Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

5 Pages<1234>»
Vẫn nhớ chồng cũ
Vi_Hoang
#21 Posted : Thursday, November 18, 2004 5:56:31 PM(UTC)
Vi_Hoang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,407
Points: 48
Woman
Location: California, Santa An a

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
quote:
[Tôi thấy đàn bà ưa ghen sảng, ghen vớ vẩn chẳng đâu vào với đâu cả. Sau lưng họ lại còn cả một tập đoàn chuyên viên thích đóng góp ý kiến. Thường những ý kiến này rất phiến diện và lệch lạc làm mọi chuyện thêm rối rắm và hết phương cứu chữa, trừ khi hai người trong cuộc bỏ ngoài tai những lời bình phẩm bên ngoài, ngồi lại với nhau mổ xẻ vấn đề rồi tìm giải pháp chung. Kết quả thế nào lại còn tùy thái độ tích cực của cả hai. Ở lại với nhau sau một biến cố thường cũng khó, vì đàn bà có vẻ nhớ rất dai và rất xuất sắc trong chuyện kỳ kèo đay nghiến. Đàn ông coi thế mà hiền lành vô tâm hơn nhiều, chuyện gì đã xong rồi là thôi, không lằng nhằng kể lể nữa/quote]
[quote]
Bạn HaiHo nói vậy là có vẻ ngược rồi đó. Thật ra thì đàn ông mói là người nhớ dai đó chứ. Vợ chồng chung sống với nhau, khi xảy ra chuyện gì đó, ví dụ như 1 trong 2 người ngọai tình chẳng hạn, khi phác giác ra thì người đàn bà đùng đùng bù lu bù loa, khóc lóc đay nghiến làm dủ chuyện như trời sắp sập xuống vậy. Nhưng sau đó người chồng vổ về năn nỉ, tỏ ý ăn năn hối hận thì mọi việc coi như xong và 2 người vẫn tiếp tục sống yen vui hạnh phúc như xưa. Ngược lại, nếu người ngọai tình là đàn bà, thì người đàn ông cũng đau khổ, trách mắng gây gổ, và sau khi mọi chuyện ổn thỏa, người vợ trở về làm tròn bổn phận đói với chòng con, được lời nói tha thứ của chồng để hàn gắn lại những dổ vỡ đã xảy ra. Người đàn ông tuy ngòai mặt nói là tha thứ, nhưng cái đau đớn cứ ở mãi trong lòng không bao giờ quên được, cho nên đối với vợ không còn mặn nồng ân ái như xưa. Những ám ảnh vẩn còn như 1 vết thương không sao chửa lành được; từ đó trở nên lạnh nhạt với vợ và chỉ chờ có dịp là bùng nổ, là nhắc lại chuyên xưa. Người đàn bà sợ nhất là sự lạnh lùng của chồng và cứ như thế khoảng cách giữa 2 người càng ngày càng xa dần để cuối cùng đưa đến chổ chia tay.
Dỉ nhiên cái gì cũng không tuyệt đối cả. cả 2 phía đàn ông và đàn bà đều có người thế nầy thế nọ, chúng ta không nên quơ đủa cả nắm mà nói những điều không tốt cho đàn bà vì chính đàn bà cũng có nhiều người đã phải chịu những chuyện rất là đau khổ do đàn ông gây ra mà phải cắn răng chịu đựng chỉ vì cái câu "xuất giá tòng phu".
Mme Ngô
#22 Posted : Tuesday, November 30, 2004 2:22:06 PM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Hai-Ho tiên sanh.
Tứ hải giai huynh đệ, trước lạ sau quen, tui xin kính chào Ngài, mong rằng giao tình của Ngài và PNV luôn gắn bó.
Dà, nghe câu Ngài hỏi đã lâu mà bị tui bận quá xá. Xấp nhỏ nhà tui vừa thi cử xong xuôi tuần rồi nên tui mới rảnh rang được chút ít đặng hầu chuyện Ngài đây.
Tui cũng xin tóm tắt ý của Ngài như sau :
1. Phụ nữ thích kiểm soát mọi chuyện trong ngoài. Tại sao ??
2. Phụ nữ thích đè chồng và nén con. Chồng bị đè phải nín cho êm cửa êm nhà, riết rồi mang tiếng sợ vợ. Con hổng chịu nên vùng dậy chống áp bức, nén con hổng nổi nàng quay sang nén chồng gấp đôi.
3. Làm đờn ông khổ quá (nhứt là đờn ông ở mỹ) phụ nữ có thấy thế và có nghĩ lại cho đờn ông nhờ một chút không ?

Ông Anh Ba nhảy dzô biểu đồng tình, ổng nói làm đờn ông ở chỗ mô cũng khổ chớ đâu riêng chi ở mỹ ! Dà, ông Anh Ba có lên tiếng tui thấy cũng hổng lạ, lóng ni ổng bị phụ nữ lôi ra hành hạ tận tình luôn, thành ra ổng đang tả xung hữu đột chống trả mãnh liệt. Nghĩ cũng ngộ, đồng bệnh thường tương lân, ông Anh Ba và Ngài ngó chừng đang là hai người duy nhứt than phiền phụ nữ. Cô Vành Khuyên sanh lòng ái ngại, thấy nhị vị trượng phu nam tử thinh không tỉnh bơ xông vào hang hùm và đòi vuốt râu cọp (cái) mới khuyên vài câu rồi dông luôn (có ai gặp cô em VK của tui xin nhắn dùm là tui đang hết lòng mong đợi) Cô Vi-Hoàng thì quả quyết đờn ông nhớ dai ba chuyện lỗi lầm của vợ, tha thứ thì có nhưng quên thì không, nên rồi sau cùng vẫn có chuyện gãy gánh như thường !

