Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

89 Pages<12345>»
Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui
Huệ
#41 Posted : Wednesday, January 16, 2008 10:54:03 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC
Chị Huệ chọn "niềm vui" để kể, phải chi chị chọn luôn cả cái "không vui" thì chắc chị sẽ xuất hiện hàng ngày (daily) trên diễn đàn này chăng? Ở đâu mà chị có cái "tri thiên mệnh" là 70 vậy? PC cứ tưởng là 50 chớ! Question
Hihihi...thì cứ nói gần 70 cho rộng rãi (và thật, vì chẳng chóng thì chầy, Huệ cũng tới được 70, hy vọng sẽ sống đến tuổi này). Không biết tri thiên mệnh là bao nhiêu tuổi, nhưng thường thì thấy mấy bà bắt đầu tìm chìa khóa thì đoán là đến tuổi 40. Huệ đã quá 50 rồi. Đừng có vô tình đặt ra cái lệ khai tuổi trên diễn đàn vì nó sẽ làm một số người thấy người khai việc riêng tư là quá bộc bạch, không phải phép, rồi những bạn tham gia sau sẽ e ngại không biết chừng nào đến lượt họ. Huệ rất muốn viết thường xuyên hơn, cùng với các mục khác tạo PNV có thêm mùi vị, nhưng có những ngày rất bận. Riêng hôm nay Huệ đã dự bốn buổi họp và một buổi phát thưởng, 8 giờ, 9 giờ, 11 giờ rưỡi, 2 giờ, 2 giờ rưỡi. Mai lại có hai buổi họp nữa. Ngày nào của Huệ cũng là một ngày vui và có nhiều chuyện để chia xẻ. Chẳng hạn như việc dậy sớm để đi làm ở đây rất thường. Chuyến xe lửa Huệ đi buổi sáng là chuyến thứ hai. Chuyến thứ nhất lăn bánh lúc 5 giờ 15. Ở vùng này, có hàng ngàn người lái xe 70 miles mỗi sáng để lên Washington DC đi làm, họ thức dậy lúc 3 giờ rưỡi sáng. Biết tại sao đi làm bận rộn như vậy mà vẫn vui? Vì khi cõng con lần mò trong bóng đêm trên cầu khỉ ở Gành Hào, Huệ (cũng như nhiều người) đã cầu nguyện cho một ngày nào đó được đến bến bờ tự do, thì dầu phải hốt rác mà sống cũng chịu. Bây giờ đã đạt được ý nguyện, mà lại không phải đi hốt rác để mưu sinh, Huệ đâu dám phản thùng mà than rằng sinh nhai vất vả. Nhiều buổi sáng sớm vừa lạnh, vừa gió, bước trên đường cùng bao nhiêu người khác để đi làm, Huệ bỗng nghiệm ra một điều lý thú. Không biết những dân xứ thiên nhiên không ưu đãi có phải vì phải phấn đấu nên đã thắng được những trở ngại này và biến nghịch cảnh thành một phần thú vị của cuộc đời. Ai đó đã có lần nói với Huệ rằng chính những cái không giết được mình sẽ làm cho mình mạnh mẽ thêm lên. Lắm khi Huệ cũng tự nghĩ không biết hơn năm mươi sáu năm trước, khi đứa bé sơ sinh bèo nhèo chào đời khóc oe oe ở Suối Mơ, có ai nghĩ đến ngày sau bé đạt được ước mơ gì. Cuộc hành trình của Huệ cũng đã khá dài qua bao thử thách, chông gai đã ở lại sau lưng (dẹp lép), chỉ còn lại cuộc sống toại lòng, bình an, khiêm nhượng. Huệ chỉ có một mong ước là sức khoẻ được như thế này mãi. Nhiều khi không biết mình khoẻ vì vui, hay nhờ giữ lòng vui mà luôn được khoẻ nữa đây. Thân nhàn, tâm nhàn, ăn món gì cũng thấy ngon, đầu chưa rơi xuống gối đã khò. Zzzzrrrrrr...(làm ơn bấm cái đồng hồ báo thức zrrrrr...)
linhvang
#42 Posted : Wednesday, January 16, 2008 11:07:57 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

đầu chưa rơi xuống gối đã khò.


