Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

42 Pages«<1011121314>»
Phim lẻ
xv05
#221 Posted : Thursday, June 23, 2011 10:26:06 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Ng` tây phương qua Nhật ở có lẽ vì họ bị cuốn hút bởi nền văn hóa của Nhật, rất độc đáo, vẫn còn bản sắc nguyên thủy, hầu như khg bị lai căng như các nền văn hóa Á châu khác. (?)
.Qua phim ảnh, sách truyện, mình cũng cảm thấy được điều đó.

Trong "Cherry Blossom" , phim Đức, bà vợ chỉ ước ao được sang Nhật để nhìn thấy ngọn Phú Sĩ. Nhg rồi bả chết mà chưa thỏa ước nguyện, ông chồng bèn sang Nhật để thực hiện niềm mơ ước của bà vợ. Phim cũng hay hay, lạ lạ.


Phim châu Âu có cốt truyện, bối cảnh, nhà cửa, trang phục đơn giản, gần gũi với đời thường hơn, theo em nhận thấy. Phim Mỹ hơi... diêm dúa quá. Đặc biệt là các phim cho lứa tuổi teen, phim Mỹ thấy các nhân vật teen xí xọn, điệu đàng, se sua, mắt xanh mỏ đỏ Big Smile và... dữ quá so với phim Âu, ngay cả với phim Anh.
Tuy vậy, lại thấy có nhận xét rằng người thưởng ngoạn bên châu Âu (và Úc) lại ít... bảo thủ hơn người Mỹ, dễ chấp nhận các phim "loạn" hơn.
Phượng Các
#222 Posted : Thursday, June 23, 2011 3:10:52 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Phim Mỹ sở dĩ được ưa chuộng là nhờ kỹ thuật, tiền bạc đổ vô khiếp vía không nước nào sánh nổi. Nghe nói là phim ảnh trên thế giới hết 80 phần trăm là phim Mỹ. Cô bạn ở Pháp cũng cho biết như thế ở Pháp. Hồi xưa VN coi phim nói tiếng Pháp mà tài tử Mỹ là do mình nhập phim từ Pháp, lúc đó hổng biết cứ tưởng đâu Charles Bronson, Elizabeth Taylor là dân Phú Lãng Sa....Cho nên đề tài, cốt truyện cũng phải phù hợp để có dịp phô trương thế mạnh của họ. Lúc sau này điện ảnh không còn là phương tiện áp đảo về giải trí nữa cho nên Hollywood cũng mất thế kiêu hãnh của mình rồi.
Tuy nhiên mấy ông làm phim đều nhận rằng dân Mỹ khóai bạo lực hơn khán giả các nước khác nhiều lắm. Dân tình gì kỳ cục quá, cái máu ở đâu mà lại ưa chuyện bắn giết. Còn tình dục thì chắc còn thua tụi Âu châu.

Ai ở Nhật rồi đều nói tốt về dân Nhật nhiều lắm, nhưng có điều là do họ về phe phát xít trong thế chiến thứ hai mà bị gờm gờm, chưa kể người Việt mình vốn còn ác cảm về trận đói năm Ất Dậu.
Phượng Các
#223 Posted : Sunday, June 26, 2011 12:21:02 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Khánh Linh
Chị PC đã xem các phim làm từ truyện của văn sĩ Mỹ Stephen King chưa? Kathy Bates đóng vai chính trong phim Dolores Clairborne được lắm.


Mới xem hôm nay. Phim ca ngợi tình mẹ và nói lên một thảm cảnh gia đình: người cha say sưa, đánh đập vợ và sờ mó con gái. Dolores làm người giúp việc cho một bà nhà giàu nhất đảo. Bà này vô cùng khó tính, khắc nghiệt nhưng D vẫn cắn răng chịu đựng vì muốn dành tiền cho con gái được đi học đến nơi đến chốn. Chồng uống rượu, ăn cắp tiền tiết kiệm của con . Vì muốn bảo vệ con gái khi thấy có nguy cơ bị bạo hành tình dục nên D tạo rủi ro để chồng rượt mình và té xuống hố chết. Riêng bà nhà giàu tuy khắt khe nhưng sau khi biết tình cảnh gia đình của D đã bí mật viết lại chúc thư và nhường lại gia tài cho D. Sau cùng chịu không nổi cảnh già và bệnh, bà nhà giàu đã tự vận, nhưng tình hình lại khiến D bị khép vào tội mưu sát để hưởng gia tài.
Phim cũng đề cao nữ quyền. Và mấp mé nói về mối quan hệ "tình yêu" giữa bà chủ nhà và người giúp việc. Đứa con gái tiết lộ là nếu không yêu thương bà chủ thì mẹ mình không hề ở quá lâu trong sự nhẫn nhục như vậy.
ductriqueanh
#224 Posted : Sunday, June 26, 2011 2:38:25 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Khánh Linh
Chị PC đã xem các phim làm từ truyện của văn sĩ Mỹ Stephen King chưa? Kathy Bates đóng vai chính trong phim Dolores Clairborne được lắm.


