Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
from : Trần Trọng Nhân To : ThaoLuan9 from : VietHai Tran <--> To: Sent: Sun, January 31, 2010 7:39:49 PM Subject: [caulacbotinhnghesi] Re: Love Story / Histoire d'Amour - Erich Segal.
Sunday Review on "Love Story". Love Story / Histoire d'Amour - Erich Segal.
- Nhà văn Erich Segal, tác giả của cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Love Story đã qua đời vì đau tim vào cuối tuần qua tại nhà riêng ở London, thọ 72 tuổi.
Nhà văn Erich Segal
Tác giả Erich Segal sinh năm 1937 tại Brooklyn, New York. Ông là một nhà viết tiểu thuyết, kịch bản gia người Mỹ và là một giáo sư văn chương. Cuốn tiểu thuyết Love story của ông là một trong những cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nhất và gây nhiều xúc động cho độc giả những năm 70s.
Một chút về Love story
Nguyên tác của tác phẩm Love story là kịch bản của một bộ phim do Erich Segal viết với sự tham gia của hai ngôi sao Ryan O"Neal và Ali MacGraw. Bộ phim từng nhận được 7 đề cử giải Oscar. Một câu nói trong cuốn tiểu thuyết đã trở thành tuyên ngôn kinh điển của tình yêu "yêu có nghĩa là không bao giờ nói lời hối tiếc".
Love Story là một tác phẩm tiểu thuyết tình cảm lãng mạn nổi tiếng do nhà văn Mỹ Erich Segal viết năm 1970. Nguyên tác của tiểu thuyết là kịch bản của một bộ phim do Erich Segal viết cho hãng Paramount. Sau đó, hãng Paramount đã yêu cầu Erich viết thành tiểu thuyết để khán giả có thể nắm bắt được cốt truyện.
Truyện Love Story được xuất bản vào đúng dịp Valentine 14 tháng 2 năm 1970, nhanh chóng được biết đến và được bầu chọn là một trong số những tiểu thuyết bán chạy nhất nước Mỹ năm 1970. Truyện đã được dịch ra hơn 20 thứ tiếng.
Bộ phim Love Story được khởi chiếu vào ngày 16 tháng 12 năm 1970.
“ Biết kể gì về một người con gái...
Kể rằng nàng đẹp, và vô cùng thông minh. Nàng yêu Mozart và Bach, yêu Beatles, và tôi. Một hôm nàng bỏ hẳn tôi vào cùng một rọ với tất cả mấy người ấy và âm nhạc của họ, tôi hỏi nàng xếp bọn tôi theo thứ tự nào. Nàng nhoẻn miệng cười và bảo “Theo thứ tự chữ cái”. Lúc đó, tôi cũng cười theo. Giờ đây, tôi tự hỏi trên bảng danh sách những người nàng yêu, nàng ghi tên tôi theo tên riêng – tức là đứng sau Mozart – hay theo họ của tôi, tức là cho phép tôi được len lỏi vào giữa Bach và nhóm Beatles. Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không phải là người đứng đầu. Nói ra thì có vẻ ngớ ngẩn, song tôi không thể chịu được ý nghĩ ấy, vì tôi đã lớn lên với ý nghĩ là ở đâu tôi cũng phải đứng đầu…
…Mai đã là ngày thi Sử và tôi vẫn chưa giở trang nào trong số các cuốn sách cần đọc…. Tôi mới đi kiếm tại thư viện một trong những cuốn sách thông thái để nó giúp tôi thoát nạn ngày hôm sau. Ở quầy thủ thư có hai cô gái. Một cô trông như một cái cây xanh tươi được tưới tắm chu đáo, còn cô kia là một con mèo đeo kính. Tôi chọn con mèo bốn mắt…”
Chuyện kể về mối tình của một cô sinh viên trường nhạc, nhà nghèo nhưng luôn lạc quan và yêu đời, với chàng - công tử bạt mạng học trường luật Havard, con một triệu phú danh tiếng và là nhà tài trợ chính cho ngôi trường này.
Tình yêu của họ giống như những mối tình khác, trong sáng, chân thật. Vì nhà cô gái rất nghèo nên chàng trai không được sự chấp thuận của cha mẹ để kết hôn với cô gái. Chàng đồng ý bỏ lại tất cả giàu sang phú quý, chấp nhận rời gia đình với hai bàn tay trắng, đoạn tuyệt với cha, cùng cô gái làm tất cả mọi việc để được sống với nhau. Họ đã cùng nhau làm việc cật lực để kiếm tiền tiếp tục học tập. Cuối cùng, họ cũng tốt nghiệp đại học. Tương lai tuy còn khó khăn nhưng đã rộng mở nhờ có tình yêu và quyết tâm.