LV cũng dễ ngủ như chị H đó! Cooling há?
PC
#43 Posted : Wednesday, January 16, 2008 12:43:22 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Hihihi...thì cứ nói gần 70 cho rộng rãi (và thật, vì chẳng chóng thì chầy, Huệ cũng tới được 70, hy vọng sẽ sống đến tuổi này). Không biết tri thiên mệnh là bao nhiêu tuổi, nhưng thường thì thấy mấy bà bắt đầu tìm chìa khóa thì đoán là đến tuổi 40. Huệ đã quá 50 rồi. Đừng có vô tình đặt ra cái lệ khai tuổi trên diễn đàn vì nó sẽ làm một số người thấy người khai việc riêng tư là quá bộc bạch, không phải phép, rồi những bạn tham gia sau sẽ e ngại không biết chừng nào đến lượt họ.

Ai mà đặt ra cái lệ đó hồi nào đâu. PC chỉ thắc mắc về con số tri thiên mệnh của chị lại là 70, trong khi thiên hạ lại hiểu đó là 50. Lý do là Đức Khổng Tử khi làm bài.... kiểm điểm về đời Ngài thì Ngài có nói: hà cái lầy ngộ tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận.....

Chị viết rất cảm động, dù chỉ là một đoạn ngắn ngủi. Rất mong được thấy bài chị xuất hiện trên TT 2008. Rose

hongkhackimmai
#44 Posted : Wednesday, January 16, 2008 12:59:58 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Huệ ơi,

Chủ trương Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui của Huệ thật là hay. Nghe đã thấy chất Thiền tràn lan trong đó. Trong cuộc sống này, nếu người nào dẹp được hết những ưu phiền, và chỉ nghĩ đến điều vui, thì chắc chắc sẽ tìm được, và người đó mới thật là hạnh phúc. Còn cứ chạy theo ảo ảnh, thì ảo ảnh cứ trốn mình và mình sẽ mệt nhòai .

Buồn cười là có thời quá tất bật, buông dầm thì cầm chèo, tớ không đi đâu chơi cả, luôn lui cui làm viêc bất kể sáng trưa chiều tối. Đến lúc hàm răng đau thì bắt buộc phải đi thăm nha sĩ.
Bạn biết gì không? con bệnh trèo lên ghế, há miệng rồi..... thăng ! ngáy ngon lành để mặc cho nha sĩ muốn đục, muốn khoan, muốn làm gì thì làm.. Người ta đi nha sĩ thì sợ ba cái drill muốn chết, mà mình thì quá mệt, ỏai cái ba sườn, nên lúc được ngồi trên ghế phòng nha là lúc được... khò Tongue
Xong việc rồi, nha sĩ đánh thức dậy, tủm tỉm cười "Ước gì tất cả bệnh nhân của tôi đều như bà..."
Lỏn lẻn cười "Vâng, tôi làm việc quá mệt ...ngủ sao mà đã quá !"

Nhớ lại thấy tội.

Có người bạn khách (khách trở thành bạn) nhất định lôi đi xi nê cho bớt bị stress. Mình từ chối , vì công việc đăng đăng đê đê. Trả lời "Sorry, I don 't have time "
Bà ấy nói " If you make time, you will have time "
Mình tròn mắt , nhưng rồi tánh nào tật đó, tham công tiếc việc, lại kiếm cớ từ chối không đi. Vì thế trong nhiều năm dài không soi gương đánh phấn. Sáng dậy làm vệ sinh, chải sơ cái đầu là chạy. Làm như đang chạy đua với thời gian !

Về sau này, mình nghiệm lại thấy bà ta nói rất đúng. Nếu mình lúc nào cũng ôm đồm công việc, thì công việc sẽ ăn mình. Còn nếu mình thư thả, giải quyết từ từ thì đâu cũng vào đó. Nếu mình tạm xếp công việc qua một bên, đi coi hát vài giờ ( making time) thì mình sẽ có thì giờ (find time) để cho đầu óc được thư giản , không chừng làm việc trở lại cái máy sẽ chạy tốt hơn...

Cho nên, nếu mình gạt qua hết những bực bội trong ngày để tìm một niềm vui (ngay trong điều làm mình bực bội đó, làm gì mà không có? ) thì chắc đời sẽ thỏai mái hơn

Cám ơn Huệ đã nhắc nhở những điều nhiều khi ai cũng biết, mà quên Big Smile
Binh Nguyen
#45 Posted : Thursday, January 17, 2008 5:53:59 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

quote:
[i] Question
Hihihi...thì cứ nói gần 70 cho rộng rãi (và thật, vì chẳng chóng thì chầy, Huệ cũng tới được 70, hy vọng sẽ sống đến tuổi này).
Thân nhàn, tâm nhàn, ăn món gì cũng thấy ngon, đầu chưa rơi xuống gối đã khò. Zzzzrrrrrr...(làm ơn bấm cái đồng hồ báo thức zrrrrr...)