Sau đây là ý riêng của tui :
Thứ nhứt phụ nữ thích kiểm soát trong ngoài. Có vậy sao, có người thích làm chuyện đó sao ? Trời tui cứ tưởng họ bị bắt buộc phải làm đó chớ ! Chuyện tu thân tề gia trị quốc ngó chừng xưa ngắt nên đã lỗi thời rồi. Một đứa tu hổng xong, tề hổng tới, vẫn có thể trị quốc và trị ngon lành như thường. Ai ha, thì Bill Clinton chớ ai. Hắn được xếp dzô hàng những tổng thống lỗi lạc của Hiệp chủng quốc đó nha, cho dù hắn khoái tốn thì giờ phì-phèo xì gà và ò-e saxo.
Đờn ông sanh ra vốn để mần những chuyện hệ trọng lớn lao ngoài đường, thành ra chuyện nhà là ba cái chuyện ruồi bu lẻ tẻ nên chả đâu có thèm để ý tới, trừ phi con vợ của chả bết bát quá cứ nhứt định ì ra (bị mẻ còn mắc viết văn làm thơ đặng hô hào chuyện giải phóng phụ nữ thì phải !) Mà hổng để ý thì thường lơ đãng, lơ đãng vậy nên rồi hổng đâu vô đâu nữa, lắm khi còn sai một ly đi một dặm, hậu quả khôn lường là khác.
Nói chung chung thì trời sanh ra đờn bà với tánh kiên nhẫn và dịu dàng, tế nhị và tỉ mỉ. Ngó bộ nàng thích hạp với chuyện bếp núc giáo dục chăm sóc gia đình để chồng nàng rảnh tay ngoài xã hội. Nàng làm được việc và làm rất tới, thành ra rồi nàng bao thầu mọi chuyện trong ngoài của gia đình. Chẳng may bữa nào kẹt giao công chuyện cho chả thì cầm bằng như ... giao trứng cho ác ! Giao vậy vài lần dĩ nhiên nàng hổng dám nữa. Kẹt quá thì vừa giao vừa run, rồi có màn hỏi thăm dặn dò, bữa nào vui vẻ chả ừ ào gục gặc (cứ ừ đại cho nó câm cái mỏ) bữa nào buồn tình chả dám nhảy dựng la làng, rằng nó thích chơi trò kiểm soát ! Hổng nói thì biểu hổng biết, có nói đâu mà biết. Nói thì bảo biết rồi khổ lắm nói mãi !

Đã biết rồi mà còn phải nói mãi là sao ? Dà, là vì ... hoặc biết nhưng hổng nhớ (bị quên hoài hà, có ai nhắc đâu mà nhớ!) hoặc biết và nhớ nhưng xui quá nên trúng số độc đắc, lấy nhằm cái la dô transitor chạy bằng năng lượng mặt trời, thành nó phát thanh hoài hổng chịu nghỉ giải lao dùm ! Ở trường hợp đầu nàng là nạn nhơn, ở trường hợp sau nàng là thủ phạm. Đâu Hai-Ho tiên sanh dòm kỹ lại coi phu nhơn Ngài thuộc thành phần nào ? Rồi vì sao mà nên nỗi nếu quả thiệt lo lắng trong ngoài (hay kiểm soát theo cách nói của Ngài) là một lầm lỗi ?

Lo lắng vậy thì sanh tội phải dòm chừng và phải rầy rà. Rầy rà để tránh trước những rắc rối có thể xảy ra. Thế là liền bị dán nhãn có khuynh hướng thích đè chồng và nén con, má ơi ! Con nít chúng ăn chưa no lo chưa tới, đứa láu cá theo liền gương tiá chúng, ừ ào cho có xong đường ta ta cứ đi. Đưá tà lanh cãi lấy được vì trứng đòi khôn hơn rận ! Hậu quả có chi thì cha mẹ lãnh dùm và lãnh đủ ! Nàng hồi hộp lo âu, trời sanh nàng như vậy, đâu có sửa được. Riết rồi stress quá dám có màn cạu cọ mất vui rồi lại mang tiếng là ... giận cá chém thớt ! Ôm mọi chuyện vào người để lo thì thiệt khổ quá xá nên tui hổng ham. Kinh nghiệm của tui là càng biết ít chừng nào càng khoẻ chừng nấy, thành ra cái chi nhắm ì được là tui ì liền một khi. Được cái trời sanh trời dưỡng, mình hổng lo thì người khác phải lo, khoẻ re !

Sợ chồng thường được coi là tốt tánh hiền thục vì bổn phận của phụ nữ là thờ chồng nuôi con. Sợ vợ thì hổng khấm khá, bị mắng mỏ liền tù tì là đứa thờ bà râu quặp. Ngang hàng với nhau mà thờ nhau có nghĩa là cái đứa được thờ đã hai năm mươi mất rồi, nên nó mới tới bàn thờ cởi dép xoa chơn và leo lên ngồi chồm hổm ở trển. Thằng cha mô cứ bi bô cái miệng, rằng hắn theo đạo thờ bà, tui nghĩ nó đang ăn chay nằm đất thành tâm khấn vái để vợ nó sớm ... đi đứt ! Một thằng cha nghiền ngẫm chuyện tự giải thoát kiểu đó, theo tui, hoặc nó đã sanh lòng phản trắc, hoặc nó đang chơi trò tự trào. Vì sao mà tự trào ha ? Hoặc sợ thiệt rồi la làng cho thiên hạ khỏi còn dịp la trước. Đây là một hình thức tự thú để toà án nhơn dân hổng còn họp hành xử xiếc gì ráo nữa. Nhưng thường thì chả la làng để đổ hết tội lên đầu vợ, thoái thác những chuyện chả hổng thích mà bị ép phải làm (để tui hỏi vợ coi, để tui xin phép vợ cái đã ..vv và vv) Thiệt ra những chuyện ni nếu thích thì trời cản chả cũng hổng nổi, vợ chả mà nhằm nhò chi !

