Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages«<3132333435>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
hongkhackimmai
#641 Posted : Saturday, November 15, 2008 10:23:05 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
..... Hai anh em mời mẹ ra khỏi phòng làm việc (ở nhà), hút bụi, lau chùi, dọn dẹp. Mua thêm kệ, ngăn, hộp, giỏ, hai anh em sắp xếp mọi thứ thành một trật tự mới, mỗi thứ có chỗ nhất định của mình, gọn gàng, thứ tự. Kỳ Giáng Sinh năm trước, hai anh em tặng mẹ một cái máy in màu đồ sộ. Kỳ Lễ Mẹ, sư huynh tặng mẹ cái iMac mà Huệ đang gõ nè, có tiếng Việt sẵn trong máy, khỏi cần software. Tivi thì cũng có sẵn trong phòng rồi. Khi Huệ được phép bước vào phòng làm việc cũ, thì nó đã biến mất! Thay vào đó là một khung cảnh mới lạ, hoàn toàn mới lạ! Huệ đứng như chôn chân! Hai anh em còn dọn nhà xe, mua ổ khóa chết (deadbolt) thay cho các ổ khóa của cửa basement và cửa phòng buổi sáng bước ra ngoài patio, để nhà thêm an toàn. .....




Cảnh này tớ đã trải qua.
Khi các con còn độc thân, thì tình yêu dồn cho mẹ rất nồng nàn, vì mẹ là trên hết....
Nhưng khi con lập gia đình, thì tình yêu đó được chia sẻ ra thành nhiều mảnh: một rất lớn cho chồng, hai rất nặng cho con, và phần cho mẹ thì từ từ thu nhỏ lại.... cho tới khi khó thấy.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì công ăn việc làm đa đoan, vì công việc nhà túi bụi, vì nuôi con nhiêu khê, vì xả giao với nhiều bạn bên chồng bên mình, vì còn bổn phận với in-laws. Triệu thứ vì.... vi... vì..
Nhiều job quá mà ! cho nên năm thì mười họa mới có dịp tìm đường về thăm mẹ, thì lúc đó mẹ đã già quá rồi

Những chị em muốn gần gũi con thì nên ở chung, làm babysit cho đám cháu ngoai, và cơm nước dọn cửa dọn nhà cho họ thì tình mẹ con sẽ bền vững, nồng nàn .

Những chị em nào đã trải qua những đoạn trường trong cuộc sống, trần ai nuôi con, khi tuổi già cần.... relax, không ở chung hoặc gần nhà con, thì không sớm thì muộn cũng..... năm thì mười họa mới thấy mặt con , và tình mẹ con cũng bay theo chiều gió Black Eye .


Huệ
#642 Posted : Sunday, November 16, 2008 5:27:05 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi hongkhackimmai

quote:
Gởi bởi Huệ
..... Hai anh em mời mẹ ra khỏi phòng làm việc (ở nhà), hút bụi, lau chùi, dọn dẹp. Mua thêm kệ, ngăn, hộp, giỏ, hai anh em sắp xếp mọi thứ thành một trật tự mới, mỗi thứ có chỗ nhất định của mình, gọn gàng, thứ tự. Kỳ Giáng Sinh năm trước, hai anh em tặng mẹ một cái máy in màu đồ sộ. Kỳ Lễ Mẹ, sư huynh tặng mẹ cái iMac mà Huệ đang gõ nè, có tiếng Việt sẵn trong máy, khỏi cần software. Tivi thì cũng có sẵn trong phòng rồi. Khi Huệ được phép bước vào phòng làm việc cũ, thì nó đã biến mất! Thay vào đó là một khung cảnh mới lạ, hoàn toàn mới lạ! Huệ đứng như chôn chân! Hai anh em còn dọn nhà xe, mua ổ khóa chết (deadbolt) thay cho các ổ khóa của cửa basement và cửa phòng buổi sáng bước ra ngoài patio, để nhà thêm an toàn. .....
Cảnh này tớ đã trải qua.
Khi các con còn độc thân, thì tình yêu dồn cho mẹ rất nồng nàn, vì mẹ là trên hết....
Nhưng khi con lập gia đình, thì tình yêu đó được chia sẻ ra thành nhiều mảnh: một rất lớn cho chồng, hai rất nặng cho con, và phần cho mẹ thì từ từ thu nhỏ lại.... cho tới khi khó thấy.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì công ăn việc làm đa đoan, vì công việc nhà túi bụi, vì nuôi con nhiêu khê, vì xả giao với nhiều bạn bên chồng bên mình, vì còn bổn phận với in-laws. Triệu thứ vì.... vi... vì..
Nhiều job quá mà ! cho nên năm thì mười họa mới có dịp tìm đường về thăm mẹ, thì lúc đó mẹ đã già quá rồi

Những chị em muốn gần gũi con thì nên ở chung, làm babysit cho đám cháu ngoai, và cơm nước dọn cửa dọn nhà cho họ thì tình mẹ con sẽ bền vững, nồng nàn .