Chị Huệ thân mến,

Bình hỏi chơi cho vui vì chữ "trọng trọng" của chị, chứ chị không phải khai báo gì đâu chị, cười nè Big Smile

Bình có một người chị họ, năm nào chỉ cũng kêu chỉ 28, Bình nghĩ chị cũng cỡ nhiêu đó, vì chị ấy cũng có cái tên giống chị, hi hi hi! Chị đừng lo nghĩ trả lời, hay nói sự thật làm gì để phải cau mày, nhăn mặt, để làm mình có khóe nhăn, rồi có người hiểu lầm Bình, tội nghiệp!

Hôm nay, Bình cũng được một chị hỏi thăm, là Bình bao nhiêu tuổi, Bình trù trừ, để xem chị ấy có nói lảng qua chuyện khác, để mình khỏi phải khai tuổi thật không, nhưng chị ấy không lảng qua, thành ra Bình phải trả lời thật, hi hi hi. Còn vạch tóc ra cho chị ấy coi nữa, thiệt là chán cái tóc của mình, hi hi hi. Và thiệt cái tình! Chắc Bình cũng phải bắt chước chị H của Bình, năm nào cũng cứ khai mình 28, cho nó trẻ!

Bình hỏi, nhưng không mong chị trả lời thật, cho nên Bình mới đánh cái hình Big Smile này sau câu hỏi nè. Chị Huệ ơi, Bình mới có 27 thôi, thua chị một tuổi. Big Smile

BN.

Tonka
#46 Posted : Thursday, January 17, 2008 6:03:48 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Sáng nào tôi đi làm thì bốn giờ đồng hồ reng lên. Dậy mà đi đồng bào ơi.! Dậy, dậy! Thế là dậy! Làm sao làm, năm giờ mười lăm là tôi phải ra khỏi nhà, để năm giờ ba mươi lăm đậu được cái xe ở parking. Trời đất vẫn còn đen xì thùi lùi. Tôi xuống xe, bấm vé . Năm giờ bốn mươi xe lửa xục xịch trờ tới. Năm giờ bốn lăm xe lửa chuyển bánh. Xe lửa này chỉ chở người đi làm từ Virginia qua Washington DC, qua mười cái ga, ai cần xuống ga nào thì cứ xuống. Tôi xuống ga áp chót lúc bảy giờ kém mười. Khi nào thời tiết quá khắc nghiệt, tôi lấy xe điện ngầm đi thêm một trạm thì đến sở. Thường thường, tôi đi bộ hai mươi phút để thay phần tập thể dục. Tôi mở cửa phòng lúc bảy giờ mười, để bắt đầu công việc mỗi ngày lúc bảy giờ mười lăm.



Cứ mỗi hai tuần thì chị nghỉ một ngày thứ 6 (tk nhớ có đúng không Wink), tức là chị sẽ làm 9 tiếng mỗi ngày. Theo cái thời khóa biểu ở trên thì mấy giờ chị mới về tới nhà? Xem ra thì chị sẽ ra đi khi trời chưa sáng và về nhà thì phố đã lên đèn.

May là con chị đã lớn hết rồi chứ những người có con nhỏ như tk, đi đi về về như thế này, lỡ có chuyện gì thí dụ như nhà trường kêu réo thì làm sao mà chạy cho kịp Tongue

Những người làm chung với chị chắc là khi thấy chị mở cửa bước vô là họ biết mấy giờ rồi há Smile

