Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Thư Mời Tham Dự Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN tại Đức quốc 2009
Lúa 9
#1 Posted : Friday, February 27, 2009 4:00:00 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Chào chị PC và quý chị Văn Nghệ Sĩ PNV thân nhớ,

Thật tình thời gian qua đời thường nó lôi kéo Lúa 9 nên ít xuất hiện trong phố ảo, hy vọng quý chị cùng các bạn vẫn an vui mạnh khỏe. Có lẽ vì lý do gì đấy mà sức khỏe của Lúa 9 về sau không sure như xưa....mặc dù rất ham làm việc ngày đêm với đam mê sẵn có. Hôm nay không biết gửi Thư Mời này vào đâu bèn đăng tạm vào đây. Sau một thời gian dài suy ngẫm khả năng mình nay Lúa 9 may mắn nhận được sự hỗ trợ của anh chị em trong vài hội đoàn bạn bên Đức và anh Quốc Nam người sáng lập ra Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN lần đầu tiên tại Hoa kỳ, Lúa 9 " can đảm " đứng ra đảm nhận vai trò trưởng BTC ĐH tại Đức quốc 2009.

Mong rằng đây là cơ hội cho nữ Văn-Nghệ-Sĩ-Truyền Thông-Đài-Báo VN gặp gỡ tâm tình trong thời gian chúng ta sống tha hương. Xin liên lạc về Lúa 9.

Trưởng BTC,
Võ thị Trúc Giang - Lúa 9


Thư Mời Đại Hội Văn Chương

Phụ Nữ Việt Nam kỳ II năm 2009.



Cơ Sở Văn Hóa Đông Phương đã hoạt động trên lãnh vực văn học nghệ thuật, truyền thông báo chí và âm nhạc Việt Nam liên tục gần 33 năm qua. Là Cơ Sở sáng lập Giải Quốc Tế Tượng Vàng Việt Nam từ năm 1987, Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ Việt Nam vào đầu tháng 10 năm 2005 tại đô thị Seattle (Hoa Kỳ), để tuyên dương giới Phụ Nữ Tài Hoa Việt Nam đến từ nhiều phương trời hải ngoại.

Nay, nhân dịp đánh dấu 34 năm tị nạn của Người Việt, chúng tôi hân hạnh kính mời quý vị Phụ Nữ Tài Hoa (nhà thơ, nhà văn, bình luận gia, kịch tác gia, chủ báo, chủ đài, nhà truyền thông, nhạc sĩ, họa sĩ, điêu khắc gia, nhiếp ảnh gia, đạo diễn điện ảnh, soạn giả, tác giả v.v...) tham dự Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ Việt Nam Kỳ II từ ngày 9 tới ngày 11 tháng 10 năm 2009, tại Tòa thị chính Darmstadt (Đức Quốc, Âu Châu) – hội trường Rehberghalle Roßdorf, Ring 59, 64380 Roßdorf/Darmstadt, Germany.

Ban Tổ Chức Đại Hội gồm nhà văn nữ Võ Thị Trúc Giang, cùng các tổ chức Người Việt Tự Do: Liên Hội Người Việt Tị Nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức, Hội Phụ Nữ Việt Nam Tự Do Đức Quốc, Hội Người Việt Tị Nạn Saarland, Chi Hội Phật Tử Việt Nam Tị Nạn tại Frankfurt & vùng phụ cận; với sự sự hỗ trợ của một số hội đoàn bạn.

* Ngày chính của Đại Hội là Thứ Bảy ngày 10 tháng 10 năm 2009. Chương trình tổng quát như sau:

Từ 8G - 9G sáng: Điểm tâm; Từ 9:30G - 11:30G sáng: Các tham dự viên tự giới thiệu về mình & một số hoạt động văn hóa xã hội; 12:30G trưa: Cơm trưa, và sau đó trở về khách sạn nghỉ ngơi; Từ 3G chiều: Trở lại hội trường để hội thảo về văn hóa & hiện tình xã hội Việt Nam, với một số diễn giả tên tuổi.

Từ 6:30G tối: Chương trình văn nghệ giúp vui - Giới thiệu Tác Giả & Tác Phẩm - Hội Chợ Sách & băng thơ/nhạc - Một số nữ văn nghệ sĩ tâm tình với đồng bào ở Âu Châu hiện diện và quan khách Đức-Việt (đặc biệt là Thị Trưởng & Hội Đồng Thành Phố, một số Đại Diện Cơ Quan Từ Thiện Đức Quốc đã trợ giúp người Việt Tị Nạn hơn 3 thập niên qua, nhiều Đại Diện Tôn Giáo, Cộng Đồng & Hội Đoàn Người Việt, cùng một số văn nghệ sĩ danh tiếng tới từ Hoa Kỳ & Pháp Quốc...)

* Hai ngày Thứ Sáu 9 & Chủ Nhật 11/2009: Dành riêng cho các sinh hoạt nội bộ giữa các nữ văn nghệ sĩ & truyền thông báo chí, cùng Ban Tổ Chức Đại Hội và một số quan khách danh dự. Thăm viếng vài thắng cảnh của thành phố Darmstadt.

Khi nhận được lời tham dự của quý Bà/Cô, Ban Tổ Chức sẽ gởi Thư Mời Đại Hội chính thức & chương trình chi tiết 3 ngày Đại Hội tới địa chỉ quý vị ngay.

Kính mong qúy vị nữ lưu Việt Nam thuộc giới văn học nghệ thuật & truyền thông báo chí, cùng nhau tham dự cuộc gặp gỡ giữa những nữ văn nghệ sĩ và nhà truyền thông nữ (báo/đài) lần đầu tiên được tổ chức tại Âu Châu sau 34 năm lưu vong nơi đất khách quê người. Qúy Bà/Cô vui lòng liên lạc sớm, về 1 trong 2 địa chỉ sau đây:

* Ban Tổ Chức Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN Kỳ 2: Nhà văn Võ Thị Trúc Giang (Trưởng BTC) 5 rue de la Foret. 57910 Neufgrange - France; điện thoại 0033-387 281438; email: lua9mientay@yahoo.de.

* Đông-Phương Foundation P.O.Box 18104 Seattle, WA 98118-0104 USA. Điện thoại: (206) 722-0231; Fax:(206) 722-9686; Email: daihoiphunu@yahoo.com.

Muốn biết thêm chi tiết, xin vào website: tuongvangvn.com/Phu Nu.
PC
#2 Posted : Saturday, February 28, 2009 8:34:00 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Kính chúc Đại Hội thành công mỹ mãn!

Lúa 9
#3 Posted : Monday, March 2, 2009 1:24:23 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

Kính chúc Đại Hội thành công mỹ mãn!





Wow cảm ơn sự nhanh nhẹn của chị PC. PC chỉ chúc Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN mình thành công mỹ mãn thôi sao?? Nàng PC không sang Đức dự à ? Hôm nay đi " khám bs " về có thuốc uống làm cho loãng máu để cái đầu bớt căng đau hy vọng sẽ qua khỏi con trăng này !

Nhận được thư của nàng T....Lúa mang vào ĐT và PNV trả lời chung cho những ai có cùng cái théc méc hihi...Hy vọng được đón tiếp quý vị Phụ Nữ Việt khắp nơi về chơi cho dzui....


Trích thư của nàng T...
Hallo nàng T...,
Lúa 9 xin phép dọn cái câu hỏi của nàng vô Đặc Trưng / PNV cho bà con cùng đọc vì ta nghĩ nhiều người có thắc mắc tương tự. Vô ĐT / PNV đón coi nhen hihi


hello chi Lua, đoc thư xong thì em có vài câu hỏi :
1. nếu đi máy bay thì xuống phi trường nào là tiện nhất ?

Hi nhỏ T... nghe nè: Nhỏ order vé tới phi trường Frankfurt, trước khi về dự Đại Hội làm ơn báo tin GIỜ đáp / HÃNG máy bay nào / SỐ CHUYẾN BAY / TÊN thật, sẽ có ban tiếp tân đón chu đáo tại phi trường đưa về Hotel gần đấy.

2. ban tổ chức có chỗ ở cho những bạn đến từ xa khg ? hay phải tự túc order khách sạn ?

Dĩ nhiên còn phải hỏi !! Ban Tổ Chức dự trù khi có người ghi tên tham dự và ai được Thư Mời ( per Post ) của BTC đến nhà, người đó mới là Tham Dự Viên chính thức, chứ không phải ai cũng được tham dự vì số chỗ có hạn.

3. bao giờ là hạn chót ghi danh ? và chi phí bao nhiêu cho mỗi người ?

Khoảng vài tuần nữa BTC sẽ có chương trình chi tiết, trong thời gian này cứ nộp đơn ghi danh và gửi Tác Phẩm của mình về Võ thị Trúc Giang - Lúa 9 ( Pháp ) sau đó sẽ nhận được chương trình chi tiết.

4. chỉ cho nữ thôi hử ? liền ông khg được vào cửa hay sao ? :)

Quý ông cũng được wéo-cờm chứ ! hihi nhưng đặc biệt là ĐH dành cho phe kẹp tóc thui hà, tại bị vì quý nìn ông xưa nay thường le lói quen dzồi hihi nay ta dành riêng cho phe ta có cơ hội vui chơi. Tuy nhiên nếu các ngài tham dự cũng " wéo-cờm các ngài " luôn vì tụi mình có người cổ động tinh thần hì.. càng khoái...

chưa gì đã nôn nao rùi nè, chắc phải rủ thêm bạn đi nữa, mà chị ơi có bao nhiêu chỗ vậy, ghi danh trễ sẽ bị mất chỗ phải khg ?

Nàng nhớ rũ càng đông càng dzui. Nhưng ai có tác phẩm và quá trình hoạt động Văn Hóa Xã Hội gọi là bảo tồn Văn Hóa Việt Lưu Vong là " yêu tiên " đó nàng nha.

vui nhé chị
T...

Cảm ơn nàng. Chúc nàng cũng thế nhá.
Lúa Ta Chưa héo :))beerchugRoseheart Cooling
Ba Tê
#4 Posted : Monday, March 2, 2009 6:15:35 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Chời, cơ hội ngàn (kí lô) vàng để phe kẹp tóc vác cây bút cũng vàng y đến gặp mặt nhau há.
Rồi , chạy vô chạy ra theo dõi bước chân và hình ảnh của các nàng tiên VN trên đất Đức :)

Đề nghị phóng viên quốc tế 9 lúa , í nói lộn , lúa 9 cho mọi người xem , nghe , nhìn, đọc mọi tin tức cập nhật càng nhanh càng thích. Chúc Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN mọi điều tràn đầy lai láng.

