Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tháng Giêng 2009
Vũ Thị Thiên Thư
#1 Posted : Tuesday, December 16, 2008 4:00:00 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)



Tháng Giêng 2009
Vũ Thị Thiên Thư
#2 Posted : Wednesday, December 31, 2008 12:41:44 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Tháng Giêng

Khởi điểm cho cuộc hành trình, con đường không hứa hẹn suông sẻ, nhưng có bao giờ vì ngại khó mà không dấn thân ?
Từ Ngũ Đại Hồ, Đông quân trở về vội vã hơn hàng năm, thả từng màn tuyết trắng trên cành cây chưa kịp trút lá. Những gịot thuỷ tinh lóng lánh dưới ánh nắng mặt trời .
Giữa những tất bật của ngày Lễ lạc cuối năm, niềm hạnh phúc đầu ngày, nhấp từng giọt cà phê, thấm đậm thân tình. Những ngón tay không ngoan, thả từng dòng chữ mượt mà, đón năm mới từ bên nầy sang bên kia vòng điạ cầu kết nối.
Đi cùng nhau, dìu dắt nhau, chị ngã em nâng, chúng ta bắt đầu : Tháng Giêng

Vũ Thị Thiên Thư
Vũ Thị Thiên Thư
#3 Posted : Wednesday, December 31, 2008 10:15:40 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)




Ngoảnh lại bầu trời xanh



Thư Ngũ Đại Hồ


Người lính già mỡ đường máu

Tháng mười hai, dù chưa chính thức sang mùa đông, những cơn bão tuyết dai dẵng nối tiếp Cuối muà thu, cũng giống như tuổi đời chưa xế, chưa già, nhưng mỗi lần cầm trang giấy đọc, lại quờ quạng tìm mắt kính !! thức dậy trước khi đồng hồ reo , thói quen cuả hơn ba mươi năm làm việc, nhìn con dốc nhỏ dẫn xuống mặt đường bóng như gương. Tiếng sấm nghe như tiếng đại bác ngày nào, Thunder Snow, dự đoán thời tiết báo trước cơn bão bất thường, chiếc xe tuột xuống mặt đường , bắt đầu ngày .

Hình như đọc đâu đó, trí nhớ như chơi trò cút bắt, từ nhà mở cửa ra garage, đứng ngẩn người , không biết mình ra đây để lấy thứ gì ? Kềm buá ? Hội ARRP gởi thư chào mừng…" Hội viên mới "

” Người chiến sĩ già mỡ đường máu …”

Mỡ : khi nhìn con số tổng cộng gần 200, cộng trừ mãi vẫn ì ạch không xuống, những ngày chén anh chén chú , giò thủ , thịt đông đành ngâm ngùi hát khúc chia xa…

Đường : như tiếng ngọt ngào tỉ tê cuả nội tướng, con dao bén chém ngọt tận xưong, ôi cái thời vàng son “ six pack “ cũng ngậm ngùi ca bài giã từ vũ khí, ly rượu chát đỏ chưa đủ thấm môi, chén cơm nặng tình cũng ngậm ngùi chạy việt dã

Máu : nắm chặt bàn tay, buông ra hơi thở nhẹ ,mắt len lén nhin cột thuỷ ngân ì ạch hạ theo hơi sức tàn, miệng lâm lâm cầu khẩn : con số ngươi đừng phụ ta…

Ấy , bước vào tuổi tri thiên mệnh, câu nói cuả tiên nhân “ quan tha ma bắt “ nghe sao mà thấm thía. lần lưa hẹn thăm thử nghiệm máu mỡ đường, “Lương Y từ mẫu “ đọc kết quả khen “ ngoan “ cho về, hẹn năm sau, ra khỏi bệnh xá mừng rỡ chân đi khấp khởi.