Một lần, vì chàng cương quyết không chịu trở về dự sinh nhật cha, dù ông ấy đã gọi, và cô đã làm mọi cách, năn nỉ hết lời (vì cô luôn mong cha con họ làm huề với nhau). Cô đã giận chàng và bỏ đi. Chàng đi tìm, tìm khắp nơi, đến lúc tuyệt vọng, quay về, thấy cô ngồi đợi chàng bên thềm cửa trong đêm lạnh giá…
Thế rồi, một trò đùa của số phận, cô gái bệnh, một căn bệnh nan y. Để có tiền chữa bệnh cho cô, chàng quay về hạ mình vay tiền cha, nhưng không nói lý do. Người cha triệu phú đã ký ngay cho con trai một cái séc, không hỏi một câu nào .
Nhưng cô vẫn không thể sống được, cô chỉ còn một khoảng thời gian ngắn, đủ để dặn cha ruột mình phải cứng cỏi không được khóc, dặn chồng hãy quay về xin lỗi cha, rồi cô ra đi, mãi mãi…
Một câu nói trong cuốn tiểu thuyết đã trở thành tuyên ngôn kinh điển của tình yêu "yêu có nghĩa là không bao giờ nói lời hối tiếc". Đó là câu cô gái đã trả lời chàng trai nơi thềm cửa - khi chàng xin lỗi nàng về sự lì lợm cố chấp của mình - vào cái ngày nàng bỏ đi và rồi lại quyết định quay trở về ngồi đợi chàng bên thềm trong đêm giá lạnh ấy…”
Cốt truyện nhẹ nhàng như nhiều câu chuyện tình khác, nhưng văn phong hóm hỉnh và ngang tàng của tác giả đã làm nên cái hồn rất riêng của tác phẩm.
Francesca Segal, con gái của nhà văn cho biết thêm ông Erich Segal đã phải chịu đựng căn bệnh Parkinson 25 năm nay. Đám tang của nhà văn đã được tổ chức vào ngày hôm qua (19-1).
Chuyện Tình Yêu
(Love Story / Histoire d'Amour)
Lẩm Cẩm
Chẳng biết có phải vì như một ông nhạc sĩ nào đó đã viết trong một bài ca ông sáng tác là:
“Đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần sầu…”
nghiã là chuyện tình yêu thì có nhiều cái để mà bàn, mà nói, mà viết lắm lắm hay không, mà sao kể từ thời ông Adam và bà Eva tới bi chừ, Lẩm Cẩm thấy trong việc viết lách của các ông bà nhà văn, cũng như trong việc làm thơ, làm phú của các ngài nam nữ thi sĩ, mấy ông mấy bà ấy viết nhiều về chuyện tình thế!?
Chắc qúy vị có thể dễ dàng đồng ý với Lẩm Cẩm là đề tài “Tình Yêu” là đề tài được các người viết, người thơ khai thác nhiều nhất. Bất cứ lúc nào, bất cứ ở chỗ mô, muốn đọc truyện tình hay thơ tình là có ngay!
Nhân nói đến những cuốn truyện tình, Lẩm Cẩm chắc quý vị đều nhớ cuốn tiểu thuyết rất ăn khách “Love Story”, tiếng Việt ta là “Chuyện Tình” của tác giả Erich Segal.
Quý vị ơi, hãng thông tấn AP đã đưa tin ông nhà văn này vừa quy tiên rồi! Theo lời kể của một trong hai người con gái của ổng, thì Erich Segal vừa qua đời tại nhà riêng ở thủ đô London của quê hương của nữ hoàng vô vàn kính yêu Ê-li-da-bét đệ nhị, hưởng thọ 72 tuổi. Ông về với các cụ tiên tổ nội ngoại vì bệnh tim. Cô con gái của ông cũng cho biết là trước khi qua đời, Erich Segal đã phải vật lộn với chứng bệnh Parkinson trong suốt 25 năm!
Lúc ông trở nên nổi danh qua tác phẩm “Love Story”, Erich Segal là giáo sư cổ văn ở trường đại học Yale. “Love Story” kể về một đôi tình nhân trẻ, yêu nhau và đi đến hôn nhân, nhưng rồi họ khám phá rằng cô vợ bị bệnh ung thư!