PC
#5 Posted : Sunday, March 8, 2009 5:01:14 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9
Wow cảm ơn sự nhanh nhẹn của chị PC. PC chỉ chúc Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN mình thành công mỹ mãn thôi sao?? Nàng PC không sang Đức dự à ? Hôm nay đi " khám bs " về có thuốc uống làm cho loãng máu để cái đầu bớt căng đau hy vọng sẽ qua khỏi con trăng này !



Cám ơn chị Lúa 9.

Mong chị sớm khoẻ khoắn.
Lúa 9
#6 Posted : Sunday, March 8, 2009 11:51:15 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi Ba Tê

Chời, cơ hội ngàn (kí lô) vàng để phe kẹp tóc vác cây bút cũng vàng y đến gặp mặt nhau há.
Rồi , chạy vô chạy ra theo dõi bước chân và hình ảnh của các nàng tiên VN trên đất Đức :)

Đề nghị phóng viên quốc tế 9 lúa , í nói lộn , lúa 9 cho mọi người xem , nghe , nhìn, đọc mọi tin tức cập nhật càng nhanh càng thích. Chúc Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN mọi điều tràn đầy lai láng.





Chời ! Có chị Ba Tê từ Sa Đéc ghé thăm mà em Út Lúa đi vắng nhà hoài. Chị biết sao hôn, con người ta có mỗi cái đầu hà mà nó nhức làm sao Lúa sống nổi ! Cho nên cái bịnh ù tai, cảm cúm, nóng lạnh gì gì xưa giờ con Út Lúa nó cũng coi ne pa hà chị Ba Tê ơi....Cái giờ tự nhiên già dzồi, hôm nọ nó chóng mặt cái đầu xoay mòng mòng rồi ói tùm lum tà la, làm CơmÁo của Út Lúa chạy té phở chở nó dô bịnh viện nằm chơi trong trỏng mất 2 ngày. Thiệt ra nó ham viết lách chơi với đời lắm á chị Ba Sa Đéc à....nhưng nay hể ngồi trước bàn phím lâu ....là nó sợ cái bịnh cũ trở lại. Cái tội mình bắt cái đầu mình mần việc quá xá cở thợ mộc đó mà...Chị Ba Sa Đéc nhớ bắt loa kêu gọi chị em Văn Nghệ Sĩ chèo ghe qua Đức tham dự đại hội Út Lúa làm bầu nhen chị 3. Để quán xá ế thì.....có người hóc méo xẹo đó chị ...

Tối hôm qua đài Radio VNHN AC có phỏng vấn Lúa 9 nè, mèn ơi chưa bao giờ mà tay nó run giọng nó khàn như cái lần này, cầm ống nghe cho đã 45 phút trôi qua rồi khi tới phiên mình noái, noái như chạy giặc 30 tháng 4 á chị....Chưa noái hết ý gì hết trơn thì bị đài báo tin xin lỗi hết giờ, cho nên Lúa chữa cò trình bày gì đầy đủ về Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ hết trọi trơn!!

Ông giám đốc báo tin là giờ lúa 9 noái trên đài đúng con số 13 phút đó chị chịu nổi hong? Cái số 13 coi ra cũng là con số may của Út Lúa chị ơi! Lần tới có gì đài phỏng vấn chị nhớ đón nghe giọng yểu điệu nhà quê của Lúa nó nhen chị...Coi có quen quen hôn vậy mà hì hì...

Phóng viên Út Lúa sẽ cố gắng ghi chép đầy đủ tường trình diễn tiến Ngày Đại hội Văn Chương Phụ Nữ VN tại Đức 09 cho chị và bà con ở nhà nghe nhen. Chị 3 Sa Đéc nằm đưa vỏng chờ ha. Thăm chị và bà con vui vẻ mạnh khoẻ luôn luôn.

Út Lúa Rosefloating
Lúa 9
#7 Posted : Monday, March 9, 2009 12:02:21 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0


[/quote] PC
Cám ơn chị Lúa 9.

Mong chị sớm khoẻ khoắn.
[/quote]

Cảm ơn chị PC, sức khoẻ đúng là vàng, người xưa nói đúng phóc. Nghe tin Lúa 9 bị chở vô cấp cứu bạn bè ai cũng hòi " Kỳ vậy ta?". Kỳ cái gì mà kỳ, bạn bè biểu tại Lúa 9 hay ăn kiêng! Kiêng cái gì mà kiêng, cử cái khỉ á...cái thứ gì ngon là nó dọng vô họng ! Đời này khoa học kỷ thuật tiến bộ, ăn cái gì cũng chemie, uống cũng chemie, từ labor leo lên bàn cơm!! Thuốc trụ sinh này sanh ra cái bịnh khác, cho nên xưa nay Lúa thường không dùng thuốc mà tự chữa cho mình bằng cách tập thể dục và thiền...

HIhi nay đang " hồi sinh " mừng muốn chết đây chị PC ơi.

Chúc chị và các a c em vui vẻ luôn.

Lúa 9Roseheartbeerchug
viethoaiphuong
#8 Posted : Monday, March 9, 2009 1:35:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
ah, Lúa9 "phẻ á iu" rùi là Thy mừng nhiều lắm đó.
Chèn ơi, hồi nào giờ thấy Lúa9 viết chiện OX và bạn bè...bịnh không hà? Nên bữa nớ mà thấy "chạy" vô nhà HoaLu cái tựa đề bài viết của Lúa9 lần nì nghe hơi là lạ là Thy ta đã sinh nghi... i chang là nàng-Lúa nhà ta bị đi cấp cứu. Nghe nàng la lối trong nhà thương với y tá mà ta tròn xoe cả mắt... thế là nàng sợ chết nha? hahaha!!
Sleepy beerchug

Đó, bánh với sữa đậu nành ta tự "mần" đó, nàng ăn cho "phẻ" hẳn ra rùi còn lên sân khấu tiếp nha.

Tongue
Lúa 9
#9 Posted : Wednesday, March 11, 2009 11:51:36 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

ah, Lúa9 "phẻ á iu" rùi là Thy mừng nhiều lắm đó.
Chèn ơi, hồi nào giờ thấy Lúa9 viết chiện OX và bạn bè...bịnh không hà? Nên bữa nớ mà thấy "chạy" vô nhà HoaLu cái tựa đề bài viết của Lúa9 lần nì nghe hơi là lạ là Thy ta đã sinh nghi... i chang là nàng-Lúa nhà ta bị đi cấp cứu. Nghe nàng la lối trong nhà thương với y tá mà ta tròn xoe cả mắt... thế là nàng sợ chết nha? hahaha!!
Sleepy beerchug

Đó, bánh với sữa đậu nành ta tự "mần" đó, nàng ăn cho "phẻ" hẳn ra rùi còn lên sân khấu tiếp nha.

Tongue




Hi Thy, chuyện cự nự ông bs và cô y tá trong bịnh viện ta sẽ kể sau cho Thy và các chị, các bạn nghe ha. Thy có nghe chuyện kinh hoàng mới xảy ra hôm qua bên Hoa kỳ và bên Đức chưa? Hôm qua Lúa viết tùy bút nì nì....

Chạy trốn đâu cho khỏi ?

Có những lúc "cái đầu" nó tràn ngập những thông tin, "cái đầu" nó biết lên tiếng „ inh inh inh „ như búa bổ, làm cho tôi thấy nhức nhối, mà mỗi khi tôi lại thâu lượm thêm tin tức gì mới của thế giới xung quanh, tôi cố nhét nhét vào một góc đâu đấy, thì " cái đầu" nó phản động nhức âm ỉ !

Thời gian qua bịnh "cái đầu " đau, chóng mặt bị xỉu, áp huyết tụt xuống tột độ, chui vô nhà thương nằm dưỡng lão hai ngày, xuất viện về „ đi khám Bs „ khắp nơi từ cổ, lưỡi, răng đến mắt, họ kiếm nguyên do vì sao tôi đau "cái đầu "!! Nay chỉ còn cái cần cổ hơi đau và "cái đầu" hơi chóng mặt. Thiệt là sướng khi ta nói „Sức khỏe là vàng „.

Nắng tháng 3 cũng ấm lên chút đỉnh. Thiếu nắng dân Âu Châu cũng rên la chả bù gì tôi người Việt, sáng nay ngồi xe lửa xuống phố, có một bà ngồi cạnh bên, tôi quay sang tâm sự vụn:
- Mùa Đông quá dài, trời lại mưa hoài nên tôi Thèm Chút Nắng. Còn bà ?
- Tôi cũng vậy, tôi nghĩ „ tôi sanh ra nhầm nơi „. Đúng ra tôi phải ra đời ở miền Nam Âu châu mới phải, như Tây Ban Nha, nam Pháp, nam nước Ý....
- Bả cũng thấy lạnh sao tôi tưởng dân Á Châu như tôi mới rên chứ, người Âu Tây đã quen khí hậu đây rồi.. À bà cho rằng bả sanh nhầm chỗ à ? Trong khi „ Tôi Đã Bỏ Mặt Trời Mà Đi „ đến đây chịu lạnh đó !
Bà nhìn tôi cảm thông, nói:
- Ừ nhỉ thôi thà chịu lạnh còn hơn ở với .....“ Mặt Trời Đen „ !

Thời gian qua nghe TiVi nói nhiều về Tây Tạng, họ chiếu về năm 1959 khi quân xâm lược Trung quốc vào chiếm dần lãnh thổ Tây Tạng, nhìn Ngài Dalai Lama khi ấy còn trẻ quá. Nay ông hình như đổi chiến thuật đấu tranh gióng tiếng trước Thế giới nhiều hơn xưa để đòi độc lập. Nghe đài truyền hình nói người dân Tây Tạng bị kỳ thị ngay trên quê hương mình, hể trong lớp học, thiếu ghế ngồi thì học trò người Tây Tạng phải ngồi lết dưới đất, nhường chỗ cho học trò „ Thuộc Địa đế quốc Tàu „ con đảng được ưu tiên!!

Nghe mà ói ra máu ! Tôi nghĩ tới Việt Nam trong tương lai mai hậu nếu như mà....Thế thì đừng hỏi tại vì sao hơn hai năm nay căng thẳng khiến "cái đầu" tôi bịnh liên miên !! vì „ nó „ đấy !