Bạn bè, cùng chung chiếu, ngày vào quân đội mặt mày búng ra sữa, bây giờ dụm lại còn trên đầu ngón tay, chào nhau chưa dứt câu , tiếng khui lon bia thay bằng bàn tay xua , xin đại nương cho ly nước, nuốt vội mấy viên thuốc đủ màu

Câu chuyện chiến chinh mỡ đường máu , quang lộ khai thông Lipitor, khảo sát insulin sáng tối, chưa kề tránh nẻo sodium…

Chuyện đi gần đi xa thêm vôi vã, kẻo ngày tháng lại nhanh chóng qua …tháng năm Alaska, tháng mười một Bahamas , Tampa…

Năm tháng chưa tàn tận , cuộc hẹn chưa thực hành …

Lại hẹn thư sau …


Vũ Thị Thiên Thư
[ Viết cho PQ và Huynh Đệ Chi Binh ]
Binh Nguyen
#4 Posted : Sunday, January 11, 2009 11:50:25 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
NHỮNG SÁNG MÙA ĐÔNG

Buổi sáng, nhất là sáng thứ hai, mệt mỏi, ngái ngủ! Nhìn nhiệt độ, tám độ trừ, những đứa trẻ làm biếng, chỉ mong được nghỉ học, dò hỏi nhau, tuyết đổ có nhiều không, school bus có chạy không, thứ năm này trừ mười bảy độ nè. Người mẹ xuôi theo câu chuyện của các con, trừ tám mà ăn nhằm gì, trừ mười bảy, có gió nữa, không chừng xuống đến trừ hai mươi. Những đứa trẻ nhao nhao, trừ hai mươi chắc là trường cho nghỉ. Rồi quay lại hỏi nhau, à không, hình như trừ ba mươi mới được nghỉ chứ hả? Mẹ ơi, trừ hai mươi, mẹ chở tụi con đến trường nhe, trời lạnh lắm!

Những ngày tháng như vầy, của nhiều năm trước, lúc đó mẹ chỉ hơn các con bây giờ vài tuổi, lại ở xứ nóng qua, năm lạnh nhất mà mẹ biết là cộng mười bốn độ. Tới miền Tây Canada, rồi tới thủ đô Canada, thuộc miền đông bắc, khí hậu còn khắc nghiệt hơn khí hậu miền đông nam này nhiều, "bơi" trong đống tuyết lên tới eo, phủ trên một cánh đồng rộng lớn, để tới được trạm xe buýt đầu tiên, rồi trạm thứ hai, thứ ba, mới tới được trường học. Thế mà mẹ vẫn vượt qua được, con người ở xứ nóng chịu đựng nổi, thì con người sinh ra ở xứ lạnh, sức chịu đựng còn mạnh mẽ hơn nhiều, vì từ nhỏ đã được ra chơi với tuyết. Đứa con cười chữ "bơi" bằng tiếng Anh của mẹ. Chứ còn gì nữa, ở trong nước, tuyết là dạng đông lại của nước mà, rồi chìm nghỉm trong nó, không là "bơi" chứ là chữ gì? Đứa con trai vẫn cười chữ "bơi" của mẹ, hình như mẹ dùng chữ sai rồi, đứa con gái la em, biểu em im đi, không được cười mẹ. Người mẹ bắt đầu, "Lần đầu tiên đi lạc, mẹ hỏi người ta, đường Dumaurier ở đâu? ..." Đứa con ngắt lời, "để con đoán, mẹ đang đứng ngay trên đường Dumaurier, phải không?" Ừ, mẹ biết, mẹ kể chuyện này cả trăm lần rồi, nhưng mẹ vẫn cứ kể, kể để con biết rằng, khó khăn như vậy, mẹ vượt qua hết, khó từ ngôn ngữ đến môi trường, mà mẹ vẫn sinh tồn, thì từ đây ra trạm xe buýt trường học của con so với mẹ ngày xưa, quá gần, phải nói là quá gần, mẹ có thể nhìn ra tới đó từ khung cửa sổ nhà mình, vậy sao con sợ lạnh, ra xe mẹ chở đi và ra trạm xe buýt đó, có gì khác nhau? Chỉ hơn có vài bước chân thôi. So với cánh đồng tuyết mẹ "bơi" qua ngày xưa, con sung sướng hơn nhiều. Lại nữa, áo khoác con mặc bây giờ dày gấp mấy lần áo khoác mẹ mặc ngày xưa, đồ đi xin, làm sao có nhiều sự chọn lựa? Cái "Snow pants" bây giờ mẹ mới biết nó là cái gì, ngày xưa làm sao có để làm quen với tuyết? Với mẹ, từ đây ra trạm xe buýt đầu đường kia cũng là "nothing", từ đây ra trạm xe buýt trường học của con, không bằng một phần mười, đừng làm biếng, con ạ.