Ít ai ở tuổi con tim bắt đầu rạo rực vì yêu trong thập niên 70 mà không từng say mê đọc cuốn “Love Story”, hay xem phim, hoặc thưởng thức bản nhạc “Where Do I Begin” với giọng ca trầm ấm và truyền cảm của nam ca sĩ Andy Williams? Bản nhạc được chuyển sang tiếng Việt với tựa đề “Chuyện Tình”, và ở Sài Gòn hồi đó thì nữ ca sĩ Thanh Lan và nam ca sĩ Elvis Phương là những người thường xuyên trình bày bài hát này. Bài hát cũng được chuyển ngữ sang tiếng Pháp, mang tựa đề “Une Histoire d'Amour” và được Mireille Mathieu trình bày rất ăn khách.
Mireille Mathieu - Une histoire d' amour http://www.youtube.com/watch?v=3iRbyNejEKI
Love story - Andy Williams http://www.youtube.com/w...ZKksGKE&feature=related
Nana Mouskouri - Love Story http://www.youtube.com/w...5A4_zWM&feature=related
Số liệu thống kê cho biết “Love Story” đạt số bán lên đến hơn 20 triệu cuốn và được dịch sang 30 thứ tiếng! Cuốn sách được quay thành phim năm 1970, với Ryan O'Neal and Ali MacGraw thủ vai chính. Phim này được đề cử lãnh nhiều giải Oscar, trong đó giải kịch bản hay nhất, hình ảnh đẹp nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nam tài tử xuất sắc nhất và nữ tài tử xuất sắc nhất, nhạc phim hay nhất… Tuy nhiên, cuối cùng thì phim chỉ đoạt được một giải Oscar cho thể loại nhạc phim hay nhất.
Một câu nói trong phim “Love Story” này được rất nhiều người ưa thích. Đó là câu “Love means never having to say you're sorry”.
Câu chuyện tình lãng mạn, ướt át này đã giúp tên tuổi Erich Segal bỗng chốc nổi như cồn. Nhưng, sự thành công quá mau chóng đó đã khiến tác gỉa trở nên tự cao tự đại, và sự kiện này đã dẫn đến những phản ứng ngược cho Erich Segal: đại học Yale từ chối không nhận ông làm giáo sư chính thức, và cuốn “Love Story” bị gạt khỏi danh sách đề cử lãnh giải “National Book Awards” sau khi ban giám khảo dọa từ chức!
Tiểu thuyết gia từng đoạt giải “Pulitzer”, và là một trong những giám khảo về bộ môn tiểu thuyết của “National Book Award”, là ông William Styron đã nhận xét về cuốn “Love Story” như sau: “Ðây chỉ là một cuốn sách nhảm nhí, không đáng được liệt kê là một áng văn chương!”
Kết quả là năm đó giải thưởng về tiểu thuyết của “National Book Awards” được trao cho nhà văn Saul Bellow qua tác phẩm “Mr. Sammer's Planet.”
Thoạt đầu “Love Story” được viết dưới hình thức kịch bản cho cuốn phim mang cùng tên, nhưng sau đó Erich Segal viết luôn thành sách sau khi ông được nhiều người quen biết thúc đẩy. Trong 12 tháng đầu tiên, “Love Story” được tái bản tới 21 lần (in khổ bìa cứng) và loại bìa mỏng bán được tới 4.3 triệu cuốn! Thành tích này được coi là kỷ lục trong lịch sử xuất bản.
Sự thành công của cuốn “Love Story” không ai giải thích được! Nora Ephron, trong một bài viết cho tạp chí “Esquire”, nhận xét rằng: “Sự ưa chuộng vượt mức dành cho tác phẩm này là một điều bí ẩn!”
Khi tại thế, Erich Segal là thành viên danh dự của Wolfson College tại trường đại học danh tiếng Oxford ở Anh quốc. Ông ra đi, để lại vợ là bà Karen James cùng hai cô con gái Francesca (29 tuổi), và Miranda (20 tuổi.)
Từ khi có email, ai cũng có thể trở thành thi sĩ vườn chè, và nạn nhái thơ rồi tung lên mạng cho bà con đọc cho dzui ngày càng phổ biến. Những bài thơ được nhái nhiều nhất cũng lại là những bài thơ nói chuyện tình yêu, tức là thơ tình. Lẩm Cẩm nhớ mài mại là hai bài thơ tình được nhái nhiều nhất là bài “sắc hoa ti-gôn” và bài "nhà em có dậu mồng tơi, có hai cái cọc để phơi áo quần..."
Riêng bài “Hai Sắc Hoa Ti-Gôn”, thì có lẽ nó là bài thơ tình được các thi sỡi nhái nhiều nhất! Lẩm Cẩm đã đọc được rải rác chỗ này, chỗ nọ tới 64 bài nhái thơ của TTKH như sau:
... ...
|