quote:
Gởi bởi xv05
Chị nghĩ xem nếu em đọc quyển đó hồi mười mấy tuổi thì bây giờ em có dám bàn không? Em quên tuốt tuột rồi, chỉ nhớ chút xíu và nhớ nhất là lúc anh chàng đó lỡ tay đánh chết bà già rồi núp sau cánh cửa sợ hãi, lo lắng, nghe ngóng, dằn vặt.v.v..., vì lúc em đọc quyển đó em đều ngồi trong cái ghế bành gần một cánh cửa cho nên em cứ quay lại nhìn cánh cửa hoài và tưởng tượng mình là anh chàng đó và cũng đang núp sau cánh cửa như thế. Em còn nhớ them một điều nữa là đọc xong thì em hoàn toàn bị tẩu hỏa nhập ma
Chị bàn cho em nghe với!
Vậy là cái ông viết Anh em nhà Karamazov (không phải Anh em nhà Do.... gì quên mất tiêu ) không phải là ông viết Tội ác và... hả chị Huệ, Donstoikovski (spelling?)
Tên ông viết theo chữ Nga là Фёдор Миха́йлович Достое́вский, phiên ra là Fёdor Mihajlovič Dosto'evskij. Ngôn ngữ của Nga thuộc hệ thống Slavic, có những mẫu tự mà hệ thống khác không có, nên những nước dùng ngôn ngữ thuộc hệ thống Latin hay Germanic dịch tác phẩm của ông phiên âm tên của ông hơi khác nhau chút đỉnh, Fyodor Mikhaylovich Dostoevsky hay Fydor Dostoefski đều có thể chấp nhận được, miễn là mình có thể phát âm tương tự như Dót-xtoy-ép-xki là được rồi.
Dostoevski cũng chính là người viết Tội Ác và Hình Phạt. Crime and Punishment là tác phẩm lớn cuối cùng của ông, viết xong vài tháng thì ông mất. Nói rõ "tác phẩm lớn" là vì chen giữa các trường thiên novel mà chúng ta từng được làm quen, ông có viết truyện ngắn, viết ký, viết bình luận hàng ngày cho nhật báo, cả loại tiểu thuyết đăng nhiều kỳ trên nhật báo nữa. Độc giả Việt Nam có thể đọc bản dịch đã xuất bản dưới tựa đề Nhật Ký Viết Dưới Hầm (Notes From The Underground) bằng tiếng Việt hay một tác phẩm khác cũng dưới dạng nhật ký, hình như chưa dịch ra tiếng Việt, là Nhật Ký Một Nhà Văn (The Diary Of A Writer).
Nếu XV thích tác phẩm Tội Ác và Hình Phạt thì có thể đọc lại. Chị thường đọc một tác phẩm hay ít nhất tới ba, bốn lần, nhất là những tác phẩm nặng nề về hình thức hay nội dung. Tác phẩm của Dostoevsky luôn luôn đâm sâu vào nội tâm của nhân vật, phân tích từng suy nghĩ, động cơ của mỗi việc làm, lời nói của nhân vật. Đó là cách văn dĩ tải đạo của Dostoevsky, để ông trình bày triết lý của mình về thượng đế và về thượng đế với con người. Trong Tội Ác và Hình Phạt, nhân vật chính là anh chàng sinh viên nghèo lỡ tay giết bà chủ trọ trong thời gian anh túng quẫn, bế tắc, bà thì cứ dồn anh về chuyện thiếu tiền trọ đã lâu. Dostoevsky viết rất nhiều về những chi tiết, những biến cố, những nhân vật chung quanh thời gian một hai hôm trước vụ án mạng đó, theo chị, là hàm ý tội ác xảy ra không phải chỉ là chuyện overmight (ông tả nhân vật rất người, hay lắm), chúng ta phải cảnh giác. Dostoevsky đã để cho Nodion thoát khỏi sự bắt bớ của cảnh sát, mặc dầu có lúc chịu không nổi sự dằn vặt của lương tâm, anh ta cũng đã muốn đầu thú, tác giả để cho thủ phạm thoát tạm một thời gian rất lâu và chịu sự phán xét của lương tâm. Đó là điều chị thích nhất trong tác phẩm. Điều thứ hai lý thú nữa là nhân vật thánh thiện nhất trong tác phẩm là cô thiếu nữ Sonia. Xem ra, làm gái điếm thì có gì mà thánh thiện, nhưng cứ đọc đi rồi sẽ biết Dostoevsky nói gì và người đọc có thể đồng ý hay bất đồng ý với ông. Sonia tự ý bán thân để giúp mẹ kế nuôi đàn em nheo nhóc. Đó là nghề của cô, nhưng còn gì nữa trong cuộc sống của cô? Cứ đọc đi rồi biết. Đọc Dostoevsky cũng thấy được xã hội Nga thời cuối thế kỷ 19, cũng hay.
Về truyện dài Nga, chị thích nhất Dostoevsky và Maxim Gorky, thích hơn cả Leon Tolstoi. Về truyện ngắn, chị thích Tchekov. Tiếng Nga là một ngôn ngữ rất đẹp và phong phú, ước gì mà chị biết đọc tiếng Nga, chị chỉ đọc được các bản dịch các tác phẩm của Dostoevsky bằng tiếng Việt hay tiếng Anh, chứ đọc được nguyên tác bao giờ cũng đỡ uổng công người viết.
XV đọc Tội Ác và Hình Phạt hồi mới mười mấy tuổi là giỏi đấy. Khi nào XV đọc lại lần nữa xong, mình bàn xa hơn nhé. Rồi bàn tới Maxim Gorky cũng thú vị nữa.