BlueOcean
#47 Posted : Thursday, January 17, 2008 7:23:44 AM(UTC)
BlueOcean

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 45
Points: 0

Nói tới tuổi, Ocean thích nhất là...39, cho nên một thời gian khoảng gần 10 năm sau Ocean vẫn...39. Bây giờ thì con nó biết rồi thì momy...count backward. cứ tới lui 39 tới 49 chứ hổng dám...28 như Bình Bông đâu(Chẳng lẽ mình nhỏ tuổi hơn...con!!!). Mà cũng lạ ghê là ở bên đây, hình như hỗng thấy già hay sao nơi. Hổng biết tới thời...cổ hy lai thì sao chứ "thien tri mệnh " mà cứ đỏng đảnh chỉ cần nhuộm tóc mỗi vài tháng là làm...chị cả thôi.
Mà hén, sao một ngày bình thường của Ocean cũng rất giống như của Huệ, chỉ khác là môt người bên đông, một người bên tây thôi. Sáng sáng, đồng hồ ré lên lúc 5 giờ, 6 giờ là phải de xe ra khỏi gara. đến bãi parking cách nhà khoảng 2.5 miles, đón xe lightrail để xuống downtown Sacramento Xe lửa điện chạy khoảng 1 tiếng. Đến sở khoảng 7 giờ hoặc hơn một chút. Building Ocean làm việc ngay ở trạm xe điện nên không phải đi bộ xa. Đến trưa hoăc coffee break thì Ocean hay đi bộ quanh State Capitol Park để excercise vừa để giãn gân cốt , vừa hit thở không khí vừa relax cái đầu. Khoảng 4 giờ rưỡi, Ocean đón xe điện để về, đến nhà khoảng gần 6 giờ là hết một ngày. Vào mùa đông thì khi rời nhà, trời còn tối, lúc về trời vẫn tối còn mùa hè thì rất thoải mái.
linhvang
#48 Posted : Thursday, January 17, 2008 12:44:19 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
4 giờ sáng đã thức dậy, vậy chị Huệ đi ngủ giờ nào? Nhiều bữa bên này 8, 9 giờ tối rồi mà thấy chị H còn online - mà bên chị lại đi trước 3 tiếng.
Khai ra với chị Huệ nè: buổi sáng thức dậy khi làm biếng không muốn ra khỏi giường, lại nghĩ đến chị, thấy chị "lặn lội thân cò" còn kinh khủng hơn LV (nghĩ mình sướng hơn Smile, có gì mà than) nên LV vùng ra khỏi giường ngay đó.
Huệ
#49 Posted : Thursday, January 17, 2008 1:14:07 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi linhvang
4 giờ sáng đã thức dậy, vậy chị Huệ đi ngủ giờ nào? Nhiều bữa bên này 8, 9 giờ tối rồi mà thấy chị H còn online - mà bên chị lại đi trước 3 tiếng.
Khai ra với chị Huệ nè: buổi sáng thức dậy khi làm biếng không muốn ra khỏi giường, lại nghĩ đến chị, thấy chị "lặn lội thân cò" còn kinh khủng hơn LV (nghĩ mình sướng hơn Smile, có gì mà than) nên LV vùng ra khỏi giường ngay đó.


Linh Vang ơi, đón coi hồi sau sẽ rõ...