Con đi ra trạm xe buýt để đến trường, lòng chưa biết đã thanh thản chưa, hay vẫn còn ấm ức, trừ ba mươi độ mà mẹ không chở đi học? Mẹ nhìn theo con qua khung cửa sổ, lòng chưa thanh thản, chỉ một lời hứa, chở con đi học khi trời lạnh, sao tiếc với chúng làm gì?

Bình Nguyên
Tháng giêng 2009.
Bảo Trân
#5 Posted : Monday, January 12, 2009 11:48:15 AM(UTC)
Bảo Trân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 635
Points: 132

Was thanked: 24 time(s) in 22 post(s)




CÁNH THÉP XA VỜI


Anh ạ, mùa đông về rồi đó
Nhắc nhớ làm sao buổi hẹn đầu
Màu xám mây trời thân ái quá
Ru hồn áo trắng mộng… ngày sau

Sóng nước êm đềm ta ngắm chung
Hoàng hôn ưu ái đến vô cùng
Ước mơ trên bến sông chiều, mãi
tay ấm trong tay dệt mộng lòng

Ai ngờ, tơ chẳng se chung mối
Nên lời ước hẹn ngại ngần trao
Từ tạ, mà sao lưu luyến quá
Cánh thép xa vời… mộng ước chao

Thì thôi quên nhé, chiều hò hẹn
Quên cánh chim trời một cuối đông
Quên cả ánh hoàng hôn nồng ấm
Trên sóng êm đềm bên bến sông

Sóng nước hoàng hôn đã nhạt rồi
Phút đầu gặp gỡ, lỡ làng thôi
Đã không duyên nợ thôi đừng tiếc
Nhớ chuyện ngày xưa, chỉ ngậm ngùi…


Bảo Trân
Vũ Thị Thiên Thư
#6 Posted : Monday, January 12, 2009 11:18:17 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)



Tuyết rơi

Chiều nay tuyết trắng rơi nhiều
Ngập ngừng bước ngã chân xiêu cuối đường
Ta về gói lại tàn hương
Mấy mùa đông cũ vô thường nhớ nhau

Xưa khăn áo chẳng u sầu
Tóc xanh chưa nhuốm bụi màu thời gian
Thơ bay giữa chốn non ngàn
Mơ mây xoãi cánh bình an giữa trời

Ngửa bàn tay hạt tuyết rơi
Long lanh chưa trọn một đời đã tan
Như ta giữa chốn trần gian
Chút tình vương vấn dặm ngàn từ đây

Vũ Thị Thiên Thư
viethoaiphuong
#7 Posted : Tuesday, January 13, 2009 12:52:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Một ngày không gian trắng - 9 Jan 2009 - Rotterdam-Hollande Pays-Bas

Con Đường Hoa Tuyết

Con đường trong hoa tuyết
Ảo mờ như khói sương
Không gian chiều đẫm mệt
Ấp ủ lòng buồn vương

Tình thương là tiếng gọi
Những tâm hồn đam mê
Tìm dư hương tiếc nuối
Nối tháng ngày lê thê

Như bài ca đoạn đứt
Như câu thơ bỏ hàng
Nét họa vơi màu mực
Cảm ơn tình dở dang

Nghìn Thu gió thở than
Chiếc lá vàng đi mãi
Mùa Đông về trao tặng
Trắng một trời tuyết bay

Bàn tay gầy vuốt tóc
Lệ vơi đầy gối đêm
Ước gì cho mưa móc
Thôi muộn phiền theo em…!?


