quote:
Gởi bởi Liêu thái thái
sáng nay vô nhà tưởng đi lạc chùa bà đanh, thôi về am cho rồi!
Hoan nghinh chị Liêu đã đi lạc tới chùa Bà Đanh! Còn em đang giữ chùa nè chị, nghe Điệp rung chuông cái là Lan chạy ra liền nè.
"Bà Đanh" thiệt sự mấy hôm nay lặn đâu mất tiêu, chỉ có "bà Đá" ở đây thôi, tiếp chị có được hôn? Chị Liêu thông cảm cho dân Mỹ nghen, họ "ăng" lễ Độc Lập lớn lắm, qua đến mấy ngày rồi mà vẫn còn âm hưởng, thiên hạ còn ngủ cho lại sức đó chị.
Bên Bình ăn Canada Day cũng vui lắm. Năm nay, Bình đi coi bắn pháo bông ở Wasaga Beach. Một thành phố nhỏ cách Toronto 2 tiếng đồng hồ lái xe về hướng Bắc. Mùa đông thành phố đó còn vắng hơn cái chùa Bà Đanh ở đây nữa, vì tuyết lạnh, ai mà dám đi biển? Nhưng mùa hè, thì có năm tụi Bình chạy tới đó dzòng dzòng rồi chạy dzề, vì hông có chỗ đậu xe, thiên hạ đi biển mà cứ như đi... trẩy hội. Chà, nhưng mà ngắm đã con mắt lắm nghen mấy chị, mấy cái cô trẻ trẻ, xí xọn, xâm mình tùm lum, diễu qua, diễu lại trong mấy bộ đồ một mảnh rưỡi, trông mát con mắt lắm không đến nỗi như mấy bà ở bờ biển Florida năm nào đâu.
Năm nay, Bình được bổng lộc ở được hết nguyên một cái khách sạn ở đó, nên đem hết con cái lên cho ở qua đêm. Cái khách sạn nằm ở giữa bờ biển và bờ sông, phong cảnh tuyệt đẹp. Đằng trước nhìn qua mấy rặng cây thông, mèn, nhìn y chang như Đà Lạt, mặc dù chỉ y chang như trong hình Bình thấy thôi, chứ thiệt sự ngoài đời ĐL có được đẹp và sạch như vậy không thì hong biết. Đi qua rặng cây thông đó là đến bờ biển, bãi số 2, là bãi mới nên tương đối còn vắng, chưa có ồn ào, phức tạp như bờ biển Vũng Tàu. Mèn, tưởng tháng 7, nóng rồi sẽ đông lắm lắm, ai dè trời chưa nóng lắm, gió thổi khá mạnh, ngồi lâu trên bờ biển cũng rát tai, nói đâu đến nhảy xuống nước? Sinh nhật Canada mà lại rơi đúng ngày thứ Năm, ngày hôm sau thiên hạ vẫn phải đi làm, nên ít người đi biển, lại thêm trời gió quá, hơi lành lạnh, nên thiên hạ sợ!
Đằng sau khách sạn là bờ sông. Thật ra, đằng trước khách sạn cũng chẳng phải bờ biển đâu, chỉ là bờ hồ thôi, nhưng vì nó là đại hồ, nên người ta làm cho nó ra thành biển, chứ nước thì vẫn ngọt ngay à. Ai không tin thì cứ xuống uống thử đi thì biết.
Hai bên bờ sông là những căn nhà nghỉ hè (cottages), người ta trồng bông, trồng hoa um xùm đẹp lắm! Đi thuyền trên sông trông cũng không đến nỗi "lãng xẹt" đâu mà cũng có đôi chút lãng mạn đó. Buổi tối ax biểu ngủ trong nhà dưới có sẵn giường và ấm hơn, nhưng Bình biểu, Bình muốn ngắm bờ sông vào buổi tối. Chà, nhìn bờ sông này cũng đâu có thua gì sông Sein đâu, cũng nhà hai bên sông, cũng lập lòe ánh điện khi tỏ, khi mờ hắt xuống giòng sông. Đâu đó có tiếng nhạc xập xình, chúng nó làm gì mà như thức suốt đêm? Đến sáng thì cả thành phố im ắng hết, hè hè, đúng là thành phố sống về đêm.
Nhưng pháo bông ở thành phố này hình như là cuộc bắn pháo bông nhỏ nhất Bình được thấy ở Canada. Họ bắn pháo bông bên bờ sông, không phải bờ biển, người coi lác đác chứ không ồn ào như ở những nơi khác. Có thể ở đây chỉ có khách du lịch thôi chứ không có dân địa phương, cho nên buổi tối không có đông người mà pháo bông chỉ bắn được vào buổi tối thôi.
Hello chị Liêu, em tiếp chị nhiêu đó, đủ "đô" chưa?
BN.