Làm đờn ông khổ quá ư ? Ủa, vậy chớ làm đờn bà sướng lắm ha ? Nếu sướng đã hổng có phong trào giải phóng phụ nữ hay phòng trào nữ quyền nằng nặc đòi bình đẳng. Sướng khổ chi cũng tại mình, cái chi cũng có giới hạn và có cái giá riêng của nó.
Đờn ông và đờn bà được sanh ra khác hẳn nhau về thể chất và tâm lý, nên rồi cách suy nghĩ và hành xử của họ khác hẳn nhau, họ bổ xung lẫn cho nhau để xã hội tiếp tục duy trì và phát triển tốt đẹp. Nhìn họ khơi khơi rồi biểu họ sướng sợ rằng có hơi vội vã, biểu họ chỉ là cái xương sườn cụt của mình sợ rằng có hơi thiển cận, biểu rằng họ là bông hoa trang điểm cho cuộc đời sợ rằng quá chủ quan. Trang điểm là làm xấu thành đẹp, đẹp thành đẹp thêm nhưng hổng trang điểm thì cũng hổng chết. Tưởng tượng mà coi, một xã hội hổng có đờn bà thì sẽ ra sao ta ? Trời tui nghĩ ngày đó sẽ là ngày tận thế hổng chừng vì rằng ... thiếu nàng sẽ là thiếu tất cả !
Tới đây thì tui xin phép Hai-Ho tiên sanh đặng xì tốp (buồn ngủ quá xá rồi nha). Kỳ trước ông Anh Ba có hỏi vậy chớ sau một lầm lỗi của người phối ngẫu, đờn ông và đờn bà ai cao thượng hơn ai, câu hỏi ni có dính chùm với chuyện đờn ông tha thứ nhưng rồi nhứt định hổng quên của cô Vi-Hoàng. Mơi mốt rảnh rang tui sẽ chạy vô bàn đề tiếp.

Thân kính.
Mme Ngô

PS : Tui bận quá xá mở mắt hổng lên mà một ngày lại chỉ có 24 tiếng hà. Hổng vào tán dóc thì nhớ mấy cô chú, vô tán thì công việc ứ lại hổng biết đường đâu mà lần nữa. Bữa nay nghe tin cô Ngọc Dung nhắn thì chạy vô tía lia một chặp, bị tui có cái tật hễ chót chét là cái miệng hổng chịu lành da non.
ND à, tui có biên cho em hai cái thư dài thoòng hổng có trả lời, vậy rồi biểu hổng biên là sao ? Chú Ba cũng hổng trả lời, cô Tư cũng không luôn. Hổng lẽ viết cho từng ấy người mà người nào cũng sai địa chỉ ráo, ngộ ha ???
Vũ Thị Thiên Thư
#23 Posted : Wednesday, December 1, 2004 3:14:39 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Ah!
Mừng Mme Ngô
Cảm ơn chị nhiều nha, Chúc bầy trẻ công thành cho bỏ thời gian chị kiềm kẹp [ theo nghĩa..ấy mà ]
Uống ly nước mát tận dáy lòng...
Nhấm nháp tách trà thơm thấm giọng rồi tiếp tục chị nhá
Mong lắm
VTTT
Phù Du
#24 Posted : Thursday, December 2, 2004 6:03:17 PM(UTC)
Phù Du

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 72
Points: 0

quote:
Hai-Ho tiên sanh.
Tứ hải giai huynh đệ, trước lạ sau quen, tui xin kính chào Ngài, mong rằng giao tình của Ngài và PNV luôn gắn bó.
Dà, nghe câu Ngài hỏi đã lâu mà bị tui bận quá xá. Xấp nhỏ nhà tui vừa thi cử xong xuôi tuần rồi nên tui mới rảnh rang được chút ít đặng hầu chuyện Ngài đây.
Tui cũng xin tóm tắt ý của Ngài như sau :
1. Phụ nữ thích kiểm soát mọi chuyện trong ngoài. Tại sao ??
2. Phụ nữ thích đè chồng và nén con. Chồng bị đè phải nín cho êm cửa êm nhà, riết rồi mang tiếng sợ vợ. Con hổng chịu nên vùng dậy chống áp bức, nén con hổng nổi nàng quay sang nén chồng gấp đôi.
3. Làm đờn ông khổ quá (nhứt là đờn ông ở mỹ) phụ nữ có thấy thế và có nghĩ lại cho đờn ông nhờ một chút không ?

Ông Anh Ba nhảy dzô biểu đồng tình, ổng nói làm đờn ông ở chỗ mô cũng khổ chớ đâu riêng chi ở mỹ ! Dà, ông Anh Ba có lên tiếng tui thấy cũng hổng lạ, lóng ni ổng bị phụ nữ lôi ra hành hạ tận tình luôn, thành ra ổng đang tả xung hữu đột chống trả mãnh liệt. Nghĩ cũng ngộ, đồng bệnh thường tương lân, ông Anh Ba và Ngài ngó chừng đang là hai người duy nhứt than phiền phụ nữ. Cô Vành Khuyên sanh lòng ái ngại, thấy nhị vị trượng phu nam tử thinh không tỉnh bơ xông vào hang hùm và đòi vuốt râu cọp (cái) mới khuyên vài câu rồi dông luôn (có ai gặp cô em VK của tui xin nhắn dùm là tui đang hết lòng mong đợi) Cô Vi-Hoàng thì quả quyết đờn ông nhớ dai ba chuyện lỗi lầm của vợ, tha thứ thì có nhưng quên thì không, nên rồi sau cùng vẫn có chuyện gãy gánh như thường !

