Đêm Đông Mơ Màng
Đêm đông cảnh vắng điều hiu
Từng cơn giá lạnh phiêu phiêu qua mành
Sợi buồn phảng phất năm canh
Con thơ đang sốt đâu đành ngủ yên
Tình thương trải rộng vô biên
Đời cười hay khóc gắn liền cùng con
Đếm sương mắt cũng mỏi mòn
Mơ màng dỗ giấc không tròn, hư hao
Chợt nghe mẹ dặn hôm nao
Lời đâu vẳng lại xuyến xao, bồn chồn
Gia tài của mẹ cho con
Không tiền không bạc không non núi vàng
Cả đời chẳng được giàu sang
Hồi môn chỉ có muôn vàn lời khuyên
Mong cho cuộc sống bình yên
Tình duyên đầm thắm chồng hiền con ngoan
Rủi mai số kiếp bẽ bàng
Con ơi can đảm vượt ngàn đắng cay
Tự mình tạo dựng cơ may
Đừng an số phận, tránh sai lầm đường
Trời xui phận gái gió sương
Đời thường bon chảy, con thương lấy mình
Mẹ, con tuy nặng thâm tình
Khi sinh biến sự lại mình con mang
Khuyên đừng có hám giàu sang
Bán đi phẩm hạnh chẳng màng tiết trinh
Đồng tiền mãnh lực đáng kinh
Mong con tránh để người khinh kẻ cười
Công danh ráng dựng đừng lười
Chút danh thanh bạch hơn mười danh ô
Cuộc đời lắm cảnh xô bồ
Mình suy hơn thiệt kẻo hồ đồ sai
Chơi bạn chúng thích xúi bày
Nên cân nên lượng chuyện hay mà làm
Nếu buồn chúng gác chẳng cam
Thì con tránh né đừng ham co gằn
Thà làm một kiếp sao băng
Loé trong giây lát, xuyên thăng màn trời
Sao sa giữa chốn chơi vơi
Ánh tinh lỡ khuất gọi mời bóng đêm
Ấy khi cần bạn giúp kèm
Cho qua đen tối xoa êm nổi sầu
Để tình bằng hữu dài lâu
Con nên trung thực là câu nằm lòng
Mai này chút nghiệp thành công
Coi như trả hiếu được xong một phần
Tình đời luôn có cán cân
Đi làm công sở chuyên cần siêng năng
Trên thầy dưới thợ nhọc nhằn
Con lo chăm chỉ làm ăn luận bàn
Cũng đừng kiểu cọ làm sang
Người ta chán ghét khổ quàng nhận vô
Phận hoa xuất giá về đô
Làm dâu muôn kiếp thế cô lạc loài
Nhà chồng kẻ ngắm người coi
Con khôn dàn xếp ai soi mói mình
Ở sao cho phải chân tình
Mẹ chồng một phép hạ mình nghe con
Người ta vẫn đã ví von
Sang sông là kiếp chim non lọt lồng
Cho nên với đám chị chồng
Giả lơ chuyện lẻ chớ hòng trách than
Chim khôn kêu tiếng rảng rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe
Mạng dâu xem tựa bạn bè
Phần ai nấy sống vãn ve mất lòng
Tránh la ó lũ em chồng
Chúng mà nổi giận chẳng mong thoát mình
Anh chồng thăm hỏi sơ tình
Kẻo không mang tiếng ẩn sinh bất bình
Trong nhà những việc linh tinh
Con coi thu dọn ra tình làm dâu
Với chồng giữ lễ ban đầu
Đừng lên mặt giận, đừng sầu sớm hôm
Nói năng tránh chuyện ôm xồm
Ra dân thất học, hàng tôm ngoài đường
May mà có được chồng thương
Không nên quá trớn xem thường người ta
Chồng con nó có rầy la
Chớ sa xầm mặt, chớ ca cẩm lời
Đàn ông ghét vợ lắm lời
Con mà nói mãi là vơi tình chồng
Lựa khi những lúc rảnh không
Vợ chồng đàm luận đươm nồng tình yêu
Với con nhỏ nhẹ nâng niu
Trẻ còn nhỏ dại thương chìu khuyên răn
Dạy con đúng mực bản căn
Không nên dồn ép không văng cộc cằn
Trời sanh chúng khác kỷ năng
Trẻ khôn chọn nghiệp sẽ bằng người ta
Lỡ ra có đứa kém xa
Thôi đừng trách móc rầy la xễ xài
Bàn tay năm ngón ngắn dài
Hôm nay thua sút mai rày nó nên
Đứa hơn thường lắm kiệu kênh
Con lo khuyên bảo đừng bênh vực hoài
Thói đời hay lắm đua đòi
Đèo bồng chứng xấu không vòi học chi
Dạy con ăn nói lễ nghi
Xuất thân gia giáo đứng đi đàng hoàng
Ra đường mắt chớ dọc ngang
Kẻo người ta bảo là làng vô duyên
Thoảng lời dỗ giấc thuyền quyên
Bên song tuyết vẫn triền miên nhả đều
Hạt bay, hạt lượn, hạt xiêu
Hạt buồn, hạt tủi, hạt yêu, hạt cười
Tóc thề lõa xõa buông lơi
Nữa che hờ mộng, nữa mời hoa xem
Hương đưa hơi thở chưa êm
Cho mây trăn trở, cho đêm xoay mình
Dáng gầy đổ bóng xinh xinh
Bên đời thiếu phụ xuân tình còn son.
HồngHải