Cuốn „ Quẳng gánh lo đi mà vui sống „ của Dale Carnegie là cuốn sách gối đầu của tôi, nhưng Dale ạ, làm sao tôi vui sống cho được khi đất nước tôi nằm trong tay CS VN ?? Dale nói không sai đâu, cái tâm lý con người gây ảnh hưởng đến sức khỏe ta như thế đấy, nhưng không ai chữa cho tôi ngoài trừ khi đảng CS VN giải thể !! Tôi sẽ hết bịnh liền tức thì !

Sáng nay nghe truyền hình nói bên Hoa Kỳ có một tên Amok bắn loạn xạ, làm nhiều người chết, trong khi đó bên Đức này vào lúc 9h30 sáng nay tại thành phố Winnenden thuộc tiểu bang Baden Württemberg gần Stuttgart cậu học trò 17 tuổi cầm súng xâm nhập vào trường trung học cũng bắn loạn xạ lên, làm cho 15 học sinh và người qua đường chết, cậu ta chạy trốn nhưng trên đường tẩu thoát đã bị công an bắn chết trước một siêu thị. ( Tin tức mới nghe là cậu ta quay nòng súng vào mình tự sát )

Người ta đặt câu hỏi tại sao cậu học trò 17 tuổi này có hành động tàn ác như thế? Tại sao sau đó cậu chạy trốn ? Đã chọn lựa con đường Amok là chọn đi vào chỗ chết, sao còn ham sống chạy trốn họng súng của công an? Hóa ra trên đời này Chạy Trốn cho dù dưới hình thức nào đi nữa, cũng có cái nguyên nhân của nó.

Thiệt tình tôi muốn ngưng viết cho "cái đầu" nó nghỉ ngơi thảnh thơi, nhưng nó làm sao thảnh thơi cho được với cuộc đời này. Nên nếu tôi muốn tâm hồn mình được thảnh thơi thực sự thì tôi bắt buộc cái đầu nó chìu tôi chút xíu cho tôi ghi xuống, trút xuống thì "cái đầu" cũng nhẹ tưng đi.

Ghi vội ngày 11 März 09.
Lúa 9


Ps: cảm ơn Thy, đang đói mà có bánh ngọt và sữa đậu nành nàng mần đãi ta thì thiệt là sướng quá đó nha. Thanks !! Kisses Rose[
Ba Tê
#10 Posted : Thursday, March 12, 2009 6:51:30 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
Gởi bởi Lúa 9


Phóng viên Út Lúa sẽ cố gắng ghi chép đầy đủ tường trình diễn tiến Ngày Đại hội Văn Chương Phụ Nữ VN tại Đức 09 cho chị và bà con ở nhà nghe nhen. Chị 3 Sa Đéc nằm đưa vỏng chờ ha. Thăm chị và bà con vui vẻ mạnh khoẻ luôn luôn.

Út Lúa Rosefloating



Hà hà , bây giờ chỉ còn nhớ ngày để chạy vô dòm cái tờ nhật trình [ chữ mới ghép từ cập nhật & tường trình đó nghen *]

Chời ơi Út Lúa lo chi mà lo chuyện tàng thế giới dzậy ha? Cơ thể của ta cũng là một thế giới trong cái tam thiên đại thiên thế giới. Tại vì Út động não quá cho nên trong cái thế giới nhỏ ấy "bọn nó" phản kháng , biểu tình rồi có ngày nó đình công thì khổ. Đây là chút kinh nghiệm bản thân của 3Tđể được ung dung tự tại nói ra cho vui chút chơi , tuy nó có thể không hạp ý một số người . Tuy nhiên "bí kíp" này 3T phải tầm sư học đạo gần 60 năm mới đạt được đó nghen Eight Ball Chỉ nằm gọn trong 3 từ thôi hà :"hôm qua, hôm nay , ngày mai". He he , bỏ luôn chữ "hôm" thì còn có 3 chữ càng gọn.

- Hôm qua : đã qua , cho nó qua , có gồng mình kéo hết sức cho đến hơi tàn thì nó cũng không trở lại.
- Hôm nay : biết bao là việc đẹp , việc ích người lợi mình đang chờ, nhưng tuyệt đối không vì lợi mình mà thiệt hại cho người là "em hổng chơi à nghen" . Việc gì có thể làm được hết sức mình thì làm, nhưng đừng có lạm dụng vì "sức người có hạn" kẻo đứt bóng thì uổng đời hoa .
- Ngày mai : cái này rõ ràng chưa tới , chưa biết là sáng ra mình có hạ chân xuống giường để xỏ vô được đôi dép không nữa đây?


Nhưng mà cái ngày 10/10/09 chắc là không sót trong quyển lịch chứ ? Ôi ngày này sao nó rơi vào ... song song ... dễ nhớ quá Big Smile
Lúa 9
#11 Posted : Thursday, March 12, 2009 9:27:43 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi Ba Tê
.... nhưng đừng có lạm dụng vì "sức người có hạn" kẻo đứt bóng thì uổng đời hoa .
- Ngày mai : cái này rõ ràng chưa tới , chưa biết là sáng ra mình có hạ chân xuống giường để xỏ vô được đôi dép không nữa đây?


Nhưng mà cái ngày 10/10/09 chắc là không sót trong quyển lịch chứ ? Ôi ngày này sao nó rơi vào ... song song ... dễ nhớ quá Big Smile



Hihi chào chị Ba Tê hôm qua đi " khám Bs " Lúa có tin vui à chị nha, bs thần kinh cho dây điện quấn đầy trên đầu, đo làn sóng điện chi đó...rùi cho cái đầu chui vô cái computer themographie ( CT ) kết quả chẳng có gì ráo chẳng u chẳng nhọt. Mừng quá chị ơi! Ổng hỏi thêm nào là có cãi nhau ví Cơm Áo khg? có buồn chuyện gì khổng? có tem sự gì hông? có gì kể tui nghe cho chớ dấu trong cái đầu tụi nghiệp nó heeh Lúa kể là tui sống " hạnh phúc " oke mà ! Ổng hỏi tiếp mỗi ngày bà làm cái gì? Lúa noái mỗi ngày tui thức phia viết bài, đọc sách chơi! Trời ! Bà viết cái giống chi? Lúa trả lời " Viết về cái cuộc đời !" Wink

Ổng kêu trời hỡi, rùi nói: " Tui khuyên bà ngày mai là phải leo lên giường sớm, sau 8h tối là khổng có coi tin tức hay nét-niết gì ráo. Kệ xác nó ! Cái gì xảy ra làm sao thay đổi được mà bà lo ! Nếu bà hổng nghe lời tui cái đầu nó biểu tình đau ráng chịu chớ có than van ! Tui ký giấy cho bà đi kur " ( Kur tức là đi nghỉ bịnh được bảo hiểm trả tiền đó chị )

Khó à nha chị Ba Tê, cái tánh hay thức khuya vì đêm về mới là thế giới của kẻ viết lách văn chương thi phú ! Mà giờ chỉ ban ngày ban mặt cả đống việc làm sao mà chui vào Mơ để viết. Vì khi nằm xuống là cả đống việc dồn dập trở về trong giấc mơ. Cái đầu là máy quay phim mà !! Những gì quay về trong đầu khi ta ngủ cũng là văn chương chạy đâu cho khỏi !

Còn chuyện giáo dục con cái nữa, chị đọc cái này coi Út Lúa tui noái có lý hông nha. Chúc chị và bà con bển luôn vui mạnh.

Lỗi tại ai?

Thật là nhiều thiên tai. Chuyện sập nhà vì xây hệ thống Metro ( U-Bahn ) trên Köln chưa làm ta hoàn hồn, Lúa có thằng cháu trai học đại học trên Köln, khi mới nghe tin mà thất kinh hồn vía, điện thoại kiếm nó tùm lum! Hình như còn một thanh niên mất xác chưa đào ra.
Hôm nay chuyện Amok tại trường Trung học trên Winnenden, có 16 người chết, nghe tin tức mới là cậu ta tự sát chứ không phải công an bắn tử thương. Thật là đau đớn cho những gia đình nào đang trong sống trong hoàn cảnh mất con này, ngay cả gia đình của tên sát nhân.
MCĐV thương,
Nếu ta đặt câu hỏi “ lỗi của ai “ ????????? Theo chị Lúa nghĩ ảnh hưởng gia đình nặng nề lắm so với tâm tính của con người. Có lẽ từ trong gia đình đã có không khí bất hòa, người cha thì cưng chìu quá đáng đến thằng bé hỗn láo nghịch ngợm với mẹ và bà, mẹ thì tức giận nóng nảy dạy con không được quay sang ghét chồng nên đánh con như giận cá chém thớt vậy ! Vợ chồng về sau ly dị.
Sự kiện đó ảnh hưởng đến sự giáo dục, cha hay mẹ không dòm ngó và có lẽ bạo hành hay đánh đập con cái, con cái vào lớp học thiếu sự tập trung, nên theo dõi không kịp, càng dở thì càng sinh ra mặc cảm. Từ mặc cảm đâm thù mọi người hơn mình, nên muốn làm cho người khác phải lụy vì mình, thế là cậu ta quay lại “ trả thù “ bằng cách bắn vào bất cứ ai miễn là người đó phải lạy lục van xin dưới cái nòng súng chực sẵn sàng nả đạn của mình. Cảm giác ấy mới thật là “ siêu anh hùng “ dù chỉ trong phút giây sau cậu ta cũng chết.
Thật ra kẻ sát nhân như cậu học trò mới tròn 17 tuổi nọ, chứng thực là một người đau khổ, trước đó cậu ta đã chơi bao nhiêu là game giết bắn người phun máu ghê rợn, cha mẹ không cấm cản gì.
Chúng ta hiện nay sống trong một xã hội thiếu lành mạnh, vì thế bổn phận của chúng ta là làm sao truyền được niềm tin yêu san xẻ cho bạn bè xung quanh mình. Một người sống lành mạnh sẽ tạo nên một xã hội lành mạnh, mặc dù quanh chúng ta trà trộn trong đời bao nhiêu là kẻ gian dối chỉ ham làm giàu và sẵn sàng giết hại nhau.
Tối hôm qua gọi điện thoại xuống Lyon thăm thằng con và gọi về Stuttgart thăm con gái, nghe giọng các con bình an làm cha mẹ mừng mở cờ trong bụng. Người xưa hay nói “ Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ “, thời gian qua mẹ đau cả nhà đều lo. Nay chúng ta ăn mừng mình lành bệnh và cúi đầu chia sẻ nỗi khổ đau của gia đình người khác đang mất những đứa con thương yêu.