Mới xem hôm nay. Phim ca ngợi tình mẹ và nói lên một thảm cảnh gia đình: người cha say sưa, đánh đập vợ và sờ mó con gái. Dolores làm người giúp việc cho một bà nhà giàu nhất đảo. Bà này vô cùng khó tính, khắc nghiệt nhưng D vẫn cắn răng chịu đựng vì muốn dành tiền cho con gái được đi học đến nơi đến chốn. Chồng uống rượu, ăn cắp tiền tiết kiệm của con . Vì muốn bảo vệ con gái khi thấy có nguy cơ bị bạo hành tình dục nên D tạo rủi ro để chồng rượt mình và té xuống hố chết. Riêng bà nhà giàu tuy khắt khe nhưng sau khi biết tình cảnh gia đình của D đã bí mật viết lại chúc thư và nhường lại gia tài cho D. Sau cùng chịu không nổi cảnh già và bệnh, bà nhà giàu đã tự vận, nhưng tình hình lại khiến D bị khép vào tội mưu sát để hưởng gia tài.
Phim cũng đề cao nữ quyền. Và mấp mé nói về mối quan hệ "tình yêu" giữa bà chủ nhà và người giúp việc. Đứa con gái tiết lộ là nếu không yêu thương bà chủ thì mẹ mình không hề ở quá lâu trong sự nhẫn nhục như vậy.




Bà chủ tuy là người khắc nghiệt nhưng không phải là người không có trái tim. Khi biết được gia cảnh của D, chính bà là người mở ra lối thoát cho D chứ nếu không có bà, D sẽ không có đủ làm chuyện tày trời như thế. Bà chủ là người bóc lột sức lao động dữ dội, vậy mà hôm đó (ngày có nguyệt thực mà mọi ngời đều chuẩn bị đón xem) bà chủ cho D về sớm, còn tặng chai rượu, nói là để D ngắm nguyệt thực với chồng. Đó là một cử chỉ khác thường ẩn chứa một "lời nhắn" quan trọng. Bà chủ không chính miệng nói với D, mang rượu về mà chuốc say ông chồng rồi giết quách đi, như cũng đủ để D hiểu mình cần phải làm gì. Có lẽ chính vì điều này mà D đã chịu ơn bà chủ, và làm lụng để trả ơn. Người ngòai nhìn vào tưởng rằng họ không quan tâm gì đến nhau, nhưng trong thâm tâm họ là hai người đàn bà hiểu nhau và thương nhau. Nói chung tòan bộ cuốn phim đều xoay quanh những điều "thấy dzậy mà hổng phải dzậy".
Phượng Các
#225 Posted : Monday, June 27, 2011 4:06:17 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi ductriqueanh
Nói chung tòan bộ cuốn phim đều xoay quanh những điều "thấy dzậy mà hổng phải dzậy".


Blush
Nếu đúng phim này do một ông nhà văn đẻ ra cốt truyện thì cũng phải nhận là ông không cho người ta cái cảm tình nồng hậu đối với nhân vật nào hết. Nội việc giải quyết nguyên nhân nỗi khổ của gia đình bằng cách đẩy người chồng vào cái chết cũng không đem lại một giải pháp thích nghi cho những hoàn cảnh tương tự. Bà nhà giàu thì trong lời lẽ xa xôi có thể cũng từng nhúng tay vào việc trả thù ông chồng của bà về việc ông này có nhân tình, cho ông ta chết rồi lấy hết tài sản. Tình huống phim không cho ta thấy manh mối nào là hai người đàn bà này có cái mối quan hệ "đồng tính luyến ái" như các ông điều tra khóai chí khi nghe đứa con gái tiết lộ. Liệu là tác giả truyện phải đưa thêm yếu tố ấy vào cho thêm phần hấp dẫn, hầu rũ sạch cái tình cảm thông "phận đàn bà" với nhau giữa hai người đàn bà nạn nhân của các đàn ông chăng?
Nếu đây là một cuốn tiểu thuyết thì cuốn tiểu thuyết này chắc lôi cuốn người đọc dữ dội !
xv05
#226 Posted : Monday, June 27, 2011 10:47:28 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Khánh Linh
Có phim “Ran” (1985) phỏng theo truyện King Lear (Shakespeare) của đạo diễn A. Kurosawa, là bậc sư về việc xử dụng âm thanh trong phim. Ozu đại diện cho đa số giới bảo thủ và truyền thống của Nhật, đặc biệt là cha mẹ, thì ngược lại Kurosawa nói lên các giá trị hiện đại và sự thống khổ của cá nhân.
Phim “Ran” là phim màu, được giải thưởng Oscar về costume design, v..v.. sau này được coi như masterpiece của Kurosawa. KLinh xem lâu rồi thành ra không nhớ kỹ, dường như có những cảnh bạo lực.


Mới xem hôm nay. Trang phục đẹp. Nhưng phim dài quá, làm coi hơi mệt.

hồi hôm em coi phim này, trong tv.
cốt truyện cũng gợi tò mò nhg chậm. Coi gần nửa là đi khò, khuya quá.
hai mẹ con coi, em hỏi: "ông (vua) đi vô cái castle nào vậy con?"
- "Đâu có cái castle nào mẹ. Ng` ta làm 1 bức tường gỗ với mấy cái cổng. Ông vô cổng này rồi ra cổng kia, giả bộ như vô ra mấy cái castle vậy đó. Chỉ vậy thôi à." Eight Ball
Phượng Các
#227 Posted : Tuesday, June 28, 2011 4:50:44 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Murphy 's Romance (1985)

Sally Field đóng vai chánh.