Paris, 12 Janvier 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
nguoitutramnam
#8 Posted : Saturday, January 17, 2009 1:38:59 AM(UTC)
nguoitutramnam

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 222
Points: 12
Woman

Thanks: 4 times



[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/vhn_Lanh.jpg?t=1232166186[/img]


Binh Nguyen
#9 Posted : Tuesday, January 20, 2009 11:01:31 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
MÙA XUÂN VIẾT CHUYỆN VUI

Các chị gặp tôi, vẫn thấy tôi hay cười. Các em gặp tôi, vẫn bảo không bao giờ thấy tôi khóc. Các anh gặp tôi, vẫn e dè sợ sệt cho miệng lưỡi của tôi, nhưng vẫn khoái nói chuyện, vì tôi vui vẻ. Các bác gặp tôi, vẫn bực mình vì tôi hay... cãi, nhưng cũng vẫn nói chuyện với tôi , vì tôi hay hỏi, mà các bác thì... hay nói và khoái... trả lời!

Ấy thế, mà đến lúc viết truyện tôi lại chẳng viết được một chuyện vui, truyện cười, cứ toàn theo trường phái "hiện thực xã hội", nên toàn kể những chuyện buồn. Kể ra, cũng thấy những chuyện vui đấy, nhưng chẳng hiểu sao lại không cho chúng thành truyện được. Thế là, tôi tự bảo mình, viết truyện cười khó quá, thôi không viết chuyện vui, cứ viết chuyện buồn cũng được. Nói đi đâu xa, mới năm vừa rồi, truyện chưa viết, mà đã lắm người hăm he: "Này, đừng viết chuyện buồn nữa nhé." Phải là chuyện vui, happy ending, cái kiểu câu: "Từ đó, họ sống mãi trong hạnh phúc." và... hết chuyện! Tôi lại thấy nhàm chán quá, nên chẳng viết được mấy truyện, cũng bày đặt "nhà văn" như ai, nhưng truyện viết không đếm được hết trên đầu ngón tay, nói chi đến chuyện làm thành sách. Truyện viết ra rồi, đem in với nhiều tác giả khác, tặng chị bạn một cuốn, chị gọi điện thoại bảo: "Sao em viết truyện buồn quá vậy? Năm sau nhớ viết chuyện vui, nghe chưa?" Tới thăm bác tôi, bác bảo, "Sao lại có người khổ đến vậy?" Bác không "bị" sống ở Việt Nam sau năm 75, bác không nghĩ ra có những con người khổ đến vậy. Mà truyện tôi biết đó chỉ là mới có một vài, chứ lắm cảnh đời còn khổ hơn nữa (Xin xem Phụ Nữ Việt 2008).

Người em kết nghĩa cũng gọi điện thoại, xin bài cho báo "lô-cồ", để đăng báo xuân, hứa với em, "ừ để rồi tôi viết chuyện vui cho ngày xuân, chứ tết nhất mà viết chuyện buồn thì chán quá!" Thế là cố gắng, viết rồi xóa, viết rồi xóa, cuối cùng vẫn là trang giấy trắng, đầu óc rỗng tuếch, thấy tội nghiệp mình luôn! Kiếm đại một truyện cũ, không buồn lắm, cũng không vui lắm, đưa cho em để đăng, vì thời hạn cho tết đến rồi, không còn thời gian để suy nghĩ nữa. Nếu em thấy buồn, không cho đăng, thì tôi cũng đành chịu, không viết được là không viết được.