Xin chia buồn cùng thân nhân. Sadheart

Lúa 9
12.03.09
viethoaiphuong
#12 Posted : Thursday, March 12, 2009 10:27:21 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hi Lúa9,
Đằng í đi bác sĩ mà họ tìm không ra được bịnh gì mà trong người miềng nó vẫn cảm giác không mí ok, là đáng lo chớ không phải là mừng nha ( í là có mấy người ở trong nhà thờ của Thy họ kể vậy - ta nghe rùi ta cười hì hì thôi à ). Hi vọng với Lúa thì thiệt sự là bịnh gì nó cũng phải sợ hết á!
Thế khi nào thì Lúa đi làm cái điều dưỡng mà có được trả bảo hiểm kia hở? Nếu Lúa ở gần đây thì ta cũng chịu khó đi bác sĩ của ta rùi hỏi ông cho đi cùng ngày với Lúa cho vui á.
beerchug sữa đậu nành nóng ta chăm chỉ "mần" đó, nường uống cho phẻ ngừ nhen !

Rose
Lúa 9
#13 Posted : Friday, March 13, 2009 12:08:53 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

quote:
Gởi bởi viethoaiphuong


Thế khi nào thì Lúa đi làm cái điều dưỡng mà có được trả bảo hiểm kia hở? Nếu Lúa ở gần đây thì ta cũng chịu khó đi bác sĩ của ta rùi hỏi ông cho đi cùng ngày với Lúa cho vui á.
beerchug sữa đậu nành nóng ta chăm chỉ "mần" đó, nường uống cho phẻ ngừ nhen !

Rose



heartHi Thy cảm ơn ly sữa đậu nành thật thơm sao mà ngon thế. Ta nghi là cái xương sống của ta đó nàng ạ. Không có ông đốc-tờ nào mà rành cơ thể ta bằng ta đâu ! ta làm việc quá sức bao nhiêu năm, tiệm tùng vườn tược nhà cửa chồng con thêm việc cộng đồng ban văn nghệ may vá ngổn ngang, không phải ta kể công nhưng sự thật là vậy. Thế mới thấy Phụ Nữ Việt sang hải ngoại mần việc cực như...trâu á, ngày nào còn ờ với cha mẹ như cô tiểu thư nay sao mà cái gì cũng biết hết ráo !! Cho nên ta đâu có học thêm đánh đàn hay kỷ thuật đâu xã hội văn chương thi phú đã đủ cho mình đau đầu rùi Thy hả. Ai nói gì làm ta lo dzị hà? ta đang vui mờ !
À ta đi kur bên Đức sao nàng theo ta được chớ ?
Shy


Bài tùy bút sáng Thứ Sáu 13


Was ist Liebe - Tình Yêu là gì?


Sáng nay vào máy tôi nhận được card chúc mừng Sinh Nhật của 2 con dễ thương từ xa gửi về. Con gái tôi thì chu đáo hơn, nó viết: „ Con chúc mẹ mạnh khỏe. Trên bàn học trên phòng con có để sẵn gói quà tặng Sinh Nhật mẹ đó„.

Tôi vui mừng và ngạc nhiên, chạy lên phòng con, trên bàn học của nó có sẵn một gói quà xinh xắn. Tôi mở ra, thì đó là một quyển sách của Andreas Mäckler với tựa là Was ist Liebe - Tình Yêu là gì ? Tôi mở ra xem, thấy câu này của Hermann Hesse thật ưng ý, ghi lại như sau:

Hermann Hesse ( 1877 – 1962 ) „ Ach, die Liebe ist nicht da, um uns glücklich zu machen. Ich glaube, sie ist da, um uns zu zeigen, wie stark wir im Leiden und Tragen sein können „
( Không đâu, Tình Yêu không phải để làm cho ta Hạnh Phúc, mà khi chúng ta bị chìm lắng trong đọa đày đau khổ muộn phiền, thì sự có mặt của Tình Yêu nó sẽ giúp cho tâm hồn ta can đảm hơn lên thấy nhẹ bớt gánh ưu phiền - Lúa 9 tạm dịch ).

Cũng sáng nay đứng trong phòng khách nhà ngó ra trước sân bỗng tôi ngạc nhiên khi thấy hai xe cứu thương nằm trước nhà của thằng S. Thằng bạn hàng xóm. Gia đình của S chỉ còn S là còn sống chung với cha mẹ gìa, còn anh em khác đã dọn ở xa. Hai ông bà già cả và bịnh hoạn. Tôi vẫn hay khen S quanh quẩn chăm sóc bố mẹ không dọn đi đâu xa, cũng chưa lập gia đình.

Lát sau thấy mấy người khiêng băng ca ra đẩy bà mẹ của S lên xe chạy đi cấp cứu. Bà mới xuất viện ngày hôm qua vì bị mổ ung thư ở ngực, sáng nay bà đi WC một mình và té ngã sóng soài trong đó, chồng bà và S không thể nào mở cửa phòng WC được vì thân bà nằm chắn ngay cửa, nên gia đình phải kêu chữa lửa, họ mang thang đến và vào bằng ngỏ cửa sổ khiêng bà ra, bs cấp cứu băng cho bà vết thương trên đầu đập vào lò sưởi và bà bị gãy chân...Ba của S kể cho chúng tôi nghe như thế, chân trái của ông đi khập khiểng, ông bị cụt chân từ chiến tranh thế chiến thứ hai. Ông đi nạng và luôn kêu vết thương đau không lành dù bao nhiêu năm rồi, cứ nung mũ.

Thật là xót xa khi nghe hoàn cảnh của hai ông bà. Còn chúng ta thì ra sao ? Có ai sống mãi đời đời ? Có ai tránh khỏi bệnh tật ? Tôi có bà chị ruột, chị sống một mình, tuy có 3 đứa con nhưng đứa nào cũng ra ở riêng và lập đời sống riêng của chúng, có vài lần tôi đề nghị chị dọn về gần để chị em chạy qua lại thăm viếng nhau chị ngã thì có em nâng! Nhưng chị nói „ Không cần, khi già tao về VN vào chùa ở !“

Tôi thì nghĩ khác, cái bảo hiểm sức khỏe và hệ thống xã hội của Đức quốc này quá tuyệt vời ai mà bỏ đi, ngu dại lắm mới làm điều đó. Chùa bên VN có đủ chỗ cho người già cả tá túc cho đến hơi thở cuối cùng không? còn con cái bỏ chúng lại bên này sao? Ở đây nghèo lắm thì xã hội cũng trả tiền Viện dưỡng lão, không tiền vào bệnh viện cũng có thuốc men bác sĩ chăm sóc, không phân biệt giàu nghèo, còn về VN ? khi già ít tiền ? Ai trông nom nuôi nấng cho ? Trong khi thân nhân ai cũng phải lao theo cuộc sống tìm miếng cơm manh áo ? Ôi về già viễn ảnh tương lai bi đát như vậy sao?

Sáng tháng 3.09 trời vẫn còn âm u thiếu nắng. Con trai tôi nhắn " Mẹ ráng khỏe, đi Lyon thăm con, thành phố ở đây đẹp lắm ", ừ mẹ sẽ đi thăm con. Chờ nghe. Chờ nắng ấm đã.

Mẹ KissesRoseheart
Thứ Sáu 13.03.09

Lúa 9
#14 Posted : Sunday, March 15, 2009 5:15:05 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Tùy bút hôm nay 16 tháng 3.09

Khuya hôm qua tôi lại làm sai lời ông đốc tờ dặn là không được thức khuya quá 8 giờ. Hễ tới 8 g tối rồi là không được coi vô tuyến truyền hình, tin tức hoặc nét niết gì ráo....Vậy mà thói quen tui là càng về khuya càng sáng suốt suy nghĩ thấy việc này việc kia lo tổ chức....

Chỗ tiểu bang tui ở Tết sang năm là ăn mừng 30 Năm Hội Tỵ Nạn VN Saarland. Tụi tui đang lo ráo riết thực hiện tập kỷ yếu cho bà con trong tỉnh mình ở, muốn thực hiện tập Dokumentation thì tui phải đi phỏng vấn ghi chép, về đánh máy lại và cong đuôi dịch sang tiếng Đức. Tập này chúng tôi muốn thực hiện song ngữ Đức Việt, tui còn nhờ thêm bạn bè phụ một tay. Ngoài ra các anh chị em trong Hội còn lo thuê phòng tại trung tâm thành phố chứ cứ tổ chức tại Stadthalle Lebach gần trại Tỵ nạn hồi xưa thì quá xa, bà con đi hổng tới, người Việt mình nay thành phần trẻ thì chẳng thiết tha gì mấy cái tết cổ truyền mình, còn các vị bô lão thì ngồi trông con cháu về có xe đưa đi, tết VN lại tréo cẳng ngổng nên con cháu ở xa ít về nhà....thế là BTC Hội NVTN lại phải lo thuê phòng mới,...và đang sưu tầm hình ảnh tài liệu của dân tình của 30 năm về trước.

Tập kỷ yếu " 30 Năm Đời TN VN " này sẽ kính biếu Thành Phố, một cơ quan ghi chép Lịch sử Intergration của các giống dân TN, trong đó có VN mình. Chương trình này không phải là nhỏ. Nó là tiếng nói tại sao có mặt của Boatpeople VN tại Đức và khắp thế giới sau 30 tháng 4 năm 1975.

Với hy vọng thế hệ VN mai hậu sẽ tìm tập tài liệu đó và hiểu rằng ông, cha, mẹ của chúng ngày xưa còn trẻ đã bỏ nước ra đi và chọn nơi này làm Quê Hương thứ II.

Rồi lại quay sang chuyện tổ chức Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN mình tại Đức quốc tháng 10 năm 2009 nữa. Ngồi suy nghĩ phân chia công việc ai xứng đáng đảm nhiệm vai trò gì thích hợp với khả năng của người đó. Soạn xong cái Thư Phân Chia công tác, đọc đi đọc lại, bấm send gửi đi, thì đồng hồ đã quá 12:30 h, đánh răng vào giường lẹ lẹ nhớ lời ông đốc tờ dặn: Phải đi ngủ sớm nghen !

