Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

4 Pages<1234>
Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga - Mishima Yukio
xv05
#21 Posted : Tuesday, October 28, 2008 1:47:10 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Cây tùng mà có xòe là cây... dù Big Smile
"Cửa tùng đôi cánh gài" có được nói tới trong trang nói về bà N.T.Thụy Vũ đó chị Tonka.
Huệ
#22 Posted : Tuesday, October 28, 2008 5:22:26 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Khen người chọn đem Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga về trang Thiền Nhàn PNV xong thì phải khen người dịch. Nguyễn Nam Trân là ai mà dịch truyện ngắn này quá hay, đọc không thấy văn dịch, tuy đọc tiếng Việt mà không khí Phù Tang vẫn nghe bao trùm như nghe một người Nhật kể chuyện Nhật bằng tiếng Việt. Huệ không đọc được bản nguyên tác tiếng Nhật (có biết tiếng Nhật đâu mà đọc) nên không so sánh được bao xa gần tình ý và ngôn ngữ. Nhưng đem một câu chuyện vừa lãng mạn, vừa thâm trầm, vừa thoát tục, vào một ngôn ngữ thứ hai, mà vẫn nghe được chất thơ của chữ chọn và âm điệu của trắc, bằng, Huệ phục Nguyễn Nam Trân thôi là phục. Mời các bạn đọc lại Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga ít nhất một lần nữa xem có nghe tiếng nhã nhạc trong mỗi câu, mỗi đoạn hay không.

Cái thế giới êm tịnh, bình yên chân vại của một vị cao tăng đạo đức cao dày đã chuếnh choáng ngả nghiêng chỉ trong giây phút ánh mắt của vị lão tăng và hoàng phi gặp nhau, chỉ trong một giây thôi. Vẻ đẹp không diễn tả nổi của vị hoàng phi đã như viên sỏi rơi xuống mặt hồ đang phẳng lặng. Nhưng không biết đó có phải là tình yêu chăng? Không thấy có thương song hành cùng với yêu. Với người phàm tục, khi đắm đuối với vẻ đẹp hay cái tuấn mỹ của một người khác, người ta có thể gọi là yêu. Yêu đắm, yêu đuối, yêu quên cả quá khứ, quên cả tương lai và chỉ mong được cận kề. Khi biết không thể cận kề được thì đâm ra đau khổ, than vãn và hờn oán. Thế thì nói cho đúng ra, khi con người đã đắc đạo, tình yêu này chỉ có thể gọi là si. Chính vì si nên nó mới là nghiệp chướng, làm cho vị cao tăng đang ngấp nghé miền Tịnh Độ bỗng bắt gặp mình đang buông tiếng thở dài não nuột.

Chính vì đó là si nên vị cao tăng mới buông tay, bỏ hết tương lai để nhất quyết đi tìm gặp hoàng phi để được nhìn khuôn mặt của bà phi một lần nữa, nghĩa là cho thỏa cái si mê của mình, và cũng có thể là để bày tỏ tấc lòng.

Vị hoàng phi trong tâm trạng chờ đợi điều nàng chưa hề có trong đời, là một tình yêu, mở ngỏ đón mời. Tiếng khóc của vị cao tăng là một trận chiến cụ không biết mình sẽ thắng hay thua. Cụ đang đứng trước một ngưỡng cửa, hay chính ra bên bờ vực thẳm. Cụ sẽ bước vào, hay rơi xuống, để hóa thân cùng với cuồng si, tìm được điều mình kiếm? Hay cụ sẽ từ khước chính mình và trao tặng nàng một tình yêu, một tình yêu thương không tì vết, không có đối phần?

Khi hoàng phi chìa bàn tay trắng muốt của nàng ra như trao tặng, vị cao tăng đón nhận và ấp ủ bàn tay của người mình yêu thươngcuối cùng rồi cũng buông ra.

Tình yêu thương đó đã thăng hoa, trả vị cao tăng về cõi Tịnh Độ, giữ cho hoàng phi niềm bình yên đủ nuôi nàng suốt cuộc đời và nàng bắt đầu ngồi nắn nót chép những trang kinh.

PC
#23 Posted : Tuesday, October 28, 2008 5:25:13 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
thì vị sư đã thoát ra khỏi nó và đắc đạo.