Sau đây là ý riêng của tui :
Thứ nhứt phụ nữ thích kiểm soát trong ngoài. Có vậy sao, có người thích làm chuyện đó sao ? Trời tui cứ tưởng họ bị bắt buộc phải làm đó chớ ! Chuyện tu thân tề gia trị quốc ngó chừng xưa ngắt nên đã lỗi thời rồi. Một đứa tu hổng xong, tề hổng tới, vẫn có thể trị quốc và trị ngon lành như thường. Ai ha, thì Bill Clinton chớ ai. Hắn được xếp dzô hàng những tổng thống lỗi lạc của Hiệp chủng quốc đó nha, cho dù hắn khoái tốn thì giờ phì-phèo xì gà và ò-e saxo.
Đờn ông sanh ra vốn để mần những chuyện hệ trọng lớn lao ngoài đường, thành ra chuyện nhà là ba cái chuyện ruồi bu lẻ tẻ nên chả đâu có thèm để ý tới, trừ phi con vợ của chả bết bát quá cứ nhứt định ì ra (bị mẻ còn mắc viết văn làm thơ đặng hô hào chuyện giải phóng phụ nữ thì phải !) Mà hổng để ý thì thường lơ đãng, lơ đãng vậy nên rồi hổng đâu vô đâu nữa, lắm khi còn sai một ly đi một dặm, hậu quả khôn lường là khác.
Nói chung chung thì trời sanh ra đờn bà với tánh kiên nhẫn và dịu dàng, tế nhị và tỉ mỉ. Ngó bộ nàng thích hạp với chuyện bếp núc giáo dục chăm sóc gia đình để chồng nàng rảnh tay ngoài xã hội. Nàng làm được việc và làm rất tới, thành ra rồi nàng bao thầu mọi chuyện trong ngoài của gia đình. Chẳng may bữa nào kẹt giao công chuyện cho chả thì cầm bằng như ... giao trứng cho ác ! Giao vậy vài lần dĩ nhiên nàng hổng dám nữa. Kẹt quá thì vừa giao vừa run, rồi có màn hỏi thăm dặn dò, bữa nào vui vẻ chả ừ ào gục gặc (cứ ừ đại cho nó câm cái mỏ) bữa nào buồn tình chả dám nhảy dựng la làng, rằng nó thích chơi trò kiểm soát ! Hổng nói thì biểu hổng biết, có nói đâu mà biết. Nói thì bảo biết rồi khổ lắm nói mãi !

Đã biết rồi mà còn phải nói mãi là sao ? Dà, là vì ... hoặc biết nhưng hổng nhớ (bị quên hoài hà, có ai nhắc đâu mà nhớ!) hoặc biết và nhớ nhưng xui quá nên trúng số độc đắc, lấy nhằm cái la dô transitor chạy bằng năng lượng mặt trời, thành nó phát thanh hoài hổng chịu nghỉ giải lao dùm ! Ở trường hợp đầu nàng là nạn nhơn, ở trường hợp sau nàng là thủ phạm. Đâu Hai-Ho tiên sanh dòm kỹ lại coi phu nhơn Ngài thuộc thành phần nào ? Rồi vì sao mà nên nỗi nếu quả thiệt lo lắng trong ngoài (hay kiểm soát theo cách nói của Ngài) là một lầm lỗi ?

Lo lắng vậy thì sanh tội phải dòm chừng và phải rầy rà. Rầy rà để tránh trước những rắc rối có thể xảy ra. Thế là liền bị dán nhãn có khuynh hướng thích đè chồng và nén con, má ơi ! Con nít chúng ăn chưa no lo chưa tới, đứa láu cá theo liền gương tiá chúng, ừ ào cho có xong đường ta ta cứ đi. Đưá tà lanh cãi lấy được vì trứng đòi khôn hơn rận ! Hậu quả có chi thì cha mẹ lãnh dùm và lãnh đủ ! Nàng hồi hộp lo âu, trời sanh nàng như vậy, đâu có sửa được. Riết rồi stress quá dám có màn cạu cọ mất vui rồi lại mang tiếng là ... giận cá chém thớt ! Ôm mọi chuyện vào người để lo thì thiệt khổ quá xá nên tui hổng ham. Kinh nghiệm của tui là càng biết ít chừng nào càng khoẻ chừng nấy, thành ra cái chi nhắm ì được là tui ì liền một khi. Được cái trời sanh trời dưỡng, mình hổng lo thì người khác phải lo, khoẻ re !

Sợ chồng thường được coi là tốt tánh hiền thục vì bổn phận của phụ nữ là thờ chồng nuôi con. Sợ vợ thì hổng khấm khá, bị mắng mỏ liền tù tì là đứa thờ bà râu quặp. Ngang hàng với nhau mà thờ nhau có nghĩa là cái đứa được thờ đã hai năm mươi mất rồi, nên nó mới tới bàn thờ cởi dép xoa chơn và leo lên ngồi chồm hổm ở trển. Thằng cha mô cứ bi bô cái miệng, rằng hắn theo đạo thờ bà, tui nghĩ nó đang ăn chay nằm đất thành tâm khấn vái để vợ nó sớm ... đi đứt ! Một thằng cha nghiền ngẫm chuyện tự giải thoát kiểu đó, theo tui, hoặc nó đã sanh lòng phản trắc, hoặc nó đang chơi trò tự trào. Vì sao mà tự trào ha ? Hoặc sợ thiệt rồi la làng cho thiên hạ khỏi còn dịp la trước. Đây là một hình thức tự thú để toà án nhơn dân hổng còn họp hành xử xiếc gì ráo nữa. Nhưng thường thì chả la làng để đổ hết tội lên đầu vợ, thoái thác những chuyện chả hổng thích mà bị ép phải làm (để tui hỏi vợ coi, để tui xin phép vợ cái đã ..vv và vv) Thiệt ra những chuyện ni nếu thích thì trời cản chả cũng hổng nổi, vợ chả mà nhằm nhò chi !