Vào giường nhắm mắt cố dỗ giấc ngủ, theo dõi hơi thở, nhưng chậc..chậc.....cái đầu nó dắt tui đi loạng quạng quay công việc lại thấy sáng trưng như một cuốn phim dài không đầu không đuôi.

Nếu có ai hỏi tại sao tui mần nhiều như thế? tui không có câu trả lời đâu, có lẽ tui bắt đầu bịnh từ hồi năm ngoái khi tin Tàu bắt đầu lộ mặt và cuộc biểu tình trước sứ quán TQ tại Berlin diễn ra. Chúng tôi lái xe suốt đêm hơn 800 cây số, đứng la lối phản đối chống TQ khàn cả cổ xong còn quay sang sứ quán VN nữa chớ. Nếu không có hai " tòa nhà " nằm vô duyên đó thì chúng tôi đâu có phải đứng giữa trời sương tuyết mà cóng cái cặp giò. Thần kinh căng thẳng và cái lạnh thấu tim gan. Từ đó quay về tiểu bang vào đúng mùa tết. BTC chúng tôi lại lao vào công việc tổ chức Tết. Tại sao các anh chị em khác cũng đi biểu tình như tôi mà họ không bịnh nhỉ? Có lẽ tui thuộc loại bất bình thường, tui bắt cái đầu tui làm việc quá sức lao động! Thử hỏi có ông đốc nào rành tui hơn tui đâu ha?

Thử hỏi từ đâu mà chúng ta phải làm việc nhiều như thế nhỉ - nếu không vì tình Mẹ Việt Nam và đồng bào ruột thịt mến thương của mình bên nhà ?? Nều có chết đi thì đời ai không một lần chết. chọn cái chết nào cho có ý nghĩa, nên đốc tờ rầy tui tui cũng chịu. Ổng có gửi tui đi Kur đâu xa lắc, nhưng cái đầu tui nó cứ đi theo tui hoài, thì dẫu Kur ở đâu cũng vậy thôi.

Lúa 9Dead
Lúa 9
#15 Posted : Sunday, March 15, 2009 6:36:02 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Das Werkzeug - Cái dụng cụ

Viết tặng cho cô bạn quen trong bệnh viện Claudia B.

Lâu lắm mới được ngồi viết thế mới thấy được ngồi viết là cái hạnh phúc - không ốm đau là cái hạnh phúc. Chợt nhớ tới chị 7 _vdn Roseheart

Sau vụ tổ chức Tết địa phương ngày 31.01.09 thì CơmÁo tôi vào viện chỉ mổ cái mũi hay khò khè của chàng thôi chứ chả có gì là ghê gớm hết, tôi một mình ở nhà chạy tới chạy lui lo cho chàng và ngày thứ bảy 21.02.09 tôi đón chàng dìa nhà. Định bụng sẽ lo cho „ người yêu tôi bịnh „ thiệt là chu đáo.

Ai dè tối chủ nhật 22.02.09 tôi đang thực hiện cả đống việc bookprojects của mình, tôi ngồi ngay vào bàn làm việc sau vụ tổ chức tết, vì làm trưởng BTC Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ VN lần đầu tiên tại Đức quốc năm nay nên mệt lắm chứ chả chơi, nhưng tôi muốn xong việc hơn là nghĩ đến sức khỏe mình, nào phải thảo Thư Mời nào làm chương trình chi tiết ..v..v.... Bỗng, ôi chao sao cái đầu nó quay quay như chong chóng thế này ? Ôi nó quay quay, chưa kịp tắt máy tôi vịn ghế đứng lên loạng choạng lết qua salon, nằm dài ra đó thở dốc con mắt nhắm nghiền ! CơmÁo của tôi thì tại vì tôi bắt chàng phải gắn cái máy nghe tai mỗi khi xem vô tuyến truyền hình nên chàng nào có nghe tôi thều thào:

- Ôi sao em chóng mặt quá thế này !

Chàng vưỡn điềm nhiên coi phim tiếp tục, có vẽ khoái chí, tôi thì đang chóng mặt, buồn nôn mắc ói, gân cổ hét càng lớn:

- Ôi sao chóng mặt thế này, cha nụi làm ơn chạy lấy cho tui cái chậu coi. Tui sắp ói bi giờ đó !

Nghe la chàng hết hồn giật cái headphone ra khỏi lỗ tai nhìn tôi kinh ngạc hỏi:

- Em noái cái gì hả ? La to thế ?

- Trời ơi là trời ! Làm ơn chạy lấy cho tui cái thau, tui mắc ói !

Mèn ơi...chàng chạy như bay vào phòng tắm, tui chỉ kịp ôm cái chậu rồi nôn thốc ra hết đồ ăn của buổi cơm chiều, thả người nằm xuống trở lại cái đầu tui tiếp tục quay mòng mòng. Trong đầu tôi quay cuồng bao ý nghĩ „ Tại tui ngồi trước PC lâu quá ư ? Tui bị strock ư ? Tui bị ...gì ta ? Tui tập thể dục đều đặn mỗi ngày mà sao kỳ ! Ừa mà cái lỗ tai tui ù ù thời gian qua mà tui tưởng chuyện nhỏ...“

CơmÁo lăng xăng thở hổn hển như gà mắc đẻ vừa dòm vừa hỏi:

- Có muốn anh chở vào bịnh viện ngay không ? Đi ngay nha, lấy xe ra nha ?

- Ừa đi ngay đi nếu không thì ....sợ muộn !

Tui thều thào giọng yếu ớt nói thế, vì nếu không đi vào BV ngay thì đêm nay sinh mạng tôi sẽ ra sao, càng khổ cho CơmÁo, vào BV dù gì cũng có bác sĩ y tá lo lắng cho thuốc men đầy đủ. Anh khiêng luôn theo một cái mền cho tôi đắp trong xe, tôi cuộn mình trong chăn, mùa đông Âu châu lạnh chán như thế đấy. Cứ thế chàng chạy như bay tôi nằm phía sau chả để ý gì hết những đoạn đường hàng ngày quen thuộc. Chúa ơi anh mới xuất viện vào trưa thứ bảy, cái mũi mới mổ cũng làm chàng chóng mặt chứ chẳng chơi, bs cấm lái xe kia mà, má ơi vậy mà chàng vẫn lái xe đại đưa vợ vào BV, còn hơn là chờ xe cứu thương ò e í e đậu trước cổng. Cảm ơn CơmÁo Kisses

Vào bịnh viện đã gần 23 giờ đêm chủ nhật, bịnh viện vắng lạnh, chúng tôi ngồi chờ bác sĩ cấp cứu đến, họ điền hồ sơ, sau đó họ cho tôi stationäre nằm điều trị. Hơn 12 giờ đêm chờ tôi nhận phòng xong, CơmÁo mới ra về. Tôi nhớ khi nãy ông Bác sĩ cấp cứu có nói là:

- Khi bà đang chóng mặt tức áp huyết thấp không được cho nước biển vì nếu cho nước biển vào áp huyết lại càng giảm...

Ủa sao khi tôi nằm giường bệnh cô y tá mang chai nước biển vào phòng cắm vào mũi kim ở tay tôi dzị cà, tôi tưởng là bác sĩ dặn cô ta làm như thế, nên tôi nằm im, tuy nhiên trong đầu lởn vởn câu ổng nói khi nãy „ Áp huyết đang thấp vô nước biển càng xuống thấp hơn nữa !“

Độ 1 giờ đêm chai nước biển nhỏ giọt vào người tôi cũng gần hết, tự dưng tôi thấy ngộp thở, tôi lăn lộn trên giường bệnh, rên hừ hừ hừ....Claudia Briam là người nằm cạnh giường tôi, rất dễ thương, cứ chốc chốc ngốc đầu dậy xem tôi ra sao, nó gọi:

- Mầy thấy trong người sao vậy ? Ist dir nicht gut ?

Tôi lăn lộn nhiều hơn, đầu tôi không còn chút sáng suốt, tôi thấy mình mê sảng, có lẽ vì nước biển mà áp huyết của tôi tụt xuống cực thấp tôi thấy đen thui....Tôi thấy mình sắp tắt thở. Cái chết đứng trước mắt kia rồi. Claudia thấy nguy cơ bèn vội vàng bấm nút gọi y tá, cô ý tá trực đêm chạy thấy tình cảnh ấy, bèn bấm điện thoại gọi ngay bác sĩ cấp cứu, ông ta tới ngay giường bịnh. Hình như tôi có hét ông ta:

- Gỡ ngay cây kim ra, gỡ kim ra ngay. Tôi hét lớn. Black Eye

Ông ta cau mày quát lại tôi:

- Không, cây kim phải nằm đấy để vô thuốc cho bà.

Tôi cũng chẳng vừa, quát:
- Phải gỡ ra ngay ! Ngay.... Angry

Ông bác sĩ chẳng nói chẳng rằng, rút trong túi một ống cortinson châm nay vào túi truyền nước biển cho tôi, nói:

- So !! Das ist mein letzter Wunsch für Sie, đây là cái ao ước cuối cùng của tôi cho bà.

May phước, nhờ ống cortinson nên sau đó tôi ngủ yên đến sáng, trong ống cortison đó có pha tý thuốc ngủ làm cho tôi dịu cơn ù tai chóng mặt và ngủ ngon lành. Sáng thứ hai tôi thấy người dần khỏe lại mặt tươi tĩnh hơn. Tôi sắp được cho về nhà. Claudia Briam và một bà bịnh nhân nữa nằm cùng phòng kể chuyện đêm qua ai cũng cười tôi khi thấy tôi hét bác sĩ, nhưng giả như bác sĩ vào trễ tôi có thể hôn mê và trí óc đờ đẩn ...Chậc ...bác sĩ y tá đều là con người, làm người thì ai cũng có thể vấp khuyết điểm.

Nếu như không có Claudia B. nằm cạnh bên dòm ngó đêm kinh hoàng ấy, liệu cái đầu tui còn ngồi viết như vầy được không ta? Nhớ lại sợ ghê !

Lúa 9


( còn tiếp )
Lúa 9
#16 Posted : Tuesday, March 17, 2009 8:24:53 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Das Werkzeug - Cái Dụng Cụ

Thế mới hay là Nỗi Sợ Hãi - Niềm Hy Vọng - và Nghị Lực cũng nói lên nền văn chương của xã hội...