Bốn giờ bốn lăm Huệ ra khỏi sở, sáu giờ bốn lăm xuống xe lửa. Mùa này về tới ga là trời đã tối hù. Nhưng hôm nay đêm không đen mà lại trắng! Tuyết rơi. Tuyết phủ trắng xóa mặt parking và những chiếc xe còn đậu. Tuyết vẫn còn bông, chưa đóng đá nên cào tuyết cũng nhanh. Sẵn có hai cái cào tuyết trong cốp xe, phát cho cái xe bên cạnh mượn (lượm được một niềm vui), hai người cào cho có bạn. Những người đi xe lửa cùng giờ, tuy không quen hết mấy trăm người cùng chuyến, nhưng rất quý nhau. Trong parking thì không có stop sign, nhưng mọi người tự động dựng những cái bảng four-way tưởng tượng và lần lượt nhường nhau. Ngồi trong xe, trời tối, chẳng biết ai là ai, chỉ thấy xe là xe, nhưng xe nào cũng chầm chậm, kiên nhẫn với những cái xe khác. Ai cũng cần về gấp, ai cũng muốn mau tới nhà, nhưng hình như ai cũng nghĩ chắc mấy người kia cần hơn mình, làm như nhường nhau là một cái vinh dự vậy đó. Huệ lên xe mười chuyến là ngủ hết chín (khò được gần một tiếng đồng hồ), những người khác thì đọc sách, coi laptop, đan len, chuyện trò. Có một nhóm thân với nhau lắm, nói chuyện rôm rả, như đang ngồi trong Quán Ếch. Chuyến buổi sáng bà Sandy luôn luôn ngồi kế bên anh Herb, hai người này như chị cả và em trai út. Bà Sandy có óc khôi hài kinh dị. Một hôm xe lửa đang chạy bỗng điện bị cúp. Đèn vừa tắt phụp một cái, bà Sandy la lên: "Bỏ tay chỗ khác!" (Take your hand off!), thế là thiên hạ cười bằng chết. Bả giả bộ để vu oan giá họa cho Herb, thiệt hết chỗ giỡn chơi. Linh Vang và HKKM nghe Huệ khò trên xe lửa, đừng sợ Huệ ngủ quên rồi nhở tàu. Hổng có đâu, cái đồng hồ báo thức của Huệ trên xe lửa là June, bà ngồi trước Huệ hai dãy ghế. Bà này dễ thương hết sức, khi đứng lên để chuẩn bị xuống ga, bà June luôn luôn làm thủ tục ngó về phía Huệ một cái coi mắt Huệ mở hay nhắm. Huệ cũng đáp lễ, vẫy tay ra hiệu. Bữa nào Huệ còn khò, bà June phái đại sứ khỏ cho Huệ một cái. Cái nước ngủ của Huệ chắc cũng sóng sánh với cái giấc nam kha của chị HKKM trên cái ghế làm răng. Trên một chuyến bay từ Texas về Virginia, dĩ nhiên là Huệ ngủ. Bữa đó đường nhiều ổ gà, lâu lâu Huệ giựt mình thức dậy. Mà người Ấn Độ với người Trung Đông họ siêng cầu nguyện lắm à nha. Lần nào Huệ lim rim mở mắt ra cũng thấy những vị hành khách này cầu nguyện. Khi máy bay đáp xuống, phi hành đoàn dùng máy vi âm cảm ơn hành khách "đã bình tĩnh và hết lòng hợp tác trong suốt thời gian máy bay bay trong cơn turbulence", Huệ mới vỡ lẽ. Hèn chi mà thiên hạ cầu nguyện suốt chuyến bay!

Blue Ocean ở xa sở, đi làm bằng lighttrail, là biết cái tình cảnh mùa đông không thấy mặt trời chỗ mình ở. Bởi vậy những hôm ở nhà Huệ mới đánh thức mặt trời và ca lên...đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên, đây xóm nghèo quê tôi ôi đẹp quá xá. Những năm các con còn nhỏ, Huệ ở gần chỗ làm để dễ chạy đi chạy về, như Tonka. Khi đứa nhỏ nhất xong đại học thì Huệ dọn về đây để sống yên tĩnh với đồng quê và làm vườn cho nó đã. Chỗ này nằm trên đường đi Luray Caverns, cách Shenandoah Valley chừng 15 miles đó Linh Vang. Từ nhà Huệ qua Canada, chỗ Bình Bình Công Chúa ở lái xa được. Vậy thì mùa hè có lái xe rong chơi thì ghé chị Huệ, nha Bình. Chị Huệ mời Bình tới chơi và bán weeds với chị Huệ. Cảm ơn Blue Ocean và PC chỉ cho Huệ cái câu tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập cổ hy lai. Câu này trước đây Huệ chỉ biết có một khúc. Thiệt là thiếu sót, thiệt là xô xò ri, xô xó ri.
Huệ thấy có khi mấy bạn gọi Blue Ocean là Thanh Hải, có phải vậy không? Huệ cũng có cô bạn tên Thanh Hải ở Orange County. Thanh Hải và Huệ thân nhau lắm. Có hôm Huệ gọi điện thoại, nhằm khi Thanh Hải không có nhà, Huệ để lại message vỏn vẹn như vầy nè...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo.. méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo. Tưởng nàng không biết ai, nhưng hôm sau cái máy nhà Huệ nó cũng kêu y chang như vậy...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo... méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo
heart
Liêu thái thái
#50 Posted : Thursday, January 17, 2008 5:09:35 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

[img] http://www.humour.com/images/images/attitude.jpg[/img]

méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...
Big SmileKisses
BlueOcean
#51 Posted : Friday, January 18, 2008 2:11:08 AM(UTC)
BlueOcean