Làm sao biết vị sư này đắc đạo?

Đây là truyện ngắn hư cấu của một nhà văn, không phải là bài tự thuật lại của vị cao tăng nào hết. Không nên lầm lẫn như vậy và bắt chước ông ta để làm những hành động gàn quải là đi trồng cây si trước nhà phụ nữ. Hành trạng này thực không xứng đáng với tư cách của một tu sĩ theo truyền thống Phật giáo, dù là đại thừa, nguyên thủy hay Mật tông. Trước khi đi tu người ta có thể bê bối, nhưng một khi đã khóac lên người tấm áo cà sa rồi thì hành vi chạy đuổi theo bóng sắc người nữ như ông thì không thể nào chấp nhận được, nói gì còn cho là ông ta đắc đạo sau khi thỏa mãn khát vọng yêu và được yêu này.

Sương Lam
#24 Posted : Wednesday, October 29, 2008 2:08:20 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Đồng ý với PC.Approve
Làm sao biết được vị cao tăng này đắc đạo khi vẫn còn một chút tình si với nữ sắc dù là do duyên nghiệp từ kiếp trước ?QuestionTongue
xv05
#25 Posted : Wednesday, October 29, 2008 7:25:20 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Thì em đã nói là đó chỉ là cảm nhận của riêng em mà thôi, mỗi người đọc có thể có cảm nhận khác nhau Wink coi như một bài văn hay mà mỗi người có thể phân tích theo cách của mình.
quote:
Gởi bởi Huệ

Chính vì đó là si nên vị cao tăng mới buông tay, bỏ hết tương lai để nhất quyết đi tìm gặp hoàng phi để được nhìn khuôn mặt của bà phi một lần nữa, nghĩa là cho thỏa cái si mê của mình, và cũng có thể là để bày tỏ tấc lòng.



Chị Huệ phân tích thật sâu sắc vô cùng, nhưng có một điểm (ở trên) mà em nghĩ khác. Xin phép chị cho em quote câu này từ trong truyện:

quote:

Không hiểu vì sao vị lão tăng mong mỏi được nhìn khuôn mặt của bà phi một lần nữa nhưng cụ chỉ sợ rằng khi nhìn khuôn mặt nay đã nhập lại làm một với đóa hoa sen vĩ đại, nó sẽ sụp đổ, tan biến mất đi chăng! Nếu chuyện đó xảy ra thì cụ nhất định sẽ ngộ đạo và lần này được giải thoát. Nhưng chính viễn tượng này cũng làm cho cụ sợ hãi.

Thành ra khi ông quyết định đi gặp bà phi là ông quyết đối đầu với nghiệp chướng chứ không phải vì ông đơn thuần muốn buông bỏ tương lai và bày tỏ tấm tình si. Ông biết chắc rằng nếu vượt qua được tham và si (thử thách sau cùng) thì sẽ được giải thoát. Muốn đối đầu nhưng vẫn còn run sợ, sợ rằng biết đâu mình thua cuộc và đầu hàng Black Eye dù gì ông cũng còn là người trần mà.

Ở chỗ này thì mình thấy là sự xung đột nội tâm của vị sư rất dữ dội nhưng cuối cùng ông vẫn quyết lên đường. Xung đột nội tâm này xảy ra một lần nữa như Huệ nói:
quote:
Gởi bởi Huệ

Tiếng khóc của vị cao tăng là một trận chiến cụ không biết mình sẽ thắng hay thua. Cụ đang đứng trước một ngưỡng cửa, hay chính ra bên bờ vực thẳm.

Giá như chỗ này được tác giả khai thác sâu hơn thì hay lắm ha chị Huệ. Em cũng nghĩ như chị, vị sư khóc không phải là vì ủy mị trước đàn bà mà tiếng khóc tượng trưng cho sự đấu tranh với bản thân một cách khốc liệt...

Em cũng thấy nhận xét của chị Tonka rất chí lý:

quote:

Tonka

Vị sư trong truyện này cũng vậy. Có thể nói bà phi kia là một thử thách của sư. Rốt cục thì cả hai đã độ cho nhau, ban đầu là nghiệp chướng nhưng lại biến thành thuận duyên.