Những chị em nào đã trải qua những đoạn trường trong cuộc sống, trần ai nuôi con, khi tuổi già cần.... relax, không ở chung hoặc gần nhà con, thì không sớm thì muộn cũng..... năm thì mười họa mới thấy mặt con , và tình mẹ con cũng bay theo chiều gió Black Eye .
Dạ, Huệ được ngày nào hay ngày nấy, chị Hồng Khắc Kim Mai. Huệ chỉ biết cảm tạ mỗi ngày. Sau này, khi nào chúng có gia đình, ít về thì Huệ sẽ nhớ thêm. Còn bây giờ thì mừng húm. Khi các con về, tụi nó cũng đi chơi ở ngoài với bạn bè nhiều lắm, nhưng Huệ vẫn thấy ấm áp như có các con bên cạnh. Huệ thấy mình có phước, khi nuôi các con chỉ mong chúng lớn lên là những cánh chim tự do (free spirits) bay lượn trên bầu trời cao rộng, sống với những chọn lựa rất cá nhân của mỗi đứa. Huệ không muốn đứa con nào phải vướng bận với thói lề, những định luật của cuộc sống, làm theo mọi người. Huệ chỉ biết nuôi cho các con đủ lông, đủ cánh, dạy những giá trị của tổ tiên, cha ông và gia đình, nhưng không kỳ vọng các con phải tuân theo. Huệ cho các con trộn tất cả những điều chúng học hỏi được từ cha mẹ, gia đình, học đường, sách vở, bạn bè, xã hội và nhất là những suy nghĩ riêng, những giá trị riêng mà các con chọn lựa, để tung bay về chân trời của chúng. Quả thật, chúng bay đi, nhưng thỉnh thoảng chúng lại bay về, tạm thời là vậy.

Dạ, nhưng mà nói thì dễ, phải không chị, mai mốt các con có gia đình, ít bay về, để coi ai sẽ bắt đầu thở than cho biết.

Bảo Trân
#643 Posted : Sunday, November 16, 2008 11:02:45 AM(UTC)
Bảo Trân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 635
Points: 132

Was thanked: 24 time(s) in 22 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

quote:
Gởi bởi Bảo Trân
Chị Huệ làm BT mủi lòng. BT cũng vậy, mỗi năm chỉ chờ ngày con về để nấu cho con ăn những món mà con thích. Đi xa cách mấy con vẫn không quên phở, bún thang mẹ nấu, bún thịt nướng với nước mắm mẹ pha. Mẹ bây giờ già rồi, nấu xong là...oải, nhưng vẫn lăn lưng vào bếp hầu con.

Chắc hai cháu năm nay đều về nhà nghỉ lễ với gia đình phải không Bảo Trân? Chúc gia đình Bảo Trân những ngày xum họp ấm cúng và hạnh phúc nhé. Huệ mới nghe mấy món ngon mà Bảo Trân kể là đã thấy đói bụng rồi. beerchug



Chị ơi,
Chú nhỏ của em còn đi học, mang tiếng ở cách nhà 30 miles vậy mà mấy ngày lễ, Tết mới về vì chương trình học nặng nề. Còn chú lớn thì đi làm ở Thailand, một năm gặp một, hai lần: 1 lần con về và 1 lần đi thăm con. Thành ra những ngày sum họp bận bịu nhưng mà hạnh phúc lắm chị ạ. Chúc chị và gia đình có những ngày vui thật đầm ấm.
PC
#644 Posted : Sunday, November 16, 2008 8:06:28 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,669
Points: 28
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Bảo Trân
Chị ơi,
Còn chú lớn thì đi làm ở Thailand, một năm gặp một, hai lần: 1 lần con về và 1 lần đi thăm con.



Đi Thái Lan mà có người quen ở đó thì sướng biết mấy.
Bảo Trân
#645 Posted : Monday, November 17, 2008 12:18:53 PM(UTC)
Bảo Trân

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 635
Points: 132

Was thanked: 24 time(s) in 22 post(s)
quote:
Gởi bởi PC
Đi Thái Lan mà có người quen ở đó thì sướng biết mấy.



Tưởng vậy mà không phải vậy. Đi tour dzui hơn và rẻ hơn. Vì em có nhà ở Thái nên BT không book tour từ bên này. Qua bển đi chơi đây đó, về tính tiền ra còn nhiều hơn là đi tour thẳng từ Mỹ. Nhưng cốt là thăm con, nên em/con dẫn đi đâu thì đi đó (nơi nào mấy đứa nó thích), quanh quẩn thì cũng đi biển, rồi shopping(cũng đắt như ở Mỹ), và chợ thì cũng vô siêu thị như Costco, Vons bên này. Mấy lần tới Bangkok rồi mà BT chưa hề được đi Night Bazaar ở downtown, chưa được ăn hàng ngoài chợ.
PC
#646 Posted : Thursday, November 20, 2008 7:39:14 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,669
Points: 28
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Đi tour thì chỉ có một kiểu, thành ra nếu chưa bao giờ đi thì nên đi tour, tiện hơn. Nhưng nếu có người quen ở đó và lại từng đi tour rồi thì đi tự mình sẽ thưởng thức được nhiều thứ hơn. Nhiều người tính hay ghê nha, họ đi theo tour, tới khi đám đó trở về thì họ tách ra đi thăm các nơi khác. Một tuần sau họ trở lại Vọng Các và ráp vô cái tour kế tiếp để cùng trở về. Chơi cách này rẻ được tiền khách sạn và máy bay hơn nhiều so với tự mình đi.
Huệ
#647 Posted : Sunday, November 23, 2008 3:46:19 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Gió lạnh. Trời thu trong, nhìn thì không biết, nhưng ra khỏi nhà là gặp ngay cơn gió lạnh buốt như mùa đông. Một vài tiểu bang khác đã có tuyết. Con đường từ phi trường về nhà không xa mà cũng không gần, gói đủ những điều chia xẻ về sách báo con đã đọc, chuyện bạn bè và công việc làm ăn.

Về đến nhà là vừa vặn giờ cơm tối. Mùi quế, hồi, đinh hương, gừng, hành thoang thoảng trong bếp. Các cửa phòng, cửa tủ áo đã đóng chặt, không thôi mùi phở sẽ theo Huệ vào thang máy, đi làm. Bữa ăn đơn giản dọn ra. Sư huynh gần xong tô phở, Huệ hỏi "Con muốn ăn thêm phở nữa hay muốn thử bánh bột lọc mẹ làm?" "Mẹ ơi, what a tough question!" Huệ dọn thêm tô phở thứ hai, sạch luôn tô thứ hai, Sư huynh thức làm việc trên laptop cho tới gần hai giờ sáng. Câu hỏi ban tối không còn khó khăn gì nữa, những chiếc bánh bột lọc thơm mùi lá chuối, rắc bên trên là những lát ớt nửa xanh nửa cam, cũng tới lượt lên bàn.