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 45
Points: 0

méo meo meo mèo...méo meo meo mèo... Đúng đó Huệ à, Blue Ocean là Thanh Hải.
Như vậy là khá nhiều Thanh-Hải đó nghe , chắc tại tên "bẹp" đó mà há Cúng Chùa, hí hí, mèo khen mèo dài duôi,.Cũng vì vậy nên Thanh-Hải thành BlueOcean ỏ đây đó. Đã vậy còn bị gọi là anh Thanh Hải nũa chứ hì hì.
Ừ, ngày xưa khi con của Ocean còn nhỏ như con của Trau nhanh và Cúng Chùa bây giờ đó, Blue Ocean mỗi ngày cũng chạy phờ khói luôn ấy chứ. Sáng sáng , drop 4 nơi, chiều pickup 4 chỗ, lại còn sports practice rồi games, chưa kể work fulltime, không ngày nào lái xe dưới 100 miles. nhiều khi nghĩ lại cũng không biết tại sao mình làm đươc nữa , nhưng mà rất vui mà cũng không thấy mệt . Còn bây giờ ấy hở, chỉ tà tà thôi mà sao làm biếng gì đâu đó, Mỗi cuối tuần mấy đứa nhỏ về lau nhà quét bụi, dọn dẹp bếp núc cho mẹ , không phải tại mẹ nó ở dơ đâu nhưng tại tâp tụi nó sạch quen rồiQuestion bị vì này nhé cuối tuần mẹ nấu ăn nên mấy đứa phải chùi bếp. Nhà thì rộng rinh từ khi mấy đứa dọn ra riêng nên phòng để y nguyên như khi còn ở nhà, chỉ còn lủi thủi hai...con khỉ già[yellow] như Ocean và ox vẫn đùa , nên khi mấy đứa nhỏ về thì dọn dẹp phòng của tụi nó cũng giông như khi còn ở nhà ấy mà.
Cũng giống như Huệ vậy, mình cảm nhận và cảm tạ những ơn huệ nhiều hơn, cho dù nhiêu hay ít, lớn hay bé. có lẽ càng gần đất xa trời bao nhiêu, người ta càng gần và hiểu đấng thiêng liêng bấy nhiêu, hay cũng có thể," been there, done that" rồi nên không còn ấm ức bon chen nữa.
Huệ
#52 Posted : Friday, January 18, 2008 11:31:33 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi BlueOcean
Cũng giống như Huệ vậy, mình cảm nhận và cảm tạ những ơn huệ nhiều hơn, cho dù nhiêu hay ít, lớn hay bé. có lẽ càng gần đất xa trời bao nhiêu, người ta càng gần và hiểu đấng thiêng liêng bấy nhiêu, hay cũng có thể," been there, done that" rồi nên không còn ấm ức bon chen nữa.
Cảm ơn Liêu Thái Thái đem cái gương vô chưng và mí meo với Huệ. Sáng nay trước khi đi làm vô đây thấy cái gương là Huệ thấy vui rồi, bèn soi qua soi lại. Huệ cũng thấy vui nghe Linh Vang nghĩ đến cảnh Huệ thức khuya dậy sớm mà buổi sáng có thêm phần hăng hái lên đàng. Cái hăng hái này nó giống trái banh, dội qua dội lại, Huệ nghe vậy cũng thấy phấn chấn thêm lên. Cuộc sống thật là quý giá, "hương đời kỳ diệu" quá, phải không Blue Ocean, nên Huệ cảm tạ mỗi ngày và "càng gần đất xa trời bao nhiêu, người ta càng gần và hiểu đấng thiêng liêng bấy nhiêu".

Hy vọng là mọi người đều được nghỉ ba ngày cuối tuần này nhé. Thứ hai tới là ngày lễ, Huệ được nghỉ. Một ngày đi làm thì thấy tốn quá nhiều giờ. Nhưng một năm ngoài 104 ngày cuối tuần, Huệ được nghỉ 26 ngày vacation, 26 ngày thứ sáu, 13 ngày nghỉ để lo cho sức khoẻ, 10 ngày nghỉ lễ, cộng thêm những ngày tuyết lớn được nghỉ ở nhà lãnh lương. Lấy mấy con số này trộn lại với một năm 365 ngày, thì ra mình làm khoảng trên dưới 180 ngày mỗi năm thôi, nghĩa là trung bình làm một ngày nghỉ một ngày, kể ra cũng không đến đỗi nào.

Chúc tất cả các bạn một cuối tuần vui vẻ. Cuối tuần này nghỉ, Huệ chỉ làm một chuyên thôi, làm...biếng.

méo meo meo mèo...méo meo meo mèo...
PC
#53 Posted : Saturday, January 19, 2008 12:41:40 AM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ
Cảm ơn Blue Ocean và PC chỉ cho Huệ cái câu tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập cổ hy lai. Câu này trước đây Huệ chỉ biết có một khúc.