Thứ hai ngày 23.02.09

Trưa đó Claudia B. đang lui cui gội đầu trong bồn rửa mặt, sau một tuần lễ mổ mũi, Claudia không tắm sợ vết thương mới mổ bị nhiễm trùng, chợt nó bước ra khỏi phòng tắm, khóc sụt sịt, trên tay cầm một nắm tóc rụng, mếu máo:

- Trời ơi sao tôi rụng lắm tóc thế này, ôi rụng hết cả tóc...không ai cứu được tôi sao ??

Bàng hoàng nhìn nó, thấy tóc còn ướt mèm, mặt đỏ rần, tôi khuyên:

- Bình tĩnh đi Claudia, sấy tóc cho khô đi kẻo mầy bịnh thêm đó, có gì thì hỏi bác sĩ xem sao.
- Bác sĩ gì, mầy coi tao uống bao nhiêu là thuốc đây nè...

Nó mở hộp nilon ra cho tôi coi, nói tiếp:

- Đây là viên thuốc „ chống sự Sợ Hãi „, đây là thuốc an thần, đây là thuốc trị vết thương nung mủ trong mũi sau khi mổ, đây là thuốc trị da...

Tôi lo ngại nhìn hộp thuốc nó uống mỗi ngày. Bao nhiêu chất chemical nó uống vào người đó ư ? Có một cô y tá và anh điều dưỡng bước vào phòng chúng tôi, tôi thấy Claudia khóc sướt mướt chỉ chùm tóc rụng sau khi gội đầu xong. Anh điều dưỡng an ủi, đưa cho Claudia thêm hộp thuốc gì đấy, và lát sau cô y tá quay vào đưa cho nó tờ giấy ghi địa chỉ một trung tâm chữa bịnh tâm lý, dặn dò Claudia nên đi tới đó khi xuất viện.

Claudia sợ triệu chứng rụng tóc là do ung thư. Tôi thấy Claudia có quá nhiều nỗi sợ hãi. Sau cơm trưa chúng tôi rủ nhau đi vào Tempel Nhà Nguyện cầu an, nơi đây dành cho bệnh nhân hay thân nhân đến cầu xin ơn trên ban cho mình hay thân nhân nhiều may mắn thoát cơn bệnh hiểm nghèo. Chợt hai chữ Hoffnung Hy Vọng khắc dưới tượng Đức Mẹ Maria đập vào mắt tôi, trong đầu tôi lóe lên một luồng ánh sáng.

Hai chúng tôi đi dạo quanh sân bệnh viện, trò chuyện cho khuây khỏa.
- Mầy có đọc hai chữ Hy Vọng không ?
- có.
- đừng đánh mất niềm Hy Vọng vào ơn trên nhen.
- ừ
- tao chỉ cho mầy vài động tác tập Tai Chi

Hai đứa tôi dừng lại trên công viên bệnh viện. Tôi làm vài động tác rũ bỏ mọi ưu lo phiền não, thu lượm nghị lực mới từ ánh mặt trời rũ bụi trần gian xuống đất nhờ gió mang theo. Claudia làm theo tôi. Sau đó nó vui mừng nói:
- ồ sao tao hết cái cảm giác krampf tê tê trên cánh tay và đầu rồi. Ô....chưa có người nào chỉ cho tao tập Thiền tập Thở như mầy. Động tác Tai Chi này tao sẽ cố gắng tập mỗi ngày.
- nhớ nha, điều độ cho chính mình rất khó nó đòi hỏi phải có nghị lực.
- nhưng tao hết sợ hãi vì cạnh tao có mầy.
- Claudia mầy làm tao cảm động, chính mầy đã cứu tao khi tao rơi vào hôn mê. Tao cảm ơn mầy mới phải, sau khi về nhà mầy chỉ còn một mình mầy, tao đâu còn bên cạnh, mầy sẽ tự chữa cho chính mầy đó.
- không phải tự nhiên mầy tới đây, chính Trời Đất đã đưa mầy tới gặp tao. Tao học được ở mầy nhiều cái mới lạ. Mầy thấy chưa họ chỉ đẩy tao tới những trung tâm chữa bệnh tâm lý mà không ai chỉ cho tao như mầy. Thật là đơn giản.
- ....có gì đâu mầy ! Chúng ta đừng đánh mất Niềm Hy Vọng. Hy Vọng là cái Dụng Cụ giúp ta sẽ thắng tất cả, thắng luôn nỗi sợ hãi, thắng luôn bệnh tật.

Y tá vừa dọn mâm cơm chiều đi, tôi lơ đễnh nằm trên giường bệnh coi vô tuyền truyền hình. Mùa Karneval, họ chiếu cảnh Umzug nhộn nhịp tại Köln – Đức quốc. Mùa hóa trang vui vẻ như thế, tôi nhìn qua cửa sổ phòng mình, tự hỏi, sao mình nằm đây nhỉ ? Chợt có người mở cửa, Claudia bước vào, nó hay ra balkon hút thuốc, tôi hỏi nó:
- Điếu thứ mấy cho ngày hôm nay rồi ?
- thứ 14 !
- nhiều quá, hại sức khỏe, bớt đi mầy.
- ừ tao cố gắng nhưng khó bỏ quá !

Tôi bấm nút tắt vô tuyến truyền hình, tắt ngủm cái tiếng nhạc mùa hóa trang xôn xao nhộn nhịp trong màn ảnh, tôi tung chăn ngồi dậy quay sang nói với nó:
- ê tao với mầy đi dạo trước khi trời tối đi.
- ....ừ đi !

Hai đứa tôi mặc áo ấm vào, chậm chạp dùng thang máy từ lầu bốn xuống tầng trệt, đi chậm ra cửa bệnh viện lần theo lối mòn về phía siêu thị Plus, nơi đấy còn phát ra ánh sáng, trời hình như mới có bảy giờ rưỡi tối, chợ còn bán.
- chợ còn mở cửa hai mình vào đó chơi.
- Ừ.

Chợt trên đường ngược chiều có một phụ nữ ăn vận sang trọng, có vẻ như từ Party Hóa Trang về, bà ta xòe tay lên cao chào khi thấy chúng tôi, bà hô lớn:
- A lê hấp - A lê hấp – A lê hấp ..

Chúng tôi vui mừng khi thấy cảnh Karneval trước mặt mình chứ không phải trong màn ảnh vô tuyến truyền hình, trên phố xá cũng vui nhộn không kém. Chúng tôi tươi cười chào lại:
- A lê hấp. Guten Abend.

Bà ta dừng lại trước mặt hai đứa tôi, nhìn kỹ bà vận cái áo màu xanh thật đẹp trên đầu đội cái mũ có lông màu xanh như màu áo, mí mắt tô đập màu xanh kim tuyến...Bà nắm tay chúng tôi kể:
- Tôi mới đi Umzug ở Burbach về thật vui.
- Còn hai đứa tui là bệnh nhân đang nằm viện.
Bà ta nói tiếp, không cần kể nhiều:
- Để tôi hát tặng cho hai bạn nghe bài hát này nhé.
- Ô vui quá. Bà hát tặng chúng tôi đi, có lẽ vui sẽ giúp chúng tôi hết bịnh.

Ba phụ nữ chúng tôi tay trong tay xoay thành vòng tròn, bà ngước mắt lên nhìn trời cao, chúng tôi nhìn theo, ngôi sao hôm chiếu lấp lánh, vẫn giữ nụ cười tự tin trên môi bà ta bắt đầu hát:

- Meine Hoffnung- Meine Freude – Meine Stärke – Mein Licht – Chirstus, meine Zuversicht – Dir vertraue ich – und fürchte mich nicht ! ( Niềm Hy Vọng của tôi – Niềm Vui của tôi – Nguồn Nghị Lực của tôi – Nguồn ánh sáng của tôi – Chirstus, niềm Tin Tưởng của tôi - Nơi Ngài, tôi dâng Niềm Tin Tưởng - và tôi không còn Sợ Hãi nữa „ )

Hai đứa bàng hoàng nhìn nhau, tôi nhìn sang Claudia, nói:
- Bà ta hát cho mầy đó Claudia ! Chớ sợ hãi, chớ đánh mất niềm hy vọng....
Nó cũng sững sờ nhìn tôi, rồi ngước nhìn trời cao, nó nói:
- Đúng là tất cả như có sự xếp đặt của ơn trên, mình mới nói về Hoffnung và die Ängste ( sợ hãi ) nay bà ấy hát những lời này.....nếu không nghe lời mày đi dạo làm sao gặp gỡ bà ta giữa đường như thế này.
- gật gù tôi cười: mầy thấy chưa, đừng đánh mất Niềm Hy Vọng ...!

Quay về phòng, tôi và Claudia tâm sự mãi về Niềm Hy Vọng và cách nào tránh khỏi Nỗi Sợ Hãi, tôi bảo Claudia lấy tờ giấy ra, nó cặm cụi ghi, tôi nằm cạnh bên đọc:

- Thứ nhất: Mỗi ngày mầy nhớ ghi Nhật ký, ghi những gì mình uống, mình làm, mình nghĩ, mình buồn, mình vui..
- Thứ hai: nhớ tham gia vào cơ quan từ thiện như Caritas, Hồng Thập Tự, vì những nơi đó có những người có tâm bác ái như mầy, biết đâu có những chàng độc thân cùng tuổi, lòng nhân từ sẽ có chàng nào làm quen với mầy và mầy sẽ vui, hết cô đơn. Cô đơn cũng làm mình buồn và sợ hãi.
- Thứ ba: Nhớ tập thể dục và tập vài động tác Tai Chi tao chỉ cho đó.

Và hãy chép bài hát khi nãy vào Nhật ký làm kỷ niệm: „ Meine Hoffnung- Meine Freude – Meine Stärke – Mein Licht - Chirstus, meine Zuversicht – Dir vertraue ich, und fürchte mich nicht ! „

Claudia ngạc nhiên khi chính nó khám phá ra cái Werkzeug chính nó có từ lâu mà không biết! Không hiểu nay Claudia có xử dụng cái Werkzeug của chính nó không, chứ tôi thì có, tháng 3 trời bắt đầu nắng ấm qua khung cửa sổ. Sáng và tối tôi chạy jogging và tập Thiền tập thở, tập đi ngủ sớm như lời bác sĩ dặn dò. Đó, tất cả là Cái Dụng Cụ das Werkzeug mà Thượng Đế ban tặng cho mỗi người chúng ta đều có, chỉ có khác là chúng ta quên lấy ra xử dụng đấy thôi.