Thì đã nói ở trên, chỉ là nhận xét của em thôi, các chị có thể chấp nhận hoặc không đồng ý Big Smile
Tonka
#26 Posted : Wednesday, October 29, 2008 8:44:42 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Đắc hay không thì chỉ có 2 người biết rõ: Tác giả Tongue và vị sư (nếu là truyện thật) Big Smile
Còn mình thì chỉ ngồi bàn cho xôm chuyện thôi.
Phật nói "Ta là Phật đã thành, các ngươi là Phật sẽ thành". Vậy thì tại sao sư lại không đắc được chứ. "Một chút duyên thừa", hình như chị Chiêu Hoàng có nói vậy mà, ăn thua gì Tongue Dùng con mắt trần gian để xét đoán sự việc, có khi chỉ thấy được phân nửa sự thật.

xv05
#27 Posted : Wednesday, October 29, 2008 9:06:25 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Nhận xét của chị PC cũng chí lý luôn. Big Smile
Làm sao mà biết vị sư đắc đạo?
Vì là truyện hư cấu nên mình hư cấu thử nha, nếu ông không vượt qua được nghiệp chướng thì làm sao ông ra đi (chết) an lành và truyện dừng ở đó, ít nhứt thì ông phải chui vô rèm với bà phi Black Eye rồi sau đó thành kẻ nửa điên nửa khùng (vì tiếc công tu bấy lâu, vì bị đọa trong địa ngục trần gian). v.v xong mới hết truyện. Big Smile
Truyện hay ở chỗ tác giả cho mình vận dụng suy luận, nếu không thì đâu ai còn thấy hay. Tuy nhiên mỗi người đều có thể suy luận và hiểu theo cách riêng của mình. Wink
quote:
Gởi bởi PC


Đây là truyện ngắn hư cấu của một nhà văn, không phải là bài tự thuật lại của vị cao tăng nào hết. Không nên lầm lẫn như vậy và bắt chước ông ta để làm những hành động gàn quải là đi trồng cây si trước nhà phụ nữ.Hành trạng này thực không xứng đáng với tư cách của một tu sĩ theo truyền thống Phật giáo, dù là đại thừa, nguyên thủy hay Mật tông. Trước khi đi tu người ta có thể bê bối, nhưng một khi đã khóac lên người tấm áo cà sa rồi thì hành vi chạy đuổi theo bóng sắc người nữ như ông thì không thể nào chấp nhận được, nói gì còn cho là ông ta đắc đạo sau khi thỏa mãn khát vọng yêu và được yêu này.

Em thật rất ngại tranh luận nhưng vì em mang truyện này vô đây nên xin được "có ý kiến" nó chút xíu (bữa tới giờ mà còn nói "chút xíu") Big Smile

Em thì nhìn việc vị sư đến gặp bà phi theo một cách khác, như em có nói ở trên với chị Huệ và ở các post trước đó, là ông quyết phải đối đầu với nghiệp chướng thì mới mong vượt qua nghiệp chướng và giải thoát chứ không đơn thuần là theo đuổi bóng sắc hay đi tỏ tình và van xin tình yêu. Clown

Em luôn quan niệm là người tu hành phải giữ hạnh là đúng nhưng không có nghĩa là những cám dỗ nó thấy người tu thì nó nể mà tránh ra. Chính cái cách người tu đối phó với những cám dỗ mới cho thấy người đó tu uyên thâm tới đâu.
Và càng bị nhiều cám dỗ, càng đau khổ vì xung đột nội tâm và thắng thì sự giải thoát đạt được càng quý giá và đáng ca ngợi.

Phải là người tu cao sâu mầu mới dám làm như vị sư trên chớ nếu tu... lạng quạng mà dám mò đến nhà người ngọc thì coi như... lúa cái kiếp tu rồi ; cho nên việc làm của vị sư chùa Shiga đúng là không nên bắt chước chút nào cả. Ở ngoài đời thì 99.9% là họ có nguy cơ cởi bỏ áo tu và về đuổi gà cho bà chủ farm gà nào đó.
Vàng chưa già mà đem thử lửa thì có bị chảy teo, ráng chịu.


