Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

138 Pages«<6970717273>»
Quán tào lao thiên địa
Bảo Trân
#1401 Posted : Thursday, April 8, 2010 3:21:50 PM(UTC)
Bảo Trân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 635
Points: 132

Was thanked: 24 time(s) in 22 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

150 gal nước thì chắc chị BT tính vừa để ăn uống, giặt giũ, tắm rửa và tưới cây, đủ cho 1 tháng. Mỗi lần thay nước cũng mệt luôn. Chị BT ơi ời... Smile

Chỗ em không có gió mạnh, hiu hiu thôi. Hôm nay nóng và ngày mai cũng vậy. Các ngón tay của em khô rang, bận quá nên chẳng có thì giờ thoa lotion ngoại trừ lúc đi làm ban sáng và sắp sửa đi ngủ.




Ủa, BT có nói 150 gal hả, BT nói 55 gal mà, thùng cỡ bằng mấy thùng xăng thôi. Cái thì đựng nước, cái thì đựng đồ khô, cái thì đựng chăn, màn, túi ngủ... Mà cũng lạ lắm nghen, mỗi nơi bán một giá, từ $10 tới $25, giống hệt nhau.
Vô Costo mua bánh trái, nuts, bò khô, đồ hộp, mì gói v.v... bỏ vô thùng, kéo kiềng sắt lại, chẳng con gì bò vô được. Chỉ có là để chật sân quá.
Binh Nguyen
#1402 Posted : Friday, April 9, 2010 1:47:55 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi mèo mù

Hãy Chụp Giùm Tôi

Lòng người chóng nguôi ngoai,
Tháng Tư đến, có mấy ai còn nhớ!


Trần Văn Lương
Cali, đầu mùa Quốc Hận, 2010
[/size=3]



Bài thơ hay quá chị Mèo! floating floating Bài thơ làm em buồn. Em cũng muốn viết như vậy mà không viết được. Cứ mỗi bận tháng tư... Tháng tư này, đang lên kế hoạch, em sẽ lên sân khấu hát, "Hãy hát giùm tôi..."

BN.
Tonka
#1403 Posted : Friday, April 9, 2010 6:06:54 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chị Mèo ơi, chiều ngày 18 có rảnh? Chị Liêu về tới kìa.
mèo mù
#1404 Posted : Friday, April 9, 2010 9:09:40 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Chị BT.... người ta nói tam sao thất bổn, mới có nhị sao mà đã thất bổn rùi...Dead. Đừng quên pack một số đồ dùng cứu thương nha bà con, và một số điện thoại người thân ngoài tiểu bang cho cả gia đình gọi về điểm danh...
BN... hát ở sân khấu nào... nhớ cho tin nha Wink.
TK.... ngày 18... có mặt.
Binh Nguyen
#1405 Posted : Friday, April 16, 2010 1:28:18 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Mèn, thấy quán xá vắng tanh như... bà đanh, hôm qua, tui dzô quán nói đủ thứ chuyện tào lao thiên địa, chuyện hồi hổm, tui kể đến mấy lần rồi, mà lần nào cũng đang nửa chừng, là lại chạy đi cái này hay cái kia, đành phải bỏ ngang cái bài đanh đá, ý quên... đang đánh. Tức quá, hôm qua, tui đánh lại nữa, đâu đến gần cả trang giấy, nói để thiên hạ đọc cho đã, ai dè, chắc là ông trời ổng ghét tui nói nhiều quá, viết nhiều quá, ổng đọc không kịp thở, nên ổng làm cho cái máy của tui đông đá luôn, làm cái bài của tui biến mất đâu đó trong không gian, cho nên, cuối cùng, thì là mà... quán vẫn vắng... "mợ", nên chợ... hổng đông! Hi hi hi, hôm nay dzô càm ràm thôi, coi ổng có đông đá bài của tui nữa hông? Big Smile