Khi cả nhà dùng bữa tối xong, Huệ pha trà và cà phê. Sư huynh ngồi bên lò sưởi. Anh Hai uống trà ngồi kế bên. Buổi tối yên tịnh, đầm ấm. Ngọn lửa trong lò sưởi múa những vũ điệu quen thuộc, ánh sáng lung linh, tỏa hơi ấm mềm mại và dễ chịu, len nhẹ vào giữa làn da và lớp áo dạ mỏng.

Không hiểu tại sao mỗi lần nhìn được con về trong mái nhà, Huệ cảm thấy thật an ninh. Bấy giờ Huệ mới biết rằng những ngày qua hình như trong tim mình luôn mơ hồ có một nỗi vẩn vơ nào đó không định nghĩa được.

Huệ
#648 Posted : Sunday, November 23, 2008 4:53:44 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Có những niềm vui thật là nhỏ bé nhưng cũng thật là kỳ diệu. Sáng nay trên đường lái xe, Huệ nghe được buổi chuyện trò của nữ ký giả Diane Rehm và nữ thi sĩ Maya Angelou trên đài phát thanh NPR (National Public Radio - FM 88.5). Nhà thơ Maya Angelou kể lại rằng một buổi sáng bình thường như mọi buổi sáng, bà nghe có tiếng chào "good morning" vui vẻ và thân ái của một người phụ nữ khác đang đi bách bộ trên đường. Bà cũng chào lại "good morning" và nhìn người phụ nữ này. Bà Maya Angelou hơi ngạc nhiên khi thấy người phụ nữ đó là một người da trắng, có vẻ lớn tuổi hơn bà, không biết bà đã gặp ở đâu chăng. Không biết hai người đã gặp nhau ở đâu? Có lẽ ở nhà thờ? Bà như chờ đợi thêm một vài lời thăm hỏi nữa, hay ít nhất một dấu hiệu nào đó, để có thể nhớ lại. Nhưng người phụ nữ da trắng vẫn mỉm cười và tiếp tục bước đi như chưa hề quen biết nhau. Và quả thật, hai người phụ nữ này, da trắng và da màu, chưa bao giờ quen biết nhau. Bà Maya Angelou thuật lại cho nữ ký giả Diane Rehm nghe rằng tiếng chào đơn giản "good morning" hôm đó đã nâng cao tâm hồn bà lên và đã ở lại trong trái tim bà cho đến mãi mãi. Câu chuyện hàn huyên trong chương trình phỏng vấn danh nhân thường lệ của Diane Rehm tiếp tục và nhà thơ Maya Angelou kể thêm rằng có một người thanh niên chán sống đang lầm lũi đi về phía một chiếc cầu cao với ý định gieo mình xuống giòng sông đang chảy phía dưới. Anh ta chợt nghe một tiếng chào "good morning" của một người qua đường. Tiếng chào nghe thật vui vẻ, thân ái và quan tâm. Trong cái tích tắc ấy, anh bỗng thức giấc khỏi cơn trầm kha, ảo não của mình. Anh chợt ngộ ra rằng nếu có một người chưa từng quen biết mà vẫn xem anh đáng được gửi đến lời chúc tốt đẹp thì anh cũng có thể tự ban tặng cho mình một cơ hội thứ hai. Anh quay bước, không đi về phía chiếc cầu cao nữa. Khi kể lại câu chuyện này cho nhà thơ Maya Angelou nghe, người thanh niên ấy đã qua tuổi 59. Nhà thơ Maya Angelou nói thêm rằng thật chúng ta không thể nào biết được những gì đang xảy ra trong tâm tư của một người lạ đang đi qua trước mặt. Một lời chào đơn giản, chân tình biết đâu có thể đem lại cho người ấy một niềm vui nhỏ bé, không chừng còn có thể thay đổi phần nào vận mạng của người đó.

Ai không tin vào sự kỳ diệu của tiếng chào "good morning", hãy thử.

Huệ
#649 Posted : Tuesday, December 2, 2008 7:04:17 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Những ngày nghỉ lễ qua mau. Hai anh em về nhà và cả gia đình xum họp. Anh thì được mẹ đón. Em về sau, cha mẹ đi làm, không ai đón, nhưng em có cái xe thuê, từ phi trường lái xe về nhà, có xe tự do lái đi đó đi đây, cùng với anh đi mua sắm cho lễ Giáng Sinh và hai anh em rủ nhau dấu quà đâu đó trong nhà.

Những ngày nghỉ lễ xoay quanh những bữa ăn, những giấc ngủ muộn, dậy muộn, những buổi tối ngồi bên lò sưởi hàn huyên và cùng xem phim. Huệ chuẩn bị từ trước nên không đến nỗi quá bận rộn trong bếp. Ba vị thực khách nhà Huệ thích ăn ngon nhưng rất ngại thấy Huệ phải tất bật, vất vả, hay tốn quá nhiều thì giờ trong bếp. Khi nào thấy Huệ thong thả, ung dung dọn bữa, cả ba vị thực khách đều mừng và ăn ngon miệng. Ba vị thực khách năm nay cũng lên tiếng hoan nghênh Huệ nấu những món ăn lành, vừa nấu vừa nghĩ đến sức khỏe của mọi người, hạn chế chất béo, đường, thịt đỏ, tôm cua. Hai vị thực khách đã vào hội uống trà của Huệ, ngoài nước chai và nước trái cây tươi ép ở nhà, chỉ uống trà. Một vị thực khách vẫn còn ghiền cà phê Huệ pha, nhưng hạn chế tối đa hai tách mỗi ngày. Năm nay không thấy ai khui rượu vang. Có một chai champagne được khui ra nhưng vẫn còn hơn một nửa. À quên, có ba bữa ăn tối cả gia đình cùng cụng ly...nước táo chai (apple cider). Huệ có mua thật nhiều táo, thêm ít cam, chanh, dùng cái juicer ép lấy nước uống liền trong vòng ba mươi phút, còn lại bỏ tủ lạnh. Tráng miệng có trái cây, bốn ly chè đậu, một cái bánh fruit tarte và một cái bánh chocolate mousse nhỏ cho cả tuần. Những năm trước, khi mọi người xem phim, Huệ dọn Kings cheese để nhâm nhi với rượu vang trắng. Năm nay dẹp Kings cheese và dẹp rượu vang, Huệ dọn Brie cheese và bánh mì Ý nướng sơ để thỉnh thoảng quý vị khán giả dằn bụng coi phim tiếp.

