Trong Tiếng Việt, chữ NGHIỆN và NGHIỀN có cùng một nghĩa. Muốn viết sao cũng được.
Trong Tiếng Việt, có quy tắc bổng trầm, như sau.
Trong một chữ đôi láy âm, hai chữ chiếc phải đều là giọng bổng, hoặc đều là giọng trầm.
Giọng bổng gồm có các chữ: không dấu/ dấu sắc/ dấu hỏi.
Giọng trầm gồm có các chữ: dấu huyền/ dấu nặng/ dấu ngã.
Ví dụ
chữ giọng trầm + chữ giọng trầm
nặng nề
dễ dàng
chữ giọng bổng + chữ giọng bổng
lả lướt
mê mẩn
Từ quy tắc bổng trầm, người ta rút ra quy tắc hỏi ngã cho các chữ đôi láy âm, như sau:
- một chữ sẽ là dấu hỏi, khi chữ kia không dấu, hoặc có dấu sắc;
- một chữ sẽ là dấu ngã, khi chữ kia có dấu huyền, hoặc dấu nặng.
Quy tắc chung:
không/ sắc ==> hỏi
huyền/ nặng ==> ngã
Ví dụ về giọng bổng
không dấu + dấu hỏi: bảnh bao, khẳng khiu, mê mẩn, an ủi, ủ ê . . .
dấu sắc + dấu hỏi: bướng bỉnh, hối hả, rẻ rúng, sáng sủa, ẩm ướt . . .
Ví dụ về giọng trầm
dấu huyền + dấu ngã: dễ dàng, giữ gìn, buồn bã, não nùng, ỡm ờ, ầm ĩ . . .
dấu nặng + dấu ngã: bạc bẽo, lộng lẫy, nũng nịu, quạnh quẽ, õng ẹo . . .
Ngọai lệ, có 6 chữ đôi không theo quy tắc nói trên:
lam lũ, khe khẽ, ngoan ngoãn, trơ trẽn, vỏn vẹn, rơi rãi.
TRƯỜNG HỢP BIẾN ÂM CỦA CÁC CHỮ CHIẾC
Cũng theo quy tắc bổng trầm nói trên,
- một chữ giọng trầm có thể biến âm thành một chữ giọng trầm khác;
- một chữ giọng bổng có thể biến âm thành một chữ giọng bổng khác.
Ví dụ
- đã ==> đà (cả hai đều là giọng trầm)
Chàng đà xuống ngựa đến nơi tự tình.
Nguyễn Du
- nghiện ==> nghiền (cả hai đều là giọng trầm)
Ghi chú: dân gian Miền Bắc nói nghiện hay nghiền; dân gian Miền Nam nói ghiền.
Dân gian Miền Bắc nói, __________Dân gian Miền Nam nói,
ông [ấy] ______________________ ổng (dấu hỏi, giọng bổng, biến âm của chữ ông)
bà [ấy] _______________________ bã (dấu ngã, giọng trầm, biến âm của chữ bà)
cô [ấy] _______________________ cổ (dấu hỏi, giọng bổng, biến âm của chữ cô)
- nó ==> nẩu (cả hai đều là giọng bổng)
Nẩu về xứ nẩu, để nàng bơ vơ.
Ca dao
Tất cả những chữ chiếc biến âm cũng đều phải theo quy tắc bổng trầm,
không/ sắc ==> hỏi
huyền/ nặng ==> ngã
Nói tóm lại, nói nghiện hay nghiền, đều không có gì sai: chữ nghiền là biến âm của chữ nghiện, theo quy tắc bổng trầm của ngôn ngữ Việt Nam.
SKlang