(Nói ngoài lề chút xíu.)
Đó cũng là lý do tại sao em mê "Câu Chuyện Dòng Sông". Tất Đạt đi tu nhưng chàng vẫn vướng vào bao nhiêu khổ lụy của cuộc đời. Chẳng những đau khổ vì tình mà còn đau khổ vì đứa con. vv... cái đau khổ rất "người" cũng như chàng cũng từng gây đau khổ cho người khác (cha của mình và Kiều Lan) để cuối cùng chàng hiểu rằng "cuộc đời vốn là “như vậy” (như thị)". và (... ...) và chàng giác ngộ.
Nhưng phải nhớ rằng Tất Đạt đã đạt phép tu rất cao nên chàng mới không bị "thanh và sắc" đánh bại.

Trong khi Thiện Hữu không vướng vào tục lụy như Tất Đạt, con đường tu của Thiện Hữu rất suông sẻ, tốt đẹp (theo y như kinh điển, lý thuyết) nhưng chàng lại không giác ngộ, "giải tỏa mọi khổ đau khắc khoải, và tìm thấy an lạc" được như Tất Đạt. Cuối cùng, chàng giác ngộ nhờ Tất Đạt.

Em biết là ý kiến của em rất chủ quan nên rất thích biết các anh chị nghĩ sao. floating
Từ Thụy
#28 Posted : Wednesday, October 29, 2008 9:53:35 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Nghe các chị bàn hay quá Approve.

Thụy cũng nghiêng về ý kiến của chị PC và Sương Lam. Theo Thụy thì vị sư này đã bị sắc dục chi phối và điều khiển để phải đến thăm bà phi một lần vì không cưỡng lại được lòng ham muốn và để thoả mãn cái "tham" và "si" của mình.

Có thể đối với ông, khi thấy lại bà hoặc nắm được tay bà như vậy đã đủ mãn nguyện. Có thể khi nắm tay bà ông đã "ngộ" ra rằng cái hình ảnh đẹp đẽ của bà cũng sẽ bị "vô thường" chi phối. Cũng có thể sau cái nắm tay đó, và sau trận khóc ròng đó ông biết ra rằng ông đã đi quá xa, cần phải dừng lại trước khi té nhào xuống vực thẳm của nghiệp lực.

Cám ơn chị xv đem bài (và đánh bài? Tongue) cho mọi người đọc Kisses.



Tonka
#29 Posted : Wednesday, October 29, 2008 10:06:00 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Vậy thì XV phải post nhiều bài hay hay để Từ Thụy ghé về nhà Wink

Hi Thụy Smile
ngodong
#30 Posted : Wednesday, October 29, 2008 10:46:48 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
(Nói ngoài lề chút xíu.)
Đó cũng là lý do tại sao em mê "Câu Chuyện Dòng Sông". Tất Đạt đi tu nhưng chàng vẫn vướng vào bao nhiêu khổ lụy của cuộc đời. Chẳng những đau khổ vì tình mà còn đau khổ vì đứa con. vv... cái đau khổ rất "người" cũng như chàng cũng từng gây đau khổ cho người khác (cha của mình và Kiều Lan) để cuối cùng chàng hiểu rằng "cuộc đời vốn là “như vậy” (như thị)". và (... ...) và chàng giác ngộ. Nhưng phải hiểu rằng Tất Đạt đã đạt phép tu rất cao nên chàng mới không bị "thanh và sắc" đánh bại.


Đọc Đôi Bạn Chân Tình còn hay hơn nữa đó XV.

Những điều chị PC - SL đưa ra cũng hay vô cùng luôn, N Đ biết khi chấp nhận đi tu, con người bỗng dưng được cô lập riêng trong chốn "tu trì" trong 4 bức tường chỉ lo học kinh kệ v.v nên.... đúng với tất cả những gì các chị - các em đã cùng tranh luận.

N Đ thích lắm.
TT khỏe không? đi đâu mật biệt hà.
xv05
#31 Posted : Wednesday, October 29, 2008 11:53:57 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
He he để hôm nào rảnh em đi kiếm Đôi Bạn Chân Tình để đọc, rồi không lo nấu cơm...

Sorry, Tất Đạt và Thiện Hữu là hai vị Sa môn mà em quên, đem gọi bằng "chàng" Shy

Mấy chị không biết chứ T.Thụy tuy không lên tiếng nhưng vẫn hát câu này hoài hè... Babies, I'm watching you... Tongue
Phá chút nha Thụy Rose


PC
#32 Posted : Wednesday, October 29, 2008 5:45:15 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Bàn về văn thì có khác mà bàn về Phật giáo thì lại khác nữa. Tại xv đưa cái topic này vào mục Thiền Nhàn cho nên mình bàn theo Phật giáo hén.