Làm đờn ông khổ quá ư ? Ủa, vậy chớ làm đờn bà sướng lắm ha ? Nếu sướng đã hổng có phong trào giải phóng phụ nữ hay phòng trào nữ quyền nằng nặc đòi bình đẳng. Sướng khổ chi cũng tại mình, cái chi cũng có giới hạn và có cái giá riêng của nó.
Đờn ông và đờn bà được sanh ra khác hẳn nhau về thể chất và tâm lý, nên rồi cách suy nghĩ và hành xử của họ khác hẳn nhau, họ bổ xung lẫn cho nhau để xã hội tiếp tục duy trì và phát triển tốt đẹp. Nhìn họ khơi khơi rồi biểu họ sướng sợ rằng có hơi vội vã, biểu họ chỉ là cái xương sườn cụt của mình sợ rằng có hơi thiển cận, biểu rằng họ là bông hoa trang điểm cho cuộc đời sợ rằng quá chủ quan. Trang điểm là làm xấu thành đẹp, đẹp thành đẹp thêm nhưng hổng trang điểm thì cũng hổng chết. Tưởng tượng mà coi, một xã hội hổng có đờn bà thì sẽ ra sao ta ? Trời tui nghĩ ngày đó sẽ là ngày tận thế hổng chừng vì rằng ... thiếu nàng sẽ là thiếu tất cả !
Tới đây thì tui xin phép Hai-Ho tiên sanh đặng xì tốp (buồn ngủ quá xá rồi nha). Kỳ trước ông Anh Ba có hỏi vậy chớ sau một lầm lỗi của người phối ngẫu, đờn ông và đờn bà ai cao thượng hơn ai, câu hỏi ni có dính chùm với chuyện đờn ông tha thứ nhưng rồi nhứt định hổng quên của cô Vi-Hoàng. Mơi mốt rảnh rang tui sẽ chạy vô bàn đề tiếp.



Chị Mngo ơi,
Đọc bài của chị phê ghê ! Đọc xong thở đánh phào và nhẹ nhõm cõi lòng
Hông biết Già in ra đem dìa cho ông Già đọc ổng sẽ nghĩ sao ta ? có khi nào ổng giận lên phang Già một trận hông ? cũng hơi ớn nhưng mà cần phải cho ổng biết rằng hổng phải mình Già có ý nghĩ này....Tongue
Cảm ơn chị nhiều lắm lắm !! Cooling
Mme Ngô
#25 Posted : Friday, December 3, 2004 6:01:55 AM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Hu hu, nhà tui mới bị ăn trộm viếng. Nó vô bằng cửa nhà bếp, dùng gạch đập kiếng ngoài, kiếng trong là fiber glass đập hổng bể nên nó dùng mũi kéo nạy ra rồi thò tay vô mở chốt trong. Nó vô chớp nhoáng vì alarm réo om xòm, vậy chớ cũng đủ thời giờ cho nó bới.
Master bedroom bị lục tung upside down (Đây là phòng tiá má tui, từ hồi ổng bả vào nursing home thì bỏ trống) Các phòng khác chỉ bị sơ sài. Nó vô phòng ăn cũng dùng kéo nạy tủ chén dĩa mà lục lọi, cũng hổng kiếm ra tiền (nhưng làm bể tùm lum mấy bộ chén dĩa sứ !) Sau cùng thì nó lấy cái bóp tiền lẻ hơn 100 (của tụi con nít, chớ còn tui thì hổng có tiền bao giờ), cái DVD player và má ơi ... 3 cây violins cùng mấy chục cái CD nhạc cổ điển. Trời ạ, tối nay rehearsal với piano, bắt đầu từ tuần tới concerts tùm lum dài dài tới tết tây luôn mà đờn thì mất. Vợ chồng tui cũng hổng biết tính sao nữa đây, đờn khác hổng quen tay làm sao kéo đây trời !!

Xui nhứt là trong bóp tiền lẻ có set chìa khoá nhà. Nếu vòng lại thì nó chỉ việc đàng hoàng đi bằng cửa chánh ha ? Sáng nay tui gọi mấy cửa tiệm bán và đổi violins, may ra họ tìm ra ba cây đờn cũ thì cho tui chuộc lại. Bề chi xài đờn của mình yên tâm hơn. Bà nội xấp nhỏ biểu của đi thay người. Má ơi, thiệt tui muốn rớt nước mắt chị Tuệ Tâm à, tui cần người an ủi hết sức huhu huhu !
Tonka
#26 Posted : Friday, December 3, 2004 7:19:23 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Thật không biết nói gì hơn ngoài chia buồn cùng Mme Ngô. Tự an ủi mình rằng của đi thay người vậy.