Một nàng ly dị chồng, dắt con trai đi lập lại đời sống mới ở một thị trấn nhỏ thuộc Arizona. Nàng làm quen với một nguời đàn ông goá vợ lớn gần gấp đôi tuổi nàng. Nhưng rồi chồng cũ mò tới. Gã này có bộ vó đẹp trai nhưng tuềnh toàng vô tư cách. Gã muốn nối lại tình xưa vì cũng đang tơi tả túng tiền tiêu. Nhưng "may thay" là một cô gái ẳm hai con trai tới nhà mà chồng cũ là cha hai đứa bé. Thế là nàng thoát nạn và sẵn sàng để sống với một nguời đàn ông tuy già nhưng có triển vọng là một nguời chồng tốt.

Sally Field có vẻ mặt lúc nào cũng như bất mãn cái chi đó.
Khánh Linh
#228 Posted : Thursday, June 30, 2011 10:16:08 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


PC nghĩ Hoa Kỳ mới là thị trường mơ ước của các nhà sản xuất hay các diễn viên. Nếu WA nay lại nhắm vào thị trường Âu châu thì đi ngược lại mơ ước này chăng?


Dĩ nhiên là thị trường Mỹ dồi dào hơn, nhưng WA hết ăn khách ở Mỹ rồi nên phải nhắm vào thị trường Âu châu, nếu không chẳng lẽ vì cái scandal mà ông ta phải bỏ nghề điện ảnh sao chị. Black Eye
quote:
Gởi bởi Phượng Các


Tuy nhiên mấy ông làm phim đều nhận rằng dân Mỹ khóai bạo lực hơn khán giả các nước khác nhiều lắm. Dân tình gì kỳ cục quá, cái máu ở đâu mà lại ưa chuyện bắn giết.


Người Mỹ thì ham bạo lực, nhưng họ là quốc gia viện trợ nhiều nhất cho các nước khác. Còn về từ thiện thì khỏi nói, khi trong báo loan tin có người cần giúp đỡ vì gia cảnh khốn khó, bệnh tật, là tiền bạc khắp nơi ở Mỹ gửi tới khổ chủ như bươm bướm, thành ra có khi khổ chủ lại trở thành phú chủ.

  • quote:
    Gởi bởi Phượng Các


    Ai ở Nhật rồi đều nói tốt về dân Nhật nhiều lắm, nhưng có điều là do họ về phe phát xít trong thế chiến thứ hai mà bị gờm gờm, chưa kể người Việt mình vốn còn ác cảm về trận đói năm Ất Dậu.

    Tuy nhiên coi các phim Nhật thì thấy nhà cửa ở đó chật chội, đơn giản quá. Vì lẽ gì mà người ta lại thích định cư ở đó.


    Chính vì người Nhật có cái "faute" phát xít thời xưa, cho nên họ đã giáo dục các thế hệ dân Nhật sau này có sự lễ phép, kính trọng người khác hay dân các nước khác, chứ không kiêu hãnh như trước nữa. Đó là một trong những điểm mà các du khách muốn định cư ở Nhật vì thích cách cư xử của người Nhật. Ngoài ra nước Nhật còn là một trong các nước Á châu có nền văn minh về kỹ thuật cao nhất.
    Chị PC hay đi du lịch sao không thử làm một chuyến Nhật du cho biết rõ sự tình. Biết đâu lại gặp người muốn níu giữ chị ở bên đó. Chà! Lúc đó tha hồ mà xài laptop... de luxe.

  • Phượng Các
    #229 Posted : Thursday, June 30, 2011 11:08:45 AM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Khánh Linh
    Chị PC hay đi du lịch sao không thử làm một chuyến Nhật du cho biết rõ sự tình. Biết đâu lại gặp người muốn níu giữ chị ở bên đó. Chà! Lúc đó tha hồ mà xài laptop... de luxe.


    Cũng đang ngóng ngóng coi có ai quen ở bển đặng đi qua bển chơi cho biết đó chớ. Tánh mình không quảng giao thành ra người quen như sao buổi sớm ....Nhưng nghe nói bển đắt đỏ quá thành ra cũng không tha thiết mấy.
    xv05
    #230 Posted : Thursday, June 30, 2011 11:48:36 AM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    Em thấy di tour như chị Bảo Trân kỳ nào cũng ok túi tiền đó chị PC.
    Phượng Các
    #231 Posted : Thursday, June 30, 2011 12:30:49 PM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    Chị không nhớ cái tour đó nằm ở đâu nữa. Nhưng thường thì đi độc thân phải trả thêm tiền một phòng ngủ cho nên nó đội giá lên cao lắm.
    xv05
    #232 Posted : Thursday, June 30, 2011 12:59:17 PM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    Cái tour của chị BT đi, có ông ĐTM làm hướng dẫn viên. Ổng ở bên Nhựt mấy chục năm nên rành văn hóa và chuyện bên đó. Ổng là cộng tác viên với đài radio bên đây nên em ưa nghe ổng kể chuyện bên đó, hay lắm.
    Phượng Các
    #233 Posted : Thursday, June 30, 2011 1:02:48 PM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    WA tuy sang Âu châu làm phim nhưng phim vẫn được trình chiếu rầm rộ ở Mỹ đó chớ. Nói chung thì đề tài của ổng rồi cũng nhàm, nên ổng phải tìm khung cảnh mới cho thêm màu sắc chớ không hẳn là vì bên Mỹ ông không còn ăn khách nữa. Có lần Helen Hunt có nói là được đóng phim của ổng là một mơ ước của nhiều người, dù Hunt cũng là một khuôn mặt sáng giá đó chứ.