Ông văn sĩ Nhật này cuối đời tự vận mà chết. Với người kết thúc cuộc đời như vậy thì rất nên thận trọng về cung cách họ diễn tả sự đời. Ta nên xét kỹ coi cái người đang truyền bá một phương cách sống chính cuộc đời họ ra sao. Nếu họ có những dằn xé mâu thuẫn nội tâm đến cái độ sau cùng chịu không nổi phải tự giết mình thì phải coi chừng về tư tưởng của họ.

Hermann Hess cũng chưa phải là người đi tu hay đã đắc quả thì khi trích chúng ta cũng không thể lấy đó làm khuôn vàng thuớc ngọc để mà theo.

Về chuyện ông sư già nhận ra cái vô thường của cuộc sống sau khi "chạm mặt"với nghiệp chướng của mình và đắc quả thì khó mà thuyết phục. Thường tiến trình hay đi ngược lại. Ta thấy cuộc đời vô thường rồi mới quyết tâm cầu đạo giải thóat. Tìm cho ra cái đạo nào đúng để tu giải thóat lại là cả một quá trình gian nan nữa (phải có duyên từ kiếp trước thì kiếp này mới chấp nhận đạo Phật là đạo giải thóat để mà tu). Đã vậy, đi vào đường tu rồi lại bị ma chướng nó theo phá cho khỏi tu nổi nữa [ xv, tâm ma nghiệp không khác nhau, vì ma này là cái ma chướng kéo mình ra khỏi con đường tu chớ không phải là ghost - vong hồn người chết]. Ông sư già này thuộc dạng đó, nếu sau khi gặp nghiệp chướng rồi mới tỉnh mộng và đi tu trở lại thì chấp nhận được, chớ tỉnh mộng rồi đắc đạo thì nghe hơi chướng. Vì nếu vậy thì mấy ông sư ở chùa cứ vô tư đi gặp nghiệp chướng của mình, và vì nghiệp chướng quá đông, cho nên hết nghiệp chướng này tới nghiệp chướng khác. Già khú đế như ông sư già mới không làm ăn gì được, chớ mấy ông khí huyết khương cương, chạm tới các nghiệp chướng dày dày sẵn đúc thì chắc thả cương cho con heo lòng thỏa mãn. Và rồi cứ biện minh là để "thầy" đối diện với nghiệp chướng của "thầy" để vượt qua nó cái đã.... Chao ôi, nghiệp chướng từ vô thủy kết dày, để trả xong hết thì chừng nào mới hết. Người tu một khi đắc quả (Phật hay A la hán) thì bao nghiệp được tiêu trừ chớ còn đợi trả cho hết nghiệp thì không bao giờ trả nổi.

Nếu tác giả dừng ở chỗ ông sư già tỉnh mộng thì không có gì phải bàn nữa, nhưng nếu cho ông này đắc đạo thì quan niệm về đạo Phật của ông với tôi thật khác xa. Chắc chắn nếu học Phật thì tôi không dám nhận một ông văn sĩ tự tử chết cuối đời để làm thầy mà học.


Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành, với điều kiện là chúng sinh đó chịu đi tu theo đạo Phật kìa, chớ không phải cứ chúng sinh là đương nhiên tương lai sẽ thành Phật đâu. Nếu không chịu tu thì cũng trớt quớt, làm chúng sinh hòai hòai, chúng sinh ơi....

ductriqueanh
#33 Posted : Wednesday, October 29, 2008 8:32:27 PM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05



Còn "Cây Tùng" mà chị Tonka nói thì em không nhớ được đọc chưa. Nhớ lúc xưa có đọc "Cửa tùng đôi cánh gài", không biết có phải hay không?