Huệ vừa xem phim vừa ngủ gục vì trước kỳ nghỉ lễ phải làm giờ phụ trội bị thiếu ngủ quá sức. Xem nhiều phim lắm, nhưng thưởng thức trọn thì Huệ chỉ được ba phim, The Piano Teacher, Legend of The Shadowless Sword và Black Book. The Piano Teacher là phim Áo, dựa theo một tác phẩm của nhà văn đoạt giải văn chương Nobel Elfriede Jelinek. Legend of The Shadowless Sword là phim Trung Hoa do Zhang Yimou đạo diễn và Gong Li đóng vai chính. Black Book là phim Hòa Lan, thuật chuyện kháng chiến Hòa Lan dưới thời chiếm đóng của Đức Quốc Xã. Cả ba phim đều rất hay.

Những ngày nghỉ lễ qua mau. Sáng chúa nhật là lúc gia đình tạm chia tay. Hai anh em lại lên đường. Em lái xe đưa anh cùng ra phi trường. Anh bay về Chicago. Em bay về San Diego. Nhưng hẹn gặp nhau sau ba tuần nữa dưới mái nhà này nhé.

Ba Tê
#650 Posted : Wednesday, December 3, 2008 3:22:54 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Niềm vui của chị Huệ tới liền tù tì hén Blush

Ước gì... 3T được ông tiên gõ chiếc đũa thần lên đầu, chứ đừng quất vào chân hay mông (*), để 3T được biến thành họa sĩ tài hoa phóng cọ vẽ lại cái cảnh êm đềm hạnh phúc rất sống động của mái gia đình đặc biệt này. Tranh ấy chắc sẽ được đem bán đấu giá mang về một tí tiền còm cho nhà PNV mình.

Hí hí , định viết thêm tí nữa nhưng sực nhớ ra đây chỉ là "ước gì" mà thôi. Tịt ngòi !

(*) quất vào chân thì lại chân nhảy dựng lên như mang đôi hia 7 dặm, dọt !
....quất vào mông thì mông lại dính vô ghế , ngồi ôm laptop miết !
Sương Lam
#651 Posted : Wednesday, December 3, 2008 6:45:04 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Huệ ơi,
Hạnh phúc thật là tầm thường và giản dị, phải không Huệ?Wink
Gia đình đoàn tụ là hạnh phúc tuyệt vời đấy, Huệ ạ!Blush

Đừng tìm mãi nơi đâu là hạnh phúc?
Có thể gần và có thể thật xa
Xa hay gần là ở tại nơi ta
Ta tâm tưởng thế nào là thế nấy.


(Thơ: Hạnh phúc ở nơi đâu của SL)

Huệ
#652 Posted : Wednesday, December 3, 2008 11:10:21 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Cảm ơn chị Sương Lam về những câu thơ rất thiền của chị và cảm ơn chị Ba Tê về những lời khen rộng rãi của chị. Huệ làm lụng quanh năm không thấy mệt nhọc là nhờ thỉnh thoảng có những dịp xum họp quý giá này cho Huệ chờ đợi và chuẩn bị. Một năm của Huệ được đánh dấu bằng những ngày cả nhà được nghỉ ngơi cùng một lúc, vui vẻ bên nhau và cảm được tình thương yêu trìu mến và quý trọng nhau đang len vào mạch sống của mình.

Kỳ này chị Ba Tê qua thăm vùng thủ đô mà Huệ không gặp được chị cũng là một điều thật đáng tiếc. Chị Ba Tê ơi, hẹn chị kỳ tới nha, thế nào cũng gặp nhau mà, nếu không gặp được ở Washington DC thì mình gặp ở California nha. Chỗ chị chụp hình lá vàng mùa thu chỉ cách nơi làm việc của Huệ có vài ngọn đèn lưu thông. Chị cứ đi thẳng tới chỗ có "cây bút chì" (Washington Monument) rồi băng qua đại lộ Independence, ngay bên trên trạm metro Smithsonian là sở của Huệ. Nhưng tuần tới này thì Huệ không có ở đó. Thứ hai tuần tới Huệ cũng đi làm như mọi ngày, nhưng kéo theo cái va-ly. Huệ làm ở sở từ 7 giờ 15 đến 8 giờ 30 thì leo xuống trạm metro để lấy metro chạy ra phi trường. Buổi chiều thứ hai Huệ sẽ có mặt ở New Orleans để sáng sớm thứ ba bắt đầu làm việc tại đó. Sáng thứ năm ăn sáng xong Huệ cũng sẽ bắt đầu làm việc từ 7 giờ 15 cho tới 8 giờ 30 cùng với toán của mình trước khi lái xe ra phi trường New Orleans để về lại Washington DC. Hỏi tại sao Huệ làm việc gì mà giờ khắc chi li như lính thế? Dạ phải, em không hẳn là lính nhưng em rất tự hào thưa cùng quý vị rằng em là công bộc quốc gia và em xin hân hoan hỏi vậy chứ quý vị thấy tiền thuế của quý vị đóng để trả lương cho em làm việc nghiêm túc như thế có đáng đồng tiền bát gạo không ạ?

