Hi all !
Sau đôi ba tháng ra hiên ngồi hong ghẻ chờ chết , nhưng chỉ có ghẻ lăn kềnh ra chết còn voi vẫn cứ sống nhăn răng .




Đúng là còn ...
Nợ đời !
Nợ nặng thật hu .... hu .... hu .....
Gần hai tháng chả có tí giọt mưa nào , chỉ có nắng chỉ có nóng , nóng sơ sài thôi , hai ba tuần hàn-thử - biểu cứ chỉ những con số có ba-con-số ; nghĩa-rằng-thì-là ; trên 100 ! .
Sướng nhá !
Giá mà có cô ca-sĩ thời ngày xửa ngày xưa; thuộc lò Nguyễn Đức ; chuyên hát nhạc bờ-lê-rô ( sic ! ) xuống cái nơi big D này mà ở thì có cho tiền cô cũng chả dám ngoác mồm mà hét :
" Trời hồng hồng , nắng trong trong , ngàn phượng rung nắng ngoài song .... " hay là " Hè về ! hè về ! nắng tung nguồn sống khắp nơi .... "
Đây thì làm gì có phượng !
Làm gì mà chờ nắng tung nguồn sống !
Cứ lả ra mà chết ; chứ ở đó mà tung với hứng nguồn ..... sống !
Voi béo nên cứ mổi lần ra nắng là nghe xèo xèo vì .................. đang chảy .... mỡ !

Người thì cứ là ngoẻo ra như cọng bún thiu .
Rao :
Ai mua than hôôông ?
Tui bán than cho ! . Mỏi mồm mà chả bán được gánh than nào .
Ế !
Đành mang về cất để dành , nhỡ mai túng đem ra rao bán tiếp .
Hi hi .... hi .....
Cuối tuần qua , có người quen mới đi " tham-quan " Việt-nam về .
Mũi thì tẹt , tóc thì đen, da thì ..... vàng , nói Ăng-lê cũng thuộc dạng ngọng gần bằng voi mà lại dùng chữ " tham-quan " .
Bố khỉ !
Giọng điệu cứ như là ông Tây nào đó đi " ru-nịch " VN không bằng.
Thối hoăng !
May mà quan anh hối-lộ cho voi vài tấm ảnh , vả lại lúc này voi hay vào đọc ................ " Một cõi thiền nhàn " ( hihihihihi

) nên lòng voi bỗng chợt " từ-bi" và ....... " độ- lượng " không ngờ .
May thật !
Nếu không , hẳn là phải choảng nhau một trận , phần voi thì .... hihihihihi thua là cái cẳng !
Voi mà to xác thì cũng chỉ là loại thùng rỗng kêu to , đánh đấm gì !
Chả trách voi từ-bi và ......độ-lượng !
Voi hối-lộ lại cho " diễ
u .... đàn " này :


Chả biết là hoa gì , nhưng màu đỏ rực , lá xanh mướt , lại hiên-ngang ngay gần lối ra vào cửa lớp - Chậc ! ... thì đoán bừa í mà ! --- trông cũng lãng-mạn ra phết đấy chứ .
Hình ảnh trông cao xa , " tiểu-thư " chết người !.
Hẳn là trong đây thế nào mà chả có vài mợ lại chẳng ...... ngậm ngùi mà tơ tưởng về ngày cũ .
Voi thì chỉ nhìn cái này là ... vui :

Vui !
Vui lắm , vì giờ đây voi chả còn phải còng lưng bưng cái mẹt đi bán cóc , ổi , xoài , me ...... cho các cậu các mợ trước cổng trường nữa .
Vui !
Vui lắm , vì giờ này vẫn còn anh chàng nào đó phải cong xương sống đạp cái xe-máy ( tiếng người Nam ! còn Bắc-cờ thì gọi là cái xe đạp ! Ôi Nam Bắc ! ) đi bán bánh bao hấp còn voi thì đã qua khỏi rồi !
Giời hẳn là nắng , cái nón lá chả biết che mát được cái đầu chăng ? Đã thế lại còn cái " bếp " hừng hực sau lưng hắt lên , lò hâm nóng đèo đằng sau cao nghều nghệu , cao không kém cái building cao đằng trước .
Rát ràn rạt cái lưng !
Giời không phụ .
Nên hôm nay ông Giời thả xuống cơn mưa .
Mưa mát mặt .
Mưa ngập cánh đồng Quảng Ngãi này :


Mưa cho luá trổ đòng đòng .
( Gánh than về nhà cất )
Voi bán than .