Thế cho nên, tháng Giêng 2009, tôi cố gắng nghĩ một chuyện vui để mà viết. Ngày mồng một tết Tây, cứ lẩm nhẩm "Ngày đầu một năm, ngày đầu một năm... " Thế thôi rồi... tắc tị! Cái mục Tháng Giêng cho ra, đốc với thúc người ta thì hay lắm, đến phiên mình thì lại không biết viết gì hết. Tôi im luôn, không "khai bút" được. Mùa xuân phải viết chuyện vui, chứ luẩn quẩn với những chuyện buồn hoài cũng chán, tôi lại lẩm bẩm "phải viết một chuyện vui, phải viết một chuyện vui" và tôi đang cố gắng viết đây.

Mùa xuân viết chuyện vui nha. Câu chuyện bắt đầu.

NĂM SỬU NÓI CHUYỆN TRÂU

Cái tựa đề này thật quen thuộc, quen thuộc như bản cửu chương, thiên hạ cứ đều đều mỗi năm, năm Tý nói chuyện Chuột, năm Sửu nói chuyện Trâu, năm Dần, nói chuyện Cọp, vân vân... và vân vân, không mảy may khác tí nào, và câu chuyện cũng từa tựa giống nhau. Chắc quý vị đọc đến đây, lại bảo, nghe hoài phát chán, không có gì lạ hơn sao? Không, hôm nay tôi chỉ nói đến một chuyện con trâu thôi, chuyện "Trâu già thích gặm cỏ non".

Trâu nào mà chẳng thích gặm cỏ non nhỉ? Câu nói đó thật thừa thãi, những bó cỏ non, xanh mơn mởn, ngọt ngào, mềm mại, chẳng lẽ không ngon hơn những mớ cỏ già, bã bời bời, héo úa, vàng khè hay khô rang khô rốc sao? Trâu nào cũng thích gặm cỏ non cả, không chỉ có trâu già, ai nói câu đó là ... sai! Trâu già, trâu non gì cũng khoái cỏ non, mơn mởn, có bao nhiêu tiền cũng đều đi mua cỏ non hết, có tiền, dại gì đi mua đồ dở, đồ không ngon, cơ chứ? A, nhưng cái đó cũng không có gì đáng nói, cái đáng nói là, bỏ tiền ra mua đồ ngon về, mà vẫn ăn không được, mới tức chứ.

Ngày nay ca dao có câu:

"Bắc thang lên hỏi ông trời
Lấy tiền cho gái có đòi được không?"

Ấy thế mà chẳng có mấy ai hiểu được câu nói đó, vẫn cứ đem tiền cho gái, đổ tiền ra về Việt Nam bao mấy cô, rồi đem rước về hải ngoại, với hy vọng họ sẽ cung cúc nâng khăn, sửa túi cho mình, cho suốt cuộc đời còn lại của mình. Đó là quan niệm sống "thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt", lỡ họ chỉ ở với mình có hai năm để le lói thôi, thì cũng còn lời chán! Đến lúc các cô qua tới đây, những con chim bắt đầu đủ lông, đủ cánh, quay nhìn lại, các cô chợt thấy mình dại, tại sao phải đi sống với những con chim đã rụi cánh, rụi lông, lắm khi còn già lụm khụm, đứng không nổi? Thế là mấy con chim đủ cánh, đủ lông bèn "tung cánh chim tìm về tổ ấm", nhất là ở cái xứ dư thừa bơ sữa này, mấy cái "tổ ấm" đó đầy nhan nhản. Mấy anh đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi, tiếng Anh, tiếng Mỹ nói như gió thiếu giống gì! Mấy con chim trẻ bay đi, bỏ lại những con chim già buồn hiu, buồn hắt, chợt thốt ra câu: "Bắc thang lên hỏi ông trời..."