BN.
Tonka
#1406 Posted : Tuesday, April 20, 2010 1:59:49 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Bà đanh đá này đang mắc ho nên không nói được Big Smile Tuần rồi đi gặp bác sĩ, bác sĩ hỏi "Hôm nay gặp có chuyện gì?" Tui trả lời: "Đầu mình tay chân, mỗi chỗ một chút..." Mà coi bộ cái "một chút" này không dễ "get rid of" chút nào cả Tongue Ho hai tuần lễ chưa dứt. Mấy tuần lễ rồi tui đã không tập thể dục vì đầu gối đau. Hôm qua hai mẹ con rủ Tigger ra sân tennis cho dãn gân cốt. Tối đến nghe cái đầu gối complain, sáng nay phải uống 2 viên ibuprofen. Chán mớ đời Big SmileClown
Tonka
#1407 Posted : Tuesday, April 20, 2010 2:07:14 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Bảo Trân
Ủa, BT có nói 150 gal hả,


Là chị Mèo nói 150 đó chứ nên em mới hỏi. Để tốn chỗ thiệt ha chị. Mà đó là còn phải thay đổi mỗi năm nữa phải không chị, chứ đâu có để đó hoài hoài được. Em thì mì gói là chịu lắm, còn bánh biếc với nuts sao mà nó ngán cái gì đâu Big Smile
Binh Nguyen
#1408 Posted : Wednesday, April 21, 2010 1:23:03 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka


Mấy tuần lễ rồi tui đã không tập thể dục vì đầu gối đau. Hôm qua hai mẹ con rủ Tigger ra sân tennis cho dãn gân cốt. Tối đến nghe cái đầu gối complain, sáng nay phải uống 2 viên ibuprofen. Chán mớ đời Big SmileClown



Clown Thiệt là một "bad excuse". Sao chị Tonka không nói là tại không tập thể dục nên đầu gối mới đau? Wink Lâu quá không tập đến lúc tập trở lại nó "complain" là phải rồi. Chị uống thuốc, mai mốt nó lại "lờn" thuốc... cho coi. Lúc đó còn... chán nữa! Big Smile

Đúng là thiếu bà đanh đá, quán xá vắng thiệt! Blush

BN.
Tonka
#1409 Posted : Wednesday, April 28, 2010 11:09:23 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Nằm trên giường đạp chân theo kiểu đạp xe đạp mươi lần cũng thấy đau. Qua tháng sáu khi trẻ con nghỉ hè tui sẽ dành thì giờ đi...học múa vũ khúc nghê thường CKTL. Chị Mèo ơi có muốn đi chung không? Hay còn "để xem"? Big Smile

Vũ Thị Thiên Thư
#1410 Posted : Wednesday, April 28, 2010 11:52:29 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Tonka
Nên lắm, em mất cơ hội học với HLV , anh chị về Thôn Bọ ngựa rồi..
Chị dòm DVD nhiều lần , ước gì có cơ hội hén
Em đi học đi rồi cho chị biết kết quả nhen
Rose
Tonka
#1411 Posted : Thursday, April 29, 2010 12:05:25 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Xem DVD rất khó làm theo. Để em đi học rồi về báo cáo cho chị biết. Smile
Binh Nguyen
#1412 Posted : Sunday, May 2, 2010 8:02:45 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Hôm nay làm lễ chào cờ, theo chân tụi nhỏ lên sân khấu, cũng... hát như ai. Shy Wow, mọi người khen quá là khen, biểu đâu ngờ là có ca sĩ dzậy. Không cần hát nhiều, lâu lâu mình làm một phát, thiên hạ mới... sợ! Hi hi hi... Đứa con nhỏ của Bình cũng lên hát, mọi người cũng khen con bé hát tiếng Việt giỏi quá. Lúc tập, các bác chê cháu hát nhỏ quá. Hà hà, Bình nói với con Bình, các chị lớn hát to hơn con, giọng hay hơn con, múa cũng hay hơn con, nhưng tiếng Việt không sõi bằng con. Tiếng Việt, chữ nào phải ra chữ đó, không có nhập nhằng được, Bình cứ bắt nó đọc đi đọc lại chữ "nghệu", thiệt tình mình đọc cũng muốn lẹo lưỡi luôn, chứ đừng nói nó. Big Smile

Bằng cuộc bể dâu, xương trắng vẫn cao nghệu thành non
Dòng máu vẫn tuôn trào thành sông, chưa thấy bóng thanh bình một lần


(Một ngày Việt Nam - Trúc Hồ)

Trời mưa, có ai còn nhớ 35 năm trước...?