Huệ
#653 Posted : Friday, December 5, 2008 11:34:10 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC
Mar 03, 2008
Chị SL và chị Huệ hay bạn nào khác có biết ở đâu Bài Tựa Truyện Kiều của Phạm Quý Thích thì cho giùm cái link nha. (Trong đó có câu: đã toan đúc sẵn nhà vàng cho người quốc sắc, lại muốn mượn chùm phương thảo hú vía thuyền quyên đó). Thanks.


Huệ đã tìm được rồi nè PC, nhưng tác giả bài này là Chu Mạnh Trinh. Bài này có nhiều người dịch, ít nhất là ba rồi. Bản sau đây có lẽ là bản PC muốn tìm.

http://machuong.thivien....dex.php/topic,22.0.html

Thanh Tâm Tài Nhân Tập Tự

Dịch bởi Đoàn Tư Thuật:

Tựa Truyện Kiều
"Giả sử ngay khi trước, Liêu Dương cách trở, duyên chàng Kim đừng lỡ việc ma chay; quan lại công bằng, án viên ngoại tỏ ngay tình oan uổng. Thì đâu đến nỗi son phấn mấy năm lưu lạc, đem thân cho thiên hạ mua cười; mà chắc biên thuỳ một cõi nghênh ngang, ai xui được anh hùng cởi giáp. Thì sao còn tỏ được người thục nữ mà đủ đường hiếu nghĩa, tay đàn bà mà lại có cơ quyền. Thế mới biết: người khôn thì hay gặp gian truân, chuyện đời khéo lắm trò quanh quẩn. Con tạo hoá vốn thương yêu tài sắc, nàng đà biết thế hay chưa. Khách má hồng đừng giận nỗi trăng già, ta cũng khuyên lời phải chẳng. Chỉ vì một tội mối manh chưa có, thề thốt đã nhiều, trăng gió mắc vào, phồn hoa dính mãi. Cũng có người bảo: tại nước chảy mây trôi lỡ bước, nên cành đưa lá đón quen thân. Nào biết đâu bông hạnh nở ngoài tường chưa để con ong qua tới; cho có muốn lưỡi dao liều với mạng, lại e thành cháy vạ lây. Tấm lòng này như tuyết như gương, mối sầu nọ qua ngày qua tháng. Ngọc kia không vết, giá liên thành khôn xiết so bì. Nước đã trôi xuôi, hồn cựu mộng hãy còn vơ vẩn. Bàn cho thật phải, tình cũng nên thương. Lại xem như bút mực tài hoa, đoạn trường mười khúc; trúc tơ phong nhã, hồ cầm một chương; câu thần vẳng vọng tiêu tao, bóng ngọc tưởng chiều não nuột; hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh, vậy nên khách đa tình say chuyện phong lưu, trăm năm cũ còn ghi tên tuổi hảo; người chép sách tiếc vì tài sắc, nghìn thu sau nhặt lấy phấn hương thừa. Than ôi, một bước phong trần, mấy phen chìm nổi; trời tình mờ mịt, bể hận mênh mang. Sợi tơ mành theo gió đưa đi, cánh hoa rụng chọn gì đất sạch. Ai dư nước mắt khóc người đời xưa, thế mà giống đa tình luống những sầu chung, hạt lệ Tầm Dương chan chứa; lòng cảm cựu ai xui thương mướn, nghe câu ngọc thụ não nùng. 

Cho hay danh sĩ giai nhân, cùng một kiếp hoa nghiêm nặng nợ. Ngán nỗi non xanh đất đỏ, để riêng ai luân lạc đau lòng. Ta cũng nòi tình, thương người đồng điệu. Cái kiếp không hoa lẩm cẩm, con hồn xuân mộng bâng khuâng. Đã toan đúc sẵn nhà vàng chờ người quốc sắc, lại muốn mượn chùm phương thảo hú vía thuyền quyên. Sẵn bút nghiên chia vịnh từng hồi, đem sự tích tóm làm một tựa. Bây giờ kể còn dài chưa hết, hạt ba tiêu như thánh thót mưa thu. Hỡi ơi, hồn còn có biết hay chăng? Bóng hoàn bội tưởng ra vào Lạc phố."


Sau đây là phiên âm tiếng Việt của nguyên tác (còn muốn đọc Hán văn thì cho biết để Huệ rinh về):

