
28 Pages«<2223242526>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.