Chúc chị cuối tuần sắp tới nhiều vui vẻ.
Phượng Các
#27 Posted : Friday, December 3, 2004 7:36:30 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Em thông cảm cảm giác của bác sĩ BNN,

Hồi đó em cũng bị ăn trộm vô nhà một lần, lục tùm lum và lấy hết nữ trang tiền bạc. Trị giá không bao nhiêu nhưng cũng buồn hết mấy ngày và lại sợ nữa. Từ dạo em đó thấy là không có của cải gì lại thấy thảnh thơi hơn. Em không bao giờ chú ý sắm nữ trang nữa, có nó rồi lại nơm nớp lo lắng, May là hệ thống tín dụng ở Tây phương có thể tin tưởng ở ngân hàng, chớ như ở VN, tiền bạc cất ở trong nhà mới là dễ bệnh đau tim!
Tuệ Tâm
#28 Posted : Friday, December 3, 2004 7:44:16 AM(UTC)
Tuệ Tâm

Rank: Newbie

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 25
Points: 0

Tuệ Tâm đây chị.
Chị N ơi, biết "của đi thay người" là sáo ngữ, nhưng em mong chị ráng nghĩ được như vậy, em cũng thông cảm nỗi bất an lúc này của chị, "nó" (cái việc trộm vô nhà) làm mình mất đi cái cảm giác an toàn đó chị.
Việc gì cần làm, chị nên làm ngay đi nhé!
Chín Út
#29 Posted : Friday, December 3, 2004 8:07:39 AM(UTC)
Chín Út

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 693
Points: 0

hu hu hu,

Em thì lại khác, có lẽ tại em nghèo quá chăng, em thấy người ta bị ăn trộm viếng rồi họ khai insurance sắm toàn đồ mới nên em tủi thân, trong nhà em hông có gì có giá trị cả , chỉ có cái dàn máy chụp hình của em và cái computer là có giá thôi hà, còn mấy cái TV nó cồng kềnh vậy sức mấy mà trộm nó bưng, còn nữ trang thì từ hồi có thằng nhỏ, bà xả em đem bỏ trong case trong nhà băng tại vì tụi em hai đứa hông dám đeo nữ trang hay đồng hồ (của em) sợ bồng thằng nhỏ cà trúng nó Shy.
Nói chơi vậy chứ Mme Ngo đừng buồn, tuy đó là chuyện hông vui, nhưng họ nói là bị ăn trộm thì nó rước đi cái xui xẻo khác cho mình đó Smile hi hi hi



Anh Ba
#30 Posted : Friday, December 3, 2004 10:02:22 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Thằng em lang bạt kỳ hồ gởi lời chia buồn cùng chị Hai...

Mấy bữa nay sao nghe nhiều người bên nớ than thở là bị ăn trộm chui dô lấy đồ vậy há ??. Bữa trước chị Vi Hoàng cũng bị ăn trộm, hôm nay đến phiên chị Hai nhà mình, qua bên ĐT thấy có tin nhà của RaginCajun bị trộm !!!
Các bạn cẩn thận nha...

Phượng Các
#31 Posted : Friday, December 3, 2004 10:08:27 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chắc là tại gần ngày Lễ Lớn cuối năm, bọn chúng kiếm chút tiền tiêu mà.
Phượng Các
#32 Posted : Friday, December 3, 2004 10:09:18 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)

À quên, chia buồn cùng chị Vi Hoàng, là trước hay sau khi chị về VN vậy chị?
Vi_Hoang
#33 Posted : Friday, December 3, 2004 3:01:06 PM(UTC)
Vi_Hoang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,407
Points: 48
Woman
Location: California, Santa An a

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


À quên, chia buồn cùng chị Vi Hoàng, là trước hay sau khi chị về VN vậy chị?


Mới cách đây có 10 ngày thôi chị PC ơi! Mất mát nhiều quá, cũng buồn. Lúc trước nhà có bảo hiểm, nên bảo hiểm nữ trang luôn, bây giờ mới bán nhà không có bảo hiểm nên đành thua. Lại thêm con gái mới đưa 1 số tiềm mặt để chuẩn bị cho đám cưới, cũng mất luôn! Christmast sắp đến nên người ta kiến tiền mua sắm đó mà, nhưng kiếm tiền cách nầy thì không fair chút nào hết.
Tonka
#34 Posted : Friday, December 3, 2004 3:09:51 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Cẩn thật chút chị VH ơi, đừng bao giờ để tiền trong nhà. Nữ trang quý giá cũng phải kiếm chỗ tốt mà cất đi. Thôi lại của đi thay người nữa vậy.
Phượng Các
#35 Posted : Saturday, December 4, 2004 12:28:27 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Như vậy có thể đoán ăn trộm nhà chị VH là người quen đó nghe, họ nghe tin biết mình có tiền mặt nên vô làm một mẻ đó.
Mme Ngô
#36 Posted : Saturday, December 4, 2004 1:36:01 AM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Huhu, PC ơi. Nói trộm là người quen dám người quen của Vi Hoàng chạy tuốt hết nha. Tình cờ nó vô được chỗ nào thì nó vô vậy mà. Ngộ cái y hình nhà Á châu dễ bị vì chúng biết á châu ưa giữ tiền mặt và trang sức trong nhà.
Tui hổng buồn vì mất của (bữa nay kiểm kê thấy mất lẻ tẻ vậy mà cũng bộn nhưng hổng nhằm nhò chi ráo) nhưng nghĩ tới cây đờn tim tui thiệt áo não, giống như mất người yêu vậy kìa, ông Ngô thì biểu mất vợ bé !)
Tối qua ôm cây đờn của người khác mà thấy thiệt bất an (và dĩ nhiên kéo sai chớ sao nữa) Khu nhà tui trước nay an ninh hết sức, tui quên khóa cửa hòai hà, chưa kể đi về mở rồi bỏ luôn chìa khóa trong ổ khóa !) Khoảng chứng 1 năm nay thì bắt đầu có trộm, police nói trộm từ vùng bên cạnh chạy qua !
Vi-Hoàng ơi, mất tùm lum vậy sao ? Chết mồ hông ! Vậy rồi tiền đâu mà đền vô đó trời !! Kể cho Vi Hoàng nghe mà an ủi nha : Bạn tui lớn tuổi rồi mới sanh được đứa con duy nhứt, mùa giáng sinh 4 năm trước, con nhỏ khi ấy 4 tuổi rưỡi, theo má nó đi shopping, giữa chừng trong shopping nó than đau bụng, má nó tưởng nó mệt nên đưa nó dìa, dìa nhà thì còn đau hơn nữa, bả BS mới rờ bụng con nhỏ thì thấy một cục bướu, mang dzô bịnh viện thì... khám phá ra con nhỏ bị ung thư gan. Trời ạ, con nít 4-5 tuổi mà ung thư gan thì chỉ nghe trong sách vở. Bệnh nặng rồi nên không chữa gì ráo nữa. Rồi để con bé chết cho yên, người ta chích morphin đều chi cho nó ngủ từ từ. Lúc đám ma trở về thì... an trộm đã mang xe tới chở nguyên cả nhà đi. Hàng xóm cứ tưởng dọn nhà nên hổng ai thắc mắc. Bắc mỹ mờ, có ai để ý tới ai đâu !
Cô bạn ni của tui lúc trước là dân ăn chay trường và công quả số một. Nay thì hai vợ chồng thay đổi hẳn 180 độ. Lâu rồi không gặp, hổng biết họ ra thế nào nữa?
Chín Út
#37 Posted : Saturday, December 4, 2004 2:24:08 AM(UTC)
Chín Út