"Kim sử duyên đề tặng phiến, Liêu Dương bất quy thúc phụ chi tang, biến khởi mãi ty, Lôi châu tức biện oan dân chi án; tắc sắc cầm hảo hợp, cốt nhục đoàn viên, bích ngọc trường lưu, tử thoa bất đoạn; yên hoa thương khách, hà lai mại tiếu chi kim, thanh giáo ngoại thần, chung trở quy hàng chi giáp. Hà dĩ biểu khuê nhân chi hiếu hạnh, kiến hiệp nữ chi cơ quyền? Nãi tri sự phi khúc tắc bất kỳ, ngộ dũ truân nhi nãi hiển. 
Khanh chân đạt giả, tu tri thương hiệu chi liên tài; ngã diệc vân nhiên, mạc oán hồng nhan chi vô phận. Độc thị vị thông môi chuớc, tiên đính tư minh, nhất trụy phiến hoa, tiện thành kết tập. Hoặc giả vị thủy đãng vân lưu chi thái, luận nhi vi chi nghênh diệp tống chi phong. Bất tri hồng hạnh xuất tường, vị phó hương tâm phấn điệp. Sương phong liễm hận, khủng điên họa sự ư trì ngư. Lệ kính lý chi băng sương, độ sầu biên chi tuế nguyệt. Vô hà chi bích, giá khả trọng ư liên thành; dĩ thệ chi ba, mộng do hồi ư cựu phố. Thí bình tình nhi trước luận, nghi lược tích nhi nguyên tâm. Hựu huống: thập thủ tân thi, quán nhập đoạn trường chi tập; tứ huyền cung oán, phổ thành bạc mệnh chi âm. Giác thê lương kỳ não nhân, phục đính đình nhi cố ảnh. Hoa ưng thâu diễm, liễu dục tăng kiều. Tham bắc bộ chi phong tao tiếu đề diệc vận; thiện nam triều chi phấn đại nùng đạm tương nghi. Cố nghi chư lão chung tình, biến danh tính ư quần biên tụ dốc; toại sử thiên thu ký sự, thái phong lưu ư thặng phấn tàn chi. 
Ta hồ! Tiểu trích phong trần, kỷ tao ma nghiệt! Tình thiên hạo diểu, hận hải thương mang! Tùy phong chi nhứ hà y! Trụy khổn chi hoa vô lại! Can khanh thậm sự, thế cổ thiên sầu! Nhiên nhi thính nguyệt dạ chi tỳ bà, thanh sam dị thấp; xướng cách giang chi ngọc thụ, bạch mấn thiêm hoa. Do lai danh sĩ giai nhân, túc thế hữu hoa nghiêm chi kiếp. Hựu quái thanh sơn hoàng thổ, thiên cổ đồng luân lạc chi bi. Bộc bản đa tình, cảm thông đồng điệu. Vị ngộ không ư sắc giới, thiên liên do mộng ư xuân tràng. Kim ốc A Kiều, mạn trước bán không chi tưởng; mỹ nhân phương thảo, bằng chiêu cách đại chi hồn. Ngẫu hững bút dĩ trừu tư, toại trục hồi nhi tưởng vịnh. Ngôn chi trường dã, tạ đương khách song thính vũ chi đàm; linh chi lai hề, hoặc tại Lạc phố lăng ba chi dạ..."


Huệ
#654 Posted : Friday, December 5, 2008 11:48:05 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Tương truyền, Phạm Quý Thích là người đầu tiên đem Truyện Kiều ra giảng dạy học trò, có nhuận sắc lại chút ít tác phẩm của Nguyễn Du, đổi tên Ðoạn trường tân thanh thành Kim Vân Kiều tân truyện và đem khắc ván in ở phố Hàng Gai, Hà Nội. Sau đây là bài thơ chữ Hán "Đoạn trường tân thanh đề từ" (hoặc “Thính Đoạn trường tân thanh hữu cảm”) và bản dịch Nôm của chính Phạm Quý Thích trong “Hoa đường nam hành thi tập” gồm 307 bài thơ vịnh cảnh vào kinh đô Huế, tặng bạn bè, thuật, hoài, mừng, viếng...

斷 腸 新 聲 題 辭
佳 人 不 是 到 錢 塘
半 世 煙 花 債 未 償
玉 面 豈 應 埋 水 國
冰 心 自 可 對 金 郎
斷 腸 夢 裏 根 緣 了
薄 命 琴 終 怨 恨 長
一 片 才 情 千 古 累
新 聲 到 底 為 誰 傷
范 貴 適

Phiên âm Hán-Việt:

Đoạn trường tân thanh đề từ
Giai nhân bất thị đáo Tiền Đường
Bán thế yên hoa trái vị thường
Ngọc diện khởi ưng mai Thuỷ quốc
Băng tâm tự khả đối Kim Lang
Đoạn trường mộng lý căn duyên liễu
Bạc mệnh cầm chung oán hận trường
Nhất phiến tài tình thiên cổ luỵ
Tân Thanh đáo để vị thuỳ thương.


Phạm Quý Thích
Dịch nghĩa:
Đề cuốn Đoạn trường tân thanh

Người đẹp (mà) không đi đến sông Tiền Đường,
(Thì) nửa đời lầu xanh vẫn chưa trả xong nợ.
Mặt ngọc của nàng đâu cần phải chìm xuống thủy cung,
Tâm trong sáng của nàng xứng đáng gặp chàng Kim lắm.
Giấc mộng đoạn trường nay đã biết rõ nguồn cơn,
Khúc đàn Bạc mệnh dứt rồi nỗi hận còn vương.
Vì một mảnh tài tình mà ngàn năm còn lụy,
Tác phẩm Tân Thanh này vì ai mà thương cảm đau lòng.]/i]

Tác giả tự dịch thơ:

[i]Đề cuốn Đoạn trường tân thanh
Giọt nước Tiền Đường chẳng rửa oan
Phong ba chưa trắng nợ hồng nhan
Lòng còn tơ vướng chàng Kim Trọng
Vẻ ngọc chưa phai chốn thuỷ quan
Nửa giấc Đoạn trường tan gối điệp
Một dây Bạc mệnh dứt cầm loan
Cho hay những kẻ tài tình lắm
Trời bắt làm gương để thế gian.

Trong trời đất đã có người tài tình tuyệt thế, tất thế nào cũng có việc khảm kha bất bình. Tài mà không được gặp gỡ, tình mà không được hả hê, đó là căn nguyên của hai chữ đoạn trường vậy. Thế là lại có kẻ thương tiếc tài tình, xem thấy việc, trông thấy người, thì còn nhìn thế nào được mà không thở than rền rĩ.

Nghĩa là bậc thánh mới quên được tình, bậc ngu không hiểu tới tình. Tình chung chú vào đâu, chính là chung chú vào bọn chúng ta vậy. Cho nên phàm người đã ít tình, tất là không có tài, chỉ nửa loà nửa sáng, sống chết trong vòng áo mũ, trong cuộc no say, dù có gặp cái cảnh thanh nhã như hoa thơm buổi sáng, trăng tỏ ban đêm, cũng chỉ trơ trơ như cây cỏ, như cá chim vậy.