Cái Dụng Cụ ấy là niềm Hy Vọng, niềm Tin Tưởng vào thiên nhiên vũ trụ, vào cái Nghị Lực của chính mình, lấy cái Dụng Cụ của mình ra xử dụng chống lại nỗi Sợ Hãi của chính mình. Mầy biết không, ngay cả tao, đôi khi tao cũng lãng quên xử dụng cái dụng cụ của tao đó mầy. Nhắc mầy chính là nhắc nhở chính tao đó. Mầy nay ra sao rồi, chúc mầy khỏe mạnh, thỉnh thoảng nhớ gọi cho tao nghe.

Thương mầy, Roseheartfloatingbeerchug
Tao Lúa 9
Mittwoch 18 März 09


Ps: Vào sửa lỗi chính tả. Rất mừng khi cái đầu bắt đầu làm việc trở lại. " Cái Dụng Cụ " này quý ghê nơi.... Cooling
Lúa 9
#17 Posted : Thursday, March 19, 2009 12:25:29 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Giấc mơ lạ lùng !

Thế mới hay giấc mơ cũng là văn chương và xã hội...

Bà biết ông xã yêu mình nên hay làm bộ giận ổng lắm, hay cằn nhằn ông ta, hay lớn tiếng với ông nữa, nhưng mỗi lần như thế không phải là không có lý do. Lý do từ ông chồng bà mà ra cả chớ đâu. Bà cho là mình lấy nhầm người. Đúng ra người như bà phải lấy một ông chồng giàu xụ mới xứng, mới đủ đáp ứng như cầu đơn giản tối thiểu cho đời sống. Có gì đâu, chỉ là nhà cửa, xe hơi, và nhà thì phải đẹp cho hãnh diện với đời.

- ông lo làm cái nhà tắm cho xong đi nha, lâu qúa rồi, chờ hoài mà vẫn chửa xong!
- tui làm việc nhiều như vầy mà bà cứ thúc hối tui hoài, có lúc nào tui rảnh.
- thì cái nào làm được thì làm, cái nào không nổi thì lo mưón thợ, chứ tàn tàn như ông tui chết tới nơi rồi mà nhà cửa vẫn chưa có đàng hoàng gì hết ráo. Tui chết rồi ông hưởng một mình á.
- bà hay ngại việc nhể.
- tui noái tui không ngại việc đâu nha, cái nào làm được là tui làm tui không có ngại ngùng gì ráo á.
Tui tức mình tui lăn ra mà tắt thở bi giờ đó...

Những mẩu chuyện nhỏ híu vậy mà xảy ra hoài giữa hai ông bà. Nó chẳng ra cái gì hết trơn. Đến khi hai vợ chồng già ngồi ăn cơm bên nhau bà lén ngắm nhìn ông chồng mình mới hay nay cả hai đầu hai thứ tóc, bạc nhiều hơn đen. Bà cứ hay đè đầu ông ra cắt tỉa, nhuộm đen mun cho trẻ đẹp lão, ông thì cằn nhằn:
- Bà làm cho tóc tui rụng, hói cả da đầu ",
bà cãi lại " Rụng tóc mai mốt đội tóc giả, chứ tóc trắng hếu trông già khú đế."
- lần tới tui không chịu để bà nhuộm nữa
- cầu có người chăm sóc cho, hứ ....muốn làm gì đó thì làm, chả ai mượn.

Bà biết tánh ông chăm chỉ lắm cần kiệm cho gia đình, thích lối sống đạm bạc nhưng bà tức sao mà thằng chồng mình cứ không như những thằng đàn ông khác, nhà cửa làm lẹ lẹ cho mát con mắt. Lo quá lắm khi bà bắt phát bịnh dù là chỉ lo bằng „ đầu óc „, còn ông làm tay chân nặng nhọc ông gánh vác hết cho dzợ. Ổng thản nhiên leo lên giường là ngáy như sấm, tới nhà hàng xóm còn nghe, động đất Trời sập chắc ổng cũng chẳng hay. Bình thản ông phát biểu:

- Tại bà không biết sống Chánh niệm Bây Giờ và Ờ Đây !

Mỗi lần nghe vậy bà tức cành hông. Đêm hôm qua bỗng bà nằm mơ một giấc mơ chưa từng có. Bà thấy là ông chồng mình có mèo. Con mèo ổng ôm trong tay mỏng manh ốm nhách ốm nhom xinh như mộng như một con mèo con mắc mưa. Mắt thằng chả mê ly như sắp sửa làm t...với con đó. Máu hoạn thư của bà bi giờ mới nổi lên, xưa giờ bà tưởng là mình không biết ghen là gì ! Ghen ư ?? Có phải là hoạn thư thiệt hay không chỉ có trời mới biết, còn bà tức thì đúng rồi. Tức cái tật cà chớn của ông chồng, trước mặt mình mà dám ôm con mẻo con meo trong tay, cha chả... ngon hả....Tay bà cầm cái ba ton bậm môi trừng mắt giơ tay lên cao tính giáng xuống đầu tặng chồng yêu quái một cái cho phun máu ra chơi...Bà chợt dừng tay lại, tỉnh ra...má ơi mình đang chiêm bao. Một chiêm bao lạ lùng thiệt nha.

Quay sang ông xã thấy ổng đang ngáy như sấm, ngoan ngoản ngủ cạnh mình. Bà choàng tay ôm ông chồng mình cứng ngắc, bụng thầm nghĩ: „ Thông cảm tui nghen cha nụi, từ khi lấy ông tới giờ, tui chưa bao giờ nói tiếng yêu ông, vì có thế ông mới theo tui hoài, nếu ông biết tui yêu ông ông sẽ bỏ tui sao. Người đời nói ta theo cái gì ta chưa có, nên ngu sao noái yêu chi, nhưng không nói yêu không phải là không yêu. Đứa nào nói láo chết liền“.

Lúa 9

cứng ngắc: ngắc chữ C


19 März 09
Lúa 9
#18 Posted : Thursday, March 19, 2009 4:49:47 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Chị thương,

Cảm ơn chị trả lời thư em. Với em đây là hoạt động của NVTN Hải Ngoại gióng tiếng nói cho thế giới thấy tại sao chúng ta có mặt khắp nơi trên tòan Thế Giới tha hương lưu vong như thế này. Tại vì ai mà ta lưu vong ??

Gọi là ĐH nghe ghê gớm chứ thật ra nó chỉ là một dịp Hội Ngộ dành riêng cho chị em Phụ Nữ Việt cầm bút và quan tâm đến Văn Hóa Xã Hội Việt trong cộng đồng chúng ta đang sống. Đơn giản vậy thôi. Em hy vọng quý chị sẽ góp tiếng nói trong việc làm có ý nghĩa này.

Tập " Những Cây Bút Nữ Đức quốc " sẽ được em trình bày cho quan khách khắp phương trời về dự biết tới, đó có phải là hình thức giới thiệu " Tác Giả và Tác Phẩm " hay không ?

Đối với em " đánh vào tâm lý người Đức " là thành quả NVTN VN sau 34 năm VN rơi vào tay csVN là vậy đấy. Ngày xưa chiến sĩ VNCH cầm súng gìn giữ non sông, ngày nay chị em Phụ Nữ Việt ta còn non sông đâu mà giữ, ta chỉ còn Ngòi Bút để nói lên tâm tình mình mà thôi.

Viết là vắt máu vắt óc ra mà viết cũng giống như Người Chiến Sĩ Văn Hóa thời lưu vong rồi chị. Qua Ngòi Bút chúng ta truyền thông tư tưởng với người đọc hiện tại và cả đời sau, mà giấy trắng mực đen là vũ khí.

Em đã gửi thư mời cho rất nhiều cơ quan truyền thông cả chính trị gia người Đức đến dự đang chờ sự trả lời của họ. Sự có mặt của quý chị em Phụ Nữ Việt là tiếng nói chung trong công cuộc đấu tranh. ĐH Văn Chương Phụ Nữ không dùng để đánh bóng cho riêng một cá nhân nào và tuyệt đối không cho một tổ chức nào trà trộn vào phá rối. Hãy hổ trợ nó, vì nó là tiếng nói đấu tranh tư tưởng văn hóa và xã hội trong thời gian ta sống Lưu Vong của toàn dân Việt.

Em mong sự góp tiếng của quý chị em. Chị cho em xin số phôn để tiện liên lạc. Chúc chị khỏe mạnh.
Em Lúa 9
20.03.09


quote:

Em Lúa 9 thân mến,
Chị đã chuyển Thư Mời của em cho tất cả " 6 cây bút nữ " chỉ còn bà HN chị không có địa chỉ email thôi.
Cảm ơn em đã mời chị nhưng chị thấy mình có tài giỏi gì đâu nên không dám nhận vinh dự đó Chị đâu phải là nhà văn mà dám đi dự Đại Hội Văn chương to lớn quá.
Chị nói thật tình đó. Chúc em luôn khỏe để còn làm nhiều việc hữu ích nữa
Nếu có liên lạc với anh TN cho chị gởi lời thăm.

Chi D.



Lúa 9
#19 Posted : Saturday, March 21, 2009 6:48:06 PM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Cái nóc mùng rung rinh !

Chuyện nó như thế này, hễ gần 30 tháng 4 hàng năm, ban đêm khi nằm xuống ngủ cái đầu Nó tự nhiên nó dắt đi khắp phương trời tám hướng mặc dầu cố dặn: Hãy ngủ - hãy ngủ đi em, cố đếm hơi thở 1, 2, 3 cho đến khi nào chìm vào giấc ngủ mộng mơ...nhưng rồi ơ kìa ....chiêm bao chợt dừng lại ở một cái nóc mùng, mà cái nóc mùng đó nó rung rinh rung rinh giữa đêm khuya....Đố ai biết giây phút đó ra sao trong bóng đêm đối với đứa con gái mới lớn chửa biết gì như Nó.

Yên nào, từ từ để Nó nhớ lại thời quá khứ xa xưa ra sao nhé.

À thì ra là sau „ giải phóng MN „. nam nữ thời này ngộ lắm, nhà nước tạo ra „ điều kiện „ khiến cho nam nữ trà trộn sống gần gũi rất ư là nguy hiểm như lửa gần rơm. Lắm khi Nó nghĩ nếu như không có cuộc đổi đời thì cuộc sống dân miền Nam chắc vẫn giữ được phẩm chất hiền lành xưa cũ chứ không loạn như bây giờ.