Xin nói rõ là Đức Khổng tử chỉ nói tới cái tuổi 60 thôi. Đúng ra là PC chỉ nhớ có tới đó. Nhưng nếu Ngài dừng nơi đó thì chắc là lúc kiểm điểm Ngài chưa qua tuổi 70.

Còn thành ngữ "cổ lai hy" thì PC nhớ có câu: nhân sinh thất thập cổ lai hy, chỉ không nhớ ai nói câu này.



linhvang
#54 Posted : Saturday, January 19, 2008 1:55:35 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

Khi đứa nhỏ nhất xong đại học thì Huệ dọn về đây để sống yên tĩnh với đồng quê và làm vườn cho nó đã. Chỗ này nằm trên đường đi Luray Caverns, cách Shenandoah Valley chừng 15 miles đó Linh Vang.


Nhớ kỳ đi ngang qua đó, thấy đất đai còn mênh mông, nhà cửa thưa thớt, hình như họ làm nông trại nhiều hơn? Mùa hè cảnh vật (cây cỏ) không khác bên tiểu bang Washington là mấy.
Bác HBT và các anh chị KNM đưa LV đi chơi rất nhiều nơi.
linhvang
#55 Posted : Sunday, January 20, 2008 6:34:38 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ


Huệ được nghỉ 26 ngày vacation... 13 ngày nghỉ để lo cho sức khoẻ, 10 ngày nghỉ lễ, cộng thêm những ngày tuyết lớn được nghỉ ở nhà lãnh lương.


LV được 22 ngày vacation (tối đa rồi), 1 ngày personal holiday (năm nào không lấy thì mất, nên cứ qua năm mới là LV lấy ngay, vì ai biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình Tongue, chị PC hay lo xa chuyện này), 12 ngày nghỉ để lo sức khỏe (mỗi tháng được một ngày, một năm có 12 tháng nên 12 ngày), 11 ngày nghỉ lễ.
Bên thư viện cũng được vacation, sick leave, lễ lộc, float holiday (giống như personal holiday) nhưng là part-time 20 tiếng nên cũng không để ý lắm, chắc cũng giống như bên tiểu bang, vì làm một nửa nên đoán là ai sao mình vậy - mà hưởng một nửa thôi.
Bữa nay sáng hơi âm u nhưng giờ thì có nắng rồi, làm mình cũng thấy vui vui, nên chắc phải đi shop một chút (chính là vào mall đi bộ cho khỏe).
Huệ
#56 Posted : Sunday, January 20, 2008 10:56:48 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi PC

[quote][i]Xin nói rõ là Đức Khổng tử chỉ nói tới cái tuổi 60 thôi. Đúng ra là PC chỉ nhớ có tới đó. Nhưng nếu Ngài dừng nơi đó thì chắc là lúc kiểm điểm Ngài chưa qua tuổi 70.
Còn thành ngữ "cổ lai hy" thì PC nhớ có câu: nhân sinh thất thập cổ lai hy, chỉ không nhớ ai nói câu này.


