Khoai mì, khoai lang, khoai môn, khoai tây, khoai gì chị cũng thích hết. Bây giờ đương không lại thèm khoai lang khô nấu chung với cơm gạo đỏ. Nhà bác Ba người Quảng Ngãi không biết vô Phú Vinh, Nha Trang, tự lúc nào. Mỗi mùa hè hai bác Ba đưa cả gia đình về Quảng Ngãi thăm quê cả tháng. Năm nào trở lại Phú Vinh hai bác cũng được một bao khoai lang khô quà của bà con ngoài Quảng tặng đem về. Khoai tươi người Quảng xắt lát ra rồi đem phơi khô để dành ăn những ngày gạo kém. Chị được ăn cơm độn khoai lang khô của nhà bác Ba, ngon hết sức là ngon, ngon hơn khoai tươi. Chà, nói vậy chắc hôm nào chị phơi khoai khô rồi nấu cơm độn coi thử mình có trở về Phú Vinh mà không cần vé máy bay được không. Thời đó nhà bác Ba nấu cơm bằng nồi đồng, canh chua múc ra cái tô miệng loe, đáy nhỏ, còn nước mắm ớt thì đăm trong cái cối sành. Có hôm chị chạy chơi lăng quăng, chạy vô bếp nhà bác, nhà bác Ba nấu cơm gạo đỏ, chị (mới sáu tuổi thôi) nhìn mà tò mò quá, muốn ăn thử một miếng mà không dám xin. Tonka nhớ nhà bác Ba không? Nhà bác Ba có con bò mẹ đẻ ra chú bò con ướt rượt, té lên, té xuống đó.
Mai sẽ dán kim chi kiểu Huệ bên mục Gia Chánh. Chị làm xong rồi, Bảo Trân ơi. Sẽ đi mua rong biển về làm, chụp hình rồi chỉ Bảo Trân làm thêm kim chi (gỏi) rong biển. Giờ đi ngủ. Khò khò khò...