Có người cẩn thận hơn cho lời khuyên, có về Việt Nam lấy vợ thì lấy cô nào hơi lớn tuổi một chút, các cô không còn nhiều chọn lựa nữa, thì các cô sẽ không bỏ mình. Cái người cho lời khuyên bị đốp ngay một câu: "Lấy mấy cô già quá, mấy cổ chỉ có đái thôi, chứ làm sao đẻ?" Ừ nhỉ, lại còn như vậy nữa, phụ nữ chỉ dễ sinh đẻ từ năm 20 đến 30 tuổi, ra khỏi cái giới hạn đó, là coi như đánh bài, cầu may, mà ai đó đã bảo: "Đường vào casino có 99 lần thua, có một lần huề!" Vả lại, đã lỡ đi xa xôi để lấy được vợ, phải lựa được cô nào vừa đẹp, lại vừa trẻ, lại vừa tướng tốt, mắn con, thì mới nên lấy chứ? Mấy thứ tàn tật, xấu xí ở Đài Loan, hay Đại Hàn, chúng còn lấy được, thì mình cùng là dân Việt, lại đẹp trai, đàng hoàng, chỉ hơi già chút thôi, tại sao lại không được? Tự ái dân tộc nổi lên ngùn ngụt, nhất định phải lấy cái cô, cỡ hoa hậu mới đã. Các ông quên mất một điều, các cô càng trẻ, càng sung sức, thì các ông càng già, càng ỉu xìu, làm sao mà xứng đôi, vừa lứa?

Có anh chàng viết thư hỏi mục Gỡ Rối Tơ Lòng, rằng mua vé số loại nào dễ trúng, lấy con gái loại nào dễ xài? Người giải đáp mục Gỡ Rối Tơ Lòng trả lời rằng, mua vé số loại nào cũng khó trúng, người trúng số độc đắc hiếm như người bị trời đánh trúng vậy, nên con gái cũng thế, kiếm được cô nào vừa trẻ, vừa đẹp, vừa hiền, vừa chung thủy, dễ bảo, thì cũng khó giống như trúng số vậy! Nhưng mà, nói đi, thì cũng phải nói lại, số lượng người mua vé số mỗi ngày mỗi tăng, mà người nào dính vào rồi, lại chẳng bao giờ chịu gỡ ra. Cho nên, đàn ông con trai ở hải ngoại về kiếm con gái đẹp trẻ ở Việt Nam cũng chẳng có gì là lạ!

Khi các ông bị gái bỏ, bèn đi than van, có ai xui như tôi không, gặp cái thứ gì đâu? Mèn đét ơi, cái xui nó chình ình ngay từ đầu, các ông không chịu nhìn, rồi cuối cùng lại bảo mình xui. Xui đâu mà xui, thử tưởng tượng các ông nằm vào vị trí của các cô, các ông thích người trẻ, dẻo dai, hay là thích người già nua, lụm khụm? Ông nào cũng cứ bảo, không, con nhỏ vợ tôi nó biết điều lắm, nó biết lo lắng cho gia đình, nó thương tôi thật tình, chớ không phải vì nó muốn qua đây. À, mà nó có muốn ra nước ngoài thì đã có sao, nó cũng chỉ muốn lo cho gia đình nó, mình tạo cho nó một điều kiện, là coi như mình đã làm ơn cho một gia đình, cũng là một hình thức “từ thiện” đó chớ! Đến khi nó lo cho cái gia đình lớn của nó xong rồi, thì nó phải lo cho cái gia đình nhỏ của nó chớ, ông quá tuổi của cái gia đình nhỏ rồi, nó bỏ ông đi cũng phải, còn trách móc gì nữa? Thôi thì, làm ơn thì làm ơn cho trót, mình giúp đỡ cái gia đình lớn của nó rồi, bây giờ mình giúp luôn cho cái gia đình nhỏ của nó, nó sẽ càng mang ơn mình, không chừng nó quay lại với mình, cũng nên?

Ôi giào! Mùa xuân bảo viết chuyện vui, cuối cùng câu chuyện cũng chẳng vui chút nào. Chuyện này chỉ khiến cho thiên hạ chửi thì có, chứ vui đâu mà vui? Nhất là, mấy con trâu già mà khoái gặm cỏ non thế nào cũng chửi: ai mà không khoái cỏ non?