    Cái chuyện phim Mỹ bạo lực với sự viện trợ hay từ thiện đâu có liên quan gì nhau đâu. Có thể thành phần thích chuyện bạo lực với thành phần giàu lòng nhân ái là hai thành phần dân chúng khác nhau nữa là khác.

    Ông Nguyễn Ngọc Ngạn có viết là người Mỹ hay làm từ thiện là ảnh hưởng bởi Thiên chúa giáo. Thật ra đạo Hồi cũng cổ võ rất nhiều việc giúp người nghèo, và đạo Phật thì cũng đề cao sự bố thí. Ấn giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, đạo bà Thanh Hải cũng thế.

    xv05
    #234 Posted : Thursday, June 30, 2011 10:18:51 PM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Phượng Các

    Ông Nguyễn Ngọc Ngạn có viết là người Mỹ hay làm từ thiện là ảnh hưởng bởi Thiên chúa giáo. Thật ra đạo Hồi cũng cổ võ rất nhiều việc giúp người nghèo, và đạo Phật thì cũng đề cao sự bố thí. Ấn giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, đạo bà Thanh Hải cũng thế.



    Em nhớ có lần đọc thấy ở đâu khg nhớ nữa, là nếu tính tổng số tiền cho từ thiện trên tổng dân số, thì Úc đứng đầu bảng á.

    Nói là hay làm từ thiện vì ảnh hưởng Thiên chúa giáo cũng đúng vì bên đạo TC làm từ thiện có tổ chức, lớp lang từ trên xuống dưới và lâu dài . Ngoài việc ủy lạo cấp thời họ còn tổ chức điều hành các viện mồ côi, nơi nuôi ng` tàn tật & già cả neo đơn, trại cùi, bệnh viện "thí", các trung tâm giúp đở người nghèo & di dân tị nạn...v.v... nên việc từ thiện của đạo TC được nhiều ng` biết đến và hưởng ứng.
    Trong khi các đạo khác cũng khuyến khích sự bố thí nhg có tính cách riêng lẻ, tự phát (mạnh ai nấy làm), bùng lên nếu có thiên tai rồi sau đó là xẹp. Vì làm riêng lẻ, tự phát nên nhiều người không biết hoặc ngại tham gia vì e có sự thiếu minh bạch, rơi rớt.
    Phượng Các
    #235 Posted : Friday, July 1, 2011 12:39:07 AM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    Tại chị hiểu TCG như một giáo lý chớ không hiểu như xv là TCG như một tổ chức. Vì về giáo lý thì đạo nào cũng cổ võ sự chia sẻ cơm áo cho người khác. Còn về tổ chức thì khỏi nói rồi. [Ở đây xin mở một dấu ngoặc là chị không biết nhiều về tổ chức giáo đoàn của Hồi giáo. Nhưng hồi ở Mã Lai tị nạn thì thấy thay vì là Hội Hồng Thập Tự lo việc nhân đạo thì họ có Hội Lưỡi Liềm Đỏ].
    Khánh Linh
    #236 Posted : Friday, July 1, 2011 8:44:04 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Phượng Các

    quote:
    Gởi bởi Khánh Linh
    Chị PC hay đi du lịch sao không thử làm một chuyến Nhật du cho biết rõ sự tình. Biết đâu lại gặp người muốn níu giữ chị ở bên đó. Chà! Lúc đó tha hồ mà xài laptop... de luxe.


    Cũng đang ngóng ngóng coi có ai quen ở bển đặng đi qua bển chơi cho biết đó chớ. Tánh mình không quảng giao thành ra người quen như sao buổi sớm ....Nhưng nghe nói bển đắt đỏ quá thành ra cũng không tha thiết mấy.



    Nhật Bản đang tiết kiệm năng lượng nên giới hạn việc tiêu thụ điện lực khắp mọi nơi, không biết du khách có cảm thấy thoải mái ở Nhật trong thời gian này không? Chị PC ngại đi Nhật đắt đỏ thì đi Hawaii,Question dân số phần đông là Nhật, Tàu và Phi. Vật giá ở Hawaii đắt nhưng không đắt bằng Nhật. Phong cảnh rất đẹp, tha hồ xem cây cảnh vùng nhiệt đới. Khí hậu ôn hòa.

    Vẫn có một số khán giả thích phim của WA chứ! Diane Keaton cũng yêu quý WA lắm lắm. Big Smile Phim mới ra tháng 6 của WA: “Midnight in Paris” dài 94 phút, có phu nhân tổng thống Tây - Carla Bruni đóng vai phụ.

    Phượng Các
    #237 Posted : Saturday, July 2, 2011 12:13:13 AM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    Cứ mỗi lần nghĩ tới Hawaii thì mình lại lý là, nếu đã đi Hawaii thì sao không đi luôn VN cho rồi. Biển VN cũng ấm, cũng đẹp....Thành ra H chưa bao giờ nằm trong chỗ muốn du lịch của mình đó chị ạ.