BN.
Ba Tê
#1413 Posted : Sunday, May 2, 2010 8:55:47 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Ngày này (30/4) 35 năm trước và sau 35 năm biến cố đổi đời, đâu chỉ có những người "ra đi" mới nhớ tới !
Cũng ngày này 19 năm trước có 1 bà góa phụ ôm ảnh chồng , cùng 2 con bước lên máy bay để rời xa quê hương sau 16 năm nếm mùi xã hội chủ nghĩa. Trưa hôm ấy , dưới ánh nắng gay gắt của bầu trời Saigòn , hơn trăm người bước ra khỏi phòng cách ly theo nhau "lội bộ" đi ra máy bay . Người người đang vội vả tay xách tay mang bước theo cô tiếp viên .thì bỗng nghe lệnh phải dừng chân và quay trở lại . Ai nấy đều ngơ ngác . Trong lòng mọi người chắc là đang lăm răm nguyện cầu ơn trên ban phước để cho cuộc hành trình được suôn sẻ. Nửa giờ , rồi một giờ trôi qua...người bên trong kẻ bên ngòai (phòng cách ly)gồm thân nhân và bạn bè đưa tiễn đều xôn xao lo ngại. Hóa ra phi trường bên Thái Lan ngưng tiếp nhận phi cơ hạ cánh trong vòng 2 tiếng đồng hồ. Sau cùng rồi cũng đến Thái Lan . Chờ đi Mỹ những 10 ngày . Tháng năm , ngày 10 chân chạm đát Mỹ tại San Francisco. Bầu trời Mỹ quốc mùa hè thật trong sáng, đầy ánh nắng . Mấy người Mỹ mặc áo cánh quần sọoc. Ôi , có người mặc kín mít (áo trong, áo ngòai, áo vét mà vẫn thấy ...lạnh run ...Tongue

Có lẽ đây sẽ là đề tài để mình trang trải ...Hẹn sang năm , đúng 20 năm sẽ nhìn lại Tongue) Bây giờ còn nhìn...tới Big Smile
mèo mù
#1414 Posted : Monday, May 3, 2010 10:15:18 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Đi lượm về, dán lên đây cho mọi người đọc

35 năm quá dài
Dạ Ngân

Đã hơn một lần tôi tái hiện những ngày cuối tháng Tư lịch sử qua những bài viết từ góc độ của mình. Góc độ của một đứa con liệt sĩ bị mồ côi vào năm 10 tuổi, 14 tuổi vào bưng kháng chiến theo cái lý thù nhà nợ nước và sau đó là tất cả những năm tháng xây xước không thể nào quên. Một con người như vậy mà sống sót thì tâm trạng vào tháng Tư năm Bảy Lăm sẽ thế nào? Ngây ngất như thể tái sinh từ một cuộc đại phẩu, nhìn quanh thấy bên thắng và bên thua đều khóc ròng vì một nỗi mừng duy nhất: vậy là thôi súng ống bom đạn rồi, hòa bình rồi, không gì thiêng liêng hơn điều đó!

Mỗi năm kỷ niệm ngày đại thắng tôi lại chăm chú hơn với những thước phim tài liệu phát trên các kênh truyền hình. Càng lùi xa thời điểm ấy thì nhu cầu khám phá lại càng lớn. Cũng phải thôi, cái gì đã thành lịch sử đều trở nên hấp dẫn hơn với hậu thế và nó lớn vụt lên về kích cỡ cũng như những điều nó chưa được mở ra trong lòng nó. Tôi thấy rõ hơn từng giai đoạn tâm trạng của mình. Sau vui tràn thì phải là phơi phới chứ. Đáng lẽ phải là như vậy chứ. Tôi quá mẫn cảm hay dễ lạc quan hay quá “non nớt về chính trị” mà đinh ninh như vậy? Nhưng hình như đã có những sự thật khiến thời gian trăng mật với hòa bình ở trong tôi thật ngắn. Cuộc hôn nhân này có vấn đề gì sao?