Đính chính, đính chính, "nhân sinh thất thập cổ lai hy" mới đúng, mấy hôm trước Huệ viết "cổ hy lai" , cảm ơn PC đã lưu ý. Huệ cũng không nhớ ai nói câu này.
Huệ
#57 Posted : Sunday, January 20, 2008 12:27:33 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Vậy là Linh Vang cũng được nghỉ khá nhiều. Trời lạnh đi bộ trong mall thì an toàn mọi mặt. Nếu ở gần thành phố hơn thì Huệ cũng bắt chước Linh Vang. Những ngày nghỉ đối với Huệ là quý lắm. Tuần này nghỉ, chỉ phè cánh nhạn. Huệ làm một ít mứt ăn tết, xong là duỗi trên ghế bên cạnh lò sưởi để đọc sách. Hôm nay gọi điện thoại thăm được một số bạn của bốn chục năm về trước, hàn huyên, tâm tình. Huệ cũng mừng thấy mọi người đều bình an. Giá trời ấm thì chương trình có thể hào hứng hơn, như đi bộ để tập thể dục, hay lái xe thăm thú những vùng chung quanh để xem bao nhiêu đổi mới. Chỗ này, khi Huệ mới đến, chỉ thấy một vùng hoang vu, đường đất ngoằn ngoèo, nhà cửa thưa thớt. Xưa kia, nơi đây chỉ toàn là cánh đồng bắp (thiệt mà, Ngô Đồng) và những căn nhà của người coi cánh đồng bắp. Nhưng Huệ đã để ý vùng đất yên tịnh này từ những ngày lái xe xuôi ngược trên lộ I-66 để thăm hai đứa con học Virginia Tech. Khi tụi nhỏ rời trường đi làm ở những tiểu bang xa, Huệ không còn cần ở gần thành phố nữa. Khi xưa hoang vu, vậy mà bây giờ nơi đây đã đổi khác lắm rồi, chỗ Huệ ở đã thành một cộng đồng hấp dẫn nhiều gia đình tìm đến, vẫn còn là vùng thôn quê nhưng với những tiện nghi mới. Đường xá đã mở rộng, nhà cửa mọc lên, đèn giao thông mọc lên, cây xăng, ngân hàng, phố chợ cũng bắt đầu chen chúc. Tụi nhỏ của Huệ cũng thích vùng này lắm và rất thích về nhà, mỗi đứa vẫn có phòng của mình, dành riêng.
Mấy hôm nay đọc sách cũng thích, một cái thú thanh nhàn, yên tịnh và vừa với cái túi tì. Rose

Huệ
#58 Posted : Monday, January 21, 2008 1:10:06 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Tôi nghe đến người da đen và tác phẩm Căn Lều Của Chú Tom (Uncle Tom's Cabin, viết bởi nhà văn Harriet Beecher Stowe năm 1852) lần đầu tiên, không phải nhờ đọc sách mà nhờ xem phim Vua Xiêm Và Thiếp (The King and I). Đây là phim xưa, sản xuất từ năm 1956, do hai tài tử Deborah Kerr và Yul Brynner thủ vai chính, không phải phim Vua Xiêm Và Thiếp mới dựng lại sau này với hai tài tử Jodie Foster và Châu Nhuận Phát. Trong phim Vua Xiêm Và Thiếp, Tuptim, cô gái Thái bị tiến cung ngoài ý muốn, đã tìm cách trốn thoát với người yêu khi vua quan đang mải xem vở kịch Căn Lều Của Chú Tom. Trong cái đầu thơ bé của tôi, người da đen thật là lạ lùng. Trước đó tôi còn tưởng người da đen chỉ có trong truyện nghìn lẻ một đêm, thỉnh thoảng xuất hiện khi các vị thần úm ba la. Tôi làm quen với người da đen đầu tiên trong một lớp học. Ông là thầy dạy tiếng Anh của tôi ở Hội Việt Mỹ Nha Trang. Ông thầy của tôi thật là tội nghiệp, ông không biết rằng tôi, và có lẽ đa số học trò của ông trong lớp tôi, sẽ quên mất tên ông. Tội nghiệp hơn nữa là tôi cũng không nhớ ông đã dạy tôi những bài học tiếng Anh trong quyển sách nào. Nhưng có hai điều tôi không bao giờ quên là ông đã giảng về bài diễn văn I Have A Dream của Mục Sư Martin Luther King và dạy cả lớp tôi hát bài We Shall Overcome Some Day. Buổi học hôm ấy, buổi học tối mượn phòng ốc của một trường tiểu học, tững chữ, từng câu, từng nốt nhạc, thầy tôi đã dạy chúng tôi (người lớn và con nít) hát vang những lời kinh...We shall overcome. We shall overcome. We shall overcome some day. Deep in my heart, I do believe, we shall overcome some day...Tôi vô cùng biết ơn thầy tôi. Những lời ca này đã theo tôi trên bước đường đời, biết bao lần tôi đã mượn đó mà hát lên, để đến được ngày này.
linhvang
#59 Posted : Monday, January 21, 2008 2:01:42 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Mới đọc cái post trước nên biết tuần này chị Huệ không phải đi làm, nên giờ này còn thức, tha hồ...phè cánh nhạn (ngộ nha! chị Huệ với LV dùng từ ngữ giống nhau, cách ăn uống giống nhau!) Big Smile
linhvang
#60 Posted : Wednesday, January 23, 2008 2:07:55 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hai hôm nay bên Tây Bắc lạnh 22 độ - may không có mưa nên đường sá khô ráo cũng đỡ. Bên chị lạnh không?
Users browsing this topic
Guest (11)
89 Pages<12345>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.