Còn đến bậc tuyệt thế tài tình, mặt ngọc vẻ hoa, lòng gấm miệng vóc, ngâm thơ liễu nhứ, nổi tiếng đài gương, vịnh phú ngô đồng, khoe tài án bút, nếu một bậc quán tuyệt thiên thu như thế lại gặp được bậc chân chính tài nhân, kết duyên tác hợp, khi thơ ngâm hoa nở, khi đàn gảy trăng lên, nguồn ái ân trọn nghĩa trăm năm, truyện phong lưu chép thành một lục, người đương vào cảnh ấy đã không gặp phải nỗi khảm kha bất bình, thì người truyền lại việc ấy còn phải đặt ra truyện Đoạn trường tân thanh làm gì?

Chỉ vì dịp may dễ lỡ, việc tốt thường sai, tiếng hoàn lặng ngắt, còn trơ bóng trúc lung lay; mặt ngọc vắng tênh, chỉ thấy hoa đào hớn hở. Có tài mà không gặp được tài, có tình mà không hả được tình; tài tình đã tuyệt thế, gặp toàn bước khảm kha, há không phải là con Tạo đang tay ách người quá lắm ru? Ấy chính là truyện Đoạn trường tân thanh vì đấy mà làm ra vậy.

Truyện Thuý Kiều chép ở trong lục Phong tình, ta không bàn làm gì. Lục Phong tình cũng đã cũ rồi. Tố Như tử xem truyện, thấy việc lạ, lại thương tiếc đến những nỗi trắc trở của kẻ có tài, bèn đem dịch ra quốc âm, đề là Đoạn trường tân thanh, thành ra cái lục Phong tình vẫn là cái lục cũ, mà cái tiếng Đoạn trường lại là cái tiếng mới vậy.
Trong một tập thì chung lấy bốn chữ "Tạo vật đố tài" tóm cả một đời Thuý Kiều: khi lai láng tình thơ, người tựa án khen tài châu ngọc; khi nỉ non tiếng nguyệt, khách dưới đèn đắm khúc tiêu tao; khi duyên ưa kim cải, non bể thề bồi; khi đất nổi ba đào, cửa nhà tan tác; khi lầu xanh, khi rừng tía, cõi đi về nghĩ cũng chồn chân; khi kinh kệ, khi can qua, mùi từng trải nghĩ càng tê lưỡi. Vui, buồn, tan, hợp, mười mấy năm trời trong cuốn văn tả như hệt, không khác gì một bức tranh vậy.

Xem chỗ giấc mộng đoạn trường tỉnh dậy mà căn duyên vẫn gỡ chưa rồi; khúc đàn bạc mệnh gảy xong, mà oán hận vẫn còn chưa hả, thì dẫu đời xa người khuất, không được mục kích tận nơi, nhưng lời văn tả ra hình như máu chảy ở đầu ngọn bút, nước mắt thấm ở trên tờ giấy, khiến ai đọc đến cũng phải thấm thía ngậm ngùi, đau đớn như đứt ruột, thế thì gọi tên là Đoạn trường tân thanh cũng phải.

Ta lúc nhàn đọc hết cả một lượt, mới lấy làm lạ rằng: "Tố Như tử dụng tâm đã khổ, tự sự đã khéo, tả cảnh đã hệt, đàm tình đã thiết, nếu không phải có con mắt trông thấu cả sáu cõi, tấm lòng nghĩ suốt cả nghìn đời, thì tài nào có cái bút lực ấy". Bèn vui mà viết bài tựa này.

Thuý Kiều khóc Đạm Tiên, Tố Như tử làm truyện Thúy Kiều, việc tuy khác nhau mà lòng thì là một: người đời xưa thương người đời trước, người đời nay thương người đời xưa, hai chữ tài tình thực là một cái thông luỵ của bọn tài tử khắp trong gầm trời này vậy.

Ta lấy một thiên mực nhạt, xa viếng nàng Kiều, tuy lời văn quê kệch, không đủ sánh với bức giao thiên, song đủ tỏ cái nợ sầu của hai chữ đa tình, tuy khác đời mà chung một dạ. May được nối ở sau cuốn Tân thanh của Tố Như tử, cùng làm một khúc Đoạn trường để than khóc người xưa.

Tháng hai, niên hiệu Minh Mạng, viết ở Thán hoa hiên đất Hạc giang.
Tiên phong Mộng liên đường chủ nhân (tức Phạm Quý Thích)


(Huệ sưu tầm trên mạng, không nhớ nguồn.)

PC
#655 Posted : Saturday, December 6, 2008 4:31:20 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,669
Points: 28
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Cooling Cám ơn chị Huệ,
Hôm nào rảnh PC sẽ học thuộc lòng bài này.... Đọc lên nghe du dương quá....

đúc nhà vàng cho người quốc sắc, hay là chờ người quốc sắc? Chị Huệ thấy chữ nào nghe hay hơn?

Huệ
#656 Posted : Saturday, December 6, 2008 5:23:37 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

Cooling Cám ơn chị Huệ,
Hôm nào rảnh PC sẽ học thuộc lòng bài này.... Đọc lên nghe du dương quá....

đúc nhà vàng cho người quốc sắc, hay là chờ người quốc sắc? Chị Huệ thấy chữ nào nghe hay hơn?
Chờ - âm điệu nghe hay hơn, ý nghĩa chỉnh hơn (đúc sẵn để chờ nghe có lý hơn là đúc sẵn để [giành] cho, để tặng), và nghe có tình hơn (không biết tìm nàng ở đâu, nhưng nhất định đón nàng bước về/vào, bất cứ lúc nào).

