Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Người em kết nghĩa gọi cho tôi, "Sao không thấy chị ở hội chợ?" Tôi cười, "Tôi đi hội chợ gần đây." Năm nay, cũng như năm ngoái, có hai hội chợ tết, nhưng không ở hai ngày khác nhau, mà lại làm cùng ngày, thế mới phiền! Hai hội chợ, hai đoàn văn nghệ, cộng lại cũng có đến mấy chục ca sĩ, và phải có đến bốn MC mới đủ. Đâu đó trong lời nói của MC VT, có sự mỉa mai, chua chát: "Đúng ra, Toronto nên đoàn kết lại làm một hội chợ thôi, để tránh sự cạnh tranh, chia khách. Hy vọng năm sau, Toronto chỉ làm một hội chợ thôi, nhưng nếu chỉ có một hội chợ, chắc hổng có ai mời tui, tại tui dở quá mà. Hổng mời được ai, người ta phải mời tui. Thành ra, nếu chỉ có một hội chợ, thì MC như tui... đói!" Tôi lại nghĩ khác, cách điều khiển chương trình của MC VT tuy bình dân, nhưng chính sự bình dân đó làm anh trở thành chân tình, dễ thương. Tất cả những người ca sĩ trong chương trình này, không thu hút tôi, bằng anh. Có một người khách nào đó nói với anh rằng, người ta đi tới hội chợ này chỉ để được xem anh nói, thiệt chẳng ngoa chút nào! Bản thân tôi cũng muốn nói câu nói đó. Nghe hát, coi hát, riết chán, thích nghe nói hơn, mà nói thì phải "tùy cơ ứng biến", nên đỡ nhàm, đỡ chán! Gặp những người quá nghiêm chỉnh, làm mình cũng e dè, không thoải mái, gặp Bắc kỳ... cục điều khiển chương trình thì, tuy cũng là câu nói giỡn, nhưng nó vẫn có vẻ nặng nề, giả dối sao đó, không diễn tả được!
BN.
|