    Người nào thích lối hài hước của WA thì có thể cũng thích Larry David.
    Khánh Linh
    #238 Posted : Saturday, July 2, 2011 10:55:31 AM(UTC)
    Khánh Linh

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 1,775
    Points: 1,317

    Thanks: 139 times
    Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
    KLinh thì lại không có ý muốn đi VN, hồi đó được thân nhân bảo lãnh từ năm 75 mà phải chờ một thời gian khá lâu mới có giấy xuất cảnh đi Mỹ.
    Hawaii khác VN nhiều chứ, biển VN ấm đẹp nhưng mình đâu có sống ở dưới biển được, hít thở không khí tự do mấy chục năm nay quen rồi chị ạ.
    Phượng Các
    #239 Posted : Saturday, July 2, 2011 11:13:04 AM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    Nếu dứt khóat được như chị thì thật là khoẻ trí. Mình thì cứ dằn xé vì nhiều mâu thuẫn trong các chọn lựa....To be or not to be, to go or not to go, to do or not to do ...
    Mme Ngô
    #240 Posted : Sunday, July 3, 2011 6:35:55 AM(UTC)
    Mme Ngô

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 161
    Points: 0

    Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
    Ryan's daughter.

    *
    Em chào hết mấy chị.
    Lâu quá xá hén, em lu bu thành cũng hổng rảnh, mà vô đây thì uýnh chứ dziệc hổng dza. Kỳ quá xá kỳ (rồi phải viết từ chỗ khác và dán qua) Chưa kể là... em quên khuấy cách xài ba cái nút đậng trình bày bài viết. Chời ơi chời... hổng ngờ bộ não em nó già dữ dzậy !

    Sau đây em xin chiếu giúp dzui phim La fille de Ryan. Phim của anh, quay cuối thập niên 60 và trình làng năm 1970. Bối cảnh là một làng tuốt miệt Năm Căn Cà Mau tại Bắc Ái nhĩ lan, vào thời đâu đó thế chiến thứ nhứt.
    Ái nhĩ lan nằm sát Anh quốc, nhưng một khoảnh cực bắc phía đông, kêu bằng bắc ái nhĩ lan, lại nằm trong United Kingdom (liên hiệp anh). Việc này đã gây những tranh chấp, tạo ra khủng hoảng chánh trị triền miên, nguồn gốc của việc thành lập phong trào giải phóng bắc ái nhĩ lan.

    Hồi phim ni ra mắt thì dám phần đông các chị trong đây chưa chào đời nữa lận.
    May quá xá, em kiếm được nguyên bộ phim trong youtube, phim dài 3 tiếng, cốt truyện hay, hình ảnh đẹp. Mấy chị nhớ mở màn ảnh bự lên (cái nút phía dưới bên tay phải) coi cho nó đã.
    Enjoy hén mấy chị.

    Chị PC. Chị hỏi mà lu bu chưa trả lời. Trong stagevu.com có rất nhiều phim hay, cả phim nội địa lẫn nước ngoài. Để coi được phim trong site này, chị phải download một program riêng, porgram này cho chùa, ngay trong site nớ.
    Để thủng thẳng em kiếm mấy phim hay rinh dzô quảng cáo cho mấy chị coi chơi. Before sunset và after sunrise (phải after hôn hay cũng before luôn ?) đều thấy ở trỏng đó nha chị.


    *

    http://www.youtube.com/u...hePad2011?feature=chclk

    Ryan's daughter... à, Ryan's daughter...
    Tình yêu trong phim ni trộn lộn với tình dục rồi nó rối nùi một cục tổ chảng luôn.

    Rosie Ryan đâu đó chừng 17 -18 (có thể bẻ gẩy sừng 2-3 con trâu một lượt). Thiếu mẹ kềm kẹp, nhưng bù lợi, cô được ông bố goá cưng chiều hết mực, một điều công chúa hai điều công chúa. Công chúa ấy ăn rồi ở không, nàng bèn đọc sách hồng sách tím (toàn những mối tình ướt át tới lãng mạn tràn bờ), dzồi do ảnh hưởng sách vở, cô trộm nhớ thầm yêu Charles, thày giáo goá đã đứng tuổi tại trường làng. Một bữa tốt trời, cô chạy ù vào trường, móc tim ra cương quyết gởi trao người trong mộng. Thế là cả làng sửa soạn đi ăn cưới.

    Trước ngày cưới, Rosie được ông cha xứ già của họ đạo trong làng mần màn dạy dỗ giáo lý hôn nhơn. (chời ơi là chời...)
    Cha dạy Rosie (đại khái) như dzầy :
    Đời sống hôn nhơn trong giáo luật hội thánh là lãnh nhận phép hôn phối. Bí tích hôn phối cốt để kết hợp hai người yêu nhau lại với quyền lợi và bổn phận, bao gồm 3 điều quan trọng như sau :
    - Thứ nhứt để hổ trợ lẩn nhau.
    - Thứ nhì để truyền giống, sanh con đẻ cái và nuôi dưỡng chúng trong đức tin.
    - Thứ ba để thoả mãn nhu cầu... xác thịt (satisfaction of flesh... chời ơi chời...)

    Với Rosie thì điều thứ nhứt thông, điều thứ hai cũng thông luôn. Nhưng tới điều thứ ba thì con nhỏ ấp úng.
    Cha xứ tưởng nó sợ cafein nên mới trấn an "À... ngay cái đám đã lớn tuổi chúng cũng lo lắng y chang vậy thôi Rosie à. Rồi đâu cũng vào đấy cả, con cứ yên trí đi".
    Mà Rosie đâu thể yên trí nổi, nó ngờ rằng cafein sẽ làm người ta thay đổi. Cha xứ lại phải trấn an nữa "Sao mà thế cho đặng Rosie, cafeine không thể thay đổi được con người, trước thế nào thì sau cũng y chang thế ấy".

