Đọc bài này, hay thì có hay, nhưng làm em hơi... sợ. Sợ mình lỡ miệng nói sai thì sẽ thành vẹt.
Em biết rất nhiều người dị ứng với từ ngữ dùng sau 75, mà ngay chính em cũng dị ứng với một số
từ (không những dị ứng với từ ngữ mà còn với giọng nói
). Tuy nhiên, một điều khó có thể phủ
nhận là cách dùng tiếng Việt ở trong nước và ngoài nước bây giờ đã rất khác nhau. Mà những
người sống ở trong nước, nếu bảo họ là Vê Xê hết thì tội cho họ quá. Cứ thử nghĩ cái thân của
mình xem, nếu không may mắn được đi ra nước ngoài mà bị kẹt lại trong nước, chẳng lẽ cũng bị
liệt vào hàng... Vê Xê? Em thấy cách dùng từ ở bên VN, tuy có khi thì cũng... "vô tư" quá đáng,
nhưng cũng có khi rất gọn, và đó là cái cách nói chuyện hay dùng từ của những người rất bình
thường. Lại nữa, những từ tiếng ngọai quốc dịch ra tiếng Việt, trong nước dịch một cách, hải ngọai
dịch một cách, làm sao biết cái nào đúng cái nào sai. Còn nữa, nghệ thuật ghép từ cho gọn thì
cũng đã có trong ngữ pháp lâu rồi, quan trọng là ghép... tá lả, hay ghép có "nghệ thuật", rồi dùng tá
lả, hay dùng đúng. Cho nên nếu cứ hạn chế nhất nhất một hai không được dùng bất cứ từ gì xuất
hiện sau 75, thì e rằng tiếng Việt ở hải ngọai về lâu về dài sẽ mai một rất nhiều, vì dù gì đi nữa đó
chỉ là ngôn ngữ của gia đình và cộng đồng...
Trong những từ tác giả đưa ra, em thắc mắc là tại sao dùng "nắm bắt" thì lại mắc vào "hội chứng"
Vê Xê? Dùng
nắm bắt mà đúng chỗ thì có gì sai nhỉ? Chữ
quá trình thì cũng có
thể dùng được chứ? À, còn chữ "thiếu đói", hình như cách đọc đúng là phải có ngắt ở giữa, và khi
viết thì phải là
thiếu, đói. Nhưng có lẽ khi dùng một thời gian quen rồi thì dấu phẩy biến mất
và cái ngắt cũng mất luôn. Bức xúc (bức rức và cảm xúc?) nếu dùng đúng chỗ thì cũng diễn tả
được rất nhiều, nhưng "bức xúc" lung tung thì nghe cũng... chướng tai thật.
Một vài ví dụ em thấy hải ngọai bắt đầu dùng nhiều, mà theo ý riêng của em, em thấy là cũng... OK.
-
Thông tin : (có người đã sửa em rằng tại sao phải dùng
thông
tin mà không dùng
tin tức, nhưng theo em thấy
thông tin và
tin tức không
đồng nghĩa, sao có thể dùng thay thế nhau được?)
-
Chảnh: Em thích cái chữ này. Trong nhiều trường hợp chữ này diễn tả rất nhiều.
-
Đối tác: Ghép của "đối tượng hợp tác"?
-
Quan yếu: Quan trọng và chính yếu?
-
Điểm nhấn: Có thể dùng như chữ "focal point". Em hay thấy dùng khi nói về thời trang,
nghệ thuật (Điểm nhấn của bức tranh, điểm nhấn của trang phục...)
-
Ấn tượng: cũng hay thấy dùng trong nghệ thuật. Lối trang trí rất ấn tượng, cô ca sĩ hát gây ấn tượng...