"Cây Tùng" với "Cửa Tùng Đôi Cánh Gài" theo em nhớ thì là hai truyện khác nhau. "Cây Tùng" thì em không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ cái đoạn giống như chị tonka nói thôi. "Cửa Tùng Đôi Cánh Gài" là truyện đại khái nói về một chàng dũng sĩ xin sư phụ cho xuống núi "hành đạo". Sư phụ sau khi dặn dò những điều nên làm và nên tránh, trao cho chàng cái "kính chiếu yêu" và một thanh bảo kiếm rồi cho xuống núi. Chàng hăng say với công việc cứu người giúp đời, nhưng dần dần đã không còn nhiều cảm giác hân hoan khi soi thấy hiền nhân hay tức giận khi yêu quái hiện lên trong kính. Sau một thời gian tự thấy rằng mình đã làm tròn được điều mình mong muốn trước khi xuống núi, chàng dũng sĩ trở về thăm sư phụ, nhưng đường lên núi đã có "cửa tùng đôi cánh gài", ngay cả bảo kiếm chém vào cũng không lay chuyển. Chờ qua một đêm đến sáng gặp người sư đệ trên núi xuống thì mới biết cửa đã được làm phép, chỉ mở cho hiền nhân chứ không mở cho người phạm tục hay có yêu khí. Rồi hai anh em ra suối lấy nước, tò mò đem kính chiếu yêu ra soi thử, thì hỡi ôi, chàng dũng sĩ đã biến thành yêu tinh mất rồi!

Còn về truyện Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga thì em đọc rất thích, cho em những suy nghĩ mới về cõi tu và đời thường, nhưng không dám lạm bàn... Tongue Chỉ có một chút ý kiến góp vào cho vui thôi, là theo em nghĩ thì vấn đề không nằm ở chỗ là đến cuối truyện vị cao tăng kia có đắc đạo hay không, cái đó tùy vào cảm nhận của mỗi người, tranh cãi cũng không đi đến đâu. Lối sống hay quan niệm sống ngoài đời của tác giả cũng không ảnh hưởng mấy đến những tác phẩm mà họ để lại cho đời (không phải ai cũng viết từ kinh nghiệm sống của mình, thường là họ viết những cái không đạt được trong đời thì đúng hơn). Cái quan trọng là người đọc cảm nhận được gì từ cái mà mình đọc và điều đó giúp ích được gì cho con đường tu tập của mình. Có những điều ban đầu em đọc em không hiểu hoặc hiểu sai, cho là vô lý, nhưng có thể sau này sẽ thông hiểu hơn.
xv05
#34 Posted : Thursday, October 30, 2008 6:57:08 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Khổ quá, rầu thì thôi á.
Mấy chị lầm lẫn giữa một tác phẩm hay với chuyện đạo, chuyện đời rồi.

Thôi, xin chị Tonka cho cái truyện này ở đây thêm vài hôm nữa rồi "bứng" qua mục Văn dùm em, tại em bỏ lộn chỗ nên mới sinh ra chuyện.

Em đem truyện này vô đây vì em thấy nó hay, muốn chia sẻ với mọi người thôi mà.

Truyện hay là khi tác giả cho nhân vật của mình "sống" như thế nào, diễn tả tâm trạng nhân vật ra sao, nội tâm sâu sắc ra sao.v.v... và mình đọc để thưởng thức cách hành văn, cách sắp xếp câu chuyện của tác giả và quan trong hơn nữa là mình có thể "sống" theo nhân vật... chớ truyện hay không phải là vì nó là khuôn vàng thuớc ngọc để mình phải noi theo!
Thiếu gì truyện đáng để làm gương cho thiên hạ hơn nhiều nhưng đọc thì chán chết.

Trong mấy cái post trên, em và chị Huệ đã "phân tích tâm lý nhân vật" và "phân tích tiến trình của câu chuyện" một cách đơn thuần dù có đôi chỗ hai chị em hiểu khác nhau nhưng không kết án hay tán dương nhân vật, cũng không bảo nhân vật làm đúng hay sai và mình nên noi gương hay tẩy chay nhân vật hoặc tác giả của nó.

Bất luận tác giả có lối sống ra sao hoặc chọn cái chết bằng cách nào thì cũng không phải vì vậy mà mình lầm lẫn giữa tác phẩm và tác giả (Quế Anh: "Lối sống hay quan niệm sống ngoài đời của tác giả cũng không ảnh hưởng mấy đến những tác phẩm mà họ để lại cho đời" ApproveApprove) Nói đâu xa, ngay như ở VN mình, có vài ông nhạc sĩ cho chúng ta vô số tác phẩm hay, có thể nói là bất hủ và chúng ta yêu thích suốt đời ; họ cũng không phải là con người hoàn thiện; nhưng đâu có phải vì mình thích nghe nhạc của họ mà mình phải lấy cuộc sống của họ làm kim chỉ nam.