    Nhưng... Rosie hổng muốn y chang, nó muốn thay và thay từ gốc rễ. Vậy nên mới kẹt ! Con nhỏ tin tưởng rằng, cà phê uống mỗi bữa hằn phải và phải nên có tác dụng thiệt rõ nét. Thế nên nó háo hức quá xá !
    Đấy... đấy mới là tâm bão... một cơn bão dữ dội, cuốn phăng hết mọi chướng ngại trên đường đi, di chuyển với sức gió cả ngàn cây số giờ.
    Và... bảo đã thành hình từ cuối chơn trời, ngay trong đêm động phòng hoa chúc.

    *

    Tình của Rosie với chồng phát sanh từ "khát vọng tuổi dậy thì" (wow... chữ ni hổng biết xài có trúng hôn nha) khi "trẻ nít" chập choạng nhổ giò và hướng lòng ra ngoài đặng đón chờ ngọn gió hè tươi mát. Tình "dậy thì" thường khởi đầu bằng màn "thần tượng hóa" đối tượng trước, rồi si mê sau, đúng bài đúng bản.
    Ngó bộ đây hổng phải là tình yêu, lại càng không là tình dục.

    Mà cà phê của Charles hương vị lạt lẽo, độ cafein quá thấp để có thể làm... tỉnh người !
    Bị vậy, vì thế, cho nên... cha xứ thỉnh thoảng vẫn lại tóm được Rosie ngoài bãi - vừa đi vừa thấm nước mắt - Cha hỏi tới thì con nhỏ mếu máo biểu hổng có chi.
    "có chi" ấy thiệt sự là cái gì thì Rosie hổng biết, vì dzằng... trước đó nó chưa từng cà phê cà pháo bao giờ, làm sao phân biệt được thứ hạng cà phê, lại càng hổng thể so sánh cho ra loại xoàng xoàng với loại cứt chồn thứ thiệt.
    (chời ơi chời... có ai ngon lành ló ra chấm điểm cà phê dùm tui cái, tui mang ơn !).

    Randolph Doryan vốn là thiếu tá hồng mao hào huê phong nhụy - phim gián tiếp cho biết Randolph đã có vợ con, với tấm ảnh để đầu giường ngủ - vừa điển trai lại vừa có cái bình cà phê với công xuất vượt chỉ tiêu, hơn hẳn phin lược cà phê bí tất xìu xìu ển ển của Charles.
    Randolph chẳng may bị thương nơi chiến trận nên được phái về nắm giữ đám lính anh đang đóng đồn tại làng. Trại binh của quân anh biệt lập bên ngoài làng, đứng từ trường học ngó ra có thể thấy rõ và nghe được cả tiếng máy phát điện vọng về đều đều một giọng.

    Chiếu cái kiếng lúp ngó vô thì thiếu tá đang trầm cảm dữ dội vì một hội chứng có tên gọi là... "post traumatic stress disorder" (tiếng dziệc của term ni tui hổng biết), hậu quả - hay hệ quả - của chấn thương. Vết thẹo trên mặt còn mới quá nghĩa là chuyện bom nổ đã xảy ra không lâu trước đó (thấy chưa, thấy quan sát kỹ chưa)
    Về cái hóc bà tó nớ có xuống tinh thần cũng là quá phải. Rồi xuống vậy nên thiếu tá mới mò vào quán rượu của ông Ryan giải sầu, và đụng Rosie tại đây.

    Sét ái tình làm một cú ngoạn mục. Chớp xẹt cái rẹt và sấm nổ cái đùng... (nghe nói cu-bi-đông sau cú uýnh này, tiêu sạch năng lượng, phải đập cánh trối chết mới bay nổi dìa trời, và sạc bình ắc qui tới 3-4 bữa).
    Ryan's daughter chỉ dài sơ sơ có 3 tiếng, vậy mà đã có tới hai màn cụp lạc, màn đầu prélude sương sương (trong quán rượu, dài 2 phút : 1:14 - 1:16), màn sau là một concerto thứ thiệt với những đoạn crescendo nóng bỏng vượt chỉ tiêu (trong rửng : 1:24 - 1:32).

    Công chúa kể ra cũng còn khờ, ở rừng dzìa quần áo lấm lem, rồi mới giải thích với chồng rằng mình bị té. Vậy cũng còn được đi. Nhưng hổng hiểu mắm muối sao đó, nó lại thòng thêm một câu "may quá có ông thiếu tá đỡ dậy dùm, thì cái ông thiếu tá anh đó". Vụ ni tiếng dziệc mình kêu bằng "lạy ông tui ở bụi này", dĩ nhiên Charles có ngu lắm cũng phải ngợ ra.

    Một bữa Charles mang học trò ra bải lượm vỏ sò vỏ ốc, thấy vết giày trên cát mới tưởng tượng ra cảnh vợ và nhơn tình đã dẩn nhau đi dạo và để lại dấu chơn (xui cái, sóng biển chưa kịp bôi xóa).
    Khi Rosie trở về, tuy đã cẩn thận mang một bó hoa nhỏ, hoa thạch thảo hồng, để cho chồng ép khô, bảo rằng đã hái khi cỡi ngựa đi dạo trên triền núi. Nhưng dzồi, Charles vảy ra từ nón của Rosie một nắm cát biển (và vỏ ốc), ông biết Rosie nói dối - trên đầu mình, sừng đã lú nhú mọc - tuy vậy Charles vẫn nín thinh, nhẫn nhục chờ vợ trở về, cả hồn lẫn xác !