Đầu tiên là những giọt nước mắt bàng hoàng của những người vợ lính cộng hòa trong gia tộc mình. Ở miền Nam gia tộc nào cũng có rất nhiều người của bên này và bên kia. Thì ra tiếng những đoàn xe GMC rung chuyển đường phố và những tiếng la ó thảng thốt tôi có nghe thấy trong nhiều đêm liền là tiếng của những người lính thất trận đang bị đưa đi đâu đó một cách bất thần, chính tôi cũng không thể biết. Tôi bắt đầu thấy vị thế hạt bụi của mình từ đó, khi mà mọi thứ với thân phận người đều do ở đâu đó rất cao rất xa làm nên chứ chúng tôi thì can dự được mấy. Trong chiến tranh sống và chết, chúng tôi được bình đẳng hơn nhiều. Sao không có thu xếp khác để có hòa giải thực sự và để dân tộc có sức mạnh mới hơn, thực sự?

Kế đến là những ngày muốn mua một mét vải cũng phải lén lút lách vào một cửa hàng vừa bị cải tạo đang phải bán chui bán nhủi những thứ đã giấu được. Lý thuyết hòa bình rồi cái gì chẳng có rơi từ ngọn cây thiên đường xuống, không còn manh giáp tươi hồng nào. Cứ thế, cải tạo công thương đợt hai rồi đợt ba và những đoàn ghe xuồng nông dân giong buồm lá dừa nước đi dài từ Long An, Tiền Giang, Bến Tre xuống mạn dưới trong cơn tháo chạy địa chấn tập đoàn hóa hợp tác hóa. Một lần nữa từng gia tộc lại cưu mang và vá víu nhau, hạt gạo củ khoai cùng những nỗi niềm có tên là hậu chiến. Hòa bình thật sự được tính bằng năm hay tính bằng tháng mà lòng người loạn ly quá đỗi?

Chưa chi đã lại nghe thấy chiến tranh ở cả hai đầu đất nước. Giang sơn đã toàn vẹn chứ đâu phải năm 1946 mà không khí có vẻ “ngàn cân treo sợi tóc”? Lần này những người “non nớt chính trị” chúng tôi đã vỡ lẽ: thế giới giống như một cái xóm vậy thôi, những nhà giàu bao giờ cũng tìm cách ngồi lại với nhau để định đoạt và những kẻ thấp cổ bé họng luôn bị họ thu xếp theo kiểu nào đó. Thế thôi. Chuyện kẻ giàu sẵn và người chưa giàu, chuyện lòng tham và lòng nhân, chuyện thói đời và bi kịch của khát vọng tiến bộ…Vân vân và vân vân, một nhà văn trẻ ngộ ra, vừa ngỡ ngàng vừa choáng váng.

1982 có lẽ là thời điểm quan trọng nhất trong nhận thức của tôi về cuộc chiến đã qua, về hậu chiến đang bao trùm và về những cụm từ như chủ thuyết, quốc gia và dân tộc. Thật không thể nào quên Trại sáng tác văn học của Hội nhà văn Việt Nam bên một vũng biển vào loại đẹp nhất Việt Nam nhưng vừa có mấy chục cái xác thuyền nhân dạt vô. Rất nhiều xác của đàn bà úp sấp. Chắc các bạn đã hình dung được tâm trạng của lũ nhà văn nhạy cảm chúng tôi trong không khí đó. Thê lương hết cỡ. Xác một bé trai chừng mười tuổi được kéo lên ngay dưới nhà Trại, trên một gộp đá trong lúc chờ Công an tới đem đi. Có bao nhiêu người đang ở các trại cải tạo khắp trong Nam ngoài Bắc? có bao nhiêu con em các doanh nghiệp thành danh phải đi Kinh tế mới? có biết bao phụ nữ và trẻ em sợ nước đã bước xuống thuyền ra biển để rồi làm mồi cho cá? có bao nhiêu mạng người đã ngã xuống nữa ở hai đầu biên cương? Một dân tộc vừa bất hạnh và vừa cố chấp với nhau, có lẽ chính vì vậy mà nỗi bất hạnh mới dai dẳng đến thế.

