hí hí - không ai đoán trúng hết trơn hà, em chụp được con cà cuống là một, mấy chú lính lo chụp em lên mà em lo nắm chặt con cà cuống, rồi em khóc thút thít nói nho nhỏ:"Đừng méc bố con nha!" lúc chú ấy ẵm em trên vai vỗ vỗ cái lưng - năm đó em đã học lớp tư rồi đó.
Vừa nói vừa khóc nên được ăn kẹo, rồi khi ấy chưa biết mình nắm con gì mà sao nó cứng cứng dẹp dẹp, lúc ngồi xuống mở tay ra thấy không phải là con dế, mà là cái con chi ghê quá em hét to và nhảy tưng tưng, con cà cuống bị em chụp giữ chặt nên "queo râu", chú lính lại phải dỗ và nói là con cà cuống đó mang về cho mẹ nấu ăn.
Tuổi thơ của em vui lắm, kể đến Tết Công-Gô không hết đâu, em còn làm cả trại Nguyễn Tri Phương (gần trung tâm ba nhập ngũ) huyên náo đi tìm em và một đám con của các ông sĩ quan trong trại nữa, tụi nó nghe lời em trốn sau hang đá của Đức Mẹ, nên chú lính lái xe đi đón không thấy đứa nào hết, ngồi đợi hoài sau đó cả trại đi tìm, em dẫn tụi nó đi đường tắt hái trái trâm bầu ăn .
Kết quả em bị ba roi vào mông
nhưng sau đó lũ bạn bầu em làm "Đại Tá" hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi không ai cao hơn chức đại tá trong trại - Bác Đại Tá thật gặp em nói :"thì ra con bé này là "đại tá" đây" hi hi hi.
Các chị sợ N Đ chưa?