    Chuyện của Rosie im ắng trong nhà nhưng om xòm ngoài ngõ, rần rần còn hơn đám giặc, rồi cả làng đểu biết đều hay... Charles chờ miết cũng nản lòng, ông mới "hội ý" với Rosie việc chia tay - em đi đàng em, tôi đàng tôi, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi, huhu..huhu -
    Chuyện chưa biết ngã ngũ ra sao thi xảy ra viec trong làng có kẻ phản bội, khai báo ngày giờ vớt súng của kháng chiến quân ngoài bãi. Cả đám kháng chiến do đó bị tóm gọn.

    Người làng nghi ngờ nó chính là Rosie, tình nhơn của viên thiếu tá. Thế là có màn dân làng rần rần kéo tới trường học, lôi Rosie ra lột áo quần xát muối ớt và gọt đầu bôi vôi, mặc cho Charles vùng vẫy cố gắng binh vực vợ. Cả làng hổng ai ngờ, rằng thủ phạm chính là ông chủ quán Ryan, trong một phút nhút nhát tránh liên lụy, đã vác điện thoại tố cáo cách mạng với mỹ ngụy - xí lộn, anh ngụy -

    Tình yêu kết thúc trong thảm sầu.
    Randolph chờ Rosie "đến hẹn lại lên", chờ hoài hổng thấy tăm hơi thì biết tình đà đứt chến. Chàng thiếu tá anh hùng xuống tinh thần cùng cực, bèn tà tà châm lửa vào thùng thuốc súng mần màn đi luôn sang thế giới bên kia.

    *

    Dục tình của RD là thứ dục tình cao cấp tới độ... thăng hoa.
    Randolph pha cà phê đãi người tri kỷ, hổng phải một cữ mà nhiều hơn, cữ nào cữ nấy đậm đà thứ thiệt, làm Rosie tối tăm mặt mũi, tới độ con nhỏ kêu ầm lên... "oh my darling. Oh my love"...
    Người xem (thì tui chớ ai trồng khoai đất này nữa chời) bỗng sanh lòng từ bi hỉ xả, thương cảm tình cảnh tội nghiệp của đôi trẻ, nhứt là của công chúa Rosie. Thơ văn mình biểu "tình là giây oan", "tình là tiếng khóc khô không lệ", trong trường hợp ni thiệt quá xá đúng.

    Mà trời thần ơi... hình ảnh đoạn phim này đẹp quá xá đẹp... đám hoa tím phủ đầy mặt đất, hai sợi tơ nhện lung linh, ngọn gió mạnh cuốn hai bông bồ công anh trắng....
    Hổng rõ ống kính đã tình cờ thu được những hình ảnh diễm lệ này, hay đây là một sự cố gắng (thu hình nối phim sau chẳng hạn) với chủ ý nhằm diễn ra cái tâm trạng... "satisfaction of flesh" của đôi... gian phu dâm phụ.

    Thì đúng là "gian phu dâm phụ" theo định nghĩa chớ gì nữa !
    Nhưng... Chời ơi chời... ai muốn ném đá thì cứ ném. Tui ha, tui ném hoa.
    Hoa gì hở ? Thưa hoa thạch thảo, bruyère hay Canulla vulgaris.



    Bruyère là hoa thạch thảo, bó hoa Rosie đã hái về cho chồng trong lúc đi chơi với tình nhơn. Bông hoa đã trở thành bất tử trong thơ Apollinaire...
    Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
    em nhớ cho mùa thu đã chết dzồi...

    Bruyère, hay Canulla trong anh ngữ, thân thảo, mọc từng bụi thiệt thấp, mùa hoa kéo dài từ tháng 6 đến tháng 11, hổng nghe nói có hương. Vì hoa dể trồng nên tại âu châu, vào dịp lễ các linh hồn đầu november, cùng với hoa cúc, thạch thảo được bày đầy trong nghĩa địa.

    Mối tình của Rosie và Randolph chưa kịp kéo dài hết mùa hè. Sao lại biết là hè hở, nếu như hoa thạch thảo còn mãi tới tháng 11 mới dứt ? Thưa biết thế là vì tui ngó thấy cả bụi bông lys trắng Charles trồng ở vườn sau. Lys ra nụ vào xuân và trổ bông vào hè.

    Rosie sau khúc prélude dạo đầu của Rodolph thì bức xúc tới độ... cực kịch trần. Buổi tối lúc chồng chấm bài cho học trò, nghĩa là đang tháng 6, nàng lỉnh ra vườn sau mơ màng đứng ngó về phía trại binh. Rồi anh thiếu tá, do giác quan thứ sáu có lẽ, cũng tà tà lết tới. Đứa bên này vườn, đứa bên kia vườn, chúng hẹn gặp lúc 3 giờ chiều bữa hôm sau (để cùng đi dzô rừng... nghe nhạc giao hưởng)
    Nàng vào lại nhà và Charles kêu lên "ô, nhìn kìa, váy em dính đầy phấn hoa lys". Hoa lys trắng nhưng phấn lại vàng, rất dễ lấm áo quần màu sậm.
    Tình của Rosie và Randolph thiếu hẳn chữ yêu. Đây là việc nương tựa vào nhau của hai tâm hồn đang cô đơn tới cùng cực, và nương bằng tình dục. Yêu chi nổi mà yêu nè trời !