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 693
Points: 0

quote:
Gởi bởi Mme Ngô

Huhu, PC ơi. Nói trộm là người quen dám người quen của Vi Hoàng chạy tuốt hết nha. Tình cờ nó vô được chỗ nào thì nó vô vậy mà. Ngộ cái y hình nhà Á châu dễ bị vì chúng biết á châu ưa giữ tiền mặt và trang sức trong nhà.
Tui hổng buồn vì mất của (bữa nay kiểm kê thấy mất lẻ tẻ vậy mà cũng bộn nhưng hổng nhằm nhò chi ráo) nhưng nghĩ tới cây đờn tim tui thiệt áo não, giống như mất người yêu vậy kìa, ông Ngô thì biểu mất vợ bé !)
Tối qua ôm cây đờn của người khác mà thấy thiệt bất an (và dĩ nhiên kéo sai chớ sao nữa) Khu nhà tui trước nay an ninh hết sức, tui quên khóa cửa hòai hà, chưa kể đi về mở rồi bỏ luôn chìa khóa trong ổ khóa !) Khoảng chứng 1 năm nay thì bắt đầu có trộm, police nói trộm từ vùng bên cạnh chạy qua !
Vi-Hoàng ơi, mất tùm lum vậy sao ? Chết mồ hông ! Vậy rồi tiền đâu mà đền vô đó trời !! Kể cho Vi Hoàng nghe mà an ủi nha : Bạn tui lớn tuổi rồi mới sanh được đứa con duy nhứt, mùa giáng sinh 4 năm trước, con nhỏ khi ấy 4 tuổi rưỡi, theo má nó đi shopping, giữa chừng trong shopping nó than đau bụng, má nó tưởng nó mệt nên đưa nó dìa, dìa nhà thì còn đau hơn nữa, bả BS mới rờ bụng con nhỏ thì thấy một cục bướu, mang dzô bịnh viện thì... khám phá ra con nhỏ bị ung thư gan. Trời ạ, con nít 4-5 tuổi mà ung thư gan thì chỉ nghe trong sách vở. Bệnh nặng rồi nên không chữa gì ráo nữa. Rồi để con bé chết cho yên, người ta chích morphin đều chi cho nó ngủ từ từ. Lúc đám ma trở về thì... an trộm đã mang xe tới chở nguyên cả nhà đi. Hàng xóm cứ tưởng dọn nhà nên hổng ai thắc mắc. Bắc mỹ mờ, có ai để ý tới ai đâu !
Cô bạn ni của tui lúc trước là dân ăn chay trường và công quả số một. Nay thì hai vợ chồng thay đổi hẳn 180 độ. Lâu rồi không gặp, hổng biết họ ra thế nào nữa?



Mme Ngo ơi, nghe Mme kể mà đau cả ruột, cho nên mới nói trời hông có mắt, nếu có trời thì cũng giống như người nào đó nặn hình đất sét chơi, hông thích thì bẻ đầu bẻ cẳng vậy đó Sad. Vấn đề mất trộm thì mình chỉ có một cách duy nhất là mua bảo hiểm nếu có chuyện chi cũng đỡ lại phần nào, còn mấy cái có giá trị tinh thần như cây đờn của Mme thì chịu thôi, chẳng lẽ đi đâu cũng mang nó theo? Vậy thì phải tập tính làm sao đừng để cảm tình vào đồ vật hay súc vậy thì mình mới đỡ đau buồn được. Hy vọng cây đờn của Mme sẽ được một thiên taì âm nhạc nào mua lại được và từ đó sẽ tạo cảm hứng để có những sáng tác bất hủ vậy thì nó cũng hông uổng công Mme yêu quý nó Shy.

Còn chuyện chị PC nói là có thể người quen chôm thì em hông dám nói đúng hay sai, em chỉ biết là trong đạo Công giáo nếu mà tư tưởng mình nghĩ sai cho người khác cũng là một cái tội đó, hông biết trong Phật giáo quan niệm về chuyện đó thế nào? Và em cũng nhớ lại 1 chuyện trong Cổ Học Tinh Hoa : "Chuyện thằng mất búa" cho nên em hầu như hông dám suy đoán chuyện gì hông phải cho người ta lắm , chỉ khi nào thấy rõ , biết rõ (cũng lắm khi lúc đó đã bị lưà rồi) thì mới tin Tongue.