Nói tóm lại, vì truyện này đụng chạm đến niềm tin của con người nên hơi "khó nuốt" và mọi người đã đem niềm tin của mình áp đặt lên đó nên quên rằng chỉ nên "thưởng thức" nó như một tác phẩm hay.
Thôi để lần sau em kiếm truyện nào dễ nuốt hơn mà đem vô đây cho chắc ăn.

xv05
#35 Posted : Thursday, October 30, 2008 7:21:15 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chưa hết Big Smile

Em thích Câu Chuyện Dòng Sông vì nó là một tác phẩm hay và không quan tâm đến chuyện ông Hermann Hess có phải là tu sĩ hay không; vì cho dù tác giả không hề đi tu hay đắc đạo thì cũng không làm giảm giá trị của tác phẩm ; ngoài ra, dù dịch giả (Thích Trí Hải) là một bậc chân tu cũng không vì thế mà làm cho tác phẩm hay hơn cái giá trị thật của nó.
Ước gì ai cũng nghĩ như thế!

Nhân vật Tất Đạt trong CCDS dù đã đi tu vẫn vướng vào vòng tục lụy, hưởng và chịu mọi hỷ nộ ái ố của cuộc đời, cuối cùng giác ngộ dù không cần phải vô chùa trở lại. Thật là một nhân vật... "phản động" "không thể tưởng tượng"; nhưng không phải vì vậy mà CCDS bị coi là quyển sách báng bổ Phật giáo và không được nằm trong tủ sách của các Phật viện.
Nó được trân trọng vì giá trị văn chương và nhân bản của nó, trong đó đạo và đời không bị tách rời ra và không có gì là tuyệt đối.





Tonka
#36 Posted : Thursday, October 30, 2008 9:14:33 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
QA nói đúng rồi. Truyện TK đã đọc tên là "Tùng", không xòe, không đóng cũng không mở.

http://blog.timnhanh.com/phathoc/comment/35A82A05


XV, chừng nào nói hết thì tui...nói...uh...không...rinh đi chỗ khác Big SmileTongue



Từ Thụy
#37 Posted : Thursday, October 30, 2008 10:03:01 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Làm gì mà than rầu dữ vậy chị xv ơi. Chị bỏ trong chỗ thiền nhàn nên tưởng bở mà bàn cho vui.
Thụy không có chê truyện dở, trái lại truyện này tả tâm lý nhân vật hay lắm Approve.

Chị xv đi guốc cao gót trong bụng Thụy hở? Thụy cũng lấp ló đâu đây thôi hà mấy chị ơi.

Tối nay gặp chị Liêu rồi nè, chị xv có cần ôm hun dùm chị không? Tongue

Chào làm quen chị Huệ Rose (hình như chưa chào, còn mấy chị khác quen quá xá rồi Wink)


Tonka
#38 Posted : Thursday, October 30, 2008 10:09:32 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Hi Thụy,
Gặp chị Liêu rồi hở. Cứ nhắc tới cái tên LTT, Tiếu lâm phu nhân, là tự nhiên TK toe miệng ra cười hà Big Smile

Từ Thụy
#39 Posted : Thursday, October 30, 2008 10:35:24 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Tối nay mới gặp chị tonka ơi.

Sorry chị xv nha, Thụy lạc đề quá chừng rồi Wink.
ngodong
#40 Posted : Thursday, October 30, 2008 10:54:28 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

QA nói đúng rồi. Truyện TK đã đọc tên là "Tùng", không xòe, không đóng cũng không mở.



Vào kho truyện ĐT có hết "Tùng" nè
http://dactrung.net/truy...HS3oHVYTfcD0cFNpA%3d%3d
"Cửa Tùng Đôi cánh Gài" nè
http://dactrung.net/truy...4x0E22dQ%2bEs5yXw%3d%3d

tìm đâu xa vậy TK? Tongue
Users browsing this topic
Guest (12)
4 Pages<1234>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.