Bình Nguyên
Tháng giêng 2009.
viethoaiphuong
#10 Posted : Sunday, January 25, 2009 3:29:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Hoàng Mai nhị thiên đường

Xuân Kỷ Sửu

Trời đã hết hàn, hoa hé nụ
Ô kìa xuân đã ghé về đây
Bướm hoa mặc sức vui cười nhé
Lòng cũng chừng Xuân một đóa đầy.


Sương Mai


&_&

Xuân Cảm...

Mai vàng bỡ ngỡ khoác áo Xuân
Nàng Xuân nhè nhẹ bước xuống trần
Thế nhân mê mải nghìn Xuân thắm
Biết có Xuân nào mộng phù vân


Việt Hoài Phương


* Kỷ niệm chiều 30 Tết Kỷ Sửu 2009
hongkhackimmai
#11 Posted : Sunday, January 25, 2009 6:20:29 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Bên thềm Kỷ Sửu (năm 2009)

Hồng Khắc Kim Mai



Bích đào đã nở
Hỏi han chào Xuân
Xuân Kỷ Sửu
Trâu có cày khổ
Như những tháng năm xưa?

Người nông dân năm hai ngàn không không chín
Bấm nút computer
Trâu phóng giò chạy phom phom trên đồng lúa ngút ngàn
Trâu gặt trâu hái quanh co
Xúc thóc sàn gạo tải bao trong nháy mắt
Hôm qua cánh đồng bắp còn phấp phới lá đùa với gió
Hôm sau bắp thành sóng Ethanol trào sôi
Nuôi trâu cong đuôi
Chạy trăm năm khắp địa cầu
Đắt đỏ

Hỡi chú mục đồng chỉ còn trong ký ức trong sách vở hòai niệm
Hỡi tiếng sáo diều trong quá khứ trong thơ văn nung niềm nhung nhớ
Hỡi xóm vắng chiều thưa
Lim dim đôi mắt
Nhìn tóc phất phơ đuôi gà
Thong dong tôi nếm lại
Mật đường quê hương xưa
Ngon ngọt dặm lòng

Không thể ngồi ôm khóc năm qua để quên hiện tại
Kỷ Sửu đang đến
Giữa những tháng đông trên vùng đất mới
Obama du hành từ Philadelphia đến Washington
Xe lửa triều quang cân đai huy hoàng

Muôn triệu trâu trên khắp năm châu
Ngời thắp tin yêu
Hy vọng

Hành ngôn bên thềm Kỷ Sửu
Bạch lạp phà hơi thở lên phím Laptop
Gửi chị em lửa ấm cúng lửa hùng bi
Nhen vô lòng nhen tận thâm cung những làn rung đương đại

Kỷ Sửu Kỷ Sửu
Chớ giả hình khi bầu trời quan ngại
Thời trang như hồi ý
Nhã nhặn chữ Tết
Trong căn nhà có bánh chưng xanh ly rượu đỏ
Chúc nhau tiếng thiệt thà nở vạn tình yêu
Bên tô phở
Tháng giêng tây
Bốc khói

Mâm ngũ quả
Giấy mả bạc vàng
Xì xụp đưa lão Táo đi chầu
Rước Kỷ Sửu mầu da Barack
Chống mắt
Chờ xem hai kình địch
Osama Bin Laden tận Trung Đông
Obama-Biden cường quốc Mỹ
Mưu thần chước quỷ
Đẩy nhân lọai đi về đâu ?

Tất bật dọn hành trang giã từ vàng son
Quay quắt tìm nơi trú ẩn
Cô Tí Chuột buồn hiu như người câm điên
Ú ớ miếng cười ruồi tiếp dẫn
Hello anh Kỷ Sửu
Nhi nhô mời anh
Hớp rượu
Phù đồ




Jan 19, 2009
Cuối năm Mậu Tý


viethoaiphuong
#12 Posted : Tuesday, January 27, 2009 8:02:49 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
viethoaiphuong
#13 Posted : Sunday, February 1, 2009 9:12:09 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
viethoaiphuong
#14 Posted : Sunday, February 8, 2009 1:00:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.