Phượng Các
#38 Posted : Saturday, December 4, 2004 2:42:52 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Mèn ơi, chị thấy nếu tin Chúa mà bảo là trời (tức Chúa phải không? theo người Công giáo) mà không có mắt thì là một tội nặng còn hơn là nghi là người quen ăn trộm của mình. Mà người quen với người lạ thì có gì khác nhau đâu, cũng là một kẻ tham nào đó mà. Trong đạo Phật chị được dạy là không có tin bất kỳ ai hết, vì một khi cái nghiệp xấu mà trỗi lên thì con giết cha, vợ giết chồng, bạn bè đâm nhau, nhà tu hành phá giởi, nghĩa là làm đủ thứ chuyện mà không ai ngờ tới. Trong pháp luật thì khi có bất cứ tai họa nào xảy ra (giết người, cướp của, v...v...) là họ phải nghi ngay người thân cận của nạn nhân đó chớ. Ăn trộm VN ở Mỹ thì phần lớn là do chính đồng chủng của mình gây ra, vì nó biết là người VN hay giữ tiền mặt , rồi còn theo dõi coi trước khi về VN là biết mình sẽ chuẩn bị mang tiền về, rồi trước và sau đám cưới là cũng phải có một mớ tiền rồi. Ăn trộm còn đỡ, có khi nó bịt mặt làm ăn cướp nữa là khác.

Chị Ngô khèo cái vụ ăn chay trường, làm công quả vô người bạn bị tai họa dồn dập như vậy, rồi sau đó xoay 180 độ, là cũng biết người bạn đó của chị (xin lỗi nếu họ có đọc trong đây) là chưa thấu hiểu lý nhân duyên đó. Kiếp này làm lành mà vẫn gặp tai họa, biết đâu vì do kiếp trước gây nhân nên kiếp này phải trả, cái thiện mình làm cho kiếp này chưa đủ chín để sanh trái, chỉ vì gặp nạn mà lại giận sao mình làm thiện mà cứ gặp chuyện dữ rồi bỏ hết bao nhiêu công đức thì thật là uổng vậy!

Hì hì, những chuyện như vầy em thiệt ít dám bàn vô, vì nói không đúng người nghe có khi bị tai họa về khẩu nghiệp và chính bản thân cũng không có tư cách để mà nói.... pháp! Clown


Vi_Hoang
#39 Posted : Saturday, December 4, 2004 3:47:49 AM(UTC)
Vi_Hoang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,407
Points: 48
Woman
Location: California, Santa An a

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Như vậy có thể đoán ăn trộm nhà chị VH là người quen đó nghe, họ nghe tin biết mình có tiền mặt nên vô làm một mẻ đó.


Thì đúng là người quen rồi đó. Hàng xóm không thấy lúc đi vào ( vì leo cửa sổ) nhưng lúc khiêng cái két sắt ra thì thấy mở cửa chính đi dàng hoàng, cửa garage cũng mở rộng cho nên mới không nói gì. Cho đến khi đem tấm hình của ngưới bị tình nghi đi hỏi hàng xóm thì có 2 người xác nhận y chang. Mọi việc xảy ra chỉ trong vòng chưa đến 2 hours vì 10 giờ sáng thằng em chở vợ con đi BS, chưa đến 12 giờ đã về đến nhà thì thấy nhà cửa tan tành hết rồi. Nhìn trong caller ID thì thấy số DT của hắn trong thời gian không có ai trong nhà. Đã đưa information cho CS, và tên , dịa chỉ của những người bằng lòng làm chứng, nhưng cho tới nay cũng chứ có kết quả gì. Ngay lấy được trong phòng ngủ của VH hai cái dâu tay to tướng (chắc của tên "đen" ) làm cho bây giờ ở trong phòng cũng cảm thấy sợ sợ.
Chẳng hy vọng gì lấy lại được, coi như của đi thay người!!!!!!
Tonka
#40 Posted : Saturday, December 4, 2004 4:24:10 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chị PC nói đúng đó anh 9 ơi. Ở khu đông VN hay bị vụ này. Ngày trước khi mấy ông bà già ăn tiền xã hội rồi ở nhà trồng rau cỏ hay trông trẻ con để kiếm thêm tiền, dĩ nhiên họ giữ tiền trong nhà chớ đâu có dám bỏ nhà băng. Cái rồi bạn bè xấu của đám con cháu hay đại loại như vậy ra vô trong nhà biết và nó trở lại một ngày làm sạch sẽ. Mấy ông bà già mất tiền mà đâu dám khai với cảnh sát là mất bao nhiêu vì có khi mất tiền xã hội và bị ở tù nữa vì tội gian lận. Kế nữa là dù có biết ai lấy cũng không dám làm chứng vì sợ đồng bọn sau này tới kiếm trả thù. Chuyện đã và vẫn đang xảy ra trong nhiều cộng đồng thiểu số đó anh 9. Chính quyền họ đang vẫn cố đào tạo thêm nhân viên gốc thiểu số để có thể tạo nên một sự cảm thông và tin tưởng lẫn nhau giữa chính quyền và người dân thiểu số để khi có những chuyện như vậy họ có thể tiến hành điều tra một cách hữu hiệu hơn.

Đồng ý với chị PC luôn về chuyện oán trời oán đất. Ông trời mà có miệng chắc ổng phải...than trời, sao lại trăm dâu đổ đầu tằm thế Shocked
Users browsing this topic
Guest (2)
5 Pages<1234>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.