Sau tú tài học sinh như chúng nó thất nghiệp tràn lan, việc làm không có, vào đại học thì lý lịch con ngụy đen thui, nghèo, nên sau khi nộp lý lịch nhiều lần, Nó „ được nhận „ vào cao đẳng sư phạm. Ừ sư phạm lắm đó nghe đừng có mà tưởng bở à!

Thầy giáo XHCN ngoài Bắc được đưa vô miền Nam ào ạt công tác văn hóa. Ở trường, ông nào cũng mặt mũi sáng lạn trẻ măng. Các chàng toàn đi lựa những cô sinh viên sư phạm dưới cơ mình, như là bầy cá nằm trong rọ, cô nào càng yêu kiều tiểu thư và con nhà giàu thế là lọt vào mắt xanh các chàng ngay. A thì ra để mà dựa vào thân thế đàng gái ở lại MN lập nghiệp luôn là vì vậy, phía đàng gái MN thì nghĩ rằng, con gái mình được cán bộ sư phạm nhòm ngó cũng nở mặt nở mày chòm xóm. Biết đâu chẳng là một sự trao đổi.

Kỳ đó lũ giáo sinh chúng nó đi thủy lợi ở dưới quê. Đêm trăng sáng tuyệt đẹp. Sau một ngày làm lụng tay chân thể xác mệt nhoài. Thầy trò cùng ngồi quanh đống lửa trại ngoài đồng ruộng vắng ca hát, khung cảnh trữ tình lãng mạn. Ôi tuổi trẻ mới lớn của chúng nó khi ấy dâng lên cuồn cuộn lòng yêu quê hương vô bờ bến....Tuổi trẻ được đánh bóng bằng „ có sức người sỏi đá cũng thành cơm“ và lao động là vinh quang....

Trở về nhà trọ, giường ngủ một là những tấm phản gỗ hay giường tre đơn sơ của chủ nhà nông dưới quê phân chia cho học sinh tỉnh thành về làm thủy lợi, nếu có ai thích nằm dưới đất cho mát thì có thể giăng mùng chống muỗi, mùng được treo dây ở bốn góc tường.

Đêm đó tự dưng Nó giật mình thức giấc, vì tiếng ai đó thở dồn dập, nấc lên từng chập cạnh bên...Ngộ thiệt heng. Con gái tuổi dậy thì mới lớn là cái tuổi tò mò, ở quê thời đó làm gì biết chuyện „ sau bức màn tre „, chưa từng coi phim sex, chưa từng trải qua hay nếm mùi...sao mà khó diễn tả sao cho bà con hiểu rằng cái Tò Mò bự chảng hiện trong đầu Nó...và Nó nằm đó cố lắng nghe cho kỹ tiếng động khó hiểu ly kỳ nhẹ nhẹ vang lên từ cái mùng cạnh bên.

Ban đêm trời dưới quê đen thui, qua ánh sáng của bầu trời trăng thanh gío mát lọt vào cửa sổ mành tre, Nó chỉ thấy cái nóc mùng cạnh bên biết rung rinh rung rinh....và rồi mệt mỏi Nó chìm vào giấc ngủ hồi nào quên tuốt luốt, may là không lọt xuống đất phá đám khiến thiên hạ tá hỏa giữa khuya.

Người ta nói rằng thấy cái giường tre rung rinh, tấm phản gỗ rung rinh và đứt dây mùng thì thấy rồi, còn cái nóc mùng rung rinh thiệt là khó mà tưởng tượng được. Ậy...vậy mà trí nhớ thời xa xưa đó nay cũng trở thành văn chương tưởng tượng lại thiệt là vui !

Lúa 9 Big Smile

sửa lỗi chính tả:
- tưởng bở: bở dấu hỏi
- khóc nấc: nấc chữ C


chủ nhật 22.03.09
Lúa 9
#20 Posted : Thursday, March 26, 2009 3:33:00 AM(UTC)
Lúa 9

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 140
Points: 0

Vài cảm tưởng của riêng tôi
về nữ tác giả Minh Đức Hoài Trinh


( Tâm tình riêng tôi thôi )
Nghe tin chị Minh Đức Hoài Trinh đang nằm bệnh ít đi ra ngoài, nghe tin nhà văn Tô Vũ Paris cũng đau chân ít dám đi xa, rồi mới nghe tin "Vua Nhạc Trẻ" Trường Kỳ qua đời...Buồn ! Trong làng Văn Nghệ, có những người mà tên tuổi của họ, ta chỉ nghe đến từ xa xa, không biết mặt mũi họ ra sao, có những người, nhờ cơ duyên gì đó đưa đẩy, ta có dịp gặp gỡ họ, quen họ và trở thành bạn Văn Nghệ. Mà bạn văn Nghệ thì không phân biệt tuổi tác.

Chị MĐHT đối với tôi thì rất gần trong tâm tưởng vì tôi có duyên đi họp Văn Bút gặp chị 2 lần, nhưng tôi tầm thường nhỏ bé quá trong mắt chị chắc chị không nhớ tôi đâu, nhưng tôi thì không quên chị. Nay nghe tin chị đau nặng, tôi buồn, nên muốn viết đôi lời cho chị, tuy biết rằng chị không có dịp vào PNV đọc đâu.

Sau khi dự Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ Việt Nam kỳ I tại Seattle năm 2005 do Thi sĩ Quốc Nam tổ chức. Bốn năm sau, năm 2009 nay tôi dám can đảm đứng ra nhận lãnh vai trò trưởng BTC một ĐH có tầm vóc không phải nhỏ...Từ đâu tôi có ao ước để thực hiện một dịp Hội Ngộ giữa những người Cầm Bút Phụ Nữ như tôi ? Nhiều lần tôi tự hỏi mình, động lực nào thúc đẩy ??!!

Có lần tôi đọc Tiểu Sử của chị Minh Đức Hoài Trinh và đã từng nghe nhiều bài Thơ của chị được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc như bài: „ Đừng Bỏ Em Một Mình, Kiếp Nào Có Yêu Nhau „...tôi thầm mến mộ người phụ nữ Việt Nam tài hoa như chị, khi ấy tôi còn rất vụng về và rất trẻ trước kho tàng Văn Hóa của chị tặng cho đời !

và tôi tìm đường tham gia vào Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, trực thuộc Văn Bút Quốc Tế, nhưng rồi sau đó một chút thất vọng nào đó...tôi đã rút tên khỏi Hội Văn Bút VNHN mấy năm sau này vì lý do riêng.

" Nợ quê hương chưa trả
Sự nghiệp vẫn bọt bèo
Lạc loài trên đất lạ
Buồn Thái Sơn không gieo "

Đó là bốn câu thơ dẫn vào tiểu sử của chị Minh Đức Hoài Trinh. Tôi không muốn kêu chị bằng Bà vì chữ „ Bà „ nó ra vẽ rất xa lạ, nhưng trong tâm hồn tôi khi cầm sách của chị trong tay tôi thấy chị rất gần gũi.

Minh Đức Hoài Trinh tên thật là Võ thị Hoài Trinh. Sinh trưởng tại Huế trong một gia đình phong kiến quan liêu. Từ thuở bé đã đi vào Kháng Chiến, trở về sang Pháp học ngành Báo Chí Chính Trị và Hoa Ngữ.

Năm 1964 bắt đầu xuất bản những tác phẩm về Thơ, Truyện dài, Truyện Ngắn, Kịch, và đồng thời hành nghề Báo Chí tại Việt Nam.

Năm 1968 MĐHT trở lại Pháp theo dõi cuộc Hòa Đàm Ba Lê. Cũng trong những năm ấy đã cộng tác với đài truyền hình Pháp ORTF thực hiện phóng sự truyền hình ở Á, Phi, Trung Đông, Hoa Kỳ và Âu Châu.

Năm 1974 về lại Việt Nam với ý định „ Giữ Lửa „, được mời dạy ngành Báo Chí tại Đại Học Vạn Hạnh.

Năm 1975 trong lúc đang tham dự cuộc hội thảo về Gia Tài Văn Hóa tại sáu quốc gia Đông Nam Á thì miền Nam bị rơi vào tay Cộng Sản.

Sau ngày 30/04/75, MĐHT trở lại Pháp sống cuộc sống lưu vong. Thành lập Tạp Chí Hồn Việt Nam, thực hiện chương trình Việt nam tại đài Phát thanh Pháp và không ngừng cuộc tranh đấu cho Văn Nghệ Sĩ bị tù đày trong ngục tù Cộng Sản.

Năm 1977 tại Hội Nghị Văn Bút Quốc Tế Úc Châu MĐHT đã nêu vấn đề thực trạng của Văn Nghệ Sĩ Việt Nam dưới chế độ Cộng Sản.

Năm 1978 tại Thụy Điển và 1979 tại Brezil MĐHT đã thành công trong sự tranh đấu cho khối Văn Sĩ lưu vong được gia nhập vào Hội Văn Bút Quốc Tế, giữ chức Chủ Tịch Hội Văn Bút Việt nam Hải Ngoại.

MĐHT vẫn tiếp tục tranh đấu. Trên 20 tác phẩm đã xuất bản và còn một số đang thực hiện.

Chị Minh Đức Hoài Trinh. Chị là một cái Gương sáng ngời cho Phụ Nữ Việt như chúng em học hỏi. Hôm nay chúng em viết vài hàng này tặng chị với hy vọng được hân hạnh đón tiếp chị tại Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ kỳ II tại Darmstadt Đức quốc 2009 này, nhưng có lẽ chỉ là niềm hy vọng thôi chị nhỉ ?

Kính chúc chị nhiều sức khỏe để đi nốt đoạn đường chị đang đi để dìu dắt chúng em, thế hệ sau chị.

Kính mến,
Võ thị Trúc Giang / Đức Pháp

ST từ tập " Ngõ Trúc - MĐHT " do Nguyễn Quang thực hiện 1997 USA

Mời vào xem dịp hội ngộ các nữ Văn Thi Nhạc Đài Báo kỳ I tại Seattle năm 2005 do Thi Sĩ Quốc Nam tổ chức.
http://tuongvangvn.com/i...yid=49&p2_articleid=475

Mời đọc thêm tài liệu về MĐHT:
http://www.khoahoc.net/b...achminhduchoaitrinh.htm

Users browsing this topic
Guest
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.