mấy (mươi) đời
rồi em chưa coi lại phim tập mấy chị ơi , nghe mấy chị kể thật là vui, hổm rày chị Bình để rạp trống lâu quá. Làm sao mà mình có thì giờ để coi cho hết mấy chục tập ha. Cái hồi mà em còn coi phim tập là phim Hongkong lận, Lương triều Vĩ, Trương Mạn Ngọc, Lưu Gia Linh đó, cũ mèm rồi, chắc giờ không còn chị nào nhớ đâu. Mười mấy năm rồi khg rớ tới phim tập nữa hì hì nên nghe mấy chị kể mà thôi.
(Khg ngồi đan, khỏi cần coi phim tập hén
)
Chị Huệ thật kiên nhẫn và nhiệt tình vô cùng, mà lại được toàn học trò giỏi
Chị N Đ mới xem hình mà đã đan được cái mũ tai mèo, còn chị BT cũng làm được khăn mũi xương cá, ui chao là hay. Em đọc cái gì mà mũi lên mũi xuống hi hi muốn tá hỏa luôn
À chị Huệ, em nhớ hồi đó má em đan mũ tai mèo còn có hai cái quai cột ở dưới nữa, giống như hai cái lá có cuống vậy đó, không xỏ dây nơ như của chị N Đ. Ở một cái "cuống lá" má có đan làm hai lớp rời ra giống như cái khe, khi cột quai thì mình lấy một "cái lá" xỏ vô cái khe ở cái "cuống lá" bên kia là xong, lúc này thì nhìn giống như hai "cái lá" chéo nhau dưới càm em bé.
Nhiều khi em cũng tiếc vì không học đan của má, để mai một thật là uổng nhưng sao thấy... ngán quá. Lúc ở SG thì má khg đan nữa vì trời ấm nên không cần. Còn từ lúc sang đây, má em chỉ đan áo và mũ len cho mấy đứa cháu nhỏ, xinh lắm, thấy thương lắm chị ơi.