    Theo định nghĩa thì yêu là sự hoà hợp của hai tâm hồn, nghĩa là phải có màn tìm hiểu. Rosie và Randolph đâu rảnh mà mần chuyện này ! Cứ gặp nhau là a lê hấp chúng cà phê cà pháo bí tỉ, hổng có thời giờ nói chuyện nữa cà !
    Thành ra rồi... ngẫm nghĩ một chặp ta có quyền tuyên bố tỉnh bơ và ăn chắc, rằng trong RD chỉ toàn là tình dục... và dục thứ thiệt !

    Dỡn hoài. Chỉ tình dục thôi thì đâu có chết chóc. Hổng ai lỉa trần vì thiếu tình dục bao giờ !
    Ậy... quả là có vậy, tình dục hổng làm người ta quyên sanh. Nhưng đừng quên rằng, Randolph đang bị hậu tâm chấn - dà, nhớ rồi, post traumatic stress disorder PTSD tiếng dziệc mình kêu bằng hậu tâm chấn -

    PTSD làm lệch lạc suy luận, kiệt quệ từ phần hồn lan dần qua phần xác. Bất kỳ một biến cố nào, cho dù nhỏ nhật tầm thường tới độ vô nghĩa, cũng có thể gây xáo trộn mãnh liệt, và do đó tạo nên những hậu quả khó lường.

    Randolph chết hổng phải vì Rosie, mối tình với Rosie chỉ là cái cớ. Chàng chết vì tuyệt vọng, và nỗi tuyệt vọng này đã manh nha từ rất lâu, ngay trước cả khi bị điều về cái hóc bà tó đó lận.

    *

    Charles đóng cửa trường, dắt Rosie bỏ làng lên tỉnh, có cha xứ và Michael đưa tiễn tới tận bến xe đò. Quasimodo Michael được Esmerelda Rosie tặng một nụ hôn - hẳn phải là nụ hôn đầu đời và duy nhứt, rồi Quasimodo nhỏ lệ biệt ly - Ôi cảnh biệt ly sao mà buồn dzậy !

    Không rõ khi ra tới tỉnh, Charles có sẽ chia tay vợ, hay cả hai lại sẽ nương tựa vào nhau mà sống tiếp nơi xứ lạ quê người...
    Hai chúng ta đã chẳng còn nhau nữa.
    Từ nay rồi mình sẽ mãi mất nhau.....

    (Adieu - thơ Apollinaire)

    *

    Chuyện bên lề.

    Viết xong chuyện Ryan's daughter thì tui thu lượm trong nét những mẩu chuyện ngộ nghĩnh liên quan.

    - Sau khi coi một phim có chàng diễn xuất, đạo diễn David Lean giao ngay cho kép mùi này vai thiếu tá hồng mao mà hổng cần gặp gỡ ngoài đời trước. Giao kèo ký xong với người đại diện thì lòi ra... thằng nọ có hơi thiếu thước tấc, chưa kể là giọng nói còn the thé khó nghe, nặng âm hưởng nữ lưu, hổng thơ mà cũng hổng mộng. Kẹt quá xá kẹt. Rồi để giải quyết, kịch bản đã được viết lại, trong đó viên thiếu tá hầu như cóc hổng hề mở miệng, chỉ ậm ừ trong cổ họng cho có.

    - Đào thương Rosie và kép mùi Randolph cụp lạc với nhau trong phim thiếu điều cháy màn bạc, vậy chớ chúng leo thang chiến tranh, gấu ó nhau như chó với mèo. Lời qua tiếng lợi ngày càng lớn, còn hơn đám giặc, cho tới nỗi Lean lên ruột, sợ ảnh hưởng tới diễn xuất.
    Chời ơi chơi... tui coi hát cũng nhiều lắm, nhưng chưa thấy ai thưởng thức cà phê ngoạn mục như cô Sarah Miles này đây nha. Dòm cổ uống cà phê thiệt đã con mắt !

    - Đạo diễn Lean đã phải chờ tới một năm dài mới có bão, bão thiệt, để quay cảnh kháng chiến quân vớt súng trong khi biển động mạnh.
    Vì nước mưa trong cơn giống tố làm nhoè ống kính thu hình, nên rồi người ta đã phải gắn vào ống kính một cái cần gạt nước, thiệt lẹ và liên tục, để phẩm chất của các thước phim không bị ảnh hưởng.
    Một tài tử (y hình đóng vai kháng chiến quân) trong cảnh này uống nuớc mém chết, rồi sanh post traumatic stress disorder, nặng nề tới nỗi hổng dám đóng phim nữa trong suốt 10 năm dài.
    Cảnh vớt súng hùng vĩ này cho tới nay vẫn còn nằm chình ình ở Guiness Book.

    - Trong thời gian đầu Ryan's daughter bị "rate" là nặng sắc mầu tình dục. Các nhà phát hành sanh lưỡng lự việc hợp tác. Chuyện này đã ít nhiều ảnh hưởng tới số doanh thu do phim mang lại. Và David Lean xuống tinh thần tí đỉnh, phải nghỉ hè tới 3-4 năm. Chi phí cuốn phim tốn hơn 13 triệu đô-la vào cuối thập niên 60.

    - Phim đoạt hai Oscar, tài tử phụ xuất sắc (supporting actor John Miles với vai Michael) và hình ảnh đẹp (cinematography).

    THE END.
    Users browsing this topic
    Guest (19)
    42 Pages«<1011121314>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.