Từ tháng Tư ấy tới lúc nông dân bỏ xứ chạy nạn tập đoàn là 5 năm, từ hiện tượng thuyền nhân đến khi chúng tôi được Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh hô hào cỡi trói là 10 năm. Từng chặng 5 và 10 năm, đến giờ là 35 năm, chừng ấy thời gian là đã đủ cho nước Nhật thành cường quốc bên cạnh nước Mỹ, thời gian cũng đã đủ cho các em bé sinh ra vào thời khắc hòa bình ấy thành một người đàn ông trang lứa với nhà toán học Ngô Bảo Châu. Số người Việt Nam ra đi và không muốn quay về ngày mỗi tăng lên, kiều hối cũng tăng lên và lòng người vẫn chưa thôi ly tán.

Có cách kỷ niệm nào khác hơn không? Sao cho bên thắng không kiêu mà bên bại cũng không buồn đau mãi. Sao cho người Việt ở khắp nơi hướng con tim vào nhau và nhủ rằng: thôi thì lịch sử, hãy để mọi chuyện phán xét cho đời sau còn chúng ta, hãy cùng cầu siêu cho mọi vong linh trong thời chiến và cả trong thời bình sau ngần ấy năm qua.

Chỉ dám mong có vậy.

mèo mù
#1415 Posted : Wednesday, May 12, 2010 11:14:37 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Dạo:
Gọi hồn tử sĩ đêm nay,
Lung lay ánh nến, cay cay mắt người.


Cóc cuối tuần:

Nến Tàn Trên Phố Mượn

Đêm cuối tháng, trời chông chênh chực đổ,
Xe lăn buồn, đèn phố mượn dửng dưng,
Người đăm đăm nhìn ánh nến rưng rưng,
Hồn xơ xác như hạt vừng mới giã.

Ba mươi năm đất lạ,
Đời cánh lá nổi trôi,
Bạn bè cũ chia phôi,
Trăm mảnh đời vẹt góc.

Ngày bỏ xứ, mắt xanh xanh màu tóc,
Đường ngược xuôi, con dốc tuổi xoay chiều,
Đếm ngày tàn, sót lại chẳng bao nhiêu,
Đàn chim cũ, đã nhiều con gãy cánh.

Đêm tưởng nhớ, gió hoang trôi lành lạnh,
Thân co ro, ôm bất hạnh nhìn trời,
Xương vai lồi ngại thấm giọt sương rơi,
Môi mấp máy những lời kinh không vẹn.

Bao tháng năm dồn nén,
Nỗi buồn về len lén nhấm thịt xương,
Quặn thương ai đã bỏ xác sa trường,
Xót bao kẻ đáy trùng dương xây mộ.

Đất nước sớm mất vào tay Tàu đỏ,
Lũ bạo quyền đã bỏ mặc quê hương.
Người tang thương, đất đá cũng đoạn trường,
Sông núi cũ thuận đường rơi địa ngục.

Kẻ may mắn qua xứ người hạnh phúc
Đã quên đi những lúc chỉ treo mành,
Về vui chơi, luồn kiếm lợi, kiếm danh,
Vận nước khổ, mặt đành quay lối khác.

Nhẩm đếm vội những mái đầu đã bạc,
Cố về đây dù lưu lạc muôn nơi,
Chợt bâng khuâng, nếu mai mốt mệnh Trời
Cho trở lại, biết ai người còn sống.

Trong đêm tối, tiếng hát vang lồng lộng,
Con tim già cảm động, mắt ngây ngây,
Có phải chăng hồn tử sĩ về đây,
Với người sống cùng đau ngày Quốc hận.

Tháng Tư về mấy bận,
Người lận đận buồn đau,
Đêm tưởng niệm nhìn nhau,
Lửa sầu nung khóe mắt.

Cùng nhớ lại những tháng ngày đã mất,
Khi miền Nam chịu thất trận chua cay,
Bao anh hùng bị phản bội trói tay,
Chốn rừng thẳm, thân tù đày nuốt hận.

