quote:
Gởi bởi linhvang
quote:
Gởi bởi PC
BN ơi, giở từ điển ra hay dở từ điển?
Giở từ điển.
LV giở tự điển Anh-Việt, Nguyễn Đình Hòa viết là sơ xuất, một cuốn khác của Lee Man Publishing thì viết là sơ suất.
À há, như vậy là viết làm sao cũng được, nhiều người "ba phải" giống Bình, không phải chỉ có một mình Bình. Đã quá! Đã quá! Rõ ràng Bình viết là sơ xuất, nhìn thấy chị Hnguyen viết là sơ suất, cũng không thấy khó chịu. Chị PC nói ra, Bình nghĩ tại Bình ba phải, bây giờ, chị LV lại "giở" đủ thứ sách ra, té ra thiên hạ đến "bốn phải" chứ không phải "ba phải" nữa. Tự nhiên cảm thấy thỏai mái dễ sợ. Như vậy là tại ông Hàn Lâm Viện, không phải tại mình, ha ha ha!
Rõ ràng là tiếng Việt rất buồn cười, hết
kỳ rồi
kì, hết
quý rồi
quí, hết
giòng rồi
dòng, hết
dở rồi
giở, hết
xuất rồi
suất, hết
dương rồi
giương, hết
giành rồi
dành, hết
sử rồi
xử. Náo loạn cả lên, không biết nên dùng hay "giùng" chữ nào. Rõ ràng, nhiều chữ đọc rất giống nhau, mà rồi tại sao lại phải viết hai cách khác nhau. Kiểu này, chắc phải xin rì-thai cái gióp bắt bọ, vì không biết làm thế nào cho phải.
Chị Linh Vang hay các chị nào đã đọc tập thơ Hoa Nắng của PNV 2007, hãy để ý một bài thơ của chị Thanh Trí, Ngày Xuân Dệt Mộng, trang số 192, chị viết:
"Mai vàng dệt gấm thềm rêu
Hương thơm nhụy phấn điểm thêu xuân thì
Mộng vàng hé nở thắm tươi
Dương vòng tay nhỏ ôm trời ước mơ."Chữ "Dương" ở đây không phải là chữ "Giương". Nếu là Bình viết bài thơ đó, Bình sẽ viết "Giương vòng tay nhỏ ôm trời ước mơ", nghĩa là mình "giương" tay ra ôm lấy bầu trời. Nhưng Bình không phải là tác giả bài thơ đó, lại càng không phải là
họa sĩ Thanh Trí. Bình nghĩ, chị đã cố ý dùng chữ "Dương", nó có nghĩa luôn là màu xanh dương, màu của bầu trời, và phản ánh tác giả là một họa sĩ nữa. Không biết Bình phân tích đúng hay không, nhưng Hoa Nắng đã được in thành sách như vậy đó.
Vài điểm nho nhỏ để các chị thấy rằng, nhiều khi mình cũng phải dễ dãi đi một chút, hay "ba phải" đi một chút.
BN.