BIỂN VẪN ÊM ĐỀM
*
- Viết thay người em đồng hương Tân Trung
Rì rào sóng biển
Vỗ về bờ xa
Sài Gòn ẩn hiện
Buồn nát tim ta...
Phú Quốc trời đêm mây thật cao
Gió lồng lộng thổi, sóng rì rào
Ta ngồi trong xác thân rời rã
Xa xót tận lòng buốt nhức đau
Cuối tháng tư lìa bỏ quê hương
Phú Quốc dừng đây tạm bước đường
Một thân với túi hành trang nhẹ
Trời hởi bày chi cảnh nhớ thương
Tuyến đầu Long Khánh, rền bom lửa
Vùng một, vùng hai loạn bước thù
Anh hỡi!Lòng em buồn thương hận
Niềm tin hụt hẫng nát tâm tư.!
Hôm qua hậu cứ cho tin dữ
Nước mắt không ngăn được bão lòng
Em tựa vách tường chân run rẩy
Chập chờn ẩn hiện, nhớ thương trông
Thương anh bị bắt trong tay giặc
Chiến đấu cô đơn giữa bão bùng
Sài Gòn ngoảnh mặt- Quân đoàn mất
Đen một màu tang, xóa bước hùng...
Trong mối tình đầu em đón nhận
Tâm tư chỉ có một mình anh
Bằng một niềm tin đầy chân thật
Anh ơi! Sao nỡ dối đọan đành!!
Hạnh phúc gia đình anh đã có
Nỡ nào lừa dối tấm lòng em
Bão lòng cuồng lọan, thương, buồn, hận
Vết khắc đầu đời, đen vết tim
Ngồi bên ghềnh đá nhìn ra biển
Sóng thật yên và gió nhẹ nhàng
Kỷ niệm, tình yêu mây sắc tím
Tương lai xin chớ ướp phủ phàng.!
Nếu anh không dối thì em sẽ
Chẳng phải ra đi nhớ nát lòng
Em sẽ chờ anh dù cô lẻ
Âm thầm cho dẫu má phai hồng!!
Đêm nay sóng biển yên lành quá
Sao giữa lòng ta bão lọan cuồng
Thương anh , rồi hận, rồi buồn tủi
Em mất tình anh- mất quê hương...
THY LAN THẢO