Phải chăng vì số phận,
Mà dân lành phải ngậm mãi đau thương,
Dù bên này hay bên đó đại dương,
Cũng thầm biết quê hương giờ đã chết.

Nhưng dòng máu trên lá cờ bất diệt,
Nơi đất người vẫn lẫm liệt tung bay,
Mặc thăng trầm, mặc khổ nhục đắng cay,
Luôn ngạo nghễ, chờ ngày về quê mẹ.

Nhìn con cháu tuổi đời còn non trẻ,
Về quây quần nhỏ lệ khóc quê hương,
Thì mai nầy, dẫu bỏ xác tha phương,
Lửa hy vọng cũng cuối đường le lói.

Từng ánh nến bốc lên cao vòi vọi,
Ngọn đuốc thiêng trong bóng tối chợt bùng,
Gió thì thầm lên tiếng gọi mông lung,
Nghìn ánh mắt cùng chung câu khấn nguyện.

Hồn nhập vào ánh nến,
Ánh nến quyện lời ca,
Lằn ranh sống chết chợt nhòa,
Vạn con sóng vỡ tràn ra biển cả.
x
x x
Nhà dưỡng lão, tiếng côn trùng rỉ rả,
Trên xe lăn, sương giá đọng thành hàng,
Người giật mình, choàng mở mắt hoang mang,
Tay siết chặt mẩu nến tàn năm trước.


Trần Văn Lương
Cali, đêm tưởng niệm 30/4/2010
Binh Nguyen
#1416 Posted : Friday, May 14, 2010 10:47:17 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

TK sẽ vắng mặt từ mùng 5 đến ngày 16 tháng năm.




Ráng đợi Bà Đanh... đá về lại chùa Bà Đanh, rồi Bình vô đây nói chuyện tào lao thiên địa tiếp. Không có người "cãi" cũng nhớ nhớ! Wink

Cám ơn chị Mèo đã đăng mấy bài thơ và bài viết rất hay và ý nghĩa vào đây. A, em biết mặt phu nhân của thi sĩ Trần Văn Lương rồi ha. Hèn gì thấy quen quá sức, chắc là quen qua... giọng thơ, hi hi hi...

Thế rồi ngày đó cũng qua như bao nhiêu ngày khác, Bình cũng chẳng viết được gì, với Đất Quê đành lỗi hẹn, "em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé..."! Sad

Giờ mình bắt đầu qua chuyện Tháng Năm hen? Ai có bắt đầu thì bắt đầu đi. Bình nghe đây.

BN.
Binh Nguyen
#1417 Posted : Sunday, May 16, 2010 8:22:55 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Cũng có lúc chẳng có chuyện gì để nói, chị Tonka ơi về chưa? Kể chuyện chuyến đi đi. Em missed cái thư của chị Mèo, không biết làm sao liên lạc được, chẳng biết chị đi có lên net được không.

BN.
Tonka
#1418 Posted : Sunday, May 16, 2010 12:40:20 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Mới về rồi nè. Chuyến đi hở? Lạnh le lưỡi luôn Tongue Hôm nay ở trên máy bay TK ngồi cùng hàng ghế với hai mẹ con bà kia từ Đức bay sang San Diego đi ăn cưới. TK nói với họ: Khỏi lo. Bên đây cho dù có mưa thì đến trưa cũng sẽ nắng chang chang thôi.
Tonka
#1419 Posted : Monday, May 17, 2010 10:52:20 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chuyện tháng 5: Phi trường Amsterdam hôm nay lại đóng cửa và hủy bỏ cả ngàn chuyến bay. Tôi bay về ngày hôm qua chứ nếu không đã biến thành vô gia cư rồi, đi không được, về không xong. Hú vía!!!
Tonka
#1420 Posted : Monday, May 17, 2010 11:15:07 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Thung Lũng Hoa Vàng ở Hamburg:




Những cánh đồng hoa vàng như thế này có thể nhìn thấy từ trên máy bay hay khi ngồi trên xe điện. Đây là cây hoa Rap được trồng rất nhiều để ép lấy dầu.
Users browsing this topic
Guest (17)
138 Pages«<6970717273>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.