Bản dịch của Đoàn Tư Thuật hay hơn nhờ cách chọn chữ thi vị hơn và các chữ được chọn có bằng trắc du dương hơn, cách ngắt câu cũng đẹp hơn. Huệ để ý thấy nói chung khi viết văn cũng vậy, nếu đọc lại để thử âm điệu của lời văn mình vừa viết rồi chọn chữ cho cẩn thận thì thường văn nghe hay hơn.

Ngoài lề, trong cái link có thêm hai nhà văn nữa cũng dịch bản nguyên tác Thanh Tâm Tài Nhân Tập Tự của Chu Mạnh Trinh: Phùng Tất Đắc và Tchya Đái Đức Tuấn. Chắc PC và XV còn nhớ câu chuyện Lê Đỗ Thị Ninh và bài thơ Mầu Tím Hoa Sim. Nhà văn Đái Đức Tuấn là cậu ruột của Lê Đỗ Thị Ninh. Đái Đức Tuấn là một người em trai của bà (chị cả) Đái Thị Ngọc Chất, bà mẹ của Lê Đỗ Thị Ninh.

PC
#657 Posted : Sunday, December 7, 2008 6:51:00 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,669
Points: 28
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Chị Huệ,
PC đọc văn thơ thì lại thấy cho chớ không phải chờ. Cho ở đây không mang nghĩa là give mà có nghĩa là for. Vì nếu chờ thì chờ cái gì nữa? Chưa kể người Việt mình không nói là nhà vàng, vì nhà vàng là để chỉ cái nhà để cái quan tài người chết đi từ nhà ra nghĩa địa. Chỉ thắc mắc không biết tác giả mean là cho hay chờ mà thôi....
Ba Tê
#658 Posted : Tuesday, December 9, 2008 3:11:47 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Tới nay mình mới thấy cái post này đó H ơi ( 3T chỉ ngồi ở đáy giếng QE nay mới ...bò ra ! )

Rảnh rảnh H vô chia sẻ niềm vui ở New Orleans nghen . 3T nhớ French Quarter và Cafe du Monde ở đó . Ngồi ngắm thiên hạ qua lại là cái mode của mấy ông tây bà đầm mà .Chẳng biết bà đầm H có rảnh ra đó ngồi uống cà phê và ăn cái bánh chiên ( tự dưng quên tên rồi?) đặc biệt đó không nhỉ? ( PC nhắc tuồng dùm coi nà [:o])
Sực nhớ lại : chắc hôm nay là nàng đã trở về ...quê rồi , phải không ? Đúng là 3T nhà quê số 1 Approve



quote:
Kỳ này chị Ba Tê qua thăm vùng thủ đô mà Huệ không gặp được chị cũng là một điều thật đáng tiếc. Chị Ba Tê ơi, hẹn chị kỳ tới nha, thế nào cũng gặp nhau mà, nếu không gặp được ở Washington DC thì mình gặp ở California nha. Chỗ chị chụp hình lá vàng mùa thu chỉ cách nơi làm việc của Huệ có vài ngọn đèn lưu thông. Chị cứ đi thẳng tới chỗ có "cây bút chì" (Washington Monument) rồi băng qua đại lộ Independence, ngay bên trên trạm metro Smithsonian là sở của Huệ. Nhưng tuần tới này thì Huệ không có ở đó. Thứ hai tuần tới Huệ cũng đi làm như mọi ngày, nhưng kéo theo cái va-ly. Huệ làm ở sở từ 7 giờ 15 đến 8 giờ 30 thì leo xuống trạm metro để lấy metro chạy ra phi trường. Buổi chiều thứ hai Huệ sẽ có mặt ở New Orleans để sáng sớm thứ ba bắt đầu làm việc tại đó. Sáng thứ năm ăn sáng xong Huệ cũng sẽ bắt đầu làm việc từ 7 giờ 15 cho tới 8 giờ 30 cùng với toán của mình trước khi lái xe ra phi trường New Orleans để về lại Washington DC. Hỏi tại sao Huệ làm việc gì mà giờ khắc chi li như lính thế? Dạ phải, em không hẳn là lính nhưng em rất tự hào thưa cùng quý vị rằng em là công bộc quốc gia và em xin hân hoan hỏi vậy chứ quý vị thấy tiền thuế của quý vị đóng để trả lương cho em làm việc nghiêm túc như thế có đáng đồng tiền bát gạo không ạ?
PC
#659 Posted : Tuesday, December 9, 2008 3:22:32 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,669
Points: 28
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Ba Tê
Chẳng biết bà đầm H có rảnh ra đó ngồi uống cà phê và ăn cái bánh chiên ( tự dưng quên tên rồi?) đặc biệt đó không nhỉ? ( PC nhắc tuồng dùm coi nà [:o])


Bánh gì? em chưa hề nghe, chỉ biết là Tây ăn điểm tâm hay cà phê với bánh mì croissant . Còn nguời Việt mình thì có nguời uống cà phê với bánh tiêu. Trong khi Mỹ thì cà phê với đô nớt.
Ba Tê
#660 Posted : Tuesday, December 9, 2008 3:31:18 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
Gởi bởi PC

quote:
Gởi bởi Ba Tê
Chẳng biết bà đầm H có rảnh ra đó ngồi uống cà phê và ăn cái bánh chiên ( tự dưng quên tên rồi?) đặc biệt đó không nhỉ? ( PC nhắc tuồng dùm coi nà [:o])


Bánh gì? em chưa hề nghe, chỉ biết là Tây ăn điểm tâm hay cà phê với bánh mì croissant . Còn nguời Việt mình thì có nguời uống cà phê với bánh tiêu. Trong khi Mỹ thì cà phê với đô nớt.



Một loại bánh deep fry giống như bánh giò-cháo-quảy nhưng lạt nhách nên có tẩm sugar powder đó PC. Để chị tìm lục ra xem. Bây giờ tiếng tây tiếng u gì chả nhớ tí nào.
Users browsing this topic
Guest (6)
89 Pages«<3132333435>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.